Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 31

Sở Du Nhiên nhanh chóng cầm vài con chuột đồ chơi kia đều bọc lại, giấu vào bên trong không gian của mình, tâm tình vui vẻ lại giống như thu hoạch toàn bộ thế giới! Không nghĩ tới Wells khi còn bé cũng là ấu tể rất nghịch ngợm. Cậu quyết định, chờ Wells trở về nhất định phải cho hắn nhìn những chiến lợi phẩm này, gương mặt tuấn tú kia biểu tình nhất định thú vị cực kỳ!

Dựa vào những thứ đồ này, Sở Du Nhiên cũng xác định thân phận của Panda, có thể lấy ra đồ vật khi còn bé của Wells, ngoại trừ thủ tướng đại nhân Banksy không có người bên ngoài.

Bất quá, bé vì sao đưa cho cậu?

Lúc nay trong phủ thủ tướng, Banksy đại nhân cau mày đi dạo trong rừng trúc, thủ tướng phu nhân nhìn bộ dạng chồng mình sầu mi khổ kiểm, bất đắc dĩ nói: “Tôi nói thân ái, ông không thể yên tĩnh một hồi sao? Di chuyển nhiều khiến tôi chóng mặt."

Banksy đại nhân dừng lại bước chân, bất đắc dĩ thở dài, cùng vợ mình tả oán nói: “Bệ hạ quá không ra gì rồi! Ấu tể đều đã có còn không nhanh chóng cử hành hôn lễ, chuyện như vậy vốn là đủ thái quá, vương hậu có thai bệ hạ lại dám rời đi đế tinh xa như vậy, thật sự là không thể tha thứ! Phải biết, thời điểm ấu tể còn không thành hình phải thường xuyên cảm nhận được khí vị của phụ thân, như vậy mới có cảm giác an toàn! Tôi đã gửi báo cáo cho bệ hạ, bệ hạ làm sao còn chưa có trở lại?"

Thủ tướng phu nhân dở khóc dở cười, “Ông không phải đem đồ chơi khi bệ hạ còn bé để Panda đưa đi, còn để Vic cầm theo đồ ăn dưỡng thai, không cần lo lắng, ấu tể hoàng thất đều trải qua dằn vặt đây, tiểu Dillow bên trong trứng bảy năm trời, không phải vẫn sinh long hoạt hổ như thường sao?"

Banksy đại nhân dùng bàn tay dày đặc ba kỷ vỗ bàn một cái, “Hết thảy đều phải coi ấu tể hoàng thất làm trọng! Đây là luật sắt của đế quốc! Bệ hạ không về nữa tôi liền giả bộ bệnh nguy trở về thú thần, tôi tin lão bệ hạ cùng thân vương điện hạ cũng sẽ ủng hộ tôi!"

Thủ tướng phu nhân yên lặng uống trà, không còn gì để nói.

----

Sở Du Nhiên “bị mang thai" vẫn như trước chẳng hề biết chuyện, chờ thời điểm cậu biết đến muốn đem tiểu than quả bàng bắt lại treo lên đánh đã trễ rồi, khi đó toàn bộ thủ đô đế quốc đều biết cậu mang thai.

Hơn nữa trước mắt Archer cùng Caly đưa một đống đồ vật cũng làm cho cậu không nói được, tất cả đều là đồ vật dành cho trẻ con, đây rốt cuộc là cái quỷ gì?!

Người khác đưa lễ vật, chính là một phần tâm ý, Sở Du Nhiên lại không giải thích nổi, cũng chỉ có thể nhận toàn bộ, đến khi bọn nhỏ muốn về nhà, Sở Du Nhiên cuối cùng nhớ ra phải đáp lễ cho bọn nhỏ -- phần dấu móng tay làm thành điêu khắc kia. Sau khi vật kỷ niệm được mang về bị phủ công tước Zarro nháo trò, cậu bỏ vào bên trong không gian đều đem chuyện này quên mất.

Bọn nhỏ ôm dấu móng tay của chính mình được đón đi, từng đứa từng đứa hài lòng, Dillow thoạt nhìn cũng thật cao hứng, Sở Du Nhiên thấy bé vui vẻ, chụp cho bé không ít ảnh, đến buổi tối gửi từng cái cho Wells: Dillow rất vui vẻ, cảm giác rất thỏa mãn.Lần này Wells ngay sau đó liền phản hồi: Rất tốt!

