Thê Chủ Tà Mị
Chương 51: Ý đồ ám sát
Một con chim trắng như tuyết nhỏ vỗ cánh, ở trên trời xoay một hồi, sau đó bay về phía hai người, đã rơi vào trên vai Phong Lăng Hề.
Vân Tư Vũ tò mò nhìn con chim nhỏ kia, nhìn một hồi cũng không nhận ra là chủng loại gì. Bất quá ở đây là vùng rét lạnh, con chim nhỏ này tựa như một chút cũng không bị ảnh hưởng, hơn nữa vừa rồi hạ xuống, liền có thể nhìn ra tốc độ của nó vô cùng nhanh, nhìn thấy trên chân nó cột cái gì đó, không cần nói cũng biết, con chim nhỏ này là đến đưa tin.
Có thể được Phong Lăng Hề chọn để đưa tin, vậy khẳng định là bồ câu đưa tin bình thường không thể so với nó, mặc dù hình thể con chim này có chút nhỏ.
Phong Lăng Hề gỡ tờ giấy tin trên chân chim nhỏ xuống nhìn, không khỏi nheo mắt lại, vẫn khó có thể che lại mắt phượng giữa ý lạnh như cũ. Nắm chặt giấy viết thư ở trong tay, trong nháy mắt thành tro bồng bềnh rơi lả tả trong gió.
Vân Tư Vũ nhìn nàng lộ ra vẻ mặt như vậy, cũng biết chuyện này khẳng định không đơn giản, lôi kéo tay nàng nói ra: “Hề, chúng ta trở về đi!"
Phong Lăng Hề nhìn hắn một cái, đưa tay đem hắn ôm vào trong ngực, nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi…." Vốn là dự định ra ngoài chơi thật đã, kết quả bây giờ phải trở về trước khi kết thúc hành trình.
Vân Tư Vũ được vây bọc ở trong ngực nàng, cười đến lộ ra hai răng khểnh, con mắt lóe sáng: “Ta đã rất vui vẻ." Kỳ thật chỉ cần được ở cùng nàng một chỗ, hắn đã rất vui vẻ. demcodon-lequydon
Phong Lăng Hề vuốt vuốt đầu hắn: “Đồ ngốc."
Ôm Vân Tư Vũ về phía sơn động, Phong Lăng Hề mở miệng nói: “Có người muốn hành thích Hoàng Vũ Hiên, hiện tại còn không biết người sau lưng là ai, chỉ là đã nhận ra sát thủ Minh có hành động khác thường."
Có người muốn hành thích nữ hoàng này không là chuyện nhỏ gì, nhưng cô cảm thấy có thể nói cho Vân Tư Vũ, bởi vì cô cảm thấy hắn có thể thừa nhận được những chuyện này.
Vân Tư Vũ nhíu mày: “Sát thủ Minh thủ đoạn tàn nhẫn, chỉ cần có đầy đủ thù lao, người nào cũng dám giết, chuyện gì cũng dám làm, một khi hung hăng xác thật rất khó đối phó."
Vân Tư Vũ như vậy mà hiểu rõ thế lực giang hồ, Phong Lăng Hề cũng không có biểu hiện ra ngạc nhiên, chỉ là nói: “Sát thủ Minh lần này là chuẩn bị toàn bộ xuất động, bên cạnh Hoàng Vũ Hiên mặc dù có người bảo vệ, nhưng còn không rõ ràng lắm người sau lưng là ai, số lượng lớn như vậy, chỉ sợ còn có chuẩn bị khác."
Cho nên cô phải trở về một chuyến, chuyện này nhất định phải nhanh chóng tra rõ ràng. Nếu như chỉ là sát thủ Minh cô ngược lại không lo lắng, chỉ phải nhắc nhở Hoàng Vũ Hiên cẩn thận một chút, chính là phải điều thêm vài người nữa cho nàng, dù sao Hoàng Vũ Hiên cũng không phải là ngồi không. Nhưng là ám sát nữ hoàng phần lớn đều là mưu đồ đã lâu, sát thủ Minh chỉ sợ chỉ là bước đầu tiên.
