Thế Thân 49 Ngày
Chương 117 Cuộc chiến sống còn
" BIẾN THÁI..... ". Triệu Mẫn chửi lớn 1 câu.
Anh chàng khẽ cười, rồi nhún vai làm ra dấu không sao cả. Ánh mắt của anh lại nhìn trên màng hình nơi Phong Thần Vũ và Lăng Phong chuẩn bị bước vào cái bẫy tinh vi anh cất công lập nên, chỉ cần 2 người đó tưởng Triệu Mẫn thật bị trói đó thì 2 người đó chắc chắn sẽ bị bom nổ cho banh xác thì thôi. 1 mũi tên bắn trúng 2 con chim quá tuyệt rồi.
Triệu Mẫn đau lòng. Cô lắc đầu nhìn Phong Thần Vũ và Lăng Phong đang gặp nguy hiểm. Cô bị trói ở đây nên không thể giúp cái gì được rồi, chỉ biết nhìn 2 người thân nhất của cô đang đối mặt với thần chết.
Ở phía của Lăng Phong.
Lăng Phong, Lưu Ly và 3 anh em sinh ba cùng thêm rất nhiều người khác đi đến một tòa nhà cao 5 tầng bị bỏ trống tại ngoài ô cách trung tâm thành phố không xa.
" Boss... Đúng là ở đây rồi ". Lưu Ly lên tiếng.
Lăng Phong khẽ gật đầu, rồi nhóm người của anh chia nhỏ ra ẩn núp. Lăng Phong đưa mắt nhìn ra thì thấy một vài tên đang đi tuần tra. Lăng Phong thấy vậy thì chau mày. Nếu chỗ này nhốt Triệu Mẫn thì chắc chắn không thể nào canh giữa lỏng lẻo như vậy được, thậm chí là những người canh gác ở đây còn không thèm cầm theo súng phòng thân.
Lăng Phong dùng 2 tay làm tính hiệu câm riêng biệt mà chỉ có người của anh mới hiểu được anh muốn nói cái gì. Anh ra dấu tay hoàn tất thì người của anh bắt đầu hành động. Bọn anh chia ra làm 2 đường. 3 anh em Vô ảnh, Vô Tâm, Vô Tung nhận nhiệm vụ hạ gục mấy tên lâu la quanh đây, còn Lăng Phong và Lưu Ly cùng vài người khác thì đi lên mấy tầng trên để kiểm tra xem Triệu Mẫn có bị nhốt ở đây thật hay không, Chỉ trong chớp mắt vài tên lính canh gác đã bị 3 anh em sinh ba bắt sống.
1 tên bị đánh cho người toàn là máu lên tiếng cầu xin.
" Cầu xin mấy người tha cho tôi đi. Tôi chỉ nhận tiền lương canh gác ở đây thôi chứ không biết gì hết ".
" Ở trên có tòa nhà này có nhốt thêm ai khác hay không ? ". Vô Ảnh lạnh lùng bóp cổ một tên hỏi.
" Có.. có một cô gái ở trên đó, và có 2 người rất hung dữ canh gác nữa ". Tên bị bóp cổ khó khăn trả lời.
" Ở Tầng mấy ? ". Vô Ảnh tiếp tục truy hỏi.
" Tầng... Tầng 4 ".
Vô ảnh không hỏi nữa mà đập mạnh vào sau gáy của tên lính lác làm tên này ngất đi. Vô Tung nghe vậy thì lập tức thông báo cho Lăng Phong biết những gì vừa tra khảo được.
" Boss... Một tên khái báo là trên tầng 4 có nhốt một cô gái. Tôi nghi ngờ là cô chủ, nơi canh giữ cô chủ còn có 2 tên có vũ khí nóng. Người nên cẩn thận một chút ".
" Người đó khái báo như vậy à ". Lăng Phong nghe vậy thì khẽ chau mày hỏi lại. Anh cứ có cảm giác có chỗ nào không đúng, nhưng rốt cuộc là chỗ nào không đúng mới được.
" Boss.. Đúng là hắn ta khai báo như vậy. Trên đó chỉ 2, 3 người canh gác cho cô chủ mà thôi ". Vô Tung trả lời. Anh và 2 người anh em khác cũng nhanh chóng chạy lên cứu viện.
Lăng Phong cúp điện thoại rồi chau mày. Anh không vội đi lên tầng 4 mà âm thầm quan sát xung quanh tòa nhà một chút rồi anh tự đặt mình vào vị trí của người bắt cóc Triệu Mẫn mà suy nghĩ. Nếu anh là kẻ bắt cóc thì không thể nào dễ dàng để cho người khác đến cứu Triệu Mẫn đi như vậy. Phòng ngự lỏng lẻo như vậy không lẽ là coi thường Lăng Phong anh, nếu không phải như vậy thì chắc chắn là có trá hình. Lăng Phong lại đánh giá tòa nhà này một chút. Khi anh nhìn thấy một cái camera giám sát được ngụy trang khéo léo thì anh lại khẽ chau mày.
" Boss.. sao vậy. Sao chúng ta lại không lên cứu cô chủ ". Lưu Ly lên tiếng hỏi nhỏ.
Lăng Phong ra dấu cho cô im lặng. Anh lại dùng tín hiệu câm riêng biệt của anh để nói cho Lưu Ly biết bước tiếp theo phải làm như thế nào. Lăng Phong làm dấu xong thì Lưu Ly khẽ gật đầu một cái như đã hiểu rõ ý của Lăng Phong muốn nói cái gì.
Triệu Mẫn, Death và đồng bọn của anh ngồi trước TV theo dõi, ai cũng đều thấy rõ dấu tay tính hiệu câm của Lăng Phong đang làm, nhưng không ai hiểu ý Lăng Phong là cái gì.
" Cục cưng.. Lăng Phong ra dấu tay đó là đang muốn làm cái gì ? ". Death đi lại vuốt nhẹ môi của Triệu Mẫn hỏi.
" Làm sao tôi biết. Anh ấy là Lăng Phong, là người đứng đầu 1 tổ chức tài ba. Nếu anh ấy để người khác biết được anh ấy muốn làm cái gì thì đâu còn là Lăng Phong nữa. Đừng có hỏi tôi. Tôi cái gì cũng không biết, cho dù có biết tôi cũng sẽ không nói ". Triệu Mẫn lườm cái tên đáng ghét trước mặt này nói.
" Anh mặc kệ Lăng Phong là thần thánh phương nào, chỉ cần là người cản đường của anh thì đều phải chết ". Death lại không vui lên tiếng nói.
Triệu Mẫn im lặng không trả lời. Nói chuyện với một tên biến thái, tâm lý bị vặn vẹo thì chỉ tội tốn nước miếng. Cô lại tập trung xem diễn biến trên màng ảnh. Hiện tại đang rơi vào giai đoạn gây cấn nhất.
Lưu Ly nhận được chỉ thị mật của Lăng Phong thì lập tức truyền đi một thông tin mật cho Phong Thần Vũ. Xong đâu vào đó thì nhóm người của Lăng Phong mới xông tiếp lên tầng thứ ba. 3 người nhận được lệnh trông coi Triệu Mẫn giả lập tức nổ súng phản kháng.
" Pằng.. Pằng.. ". Tiếng súng chát chúa vang lên.
Triệu Mẫn thấy vậy thì nhắm chặt đôi mắt lại vì sợ. Cô không muốn thấy Lăng Phong phải chết. Từng tiếng súng vang lên thì cứ như từng nhát dao cứa thẳng vào tim của cô vậy.
Không bao lâu người của Lăng Phong đã không chế được cả tòa nhà bỏ hoang. Càng khống chế được cục diện nhanh chóng và dễ dàng như vậy thì càng làm nghi ngờ của Lăng Phong càng sâu. Cả nhóm người của anh lại lên tầng 4. Lăng Phong vừa bước vào tầng 4 thì đập vào mắt của anh là cô gái mặc bộ đồ của Triệu Mẫn lúc trước, mái tóc dài được rủ xuống che đi một phần gương mặt. Nhìn thoáng qua thì cứ nghĩ cô gái đó là Triệu Mẫn thật.
" Cô Chủ ... ". Lưu Ly lên tiếng.
Lăng Phong vẫn không vội chạy lại cứu cô gái kia. Anh cẩn thận quan sát xung quanh hiện trường thật kỹ càng và không bỏ xót một chi tiết nhỏ nào.
" Không phải Mẫn Mẫn.. ".
Lăng Phong đưa tay cản Lưu Ly lại rồi lên tiếng. Tất cả mọi thứ của người bắt cóc Triệu Mẫn bày ra đều được ngụy trang 1 cách hoàn hảo, chỉ có 1 chút sơ xót nhỏ là Triệu Mẫn của anh không có hình xăm trên người mà thôi. Anh phát hiện ra trên ngón tay của cô gái bị trói ở kia có xăm một đóa hoa bồ công anh rất nnhỏ. Anh dám khẳng định cô gái này không phải là Triệu Mẫn.
" Boss.. nhìn kìa. Ở đây có bom ". Lưu Ly chau mày nói rồi chỉ tay về phía đồng hồ đang đếm ngược chỉ còn 5 phút.
Lăng Phong khẽ nhíu mày. Anh có thể bỏ đi mà mặc kệ cô gái xa lạ kia bị nổ banh xác mà chết, nhưng nghĩ cái gì đó anh lại đổi ý, rồi anh làm ra một quyết định bất ngờ đó là cứu cô gái tội nghiệp kia. Chỉ cần kim đồng hồ hẹn giờ kia chạy đến số 0 thì dù có là Thần Thánh phương nào cũng không cứu được cô gái nhỏ thế thân kia.
" Vô Ảnh.. PHÁ .. ". Lăng Phong lạnh nhạt lên tiếng rồi ra dấu cho người của anh phá bom.
Vô Ảnh từ nhỏ đã là một Thiên Tài về nghiên cứu bom và học cách phá tất cả các loại bom từ dễ cho đến khó nhất. Nhiệm vụ gỡ trái bom nay không ai thích hợp hơn Vô Ảnh. Với một người tài ba như Lăng Phong thì chiêu trò nhỏ nhặt này anh còn không để vào mắt, để ngồi lên được vị trí cao như hiện tại thì chuyện nguy hiểm kinh khủng hơn như vậy anh gặp thường xuyên như cơm bữa,
Vô Ảnh nghe vậy thì đi lại. Đồng hồ chỉ còn lại 3 phút. Triệu Mẫn nhìn thấy cảnh này thì vô thức trái tim của cô như treo nặng ngàn cân, tim của cô đập nhanh mất khống chế vì lo sợ, 2 tay của cô bất giác đã đổ hết mồ hôi vì lo lắng cho an toàn của nhóm người của Lăng Phong. Vô Ảnh vẫn lâm nguy không loạn. Anh vẫn đang tìm cách phá trái bom này nhanh nhất có thể. Tìm ra được điểm máu chốt thì anh khẽ nhếch môi cười. Chỉ vài thao tác đơn giản anh đã phá được trái bom mini. Nhóm người Lăng Phong thấy bom được phá thì nhanh chóng cứu cô gái đang bất tỉnh kia. Xong đâu vào đó thì Lăng Phong và nhóm người của anh nhanh chóng rút.
" May quá.. Anh Hai an toàn rồi ". Triệu Mẫn thấy vậy thì khẽ thở phào nhẹ nhõm nói.
" Hahaha.. Triệu Mẫn..Em ngây thơ thật. Em nghĩ anh cất công đặt một cái bẫy tinh vi như thế này chỉ để thử thách Lăng Phong một chút thôi sao. Trò vui vẫn còn ở phía sau mà ". Death khẽ cười lớn nói.
Triệu Mẫn không hiểu ý của Death là gì. Khi cô nhìn lại trên màng hình thì cô như bị đứng tim.
" Boss.. Không ổn còn một trái bom khác. Chúng ta hết thời gian rồi ". Lưu Ly vừa chạy vừa gấp gáp lên tiếng.
" CHẠY.... ". Lăng Phong nói rồi cả nhóm người của anh càng gia tốc nhanh chóng chạy thoát thân.
" Tít... tít... tít.... ". Những giây phút cuối cùng của đồng hồ đã hết. Khi chiếc đồng hồ chạy đến số 0, thì cả tầng 4 đều phát ra những tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.
" BÙM... BÙM... ".
Triệu Mẫn đang nhìn chằm chằm vào màng hình thì khi tiếng nổ phát ra, ánh lửa cực mạnh lóe sáng trên màng hình TV chỉ một giây cực ngắn rồi mọi thứ trở về đen tối. Triệu Mẫn đứng tim nhìn trên màng hình TV tối thui thì tim của cô đau như ai đó xé vụn.
" KHÔNG...... ".
" Lăng Phong.. Anh không được chết.. Không ... ".
Triệu Mẫn thấy vậy thì hét to lên một câu. Nước mắt của cô lập tức lăn dài trên mặt. Đau quá... tim của đau đến mức như bị ai đó xé vụn.
" Triệu Mẫn.. Đừng khóc mà. Em chỉ là đang xem một bộ phim hành động thực tế mà thôi. Đừng khóc.. vẫn còn một cảnh hành động ngoạn mục phía sau mà ". Death khẽ cười khát máu, rồi anh lau nhẹ nước mắt của Triệu Mẫn rồi nhỏ giọng nói.
" Đồ biến thái.. Tôi giết anh. Trả anh hai của tôi lại cho tôi. Đồ khốn kiếp ".
Triệu Mẫn nghiến răng gầm lớn tiếng chửi. Cô cố gắng kéo kéo cái tay vài cái để cố thoát thân nhưng vô ích. Căn bản là sợi dây trói này trói tay chân của cô quá chặt. Cô có làm gì cũng không thay đổi được số mệnh là ngồi đây trơ mắt ra nhìn Lăng Phong và Phong Thần Vũ lần lược vì cô mà chết.
" Mẫn Mẫn .. Em giết không được anh đâu. Đừng tốn công vô ích nữa. Em càng cự động mạnh thì người bị đau đớn về thể xác là em mà thôi. Đừng để anh phải đau lòng vì em mà.. Ngoan.. ". Death lại nhỏ giọng an ủi nói.
" Đồ điên.. có giỏi thì anh một phát súng bắn chết tôi đi. Nếu tôi mà thoát được chỗ này thì tự tay tôi lấy mạng anh ". Triệu Mẫn nghiến chặt răng nước mắt ngập tràn trên gương mặt lên tiếng.
" Mẫn Mẫn .. Anh đã từng nói qua. Anh sẽ không giết em. Anh thương em nhiều như vậy thì sao có thể giết em được. Trừ khi em không đồng ý làm người phụ nữ của anh mà thôi ". Death lại khẽ cười nói.
" Đừng mơ.. Dù Triệu Mẫn tôi có chết cũng sẽ không ở cùng người biến thái như anh ". Triệu Mẫn gầm lên nói.
Death nhún vai một cái không sao cả. Anh lại nhìn về khung cảnh thứ 2 nơi Phong Thần Vũ đang bước vào kho hàng bị bỏ hoang.
" Triệu Mẫn.. Em xem Phong Thần Vũ đến rồi kìa ". Death khẽ cười nói.
Triệu Mẫn đang đau đớn đến không muốn sống nữa thì nghe vậy cô ngước mắt lên.
" Không.. Thần Vũ.. Anh chạy đi. Đừng đến cứu em mà, làm ơn đi đi ".
Triệu Mẫn khóc sưng cả mắt nhìn trên màng hình TV khác là cảnh Phong Thần Vũ cùng nhóm người Huyền Vũ, Bạch Hổ đang tìm cách xông vào kho hàng.
Death khẽ cười ma mị rồi nhắn tin cho Phong Thần Vũ.
" Phong Thần Vũ.. Anh thật đúng giờ nha. Bây giờ Anh đi đến cánh cửa thứ hai sơn màu đỏ rồi để kim cương ở đó đi ".
Tin nhắn được gửi đi thì Phong Thần Vũ bịt khẩu trang nhắn lại một tin.
" Triệu Mẫn đâu ?. Nếu không thấy người tôi sẽ không để kim cương ở đây ".
Death ra dấu cho người của anh cho Phong Thần Vũ thấy cô gái giả mạo Triệu Mẫn. Cô gái nhỏ tội nghiệp vẫn còn đang trong hôn mê và không hề hay biết mình đang cận kề cái chết chỉ trong gang tấc.
" Phong Thần Vũ.. mày chỉ có 30 giây để bỏ Kim Cương ở đó. Quyền chủ động thuộc về tao mà không phải Phong Thần Vũ mày, nếu không nghe lời thì tao sẽ bắn nát óc cô vợ nhỏ của mày ngay lập tức ". Death khẽ cười nhắn lại một tin.
" Tên khốn.. Triệu Mẫn có chuyện gì tao lấy mạng cả nhà mày ". Phong Thần Vũ nhắn lại.
Triệu Mẫn vừa khóc vừa lắc đầu nhìn Phong Thần Vũ đang thỏa thuận với cái tên biến thái này. Trên màng hình Phong Thần Vũ vẫn làm theo yêu cầu của Death nói mà một mình đi lại cánh cửa màu đỏ, rồi anh lại để cặp kim cương ở đó.
" Lùi lại 5 bước ". Death lại ra chỉ thị.
Phong Thần Vũ đội nón kéo xuống che đi gương mặt rồi lùi lại.
" Giờ thì mày có thể chết được rồi ". Death lại nhắn tin đi.
Tin nhắn vừa báo gửi thì tiếng súng vang lên khắp nơi, người của Death cả vài chục người lao ra rồi đồng loạt nổ súng. Phong Thần Vũ đã có dự tính trước nên nhanh chóng chạy lại một chỗ an toàn mà nổ súng phản kháng lại. 2 bên vẫn tranh đấu nhau, không ai chịu thua ai chút nào.
Bạch Hổ, Huyền Vũ và một số anh em khác nhanh chóng cứu viện. Phong Thần Vũ bịt mặt thấy nhóm người đưa một cô gái bỏ đi ra cửa sau thì anh nổ súng bám theo. Từng phát súng của anh bắn ra đều chính xác hạ gục từng người. Người của anh đông nhưng số lượng của Death cũng đông không kém. Tiếng súng chát chúa làm đau cả tai. Cả 2 bên đều đang tranh chấp nhau gây gắt. Do bên Death là bên chủ động nên có phần chiếm ưu thế hơn một chút.
1 nhóm người nhân lúc Phong Thần Vũ còn đang bận rộn đấu súng thì nhanh chóng cầm cái cặp kim cương và cô gái giả mạo Triệu Mẫn bỏ trốn. Cuộc đấu súng kinh hoàng vẫn đang nổ ra tại kho hàng cũ. Người chết người bị thương nhiều không đếm hết.
Triệu Mẫn không dám mở mắt ra nhìn cảnh máu me này nữa. Cô không dám nhìn cảnh Phong Thần Vũ liều mạng cứu cô mà chết. Tim của cô đau đớn đến mức không còn từ nào để diễn tả nữa rồi.
" Sao hả cục cưng.. Em có muốn thấy kết cục của Phong Thần Vũ sẽ chết banh xác như Lăng Phong hay không ?. Chỉ cần em cầu xin tôi thì tôi sẽ tha cho Phong Thần Vũ. Thế nào hả.. ? ". Death vuốt nhẹ môi của Triệu Mẫn rồi ma mị lên tiếng.
Triệu Mẫn 2 tay nắm chặt lại vì đau lòng. Cô hận tên điên này, nhưng cô lại không muốn Phong Thần Vũ chết.
" Tôi cầu xin anh, đừng giết Phong Thần Vũ. Tôi cầu xin anh ". Triệu Mẫn khóc sưng cả mắt lên tiếng.
" Hahaha.. Nếu tôi muốn em dùng thân thể của em ái ân cùng tôi để đổi lấy mạng sống cho Phong Thần Vũ em có chịu làm không ? ". Death cười lớn nói.
Triệu Mẫn nghe vậy thì nghiến răng một cái. Ý định giết người tràn ngập trong lòng cô. Nếu hôm nay Phong Thần Vũ vì cứu cô mà chết thì cô cũng không muốn sống nữa. Triệu Mẫn cô phải chính tay giết cái tên biến thái này báo thù cho Lăng Phong và Phong Thần Vũ. Ý định sống còn với tên điên này như cỏ dại tràn lan trong lòng cô. Triệu Mẫn không khóc nữa mà làm ra một quyết định táo bạo. Hôm nay cô có chết cũng sẽ kéo theo tên điên này theo.
" Được.. Anh cởi trói cho tôi đi. Tôi đồng ý quan hệ cùng anh để đổi lấy mạng sống cho Phong Thần Vũ ". Triệu Mẫn không khóc nữa mà lạnh nhạt nói.
Death nghe vậy thì khẽ cười ma mị. Anh liếm nhẹ môi biến thái 1 cái rồi ra hiệu cho vài ba tên làm kỳ đà cản mũi này ra ngoài. Cánh cửa vừa đóng lại thì chỉ còn anh và Triệu Mẫn. Triệu Mẫn thấy vậy thì lên tiếng đàm phán.
" Tôi muốn thấy Phong Thần Vũ an toàn trước cái đã ".
Death nghe vậy thì khẽ cười. Anh cầm điện thoại nhấn nút gọi đi. Giọng của anh lại âm u vang lên.
" Lấy được Kim Cương rồi thì tất cả rút đi, giữ cái mạng chó của Phong Thần Vũ lại. Hôm nay tha cho nó một mạng vậy ".
" Dạ Vâng.. ông chủ ". Bên đầu dây bên kia vang lên một giọng đàn ông trả lời.
Death nghe vậy thì ném cái điện thoại đi. Thế cục đã nằm trong tầm kiểm soát của anh rồi thì giờ đến lúc tận hưởng người đẹp thôi.
Triệu Mẫn nghe vậy thì cô nhắm mắt lại khẽ thì thầm trong bụng một câu, nước mắt của cô lại lăn dài trên mặt. " Thần Vũ .. Em xin lỗi. Em phải giết cái tên này trả thù cho Lăng Phong. Nếu tấm thân này hôm nay đã không còn trong sạch thì em nguyện lấy cái chết để gửi đến anh lời xin lỗi ".
" Mở trói đi ". Triệu Mẫn lạnh nhạt nói. Ánh mắt