Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh
Chương 107: Đi công tác
“Anh về trước đi……" Nguyễn Miên Miên nén tình cảm trong lòng cho nên nói chuyện không được tự nhiên.
Lam Dạ Ảnh lại làm bộ như không có nghe, vô lại đưa tay áp lên,nói:“Đêm nay tôi ngủ ở chỗ này……"
Tim của Nguyễn Miên Miên đập mạnh và loạn nhịp, ngủ ở chỗ này?!
Vẻ mặt của cô có chút cứng ngắc,lỡ như ngày mai tỉnh dậy…… cô muốn dọn dẹp đồ đạc đi công tác, như vậy…… Người đàn ông dã man này, giải thích vài câu hắn sẽ nghe theo sao?!
Lam Dạ Ảnh nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô,lông mày nhỏ nhăn lại, còn tưởng rằng cô đang lo lắng cho mình lại trên giường sẽ tiếp tục hành hạ cô……
Lam Dạ Ảnh cười,“Yên tâm đi, cô cũng mệt mỏi, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút……"
Cho dù trong lòng rất muốn nhưng thấy cô lo lắng thân thể mình, hắn cũng không hy vọng cô cho rằng hắn là người đàn ông có dã tâm……
Nguyễn Miên Miên suy nghĩ thật lâu sau, mới mơ hồ ngủ đi trong đầu có điểm hỗn loạn, đặc biệt đối với những chuyện đã xảy ra gần nhất, bao gồm chuyện Lam Dạ Ảnh thổ lộ và Lam Dạ Hiên thích cô……
Đêm đó, cô nằm mơ phát hiện chính mình đứng ở vách núi đen, một bên một là Lam Dạ Hiên một bên là Lam Dạ Ảnh cả hai đều kéo cô, cuối cùng cô giật khỏi tay bọn họ, lại phát hiện chính mình rớt xuống vách núi đen……
“A……" Nguyễn Miên Miên một đầu mồ hôi lạnh rơi xuống, từ trên giường kích động ngồi dậy, cảm giác chân thật,cảnh trong mơ thật đáng sợ…..
Thật sự sẽ xảy ra sao?! Có phải hay không hai người đều không cần, cuối cùng chính mình muốn rớt xuống vách núi đen?!
Cô xoa mồ hôi lạnh rơi xuống, quay đầu xem, Lam Dạ Ảnh cũng đã đi rồi, ra giường có chút lạnh lẽo, Nguyễn Miên Miên buồn bực, xem ra đã đi lâu rồi, chẳng lẽ nửa đêm đi sao?!
Cô cũng không muốn nghĩ nhiều, đứng lên đi đánh răng, sau đó cằm túi đi ra cửa……
Vừa mới vào cửa công ty, mông còn chưa kịp ngồi nóng,Lam Dạ Hiên liền hấp tấp đi đến, con ngươi rạng rỡ sinh quang nhìn cô,“Chuẩn bị tốt chưa? Chúng ta xuất phát……"
“Ừ……" Nguyễn Miên Miên gật đầu, cố ý bỏ qua ánh mắt có vầng sáng mong đợi của hắn.
Cô cúi đầu, mang đại vài bộ quần áo, liền đi theo phía sau Lam Dạ Hiên xuất phát, dù sao cũng không ở lâu chỉ có vài ngày, mấy bộ quần áo là đủ rồi, mang nhiều ngược lại sẽ mệt chết khiếp……
Cả người Lam Dạ Hiên đều toả sáng, đây là cơ hội có thể ở chung với Nguyễn Miên Miên cùng một chỗ, hắn muốn nhân cơ hội đem lòng của cô giữ lại…….
Lam Dạ Ảnh lại làm bộ như không có nghe, vô lại đưa tay áp lên,nói:“Đêm nay tôi ngủ ở chỗ này……"
Tim của Nguyễn Miên Miên đập mạnh và loạn nhịp, ngủ ở chỗ này?!
Vẻ mặt của cô có chút cứng ngắc,lỡ như ngày mai tỉnh dậy…… cô muốn dọn dẹp đồ đạc đi công tác, như vậy…… Người đàn ông dã man này, giải thích vài câu hắn sẽ nghe theo sao?!
Lam Dạ Ảnh nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô,lông mày nhỏ nhăn lại, còn tưởng rằng cô đang lo lắng cho mình lại trên giường sẽ tiếp tục hành hạ cô……
Lam Dạ Ảnh cười,“Yên tâm đi, cô cũng mệt mỏi, chúng ta nghỉ ngơi sớm một chút……"
Cho dù trong lòng rất muốn nhưng thấy cô lo lắng thân thể mình, hắn cũng không hy vọng cô cho rằng hắn là người đàn ông có dã tâm……
Nguyễn Miên Miên suy nghĩ thật lâu sau, mới mơ hồ ngủ đi trong đầu có điểm hỗn loạn, đặc biệt đối với những chuyện đã xảy ra gần nhất, bao gồm chuyện Lam Dạ Ảnh thổ lộ và Lam Dạ Hiên thích cô……
Đêm đó, cô nằm mơ phát hiện chính mình đứng ở vách núi đen, một bên một là Lam Dạ Hiên một bên là Lam Dạ Ảnh cả hai đều kéo cô, cuối cùng cô giật khỏi tay bọn họ, lại phát hiện chính mình rớt xuống vách núi đen……
“A……" Nguyễn Miên Miên một đầu mồ hôi lạnh rơi xuống, từ trên giường kích động ngồi dậy, cảm giác chân thật,cảnh trong mơ thật đáng sợ…..
Thật sự sẽ xảy ra sao?! Có phải hay không hai người đều không cần, cuối cùng chính mình muốn rớt xuống vách núi đen?!
Cô xoa mồ hôi lạnh rơi xuống, quay đầu xem, Lam Dạ Ảnh cũng đã đi rồi, ra giường có chút lạnh lẽo, Nguyễn Miên Miên buồn bực, xem ra đã đi lâu rồi, chẳng lẽ nửa đêm đi sao?!
Cô cũng không muốn nghĩ nhiều, đứng lên đi đánh răng, sau đó cằm túi đi ra cửa……
Vừa mới vào cửa công ty, mông còn chưa kịp ngồi nóng,Lam Dạ Hiên liền hấp tấp đi đến, con ngươi rạng rỡ sinh quang nhìn cô,“Chuẩn bị tốt chưa? Chúng ta xuất phát……"
“Ừ……" Nguyễn Miên Miên gật đầu, cố ý bỏ qua ánh mắt có vầng sáng mong đợi của hắn.
Cô cúi đầu, mang đại vài bộ quần áo, liền đi theo phía sau Lam Dạ Hiên xuất phát, dù sao cũng không ở lâu chỉ có vài ngày, mấy bộ quần áo là đủ rồi, mang nhiều ngược lại sẽ mệt chết khiếp……
Cả người Lam Dạ Hiên đều toả sáng, đây là cơ hội có thể ở chung với Nguyễn Miên Miên cùng một chỗ, hắn muốn nhân cơ hội đem lòng của cô giữ lại…….
Tác giả :
Ánh mưa phiêu linh