Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)
Chương 79
Hắn bế cô bước gia ngoài trước bao nhiêu ánh mắt nhìn.
- Thả tôi rất- Cô thều thào nói, ánh mắt lờ đờ nhìn hắn.
Hắn im lặng bế cô và xe của mình và hắn bước vào xe.
- Phó chủ tịch, giờ chúng ta tới bệnh viện ạ- Tài xế quay đầu lại hỏi.
- Không, về biệt thự- Hắn ôm cô vào lòng lạnh nhạt nói.
- Dạ- Tài xế nói rồi lái xe đi.
- Tôi muốn về- Mặc dù đau sắp ngất nhưng cô vẫn đủ tỉnh táo.
- Em muốn về trong bộ dạng này?- Hắn nhạt giọng nhìn cô trong lòng nói.
-…- Cô không nói gì nữa cố thoát khỏi vòng tay hắn nhưng hắn vẫn không nhúc nhích tay. Sau một hồi kháng cự cuối cùng cô chịu bỏ cuộc và mặc hắn.
Trong một con hẻm nhỏ:
- Tôi xin lỗi- Một tên đàn ông to con đứng trước một người con gái nói.
- Chát, vô dụng có nhiêu đó cũng làm không xong- Cô ta tát tên đàn ông đó một cái thật đau gằn giọng nói, không may một bức hình rơi ra khỏi người cô ta. Tên đàn ông tò mò nhìn bức hình nhưng cô ta đã nhanh tay nhặt lên.
- Cút- Cô ta gầm giọng nói và trợn mắt nhìn tên đó. Hắn ta vội bỏ đi không quay đầu lại.
- Chị à, chị yên tâm đi em sẽ trả thù cho chị- Cô ta nhìn bức hình nhỏ giọng nói, khác hoàn toàn vẻ lúc nãy. Trong bức hình chụp có hai đứa bé gái nhìn rất xinh.
Tại biệt thự của Hàn Phong:
Chiếc xe hơi của hắn dừng trước cổng lớn, đợi chiếc cổng mở ra chiếc xe hơi từ từ chạy vào.
Chiếc xe dừng lại trong sân giộng lớn của căn biệt thự.
Tài xế vội xuống xe và mở của cho Hàn Phong, hắn bế cô bước ra khỏi xe tiến bước vào trong sự ngỡ ngàng của người làm.
- Thiếu gia đã về- Một người phụ nữ trung tuổi lại gần nhẹ nhàng nói.
- Dì mau giúp con chuẩn bị nước nóng và gọi bác sĩ Tạ tới- Hắn nhạt giọng nhưng vẫn giữ vẻ tôn trọng người phụ nữ trước mặt.
- Tôi biết rồi, tôi sẽ làm ngay- Người phụ nữ gật đầu.
Hắn tiếp tục bế cô lên lầu và hướng về phòng mình.
- Ê Tiểu Tinh, cô gái đó là ai vậy? Sao thiếu gia lại phải bế cô ta chứ, không giống thiếu gia chút nào- Một người mặc đồ hầu gái nói nhỏ và tai cô hầu gái tên Tiểu Tinh kia.
- Tôi không biết, chắc đó là bạn gái thiếu gia- Tiểu Tinh vừa lau cửa kính vừa trả lời.
- Không đúng, Tiểu Tinh cô mới tới đây làm nên không biết, đúng là thiếu gia có bạn gái tên cô ta là Nhược Hy nhưng cô ta chết rồi- Cô hầu gái tiếp tục buôn chuyện.
- Thật sao, vậy chắc đó là người yêu mới của thiếu gia- Tiểu Tinh dừng việc của mình lại nói.
- Thiếu gia đâu phải hạng người đào hoa, đúng là thiếu gia được nhiều cô tiểu thư để ý nhưng người lạnh lùng như thiếu gia không thèm để ai và mắt cả. Mà tôi thấy cô gái kia quen lắm- Cô hầu gái tiếp tục huyên thuyên.
- Thôi đó là chuyện riêng của thiếu gia đừng xen vào coi chừng bị tống cổ đi đó- Tiểu Tinh tiếp tục lau cửa kính bên cạnh.
- Mau đi làm việc đi- Người phụ nữ vừa rồi đứng trwớc mặt cô hầu gái nói giọng hằn học.
- Dạ Dạ- Cô hầu gái sợ hãi trả lời rồi vội đi
Tại phòng của hắn.
Hắn lấy khăn lạnh chấm nhẹ lên trán cô, mọi cử chỉ điều rất nhẹ nhàng.
- L…ạnh quá- Cô bắt đầu nói sảng khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, hai hàng lông mày nhíu lại đôi môi mấp máy.
Hắn khẽ sờ lên trán cô và cảm thấy trán cô rất nóng, nhưng cô lại kêu lạnh có lẽ cô bị sốt rồi.
Hắn cởi áo của mình ra rồi lại gần cởi áo cô ra luôn. Làn da trắng như trứng gà bóc của cô khiến hắn không thể rời mắt, hắn cố kiềm chế mình lại nằm cạnh cô và ôm cô vào lòng. Hắn muốn dùng thân nhiệt của người mình sưởi ấm cho cô để khiến cô không cảm thấy lạnh nữa.
- Thả tôi rất- Cô thều thào nói, ánh mắt lờ đờ nhìn hắn.
Hắn im lặng bế cô và xe của mình và hắn bước vào xe.
- Phó chủ tịch, giờ chúng ta tới bệnh viện ạ- Tài xế quay đầu lại hỏi.
- Không, về biệt thự- Hắn ôm cô vào lòng lạnh nhạt nói.
- Dạ- Tài xế nói rồi lái xe đi.
- Tôi muốn về- Mặc dù đau sắp ngất nhưng cô vẫn đủ tỉnh táo.
- Em muốn về trong bộ dạng này?- Hắn nhạt giọng nhìn cô trong lòng nói.
-…- Cô không nói gì nữa cố thoát khỏi vòng tay hắn nhưng hắn vẫn không nhúc nhích tay. Sau một hồi kháng cự cuối cùng cô chịu bỏ cuộc và mặc hắn.
Trong một con hẻm nhỏ:
- Tôi xin lỗi- Một tên đàn ông to con đứng trước một người con gái nói.
- Chát, vô dụng có nhiêu đó cũng làm không xong- Cô ta tát tên đàn ông đó một cái thật đau gằn giọng nói, không may một bức hình rơi ra khỏi người cô ta. Tên đàn ông tò mò nhìn bức hình nhưng cô ta đã nhanh tay nhặt lên.
- Cút- Cô ta gầm giọng nói và trợn mắt nhìn tên đó. Hắn ta vội bỏ đi không quay đầu lại.
- Chị à, chị yên tâm đi em sẽ trả thù cho chị- Cô ta nhìn bức hình nhỏ giọng nói, khác hoàn toàn vẻ lúc nãy. Trong bức hình chụp có hai đứa bé gái nhìn rất xinh.
Tại biệt thự của Hàn Phong:
Chiếc xe hơi của hắn dừng trước cổng lớn, đợi chiếc cổng mở ra chiếc xe hơi từ từ chạy vào.
Chiếc xe dừng lại trong sân giộng lớn của căn biệt thự.
Tài xế vội xuống xe và mở của cho Hàn Phong, hắn bế cô bước ra khỏi xe tiến bước vào trong sự ngỡ ngàng của người làm.
- Thiếu gia đã về- Một người phụ nữ trung tuổi lại gần nhẹ nhàng nói.
- Dì mau giúp con chuẩn bị nước nóng và gọi bác sĩ Tạ tới- Hắn nhạt giọng nhưng vẫn giữ vẻ tôn trọng người phụ nữ trước mặt.
- Tôi biết rồi, tôi sẽ làm ngay- Người phụ nữ gật đầu.
Hắn tiếp tục bế cô lên lầu và hướng về phòng mình.
- Ê Tiểu Tinh, cô gái đó là ai vậy? Sao thiếu gia lại phải bế cô ta chứ, không giống thiếu gia chút nào- Một người mặc đồ hầu gái nói nhỏ và tai cô hầu gái tên Tiểu Tinh kia.
- Tôi không biết, chắc đó là bạn gái thiếu gia- Tiểu Tinh vừa lau cửa kính vừa trả lời.
- Không đúng, Tiểu Tinh cô mới tới đây làm nên không biết, đúng là thiếu gia có bạn gái tên cô ta là Nhược Hy nhưng cô ta chết rồi- Cô hầu gái tiếp tục buôn chuyện.
- Thật sao, vậy chắc đó là người yêu mới của thiếu gia- Tiểu Tinh dừng việc của mình lại nói.
- Thiếu gia đâu phải hạng người đào hoa, đúng là thiếu gia được nhiều cô tiểu thư để ý nhưng người lạnh lùng như thiếu gia không thèm để ai và mắt cả. Mà tôi thấy cô gái kia quen lắm- Cô hầu gái tiếp tục huyên thuyên.
- Thôi đó là chuyện riêng của thiếu gia đừng xen vào coi chừng bị tống cổ đi đó- Tiểu Tinh tiếp tục lau cửa kính bên cạnh.
- Mau đi làm việc đi- Người phụ nữ vừa rồi đứng trwớc mặt cô hầu gái nói giọng hằn học.
- Dạ Dạ- Cô hầu gái sợ hãi trả lời rồi vội đi
Tại phòng của hắn.
Hắn lấy khăn lạnh chấm nhẹ lên trán cô, mọi cử chỉ điều rất nhẹ nhàng.
- L…ạnh quá- Cô bắt đầu nói sảng khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, hai hàng lông mày nhíu lại đôi môi mấp máy.
Hắn khẽ sờ lên trán cô và cảm thấy trán cô rất nóng, nhưng cô lại kêu lạnh có lẽ cô bị sốt rồi.
Hắn cởi áo của mình ra rồi lại gần cởi áo cô ra luôn. Làn da trắng như trứng gà bóc của cô khiến hắn không thể rời mắt, hắn cố kiềm chế mình lại nằm cạnh cô và ôm cô vào lòng. Hắn muốn dùng thân nhiệt của người mình sưởi ấm cho cô để khiến cô không cảm thấy lạnh nữa.
Tác giả :
Song nhi