Thị Ngược Thành Tính
Chương 134
“Ngươi xem đi," Hàn Lượng chỉ vào vị trí ngực của nhân vật trên tập tranh, “Nơi này vẽ là bộ ngực của nữ tử, cho nên hơi lớn cũng hơi cong lên Bên này là nam tử, bằng phẳng mà thẳng tắp."
“…" Lục Đỉnh Nguyên không nói chuyện, nhưng vẻ mặt rõ ràng như là đang nói – là đoán mò đi?
“Ha ha," Hàn Lượng cười, biết quả thật khuyết thiếu sức thuyết phục, lại đem tập tranh lật đến tầng thứ bảy của công pháp, “Ngươi xem, bắt đầu từ tầng này, người trên tập tranh không còn mặc quần áo," Lục Đỉnh Nguyên lại chỉ vào vị trí bộ ngực của nhân vật, “Hai nửa vòng tròn này rõ ràng chính là vẽ bộ ngực của nữ tử, tuy rằng hơi mơ hồ Mà bên nam tử, không có vẽ hai đường dư thừa kia."
Hắn cư nhiên dùng ngón tay chỉ vào bộ ngực của nữ nhân trên tập tranh là hai đường dư thừa! Lục Đỉnh Nguyên quả thật muốn trợn mắt trắng. Được rồi, ít nhất hắn thuyết phục được chính mình đó là nữ nhân.
“Vậy nói cách khác, ta luyện hơn hai mươi năm nội công của nữ tử?" Lục Đỉnh Nguyên quay đầu hỏi Hàn lượng, sau khi nhận được một cái gật đầu khẳng định của Hàn Lượng mới nói tiếp, “Ta luyện công sai lầm, sao ngươi lại là vẻ mặt mừng thầm?"
Hàn Lượng cong khóe môi, cười vô cùng trêu tức, “Chẳng lẽ ngươi không hề tò mò, vì sao một quyển võ công bí tịch lại muốn chia thành hai loại phương pháp tu luyện cho nam và nữ, hơn nữa còn vẽ kỳ quái như vậy sao?" Hàn Lượng nói, còn lắc lắc quyển tập trong tay.
“Được rồi, nói đi, ngươi rốt cục phát hiện cái gì? Ra vẻ thần bí." Lục Đỉnh Nguyên bày ra tư thế đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Được rồi, ta liền nói từng hạng cho ngươi." Hàn Lượng gật đầu, nhưng biểu tình trên mặt rõ ràng là đang bày tỏ – cẩn thận đừng dọa đến ngươi!
“Chăm chú lắng nghe." Lục Đỉnh Nguyên cười.
“Đầu tiên, bản bí tịch này chia làm hai phương pháp tu luyện nam nữ, cái này đã nói qua Lại có, bí tịch này ghi lại là một quyển công phu song tu, nam nữ có thể cùng nhau luyện. Hai tầng đầu tiên, là bộ phận nền tảng, cho nên giống như công phu bình thường, là chia ra luyện, tầng ba, tầng bốn, do công phu còn thấp, cho nên có thể song tu cũng có thể chia ra luyện, nhưng bắt đầu từ tầng thứ năm, Ngọc Hư Công này nhất định phải bắt đầu song tu…"
“Nhưng là…"Lục Đỉnh Nguyên lên tiếng.
“Chờ ta nói xong," Hàn Lượng phất tay đánh gãy y, “Ta biết ngươi muốn nói việc ngươi một mình luyện tới tầng thứ bảy, việc này đợi lát nữa ta giải thích cho ngươi." Hàn Lượng tiếp tục lời nói trước đó, “Mà tầng thứ năm cùng tầng thứ sáu, lúc song tu chỉ là cùng nhau tu luyện Nhưng bắt đầu từ tầng thứ bảy, môn công phu này sẽ bắt đầu sử dụng phương pháp thải bổ của đạo gia mới có thể tu hành, đây cũng là vì sao người trên tập tranh không có mặc quần áo."
“Thải bổ?"
“Âm dương tướng hợp, cũng chính là sinh hoạt vợ chồng."
Hàn Lượng nói đến đây, mặt của Lục Đỉnh Nguyên “phừng" một cái đốt lên, cuối cùng cũng biết được khi nãy vì sao Hàn Lượng lại cười kỳ quái như vậy.
“Lại có, đại khái bởi vì họa sĩ là nữ, cho nên ngượng ngùng đem đặc thù của nam tính vẽ quá mức rõ ràng, mới có thể làm cho người ta nhất thời không thể phân biệt nam nữ trên tranh."
“Đặc thù giới tính?" Cách dùng từ của Hàn Lượng vẫn làm cho Lục Đỉnh Nguyên thường xuyên cảm thấy mờ mịt.
“Chính là chỗ có thể lập tức chia ra nam nữ." Hàn Lượng cầm lấy khối thịt dưới khố của Lục Đỉnh Nguyên, đổi lấy một tiếng hít sâu của Lục Đỉnh Nguyên.
“Cuối cùng, chỉ là một vài suy đoán của cá nhân ta." Hàn Lượng còn có lời khác muốn nói, cũng không tính tại thời điểm này lại cùng Lục Đỉnh Nguyên lăn lên giường, cho nên sau khi Lục Đỉnh Nguyên hiểu được ý của hắn, cũng chỉ nhéo nhọe một cái liền bỏ ra, không động tay động chân thêm. “Ta nhớ rõ ngươi từng nói với ta, một căn phòng khác chứa các bức tranh, chính là bức tranh của các đời cung chủ Nghiễm Hàn Cung cùng vật bên người mà các nàng thích nhất phải không?"
“…" Lục Đỉnh Nguyên không nói chuyện, nhưng vẻ mặt rõ ràng như là đang nói – là đoán mò đi?
“Ha ha," Hàn Lượng cười, biết quả thật khuyết thiếu sức thuyết phục, lại đem tập tranh lật đến tầng thứ bảy của công pháp, “Ngươi xem, bắt đầu từ tầng này, người trên tập tranh không còn mặc quần áo," Lục Đỉnh Nguyên lại chỉ vào vị trí bộ ngực của nhân vật, “Hai nửa vòng tròn này rõ ràng chính là vẽ bộ ngực của nữ tử, tuy rằng hơi mơ hồ Mà bên nam tử, không có vẽ hai đường dư thừa kia."
Hắn cư nhiên dùng ngón tay chỉ vào bộ ngực của nữ nhân trên tập tranh là hai đường dư thừa! Lục Đỉnh Nguyên quả thật muốn trợn mắt trắng. Được rồi, ít nhất hắn thuyết phục được chính mình đó là nữ nhân.
“Vậy nói cách khác, ta luyện hơn hai mươi năm nội công của nữ tử?" Lục Đỉnh Nguyên quay đầu hỏi Hàn lượng, sau khi nhận được một cái gật đầu khẳng định của Hàn Lượng mới nói tiếp, “Ta luyện công sai lầm, sao ngươi lại là vẻ mặt mừng thầm?"
Hàn Lượng cong khóe môi, cười vô cùng trêu tức, “Chẳng lẽ ngươi không hề tò mò, vì sao một quyển võ công bí tịch lại muốn chia thành hai loại phương pháp tu luyện cho nam và nữ, hơn nữa còn vẽ kỳ quái như vậy sao?" Hàn Lượng nói, còn lắc lắc quyển tập trong tay.
“Được rồi, nói đi, ngươi rốt cục phát hiện cái gì? Ra vẻ thần bí." Lục Đỉnh Nguyên bày ra tư thế đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Được rồi, ta liền nói từng hạng cho ngươi." Hàn Lượng gật đầu, nhưng biểu tình trên mặt rõ ràng là đang bày tỏ – cẩn thận đừng dọa đến ngươi!
“Chăm chú lắng nghe." Lục Đỉnh Nguyên cười.
“Đầu tiên, bản bí tịch này chia làm hai phương pháp tu luyện nam nữ, cái này đã nói qua Lại có, bí tịch này ghi lại là một quyển công phu song tu, nam nữ có thể cùng nhau luyện. Hai tầng đầu tiên, là bộ phận nền tảng, cho nên giống như công phu bình thường, là chia ra luyện, tầng ba, tầng bốn, do công phu còn thấp, cho nên có thể song tu cũng có thể chia ra luyện, nhưng bắt đầu từ tầng thứ năm, Ngọc Hư Công này nhất định phải bắt đầu song tu…"
“Nhưng là…"Lục Đỉnh Nguyên lên tiếng.
“Chờ ta nói xong," Hàn Lượng phất tay đánh gãy y, “Ta biết ngươi muốn nói việc ngươi một mình luyện tới tầng thứ bảy, việc này đợi lát nữa ta giải thích cho ngươi." Hàn Lượng tiếp tục lời nói trước đó, “Mà tầng thứ năm cùng tầng thứ sáu, lúc song tu chỉ là cùng nhau tu luyện Nhưng bắt đầu từ tầng thứ bảy, môn công phu này sẽ bắt đầu sử dụng phương pháp thải bổ của đạo gia mới có thể tu hành, đây cũng là vì sao người trên tập tranh không có mặc quần áo."
“Thải bổ?"
“Âm dương tướng hợp, cũng chính là sinh hoạt vợ chồng."
Hàn Lượng nói đến đây, mặt của Lục Đỉnh Nguyên “phừng" một cái đốt lên, cuối cùng cũng biết được khi nãy vì sao Hàn Lượng lại cười kỳ quái như vậy.
“Lại có, đại khái bởi vì họa sĩ là nữ, cho nên ngượng ngùng đem đặc thù của nam tính vẽ quá mức rõ ràng, mới có thể làm cho người ta nhất thời không thể phân biệt nam nữ trên tranh."
“Đặc thù giới tính?" Cách dùng từ của Hàn Lượng vẫn làm cho Lục Đỉnh Nguyên thường xuyên cảm thấy mờ mịt.
“Chính là chỗ có thể lập tức chia ra nam nữ." Hàn Lượng cầm lấy khối thịt dưới khố của Lục Đỉnh Nguyên, đổi lấy một tiếng hít sâu của Lục Đỉnh Nguyên.
“Cuối cùng, chỉ là một vài suy đoán của cá nhân ta." Hàn Lượng còn có lời khác muốn nói, cũng không tính tại thời điểm này lại cùng Lục Đỉnh Nguyên lăn lên giường, cho nên sau khi Lục Đỉnh Nguyên hiểu được ý của hắn, cũng chỉ nhéo nhọe một cái liền bỏ ra, không động tay động chân thêm. “Ta nhớ rõ ngươi từng nói với ta, một căn phòng khác chứa các bức tranh, chính là bức tranh của các đời cung chủ Nghiễm Hàn Cung cùng vật bên người mà các nàng thích nhất phải không?"
Tác giả :
Đệ Lục