Thị Tẩm Mỹ Lang
Chương 36
Long Khiếu Thiên nhất thời cứng đờ,cổ gọng giống như có người bóp chặt,hắn muốn nói để vãn hồi tình trạng xấu lúc này nhưng lời gì cũng nói không được.
" Ngài rốt cuộc muốn nhục nhã ta sao mới hài lòng?" Ninh Đan Hi chậm rãi cài nút trên áo" Tại sao ngài không thể buông tha ta? Cho dù quá khứ ta có phản bội ngài cũng đều trả hết nợ,ta giờ biến thành bán thân bất toại ngài còn muốn thế nào nữa?"
Long Khiếu Thiên mở to miệng,muốn nói rõ với y là ghen hắn tị y cùng với thái tử thân mật nên mới có thể nhất thời mất đi lý trí làm ra chuyện xâm phạm đến y, nhưng hắn chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn Ninh Đan Hi ném ánh mắt lạnh lùng đâm vào trái tim hắn
“Ta thật hy vọng chưa từng quen biết nài,cũng hối hận đã từng nhẹ dạ tin ngài,rốt cuộc chỉ làm mình tổn thương nặng hơn,ngài đi đi, dù sao ngài đã có được cái ngài muốn,từ nay về sau hai chúng ta không thiếu nợ nhau,không nên tiếp tục liên quan,với lại ta cũng không muốn nhìn thấy ngài,sau này không hy vọng ngài lại xuất hiện trước mặt ta!"
Long Khiếu Thiên trong lòng đau đớn,rốt cuộc không thể tiếp tục ở lại nghe hắn nói lời nói đả thương,ánh mắt thống hận liền quay đầu giống như chạy trốn tông cửa chạy ra ngoài,mãi cho đến vào vương phủ những lời chỉ trích của Ninh Đan Hi tựa hồ còn quanh quẩn bên tai hắn, làm hắn mất ăn mất ngủ lăn qua lăn lại,thật lâu sau cũng không thể loại trừ buồn bực đau lòng trong ngực.Mặt trời lặn xuống phía Tây,Ninh Đan Hi kéo một thân bị thương ngồi kiệu hồi phủ,tổng quản vừa thấy hắn trở về lập tức nhanh chân chạy đến phía trước,thở không ra hơi tức giận bẩm báo với hắn:
“Thiếu gia,ngài trở về thật đúng lúc,trước đó không lâu có vị công tử thoạt nhìn như con nhà giàu đem theo mấy tên hộ vệ đến cửa,nói có chuyện quan trọng cần bái phỏng,ta tưởng bạn thiếu gia liền bảo bọn họ đứng chờ,vừa vặn Thiếu phu nhân cùng tiểu thiếu gia cũng ra đại sảnh,cô ấy vừa thấy vị công tử kia liền giống như nhìn thấy quỷ,vội vả ôm tiểu thiếu gia trốn vào trong phòng."
“Có chuyện này sao?" Ninh Đan Hi nghe trên mặt lộ vẻ khó hiểu,không biết là ai tới bái phỏng? Còn Vân muội tại sao phải trốn?
“Hắn bây giờ còn đang chờ ở đại sảnh,kiên trì đợi thiếu gia trở về,ta thấy vị công tử kia hình như không tốt lắm,muốn đuổi nhưng hắn không đi,thật không biết làm gì mới phải."
“Giao ta xử lý,ta sẽ đến đó gặp hắn." Ninh Đan Hi để tổng quản giúp hắn ngồi vào xe lăn đi vào,vừa vào đại sảnh liền nhìn thấy Long Khiếu Đường giống một pho tượng thần ngồi trên ghế trong đại sảnh, ngọn nến trên bàn đốt tới một nửa,xem ra người ấy đã đợi y rất lâu.
Ninh Đan Hi kinh ngạc trừng lớn mắt,vị khách không mời mà đến trong miệng tổng quản chính là thái tử điện hạ? Hắn ngoại trừ có mua bán vài lần cùng thái tử ra cũng không có giao tình quá sâu,tại sao hắn lại tự mình tới cửa bái phỏng?
“Ninh công tử,ngươi rốt cục đã trở lại,ta chờ ngươi đã lâu!"Long Khiếu Đường dùng nụ cười chào đón,hai bên có mấy hộ vệ mang theo kiếm,không hề động đậy đứng bảo vệ bên cạnh chủ nhân.
" Không biết thái tử điện hạ giá lâm,thật sự không chuẩn bị tiếp đón,xin hỏi ngài đến đây có chuyện quan trọng gì?" Tổng quản đẩy xe lăn Ninh Đan Hi vào trong sảnh,sau liền tự động lui xuống.
“Bởi vì cái gọi vô sự bất đăng tam bảo điện,ta liền nói trắng ra,lần này ta đến đây chỉ vì muốn đòi lại thê tử cùng nhi tử của ta." Long Khiếu Đường trực tiếp nói trắng ra.
" Thê nhi?" Ninh Đan Hi nhất thời không hiểu mở miệng hỏi" Xin thứ cho ta đần độn,không biết thái tử đang nói đến việc gì?"
“Vân nương cùng Thư Cần,ta hy vọng ngươi có thể trả lại bọn họ,để cho một nhà chúng ta có thể đoàn tụ."
Ninh Đan Hi theo lời hắn nói đã hiểu rõ ràng" Chẳng lẽ ngài…… Chính là người yêu trước đó của Vân Muội?"
“Chính là ta,năm đó và Vân muội hẹn cùng nhau bỏ trốn ngày,ta cũng không phải cố ý thất hẹn chỉ là bị phụ hoàng lấy bệnh tình mẫu hậu nguy kịch triệu ta hồi cung gấp,ta lo lắng bệnh tình mẫu hậu nên không thể không vội vàng chạy về cung thấy mặt người lần cuối,mặt khác ta cũng đã phái người đưa tin đến chỗ hẹn cho Vân Nương,nói nàng mang theo ngọc tỷ đến hoàng cung tìm ta,không thể tưởng được người đưa tin nửa đường gặp được cường đạo,chẳng những bị cướp bóc ngay cả tánh mạng cũng mất,lá thư đương nhiên cũng không đưa đến trên tay Vân muội,mới có chuyện ăn năn chúng ta phải cách nhau mười năm,nghĩ đến thật tạo hóa trêu người."
Ninh Đan Hi nghe đến đó đại khái hiểu rõ chân tướng hắn vì sao rời xa Vân muội"Nói như vậy,ngài nhiều lần đến cửa hàng mua vải đều vì tra xét tin tức Vân muội cùng Cần Nhi?"
“Ngươi là người thông minh,không cần ta chỉ ra,ngươi đã đoán được,"Long Khiếu Đường gật đầu"Thời điểm đó bởi vì đợi mãi nàng vẫn không chịu vào cung tìm ta,ta từng phái người đi tìm nàng nhưng thám tử hồi báo nàng đã gả cho người khác,ta quá thương tâm,khổ sở,sau đó thay đổi hàng đêm uống rượu mua vui,trầm mê trong tửu sắc,mượn những chuyện đó để quên nàng,mãi cho đến đêm thất tịch ngày đó ta gặp được nàng,khơi dậy tình xưa nghĩa cũ càng làm ta vui chính là đứa bé bên người nàng bộ dạng y như ta trước đây,ta vốn không xác định nó có phải nhi tử thân sinh của ta không,cho đến khi trong miệng ngươi nghe được ngày sinh nhật tiểu nhi cùng ngày ngươi lấy nàng,chứng thật ta đoán không có sai,Thư Cần chính là con của ta và Vân nương."
“Đúng như thái tử nói,Cần Nhi đúng không phải con của ta." Đã đến nước này Ninh Đan Hi giấu diếm nữa cũng vô dụng,đơn giản thẳng thắn nói cho hắn biết."Nhưng Cần Nhi,ta đã xem nó như con ruột."
“Ta nhìn ra ngươi rất yêu thương Cần Nhi,che chở đầy đủ,ta cũng rất cảm ơn ngươi thay nghĩa vụ phụ thân dưỡng dục nó mười năm,để cho nó bình an trưởng thành,chẳng qua hắn dù sao cũng là con của ta,Vân nương cũng là thê tử của ta,cho nên mới đặc biệt đến đây muốn đón hai bọn họ trở về."
“Thái tử muốn là một chuyện,nhưng cũng phải nghe ý của Vân muội cùng Cần Nhi,nếu hai người nguyện ý trở lại bên người thái tử,ta đương nhiên sẽ không ngăn trở." Ninh Đan Hi muốn thử xem hắn yêu Vân muội bao nhiêu,như vậy y mới có thể yên tâm đem Vân muội trả lại cho hắn.
Long Khiếu Đường vẻ mặt đau khổ," Nếu nàng chịu theo ta,ta cũng không cần tốn nhiều thời gian như vậy,nàng vừa thấy ta liền ôm Cần Nhi trốn trong phòng không chịu gặp ta."
“Việc này….. Nếu Vân muội không chịu, xin thứ cho ta không thể trả lại nàng cùng Cần Nhi."
“Ta đã sớm đoán ngươi sẽ nói như vậy, ta đã có kế sách vạn toàn,hôm nay cho dù dùng cách đoạt ta cũng muốn mang nàng cùng Thư Cần đi." Long Khiếu Đường vung tay lên, hơn mười người hộ vệ bên cạnh lập tức rút đao vây quanh Ninh Đan Hi,Long Khiếu Đường cố ý lớn tiếng nói:" Nếu ngươi không chịu giao Vân nương cùng Cần Nhi,đừng trách ta không khách khí!"
Ninh Đan Hi còn không hiểu xảy ra chuyện gì,đã thấy một thân ảnh xinh xắn lanh lợi vội vàng vọt vào trong, đúng là Lý Vân Nương." Không được tổn thương Ninh đại ca,chuyện này không liên quan đến huynh ấy!"
“Vân nương,nàng rốt cục chịu ra gặp ta!"Long Khiếu Đường nhìn về phía nàng,ánh mắt thâm tình."Cho đến bây giờ nàng vẫn không chịu mang theo con đi cùng ta sao?"
" Ngài rốt cuộc muốn nhục nhã ta sao mới hài lòng?" Ninh Đan Hi chậm rãi cài nút trên áo" Tại sao ngài không thể buông tha ta? Cho dù quá khứ ta có phản bội ngài cũng đều trả hết nợ,ta giờ biến thành bán thân bất toại ngài còn muốn thế nào nữa?"
Long Khiếu Thiên mở to miệng,muốn nói rõ với y là ghen hắn tị y cùng với thái tử thân mật nên mới có thể nhất thời mất đi lý trí làm ra chuyện xâm phạm đến y, nhưng hắn chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn Ninh Đan Hi ném ánh mắt lạnh lùng đâm vào trái tim hắn
“Ta thật hy vọng chưa từng quen biết nài,cũng hối hận đã từng nhẹ dạ tin ngài,rốt cuộc chỉ làm mình tổn thương nặng hơn,ngài đi đi, dù sao ngài đã có được cái ngài muốn,từ nay về sau hai chúng ta không thiếu nợ nhau,không nên tiếp tục liên quan,với lại ta cũng không muốn nhìn thấy ngài,sau này không hy vọng ngài lại xuất hiện trước mặt ta!"
Long Khiếu Thiên trong lòng đau đớn,rốt cuộc không thể tiếp tục ở lại nghe hắn nói lời nói đả thương,ánh mắt thống hận liền quay đầu giống như chạy trốn tông cửa chạy ra ngoài,mãi cho đến vào vương phủ những lời chỉ trích của Ninh Đan Hi tựa hồ còn quanh quẩn bên tai hắn, làm hắn mất ăn mất ngủ lăn qua lăn lại,thật lâu sau cũng không thể loại trừ buồn bực đau lòng trong ngực.Mặt trời lặn xuống phía Tây,Ninh Đan Hi kéo một thân bị thương ngồi kiệu hồi phủ,tổng quản vừa thấy hắn trở về lập tức nhanh chân chạy đến phía trước,thở không ra hơi tức giận bẩm báo với hắn:
“Thiếu gia,ngài trở về thật đúng lúc,trước đó không lâu có vị công tử thoạt nhìn như con nhà giàu đem theo mấy tên hộ vệ đến cửa,nói có chuyện quan trọng cần bái phỏng,ta tưởng bạn thiếu gia liền bảo bọn họ đứng chờ,vừa vặn Thiếu phu nhân cùng tiểu thiếu gia cũng ra đại sảnh,cô ấy vừa thấy vị công tử kia liền giống như nhìn thấy quỷ,vội vả ôm tiểu thiếu gia trốn vào trong phòng."