Sở Du Nhiên không nghĩ tới đối phương sẽ có thời gian, nắm lấy cơ hội nhanh chóng hỏi: Anh bây giờ thế nào? Nhất định phải chú ý an toàn.

Wells: Ta rất khỏe, chờ ta trở lại.

Sở Du Nhiên đánh chữ “Được", nhưng lại cảm thấy quá lập dị, không nhịn được xóa, xóa xong lại cảm thấy trực tiếp gián đoạn đề tài có chút đông cứng, thời điểm đang xoắn xuýt Wells hỏi cậu: Suy nghĩ kỹ chưa?

Sở Du Nhiên bị nghẹn một chút, nói là cho cậu thời gian suy tính, thế nhưng dáng dấp gấp gáp này của đối phương rất giống như bức hôn.

Nghĩ đối phương hiện tại nhất định là vẻ mặt nghiêm túc, lại giống như trao đổi quân quốc đại sự, Sở Du Nhiên không nhịn được cười, phản hồi: Chờ anh trở về sẽ nói cho anh biết.

Wells ngay sau đó trả lời: Nhớ em, muốn nhìn em.

Sở Du Nhiên đột nhiên đỏ mặt, người này cũng thật là, luôn có thể nghiêm trang trêu chọc cậu. Ngẩng đầu nhìn một chút tinh không phía ngoài, Sở Du Nhiên xoay lưng, chụp bức ảnh cho chính mình, lấy bối cảnh phía sau bóng đêm xinh đẹp, gửi qua cho Wells, sau khi làm xong nằm nhoài trên bệ cửa sổ nhìn bên ngoài, thính tai đỏ chót.

Nằm ở bên trong tàu vũ trụ, Wells nhìn bức ảnh trên quang não, trên gương mặt tinh xảo của Sở Du Nhiên hơi hiện ra hồng nhạt, con ngươi đen bóng ba quang liễm diễm, tâm phách câu người. Khóe miệng hắn hơi câu lên, ngón tay trỏ nhỏ dài rơi vào trên đuôi mắt của Sở Du Nhiên, nhẹ nhàng ma sa một chút, ánh mắt si ngốc nhìn Sở Du Nhiên, thần sắc là ôn nhu người ngoài chưa từng thấy.

Sở Du Nhiên thấy Wells không trả lời, nghĩ thầm đối phương nhất định là đang bận, sau khi đem quang não để xuống đi tắm rửa sạch sẽ, trở lại ôm Dillow, thời điểm nhắm mắt lại khóe miệng vẫn câu lên.

Dillow bởi vì ban ngày chơi đùa mệt mỏi, ngủ rất sớm, đến nửa đêm đi nhà cầu, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa sổ trên ban công kêu một tiếng tích, báo nhỏ lỗ tai thông minh, trong nháy mắt liền dựng lên lỗ tai. Da lông màu đen làm cho bé thành công ẩn giấu ở trong bóng tối, con ngươi thâm thúy trong đêm đen lóe lạnh như u quang, báo nhỏ không một tiếng động bước chân, lặng lẽ trốn ở trong bóng tối, bất động.

Thời khắc này Dillow thoạt nhìn căn bản không giống như ấu tể ba tuổi, trái lại càng giống thợ săn, kiên nhẫn quan sát con mồi xông vào lãnh địa mình.

Liền tại lúc này, một vệt bóng đen nhẹ nhàng nhảy lên ban công, nhạy bén tránh thoát cảnh báo ngoài cửa sổ, một đôi mắt trong đêm đen hiện ra có chút tái nhợt, chăm chú dán mắt vào địa phương Dillow ẩn thân, đáy mắt chợt lóe lên xem thường. Ở dưới ánh mắt nhìn kỹ của Dillow, hắn gõ cửa kính một cái, hoàn toàn không thấy Dillow tồn tại.

Dillow cả người!Dám xem thường bé? Rất tốt!

Vốn là ngủ chưa say Sở Du Nhiên nghe thấy động tĩnh, cậu mở mắt ra sờ Dillow bên người, phát hiện báo nhỏ biến mất. Sở Du Nhiên lo lắng chân trần liền chạy ra, vì vậy tại cửa phòng ngủ, cậu đối mặt với một đôi mắt nhạt màu.Sở Du Nhiên đầu óc vù một tiếng, có chút mê muội đỡ lấy tường.

