Thiểm Hôn Kiều Thê: Ông Xã Cực Sủng
Chương 73: Quần áo bị xé hỏng hết rồi
Du Mẫn Mẫn và Lâm Triệt cùng nhau bước ra ngoài, vừa đi Du Mẫn Mẫn vừa nói: “Cũng may lần này em thể hiện rất tốt, hy vọng không có vấn đề gì."
Lâm Triệt mệt mỏi nói: “Lâm Lị này đúng là hiện hồn ở khắp nơi, đâu đâu cũng thấy…"
Du Mẫn Mẫn cười: “Hai người không phải chị em sao?"
Lâm Triệt uể oải: “Thôi đi, Lâm gia làm sao còn nhớ đến đứa con gái như em, chị và em quen biết nhau lâu như vậy thì chuyện này chị cũng biết mà."
Du Mẫn Mẫn cười cười: “Chị vốn không hiểu được chuyện của các gia tộc hào môn, gia đình của chị chỉ là một nhà bình dân, với chị thì cuộc sống chỉ đơn giản làm kiếm tiền thật nhiều để gửi về cho mẹ, giúp em trai học hành đến nơi đến chốn."
Lâm Triệt: “Bình dân gì chứ, em cũng như chị thôi mà."
Du Mẫn Mẫn: “Được, chị em chúng ta sẽ không dựa vào bất kỳ ai mà tự lực cánh sinh! Nhưng mà nghĩ lại em giờ đã tốt hơn nhiều, em xem, Cố Tĩnh Trạch đối xử với em rất tốt, cả sự nghiệp của em cũng đang trong thời kỳ thăng tiến."
Lâm Triệt xua xua tay: “Thôi thôi, sự nghiệp vẫn là chỗ dựa đáng tin, còn đàn ông thì…"
Du Mẫn Mẫn: “Sao chứ, chị thấy Cố Tĩnh Trạch cũng là người đáng tin mà!"
Lâm Triệt: “Anh ta đối với em chỉ trách nhiệm mà thôi."
Du Mẫn Mẫn kỳ quái hỏi: “Trách nhiệm?"
Lâm Triệt: “Thôi bỏ qua đi chị, chuyện phức tạp lắm, giờ tới đâu thì tính tới đó, dù sao thì ưu tiên hàng đầu của em chính là sự nghiệp."
Du Mẫn Mẫn: “Không sai, sự nghiệp mới là đáng tin cậy!"
“Yeah, có tiền là có tất cả!" Lâm Triệt vừa cười vừa nói.
Du Mẫn Mẫn nhìn bộ dạng ngây ngơ chân chất của Lâm Triệt mà nở nụ cười.
Lâm Triệt dĩ nhiên không ngờ chỉ mới ngày hôm sau mà đoạn ghi hình của cô trong chương trình gameshow đã được truyền đi trên mạng. Trong video, hình ảnh cô nhẹ nhàng cởi bỏ đôi giày ra và bẻ gót giày, rồi lại điềm tĩnh mang giày vào khiến không ít người thích thú.
Tất cả khán giả đều cảm thấy Lâm Triệt như vậy rất chuyên nghiệp, động tác lại khí khách hơn người. Thậm chí có người con cho rằng cô gái này không những xinh đẹp, lại tiêu sái hảo hán.
Lượng fan hâm mộ theo dõi weibo của Lâm Triệt đã tăng vọt, cũng có hơn ngàn tin nhắn được gửi đến. Lâm Triệt nằm ở nhà ngồi lướt weibo cả ngày để xem bình luận, trong lòng cảm thấy nhộn nhạo hứng khởi.
Khắp các bản tin giải trí đều đăng tin Lâm Triệt và Cố Tĩnh Dư cùng nhau tham gia gameshow, Cố Tĩnh Dư ga lăng bảo vệ Lâm Triệt, còn Lâm Triệt bị fan của Cố Tĩnh Dư tấn công vì ghen tuông.