“Có chuyện này sao?" Ninh Đan Hi nghe trên mặt lộ vẻ khó hiểu,không biết là ai tới bái phỏng? Còn Vân muội tại sao phải trốn?
“Hắn bây giờ còn đang chờ ở đại sảnh,kiên trì đợi thiếu gia trở về,ta thấy vị công tử kia hình như không tốt lắm,muốn đuổi nhưng hắn không đi,thật không biết làm gì mới phải."
“Giao ta xử lý,ta sẽ đến đó gặp hắn." Ninh Đan Hi để tổng quản giúp hắn ngồi vào xe lăn đi vào,vừa vào đại sảnh liền nhìn thấy Long Khiếu Đường giống một pho tượng thần ngồi trên ghế trong đại sảnh, ngọn nến trên bàn đốt tới một nửa,xem ra người ấy đã đợi y rất lâu.
Ninh Đan Hi kinh ngạc trừng lớn mắt,vị khách không mời mà đến trong miệng tổng quản chính là thái tử điện hạ? Hắn ngoại trừ có mua bán vài lần cùng thái tử ra cũng không có giao tình quá sâu,tại sao hắn lại tự mình tới cửa bái phỏng?
“Ninh công tử,ngươi rốt cục đã trở lại,ta chờ ngươi đã lâu!"Long Khiếu Đường dùng nụ cười chào đón,hai bên có mấy hộ vệ mang theo kiếm,không hề động đậy đứng bảo vệ bên cạnh chủ nhân.
" Không biết thái tử điện hạ giá lâm,thật sự không chuẩn bị tiếp đón,xin hỏi ngài đến đây có chuyện quan trọng gì?" Tổng quản đẩy xe lăn Ninh Đan Hi vào trong sảnh,sau liền tự động lui xuống.
“Bởi vì cái gọi vô sự bất đăng tam bảo điện,ta liền nói trắng ra,lần này ta đến đây chỉ vì muốn đòi lại thê tử cùng nhi tử của ta." Long Khiếu Đường trực tiếp nói trắng ra.
" Thê nhi?" Ninh Đan Hi nhất thời không hiểu mở miệng hỏi" Xin thứ cho ta đần độn,không biết thái tử đang nói đến việc gì?"
“Vân nương cùng Thư Cần,ta hy vọng ngươi có thể trả lại bọn họ,để cho một nhà chúng ta có thể đoàn tụ."
Ninh Đan Hi theo lời hắn nói đã hiểu rõ ràng" Chẳng lẽ ngài…… Chính là người yêu trước đó của Vân Muội?"
“Chính là ta,năm đó và Vân muội hẹn cùng nhau bỏ trốn ngày,ta cũng không phải cố ý thất hẹn chỉ là bị phụ hoàng lấy bệnh tình mẫu hậu nguy kịch triệu ta hồi cung gấp,ta lo lắng bệnh tình mẫu hậu nên không thể không vội vàng chạy về cung thấy mặt người lần cuối,mặt khác ta cũng đã phái người đưa tin đến chỗ hẹn cho Vân Nương,nói nàng mang theo ngọc tỷ đến hoàng cung tìm ta,không thể tưởng được người đưa tin nửa đường gặp được cường đạo,chẳng những bị cướp bóc ngay cả tánh mạng cũng mất,lá thư đương nhiên cũng không đưa đến trên tay Vân muội,mới có chuyện ăn năn chúng ta phải cách nhau mười năm,nghĩ đến thật tạo hóa trêu người."
Ninh Đan Hi nghe đến đó đại khái hiểu rõ chân tướng hắn vì sao rời xa Vân muội"Nói như vậy,ngài nhiều lần đến cửa hàng mua vải đều vì tra xét tin tức Vân muội cùng Cần Nhi?"
“Ngươi là người thông minh,không cần ta chỉ ra,ngươi đã đoán được,"Long Khiếu Đường gật đầu"Thời điểm đó bởi vì đợi mãi nàng vẫn không chịu vào cung tìm ta,ta từng phái người đi tìm nàng nhưng thám tử hồi báo nàng đã gả cho người khác,ta quá thương tâm,khổ sở,sau đó thay đổi hàng đêm uống rượu mua vui,trầm mê trong tửu sắc,mượn những chuyện đó để quên nàng,mãi cho đến đêm thất tịch ngày đó ta gặp được nàng,khơi dậy tình xưa nghĩa cũ càng làm ta vui chính là đứa bé bên người nàng bộ dạng y như ta trước đây,ta vốn không xác định nó có phải nhi tử thân sinh của ta không,cho đến khi trong miệng ngươi nghe được ngày sinh nhật tiểu nhi cùng ngày ngươi lấy nàng,chứng thật ta đoán không có sai,Thư Cần chính là con của ta và Vân nương."
“Đúng như thái tử nói,Cần Nhi đúng không phải con của ta." Đã đến nước này Ninh Đan Hi giấu diếm nữa cũng vô dụng,đơn giản thẳng thắn nói cho hắn biết."Nhưng Cần Nhi,ta đã xem nó như con ruột."
“Ta nhìn ra ngươi rất yêu thương Cần Nhi,che chở đầy đủ,ta cũng rất cảm ơn ngươi thay nghĩa vụ phụ thân dưỡng dục nó mười năm,để cho nó bình an trưởng thành,chẳng qua hắn dù sao cũng là con của ta,Vân nương cũng là thê tử của ta,cho nên mới đặc biệt đến đây muốn đón hai bọn họ trở về."
“Thái tử muốn là một chuyện,nhưng cũng phải nghe ý của Vân muội cùng Cần Nhi,nếu hai người nguyện ý trở lại bên người thái tử,ta đương nhiên sẽ không ngăn trở." Ninh Đan Hi muốn thử xem hắn yêu Vân muội bao nhiêu,như vậy y mới có thể yên tâm đem Vân muội trả lại cho hắn.
Long Khiếu Đường vẻ mặt đau khổ," Nếu nàng chịu theo ta,ta cũng không cần tốn nhiều thời gian như vậy,nàng vừa thấy ta liền ôm Cần Nhi trốn trong phòng không chịu gặp ta."
“Việc này….. Nếu Vân muội không chịu, xin thứ cho ta không thể trả lại nàng cùng Cần Nhi."
“Ta đã sớm đoán ngươi sẽ nói như vậy, ta đã có kế sách vạn toàn,hôm nay cho dù dùng cách đoạt ta cũng muốn mang nàng cùng Thư Cần đi." Long Khiếu Đường vung tay lên, hơn mười người hộ vệ bên cạnh lập tức rút đao vây quanh Ninh Đan Hi,Long Khiếu Đường cố ý lớn tiếng nói:" Nếu ngươi không chịu giao Vân nương cùng Cần Nhi,đừng trách ta không khách khí!"
Ninh Đan Hi còn không hiểu xảy ra chuyện gì,đã thấy một thân ảnh xinh xắn lanh lợi vội vàng vọt vào trong, đúng là Lý Vân Nương." Không được tổn thương Ninh đại ca,chuyện này không liên quan đến huynh ấy!"
“Vân nương,nàng rốt cục chịu ra gặp ta!"Long Khiếu Đường nhìn về phía nàng,ánh mắt thâm tình."Cho đến bây giờ nàng vẫn không chịu mang theo con đi cùng ta sao?"
Tác giả :
Chuê Mộng