Thanh Gươm Hổ Phách
Quyển 2 - Chương 81: Câu chuyện con cá và dòng nước xoáy (4)

Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 81: Câu chuyện con cá và dòng nước xoáy (4)

"Akane."

Trong rừng vang lên tiếng kêu lanh lảnh cùng với tiếng bước chân lo lắng và lộn xộn, giống như đằng sau có một đội người đang nhanh chóng tiếp cận. Thiếu nữ có mái tóc dài màu đỏ nhạt lấy tay đè lại phần đuôi tóc sau đầu, quay lại, hàng lông mi dày quét qua một cái, gần như nửa trong suốt; đôi mắt có màu như rượu nho phản chiếu ánh lửa bốc cháy cách đó không xa. "Đùng" một tiếng, hoa lửa tung bay, ánh mắt cũng lóe lên theo.

Có vẻ nghi hoặc.

"Nghe âm thanh, dường như là mấy người Saria. Không phải đi tìm Yuura và Redi sao, sao lại quay về? Tìm được rồi hay gặp phải phiền toái gì chăng?

Thiếu nữ được gọi là Akane cảnh giác nâng cây rìu thương — hoặc có tên là chiến kích. Nếu Burlando có đây nhất định có thể nhận ra cây thương này, bởi vì ngoài phần lưỡi đen thui dài 30cm ra, lưỡi rìu hình con thoi chính là một trong những điểm đặc biệt bắt mắt nhất của vũ khí này — phần lưỡi sắc bén kèo dài dọc theo phần rìa màu vàng kim mở rộng ra hai bên sườn, có vẻ xinh đẹp khác thường.

Nhưng vật xinh đẹp đều nguy hiểm.

Thanh chiến kích có cái tên "Thương Sấm Sét — Lacos" này từng là một trong những vật phẩm nổi tiếng nhất có thể đánh ra ở khu vực Charbury, là vũ khí mà lính đánh thuê dùng thương nhất định phải lấy tới tay. Tuy rằng nó chỉ vẻn vẹn là một thanh chiến kích cấp 25, nhưng giá cả trên vài trang giao dịch mạng nổi tiếng vẫn cao ngất ngưởng. Nguyên nhân rất đơn giản, là vì cây kích có công dụng đặc biệt, có 1% tỉ lệ hỗ trợ thêm "Âm điệu tia chớp" cho người cầm thương.

Công hiệu đặc biệt này vốn bắt nguồn từ phép thuật cùng tên của Nguyên tố sư, có thể gây thêm 10% tổn thương tia chớp cho kẻ bị công kích, gần như bỗng dưng tăng thêm một phần mười thuộc tính thương tổn. Bởi vậy, trong giới lính đánh thuê dùng thương truyền nhau một chiến thuật khá rộng rãi: Trước tiên dùng thương Sấm Sét khởi động hiệu quả đặc biệt, sau đó phối hợp với kỹ năng đặc biệt của lính đánh thuê là "Trang bị tức thời – Quick Draw" lập tức chuyển đổi vũ khí chính (*), lại phối hợp thêm các loại đạo cụ tiêu hao như thuốc cảm ứng nguyên tố Gió, đá cường hóa thuộc tính để tiến hành xử damage.

(* Điểm khác giữa lính đánh thuê và chiến sĩ là: chiến sĩ chuyên tâm vào kỹ xảo, lính đánh thuê lại chuyên tâm vào chiến đấu và coi vũ khí như công cụ, tức là theo trường phái “đam" to)

Có điều, đồn rằng "Thương Sấm Sét — Lacos' nằm trên tay của một kỵ sĩ u linh toàn thân bốc cháy ngọn lửa linh hồn màu đỏ ở trong cánh rừng phía bắc Charbury, làm sao lại chạy tới tay thiếu nữ này, đây quả là một câu hỏi chưa thể giải. Nếu Burlando nhìn thấy vào lúc này có lẽ cũng phải giật mình:

Thanh "Thương Sấm Sét — Lacos" đầu tiên xuất hiện vào năm Tiệc mưa (Năm 377). Trước năm Phồn hoa và Hạ diệp (Năm 375), rừng rậm phía bắc Charbury còn đang bị lũ cường đạo người thằn lằn chiếm cứ, chẳng phải vậy sao?

Akane ngẩng đầu, mắt nhìn thấy vài người vội vã chạy từ trong rừng ra.

Nàng cau mày.

Đối với cô gái mà nói, đoàn lính đánh thuê Sói Xám có ý nghĩa khác. Nàng là trẻ mồ côi được Makarow nuôi dưỡng. Tập thể này đối với nàng càng giống như một gia đình vĩ đại. Mỗi lần nàng chiến đấu đều không phải vì tiền tài, mà là vì bảo vệ người nhà.

Chẳng qua là ngoài chiến đấu ra, nàng cảm thấy bản thân tựa hồ cũng chẳng biết nên làm gì nữa.

Chỉ có chiến đấu mà thôi — nhưng mười một năm qua, đoàn lính đánh thuê Sói Xám luôn lặp lại thắng lợi, lòng tin của mỗi người ngày càng tăng, dần dần trở thành cảm giác vinh dự. Thế nhưng sự tự hào này lại bị công kích thảm thiết vào tối nay — Akane không rõ kẻ địch từ đâu tới, nhưng không cần nghi ngờ, chúng đều cực kỳ khó giải quyết. Hơn nữa, chúng là đối thủ có ý chí chiến đấu cứng đầu đến đáng sợ.

Trong lòng nàng có một chút dự cảm không tốt, căng thẳng và mỏi mệt lại khiến trái tim nho nhỏ trong lồng ngực thiếu nữ đập bình bịch.

"Như thế nào?"

"Akane, đã tìm thấy Yuura."

Thiếu nữ há miệng "Há" một tiếng, ánh mắt chớp chớp. Nàng buông chiến kích xuống, lắc mái tóc dài, sau đó dùng tay đè lại đuôi tóc hỏi: "Nói vậy là sao? Đoàn trưởng nói thế nào, chúng ta tiếp tục đi tới hay lui về?"

Đám đông vang lên tiếng cười trộm. Cô gái tóc đỏ có thiện cảm với Erko là chuyện thực mà mọi người trong đoàn đều biết, ngược lại mấy người đương sự lại rất có vẻ ăn ý, cùng chẳng biết gì. Đáng tiếc, phần tình cảm này chỉ có thể chôn trong đáy lòng — bởi vì Yuura chính là vị hôn thê của Erko, cho nên nàng không có quan hệ tốt lắm với cô gái kia.

"Nhưng là Yuura là Chiêm Tinh, lại thông minh, có khi lại trúng ý đoàn trưởng."

Akane làm bộ như vô tình hừ một tiếng, trừng mắt nhìn bọn kia một cái: "Cẩn thận tét mồm đấy." Nàng hung tợn nói.

Nhưng tiếng cười càng lớn hơn nữa, xen lẫn trong tiếng cười thiện ý có người nói: "Akane, đoàn trưởng đã quyết định đi hướng đông bắc. Ba đội trưởng là cô, Redi và Rolo tự mình dẫn đội mở đường. Chúng tôi đi cùng cô, được không?"

Akane bỗng nhe răng cười: "Vì sao muốn tôi đi cùng, mấy người có ý gì đây?"

"Làm sao có!" Mấy người bị nhìn trúng tim đen vội xua tay.

Nàng ngẩng đầu nhìn chằm chằm một người thanh niên trong đó, người nọ vội vàng cúi đầu. "Đồ trứng ngốc." Akane thầm hừ một tiếng.

"Tùy các người." Nàng xoay người đáp.

Mấy người trẻ tuổi nhìn bóng lưng cô gái mà ngây ra, lại không biết là trong lòng cô gái đang lo lắng. Thực lực của đoàn lính đánh thuê Bài Tú chỉ sợ vượt xa dự đoán, nhưng vì sao đoàn trưởng Makarow không tạm thời ra lệnh rút lui, lại còn kiên trì chấp hành kế hoạch trước đó. Là đã tính trước, hay còn có nguyên nhân khác?

Akane ấn tay lên ngực, cảm thấy nhịp tim tăng nhanh. Đoàn trưởng đã hạ lệnh, nàng cũng không thể cãi lời, chuyện còn lại chỉ có thể dựa hết vào cây thương trong tay. Nàng nắm chặt cây thương Sấm Sét. Cây thương này là do Erko mua được từ một thương nhân làm quà tặng mừng sinh nhật mười lăm tuổi cho nàng. Từ lâu nàng đã hạ quyết tâm, dù phải vứt bỏ tính mạng cũng phải chiến đấu cùng cây thương này đến thời khắc cuối cùng.

Đôi khi Akane cảm thấy đây chính là toàn bộ ý nghĩa cuộc đời nàng.

Có điều, nàng vừa đi một lúc lại nghĩ tới một việc. Nàng nghiêng đầu hỏi: "Tôi nhớ là anh chàng thương nhân hạ trại ở bên cạnh, sao lại không thấy?"

"Có lẽ là… đi trước rồi…"

Mấy người trẻ tuổi vừa theo sau, vừa chần chừ đáp, dù sao họ cũng chẳng phải là thân tín của Makarow Sói Bờm. Trên thực tế, trong đoàn Sói Xám không phải ai cũng biết thân phận của Burlando. Đa số mọi người vẫn nhận định giống như bề ngoài: Tạm thời kết đồng minh mà thôi.

Thiếu nữ nhíu nhíu mày: "Chúng ta đi dọc theo hướng này tìm tòi một chút xem."

"Như vậy... được không?"

"Vì sao không được. Đoàn lính đánh thuê Sói Xám không thể để người ta nói là loại bội bạc được." Akane đáp.

Mấy người đằng sau cười khúc khích, rõ ràng là mềm lòng còn cố tìm cớ đường hoàng. Họ tình nguyện đi cùng với nàng, phần lớn là vì muốn cười chê cô tiểu thư nghĩ một đằng nói một nẻo này, đương nhiên là từ góc độ thiện ý mà thôi.

Thế nhưng giọng nói của thiếu nữ vừa mới cất lên, trong rừng lại vang lên một trận cười quái dị khác. Tiếng cười khằng khặc rung lên, giống như tiếng rắc rắc cành cạch của lũ bù nhìn mà các lính đánh thuê gặp được trong trang viên của quý tộc tại khu vực đồng bằng phía đông Randenar. Tiếng cười rỗng tuếch và vô vị, tràn ngập mùi vị đáng ghê sợ.

Akane biến sắc, vừa nhấc đầu lên.

Nàng lập tức nhìn thấy tên phát ra tiếng cười mặc áo đen mép đỏ đứng trên ngọn cây — bên cạnh tên kai lại có một con thú to lớn màu xanh đang chiếm một gốc tùng đen khác. Con quái vật kia có đầu dê, cánh da rũ xuống, để lộ sợi xích kim loại màu đen có gai quấn quanh phần gốc của một cái cánh.

"Y đến từ lúc nào?"

Thiếu nữ cả kinh, mày nhíu chặt. Tuy nằng không biết thứ kia, nhưng hiểu rằng nhất định là đối thủ rất khó giải quyết.

"Bé con." Gã giáo đồ mặc áo khoác đen cười, giọng chói tai nói: "Ngươi có thấy người bên này đi đâu không?"

"Không liên quan gì tới ngươi." Akane vung chiến kích lên, nghiến răng nghiến lợi đáp.

Trong lần tập kích này, đoàn lính đánh thuê Sói Xám tổn thất mất một đội lính gác, trong đó có một người chị quan hệ rất tốt với nàng. Tuy rằng lính đánh thuê sớm nhìn quen việc sống chết, nhưng không có nghĩa là nàng có thể bình tâm đối xử với những kẻ địch đã gây ra điều này. Sống chết là lựa chọn của lính đánh thêu, nhưng kẻ địch là kẻ địch, không đội trời chung.

"Không liên quan? Ta có một đồng nghiệp bị tổn thất trong tay chúng. Ta cứ tóm các ngươi lại xả cục tức cái đã." Gã giáo đồ Hắc Hỏa kia cười khặc khặc nói: "Albania."

Tiếng loảng xoảng vang lên. Một sợi xích sắt màu đen như mực đã quét tới thiếu nữ.

Thiếu nữ thét lớn một tiếng, vung thương đánh bay sợi xích, lực đánh vào cánh tay khiến nàng giật mình. Mới một kích đã khiến cả cánh tay phải của nàng run lên bần bật. Có điều biểu hiện của nàng hiển nhiên cũng ngoài dự đoán của tên giáo đồ Hắc Hỏa cấp cao kia.

"Thực lực Bạch Ngân! Dưới tay Makarow quả nhiên ngọa hổ tàng long. Một con bé con cũng có thực lực như vậy, thật sự làm người ta không thể tưởng tượng!"

"Chuyện mà ngươi không tưởng tượng được còn nhiều — Lacos, điện tiễn!"

Akane cắn răng đáp, xoay ngược thương đâm về phía tên kia — một tia điện quang lóe lên, dọc theo mũi thương kéo ra một dải hồ quang thật dài. Đùng một tiếng, hồ quang đã bắn xẹt qua mấy chục mét về phía giáo đồ Hắc Hỏa kia.

Nhưng hồ quang chẳng qua chỉ bắn trúng trước mặt gã áo đen, bị một mặt thuẫn vô hình cản lại. Tia lửa điện văng tứ tung, vỏ cây tùng đen cạnh gã giáo đồ Hắc Hỏa lập tức cháy đen, bản thân gã thì lại chẳng chút sứt mẻ, ngay cả mép áo cũng không rung động.

"Vũ khí phép thuật hình thái cấp hai, đúng là hiếm thấy." Sau một lúc lâu, gã áo đen kia mới chép miệng.

Lúc này lòng Akane đã lạnh lẽo đi. Nàng hít một hơi, cảm thấy chân tay cũng lạnh theo. Nhưng trong nháy mắt kinh sợ sau đó, nàng lại cảm thấy cơn giận trào dâng từ đáy lòng. Nàng quay lại, nhìn thấy đồng đội rút vũ khí chuẩn bị gia nhập chiến đấu, liền cả giận nói:

"Chạy đi, mấy người ngốc ở đấy làm gì!"

"Akane..."

"Đội trưởng, còn chị?" Mấy người trẻ tuổi sửng sốt.

"Chạy mau, tôi không phải là đối thủ của gã. Để đoàn trưởng dẫn người tới cứu tôi!"

"Tính tốt lắm." Giáo đồ Hắc Hỏa cấp cao hừ một tiếng, vung tay. Con quái vật đối diện gã lập tức quăng xích ra.

Mục tiêu lần này là người thanh niên vừa rồi — "Đáng chết!"

Akane nghiến răng, vung thương quật vào sợi xích kia. Ầm, sợi xích và cây thương Sấm Sét lập tức bắn ngược ra. Thiếu nữ tóc đỏ lập tức giơ tay lên, một tia điện quang thoáng hiện giữa nàng và cây thương. Ngay sau đó, cây chiến kích chớp mắt đã bay về tay nàng — giống như cảm ứng giữa đôi bên vậy.

"Yếu tố cộng minh!" Giáo đồ Hắc Hỏa rú lên.
Tác giả : Phi Viêm
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại