Thanh Xuân Của Em Đều Liên Quan Đến Anh
Chương 134: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Hết thảy đều đã được xử lý tốt, sau đó Trần Hàng nhìn sang An Hồng lúc này vẫn còn đang ngây người ra như phỗng ở bên cạnh. Cô cũng không biết mình nên làm cái gì nữa. Trần Hàng nói: "Cô… Nếu như không có chuyện gì thì hãy đi trước đi, để cho hai người bọn họ... Yên lặng một chút."
An Hồng gật gật đầu, đi theo Trần Hàng rời khỏi phòng bệnh. Trần Hàng đi về phía cuối hành lang, An Hồng không nhịn được nữa, gọi anh lại: "Bác sĩ."
Trần Hàng quay đầu: "Chuyện gì vậy?"
"Bọn họ... Vừa rồi, tôi không rõ, rốt cuộc bọn họ là như thế nào."
Trần Hàng nhìn thoáng qua vào trong trong phòng bệnh, nói: "Lúc trước bọn họ có náo loạn một chút nên không thoải mái, cô tới không phải lúc."
"Tôi đến là muốn mang một tin tức tốt nhất tới cho bọn họ mà. Tôi là bạn học cũ của Tần Nguyệt. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Bạn trai tôi nhờ quan hệ có thể mau chóng tìm giúp được thận để thay thận cho cô ấy, nhưng mà khi tôi nói chuyện này cho bọn họ biết, thì lại..."
"Thận để thay sao?" Trần Hàng nhăn mày lại, "Đến phòng làm việc của tôi rồi hãy nói đi, nói chuyện đó ở trên hành lang này không được tốt lắm."
Ở trong văn phòng, Trần Hàng rót cho An Hồng một chén trà.
Anh hỏi: "Cô và Tần Nguyệt rất quen thuộc sao?"
An Hồng ăn ngay nói thật: "Tôi và Tần Nguyệt tuy rằng là bạn học cũ, nhưng kỳ thật tôi lại tương đối quen thuộc cùng với bạn trai của cô ấy."
"Hàn Hiểu Quân?"
"Đúng."
"Anh ấy không phải là người tồi. Dienddanlequuydon, Tần Nguyệt bị bệnh thành như vậy, anh ấy vẫn luôn luôn cùng với cô gái kia. Tôi đã từng thấy, rất nhiều năm qua, các nữ bệnh nhân bị bệnh này, sau khi biết được bạn gái của mình bị bệnh nhiễm trùng đường tiết niệu như vậy, các bạn trai đó đều rời đi khỏi các cô."
"Vì sao vậy? Bởi vì phí điều trị bệnh này quá đắt đỏ hay sao?"
"Cũng có một phần nguyên nhân về phương diện này." Trần Hàng gật đầu, "Nhưng nguyên nhân trọng yếu nhất chính là, bệnh nhân bị nhiễm trùng đường tiết niệu, tương lai sau ngày sẽ không thể sinh con được nữa."
"Cái gì?" An Hồng sợ đến ngây người, "Không phải nói sau khi làm giải phẫu thay thận xong, là có thể sống cuộc sống bình thường giống như những người bình thường khác hay sao?"
Trần Hàng bật cười: Dieenndkdan/leeequhydonnn "Làm sao có thể chứ. Việc giải phẫu thay thận đúng là một loại biện pháp trị tận gốc nhiễm trùng đường tiểu, nhưng dù sao trong thân thể có thêm bộ phận của người khác, cũng sẽ tạo thành rất nhiều loại phản ứng khác nhau, chung thân đều cần phải uống thuốc kháng dị ứng. Hơn nữa mặc dù là cấy ghép thận, cũng không phải là có thể khỏi hẳn trăm phần trăm. Sau khi cấy ghép thận xong, có lẽ độ vài năm sau lại sẽ bị xảy ra vấn đề. Chuyện này lại phải xem vận khí cùng mức độ bảo dưỡng của mỗi người nữa. Về phần sinh nở, thì gàn như là không thể nào, thân thể của bệnh nhân căn bản chịu không được mấy tháng có thai."
"..."
"Trước khi cô tới, mẹ đẻ của Hàn Hiểu Quân cũng mới vừa tới. Bà ấy có tới hỏi tôi về tình hình thân thể của Tần Nguyệt. Tôi không biết quan hệ của
Editor: Mẹ Bầu
Hết thảy đều đã được xử lý tốt, sau đó Trần Hàng nhìn sang An Hồng lúc này vẫn còn đang ngây người ra như phỗng ở bên cạnh. Cô cũng không biết mình nên làm cái gì nữa. Trần Hàng nói: "Cô… Nếu như không có chuyện gì thì hãy đi trước đi, để cho hai người bọn họ... Yên lặng một chút."
An Hồng gật gật đầu, đi theo Trần Hàng rời khỏi phòng bệnh. Trần Hàng đi về phía cuối hành lang, An Hồng không nhịn được nữa, gọi anh lại: "Bác sĩ."
Trần Hàng quay đầu: "Chuyện gì vậy?"
"Bọn họ... Vừa rồi, tôi không rõ, rốt cuộc bọn họ là như thế nào."
Trần Hàng nhìn thoáng qua vào trong trong phòng bệnh, nói: "Lúc trước bọn họ có náo loạn một chút nên không thoải mái, cô tới không phải lúc."
"Tôi đến là muốn mang một tin tức tốt nhất tới cho bọn họ mà. Tôi là bạn học cũ của Tần Nguyệt. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Bạn trai tôi nhờ quan hệ có thể mau chóng tìm giúp được thận để thay thận cho cô ấy, nhưng mà khi tôi nói chuyện này cho bọn họ biết, thì lại..."
"Thận để thay sao?" Trần Hàng nhăn mày lại, "Đến phòng làm việc của tôi rồi hãy nói đi, nói chuyện đó ở trên hành lang này không được tốt lắm."
Ở trong văn phòng, Trần Hàng rót cho An Hồng một chén trà.
Anh hỏi: "Cô và Tần Nguyệt rất quen thuộc sao?"
An Hồng ăn ngay nói thật: "Tôi và Tần Nguyệt tuy rằng là bạn học cũ, nhưng kỳ thật tôi lại tương đối quen thuộc cùng với bạn trai của cô ấy."
"Hàn Hiểu Quân?"
"Đúng."
"Anh ấy không phải là người tồi. Dienddanlequuydon, Tần Nguyệt bị bệnh thành như vậy, anh ấy vẫn luôn luôn cùng với cô gái kia. Tôi đã từng thấy, rất nhiều năm qua, các nữ bệnh nhân bị bệnh này, sau khi biết được bạn gái của mình bị bệnh nhiễm trùng đường tiết niệu như vậy, các bạn trai đó đều rời đi khỏi các cô."
"Vì sao vậy? Bởi vì phí điều trị bệnh này quá đắt đỏ hay sao?"
"Cũng có một phần nguyên nhân về phương diện này." Trần Hàng gật đầu, "Nhưng nguyên nhân trọng yếu nhất chính là, bệnh nhân bị nhiễm trùng đường tiết niệu, tương lai sau ngày sẽ không thể sinh con được nữa."
"Cái gì?" An Hồng sợ đến ngây người, "Không phải nói sau khi làm giải phẫu thay thận xong, là có thể sống cuộc sống bình thường giống như những người bình thường khác hay sao?"
Trần Hàng bật cười: Dieenndkdan/leeequhydonnn "Làm sao có thể chứ. Việc giải phẫu thay thận đúng là một loại biện pháp trị tận gốc nhiễm trùng đường tiểu, nhưng dù sao trong thân thể có thêm bộ phận của người khác, cũng sẽ tạo thành rất nhiều loại phản ứng khác nhau, chung thân đều cần phải uống thuốc kháng dị ứng. Hơn nữa mặc dù là cấy ghép thận, cũng không phải là có thể khỏi hẳn trăm phần trăm. Sau khi cấy ghép thận xong, có lẽ độ vài năm sau lại sẽ bị xảy ra vấn đề. Chuyện này lại phải xem vận khí cùng mức độ bảo dưỡng của mỗi người nữa. Về phần sinh nở, thì gàn như là không thể nào, thân thể của bệnh nhân căn bản chịu không được mấy tháng có thai."
"..."
"Trước khi cô tới, mẹ đẻ của Hàn Hiểu Quân cũng mới vừa tới. Bà ấy có tới hỏi tôi về tình hình thân thể của Tần Nguyệt. Tôi không biết quan hệ của
Tác giả :
Hàm Yên