Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh
Chương 123: Mẹ Nguyễn tức giận

Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Chương 123: Mẹ Nguyễn tức giận

Sau khi Nguyễn Miên Miên nghỉ ngơi,Lam Dạ Ảnh bình tĩnh dọn dẹp tẩm cung một chút,thật không dám tưởng tượng, nếu hắn không có cho Miên Miên uống đan dược kia đan, chỉ sợ lúc này đã một xác ba mạng ……

Những cô gái trong cung không thể giữ lại nữa……

Hắn căn dặn ngừơi đưa các cô ấy ra khỏi cung điện, trở lại trong tay các quý tộc coi như là không có lỗi với các cô ấy ……

Về phần chăm sóc cho cô, hắn giao cho người mà thấy cho là thân tín nhất, từ nhỏ ở bên người chăm sóc mẹ của hắn……

Sáng sớm ngày thứ hai, chờ Nguyễn Miên Miên ngủ đủ giấc,Lam Dạ Ảnh mới đưa cô về nhân giới, vừa tới nhà, vừa mở điện thoại di động ra, một loạt mồ hôi sắp xếp theo thứ tự rơi xuống dưới,A…… Rất nhiều tin nhắn chưa trả lời a……

Dường như ở hồ giới không có tín hiệu?!

Lúc này thoạt nhìn, thật sự rất dọa người a, trước tiên là tin của An Tiểu Mễ.Cô đã bị mắn đến muốn cháy khét,An Tiểu Mễ tức giận, nói cô không nên đem sự tình nói cho Lam Tư Thần, hiện tại cô càng khó thoát khỏi hắn ……

Nguyễn Miên Miên không nói gì, sau đó gửi lại tin nhắn: Mình mang thai, là sinh đôi nha.

Sấm sét đánh trúng người An Tiểu Mễ.

An Tiểu Mễ lập tức điện lại, quát:“Cậu nha, muốn chưa lập gia đình mà làm mẹ sao?!"

Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,“Không có a,mình chuẩn bị kết hôn ……"Cô liếc mắt một cái, ở phòng bếp Lam Dạ Ảnh đang chuẩn bị nước, hạnh phúc nở nụ cười.

An Tiểu Mễ liếc mắt,“Cậu thật sự không có gạt mình?! Yêu hắn sao?!"

“…… Ừm." Nguyễn Miên Miên cắn môi, gật gật đầu.

“Ừm?! Ừm chính là yêu sao……" An Tiểu Mễ không thể làm gì thở dài,“Quên đi, kết hôn đi, kết hôn đi, bây giờ chỉ còn lại một mình ta cô đơn ở trên đời ……"

“Tiểu Mễ……" Nguyễn Miên Miên khuyên cô:“Cậu thì sao…… Không lo lắng một chút cho Lam Tư Thần đi?! Mình thấy hắn tốt lắm, hơn nữa rất lương thiện hiểu ý người khác, tuy rằng…… Ừm, tính tình có điểm táo bạo nhưng mà hắn yêu cậu a, mình xem ra cậu nên cho chính mình một lần cơ hội đi, cũng cho hắn một lần cơ hội, đời người cơ hội không phải lúc nào cũng có.Tiểu Mễ, không cần bỏ lỡ rồi sau này hối hận, lúc trước cậu cùng bỏ qua Vĩ cho nên mới như vậy……"

An tiểu mễ thật lâu sau không có hé răng,“Mình lo lắng cậu bụng lớn nên muốn vội vã kết hôn đi,mình làm phù dâu của cậu……"

Nguyễn Miên Miên cười xấu xa,“Mình không hy vọng cậu làm phù dâu,mình hy vọng chúng ta cùng nhau làm cô dâu……"

An Tiểu Mễ cứng lại, nghẹn ở nơi nào, thật lâu sau không có hé răng.

“Cậu ngày hôm qua đi nơi nào?!" An Tiểu Mễ cúi đầu hỏi cô, cả người như là đã không có khí lực.

Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng,“Chỉ là…… Chỉ là…… Đi cmột chút, di động hết pin…… Ha ha……"

Cô làm sao dám nói cho An Tiểu Mễ biết Lam Dạ Ảnh là hồ vương tử?! Hu hu,lúc đó còn không long trời lở đất sao?!

“…… Ummm." An Tiểu Mễ thở dài một tiếng, cau mày, dường như có chút thả lỏng.

“Tiểu Mễ……" Nguyễn Miên Miên có ý sâu xa nói:“Mình hy vọng cậu đừng bỏ lỡ, đời người có mấy cái sáu năm, cậu đã trừng phạt chính mình, đem chính mình đóng kính sáu năm.Tiểu Mễ, mình hy vọng cậu hạnh phúc, làm một người đàn bà hạnh phúc……"

An Tiểu Mễ không mấy để ý thở dài một tiếng,“Miên Miên, cậu nghỉ ngơi thật tốt,con gái mang thai không thể nói di động nhiều quá, mình tắt trước,cậu chú ý nghỉ ngơi……"

Điện thoại cuối cùng cắt đứt.

