Thê Chủ Tà Mị

Chương 48: Sát ý của Nhàn vương

Nghe vậy, Vân Tư Vũ nhìn về cổ tay của mình, bạc băng bình thường ở trên cổ tay hắn căn bản lười nhúc nhích, hiện tại đang có tinh thần di chuyển đầu, đánh giá bốn phía.

Rắn bạc băng thích lạnh, ở trong băng tuyết ngập trời này hoạt động tự nhiên, so với lúc ở ngoài tinh thần tốt không ít, bất quá khiến nó tìm đồ gì cũng khá hơn.

Vân Tư Vũ cảm thấy hiện tại việc này giao cho bạc băng thật thích hợp, vì vậy đưa tay lấy bạc băng xuống, trực tiếp quăng trong tuyết, khiến nó tự do hoạt động.

Bạc băng ở trong đống tuyết lăn hai vòng, buồn rầu giận hờn liếc nhanh Vân Tư Vũ, cuối cùng cảm thấy không thể đắc tội chỗ dựa này, vì vậy quyết định muốn nỗ lực tìm kiếm linh hồ, lập xuống đại công.

Cũng không biết nó có phải quá mức để giải tâm ý của chủ nhân hay không, hết lần này tới lần khác bò dạo quanh một vòng đằng sau bốn người, mới 'oạch' một cái không thấy.

Mặc dù rắn bạc băng rất xinh đẹp, nhưng đó cũng là rắn nha! Hoàng Ngọc Ngạn bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm nhũn. Nếu như không phải là Hoàng Vũ Mặc đỡ, phỏng đoán có thể sẽ ngồi trên đất, bất quá ngược lại là không có luống cuống kêu la tiếng lớn, có thể thấy được nuôi dạy tốt.

Vân Dật lớn gan hơn hắn một chút, nhưng là cũng khó tránh khỏi thân thể cứng đờ, nắm chặt y phục trên người Tô Văn.

Hoàng Vũ Mặc thấy Hoàng Ngọc Ngạn hù dọa không nhẹ, sắc mặt không khỏi có chút khó coi: “Nhàn vương điện hạ ngay cả súc sinh bên cạnh mình cũng đều không thể trông nom cho tốt sao?"

Súc sinh? Lần này Vân Tư Vũ thật sự là nổi giận, mặc dù hắn đối với bạc băng không dịu dàng, nhưng hắn cũng là rất quý trọng bạc băng, đánh chó còn phải xem mặt chủ nhân chứ! Quan trọng nhất là, cái người Ninh vương này luôn tìm Phong Lăng Hề gây phiền toái, hắn đã sớm xem nàng không vừa mắt.

Những người khác hắn cũng không thích, cho nên lúc này càng biểu hiện, đó là không lưu tình một chút nào, ai cũng không lưu mặt mũi: “Ninh vương điện hạ tôn quý thế nhưng cùng súc sinh hăng hái, không biết còn tưởng là đồng loại đấy!" Hí mắt nhìn về phía Hoàng Ngọc Ngạn, Vân Tư Vũ hừ lạnh nói: “Ngay cả súc sinh đều sợ, cũng thật sự là không bằng súc sinh."

Lời này cũng thật sự đủ độc rồi, không chút nào bởi vì đối phương là hoàng tử điện hạ liền lúc nói chuyện chừa chút tình cảm, cũng không thèm để ý lời của mình ngay cả Vân Dật cũng bị mắng vào, bởi vì Vân Dật cũng sợ.

Hoàng Ngọc Ngạn thân là hoàng tử, chưa từng có người dám mắng hắn như vậy. Lập tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, lại không biết nên phản bác như thế nào, hốc mắt đỏ ửng, không tự chủ được nhìn về phía Phong Lăng Hề, đã thấy mặt mũi nàng tràn đầy màu sắc trang nhã nhìn Vân Tư Vũ, không khỏi cho rằng Phong Lăng Hề là bất mãn với hành vi quá đáng của Vân Tư Vũ, trong lòng âm thầm có chút mừng rỡ, ủy khuất trong lòng trong nháy mắt biến mất.

