Thế Giới Hiện Thực
Chương 7
Cygnus và Narcissa nói chuyện gì, dù đám Bella có dùng chiêu gì cũng không bắt Narcissa khai ra được, chỉ là hạnh phúc và cảm động trong mắt bé đã trả lời rất nhiều chuyện.
Rất lâu sau, mỗ Lucius nghe Cygnus kể chuyện mà Narcissa đã trải qua, sau khi anh truy vấn, cô mới mơ hồ kể sơ qua, còn kể đoạn nào thì tạm thời không nhắc đến, ít nhất câu trả lời của cô làm anh rất vừa lòng.
Cửa thư phòng lại bị gõ, Narcissa và Cygnus mới nhận ra, hai người đã bỏ lỡ cả giờ trà chiều. Nếu không phải tiếng gõ cửa ngắt ngang, có lẽ cả hai sẽ lỡ cả bữa tối.
"Cissy, không phải con còn chuyện muốn nói với Bella và mọi người sao? Những chuyện khác có thời gian thì nói sau." Cygnus đặt dấu chấm hết cho câu chuyện.
"Vâng, thưa cha, con xin phép rời đi chuẩn bị bữa tối." Narcissa đứng dậy, thục nữ hoàn mỹ tạm biệt Cygnus bước đến cửa thư phòng.
Lúc Narcissa sắp rời khỏi thư phòng, cha của bé bất chợt lên tiếng. Narcissa có thể hiểu bé đã có thể đọc sách vượt quá tuổi của bé, hưng phấn đáp lời.
"Vâng ạ! Thưa cha!" Rồi ra khỏi thư phòng.
Vì cuộc trò chuyện buổi chiều này đã khiến cảm xúc của Narcissa lúc lên lúc xuống, thậm chí còn suýt muốn hỏng luôn, cho nên, bé phải về phòng chỉnh trang lại trước khi xuống nhà dùng cơm. Bé không muốn mẹ Druella, chị Bella và chị Andromeda lo lắng, dù bé đã làm họ lo lắng mấy ngày nay rồi...
Về đến phòng mình, Narcissa điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó, bé thấy lá thư trên bàn. Bé ảo não cắn cắn môi, đó là bức thư chị Rose gửi cho bé từ ba ngày trước. Khi đó bé mới thức tỉnh huyết thống, vẫn đang sợ mình bị coi là quái vật, nên không hồi âm cho chị Rose.
Cissy yêu quý:
Hôm nay ta cảm thấy quá tệ, mẫu thân đại nhân vĩ đại của ta lại dẫn ta đến cửa hàng quần áo Malkin trong Hẻm Xéo kia vì nghe nói cửa hàng đó có kiểu dáng quần áo mới! Tuy em đã từng nói cho ta cố gắng để cuộc sống làm búp bê này tốt hơn...
Lúc trước, ta nghĩ ta có thể coi nó là quá trình phải xảy ra để nhận được cái chổi bay ta muốn có nhất. Nhưng hiện thực lại đả kích ta hoàn toàn. Vốn mẫu thân chỉ định dùng ba tiếng thử quần áo, kết cục bà lại thử cả buổi chiều dài đằng đẵng!! Tuy nhiên, lấy được cái chổi bay loại mới nhất trong tiệm cũng khiến ta rất vui!
Bị làm búp bê cả buổi.
Rose.
Rose đáng thương:
Đầu tiên, em xin lỗi vì lâu không hồi âm cho chị, vì cơ thể em có một vài vấn đề nhỏ, nhưng hiện tại đã tốt, chị không cần lo lắng.
Rất kỳ quái tại sao chị lại thích Quidditch.
Cissy.
Narcissa viết thư hồi âm cho Rose xong, lập tức để chim cú mèo chuyển qua cho Rose. Bé đứng dậy chỉnh trang, thấy không có chỗ thất lễ, mới rời khỏi phòng đến phòng ăn.
Narcissa nhìn lướt qua bàn ăn dài, trừ Cygnus vì phải giải quyết nốt công việc nên vẫn ở trong thư phòng ra, mọi người đều đã ngồi ở bàn ăn chờ bé.
Narcissa nhún váy làm lễ với Druella rồi ngồi lên vị trí của mình. Vì Narcissa là người nhỏ nhất nhà, để lúc bé dùng cơm không thất lễ, Druella và Cygnus để bé ngồi giữa Bella và Andromeda. Mọi người an vị, chỉ chờ Cygnus đến là có thể bắt đầu dùng bữa.
"Cissy, em không sao chứ?" Andromeda ngồi cạnh bé nhịn không nổi nữa nhỏ giọng hỏi, khuôn mặt nhỉ tràn ngập lo lắng. Xem ra sự khác thường mấy ngày nay của bé thực sự doạ chị Andromeda sợ.
Narcissa nhìn Bella lo lắng ngồi bên trái và Druella muốn nghe, cả người ấm áp, "Rất xin lỗi, chị An, chị Bella, để mọi người lo lắng, cha nói em chỉ là thức tỉnh huyết thống. Mấy ngày nay em rất sợ." (Andromeda từ giờ gọi là An nhé)
"Thức tỉnh huyết thống?!" An và Bella cùng hô lên, nhưng một người là nghi hoặc, một người lại là kinh ngạc.
"Cha nói vậy, nhưng vẫn cần các trưởng lão xác nhận."
"Cissy, thức tỉnh huyết thống là gì?" Câu hỏi đến từ An không biết gì nên hoang mang như Narcissa lúc trước. Narcissa chưa kịp nói gì, Bella đã lôi An đi giải thích cho bé.
Lúc Bella vừa giải thích, Cygnus đã vào phòng ăn, vậy nên vấn đề lại bị bé nuốt vào bụng, chờ ăn tối xong thẩm vấn Narcissa sau!