Thầy Bói Thiên Tài: Trùng Sinh Tiểu Phú Bà Hàng Tỷ
Chương 26: Gia nhập Vọng Tiên Môn

Thầy Bói Thiên Tài: Trùng Sinh Tiểu Phú Bà Hàng Tỷ

Chương 26: Gia nhập Vọng Tiên Môn

Vì để cho Cát Trường Phong có thể tiện lợi trong việc chữa trị cho Trần Hồng Vũ nên người Trần gia an bài phòng nghỉ ngơi ngay gần đó, tấc nhiên Ngô Song cũng qua bên đó.

Người Trần gia đều rời đi ngay sau đó, Cat Trường Phong cũng kêu Đào Nhiên ra bên ngoài, xong xuôi mọi chuyện mới nói chuyện với Ngô Song: “Nha đầu, ta muốn dạy cháu bộ tâm pháp nhưng đó là bí pháp của sư môn ta, chỉ những người trong môn mới có thể học, cháu là một ngoại lệ nên không thể dạy cho người khác biết chưa? “

Ngô Song nghĩ mình còn không biết có thể học được không đây, dù sao đấy cũng là tâm môn bí pháp của nhà người ta, cô tấc nhiên sẽ không truyền lung tung.

Vì thế nàng lập tức gật đầu nói: “Tiền bối yên tâm, cháu nhất định sẽ không nói ra đâu! Nếu ông không cho phép cháu tuyệt đối sẽ không truyền cho người khác."

Thấy cô hiểu chuyện như vậy, Cát Trường Phong vui mừng hớn hở, lắc đầu giải thích: “Ông không phải lo lắng nhân phẩm của cháu, mà là vì bộ tâm pháp này chỉ thích hợp với những người trời sinh thiên địa nguyên khí, nhưng người bình thường sẽ rất khó luyện, không chỉ mang đến chỗ tố mà ngược lại sẽ làm thân thể hắn bị thương, cháu có hiểu không?"

“Vâng, tiền bối. Cháu hiểu." Ngô Song gật đầu, thì ra chỉ có cô lòng tiểu nhân, người ta không phải nhắc nhở cô mà là cái tâm pháp này không thể truyền lung túng.

Thấy nàng thông minh biết lễ, Cát Trường Phong cũng rất cao hứng.

Chung quy bộ tâm pháp này là tiên môn bí mật, dựa theo môn quy, nếu như muốn tu luyện trước hết phải gia nhập tiên môn. Tuy ông không muốn thu nữ đệ tử nhưng vì cứu người ông không thể không dạy Ngô Song vận khí.

Nghĩ tới chuyện trăm năm qua ông cũng mới chỉ gặp được một người trời sinh linh thể, nếu thu làm môn hạ thì coi như là do môn phái của bọn họ may mắn. Có lẽ trong tương lai, tiền đồ cộng thành tựu của cô bé này so với ông còn cao hơn nhiều…

Cát Trường Phong trầm tư một lúc nói: “Tiểu nha đầu, sư môn ta có quy định, nếu muốn truyền thụ bộ tâm pháp này nhất định phải thu cháu làm đệ tử, không biết cháu có muốn gia nhập môn hạ của ta không?"

Ngô Song nghe xong rất kinh hỉ, cô có rất nhiều nghi vấn cần người giải đáp, giờ thì tốt rồi!

Quan trọng nhất là cô vẫn lo lắng bí giấu sẽ bị Cát Trường Phong phát hiện sau đó sẽ lấy mất. Nếu như cô gia nhập vào tiên môn vậy cô có thể danh chính ngôn thuận sử dụng di vật tiên môn nga?

Ngô Song vui vẻ chạy đến quỳ trước mặt Cát Trường Phong: “Sư phụ, con nguyện ý."

“Ayo, tiểu nha đầu giảo hoạt…" Cát Trường Phong thấy cô quỳ xuống không khỏi lắc đầu cười.

Kỳ thật ông cũng không có ý định sẽ thu Ngô Song làm môn đồ, vì ở trong giang hồ bối phận của ông cũng rất cao, nếu như thu đồ đệ nhỏ tuổi, cái kia thân phận của Ngô Sonh liền áp đảo rất nhiều người a.

Nếu như Ngô Song đi ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người muốn bái kiến. Ông đã già rồi, chỉ sợ bị người oán trách sau lưng thôi.

Cũng như ông nhìn Đào Nhiên, tuy rằng tự mình chỉ bảo nhưng lại chỉ nói là đồ đệ của đại đệ tử.

Ai ngờ Ngô Song như vậy thông minh, liền quỳ xuống liền gọi sư phụ!

Cát Trường Phong lắc đầu cười, thấy khuôn mặt đầy kỳ vọng của Ngô Song nên ông cũng không cự tuyệt nữa, đành phải giận dữ nói: “Được rồi, nếu ngươi đã gọi ta hai tiếng sư phụ thì cũng coi như ta với ngươi có duyên. Từ nay về sau ngươi coi như là để tử cuối cùng của ta. Đời này ta có thể gặp được ngươi, lương tài mỹ ngọc, cũng coi như là ta vì sư môn lập công đi."

Nhận Ngô Song xong, Cát Trường Phong dừng cười, đột nhiên nghiêm túc nói chuyện với Ngô Song: “Ngô Song, ngươi quỳ cũng được! Ngươi đã bái ta làm sư thì vi sư ta sẽ kế cho ngươi về lai lịch cùng với quy củ của bổn môn!"

“Vâng, đệ tử xin rửa tai lắng nghe." Ngô Song cảm thấy Cát Trường Phong rất nghiêm túc nên vội vàng quỳ thẳng người lắng nghe.

Nghe Cát Trường Phong nói, cô mới biết được tiên môn mình ra nhập tên là Vọng Tiên Môn.

Vọng Tiên Môn bắt đầu được xây vào những năm cuối của thời Đường Thái Tông, môn chủ đời thứ nhất tên là Lý Thư. Những đệ tử đời đầu đều được học với , cho nên trung tôn Viên Thiên Cương và Lý Thuần Phong chính là tổ sư gia sáng lập ra môn phái.

Sau đời Lý Thư, Vọng Tiên Môn truyền hơn ngàn năm, trong các triều đại môn hạ đệ tử đương thời tôn sùng gọi là Thiên Sư.

Nhưng đến thời nhà Thanh, bởi vì mệnh quốc diêu tàn, Vọng Tiên Môn ngày càng uể oải. Sau đó Hoa Hạ trở thành chiến trường máu tanh, thiên địa nguyên khí tiêu tán, người tu hành ngày càng gian nan, vì vậy mà đệ tử gia nhập môn hạ ngày càng ít.

Trong thời gian hỗn loạn đó, đệ tử của Vọng Tiên Môn có người vì cầu phú quý, liền rời khỏi môn phái tự xây Huyền Môn, chu tu huyền học, không hề tu luyện tâm pháp. Có một số người lại lấy tà khí nâng cao tu vi, liền xuất hiện cái gọi là Hoàng Môn, sở trường là đổi trắng thay đen, tuy tu vi tăng nhanh nhưng nhân tính tà ác.

Mà Vọng Tiên Môn chính thống truyền tới thế hệ của Cát Trường Phong thì Cát Trường Phong chỉ thu hai đệ tử. Trong đó nếu nhị đồ đệ còn sống thì coi như cũng đã hơn năm mươi tuổi, cho nên về sau nếu Ngô Song vô tình gặp hắn, chỉ sợ cháu chắt đều lớn hơn cô rất nhiều!

Sau khi nói về lịch sử của sư môn, Cát Trường Phong lớn tiếng nói: “Ngô Song, Vọng Tiên Môn chúng ta có năm địa luật giới ngươi cần nhớ kỹ: Một phạm thượng ngỗ nghịch, Hai đồng môn tương tàn, Ba giới vọng khi dễ phàm nhân, Bốn làm việc bất chính, Năm kết giao gian tà. Nếu phạm giới luật, lập tức trục xuất khỏi sư môn, hủy đi tu vị, những điều này ngươi nhất định phải nhớ rõ."

“Sư phụ, đồ nhi nhớ kỹ!" Ngô Song trịnh trọng gật đầu.

Thấy nàng vẫn nghiêm túc nghe, Cát Trường Phong lúc này mới hòa hoãn nói: “Được rồi, ngươi đứng lên trước đi. Hôm nay ngươi chỉ xem như là đệ tử của ta, sau khi chữa trị cho cậu bé kia, ta sẽ dẫn ngươi đến thăm tổ sư gia, cho ngươi bản vẽ môn điệp, đến lúc đó, ngươi mới được tính là chính thức gia nhập Vọng Tiên Môn."

Ngô Song thả lỏng đứng dậy, vừa rồi Cát Trường Phong nghiêm nghị nói, cô quả thật có chút sợ.

Nhưng sau khi nghe lịch sử về Vọng Tiên Môn, cô càng muốn hướng tới tiến môn! Truyền thừa của Viên Thiên Cương với Lý Thuần Phong a, nhất định rất thần kỳ. Khó trách cô mới chỉ có một cái bí giấu thôi đã vi diệu lắm rồi!

Hiện tại hai người đã là thầy trò, Cát Trường Phong lại nhìn Ngô Song, càng nhìn càng yêu thích. Ngữ khí tấc nhiên cũng thay đổi theo :3.

Ông từ ái cười nói: “Vi sư về sau liền gọi con Song nhi đi? Hiện tại con đã gia nhập môn hạ thì về sau mỗi ngày đến học tập cùng vi sư, con có muốn báo cho cha mẹ một tiếng không? Trước mắt con còn chưa chính thức tu luyện, nếu cha mẹ không đồng ý thì ta chỉ có thể truyền cho con phương pháp dẫn khí cứu người trước, nhưng cái khác về sau sẽ dạy cho con!"

Ngô Song nghĩ, nếu cô nói với mẹ cô muốn học trung y, mẹ chắc chắn sẽ không ngăn cản cô đâu? Chỉ cần cô không nói ra Vọng Tiên Môn, mẹ nhất định sẽ cho cô đi học thêm một chút bản lĩnh.

Vì thế cô lắc đầu nói: “Sư phụ, người không cần lo lắng, mẹ con nhất định sẽ đồng ý ta bái sư, cho nên hiện tại thỉnh ngài dạy đồ nhi a?"

“ Được, vậy con nhắm mắt lại, cảm nhận dòng khí xung quanh. Nếu như cảm ứng được cái gì thì có thể nói cho ta nghe." Cát Trương Phong vui mừng gật đầu, nếu tiểu đồ nhi có lòng như vậy thì ông bắt đầu dạy thôi.

Ngô Song nhắm mắt lại, lúc bắt đầu không thấy ra cái gì, dần dần , cô cảm giác được cả người rất ấm áp. Tựa như có cơn gió ấm áp thổi tới, mỗi cái lỗ chân lông đều mở ra đón nhận cơn gió ấy.

Cô kinh hỉ nói: “Sư phụ, con cảm giác được, giống như có một cơn gió ấm áp ở xung quanh!"

“Được, không hổ là trời sinh linh thể, nhanh như vậy đã cảm ứng được rồi!"

Cát Trường Phong tán hưởng một tiếng: “Song nhi, cơn gió này chính là thiên địa nguyên khí. Bình thường nó vô thanh vô thức, nhưng lần này ta lấy chân khí giúp con nên chúng chuyển động nhanh hơn, cho nên con mới cảm nhận được độ ấm, theo khẩu quyết của vi sư, xem thử xem gió mát có đi vào cơ thể con hay không?"

Thì ra là như vậy…

Ngô Song yên lặng ngồi lắng nghe, cô chỉ nghe thấy Cát Trường Phong thản nhiên đọc: “Thiên địa nguyên khí, vạn vật hỗn độn mở…"

Đọc khẩu quyết cùng Cát Trường Phong, Ngô Song tĩnh tâm nín thở, tinh tế cân nhắc.

Dần dần, cô có cảm giác những cơn gió kia như rót vào cơ thể cô. Những cái kia ấm áp lưu động cùng với huyết mạch của cô, chậm rãi hướng đến đan diền của cô.

Khi cái kia tụ tập ngày càng nhiều cô lại cảm thấy càng ngày càng nóng.

Chán Ngô Song bắt đầu chảy ra mồ hôi, đột nhiên thân thể cô run lên, những tia ấm áp kia ngưng tụ thành một cái dây nhỏ thật dài!

Cái kia dây nhỏ kia uốn lượn như đang chăm sóc đan điền của cô.

Cát Trường Phong vẫn xem đồ nhi, đầu tiên là thấy cô chảy mồ hôi, sau lại run rẩy, tiếp đến lại lộ ra khuôn mặt vui vẻ tươi cười, hắn không khỏi thở dài: “Ai, nha đầu nhà ngươi đúng là thiên vận hội a, nhanh như vậy đã học được phương pháp, so với vi sư năm đó nhanh hơn rất nhiều!"

Ngô Song cao hứng mở to mắt: “Sư phụ, thật sao? Như vậy là con đã thành công rồi sao? Vậy hiện tại chúng ta có thể qua cứu Tiểu Vũ được chưa? Lúc nào thì chúng ta mới đi bắt tiểu quỷ?"

“Cái gì bắt tiểu quỷ? Loạn thất bát tao! Nha đầu ngốc, ngũ quỷ đoạt mệnh sát chi ngũ quỷ, cũng không phải là chỉ tiểu quỷ mà là chỉ cửu cung phi tinh trung Liêm Trinh tinh. Cái này tinh chủ hung tai số, đứa bé kia trên người chính là bị người bày Liêm Trinh tinh vị, hiện tại mới hung hiểm ."

Cát Trường Phong thấy cô kích động muốn hành động ngay, không khỏi lắc đầu cười: “Tuy con đã học được cách dẫn khí nhưng bây giờ còn chưa thuần thục khống chế khí, cho nên đừng đi cứu tiểu tử đó vội. Trong hai ngày này, con phải tu luyện thật tốt, đợi khi con có thể khống chế hoàn hảo nguyên khí thì mới đi cứu hắn được. Bằng không, nguyên khí vừa rồi của con vừa dẫn liền tiêu tán, làm sao trừ sát được?"

“A, thì ra là như vậy…"

Ngô Song ngây thơ gật đầu, về cửu cung bát quái cái gì , cô không biết chút gì! Về phần tâm pháp, khỏi nói cô còn chưa quen lắm. Xem ra về sau cô nhất định phải học hỏi nhiều a~

Cô vừa mới nghĩ đến “Cửu Cung Bát Quái" thì đột nhiên đầu Ngô Song tê rần, bí giấu trong đầu cô lại đột ngột nhảy ra!

Ở trước mặt Cát Trường Phong, Ngô Song không dám quan sát bí giấu, cô sợ sự phụ sẽ nhìn ra được bí mật của cô, vội vàng cúi đầu nói: “Sư phụ, con muốn đi toilet, có cần gọi Đào ca đến hầu hạ ngài?"

“A, tiểu nha đầu miệng lưỡi trơn tru! Nhiên Nhi sau này là sư điệt của con, con không thể gọi hắn là anh, trực tiếp gọi tên hắn là được rồi." Cát Trường Phong không hoài nghi, cười cười rồi đuổi cô đi: “Mau đi đi, vừa rồi nha đầu con mới dẫn khí vào cơ thể, chắc muốn đi bài độc. haha."

Ngô Song le lưỡi chạy đi, đến nhà về sinh cô lập tức ngưng thần kiểm tra bí giấu.

Cô thấy bí giấu lục giác chậm rãi ngừng lại, chỉ vào chữ “Tương".

Chữ “Tương" này vốn là màu xám tro, hiện tại chuyển thành màu trắng phát ra ánh sáng.

Ngô Song trong lòng kinh hỉ a, không biết chữ “Tương" này đem đến bất ngờ gì cho cô? Chẳng lẽ muốn dạy tướng thuật cho cô?

Chẳng lẽ vì vừa rồi cô nghĩ đến “Cửu Cung Bát Quái", cái này lại có liên quan một chút đến tướng thuật cho nên chữ “Tương" này mới chủ động tự thắp sáng?

Ngô Song nhìn chữ “Tương" đang phát sáng, ánh mắt không khỏi cong lên như trăng non.

Nghe nói tướng thuật bao hàm tam loại lớn: tương trời, tương địa, tương nhân! Mà “Cửu Cung Bát Quái" chính là thiên tướng thuật cùng tướng thuật kia một loại…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại