Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay
Quyển 5 - Chương 55
Quản Lăng cảm thấy tình huống hiện tại có chút không quá đúng, không, phải nói là vô cùng không đúng!
J cá lớn của Prody đã ở vượt qua ba ngày trong cơ thể cậu, trong ba ngày này Quản Lăng bị Prody lấy các loại phương thức các loại phương pháp các loại phương vị triệt triệt để để ba một lần.
Tư thế quỷ dị, thời gian dài lâu này quả thực có thể ghi vào ba ba ba đa dạng của Guiness thế giới!
Nhưng mà dù vậy, Prody vẫn như không thể thỏa mãn, một lát cũng không muốn buông Quản Lăng ra.
Nước gợn một tầng tầng va vào bắp lưng trần trụi, mày khó nhịn nhẹ nhíu lại, đuôi mắt Quản Lăng tràn đầy đỏ ửng nhàn nhạt, con ngươi đen kịt nhuộm thông suốt.
Đầu lưỡi tinh tế dày đặc từ khóe mắt liếm xuống, cuốn giọt nước chảy ra một giọt không chừa vào trong môi, trong mắt Prody chứa đầy *** dục, khóe miệng toét ra một chút độ cong chiếm hữu, khi hôn hung hăng ngăn chặn Quản Lăng.
Hơi hơi thở dốc một ngụm, Prody vươn móng vảy cá nhẹ nhàng nhéo nhéo mông Quản Lăng, dắt cẳng chân của cậu cuốn qua đuôi cá của mình.
Vây đuôi lạnh lẽo từ cẳng chân Quản Lăng kín kẽ quấn quanh, Prody ôn nhu hôn hôn cánh môi Quản Lăng, dụ hoặc nói: “Thân ái, quay lại đây."
Cẳng chân bị đuôi cá ma sát có chút run rẩy, Quản Lăng gian nan ực một tiếng, ý đồ giãy dụa một chút: “Thân, thân ái… Em có thể hay không…"
Sau ba ngày ba, Quản Lăng đã có thể mặt không đổi sắc kêu ra xưng hộ có thể xoát độ hảo cảm của người cá này nhưng nghe như thế nào cũng rơi tiết tháo sao ấy.
Về phần vấn đề Quản Lăng đến tột cùng là làm sao lại biết rõ quan hệ cụ thể của xưng hô với độ hảo cảm, đây là một bộ lịch sử công lược bao hàm lệ máu.
Ánh sáng đáy mắt càng thêm lửa nóng, Prody nhẹ cọ cổ Quản Lăng, mặt mang mỉm cười: “Thân ái, anh đã nhịn chịu không nổi rồi."
“Đinh, độ hảo cảm của người cá tăng một điểm."
Cảm giác thận của mình không tốt lắm hức hức hức!
Kiên cường lau mặt, Quản Lăng run lập cập quay thân thể lại, run run ôm lại cổ Prody.
Thỏa mãn khẽ thở dài một tiếng, giữa cổ họng Prody phát ra tiếng hí sung sướng vô cùng, vây đuôi vung, nâng Quản Lăng bơi về phía trước.
…
Trước mắt chợt tối lại, Quản Lăng chóng mặt nằm úp sấp nằm trên người người cá, tùy ý để Prody tiến hành tàn phá cực kỳ tàn ác với Quản Lăng nhỏ của cậu.
Giữa cổ họng phát ra một tiếng kêu đau đớn, run run vươn tay lay móng vảy cá của Prody ra, Quản Lăng hai mắt đẫm lệ rưng rưng dịch một bước nhỏ về trước, lại tranh thủ nói: “Cái kia, kỳ thật em muốn nói…"
Một tay lao Quản Lăng vào trong lòng, Prody đem chóp mũi đặt ở bụng Quản Lăng nhẹ ngửi, đáy mắt xẹt qua một chút vui sướng: “Rất nhanh, Quản Lăng, rất nhanh thì sẽ xuất hiện…"
Hai mắt mờ mịt chống lại hưng phấn lóe ra trong mắt Prody, Quản Lăng nhất thời có loại cảm giác không quá tốt.
Thũng sao hồi sự, cái loại này không rõ dự cảm lại tới nữa.
Vảy trên đuôi cá khiêu khích má sát mông Quản Lăng, vây đuôi trơn trợt nhẹ vỗ về Quản Lăng cổ phùng, Quản Lăng cả người giật mình một cái, vội vàng đưa tay đè lại đuôi không an phận của Prody.
Mịa nó cứ như vậy thật sự không quá tốt, tui là con người a shit, con người anh biết không, con người không mạnh đến nỗi công năng thận ba ngày không nghỉ vẫn có thể đứng thẳng như cột điên a phắc!
Rơi lệ đầy mặt dùng khí lực còn lại của mình dùng sức đè lại Prody, Quản Lăng chậm rãi nâng mắt lên, quyết định tâm sự với Prody trước.
“Câu nói vừa nãy kia là có ý gì, cái gì là rất nhanh liền sẽ xuất hiện, có thể nói cho em không?"
Cố gắng làm cho mình trầm tĩnh lại, Quản Lăng bắt đầu có ý đồ câu thông với Prody.
Cong lên khóe môi, Prody vui vẻ đáp lại Quản Lăng: “Nơi này là nơi chúng ta dựng dục sinh mệnh, Quản Lăng."
“A, anh đã nói rồi Giống như lý giải gật gật đầu, Quản Lăng yên lặng cảm nhận giữa hai chân lại lần nữa dâng lên lửa nóng, run rẩy nâng mông lên.
Nhìn trong mắt Quản Lăng để lộ một chút không hiểu, Prody ác thú vị chớp chớp ưỡn ưỡn đuôi cá, khẽ cười nói: “Tất cả người cá đều sinh ra ở trong này."
Quản Lăng mờ mịt: “Cho nên?"
Mày vừa nhướn, Prody chợt áp chế Quản Lăng, “Quản Lăng, chúng ta sắp có con của mình rồi."
Quản Lăng: “=A= “
Chờ đã tui cảm thấy chuyện hình như không quá đúng, là tui lý giải sai rồi sao? Cái kia sắp có con của mình là có ý gì?!
Còn nữa vì sao lời này thốt ra xong bụng của cậu đột nhiên xuất hiện một cỗ cảm giác căng đau không thể nói nên lời, tui rõ ràng là con người giới tính nam không phải sao?
Nói vì sao sẽ có loại sinh người cá không khoa học này? Chẳng lẽ nói game này đã mạnh đến tình trạng có thể không nhìn giới tính tùy ý nhét con vào đàn ông sao?!
Mặt dại ra đem lời của Prody một lần lại một lần qua trong đầu mình, đỉnh đầu Quản Lăng như bị sấm lật, cố gắng từ dưới thân Prody nhô đầu ra, run run muốn mở miệng hỏi rõ ràng.
Mà cố gắng ba ba ba Prody rốt cục thành công ba xong Quản Lăng, sau đó…
“Đinh, số lần bị sinh vật phi nhân loại ba ba ba đạt tới giới hạn cao nhất của game, đạt được phương pháp chứng thực, độ hoàn thành nhiệm vụ 50%, chúc mừng người chơi bị ba số lần quá nhiều mà công năng thân suy yếu, thành công tiến vào hàng ngũ người bệnh mệt thận, đi hướng điều trị thận mệt, không chứa đường vĩ đại đường quang vinh!"
“Đinh, bày tỏ ấm áp, bởi vì game đây thuộc thể nghiệm thực tế, bởi vậy người chơi sau một giờ sẽ tự động tiến vào trạng thái thận mệt suy yếu, còn xin người chơi mau chóng đạt thành mục tiêu công lược, lấy được nước mắt của Vua Người Cá, nếu không… Ngài mệt thận bệnh nặng mà không chữa nên bỏ mình!"
Sau kế dựng dục người cá nhỏ, lại sấm lớn kinh trời thành công đáp xuống trên người Quản Lăng.
Vẻ mặt đờ đẫn chớp mắt, Quản Lăng chậm rãi gợi lên một chút mỉm cười, khóe mắt chảy xuống nước mắt bao hàm các loại cảm tình không rõ.
Kỳ thật mệt thận cái gì cũng vẫn là tốt lắm nha, ít nhất, không cần sinh con không phải sao?
Quản Lăng không nói gì ngưng nghẹn.
Đưa tay đẩy ra Prody còn đang trên người mình liếm liếm cọ cọ, không nhìn sắc mặt Prody đột nhiên âm trầm xuống, Quản Lăng hai mắt vô thần ôm đầu gối ngồi tại chỗ, âm thầm thần thương.
“Quản Lăng?" Phát giác bầu bạn không thích hợp, Prody đè nén dục vọng của mình, đuôi cá nhẹ nhàng bao trùm trên người Quản Lăng.
“Thân ái, đã xảy ra chuyện gì."
Ngẩng đầu nhìn hai mắt Prody, mũi Quản Lăng giật giật rất nhỏ, đen mặt khóc rống
Đừng để ý tới tui, tui chỉ là một thằng đàn ông mệt thận mà thôi!
Chưa từng thấy Quản Lăng như vậy qua Prody có chút bối rối bơi tới phía sau Quản Lăng, đuôi cá thật dài bao vây thân thể Quản Lăng lại, đưa tay ôm Quản Lăng, trầm mặc trấn an cảm xúc không xong của bầu bạn mình.
Quả thực cũng bị vài chữ to bệnh nặng mệt thận dọa choáng váng Quản Lăng lúc này đang vô cùng trầm trọng tự hỏi đối sách.
Người mệt thận mà chết gì đó thật sự là rất năng lượng cao, quả thực còn làm cho người ta không thể tiếp nhận hơn là sinh con gì đó.
Đây là vũ nhục nhân cách đàn ông!
Bị vũ nhục Quản Lăng quyết tâm phải bằng tốc độ nhanh nhất đạt thành mục tiêu công lược.
Vì thế hai người cứ như vậy mà lẳng lặng ôm một giờ, trạng thái mệt thận suy yếu mở ra.
Rõ ràng cảm giác được khí lực trong cơ thể bản thân giống như bị tuột từng chút bong ra ngoài, Quản Lăng hít sâu một hơi, rốt cục quyết tâm hạ quyết định, hai mắt đẫm lệ rưng rưng bắt lấy tay Prody.
Khẽ run lên, Prody có chút nghi hoặc cúi đầu.
“Prody, em có một chuyện đã giấu diếm từ lâu rồi muốn nói cho anh."
Chú ý tới Quản Lăng suy yếu, Prody lúc này cũng bất chấp so đo vấn đề xưng hô của Quản Lăng, đưa tay ôm lấy Quản Lăng, trong đôi mắt Prody bối rối vô cùng, “Quản Lăng…"
“Nghe em nói!" Ngăn cản lời Prody, Quản Lăng vẻ mặt hối hận, “Đều là em sai, em không có nói cho anh em có bệnh trạng tự động biến sắc với loại cá biển sâu, tên gọi tắt là dị ứng hải sản!"
“Này bệnh phi thường nị hại, chỉ cần em tiếp xúc loại cá biển sâu quá lâu cả người sẽ vô lực toàn thân, cuối cùng suy yếu đến chết, nhưng trước khi em chết em chỉ muốn nói cho anh một câu" khóe môi run rẩy, Quản Lăng bi phẫn nói: “Có yêu!"
Biểu tình Prody trong nháy mắt đọng lại, ngay sau đó lấy tốc độ trước nay chưa từng có âm trầm xuống.
Bị lời nói của mình mà dục tiên dục tử Quản Lăng nắm chặt tay Prody, nghẹn ngào nói: “Nhưng bệnh này kỳ thật có thể cứu chữa, chỉ cần anh có thể…"
“Oành!" Một tiếng nổ từ đỉnh đầu hai người chợt phát ra, ngay sau đó vô số cây dây leo đều rơi vào trong nước, đem nước biển chung quanh Suối Bất Lão kích động từng trận.
“Chính là nơi này, Suối Bất Lão chính là ở trong này!"
Tiếng hô con người đột nhiên vọng bên tai hai người, Quản Lăng hơi hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một đám thân ảnh quen thuộc từ trong nước biển chậm rãi hiện ra, nhanh chóng tới gần chỗ Suối Bất Lão.
Quản Lăng híp mắt nhìn, nhất thời sợ hãi.
Đờ mờ không phải đám cướp biển kia sao, chúng sao lại tìm tới được nơi này?!
Loại thời khắc mấu chốt này thũng sao luôn có người đi ra quấy rối, đàn ông mệt thận không thể chờ tụi bây không biết sao phắc!
Run run bắt lấy Prody, Quản Lăng suy yếu mở miệng: “Nước mắt của anh có thể cứu vớt em, chỉ cần một giọt là được."
Trong đôi mắt màu xanh thẳm mang theo một chút thần sắc ý tứ hàm xúc không rõ chậm rãi đánh giá Quản Lăng, đưa tay phủ phủ hai gò má có chút tái nhợt của Quản Lăng, khóe miệng Prody hơi hơi nhếch lên, đau lòng hôn hôn khóe môi Quản Lăng, “Được."
Đáp, đáp ứng rồi?
Có chút không thể tin được nhiệm vụ của mình cư nhiên nhẹ nhàng như vậy liền hoàn thành, Quản Lăng tinh thần chấn động, ánh mắt chờ mong nhìn chăm chú vào Prody.
Đôi mắt híp lại, Prody ôn nhu cười, đuôi cá vung xông về phía trước, sau đó nhanh chóng bơi ra khỏi tầm mắt Quản Lăng, biến mất ở trong biển!
Quản Lăng: “…"
Bọn cướp biển nhảy xuống trước tiên phát hiện Quản Lăng, ngay sau đó nhanh chóng vây quanh cậu.
Yên lặng ngồi tại chỗ đợi nửa ngày cũng không nhìn thấy thân ảnh người cá, Quản Lăng nhấp nhấp môi, nhất thời liền bi phẫn.
Mịa nó tui bị anh ba đến bệnh nặng mà anh liền như vậy bỏ tui lại thật sự có thể sao?
Không phải nói là muốn dùng nước mắt để cứu vớt dị ứng của tui tốt lắm rồi sao!
Đáp ứng rồi lại xoay người bỏ chạy đến tột cùng là muốn nháo loại nào a?
Đây không phải tiết mục tra công ngược luyến tình thâm đâu a thân!
Tác giả có chuyện muốn nói: trải qua ba ba ba nhiều như vậy, Quản Lăng rốt cục ‘Như nguyện’ thận mệt, mặt khác chương này vốn là có thịt, không sai chính là im lặng tuyệt đối kia, hiện tại phát không được, sau này có thể nói bổ khuyết thêm.
Ellie: như là tác giả nói phía trên, đáng lẽ là có H nhưng sẽ thêm vào sau này. Mà bản raw của ta lại không phát hiện có chươg H này nên mọi người ráng đợi. Để hôm nào ta đi tìm tìm cái đã. Tìm được thì edit không được thì … thông cảm ng này bất năng! TT^TT
P/s: hôm nay có bạn comt bảo là ta nên edit lại ba từ nói tục là: thũng sao phá. Ta không biết có bạn nào cảm thấy không thích hay không nhưng ba từ này đã xuất hiện từ mấy chương đầu và ta cũng đã có edit ba từ này qua rồi nhưng có hôm ta đọc vài bạn hủ comt và thấy mấy bạn ấy thích sử dụng ba từ này == nên ta nghĩ để như thế có vẻ cũng hay. Tất cả các từ tục = tiếng bên bển trong truyện ta đều edit thành thuần việt luôn rồi nên có 1 cái hán việt mn cũg nên thông cảm tí. Dù sao lúc edit làm sao cho từ này hay hơn cũg là một vấn đề.
P/ss: hôm nay nói nhiều quá
J cá lớn của Prody đã ở vượt qua ba ngày trong cơ thể cậu, trong ba ngày này Quản Lăng bị Prody lấy các loại phương thức các loại phương pháp các loại phương vị triệt triệt để để ba một lần.
Tư thế quỷ dị, thời gian dài lâu này quả thực có thể ghi vào ba ba ba đa dạng của Guiness thế giới!
Nhưng mà dù vậy, Prody vẫn như không thể thỏa mãn, một lát cũng không muốn buông Quản Lăng ra.
Nước gợn một tầng tầng va vào bắp lưng trần trụi, mày khó nhịn nhẹ nhíu lại, đuôi mắt Quản Lăng tràn đầy đỏ ửng nhàn nhạt, con ngươi đen kịt nhuộm thông suốt.
Đầu lưỡi tinh tế dày đặc từ khóe mắt liếm xuống, cuốn giọt nước chảy ra một giọt không chừa vào trong môi, trong mắt Prody chứa đầy *** dục, khóe miệng toét ra một chút độ cong chiếm hữu, khi hôn hung hăng ngăn chặn Quản Lăng.
Hơi hơi thở dốc một ngụm, Prody vươn móng vảy cá nhẹ nhàng nhéo nhéo mông Quản Lăng, dắt cẳng chân của cậu cuốn qua đuôi cá của mình.
Vây đuôi lạnh lẽo từ cẳng chân Quản Lăng kín kẽ quấn quanh, Prody ôn nhu hôn hôn cánh môi Quản Lăng, dụ hoặc nói: “Thân ái, quay lại đây."
Cẳng chân bị đuôi cá ma sát có chút run rẩy, Quản Lăng gian nan ực một tiếng, ý đồ giãy dụa một chút: “Thân, thân ái… Em có thể hay không…"
Sau ba ngày ba, Quản Lăng đã có thể mặt không đổi sắc kêu ra xưng hộ có thể xoát độ hảo cảm của người cá này nhưng nghe như thế nào cũng rơi tiết tháo sao ấy.
Về phần vấn đề Quản Lăng đến tột cùng là làm sao lại biết rõ quan hệ cụ thể của xưng hô với độ hảo cảm, đây là một bộ lịch sử công lược bao hàm lệ máu.
Ánh sáng đáy mắt càng thêm lửa nóng, Prody nhẹ cọ cổ Quản Lăng, mặt mang mỉm cười: “Thân ái, anh đã nhịn chịu không nổi rồi."
“Đinh, độ hảo cảm của người cá tăng một điểm."
Cảm giác thận của mình không tốt lắm hức hức hức!
Kiên cường lau mặt, Quản Lăng run lập cập quay thân thể lại, run run ôm lại cổ Prody.
Thỏa mãn khẽ thở dài một tiếng, giữa cổ họng Prody phát ra tiếng hí sung sướng vô cùng, vây đuôi vung, nâng Quản Lăng bơi về phía trước.
…
Trước mắt chợt tối lại, Quản Lăng chóng mặt nằm úp sấp nằm trên người người cá, tùy ý để Prody tiến hành tàn phá cực kỳ tàn ác với Quản Lăng nhỏ của cậu.
Giữa cổ họng phát ra một tiếng kêu đau đớn, run run vươn tay lay móng vảy cá của Prody ra, Quản Lăng hai mắt đẫm lệ rưng rưng dịch một bước nhỏ về trước, lại tranh thủ nói: “Cái kia, kỳ thật em muốn nói…"
Một tay lao Quản Lăng vào trong lòng, Prody đem chóp mũi đặt ở bụng Quản Lăng nhẹ ngửi, đáy mắt xẹt qua một chút vui sướng: “Rất nhanh, Quản Lăng, rất nhanh thì sẽ xuất hiện…"
Hai mắt mờ mịt chống lại hưng phấn lóe ra trong mắt Prody, Quản Lăng nhất thời có loại cảm giác không quá tốt.
Thũng sao hồi sự, cái loại này không rõ dự cảm lại tới nữa.
Vảy trên đuôi cá khiêu khích má sát mông Quản Lăng, vây đuôi trơn trợt nhẹ vỗ về Quản Lăng cổ phùng, Quản Lăng cả người giật mình một cái, vội vàng đưa tay đè lại đuôi không an phận của Prody.
Mịa nó cứ như vậy thật sự không quá tốt, tui là con người a shit, con người anh biết không, con người không mạnh đến nỗi công năng thận ba ngày không nghỉ vẫn có thể đứng thẳng như cột điên a phắc!
Rơi lệ đầy mặt dùng khí lực còn lại của mình dùng sức đè lại Prody, Quản Lăng chậm rãi nâng mắt lên, quyết định tâm sự với Prody trước.
“Câu nói vừa nãy kia là có ý gì, cái gì là rất nhanh liền sẽ xuất hiện, có thể nói cho em không?"
Cố gắng làm cho mình trầm tĩnh lại, Quản Lăng bắt đầu có ý đồ câu thông với Prody.
Cong lên khóe môi, Prody vui vẻ đáp lại Quản Lăng: “Nơi này là nơi chúng ta dựng dục sinh mệnh, Quản Lăng."
“A, anh đã nói rồi Giống như lý giải gật gật đầu, Quản Lăng yên lặng cảm nhận giữa hai chân lại lần nữa dâng lên lửa nóng, run rẩy nâng mông lên.
Nhìn trong mắt Quản Lăng để lộ một chút không hiểu, Prody ác thú vị chớp chớp ưỡn ưỡn đuôi cá, khẽ cười nói: “Tất cả người cá đều sinh ra ở trong này."
Quản Lăng mờ mịt: “Cho nên?"
Mày vừa nhướn, Prody chợt áp chế Quản Lăng, “Quản Lăng, chúng ta sắp có con của mình rồi."
Quản Lăng: “=A= “
Chờ đã tui cảm thấy chuyện hình như không quá đúng, là tui lý giải sai rồi sao? Cái kia sắp có con của mình là có ý gì?!
Còn nữa vì sao lời này thốt ra xong bụng của cậu đột nhiên xuất hiện một cỗ cảm giác căng đau không thể nói nên lời, tui rõ ràng là con người giới tính nam không phải sao?
Nói vì sao sẽ có loại sinh người cá không khoa học này? Chẳng lẽ nói game này đã mạnh đến tình trạng có thể không nhìn giới tính tùy ý nhét con vào đàn ông sao?!
Mặt dại ra đem lời của Prody một lần lại một lần qua trong đầu mình, đỉnh đầu Quản Lăng như bị sấm lật, cố gắng từ dưới thân Prody nhô đầu ra, run run muốn mở miệng hỏi rõ ràng.
Mà cố gắng ba ba ba Prody rốt cục thành công ba xong Quản Lăng, sau đó…
“Đinh, số lần bị sinh vật phi nhân loại ba ba ba đạt tới giới hạn cao nhất của game, đạt được phương pháp chứng thực, độ hoàn thành nhiệm vụ 50%, chúc mừng người chơi bị ba số lần quá nhiều mà công năng thân suy yếu, thành công tiến vào hàng ngũ người bệnh mệt thận, đi hướng điều trị thận mệt, không chứa đường vĩ đại đường quang vinh!"
“Đinh, bày tỏ ấm áp, bởi vì game đây thuộc thể nghiệm thực tế, bởi vậy người chơi sau một giờ sẽ tự động tiến vào trạng thái thận mệt suy yếu, còn xin người chơi mau chóng đạt thành mục tiêu công lược, lấy được nước mắt của Vua Người Cá, nếu không… Ngài mệt thận bệnh nặng mà không chữa nên bỏ mình!"
Sau kế dựng dục người cá nhỏ, lại sấm lớn kinh trời thành công đáp xuống trên người Quản Lăng.
Vẻ mặt đờ đẫn chớp mắt, Quản Lăng chậm rãi gợi lên một chút mỉm cười, khóe mắt chảy xuống nước mắt bao hàm các loại cảm tình không rõ.
Kỳ thật mệt thận cái gì cũng vẫn là tốt lắm nha, ít nhất, không cần sinh con không phải sao?
Quản Lăng không nói gì ngưng nghẹn.
Đưa tay đẩy ra Prody còn đang trên người mình liếm liếm cọ cọ, không nhìn sắc mặt Prody đột nhiên âm trầm xuống, Quản Lăng hai mắt vô thần ôm đầu gối ngồi tại chỗ, âm thầm thần thương.
“Quản Lăng?" Phát giác bầu bạn không thích hợp, Prody đè nén dục vọng của mình, đuôi cá nhẹ nhàng bao trùm trên người Quản Lăng.
“Thân ái, đã xảy ra chuyện gì."
Ngẩng đầu nhìn hai mắt Prody, mũi Quản Lăng giật giật rất nhỏ, đen mặt khóc rống
Đừng để ý tới tui, tui chỉ là một thằng đàn ông mệt thận mà thôi!
Chưa từng thấy Quản Lăng như vậy qua Prody có chút bối rối bơi tới phía sau Quản Lăng, đuôi cá thật dài bao vây thân thể Quản Lăng lại, đưa tay ôm Quản Lăng, trầm mặc trấn an cảm xúc không xong của bầu bạn mình.
Quả thực cũng bị vài chữ to bệnh nặng mệt thận dọa choáng váng Quản Lăng lúc này đang vô cùng trầm trọng tự hỏi đối sách.
Người mệt thận mà chết gì đó thật sự là rất năng lượng cao, quả thực còn làm cho người ta không thể tiếp nhận hơn là sinh con gì đó.
Đây là vũ nhục nhân cách đàn ông!
Bị vũ nhục Quản Lăng quyết tâm phải bằng tốc độ nhanh nhất đạt thành mục tiêu công lược.
Vì thế hai người cứ như vậy mà lẳng lặng ôm một giờ, trạng thái mệt thận suy yếu mở ra.
Rõ ràng cảm giác được khí lực trong cơ thể bản thân giống như bị tuột từng chút bong ra ngoài, Quản Lăng hít sâu một hơi, rốt cục quyết tâm hạ quyết định, hai mắt đẫm lệ rưng rưng bắt lấy tay Prody.
Khẽ run lên, Prody có chút nghi hoặc cúi đầu.
“Prody, em có một chuyện đã giấu diếm từ lâu rồi muốn nói cho anh."
Chú ý tới Quản Lăng suy yếu, Prody lúc này cũng bất chấp so đo vấn đề xưng hô của Quản Lăng, đưa tay ôm lấy Quản Lăng, trong đôi mắt Prody bối rối vô cùng, “Quản Lăng…"
“Nghe em nói!" Ngăn cản lời Prody, Quản Lăng vẻ mặt hối hận, “Đều là em sai, em không có nói cho anh em có bệnh trạng tự động biến sắc với loại cá biển sâu, tên gọi tắt là dị ứng hải sản!"
“Này bệnh phi thường nị hại, chỉ cần em tiếp xúc loại cá biển sâu quá lâu cả người sẽ vô lực toàn thân, cuối cùng suy yếu đến chết, nhưng trước khi em chết em chỉ muốn nói cho anh một câu" khóe môi run rẩy, Quản Lăng bi phẫn nói: “Có yêu!"
Biểu tình Prody trong nháy mắt đọng lại, ngay sau đó lấy tốc độ trước nay chưa từng có âm trầm xuống.
Bị lời nói của mình mà dục tiên dục tử Quản Lăng nắm chặt tay Prody, nghẹn ngào nói: “Nhưng bệnh này kỳ thật có thể cứu chữa, chỉ cần anh có thể…"
“Oành!" Một tiếng nổ từ đỉnh đầu hai người chợt phát ra, ngay sau đó vô số cây dây leo đều rơi vào trong nước, đem nước biển chung quanh Suối Bất Lão kích động từng trận.
“Chính là nơi này, Suối Bất Lão chính là ở trong này!"
Tiếng hô con người đột nhiên vọng bên tai hai người, Quản Lăng hơi hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một đám thân ảnh quen thuộc từ trong nước biển chậm rãi hiện ra, nhanh chóng tới gần chỗ Suối Bất Lão.
Quản Lăng híp mắt nhìn, nhất thời sợ hãi.
Đờ mờ không phải đám cướp biển kia sao, chúng sao lại tìm tới được nơi này?!
Loại thời khắc mấu chốt này thũng sao luôn có người đi ra quấy rối, đàn ông mệt thận không thể chờ tụi bây không biết sao phắc!
Run run bắt lấy Prody, Quản Lăng suy yếu mở miệng: “Nước mắt của anh có thể cứu vớt em, chỉ cần một giọt là được."
Trong đôi mắt màu xanh thẳm mang theo một chút thần sắc ý tứ hàm xúc không rõ chậm rãi đánh giá Quản Lăng, đưa tay phủ phủ hai gò má có chút tái nhợt của Quản Lăng, khóe miệng Prody hơi hơi nhếch lên, đau lòng hôn hôn khóe môi Quản Lăng, “Được."
Đáp, đáp ứng rồi?
Có chút không thể tin được nhiệm vụ của mình cư nhiên nhẹ nhàng như vậy liền hoàn thành, Quản Lăng tinh thần chấn động, ánh mắt chờ mong nhìn chăm chú vào Prody.
Đôi mắt híp lại, Prody ôn nhu cười, đuôi cá vung xông về phía trước, sau đó nhanh chóng bơi ra khỏi tầm mắt Quản Lăng, biến mất ở trong biển!
Quản Lăng: “…"
Bọn cướp biển nhảy xuống trước tiên phát hiện Quản Lăng, ngay sau đó nhanh chóng vây quanh cậu.
Yên lặng ngồi tại chỗ đợi nửa ngày cũng không nhìn thấy thân ảnh người cá, Quản Lăng nhấp nhấp môi, nhất thời liền bi phẫn.
Mịa nó tui bị anh ba đến bệnh nặng mà anh liền như vậy bỏ tui lại thật sự có thể sao?
Không phải nói là muốn dùng nước mắt để cứu vớt dị ứng của tui tốt lắm rồi sao!
Đáp ứng rồi lại xoay người bỏ chạy đến tột cùng là muốn nháo loại nào a?
Đây không phải tiết mục tra công ngược luyến tình thâm đâu a thân!
Tác giả có chuyện muốn nói: trải qua ba ba ba nhiều như vậy, Quản Lăng rốt cục ‘Như nguyện’ thận mệt, mặt khác chương này vốn là có thịt, không sai chính là im lặng tuyệt đối kia, hiện tại phát không được, sau này có thể nói bổ khuyết thêm.
Ellie: như là tác giả nói phía trên, đáng lẽ là có H nhưng sẽ thêm vào sau này. Mà bản raw của ta lại không phát hiện có chươg H này nên mọi người ráng đợi. Để hôm nào ta đi tìm tìm cái đã. Tìm được thì edit không được thì … thông cảm ng này bất năng! TT^TT
P/s: hôm nay có bạn comt bảo là ta nên edit lại ba từ nói tục là: thũng sao phá. Ta không biết có bạn nào cảm thấy không thích hay không nhưng ba từ này đã xuất hiện từ mấy chương đầu và ta cũng đã có edit ba từ này qua rồi nhưng có hôm ta đọc vài bạn hủ comt và thấy mấy bạn ấy thích sử dụng ba từ này == nên ta nghĩ để như thế có vẻ cũng hay. Tất cả các từ tục = tiếng bên bển trong truyện ta đều edit thành thuần việt luôn rồi nên có 1 cái hán việt mn cũg nên thông cảm tí. Dù sao lúc edit làm sao cho từ này hay hơn cũg là một vấn đề.
P/ss: hôm nay nói nhiều quá
Tác giả :
Thực Nguyệt