Nhưng là hắn nhất định thất vọng rồi.

Chỉ thấy Phong Lăng Hề đem Vân Tư Vũ kéo vào trong ngực, an ủi ôm vai hắn, sau đó nhìn về phía Hoàng Vũ Mặc, lạnh lùng nói: “Hoàng Vũ Mặc, không cần phải đem bản vương đối với ngươi dễ dàng tha thứ trở thành tài sản riêng để ngươi lớn lối. Nên biết, trong núi tuyết có thứ ngoài ý muốn là chuyện rất bình thường." Hoàng Vũ Mặc tìm cô phiền toái, cô căn bản cũng không để ý, cho nên cũng lười so đo với nàng, nhưng là Vân Tư Vũ để ý, cô liền không thể không để ý.

Bị tầm mắt bén nhọn của Phong Lăng Hề quét qua, Hoàng Vũ Mặc không khỏi cứng đờ, trong nháy mắt xuất phát từ bản năng đề phòng làm cho nàng hiểu Phong Lăng Hề là thật động sát ý, trong lòng tức giận đồng thời cũng kinh hãi.

Hoàng Vũ Hiên từng không chỉ một lần nhắc nhở nàng, không cần phải đi đụng vào ranh giới cuối cùng của Phong Lăng Hề. Đây cũng là nguyên nhân cho tới nay nàng cũng chỉ là hiện lên cơn miệng lưỡi khoái trá, nhưng lại chưa bao giờ thật sự làm ra cái gì tổn hại lợi ích của Phong Lăng Hề.

Nhưng là hiện tại Phong Lăng Hề rõ ràng động sát ý, bình thường lời quá đáng thế nào nàng cũng từng nói qua, nhưng là Phong Lăng Hề luôn luôn đều không hợp tác, lúc này đây rõ ràng sẽ động sát ý. Mắt nhìn Vân Tư Vũ vẫn tức giận, nàng cuối cùng hoàn toàn ý thức được: 'người nam nhân này thật sự là nghịch lân Phong Lăng Hề, đụng vào không được.'

Hoàng Vũ Mặc mặt lạnh, không nói gì thêm nữa. Sắc mặt Hoàng Ngọc Ngạn lại tái nhợt, lòng tràn đầy ủy khuất, rõ ràng chuyện này chính là Vân Tư Vũ không đúng. Tuy thích đánh nhau nhưng Phong Lăng Hề rõ ràng duy trì một mặt, cái tâm lý này cũng thật sự là quá đè nén một chút.

Muốn không thể nào nói vật họp theo loài sao? Phong Lăng Hề có thể cùng nữ hoàng bệ hạ ngựa tìm đến ngựa - trâu tìm đến trâu, tự nhiên là có nguyên nhân. Huống chi, chuyện này cũng không phải là Vân Tư Vũ kêu bạc băng làm. Đương nhiên, coi như là Vân Tư Vũ phân phó, cô sẽ không cảm thấy có cái gì không đúng.

Ôm Vân Tư Vũ tiếp tục đi về phía trước, Phong Lăng Hề mở miệng nói: “Về sau muốn ra tay thì ra tay, không cần sợ chọc phiền toái cho ta." Mặc dù quen biết không bao lâu, nhưng Phong Lăng Hề đối với tính tình Vân Tư Vũ rất là hiểu rõ.

Vân Tư Vũ cũng không phải là lần đầu nổi giận, nhưng là mỗi lần đều không giải quyết được gì, nhìn như hung hãn nhưng trên thực tế bất quá là ngoài miệng châm chọc đôi câu, cũng không giống như tính tình tiểu mèo hoang. Lúc trước đối với cô cũng có thể không nói hai lời đã xuống độc, lực ở bên trong hoàn toàn biến mất, biết rõ dưới tình huống mình đã không chống cự lại cũng không sợ chút nào, cô có thể không biết là hắn sẽ bởi vì thân phận của đám người Hoàng Vũ Mặc mà sợ hãi sao.

Vân Tư Vũ quay đầu nhìn về phía nàng, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia ấm áp mềm mại vui sướng, trên mặt lộ ra một nụ cười sáng lạn, gật đầu nói: “Ừ."

Nhìn xem cặp con ngươi sáng ngời kia, đáy lòng Phong Lăng Hề cũng là một mảnh mềm mại, nhìn thấy hắn vui vẻ, tâm tình cô tựa như cũng thay đổi tốt hơn, loại cảm giác kỳ diệu này làm cho người mê muội.

Vân Tư Vũ đột nhiên bổ nhào về phía lưng nàng, cười càng thêm vui vẻ: “Hề, nàng cõng ta đi!"

Nụ cười trên khóe miệng Phong Lăng Hề vẫn lười biếng như cũ, lại nhiều thêm vẻ cưng chiều: “Được."

Trên lưng thêm một người, Phong Lăng Hề vẫn đi nhẹ nhàng như cũ. Mặt Vân Tư Vũ có chút ít lạnh buốt áp vào trong cần cổ nàng, thầm nói: “Kỳ thật ta đã sớm ngứa tay, chỉ là nàng và nữ hoàng bệ hạ quan hệ tốt như vậy, không cần thiết vì những người đáng ghét này làm ảnh hưởng đến tình cảm của các nàng. Bất quá ta đột nhiên suy nghĩ rõ ràng, ta liền tính chỉnh người cũng sẽ không bị phát hiện, xem nữ hoàng bệ hạ không phải là chán ghét phân biệt người trên cao, ta sẽ bảo đảm bọn họ không chết không tàn." Hắn dám cam đoan hắn có thể làm không lưu lại dấu vết gì.

Mặc dù lúc trước ở nơi nào đó Phong Lăng Hề nhận lấy cản trở, nhưng là Vân Nhị công tử vẫn có lòng tin với mình không giảm.

Phong Lăng Hề đột nhiên quay đầu lại, ở khóe môi hắn hôn một cái. Vân Tư Vũ bẹp bẹp miệng, thấy những người khác rơi lại phía sau căn bản không có nhìn thấy hắn làm cái gì. Vì vậy liền nhích tới gần hôn lại, sau đó cười đến mặt mũi tràn đầy đắc ý.

Bởi vì trò khôi hài lúc trước, không khí có chút lúng túng. Mấy người Hoàng Vũ Mặc đều ở xa xa phía sau, tự nhiên sẽ không nghe thấy Phong Lăng Hề và Vân Tư Vũ nói những gì. Đương nhiên, coi như là nghe thấy được, bọn họ phỏng đoán cũng sẽ không để ở trong lòng, càng sẽ không đi phòng bị một nam tử nhìn qua vô hại ‘yếu ớt’.

Tuyết càng rơi xuống càng lớn, lại ở trong tuyết đi lại rõ ràng không lý trí. Phong Lăng Hề tìm một nơi có thể tạm thời che gió tuyết, một cái sơn động không phải rất lớn, nhưng là mấy người muốn ở bên trong như vậy là cũng đủ rồi.

Mặc dù không nhiều người, nhưng trong sơn động lại yên tĩnh khác thường, có thể thấy được Phong Lăng Hề thật sự phát giận, vẫn rất có lực uy hiếp.

Trên núi tuyết, chỉ có thực vật và động vật đặc thù mới có thể sinh trưởng, cho nên muốn tìm đồ ăn có chút khó khăn. Điểm này đã sớm trong dự liệu, cho nên trên người bọn họ đều mang theo lương khô.

Lúc này trong sơn động chỉ có tiếng thở mệt mỏi của mấy người, cùng tiếng gặm lương khô suy nghĩ kỹ càng.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại