Thập Niên 60: Đại Viện Dưỡng Oa Ký
Chương 7
Anh nghĩ Liễu Tố Tố đụng đầu không thoải mái, hay là nghỉ ngơi trước một chút, kết quả Liễu Tố Tố chẳng có vấn đề gì cả, đứng lên còn run rẩy cánh tay: “Không cần nghỉ ngơi, chúng ta hiện tại đi!"
Hàn Liệt sửng sốt: “Bây giờ?"
“Đúng vậy, lúc này cục dân chính còn chưa tan tầm." Liễu Tố Tố còn có không ít việc phải làm, cũng không thể chậm trễ.
Hàn Liệt cũng không phải là người lưỡng lự, nghe vậy gật đầu: “Được, đi thôi."
Nhưng đợi đến cục dân chính thì trợn tròn mắt, nguyên chủ chuẩn bị cùng Trang Bạch Vũ bỏ trốn, giấy tờ tùy thân đều ở trong tay. Đương nhiên Hàn Liệt cũng ngoại lệ, nhưng đem giấy tờ của hai người đưa qua, nhân viên công tác điều tra, lại nói: “Không làm được, kiểm tra chính trị của đồng chí Liễu còn chưa xuống."
Vẫn chưa xuống à?
Không có khả năng, Hàn Liệt nhớ rõ lần trước, nữ đồng chí kia thẩm tra chính trị ba ngày đã có, dù sao vấn đề hôn nhân của quân nhân là phức tạp, nhất là loại sĩ quan hơn hai mươi tuổi chưa có đối tượng như anh, lại càng quan tâm trọng điểm, chỉ cần nộp báo cáo, kiểm tra chính trị xuống cũng rất nhanh.
Liễu Tố Tố nghi ngờ nhìn anh, Hàn Liệt lập tức nói: “Tôi đi gọi điện thoại hỏi một chút?"
“Được."
Bên cạnh cục dân chính chính là bốt điện thoại, nộp tiền, một cuộc điện thoại gọi tới chỗ sư đoàn trưởng, Hàn Liệt hỏi: “Sư đoàn trưởng Chung, lúc trước tôi nộp báo cáo kết hôn, đồng chí Liễu Tố Tố kiểm tra còn chưa xong sao?"
Mấy ngày nay sư đoàn trưởng Chung chỉ chờ Hàn Liệt gọi điện thoại cho mình, cũng là vì chuyện của Liễu Tố Tố, nhưng vừa chuẩn bị mở miệng, đã bị chính ủy Hồ ở một bên ngăn lại, lắc đầu, làm một cái khẩu hình: “Đừng nói."
“Sư trưởng?"
“Ôi, Tiểu Hàn à là như vậy." Sư đoàn trưởng Chung chỉ có thể tạm thời sửa miệng: “Kiểm tra chính trị bên kia có nhiều chuyện lắm, hơn nữa quê nhà của đồng chí Liễu ở phía nam, cơ quan đơn vị tạm thời có việc, cho nên còn cần một thời gian ngắn mới có thể xong."
Hàn Liệt không nghĩ tới còn có thể đụng phải chuyện này, nhưng lúc trước anh nghe chiến hữu nói qua, quả thật có người gặp phải loại tình huống này nên không hoài nghi: “Vậy bên tôi…"
“Không có việc gì, trước tiên cậu lo liệu tiệc rượu mang người về, kiểm tra chính trị cũng không cần bao lâu, chúng ta bên này cũng có thể lĩnh chứng."
Hàn Liệt nhéo lông mày: “Cái này không được, chuyện này đối với đồng chí nữ không tốt."
“Cậu sợ cái gì, nhân phẩm của cậu không có gì để nói, tôi làm người bảo lãnh cho cậu, đến lúc đó mặc kệ ai có lời ong tiếng ve, để cho người đó đến hỏi sư đoàn trưởng tôi trước!"
Sư đoàn trưởng Chung cũng hy vọng Hàn Liệt có thể sớm lập gia đình: “Được rồi, cậu đi hỏi đồng chí nữ một chút, nếu cô ấy không đáp ứng, sau này tôi sẽ cho cậu nghỉ phép."
Điện thoại cúp máy, sư đoàn trưởng Chung nhìn về phía chính ủy Hồ: “Sao không cho tôi nói thẳng với Tiểu Hàn, tư liệu của đối tượng của cậu ấy có vấn đề?"
Chính ủy Hồ: “Chúng ta không xác định, hơn nữa coi như chúng ta nghĩ như vậy, vậy cậu ấy tìm đồng chí Liễu làm đối tượng kết hôn thì càng không thành vấn đề, chẳng lẽ ông còn vì chuyện này để cho cậu ấy lại mất đi một người vợ?"
Lời nói này mâu thuẫn, nhưng chỉ có sư đoàn trưởng Chung biết rõ nội tình biết chuyện gì xảy ra, gật đầu: “Ông nói có đạo lý."
Mà Hàn Liệt bên này, cũng đem đề nghị của sư đoàn trưởng Chung nói cho Liễu Tố Tố, anh vốn tưởng rằng cô sẽ không đồng ý, nhưng không nghĩ tới Liễu Tố Tố lập tức gật đầu: “Được, vậy chúng ta trở về đi."
Hàn Liệt hơi giật mình: “Em đồng ý?"
“Tôi có gì mà không đồng ý, đó là bộ đội, chẳng lẽ tôi còn sợ anh bắt nạt tôi?" Hơn nữa ngay từ đầu cô cũng không nghĩ tới sẽ cùng Hàn Liệt phát sinh chuyện gì, hai người không có tình cảm, chẳng qua chỉ là theo như nhu cầu mỗi bên mà thôi.
Hàn Liệt nở nụ cười, anh không ngờ mình ngẫu nhiên gặp phải đối tượng, lại còn có tính tình hào sảng như vậy.
“Được, vậy tôi đưa em trở về trước, thuận tiện cầu hôn, ngày mai tổ chức tiệc rượu."
Tuy rằng giấy chứng nhận kết hôn không lấy được, nhưng những bước khác cũng không thể thiếu một chút, đây là bảo đảm cho Liễu Tố Tố. Hơn nữa Hàn Liệt cũng hiểu được, hiện tại rất nhiều nơi ở nông thôn căn bản không biết đăng ký kết hôn, chỉ cần tổ chức tiệc rượu, gặp qua cha mẹ, coi như là qua ngày mai.
“Được." Liễu Tố Tố gật đầu, hai người lại dắt đứa nhỏ, cùng nhau trở về nhà.
Hàn Liệt sửng sốt: “Bây giờ?"
“Đúng vậy, lúc này cục dân chính còn chưa tan tầm." Liễu Tố Tố còn có không ít việc phải làm, cũng không thể chậm trễ.
Hàn Liệt cũng không phải là người lưỡng lự, nghe vậy gật đầu: “Được, đi thôi."
Nhưng đợi đến cục dân chính thì trợn tròn mắt, nguyên chủ chuẩn bị cùng Trang Bạch Vũ bỏ trốn, giấy tờ tùy thân đều ở trong tay. Đương nhiên Hàn Liệt cũng ngoại lệ, nhưng đem giấy tờ của hai người đưa qua, nhân viên công tác điều tra, lại nói: “Không làm được, kiểm tra chính trị của đồng chí Liễu còn chưa xuống."
Vẫn chưa xuống à?
Không có khả năng, Hàn Liệt nhớ rõ lần trước, nữ đồng chí kia thẩm tra chính trị ba ngày đã có, dù sao vấn đề hôn nhân của quân nhân là phức tạp, nhất là loại sĩ quan hơn hai mươi tuổi chưa có đối tượng như anh, lại càng quan tâm trọng điểm, chỉ cần nộp báo cáo, kiểm tra chính trị xuống cũng rất nhanh.
Liễu Tố Tố nghi ngờ nhìn anh, Hàn Liệt lập tức nói: “Tôi đi gọi điện thoại hỏi một chút?"
“Được."
Bên cạnh cục dân chính chính là bốt điện thoại, nộp tiền, một cuộc điện thoại gọi tới chỗ sư đoàn trưởng, Hàn Liệt hỏi: “Sư đoàn trưởng Chung, lúc trước tôi nộp báo cáo kết hôn, đồng chí Liễu Tố Tố kiểm tra còn chưa xong sao?"
Mấy ngày nay sư đoàn trưởng Chung chỉ chờ Hàn Liệt gọi điện thoại cho mình, cũng là vì chuyện của Liễu Tố Tố, nhưng vừa chuẩn bị mở miệng, đã bị chính ủy Hồ ở một bên ngăn lại, lắc đầu, làm một cái khẩu hình: “Đừng nói."
“Sư trưởng?"
“Ôi, Tiểu Hàn à là như vậy." Sư đoàn trưởng Chung chỉ có thể tạm thời sửa miệng: “Kiểm tra chính trị bên kia có nhiều chuyện lắm, hơn nữa quê nhà của đồng chí Liễu ở phía nam, cơ quan đơn vị tạm thời có việc, cho nên còn cần một thời gian ngắn mới có thể xong."
Hàn Liệt không nghĩ tới còn có thể đụng phải chuyện này, nhưng lúc trước anh nghe chiến hữu nói qua, quả thật có người gặp phải loại tình huống này nên không hoài nghi: “Vậy bên tôi…"
“Không có việc gì, trước tiên cậu lo liệu tiệc rượu mang người về, kiểm tra chính trị cũng không cần bao lâu, chúng ta bên này cũng có thể lĩnh chứng."
Hàn Liệt nhéo lông mày: “Cái này không được, chuyện này đối với đồng chí nữ không tốt."
“Cậu sợ cái gì, nhân phẩm của cậu không có gì để nói, tôi làm người bảo lãnh cho cậu, đến lúc đó mặc kệ ai có lời ong tiếng ve, để cho người đó đến hỏi sư đoàn trưởng tôi trước!"
Sư đoàn trưởng Chung cũng hy vọng Hàn Liệt có thể sớm lập gia đình: “Được rồi, cậu đi hỏi đồng chí nữ một chút, nếu cô ấy không đáp ứng, sau này tôi sẽ cho cậu nghỉ phép."
Điện thoại cúp máy, sư đoàn trưởng Chung nhìn về phía chính ủy Hồ: “Sao không cho tôi nói thẳng với Tiểu Hàn, tư liệu của đối tượng của cậu ấy có vấn đề?"
Chính ủy Hồ: “Chúng ta không xác định, hơn nữa coi như chúng ta nghĩ như vậy, vậy cậu ấy tìm đồng chí Liễu làm đối tượng kết hôn thì càng không thành vấn đề, chẳng lẽ ông còn vì chuyện này để cho cậu ấy lại mất đi một người vợ?"
Lời nói này mâu thuẫn, nhưng chỉ có sư đoàn trưởng Chung biết rõ nội tình biết chuyện gì xảy ra, gật đầu: “Ông nói có đạo lý."
Mà Hàn Liệt bên này, cũng đem đề nghị của sư đoàn trưởng Chung nói cho Liễu Tố Tố, anh vốn tưởng rằng cô sẽ không đồng ý, nhưng không nghĩ tới Liễu Tố Tố lập tức gật đầu: “Được, vậy chúng ta trở về đi."
Hàn Liệt hơi giật mình: “Em đồng ý?"
“Tôi có gì mà không đồng ý, đó là bộ đội, chẳng lẽ tôi còn sợ anh bắt nạt tôi?" Hơn nữa ngay từ đầu cô cũng không nghĩ tới sẽ cùng Hàn Liệt phát sinh chuyện gì, hai người không có tình cảm, chẳng qua chỉ là theo như nhu cầu mỗi bên mà thôi.
Hàn Liệt nở nụ cười, anh không ngờ mình ngẫu nhiên gặp phải đối tượng, lại còn có tính tình hào sảng như vậy.
“Được, vậy tôi đưa em trở về trước, thuận tiện cầu hôn, ngày mai tổ chức tiệc rượu."
Tuy rằng giấy chứng nhận kết hôn không lấy được, nhưng những bước khác cũng không thể thiếu một chút, đây là bảo đảm cho Liễu Tố Tố. Hơn nữa Hàn Liệt cũng hiểu được, hiện tại rất nhiều nơi ở nông thôn căn bản không biết đăng ký kết hôn, chỉ cần tổ chức tiệc rượu, gặp qua cha mẹ, coi như là qua ngày mai.
“Được." Liễu Tố Tố gật đầu, hai người lại dắt đứa nhỏ, cùng nhau trở về nhà.
Tác giả :
La Tử Phùng