Nguyễn Miên Miên cúi đầu nhìn điện thoại, cười khổ một chút.Chỉ mong cô bạn ngố này không cố chấp nữa, không cần lại lãng phí thời gian……

Tiếng của Lam Dạ Ảnh vang ở bên tai, hắn đã muốn đổi gọi cách xưng hô gọi cô là vợ yêu, Nguyễn Miên Miên nghe thấy rất vui,“Vợ yêu, mau đứng lên ăn cháo ……"

“…… Ừm." Nguyễn Miên Miên gật đầu, mỉm cười hỏi,“Anh nấu cái gì?! Không nghĩ tới anh cũng biết nấu ăn ……"

Lam Dạ Ảnh cười hớ hớ nói:“Lam sao không biết, về sau anh cũng muốn bắt chước a, bằng không làm sao có thể chăm sóc ba bảo bối a……"

Nguyễn Miên Miên liếc mắt,“Chỉ mong anh nấu đừng quá khó ăn……"

Lam Dạ Ảnh cười tủm tỉm,“Em phải chịu khó một chút, về sau anh sẽ học hỏi đầu bếp……"

Nguyễn Miên Miên ngồi vào bàn cơm, Lam Dạ Ảnh muốn hoàn toàn là một nam nhân vật phụ, cầm lấy bát đũa đưa cho cô,“Ăn nhanh đi, vợ yêu.Thử xem mùi vị thế nào?!"

Nguyễn Miên Miên không đành lòng khi nhìn thấy ánh mắt chờ mong của hắn, ăn một miếng.Tuy rằng mùi vị không phải là ngon lắm, nhưng mà còn có thể chấp nhận ăn thêm một miếng nữa, cô lập tức an ủi nói:“Ừm, không sai, tuy rằng cần phải cải thiên thêm, vì cho tài nghệ nấu ăn của anh tiến bộ vượt bậc, về sau phòng bếp tất cả đều giao cho anh ……"

Lam Dạ Ảnh đổ mồ hôi lạnh không nói gì, cũng ngồi xuống thường ăn thử một miếng, nhíu nhíu mày,“Có phải hơi lạt hay không?!"

“À không……" Nguyễn Miên Miên lắc đầu, vẻ mặt cực kỳ vô tội.

Sao?!

Lam Dạ Ảnh nghĩ là phụ nữ mang thai khẩu vị rất khác không giống với bình thường nha, huống chi mặn nhạt cũng có điểm khác nhau.

Ăn cơm xong, liền ái xe đi về nhà mẹ của Nguyễn Miên miên, dọc theo đường đi, Nguyễn Miên Miên đều lo lắng, lo lắng nếu giải thích không tốt mẹ sẽ giết cô, bởi vì cô lại dẫn theo một người đàn ông khác trở về, hu hu hu……

Quả nhiên,khi bọn họn họ đến,chuyện Nguyễn Miên miên lo lắng rốt cục thành sự thật.

Mẹ Nguyễn nhìn người đàn ông cao lớn anh tuấn phía sau Nguyễn Miên Miên, ngẩn ngơ, phát giác căn bản không phải là tên Lam Dạ Hiên lần trước,bà lập tức nghẹn lời,“Miên Miên,con…… con lại thay đổi?!"

Mẹ Nguyễn dường như muốn nổi sấm, tức giận và kinh sợ từ đáy lòng dâng lên.

Lam Dạ Ảnh hắc tuyến, đầu của Nguyễn Miên Miên có chút đau, lại không thể nói là lần trước lừa mẹ,cô lập tức liền cười tủm tỉm lấy lòng nói:“Mẹ, lần trước người kia không hợp nên chia tay ……"

“Cái gì?!" Mẹ Nguyễn tức giận, nha đầu kia, lại dám thay đàn ông như thay quần áo. Bà vừa vào, sắc mặt con gái bà đều đỏ,bà từ trong phòng lấy ra một cây chổi lông gà, hướng Nguyễn Miên Miên mà đánh,Lam Dạ Ảnh nóng nảy, vội vàng kéo nói:“Mẹ, không cần đánh Miên Miên ……"

Tiếng hét của mẹ Nguyễn như sấm dội đến.

“Con, con……"Mặt mẹ Nguyễn tái xanh,“Các con lại dám……"

“Chúng con muốn kết hôn ……" Sắc mặt của Nguyễn Miên Miên có chút trắng bệch, trốn phía sau Lam Dạ Ảnh núp roi.

Mẹ Nguyễn nghe thế ngã xuống ghế sô pha,“Thật sự?! Miên Miên, hai con thật sự yêu nhau sao?!"

Ngàn vạn lần bởi vì cái gì khác mới muốn kết hôn……

Quả nhiên, mẹ Nguyễn đã đoán trúng……

Nguyễn Miên Miên đột nhiên nghiêm mặt,“Ngoài ra…con…. Mang thai ……"

Mẹ Nguyễn khí huyết dâng trào, thiếu chút nữa hôn mê,“Miên Miên…… con quả nhiên……" Bà đặt tay lên trán, không chừng ở trong tiềm thức của bà, cho rằng là Miên Miên đã phản bội Lam Dạ Hiên, sau đó quen với người đàn ông trước mắt này……

Tự gây nghiệt không thể sống a……

Vẻ mặt của Nguyễn Miên Miên vô cùng đau khổ nói:“Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu như vậy đâu, mẹ,con muốn kết hôn, mẹ không vui sao?!"
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại