Thanh Bình Nhạc
Chương 11
Vừa mới bắt đầu, mọi người đều kinh dị . Còn ta lại mạc danh kỳ diệu.
Một tháng sau mọi người bắt đầu lặng lẽ nghị luận. Ta bắt đầu tâm tình phiền muộn.
Hai tháng sau tất cả mọi người đều quang minh chính đại bàn luận , hoàng thượng đã không hề thích đại hoàng tử được mang từ dân gian về . Ta bắt đầu phân tích, vì sao phụ hoàng không hề về tẩm cung a.
Phân tích kết quả —— ta tương đối có tình cảm đặc biệt với phụ hoàng .
Tổng kết: tâm lý bình thường! Nhưng hẳn là nên di dời mục tiêu , phòng ngừa loại tình cảm ngày ngày thêm nghiêm trọng hóa .
Vẫn giống như cũ , ta hứng thú lên, bởi vì ở hoàng cung có một tàng thư chứa một ít thư , ta bắt đầu xem sách về khinh công , sau đó tìm thấy trong đó một quyển tương đối dễ lý giải, có thể tự học nha .
Cái này đem lại hứng khởi khác với lúc chơi mạt trượt và túi lơ khơ , hăng hái hơn , ngày ngày xem hết tranh vẽ này đến tranh vẽ khác .
Khi tất cả mọi người xác định ta “Thất sủng “, mà ta cũng nghĩ “Phụ hoàng không thích ta" thì phụ hoàng tự nhiên trở về ngủ.
Ngày đó buổi tối, ta đang tính đi ngủ , ngoài cửa đột nhiên có tiếng hô “Hoàng thượng giá lâm!"
Ta cùng Như Ý vội vàng đứng lên nghênh tiếp, phụ hoàng vào đến , mang theo ấm áp mỉm cười như trước , nhưng nhãn thần của hắn làm ta có loại… Ân, dùngkinh hồn tán đảmđể hình dung cũng không quá phận nga, quay về với thực tại khiến ta hoảng loạn , có chút hơi sợ .
Sự tình rốt cuộc phát sinh thế nào , ta còn có chút phản ứng. Ta chỉ biết là khi ta đầu óc như bình thường cố tự hỏi , ta đã một thân chật vật .
Trên người đầy dấu đỏ , môi bị gắt gao cắn lấy , dường như có điểm sưng lên. Cổ tay bị phụ hoàng nắm thật chặt , hạ thân ẩm ướt, đại thối ( cái chỗ … hoa cúc đó ha ha ) nhất định bị sưng đỏ , bởi vì phụ hoàng kẹp chặt hai chân ta , ở nơi đó xuyên thẳng dục vọng của hắn vào . Hậu đình vừa nóng vừa đau , không biết có hay không thụ thương.
Tại sao có thể như vậy?
Thế nào biến thành như vậy?
“Tiếu nhi… Tiếu nhi của trẫm …" thanh âm phụ hoàng trầm thấp mê hoặc ở bên tai ta , làm ta toàn thân nhẹ run lên .
“Vi… Vì sao?" Mệt mỏi quá… Thắt lưng đã tê rần… Ta bắt đầu cảm thấy may mắn, may mà ta là một đấng nham nhi , bằng không sẽ vì bị rách màng trinh mà đau đớn , còn lo lắng mình có thể sẽ mang thai .. Nghe nói nếu quan hệ với người họ hàng gần nhau , đứa trẻ sinh ra sẽ mang dị tật a .
“Ngươi là của trẫm ." Phụ hoàng nâng ta lên .
Phía trái tẩm cung có một ôn tuyền lớn , phụ hoàng ôm ta cùng nhau đi vào .
Cảm giác chân thật quá , phụ thân cùng hài tử của mình có thể làm chuyện này sao ? Ta tái nghĩ thế nào cái này cũng giống như là loạn luân a . Dường như phụ thân đáng ngưỡng mộ của ta thoáng cái biến thành một người khác , cái loại cảm giác này…
“Đang suy nghĩ cái gì?"
Một bàn tay lớn đặt lên cổ ta , một cây lửa nóng chọc thẳng vào trong cơ thể.
“A ——! Không… Ân…" Đau quá… Hảo. . . Thật thoải mái, thế nhưng…"Không thể… không nên như vậy…" Phụ thân sẽ không đối với hài tử của mình làm ra chuyện như vậy , không thể như thế …
“Vì sao không thể, trẫm muốn, có thể… Tiếu nhi, thật chặt…"
Nhượng toàn thân tê dại run rẩy vì bị ma sát, ta khó nhịn giãy dụa vòng eo, càng mong nhiều vui sướng , tàn dư lý trí lần nữa kéo ta về thực tại , cố noi “Như vậy sai… Nha a —— ân… Ân… Chúng ta, ân… Chúng ta là phụ tử… Ân… Loạn… Loạn luân…"
“Thì sao. Trẫm muốn thì sẽ không ai cản ."
“Ngươi là phụ… A… Ân. . . Ân. . . Ân…" Phảng phất là cố ý , lực đạo phía sau nháy mắt tăng mạnh , cường liệt vui vẻ khiến lí trí của ta trong nháy mắt bị đánh tan , trong đầu trống rỗng, ngoại trừ dùng sức rên rỉ thở dốc, cái khác cái gì cũng không biết .
Mặt nước vì kịch liệt mà phập phồng tạo thành một gợn sóng , dưới nước mơ hồ truyền đến thanh âm òm ọp trừu sáp , thanh âm thiệt *** loạn.
“Tiếu nhi, thoải mái sao?"
“Ân… Thư. . . Thoải mái…" Thân thể bị ôm lấy , lại bị đặt úp lên thành bể , phía sau lưng bị một bờ ngực ấm áp đè lên , đầu gối lên một cánh tay khỏe mạnh … Đó là cánh tay phụ hoàng …
“Là cái gì để làm Tiếu nhi thỏa mái đây ?"
“Phụ… Ân… Phụ hoàng… phụ hoàng… Ách. . . Ách. . ."
“Phụ hoàng cái gì… Làm Tiếu nhi thỏa mái ?"
“Phụ hoàng… Phụ hoàng…… A a…" Sai… Như vậy là sai…
“Nói mau."
Đột nhiên an tĩnh , trứ căn thô to trong cơ thể lại trướng lên , trướng đến khó chịu, ta co rút hậu đình, muốn khẽ động, lại bị một bàn tay to nắm lấy thắt lưng, vô pháp nhúc nhích.
“Động… Động đi …" Thật là khó chịu…
“Tiếu nhi nói mau, muốn phụ hoàng làm cái gì khiến Tiếu nhi thỏa mái đây ?"
“… Muốn … Muốn … phụ hoàng… Phụ hoàng đại XX… Nhượng… Tiếu nhi…" Bỗng nhiên ta có ý nghĩ , ta thiệt khổ sở . Người kia không phải phụ hoàng… Hắn không phải phụ thân ta… Hắn đều không phải… Phụ thân ta đâu ni… Hắn ở nơi nào? …
“Tiếu nhi, ngươi thật đáng yêu."
Môi bị hàm trụ, đầu lưỡi liên tục bị hút lấy đùa bỡn, chính lúc này nam căn to như một bàn tay nắm vào tiến vào trong ta.
Trước khi ý thức tiêu thất, trong đầu ta chỉ hiện lên một ý niệm…
Phụ thân trước kia đã không còn.
Nhìn hài tử ngủ không yên , nhẹ nhàng kéo vào lòng mình , khinh vỗ lưng hắn . Một lát sau, hài tử an tĩnh xuống , một bàn tay nhỏ bé không tự giác bám vào tay áo , không chịu buông tay.
Động tác nho nhỏ này làm Long Huyền Ngự nghiền ngẫm nở nụ cười .
Mấy tháng qua, mỗi ngày để Như Ý hạ một ít dược vào thức ăn hài tử này thích nhất , thật hiệu quá , lần này giao hoan, hậu đình hài tử cũng chỉ thụ thương một chút .
Loại dược này vốn do Phùng Hiểu Nhai đặc chế , vốn chỉ có tác dụng là nhuận tràng thôi , trường kỳ dùng thì có thể làm cho hậu đình trong lúc hoan hảo tự động tiết ra một ít chất nhờn , có tác dụng bôi trơn .
Liên tục dùng trong nửa năm, hiệu quả của loại dược này sẽ cố định, sau này không ăn nữa cũng không quan hệ .
Ngày hôm nay vừa lúc đúng nửa năm. Hiệu quả thực sự rất không tồi .
Đối với hài tử, Long Huyền Ngự không rõ hắn đối với hài tử này là có tình cảm gì . Lần đầu tiên gặp hài tử này , hắn chỉ là vì trên chân hài tử có ngọc bội ngũ long mà mang về .
Thế nhưng lần đầu tiên hài tử này tỉnh lại, sau khi biết hắn chính là phụ thân, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ sạch sẽ thuần túy , thật sâu quyến luyến cùng cảm động , cũng thêm vài ý trìu mến ..
Một loại cảm giác rất mới , hài tử này làm hắn thấy thiệt thú vị .
Hồi cung sau , hắn lưu hài tử này ở bên người, bởi vì hắn rất thích nhãn thần sạch sẽ của hài tử này , rất sạch sẽ , chỉ biết từ trong nhãn thần , nhìn cũng biết hài tử này vì hài lòng mà lóe sáng , vì mất hứng mà lờ mờ .
Không có tính toán, không có hãm mị, không có biểu hiện giả dối…
Thuần túy, sạch sẽ.
Đêm hôm đó, hài tử say rượu , bởi vì mình nói, dám đem nhiệt thang uống . Biết nguyên lai mình trọng yếu như vậy, tâm tình trở nên vui vẻ không gì sánh được , thỏa mãn tràn đầy.
Trong lúc dùng miệng giúp hài tử này ngậm lá thượng dược , ngoài ý muốn thưởng thức được hương vị ngọt ngào , một ý niệm nảy lên trong đầu hắn .
Đáng tiếc hài tử còn nhỏ, hắn không muốn làm nó bị thương .
Bốn năm qua đi , đương là hài tử khả ái đáng yêu biến thành thiếu niên xinh đẹp tuyệt trần , thanh nhã, ngũ quan cẩn thận, khí chất điềm tĩnh, làm hắn cảm giác hài tử này của hắn là đóa hoa sen thanh trần sạch sẽ trong hoàng cung mù mịt chướng khí này.
Một bông thanh liên chỉ thuộc về mình hắn .
Hậu cung phi tử ngầm tìm hài tử này gây phiền phức , hắn điều không phải không biết, không có ý ngăn lại ngay , chỉ là bởi vì hắn thích hài tử thông minh này phá cửa trốn thoát khỏi đám phi tử chạy đến trước mặt hắn khóc lóc ủy khuất , chờ hắn che chở , khi hắn nghiêm phạt phi tử , hài tử này vì “Gian kế đã thực hiện được" mà lộ ra biểu tình đắc ý nho nhỏ .
Thật giống như tiểu hồ li ăn trộm giàn nho , làm hắn có cảm giác thật hảo ngoạn .
Thú vị chính là, vô luận hắn sủng cái hài tử này thế nào, hài tử cũng không cố tình gây sự, hay tự ý làm bậy.
Một hài tử nhu thuận .
Làm người nhìn người thích .
Năm nay, hạ thần dâng cho hắn một nữ tử có đôi mắt tử sắc rất đẹp , vô luận vóc người hay thanh âm đều nhất lưu , còn một thân kĩ xảo trên giường cao siêu
Bất luận nói thế nào , bọn hạ thần cũng dâng cho hắn một vưu vật ( vật vô cùng đáng giá , xinh đẹp )
Thế nhưng chỉ có cảm giác mới mẻ trong ba tháng , hắn lại nghĩ tới hài tử kia . Hài tử của hắn có một đôi mắt rất đẹp , con mắt trong suốt, thanh âm thanh thúy, vóc người tinh tế khéo léo ( mười ba! Mười ba! Hài tử đã 13 tuổi ! ), eo thon doanh nhuận , so với nữ nhân còn khéo léo hơn , làn da vì được hắn cố ý dưỡng mà trở nên nom mềm , ngoại trừ kỹ xảo trên giường, hài tử của hắn có điểm nào so không được với vưu vật kia sao ?.
Về phần trên giường kỹ xảo ma, hắn không ngại tự mình điều giáo, như vậy càng thú vị, không phải sao.
[Vâng . Sr các nàng đọc thiếu câu cuối. Ta cũng đọc xong câu này thì đỡ hơn.
Hóa ra anh ý đi học để về chiều em =))
Sr các nàng Khứ nhà ta lé , có câu cuối cùng cũng sót. * lườm *
Nhưng ta vẫn thích anh Tàn Mặc cơ * cười nham hiểm * =))]
Một tháng sau mọi người bắt đầu lặng lẽ nghị luận. Ta bắt đầu tâm tình phiền muộn.
Hai tháng sau tất cả mọi người đều quang minh chính đại bàn luận , hoàng thượng đã không hề thích đại hoàng tử được mang từ dân gian về . Ta bắt đầu phân tích, vì sao phụ hoàng không hề về tẩm cung a.
Phân tích kết quả —— ta tương đối có tình cảm đặc biệt với phụ hoàng .
Tổng kết: tâm lý bình thường! Nhưng hẳn là nên di dời mục tiêu , phòng ngừa loại tình cảm ngày ngày thêm nghiêm trọng hóa .
Vẫn giống như cũ , ta hứng thú lên, bởi vì ở hoàng cung có một tàng thư chứa một ít thư , ta bắt đầu xem sách về khinh công , sau đó tìm thấy trong đó một quyển tương đối dễ lý giải, có thể tự học nha .
Cái này đem lại hứng khởi khác với lúc chơi mạt trượt và túi lơ khơ , hăng hái hơn , ngày ngày xem hết tranh vẽ này đến tranh vẽ khác .
Khi tất cả mọi người xác định ta “Thất sủng “, mà ta cũng nghĩ “Phụ hoàng không thích ta" thì phụ hoàng tự nhiên trở về ngủ.
Ngày đó buổi tối, ta đang tính đi ngủ , ngoài cửa đột nhiên có tiếng hô “Hoàng thượng giá lâm!"
Ta cùng Như Ý vội vàng đứng lên nghênh tiếp, phụ hoàng vào đến , mang theo ấm áp mỉm cười như trước , nhưng nhãn thần của hắn làm ta có loại… Ân, dùngkinh hồn tán đảmđể hình dung cũng không quá phận nga, quay về với thực tại khiến ta hoảng loạn , có chút hơi sợ .
Sự tình rốt cuộc phát sinh thế nào , ta còn có chút phản ứng. Ta chỉ biết là khi ta đầu óc như bình thường cố tự hỏi , ta đã một thân chật vật .
Trên người đầy dấu đỏ , môi bị gắt gao cắn lấy , dường như có điểm sưng lên. Cổ tay bị phụ hoàng nắm thật chặt , hạ thân ẩm ướt, đại thối ( cái chỗ … hoa cúc đó ha ha ) nhất định bị sưng đỏ , bởi vì phụ hoàng kẹp chặt hai chân ta , ở nơi đó xuyên thẳng dục vọng của hắn vào . Hậu đình vừa nóng vừa đau , không biết có hay không thụ thương.
Tại sao có thể như vậy?
Thế nào biến thành như vậy?
“Tiếu nhi… Tiếu nhi của trẫm …" thanh âm phụ hoàng trầm thấp mê hoặc ở bên tai ta , làm ta toàn thân nhẹ run lên .
“Vi… Vì sao?" Mệt mỏi quá… Thắt lưng đã tê rần… Ta bắt đầu cảm thấy may mắn, may mà ta là một đấng nham nhi , bằng không sẽ vì bị rách màng trinh mà đau đớn , còn lo lắng mình có thể sẽ mang thai .. Nghe nói nếu quan hệ với người họ hàng gần nhau , đứa trẻ sinh ra sẽ mang dị tật a .
“Ngươi là của trẫm ." Phụ hoàng nâng ta lên .
Phía trái tẩm cung có một ôn tuyền lớn , phụ hoàng ôm ta cùng nhau đi vào .
Cảm giác chân thật quá , phụ thân cùng hài tử của mình có thể làm chuyện này sao ? Ta tái nghĩ thế nào cái này cũng giống như là loạn luân a . Dường như phụ thân đáng ngưỡng mộ của ta thoáng cái biến thành một người khác , cái loại cảm giác này…
“Đang suy nghĩ cái gì?"
Một bàn tay lớn đặt lên cổ ta , một cây lửa nóng chọc thẳng vào trong cơ thể.
“A ——! Không… Ân…" Đau quá… Hảo. . . Thật thoải mái, thế nhưng…"Không thể… không nên như vậy…" Phụ thân sẽ không đối với hài tử của mình làm ra chuyện như vậy , không thể như thế …
“Vì sao không thể, trẫm muốn, có thể… Tiếu nhi, thật chặt…"
Nhượng toàn thân tê dại run rẩy vì bị ma sát, ta khó nhịn giãy dụa vòng eo, càng mong nhiều vui sướng , tàn dư lý trí lần nữa kéo ta về thực tại , cố noi “Như vậy sai… Nha a —— ân… Ân… Chúng ta, ân… Chúng ta là phụ tử… Ân… Loạn… Loạn luân…"
“Thì sao. Trẫm muốn thì sẽ không ai cản ."
“Ngươi là phụ… A… Ân. . . Ân. . . Ân…" Phảng phất là cố ý , lực đạo phía sau nháy mắt tăng mạnh , cường liệt vui vẻ khiến lí trí của ta trong nháy mắt bị đánh tan , trong đầu trống rỗng, ngoại trừ dùng sức rên rỉ thở dốc, cái khác cái gì cũng không biết .
Mặt nước vì kịch liệt mà phập phồng tạo thành một gợn sóng , dưới nước mơ hồ truyền đến thanh âm òm ọp trừu sáp , thanh âm thiệt *** loạn.
“Tiếu nhi, thoải mái sao?"
“Ân… Thư. . . Thoải mái…" Thân thể bị ôm lấy , lại bị đặt úp lên thành bể , phía sau lưng bị một bờ ngực ấm áp đè lên , đầu gối lên một cánh tay khỏe mạnh … Đó là cánh tay phụ hoàng …
“Là cái gì để làm Tiếu nhi thỏa mái đây ?"
“Phụ… Ân… Phụ hoàng… phụ hoàng… Ách. . . Ách. . ."
“Phụ hoàng cái gì… Làm Tiếu nhi thỏa mái ?"
“Phụ hoàng… Phụ hoàng…… A a…" Sai… Như vậy là sai…
“Nói mau."
Đột nhiên an tĩnh , trứ căn thô to trong cơ thể lại trướng lên , trướng đến khó chịu, ta co rút hậu đình, muốn khẽ động, lại bị một bàn tay to nắm lấy thắt lưng, vô pháp nhúc nhích.
“Động… Động đi …" Thật là khó chịu…
“Tiếu nhi nói mau, muốn phụ hoàng làm cái gì khiến Tiếu nhi thỏa mái đây ?"
“… Muốn … Muốn … phụ hoàng… Phụ hoàng đại XX… Nhượng… Tiếu nhi…" Bỗng nhiên ta có ý nghĩ , ta thiệt khổ sở . Người kia không phải phụ hoàng… Hắn không phải phụ thân ta… Hắn đều không phải… Phụ thân ta đâu ni… Hắn ở nơi nào? …
“Tiếu nhi, ngươi thật đáng yêu."
Môi bị hàm trụ, đầu lưỡi liên tục bị hút lấy đùa bỡn, chính lúc này nam căn to như một bàn tay nắm vào tiến vào trong ta.
Trước khi ý thức tiêu thất, trong đầu ta chỉ hiện lên một ý niệm…
Phụ thân trước kia đã không còn.
Nhìn hài tử ngủ không yên , nhẹ nhàng kéo vào lòng mình , khinh vỗ lưng hắn . Một lát sau, hài tử an tĩnh xuống , một bàn tay nhỏ bé không tự giác bám vào tay áo , không chịu buông tay.
Động tác nho nhỏ này làm Long Huyền Ngự nghiền ngẫm nở nụ cười .
Mấy tháng qua, mỗi ngày để Như Ý hạ một ít dược vào thức ăn hài tử này thích nhất , thật hiệu quá , lần này giao hoan, hậu đình hài tử cũng chỉ thụ thương một chút .
Loại dược này vốn do Phùng Hiểu Nhai đặc chế , vốn chỉ có tác dụng là nhuận tràng thôi , trường kỳ dùng thì có thể làm cho hậu đình trong lúc hoan hảo tự động tiết ra một ít chất nhờn , có tác dụng bôi trơn .
Liên tục dùng trong nửa năm, hiệu quả của loại dược này sẽ cố định, sau này không ăn nữa cũng không quan hệ .
Ngày hôm nay vừa lúc đúng nửa năm. Hiệu quả thực sự rất không tồi .
Đối với hài tử, Long Huyền Ngự không rõ hắn đối với hài tử này là có tình cảm gì . Lần đầu tiên gặp hài tử này , hắn chỉ là vì trên chân hài tử có ngọc bội ngũ long mà mang về .
Thế nhưng lần đầu tiên hài tử này tỉnh lại, sau khi biết hắn chính là phụ thân, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ sạch sẽ thuần túy , thật sâu quyến luyến cùng cảm động , cũng thêm vài ý trìu mến ..
Một loại cảm giác rất mới , hài tử này làm hắn thấy thiệt thú vị .
Hồi cung sau , hắn lưu hài tử này ở bên người, bởi vì hắn rất thích nhãn thần sạch sẽ của hài tử này , rất sạch sẽ , chỉ biết từ trong nhãn thần , nhìn cũng biết hài tử này vì hài lòng mà lóe sáng , vì mất hứng mà lờ mờ .
Không có tính toán, không có hãm mị, không có biểu hiện giả dối…
Thuần túy, sạch sẽ.
Đêm hôm đó, hài tử say rượu , bởi vì mình nói, dám đem nhiệt thang uống . Biết nguyên lai mình trọng yếu như vậy, tâm tình trở nên vui vẻ không gì sánh được , thỏa mãn tràn đầy.
Trong lúc dùng miệng giúp hài tử này ngậm lá thượng dược , ngoài ý muốn thưởng thức được hương vị ngọt ngào , một ý niệm nảy lên trong đầu hắn .
Đáng tiếc hài tử còn nhỏ, hắn không muốn làm nó bị thương .
Bốn năm qua đi , đương là hài tử khả ái đáng yêu biến thành thiếu niên xinh đẹp tuyệt trần , thanh nhã, ngũ quan cẩn thận, khí chất điềm tĩnh, làm hắn cảm giác hài tử này của hắn là đóa hoa sen thanh trần sạch sẽ trong hoàng cung mù mịt chướng khí này.
Một bông thanh liên chỉ thuộc về mình hắn .
Hậu cung phi tử ngầm tìm hài tử này gây phiền phức , hắn điều không phải không biết, không có ý ngăn lại ngay , chỉ là bởi vì hắn thích hài tử thông minh này phá cửa trốn thoát khỏi đám phi tử chạy đến trước mặt hắn khóc lóc ủy khuất , chờ hắn che chở , khi hắn nghiêm phạt phi tử , hài tử này vì “Gian kế đã thực hiện được" mà lộ ra biểu tình đắc ý nho nhỏ .
Thật giống như tiểu hồ li ăn trộm giàn nho , làm hắn có cảm giác thật hảo ngoạn .
Thú vị chính là, vô luận hắn sủng cái hài tử này thế nào, hài tử cũng không cố tình gây sự, hay tự ý làm bậy.
Một hài tử nhu thuận .
Làm người nhìn người thích .
Năm nay, hạ thần dâng cho hắn một nữ tử có đôi mắt tử sắc rất đẹp , vô luận vóc người hay thanh âm đều nhất lưu , còn một thân kĩ xảo trên giường cao siêu
Bất luận nói thế nào , bọn hạ thần cũng dâng cho hắn một vưu vật ( vật vô cùng đáng giá , xinh đẹp )
Thế nhưng chỉ có cảm giác mới mẻ trong ba tháng , hắn lại nghĩ tới hài tử kia . Hài tử của hắn có một đôi mắt rất đẹp , con mắt trong suốt, thanh âm thanh thúy, vóc người tinh tế khéo léo ( mười ba! Mười ba! Hài tử đã 13 tuổi ! ), eo thon doanh nhuận , so với nữ nhân còn khéo léo hơn , làn da vì được hắn cố ý dưỡng mà trở nên nom mềm , ngoại trừ kỹ xảo trên giường, hài tử của hắn có điểm nào so không được với vưu vật kia sao ?.
Về phần trên giường kỹ xảo ma, hắn không ngại tự mình điều giáo, như vậy càng thú vị, không phải sao.
[Vâng . Sr các nàng đọc thiếu câu cuối. Ta cũng đọc xong câu này thì đỡ hơn.
Hóa ra anh ý đi học để về chiều em =))
Sr các nàng Khứ nhà ta lé , có câu cuối cùng cũng sót. * lườm *
Nhưng ta vẫn thích anh Tàn Mặc cơ * cười nham hiểm * =))]
Tác giả :
Bạch Sắc Liên Y