Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh
Chương 97: Ăn xong liền trở mặt
Cửa đột nhiên bị mở ra, người quản lý liếc mắt nhìn bọn họ một cái,thoáng kinh ngạc cộng thêm kinh hoảng vội vàng đi ra ngoài, Lam Dạ Hiên đẩy cửa vào, nhìn quần áo xốc xếch của bọn họ, không cần nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện gì……
Sau khi kinh ngạc xong,cố ý nhìn thoáng qua Nguyễn Miên Miên,.
Nguyễn Miên Miên lập tức nghiêng đầu nghĩ Lam Dạ Hiên đột nhiên nhìn cô như vậy là có ý gì?! Làm cho cô có chút không thoải mái …… Ngượng ngùng đỏ mặt nghiêng đầu sang nơi khác……
Lam Dạ Hiên tự suy nghĩ, có phải biểu hiện của hắn quá thận trọng hay không, có lẽ nên giống như Lam Tư Thần, không cần phân minh đem Nguyễn Miên Miên đặt ở dưới thân mình?!
Có phải phương pháp đơn giản nhất mà trực tiếp nhất sẽ biểu diễn được tâm ý của hắn không?
An Tiểu Mễ ho khan một tiếng, đối như với tình cảnh như tuyệt đối không xấu hổ,cô nhíu nhíu mày nói:“Tôi muốn cùng Miên Miên đi dạo phố, các anh trở về đi, chuyện kia thì tính sau ……"
Ách……
Lam Tư Thần lập tức nhảy cẩn lên, cười tủm tỉm ôm lấy eo của cô lấy lòng nói:“Tôi cũng muốn đi,tôi và anh hai giúp các cô xách đồ và trả tiền nha…"
An Tiểu Mễ trừng mắt liếc hắn một cái, đẩy hắn ra,“Anh nghĩ rằng tôi nghèo đến nỗi cần đàn ông nuôi sao? Không cần, đi một mình đi, đừng đi theo chúng tôi chán ghét a……"
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Cả người Lam Tư Thần cứng đờ, cô gái này, cô gái này…… Lại trở mặt không nhận hàng a!!
Nguyễn Miên Miên cũng cảm thấy cổ cứng ngắc,sắc mặt An Tiểu Mễ đột nhiên biến đổi cô sẽ không sợ tên Lam Tư Thần này thẹn quá thành giận lại ăn cô thêm một lần nữa?!
Cô đi lên nói:“Chuyện con gái mua vật dụng riêng tư, các ngươi đàn ông không cần đi theo, ha ha……" Cô cười gượng, thấy Lam Tư Thần không để ý tới cô, vội vàng đem ánh mắt cầu cứu nhìn sang Lam Dạ Hiên……
Lam Dạ Hiên hiểu ý, kéo Lam Tư Thần đi ra nói:“Miên Miên, buổi chiều đi dạo phố rồi nghỉ ngơi một chút đi, không cần đi làm ……"
“…… Vâng vâng." Nguyễn Miên Miên vội vàng đáp ứng,thấy Lam Dạ Hiên lôi Lam Tư Thần đi, mới xoa xoa mồ hôi lạnh, nói:“Rốt cục cũng đi rồi ……"
An Tiểu Mễ lại híp con ngươi theo dõi cô,“Nói, cậu và phó tổng của cậu mới lên giường phải không?! A,phải nói là rất ái muội a……"
Nguyễn Miên Miên càng đổ mồ hôi lạnh, trừng mắt nhìn cô một cái, nói:“Cậu ở trong này chơi quá đã đi,mình mới không có giống cậu ……"
“Thật sự……" An Tiểu Mễ rõ ràng không tin, nheo mắt sắc nhìn chằm chằm cô, nói:“Ai ya, quên kêu hắn ở lại giúp chúng ta trả tiền,nếu không…… có tiền, chỉ cần bán mình cho đàn ông, cũng là kiếm được tiền …… ha ha ha……"
Sắc mặt cười của cô bạn thân thật xảo quyệt, Nguyễn Miên Miên tức đến đỉnh đầu bốc hỏa.
Sau khi kinh ngạc xong,cố ý nhìn thoáng qua Nguyễn Miên Miên,.
Nguyễn Miên Miên lập tức nghiêng đầu nghĩ Lam Dạ Hiên đột nhiên nhìn cô như vậy là có ý gì?! Làm cho cô có chút không thoải mái …… Ngượng ngùng đỏ mặt nghiêng đầu sang nơi khác……
Lam Dạ Hiên tự suy nghĩ, có phải biểu hiện của hắn quá thận trọng hay không, có lẽ nên giống như Lam Tư Thần, không cần phân minh đem Nguyễn Miên Miên đặt ở dưới thân mình?!
Có phải phương pháp đơn giản nhất mà trực tiếp nhất sẽ biểu diễn được tâm ý của hắn không?
An Tiểu Mễ ho khan một tiếng, đối như với tình cảnh như tuyệt đối không xấu hổ,cô nhíu nhíu mày nói:“Tôi muốn cùng Miên Miên đi dạo phố, các anh trở về đi, chuyện kia thì tính sau ……"
Ách……
Lam Tư Thần lập tức nhảy cẩn lên, cười tủm tỉm ôm lấy eo của cô lấy lòng nói:“Tôi cũng muốn đi,tôi và anh hai giúp các cô xách đồ và trả tiền nha…"
An Tiểu Mễ trừng mắt liếc hắn một cái, đẩy hắn ra,“Anh nghĩ rằng tôi nghèo đến nỗi cần đàn ông nuôi sao? Không cần, đi một mình đi, đừng đi theo chúng tôi chán ghét a……"
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Cả người Lam Tư Thần cứng đờ, cô gái này, cô gái này…… Lại trở mặt không nhận hàng a!!
Nguyễn Miên Miên cũng cảm thấy cổ cứng ngắc,sắc mặt An Tiểu Mễ đột nhiên biến đổi cô sẽ không sợ tên Lam Tư Thần này thẹn quá thành giận lại ăn cô thêm một lần nữa?!
Cô đi lên nói:“Chuyện con gái mua vật dụng riêng tư, các ngươi đàn ông không cần đi theo, ha ha……" Cô cười gượng, thấy Lam Tư Thần không để ý tới cô, vội vàng đem ánh mắt cầu cứu nhìn sang Lam Dạ Hiên……
Lam Dạ Hiên hiểu ý, kéo Lam Tư Thần đi ra nói:“Miên Miên, buổi chiều đi dạo phố rồi nghỉ ngơi một chút đi, không cần đi làm ……"
“…… Vâng vâng." Nguyễn Miên Miên vội vàng đáp ứng,thấy Lam Dạ Hiên lôi Lam Tư Thần đi, mới xoa xoa mồ hôi lạnh, nói:“Rốt cục cũng đi rồi ……"
An Tiểu Mễ lại híp con ngươi theo dõi cô,“Nói, cậu và phó tổng của cậu mới lên giường phải không?! A,phải nói là rất ái muội a……"
Nguyễn Miên Miên càng đổ mồ hôi lạnh, trừng mắt nhìn cô một cái, nói:“Cậu ở trong này chơi quá đã đi,mình mới không có giống cậu ……"
“Thật sự……" An Tiểu Mễ rõ ràng không tin, nheo mắt sắc nhìn chằm chằm cô, nói:“Ai ya, quên kêu hắn ở lại giúp chúng ta trả tiền,nếu không…… có tiền, chỉ cần bán mình cho đàn ông, cũng là kiếm được tiền …… ha ha ha……"
Sắc mặt cười của cô bạn thân thật xảo quyệt, Nguyễn Miên Miên tức đến đỉnh đầu bốc hỏa.
Tác giả :
Ánh mưa phiêu linh