Lúc này Dillow bị xem thường bên trong móng vuốt ngưng tụ một quả cầu ánh sáng màu vàng óng, hướng cửa sổ liền ném tới, “Oành" một tiếng, cửa sổ kính bị đập ra một vết rách, đồng thời còi báo động vang lên trong đêm khuya, Sở Du Nhiên bị đánh thức, quay quay đầu huyễn liền ảnh biến mất, cũng không kịp nghĩ nhiều vội vã chạy đến bên cửa sổ vừa nhìn, sinh vật kỳ quái kia đã không thấy.

Ngay sau đó người che chở của đội hộ vệ nghe tiếng chạy tới, Sở Du Nhiên nặn nặn trán, để cho bọn họ tra quản chế một chút, còn dư lại chờ ngày mai tiếp tục xử lý. Sau đó cậu ngã ở trên giường, cảm giác thân thể đặc biệt mệt mỏi. Dillow lo lắng ở bên người Sở Du Nhiên cà cà, lại được Sở Du Nhiên sờ sờ sống lưng, ôn nhu ôm vào trong lòng, cười an ủi một câu: “Không có chuyện gì, thầy chỉ là có chút mệt mỏi mà thôi, ngủ đi, ngày mai sẽ tốt."

Dillow tại bên người Sở Du Nhiên nằm úp sấp, tri kỷ dựa vào cậu đặc biệt gần, như vậy mới có thể tại thời điểm Sở Du Nhiên có động tác bé có thể nhanh nhất tỉnh lại.

----------

Trường học khu ký túc xác, một con hồ ly màu xám từ trước cửa sổ bò vào bên trong phòng, ngã trên mặt đất phút chốc phốc phun ra một cục máu tụ huyết.

Phòng ký túc xá này không có mở đèn, trong bóng tối có thể nhìn đến ở trên ghế salon một người đang ngồi, vóc người cao to, cuộn lại chân, quanh thân khí tràng ôn nhuận. Nhìn trên đất dáng dấp hồ ly chật vật, y cười khẽ một tiếng, ngữ điệu ôn hòa, lại làm cho hồ ly nằm trên mặt đất cả người không ngừng run rẩy."Rika, bản lãnh này của cậu có phải là thất bại?" Elton mở đèn, đem ánh đèn điều thành tối tăm, hai mắt mỉm cười nhìn hồ ly dưới chân.

“Thuộc hạ cũng không nghĩ tới liền bị báo nhỏ kia phát hiện, còn có cái ám vệ, thật lợi hại, thuộc hạ giao thủ với hắn, ngược lại là không có bại lộ hành tung." Hồ ly nóng nảy giải thích, lại bị Elton không nhịn được đánh gãy, y chỉ quan tâm một chuyện, “Sở Du Nhiên thế nào?"

Nằm trên mặt đất hồ ly rất muốn biến thành hình người, kết quả bởi vì bị thương quá nặng, có lòng không đủ lực, chỉ có thể bảo trì thú thân nằm trên mặt đất, hữu khí vô lực nói: “Lực lượng tinh thần của cậu ta quá cao, thuộc hạ thất bại."

Elton hơi nheo lại tròng mắt màu xám, y nhìn ra Rika bị phản phệ vô cùng nghiêm trọng. Tinh thần lực của giống cái đối với hạch dị năng của giống đực là một thanh kiếm hai lưỡi, vừa có thể bảo vệ, cũng có thể là một đòn trí mạng. Đặc biệt thời điểm hai người kết hợp, nếu như giống cái muốn phản kháng, sẽ trực tiếp xung kích hạch dị năng của giống đực, thậm chí khiến hạch dị năng của giống đực phá nát, trực tiếp chết. Sở Du Nhiên cùng loại rác rưởi Josh kia không giống nhau, lực lượng tinh thần của cậu quá cao, ngay cả tinh thần ám chỉ đều có thể miễn dịch. Cũng là bởi vì cỗ tinh thần lực cường đại này, y vẫn luôn thèm nhỏ dãi Sở Du Nhiên, rồi lại không dám đối với Sở Du Nhiên dùng thủ đoạn cường ngạnh.

Nhìn người quỳ dưới chân, Elton dấu thất vọng trong mắt, sắc mặt bình tĩnh nói: “Chỉ có thể chấp hành kế hoạch thứ hai, Sở Hồng Vũ nơi đó nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn cản."

Rika hư nhược gật gật đầu, “Thuộc hạ nhớ rồi!"

“Đi trị thương đi."

“Tạ điện hạ."

Ở trong lúc Sở Du Nhiên ngủ mê, liền như vậy không tiếng động mở ra một tấm màn âm mưu, người lên kế hoạch tất cả những thứ này, chính là người quen của Sở Du Nhiên -- bạn học cũ Elton. Bị âm mưu bao phủ Sở Du Nhiên,không có chút nào biết chuyện. Bởi vì Sở Du Nhiên bị tinh thần ám chỉ dưới ảnh hưởng phản ứng khác đều không có, chỉ là đêm đó ngủ đặc biệt chìm.

Sáng ngày thứ hai như thường lệ rời giường, Sở Du Nhiên cùng Dillow liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy tối hôm qua giống như nằm mơ, cậu cũng hướng người che chở của đội hộ vệ hỏi thăm một chút, lấy được kết quả lại là không hề tiến triển, bọn họ cũng không có phát hiện người khả nghi xâm lấn, nếu như là người nội bộ, còn cần thời gian sắp xếp kiểm tra.

Sở Hồng Vũ tự mình chạy tới, kiểm tra một hồi vết tích phía ngoài, sắc mặt lạnh lùng.

Sở Du Nhiên lo lắng nói: “Đội hộ vệ không có phát hiện bất kỳ vết tích của người ngoài nào, bọn họ hẳn là cho Dillow nửa đêm chơi điên rồi, không cẩn thận chạm đến máy báo động, thái độ rất tiêu cực."

Sở Hồng Vũ sờ sờ chỗ Dillow đánh ra quả cầu dị năng, sắc mặt càng ngày càng nghiêm nghị.

Sở Du Nhiên càng ngày càng lo lắng, “Ba ba có phải là nhìn ra gì đó?"

Sau đó, liền thấy Sở Hồng Vũ nắm chân sau của Dillow nhấc lên, thở dài nói: “Hạt giống tốt, so với chú nó khi còn bé thông minh hơn nhiều."

Bị xách ngược Dillow quay đầu liền khét mặt Sở Hồng Vũ, tức giận lông đều dựng, chưa từng có người nào dám đối xử với bé như thế, ngay cả chú ngu xuẩn đều không dám xách bé lên! Ấu tể đệ nhất đế quốc chắc chắn sẽ không nuốt xuống cơn giận này, muốn khét bay đại ma vương!

Mắt thấy một lớn một nhỏ cùng nhau nháo, Sở Du Nhiên đỡ trán, “Cha rốt cục nhìn ra cái gì? Cha đi đi, không phải còn muốn đi mở hội nghị sao, vạn năm đến muộn đi nhanh lên!"

Sở Hồng Vũ cười đem Dillow vứt trên ghế salông, nhìn dáng dấp tiểu tử thở hổn hển tâm tình không phải rất tốt, ông vỗ tay một cái, giải thích: “Con mèo nhãi con luôn luôn ở bên cạnh con để lại người bảo vệ, cha hỏi qua mấy người đó, tối hôm qua mấy người đó không có phát hiện dị thường, con trai ngu xuẩn, có phải tối hôm qua là do con nằm mơ không?"

Sở Du Nhiên nhíu mày, mộng du? Làm sao có khả năng! Cậu không thể nào cùng Dillow đồng thời mộng du!

Sở Du Nhiên vẫn không có phản bác, Dillow đã nhảy cẫng lên, nhãi con tức giận vỗ móng vuốt, “Hắn ta trừng con! Hắn ta lại dám trừng con!"

Sở Du Nhiên sờ cằm, ý là cha xem, chứng cứ có sức thuyết phục cỡ nào, Dillow tên tiểu tử này thù dai lắm, lần sau nhìn cặp mắt kia tuyệt đối liếc mắt một cái có thể nhận ra.

Sở Hồng Vũ nhíu nhíu mày lại, trầm tư một chút nói: “Con mang theo Dillow đi trường học, cha đi một lát sẽ trở lại."

Sở Du Nhiên chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

Hết chương 31.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại