Thế Giới Nhỏ
Chương 2: Trước và sau khi xem mắt
Lần chính thức xem mắt hẹn hò đầu tiên của Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu, cách lần đầu tiên gặp mặt hơn mười một tháng. Khi đó cô đã kết thúc đợt thử việc, chuyển sang làm chính thức, cũng rời khỏi công ty mà Lý Miêu làm gần nửa năm.
Độc giả thắc mắc: Xem mắt cái gì nữa? Hai người không phải đã biết nhau từ trước sao?
Trả lời: Tuy hai người từng gặp mặt, nhưng lại không gặp nhau thường xuyên, cũng chẳng có cảm tình gì, nếu như muốn thành đôi, đương nhiên phải thông qua một lần xem mắt chính thức.
Cũng thật có duyên, lúc đó Tiễn Phiêu Phiêu đang bị các cô bảy bác tám ồạt xếp đối tượng cho đi xem mắt, cực kỳ khổ sở, mà các đồng nghiệp của cô lại càng nhiệt tình đem toàn bộ đàn ông trẻ tuổi độc thân trong Tập đoàn ra chào hàng với cô, trong đó, tên của Lý Miêu được lặp lại nhiều nhất.
Tiễn Phiêu Phiêu bị ép buộc đến suy sụp, đem so sánh cân nhắc lợi hại các bên, liền cảm thấy đồng nghiệp đề cử có vẻ đáng tin cậy hơn, đặc biệt là tên Lý Miêu kia, tuy ấn tượng đầu tiên của Tiễn Phiêu Phiêu với anh không ra sao, nhưng trong miệng các đồng nghiệp, anh liền biến thành một người có năng lực, có lễ phép, có tương lai, có nhân duyên. Là một thanh niên tiêu chuẩn bốn “có".
Bởi vậy, cô bất chấp hiềm khích lúc trước, tạm thời gặp qua xem sao, cũng không mất miếng thịt nào trên người…
Lần đầu tiên hẹn hò của Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu có thể nói là rất nhàm chán.
Hẹn hò kiểu Trung Quốc, giống như là mời khách ăn cơm vậy. Những chi tiết mà Tiễn Phiêu Phiêu có thể nhớ được chính là, Lý Miêu tiên sinh gọi một bàn đầy món ăn, bản thân anh chỉ ăn vài miếng, thời gian còn lại ngồi xem Tiễn Phiêu Phiêu ăn; Lý Miêu tiên sinh tìm vài đề tài nói chuyện, bản thân anh nói khoảng nửa câu, thời gian còn lại ngồi nghe Tiễn Phiêu Phiêu nói. Kết thúc buổi hẹn hò, anh đề nghị tiễn cô về tận nhà, Tiễn Phiêu Phiêu nhanh chóng tính nhẩm một hồi, ngồi xe bus về mất đến hai tiếng đồng hồ, ngồi taxi về lại mất hơn một trăm đồng, cho dù chọn cách nào cũng đều sẽ nợ anh một phần ân tình không nhỏ. Hay là thôi đi, kiên quyết không đồng ý.
Sau khi về nhà, Tiễn Phiêu Phiêu nghiêm túc tổng kết lần hẹn hò này.
Anh ta cực kỳ đẹp trai? NO! Cực kỳ quyến rũ? NO!
Anh ta quá đáng ghét? NO! Có khuyết điểm? NO!
Phân tích kiểu này không thể đưa ra kết luận, đổi kiểu phân tích khác thôi, dùng phương pháp phân tích SWOT (1) đi!
(1) phân thích SWOT: Tham khảo ở đây :http://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%C3%A2n_t%C3%ADch_SWOT
Strength- ưu điểm: Người này có lễ độ, có nhân duyên, cũng khá có tương lai, không hề đáng ghét chút nào.
Weakness- khuyết điểm: Rõ ràng theo đuổi người ta nhưng lại quá mức im lặng ít nói, tuy nhiên tính cách này với một người đàn ông cũng không hẳn là xấu.
Opportunity- cơ hội: Tạm thời hẹn hò cùng anh, tai có thể được yên ổn, không phải chịu đựng các cô các bác suốt ngày càm ràm, cũng không phải mệt mỏi nghe đồng nghiệp nhiệt tình giới thiệu.
Threat- thách thức: Mất tự do, nhưng nhìn dáng vẻ ôn hòa của anh, chắc không phải kiểu thích khống chế người khác.
Sau phân tích dẫn đến tổng hợp, kết luận là rất lý tưởng.
Ôi cái tên họ Lý tên Miêu này có tài cán gì cơ chứ, Tiễn Phiêu Phiêu đến viết luận văn tốt nghiệp còn chưa từng nghiêm túc như vậy.
Độc giả thắc mắc: Xem mắt cái gì nữa? Hai người không phải đã biết nhau từ trước sao?
Trả lời: Tuy hai người từng gặp mặt, nhưng lại không gặp nhau thường xuyên, cũng chẳng có cảm tình gì, nếu như muốn thành đôi, đương nhiên phải thông qua một lần xem mắt chính thức.
Cũng thật có duyên, lúc đó Tiễn Phiêu Phiêu đang bị các cô bảy bác tám ồạt xếp đối tượng cho đi xem mắt, cực kỳ khổ sở, mà các đồng nghiệp của cô lại càng nhiệt tình đem toàn bộ đàn ông trẻ tuổi độc thân trong Tập đoàn ra chào hàng với cô, trong đó, tên của Lý Miêu được lặp lại nhiều nhất.
Tiễn Phiêu Phiêu bị ép buộc đến suy sụp, đem so sánh cân nhắc lợi hại các bên, liền cảm thấy đồng nghiệp đề cử có vẻ đáng tin cậy hơn, đặc biệt là tên Lý Miêu kia, tuy ấn tượng đầu tiên của Tiễn Phiêu Phiêu với anh không ra sao, nhưng trong miệng các đồng nghiệp, anh liền biến thành một người có năng lực, có lễ phép, có tương lai, có nhân duyên. Là một thanh niên tiêu chuẩn bốn “có".
Bởi vậy, cô bất chấp hiềm khích lúc trước, tạm thời gặp qua xem sao, cũng không mất miếng thịt nào trên người…
Lần đầu tiên hẹn hò của Tiễn Phiêu Phiêu và Lý Miêu có thể nói là rất nhàm chán.
Hẹn hò kiểu Trung Quốc, giống như là mời khách ăn cơm vậy. Những chi tiết mà Tiễn Phiêu Phiêu có thể nhớ được chính là, Lý Miêu tiên sinh gọi một bàn đầy món ăn, bản thân anh chỉ ăn vài miếng, thời gian còn lại ngồi xem Tiễn Phiêu Phiêu ăn; Lý Miêu tiên sinh tìm vài đề tài nói chuyện, bản thân anh nói khoảng nửa câu, thời gian còn lại ngồi nghe Tiễn Phiêu Phiêu nói. Kết thúc buổi hẹn hò, anh đề nghị tiễn cô về tận nhà, Tiễn Phiêu Phiêu nhanh chóng tính nhẩm một hồi, ngồi xe bus về mất đến hai tiếng đồng hồ, ngồi taxi về lại mất hơn một trăm đồng, cho dù chọn cách nào cũng đều sẽ nợ anh một phần ân tình không nhỏ. Hay là thôi đi, kiên quyết không đồng ý.
Sau khi về nhà, Tiễn Phiêu Phiêu nghiêm túc tổng kết lần hẹn hò này.
Anh ta cực kỳ đẹp trai? NO! Cực kỳ quyến rũ? NO!
Anh ta quá đáng ghét? NO! Có khuyết điểm? NO!
Phân tích kiểu này không thể đưa ra kết luận, đổi kiểu phân tích khác thôi, dùng phương pháp phân tích SWOT (1) đi!
(1) phân thích SWOT: Tham khảo ở đây :http://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%C3%A2n_t%C3%ADch_SWOT
Strength- ưu điểm: Người này có lễ độ, có nhân duyên, cũng khá có tương lai, không hề đáng ghét chút nào.
Weakness- khuyết điểm: Rõ ràng theo đuổi người ta nhưng lại quá mức im lặng ít nói, tuy nhiên tính cách này với một người đàn ông cũng không hẳn là xấu.
Opportunity- cơ hội: Tạm thời hẹn hò cùng anh, tai có thể được yên ổn, không phải chịu đựng các cô các bác suốt ngày càm ràm, cũng không phải mệt mỏi nghe đồng nghiệp nhiệt tình giới thiệu.
Threat- thách thức: Mất tự do, nhưng nhìn dáng vẻ ôn hòa của anh, chắc không phải kiểu thích khống chế người khác.
Sau phân tích dẫn đến tổng hợp, kết luận là rất lý tưởng.
Ôi cái tên họ Lý tên Miêu này có tài cán gì cơ chứ, Tiễn Phiêu Phiêu đến viết luận văn tốt nghiệp còn chưa từng nghiêm túc như vậy.
Tác giả :
Phiêu A Hề