Nhất định phải nhanh chóng thăm dò ra người chủ mưu, nếu không cũng chỉ có thể bị động. Mặc dù cô có thể ở xa sai khiến người dưới tay làm việc, nhưng kinh thành cách nơi này cũng không tính gần, thư này đưa tới đưa đi, tin tức khó tránh khỏi không chính xác. Nếu là xảy một sai lầm cũng làm cho Hoàng Vũ Hiên giao tính mệnh của mình ra, thực tế là không có lợi. Nên biết có một nữ hoàng làm chỗ dựa, cô kiếm tiền đúng là dễ dàng không ít.
Lúc trước thời điểm Hoàng Vũ Hiên hay nói là thái nữ cùng Phong Lăng Hề hợp tác. Phong Lăng Hề là muốn có được sự ủng hộ của nàng. Ở nước Hoàng Vũ kiếm tiền không thể thiếu vài phần cố kỵ, mà Hoàng Vũ Hiên là vì lấy được trợ giúp của Phong Lăng Hề, ngồi lên ngôi vị hoàng đế, khi đó tin tức trực tiếp đều là Phong Lăng Hề cho nàng.
Về sau Hoàng Vũ Hiên leo lên ngôi vị hoàng đế, hai người lại càng cấu kết với nhau làm việc xấu, nữ hoàng bệ hạ ngẫu nhiên sẽ giúp Phong Lăng Hề thuận lợi kiếm tiền. Ví dụ như vì cuộc thi đấu hoa khôi tránh bá viết chữ lưu niệm, tiện tay mà thôi lại có thể làm cho hội trường càng thêm náo nhiệt. Sau đó sòng bạc mở đánh cuộc, Phong Lăng Hề liền thuận lợi kiếm được không ít tiền. Biết Phong lâu cũng không ngoài dự đoán nổi danh tiếng sau đó, trở thành thanh lâu lớn nhất được mọi người tìm đến, tự nhiên tăng thêm không ít doanh thu.
Về phần nữ hoàng bệ hạ thấy những con dân thua thiệt vô tội đánh cuộc kia, nữ hoàng bệ hạ không chút nào chột dạ nghĩ: ai để cho bọn họ ham bài bạc chứ? Nên lấy được một chút dạy dỗ.
Nhàn vương điện hạ sau khi sai bảo nữ hoàng bệ hạ làm việc cũng sẽ hồi báo cho nàng một chút, ví dụ như đem tin tức có quan hệ đến giang sơn xã tắc của nữ hoàng bệ hạ liền trước tiên truyền cho nàng biết, mà nữ hoàng bệ hạ cũng yên tâm thoải mái từ Phong Lăng Hề đạt được các loại tin tức, không có nghĩ qua muốn hoàn thiện hệ thống tình báo của mình.
Hiện tại rốt cuộc lấy được báo ứng, bất quá lại giống như báo ứng trên người Nhàn vương điện hạ, phải vội vội vàng vàng chạy trở về cứu giá.
Trước khi rời kinh thành cô đã cho Bạch Khung ở lại, ứng phó khi sát thủ Minh ám sát là không có vấn đề. Trong lòng Phong Lăng Hề không khỏi thở dài, cô thật sự là đời trước thiếu nợ Hoàng Vũ Hiên.
Vân Tư Vũ tự nhiên cũng hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc, riêng một điểm có thể làm cho sát thủ Minh toàn bộ xuất động này, liền có thể chứng minh đối phương rất có tiền. Đương nhiên còn có một loại khả năng, đó chính là sát thủ Minh chính là thế lực của đối phương, bất kể là loại nào, đều không phải là chuyện tốt.
Có tiền tự nhiên có thể chiêu binh mãi mã, có thể làm cho sát thủ Minh ra tay tự nhiên cũng có thể thu mua những thế lực khác. Tuy nói có đảm lược cùng triều đình đối nghịch không nhiều người lắm, nhưng có tiền có thể sui ma khiến quỷ. Trên đời này chính thức có thể xem tiền tài là cặn bã cũng không nhiều người, mà nếu như sát thủ Minh là thế lực của đối phương, nhưng bây giờ được ăn cả - ngã về không chỉ vì ám sát nữ hoàng, như vậy khẳng định đối phương còn có những thế lực khác, cho nên mới có thể dễ dàng đem sát thủ Minh xem như là con rơi mà dùng, cùng so sánh với nhau, loại tình huống thứ hai càng nghiêm trọng hơn, dù sao thế lực của mình càng có thể tin cậy hơn.
Mặc dù Vân Tư Vũ cảm thấy nữ hoàng bệ hạ điên điên khùng khùng, thế nhưng không có thể phủ nhận, nàng là một vị minh quân, ít nhất so với Hoàng Vũ Mặc đáng tin hơn nhiều, cho nên hắn cũng không hi vọng nữ hoàng bệ hạ có việc gì. Nếu không toàn bộ nước Hoàng Vũ chỉ sợ đều sẽ rung chuyển, thân là một thành viên của nước Hoàng Vũ, là biết sẽ bị hại nặng nề. Huống chi, Phong Lăng Hề và nữ hoàng bệ hạ có cảm tình tốt như vậy, hắn cũng không hi vọng nàng đau lòng.
Nghĩ tới, Vân Tư Vũ không khỏi thầm nói: “Nữ hoàng bệ hạ đối với nàng thật tốt, còn muốn đem Vân Dật gả cho nàng nữa!" Giọng nói có chút chua chát.
Vân Nhị công tử cũng không biết có phải là quá trì độn hay không, hiện tại mới nhớ tới mà tính sổ.
Phong Lăng Hề ngoéo môi một cái: "Đó chính là một chút kế sách tác hợp uyên ương loạn của nàng ấy."
"Mới không phải, nữ hoàng bệ hạ là muốn tác hợp cho nàng người tốt nhất." Không thể không nói, Vân Nhị công tử cũng thật là hiểu rõ tâm tư của nữ hoàng bệ hạ. demcodon-lequydon
Phong Lăng Hề cúi đầu hôn một cái trên khóe môi của hắn, thấp giọng nói: "Cho nên nàng không phải là tứ hôn cho chúng ta sao?"
Vân Tư Vũ hừ hừ hai tiếng, vẫn còn có chút ghen. Phong Lăng Hề đưa tay nhéo nhéo mặt của hắn, nghiêm túc nói: "Tư Vũ, trong mắt ta chàng là tốt nhất."
Vân Tư Vũ bĩu môi, miễn cưỡng xem như là hài lòng.
Phong Lăng Hề khẽ cười một tiếng, ôm eo hắn, thuận tay đánh bay tiểu hồ ly đang mở to hai mắt nhìn xem bọn họ trên vai hắn, sau đó hôn lên môi của hắn.
Vân Tư Vũ ngược lại cũng không cùng nàng giận dỗi, cánh tay từ dưới áo choàng thò ra, ôm cổ của nàng, hé mở đôi môi, đầu lưỡi chủ động quét về phía môi của nàng. Hắn thích cùng nàng thân cận, chưa bao giờ bài xích nàng thân mật, có đôi khi lại càng hết sức chủ động.
Phần tùy ý này đúng là giống như Phong Lăng Hề.
Phong Lăng Hề ôm cánh tay của hắn chặt một chút, vốn là dịu dàng hôn môi, trong nháy mắt có thêm một phần lửa nóng, môi lưỡi quấn quýt, kích tình khác thường, đặt tay ra sau lưng Vân Tư Vũ, vuốt ve nhẹ ở trên eo lưng của hắn, mặc dù cách quần áo, động tác kia cũng không thể nói là tình dục, thế nhưng là mập mờ khác thường, làm cho người nhìn không khỏi tim đập rộn lên.
Đúng vậy, người nhìn.
Người trong sơn động nghỉ ngơi cũng đủ rồi, dọn dẹp một chút chuẩn bị tìm tới Nhàn vương điện hạ tiếp tục lên đường, thế nhưng ai biết bọn họ khó được tích cực một hồi, lại vừa ra sơn động đã nhìn thấy hai người thân mật đùa giỡn nhau như thế.
Vân Tư Vũ tò mò nhìn con chim nhỏ kia, nhìn một hồi cũng không nhận ra là chủng loại gì. Bất quá ở đây là vùng rét lạnh, con chim nhỏ này tựa như một chút cũng không bị ảnh hưởng, hơn nữa vừa rồi hạ xuống, liền có thể nhìn ra tốc độ của nó vô cùng nhanh, nhìn thấy trên chân nó cột cái gì đó, không cần nói cũng biết, con chim nhỏ này là đến đưa tin.
Có thể được Phong Lăng Hề chọn để đưa tin, vậy khẳng định là bồ câu đưa tin bình thường không thể so với nó, mặc dù hình thể con chim này có chút nhỏ.
Phong Lăng Hề gỡ tờ giấy tin trên chân chim nhỏ xuống nhìn, không khỏi nheo mắt lại, vẫn khó có thể che lại mắt phượng giữa ý lạnh như cũ. Nắm chặt giấy viết thư ở trong tay, trong nháy mắt thành tro bồng bềnh rơi lả tả trong gió.
Vân Tư Vũ nhìn nàng lộ ra vẻ mặt như vậy, cũng biết chuyện này khẳng định không đơn giản, lôi kéo tay nàng nói ra: “Hề, chúng ta trở về đi!"
Phong Lăng Hề nhìn hắn một cái, đưa tay đem hắn ôm vào trong ngực, nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi…." Vốn là dự định ra ngoài chơi thật đã, kết quả bây giờ phải trở về trước khi kết thúc hành trình.
Vân Tư Vũ được vây bọc ở trong ngực nàng, cười đến lộ ra hai răng khểnh, con mắt lóe sáng: “Ta đã rất vui vẻ." Kỳ thật chỉ cần được ở cùng nàng một chỗ, hắn đã rất vui vẻ. demcodon-lequydon
Phong Lăng Hề vuốt vuốt đầu hắn: “Đồ ngốc."
Ôm Vân Tư Vũ về phía sơn động, Phong Lăng Hề mở miệng nói: “Có người muốn hành thích Hoàng Vũ Hiên, hiện tại còn không biết người sau lưng là ai, chỉ là đã nhận ra sát thủ Minh có hành động khác thường."
Có người muốn hành thích nữ hoàng này không là chuyện nhỏ gì, nhưng cô cảm thấy có thể nói cho Vân Tư Vũ, bởi vì cô cảm thấy hắn có thể thừa nhận được những chuyện này.
Vân Tư Vũ nhíu mày: “Sát thủ Minh thủ đoạn tàn nhẫn, chỉ cần có đầy đủ thù lao, người nào cũng dám giết, chuyện gì cũng dám làm, một khi hung hăng xác thật rất khó đối phó."
Vân Tư Vũ như vậy mà hiểu rõ thế lực giang hồ, Phong Lăng Hề cũng không có biểu hiện ra ngạc nhiên, chỉ là nói: “Sát thủ Minh lần này là chuẩn bị toàn bộ xuất động, bên cạnh Hoàng Vũ Hiên mặc dù có người bảo vệ, nhưng còn không rõ ràng lắm người sau lưng là ai, số lượng lớn như vậy, chỉ sợ còn có chuẩn bị khác."
Cho nên cô phải trở về một chuyến, chuyện này nhất định phải nhanh chóng tra rõ ràng. Nếu như chỉ là sát thủ Minh cô ngược lại không lo lắng, chỉ phải nhắc nhở Hoàng Vũ Hiên cẩn thận một chút, chính là phải điều thêm vài người nữa cho nàng, dù sao Hoàng Vũ Hiên cũng không phải là ngồi không. Nhưng là ám sát nữ hoàng phần lớn đều là mưu đồ đã lâu, sát thủ Minh chỉ sợ chỉ là bước đầu tiên.
Nhất định phải nhanh chóng thăm dò ra người chủ mưu, nếu không cũng chỉ có thể bị động. Mặc dù cô có thể ở xa sai khiến người dưới tay làm việc, nhưng kinh thành cách nơi này cũng không tính gần, thư này đưa tới đưa đi, tin tức khó tránh khỏi không chính xác. Nếu là xảy một sai lầm cũng làm cho Hoàng Vũ Hiên giao tính mệnh của mình ra, thực tế là không có lợi. Nên biết có một nữ hoàng làm chỗ dựa, cô kiếm tiền đúng là dễ dàng không ít.
Lúc trước thời điểm Hoàng Vũ Hiên hay nói là thái nữ cùng Phong Lăng Hề hợp tác. Phong Lăng Hề là muốn có được sự ủng hộ của nàng. Ở nước Hoàng Vũ kiếm tiền không thể thiếu vài phần cố kỵ, mà Hoàng Vũ Hiên là vì lấy được trợ giúp của Phong Lăng Hề, ngồi lên ngôi vị hoàng đế, khi đó tin tức trực tiếp đều là Phong Lăng Hề cho nàng.
Về sau Hoàng Vũ Hiên leo lên ngôi vị hoàng đế, hai người lại càng cấu kết với nhau làm việc xấu, nữ hoàng bệ hạ ngẫu nhiên sẽ giúp Phong Lăng Hề thuận lợi kiếm tiền. Ví dụ như vì cuộc thi đấu hoa khôi tránh bá viết chữ lưu niệm, tiện tay mà thôi lại có thể làm cho hội trường càng thêm náo nhiệt. Sau đó sòng bạc mở đánh cuộc, Phong Lăng Hề liền thuận lợi kiếm được không ít tiền. Biết Phong lâu cũng không ngoài dự đoán nổi danh tiếng sau đó, trở thành thanh lâu lớn nhất được mọi người tìm đến, tự nhiên tăng thêm không ít doanh thu.
Về phần nữ hoàng bệ hạ thấy những con dân thua thiệt vô tội đánh cuộc kia, nữ hoàng bệ hạ không chút nào chột dạ nghĩ: ai để cho bọn họ ham bài bạc chứ? Nên lấy được một chút dạy dỗ.
Nhàn vương điện hạ sau khi sai bảo nữ hoàng bệ hạ làm việc cũng sẽ hồi báo cho nàng một chút, ví dụ như đem tin tức có quan hệ đến giang sơn xã tắc của nữ hoàng bệ hạ liền trước tiên truyền cho nàng biết, mà nữ hoàng bệ hạ cũng yên tâm thoải mái từ Phong Lăng Hề đạt được các loại tin tức, không có nghĩ qua muốn hoàn thiện hệ thống tình báo của mình.
Hiện tại rốt cuộc lấy được báo ứng, bất quá lại giống như báo ứng trên người Nhàn vương điện hạ, phải vội vội vàng vàng chạy trở về cứu giá.
Trước khi rời kinh thành cô đã cho Bạch Khung ở lại, ứng phó khi sát thủ Minh ám sát là không có vấn đề. Trong lòng Phong Lăng Hề không khỏi thở dài, cô thật sự là đời trước thiếu nợ Hoàng Vũ Hiên.
Vân Tư Vũ tự nhiên cũng hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc, riêng một điểm có thể làm cho sát thủ Minh toàn bộ xuất động này, liền có thể chứng minh đối phương rất có tiền. Đương nhiên còn có một loại khả năng, đó chính là sát thủ Minh chính là thế lực của đối phương, bất kể là loại nào, đều không phải là chuyện tốt.
Có tiền tự nhiên có thể chiêu binh mãi mã, có thể làm cho sát thủ Minh ra tay tự nhiên cũng có thể thu mua những thế lực khác. Tuy nói có đảm lược cùng triều đình đối nghịch không nhiều người lắm, nhưng có tiền có thể sui ma khiến quỷ. Trên đời này chính thức có thể xem tiền tài là cặn bã cũng không nhiều người, mà nếu như sát thủ Minh là thế lực của đối phương, nhưng bây giờ được ăn cả - ngã về không chỉ vì ám sát nữ hoàng, như vậy khẳng định đối phương còn có những thế lực khác, cho nên mới có thể dễ dàng đem sát thủ Minh xem như là con rơi mà dùng, cùng so sánh với nhau, loại tình huống thứ hai càng nghiêm trọng hơn, dù sao thế lực của mình càng có thể tin cậy hơn.
Mặc dù Vân Tư Vũ cảm thấy nữ hoàng bệ hạ điên điên khùng khùng, thế nhưng không có thể phủ nhận, nàng là một vị minh quân, ít nhất so với Hoàng Vũ Mặc đáng tin hơn nhiều, cho nên hắn cũng không hi vọng nữ hoàng bệ hạ có việc gì. Nếu không toàn bộ nước Hoàng Vũ chỉ sợ đều sẽ rung chuyển, thân là một thành viên của nước Hoàng Vũ, là biết sẽ bị hại nặng nề. Huống chi, Phong Lăng Hề và nữ hoàng bệ hạ có cảm tình tốt như vậy, hắn cũng không hi vọng nàng đau lòng.
Nghĩ tới, Vân Tư Vũ không khỏi thầm nói: “Nữ hoàng bệ hạ đối với nàng thật tốt, còn muốn đem Vân Dật gả cho nàng nữa!" Giọng nói có chút chua chát.
Vân Nhị công tử cũng không biết có phải là quá trì độn hay không, hiện tại mới nhớ tới mà tính sổ.
Phong Lăng Hề ngoéo môi một cái: "Đó chính là một chút kế sách tác hợp uyên ương loạn của nàng ấy."
"Mới không phải, nữ hoàng bệ hạ là muốn tác hợp cho nàng người tốt nhất." Không thể không nói, Vân Nhị công tử cũng thật là hiểu rõ tâm tư của nữ hoàng bệ hạ. demcodon-lequydon
Phong Lăng Hề cúi đầu hôn một cái trên khóe môi của hắn, thấp giọng nói: "Cho nên nàng không phải là tứ hôn cho chúng ta sao?"
Vân Tư Vũ hừ hừ hai tiếng, vẫn còn có chút ghen. Phong Lăng Hề đưa tay nhéo nhéo mặt của hắn, nghiêm túc nói: "Tư Vũ, trong mắt ta chàng là tốt nhất."
Vân Tư Vũ bĩu môi, miễn cưỡng xem như là hài lòng.
Phong Lăng Hề khẽ cười một tiếng, ôm eo hắn, thuận tay đánh bay tiểu hồ ly đang mở to hai mắt nhìn xem bọn họ trên vai hắn, sau đó hôn lên môi của hắn.
Vân Tư Vũ ngược lại cũng không cùng nàng giận dỗi, cánh tay từ dưới áo choàng thò ra, ôm cổ của nàng, hé mở đôi môi, đầu lưỡi chủ động quét về phía môi của nàng. Hắn thích cùng nàng thân cận, chưa bao giờ bài xích nàng thân mật, có đôi khi lại càng hết sức chủ động.
Phần tùy ý này đúng là giống như Phong Lăng Hề.
Phong Lăng Hề ôm cánh tay của hắn chặt một chút, vốn là dịu dàng hôn môi, trong nháy mắt có thêm một phần lửa nóng, môi lưỡi quấn quýt, kích tình khác thường, đặt tay ra sau lưng Vân Tư Vũ, vuốt ve nhẹ ở trên eo lưng của hắn, mặc dù cách quần áo, động tác kia cũng không thể nói là tình dục, thế nhưng là mập mờ khác thường, làm cho người nhìn không khỏi tim đập rộn lên.
Đúng vậy, người nhìn.
Người trong sơn động nghỉ ngơi cũng đủ rồi, dọn dẹp một chút chuẩn bị tìm tới Nhàn vương điện hạ tiếp tục lên đường, thế nhưng ai biết bọn họ khó được tích cực một hồi, lại vừa ra sơn động đã nhìn thấy hai người thân mật đùa giỡn nhau như thế.
Tác giả :
Nhược Thủy Lưu Ly