Nhìn hình ảnh của Lâm Triệt ngày càng được chú ý, quản lý của công ty cũng rất hài lòng và khích lệ cô, sự nghiệp diễn viên của cô giống như đang thuận buồm xuôi gió.
Lâm Triệt ngồi ở sofa hí hoáy xem tin trên di động, miệng nở nụ cười ngây ngô. Cố Tĩnh Trạch đi ngang qua không khỏi thắc mắc: “Chuyện gì vậy?"
Lâm Triệt đắc ý nói: “Tôi thấy giống như mình sắp nổi tiếng rồi, nhìn xem, hiện giờ fan hâm mộ của tôi đã lên đến hơn một triệu rồi!"
“Vậy sao?" Cố Tĩnh Trạch nhìn lướt qua di động của cô, cười cười, cô nhóc này đúng là dễ thoả mãn thật: “Fan hâm mộ của Tĩnh Dư đã hơn chục triệu đó."
“…" Lâm Triệt ngẩng đầu, bĩu môi nói: “Cố Tĩnh Dư là một đại minh tinh, còn tôi chỉ là một người mới thôi mà…"
Lâm Triệt đứng lên trở về phòng chuẩn bị đi ngủ, lúc này cô mới phát hiện tủ quần áo có gì không đúng lắm, hình như đã bị thay đổi toàn bộ. Cô mở tủ ra mới phát hiện quần áo bên trong rất kỳ quái.
Đến khi mặc xong thì nhìn vào gương cô mới sửng sốt, bộ áo ngủ này gần như… trong suốt vậy…
Lâm Triệt buồn bực, cô đứng trong phòng tắm kêu lên: “Cố Tĩnh Trạch! Áo ngủ do ai mua vậy, sao lại kỳ thế này?!"
Cố Tĩnh Trạch: “Kỳ như thế nào?"
Lâm Triệt ấp úng: “Chính là… rất kỳ cục…"
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, anh bước đến mở cửa tủ quần áo ra, nhìn một lượt rồi nói: “Hình như là mẹ tôi đã cho người đưa quần áo mới đến đây."
“…" Lâm Triệt vô ngữ, đành nói: “Mẫu thân đại nhân của anh cũng nhiều thú vui lạ quá, lại chọn quần áo ái muội như vậy…"
“Có lẽ bà ấy muốn sớm có cháu bồng…" Cố Tĩnh Trạch cười cười.
Lâm Triệt: “… Anh lấy giúp tôi một cái áo ngủ khác đi!"
Cố Tĩnh Trạch nhìn nhìn các bộ đồ treo trong tủ, bộ nào cũng rất kiệm vải, làm người nhìn không khỏi tò mò, cũng đủ biết nếu mặc lên người thì sẽ dụ hoặc đến như thế nào, anh tự nhiên suy nghĩ không biết nếu Lâm Triệt mặc vào thì rốt cuộc sẽ có bộ dáng gì…
Anh nhìn hết tất cả cũng không thể tìm được một cái áo ngủ bình thường, xem ra lần này mẹ anh đã quyết tâm phải tác hợp hai người, nên mới tốn tâm tư chuẩn bị các kiểu áo ngủ gợi cảm thế này.
Cố Tĩnh Trạch: “Không có gì mà em mặc được cả đâu."
“Làm sao bây giờ…" Lâm Triệt nghĩ nghĩ rồi nói: “Anh cho tôi mượn quần áo của anh đi!"
“Của tôi?" Cố Tĩnh Trạch trào phúng nói: “Nếu đã lỡ thì em cứ mặc tạm đi, trên thân thể em có chỗ nào tôi chưa nhìn thấy đâu?"
“Không! Anh cứ yên tâm đi, tôi mặc rồi thì không để anh phải mặc lại đâu, vả lại quần áo anh nhiều vậy thì sao mặc hết? Cho tôi mượn một bộ thì có làm sao!"
Một lát sau, Cố Tĩnh Trạch gõ cửa phòng tắm, Lâm Triệt từ từ mở cửa hé đầu ra, bên trong phòng tắm vẫn còn ngập hơi nước, một mùi hương thơm nhẹ nhàng cửa sữa tắm lơ đãng lọt ra ngoài.
Gương mặt Lâm Triệt vì vừa tắm xong nên hai gò má ửng hồng, nét trẻ con càng trở nên đáng yêu, Cố Tĩnh Trạch nhìn cô mà cảm thấy thân thể anh hơi chuyển động.
Lâm Triệt lại không nhận ra sự khác thường của anh, vội túm lấy quần áo rồi đóng sầm cửa lại.
Chốc lát sau thì cô đã bước ra khỏi phòng tắm, người cô mặc một cái áo rộng thùng thình của anh, nở nụ cười hớn hở: “Tôi đúng là thông minh!"
Nghe thấy tiếng động, Cố Tĩnh Trạch quay đầu lại nhìn, liếc mắt một cái, Lâm Triệt mặc áo ngủ của anh, cái áo to đùng càng khiến thân thể cô nhìn thêm nhỏ xinh, tay áo dài đã được xăn lên, cánh tay mảnh khảnh nhìn như hai củ sen đong đưa, cổ áo rộng để lộ phần xương quai xanh gợi cảm, hơn nữa do không bận áo lót nên phần mềm mại bên trong như ẩn như hiện…
Cố Tĩnh Trạch tức thì quay mặt đi, yết hầu anh khẽ lên xuống, nuốt từng ngụm nước miếng khó khăn.
Khi một người con gái bận áo ngủ của nam giới thì dễ dàng tạo ra hình ảnh ái muội, khiến người khác liên tưởng không ít hình ảnh kỳ quái…
Cố Tĩnh Trạch âm trầm nói: “Lâm Triệt, em mặc lại quần áo cũ đi."
Lâm Triệt kinh ngạc: “Hả? Tại sao?"
“Tôi sẽ cho người đi mua quần áo khác cho em." Anh nói rồi đứng dậy, cũng không muốn nhìn đến thân thể câu hồn của cô, tiến đến định mở cửa phòng.
Lâm Triệt bĩu môi: “Mặc cũng đâu có tệ lắm đâu… thôi được rồi được rồi, nếu anh không thích thì tôi cởi áo trả anh vậy. Nhưng mà… nếu anh cho người hầu mua quần áo mới để đổi hết đống này, có khi nào mẹ sẽ nghi ngờ quan hệ vợ chồng của chúng ta không?"
Nếu thật sự là vợ chồng, thì những kiểu quần áo ngủ gợi cảm vốn dĩ sẽ rất bình thường.
Cố Tĩnh Trạch nhìn thoáng qua Lâm Triệt, anh bước tới cạnh cô, thấp giọng nói: “Tôi có cách để họ không nghi ngờ."
Lâm Triệt nhìn anh, vẻ mặt thắc mắc.
Khoé miệng Cố Tĩnh Trạch nở nụ cười, cầm lấy bộ quần áo ngủ gợi cảm kia mà xé toạt, vì chất liệu vải rất mỏng nên đã rách tươm.
Lâm Triệt tức thì xanh mặt!
Lúc này Cố Tĩnh Trạch mở cửa phòng, gọi người hầu đến: “Loại quần áo gì thế này? Đụng một cái đã rách, mau đi lấy cho thiếu phu nhân bộ khác đi!"
Nhìn áo ngủ bị xé tan nát để một góc, các người hầu đưa mắt nhìn nhau. Đây không phải là quá hưng phấn đến mức không chịu nổi sao?
Lâm Triệt đứng ở trong phòng mà mặt đã đỏ ửng lên như trái cà chua.
Tên Cố Tĩnh Trạch đáng chết này…
Người hầu vội vàng thu vén đống áo ngủ bị rách, nhìn qua hai vị chủ nhân trong phòng, không khí lúc này tràn ngập ái muội cứ như vừa xảy ra một màn kịch liệt…
Lâm Triệt mệt mỏi nói: “Lâm Lị này đúng là hiện hồn ở khắp nơi, đâu đâu cũng thấy…"
Du Mẫn Mẫn cười: “Hai người không phải chị em sao?"
Lâm Triệt uể oải: “Thôi đi, Lâm gia làm sao còn nhớ đến đứa con gái như em, chị và em quen biết nhau lâu như vậy thì chuyện này chị cũng biết mà."
Du Mẫn Mẫn cười cười: “Chị vốn không hiểu được chuyện của các gia tộc hào môn, gia đình của chị chỉ là một nhà bình dân, với chị thì cuộc sống chỉ đơn giản làm kiếm tiền thật nhiều để gửi về cho mẹ, giúp em trai học hành đến nơi đến chốn."
Lâm Triệt: “Bình dân gì chứ, em cũng như chị thôi mà."
Du Mẫn Mẫn: “Được, chị em chúng ta sẽ không dựa vào bất kỳ ai mà tự lực cánh sinh! Nhưng mà nghĩ lại em giờ đã tốt hơn nhiều, em xem, Cố Tĩnh Trạch đối xử với em rất tốt, cả sự nghiệp của em cũng đang trong thời kỳ thăng tiến."
Lâm Triệt xua xua tay: “Thôi thôi, sự nghiệp vẫn là chỗ dựa đáng tin, còn đàn ông thì…"
Du Mẫn Mẫn: “Sao chứ, chị thấy Cố Tĩnh Trạch cũng là người đáng tin mà!"
Lâm Triệt: “Anh ta đối với em chỉ trách nhiệm mà thôi."
Du Mẫn Mẫn kỳ quái hỏi: “Trách nhiệm?"
Lâm Triệt: “Thôi bỏ qua đi chị, chuyện phức tạp lắm, giờ tới đâu thì tính tới đó, dù sao thì ưu tiên hàng đầu của em chính là sự nghiệp."
Du Mẫn Mẫn: “Không sai, sự nghiệp mới là đáng tin cậy!"
“Yeah, có tiền là có tất cả!" Lâm Triệt vừa cười vừa nói.
Du Mẫn Mẫn nhìn bộ dạng ngây ngơ chân chất của Lâm Triệt mà nở nụ cười.
Lâm Triệt dĩ nhiên không ngờ chỉ mới ngày hôm sau mà đoạn ghi hình của cô trong chương trình gameshow đã được truyền đi trên mạng. Trong video, hình ảnh cô nhẹ nhàng cởi bỏ đôi giày ra và bẻ gót giày, rồi lại điềm tĩnh mang giày vào khiến không ít người thích thú.
Tất cả khán giả đều cảm thấy Lâm Triệt như vậy rất chuyên nghiệp, động tác lại khí khách hơn người. Thậm chí có người con cho rằng cô gái này không những xinh đẹp, lại tiêu sái hảo hán.
Lượng fan hâm mộ theo dõi weibo của Lâm Triệt đã tăng vọt, cũng có hơn ngàn tin nhắn được gửi đến. Lâm Triệt nằm ở nhà ngồi lướt weibo cả ngày để xem bình luận, trong lòng cảm thấy nhộn nhạo hứng khởi.
Khắp các bản tin giải trí đều đăng tin Lâm Triệt và Cố Tĩnh Dư cùng nhau tham gia gameshow, Cố Tĩnh Dư ga lăng bảo vệ Lâm Triệt, còn Lâm Triệt bị fan của Cố Tĩnh Dư tấn công vì ghen tuông.
Nhìn hình ảnh của Lâm Triệt ngày càng được chú ý, quản lý của công ty cũng rất hài lòng và khích lệ cô, sự nghiệp diễn viên của cô giống như đang thuận buồm xuôi gió.
Lâm Triệt ngồi ở sofa hí hoáy xem tin trên di động, miệng nở nụ cười ngây ngô. Cố Tĩnh Trạch đi ngang qua không khỏi thắc mắc: “Chuyện gì vậy?"
Lâm Triệt đắc ý nói: “Tôi thấy giống như mình sắp nổi tiếng rồi, nhìn xem, hiện giờ fan hâm mộ của tôi đã lên đến hơn một triệu rồi!"
“Vậy sao?" Cố Tĩnh Trạch nhìn lướt qua di động của cô, cười cười, cô nhóc này đúng là dễ thoả mãn thật: “Fan hâm mộ của Tĩnh Dư đã hơn chục triệu đó."
“…" Lâm Triệt ngẩng đầu, bĩu môi nói: “Cố Tĩnh Dư là một đại minh tinh, còn tôi chỉ là một người mới thôi mà…"
Lâm Triệt đứng lên trở về phòng chuẩn bị đi ngủ, lúc này cô mới phát hiện tủ quần áo có gì không đúng lắm, hình như đã bị thay đổi toàn bộ. Cô mở tủ ra mới phát hiện quần áo bên trong rất kỳ quái.
Đến khi mặc xong thì nhìn vào gương cô mới sửng sốt, bộ áo ngủ này gần như… trong suốt vậy…
Lâm Triệt buồn bực, cô đứng trong phòng tắm kêu lên: “Cố Tĩnh Trạch! Áo ngủ do ai mua vậy, sao lại kỳ thế này?!"
Cố Tĩnh Trạch: “Kỳ như thế nào?"
Lâm Triệt ấp úng: “Chính là… rất kỳ cục…"
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, anh bước đến mở cửa tủ quần áo ra, nhìn một lượt rồi nói: “Hình như là mẹ tôi đã cho người đưa quần áo mới đến đây."
“…" Lâm Triệt vô ngữ, đành nói: “Mẫu thân đại nhân của anh cũng nhiều thú vui lạ quá, lại chọn quần áo ái muội như vậy…"
“Có lẽ bà ấy muốn sớm có cháu bồng…" Cố Tĩnh Trạch cười cười.
Lâm Triệt: “… Anh lấy giúp tôi một cái áo ngủ khác đi!"
Cố Tĩnh Trạch nhìn nhìn các bộ đồ treo trong tủ, bộ nào cũng rất kiệm vải, làm người nhìn không khỏi tò mò, cũng đủ biết nếu mặc lên người thì sẽ dụ hoặc đến như thế nào, anh tự nhiên suy nghĩ không biết nếu Lâm Triệt mặc vào thì rốt cuộc sẽ có bộ dáng gì…
Anh nhìn hết tất cả cũng không thể tìm được một cái áo ngủ bình thường, xem ra lần này mẹ anh đã quyết tâm phải tác hợp hai người, nên mới tốn tâm tư chuẩn bị các kiểu áo ngủ gợi cảm thế này.
Cố Tĩnh Trạch: “Không có gì mà em mặc được cả đâu."
“Làm sao bây giờ…" Lâm Triệt nghĩ nghĩ rồi nói: “Anh cho tôi mượn quần áo của anh đi!"
“Của tôi?" Cố Tĩnh Trạch trào phúng nói: “Nếu đã lỡ thì em cứ mặc tạm đi, trên thân thể em có chỗ nào tôi chưa nhìn thấy đâu?"
“Không! Anh cứ yên tâm đi, tôi mặc rồi thì không để anh phải mặc lại đâu, vả lại quần áo anh nhiều vậy thì sao mặc hết? Cho tôi mượn một bộ thì có làm sao!"
Một lát sau, Cố Tĩnh Trạch gõ cửa phòng tắm, Lâm Triệt từ từ mở cửa hé đầu ra, bên trong phòng tắm vẫn còn ngập hơi nước, một mùi hương thơm nhẹ nhàng cửa sữa tắm lơ đãng lọt ra ngoài.
Gương mặt Lâm Triệt vì vừa tắm xong nên hai gò má ửng hồng, nét trẻ con càng trở nên đáng yêu, Cố Tĩnh Trạch nhìn cô mà cảm thấy thân thể anh hơi chuyển động.
Lâm Triệt lại không nhận ra sự khác thường của anh, vội túm lấy quần áo rồi đóng sầm cửa lại.
Chốc lát sau thì cô đã bước ra khỏi phòng tắm, người cô mặc một cái áo rộng thùng thình của anh, nở nụ cười hớn hở: “Tôi đúng là thông minh!"
Nghe thấy tiếng động, Cố Tĩnh Trạch quay đầu lại nhìn, liếc mắt một cái, Lâm Triệt mặc áo ngủ của anh, cái áo to đùng càng khiến thân thể cô nhìn thêm nhỏ xinh, tay áo dài đã được xăn lên, cánh tay mảnh khảnh nhìn như hai củ sen đong đưa, cổ áo rộng để lộ phần xương quai xanh gợi cảm, hơn nữa do không bận áo lót nên phần mềm mại bên trong như ẩn như hiện…
Cố Tĩnh Trạch tức thì quay mặt đi, yết hầu anh khẽ lên xuống, nuốt từng ngụm nước miếng khó khăn.
Khi một người con gái bận áo ngủ của nam giới thì dễ dàng tạo ra hình ảnh ái muội, khiến người khác liên tưởng không ít hình ảnh kỳ quái…
Cố Tĩnh Trạch âm trầm nói: “Lâm Triệt, em mặc lại quần áo cũ đi."
Lâm Triệt kinh ngạc: “Hả? Tại sao?"
“Tôi sẽ cho người đi mua quần áo khác cho em." Anh nói rồi đứng dậy, cũng không muốn nhìn đến thân thể câu hồn của cô, tiến đến định mở cửa phòng.
Lâm Triệt bĩu môi: “Mặc cũng đâu có tệ lắm đâu… thôi được rồi được rồi, nếu anh không thích thì tôi cởi áo trả anh vậy. Nhưng mà… nếu anh cho người hầu mua quần áo mới để đổi hết đống này, có khi nào mẹ sẽ nghi ngờ quan hệ vợ chồng của chúng ta không?"
Nếu thật sự là vợ chồng, thì những kiểu quần áo ngủ gợi cảm vốn dĩ sẽ rất bình thường.
Cố Tĩnh Trạch nhìn thoáng qua Lâm Triệt, anh bước tới cạnh cô, thấp giọng nói: “Tôi có cách để họ không nghi ngờ."
Lâm Triệt nhìn anh, vẻ mặt thắc mắc.
Khoé miệng Cố Tĩnh Trạch nở nụ cười, cầm lấy bộ quần áo ngủ gợi cảm kia mà xé toạt, vì chất liệu vải rất mỏng nên đã rách tươm.
Lâm Triệt tức thì xanh mặt!
Lúc này Cố Tĩnh Trạch mở cửa phòng, gọi người hầu đến: “Loại quần áo gì thế này? Đụng một cái đã rách, mau đi lấy cho thiếu phu nhân bộ khác đi!"
Nhìn áo ngủ bị xé tan nát để một góc, các người hầu đưa mắt nhìn nhau. Đây không phải là quá hưng phấn đến mức không chịu nổi sao?
Lâm Triệt đứng ở trong phòng mà mặt đã đỏ ửng lên như trái cà chua.
Tên Cố Tĩnh Trạch đáng chết này…
Người hầu vội vàng thu vén đống áo ngủ bị rách, nhìn qua hai vị chủ nhân trong phòng, không khí lúc này tràn ngập ái muội cứ như vừa xảy ra một màn kịch liệt…
Tác giả :
Mộc Y Y