Thần Võ Chiến Vương
Chương 126: Phong tâm ý cảnh
Thần du cảnh!
Đây là cảnh giới các võ giả tha thiết ước mơ muốn đạt đến, nhưng có vô số người cả đời cũng không có cách nào đột phá được.
Giang Thần đã làm được, chưa đầy hai mươi tuổi, đánh vỡ ghi chép của Ninh Hạo Thiên.
Vừa vào Thần du cảnh đã có thể nắm giữ được lực lượng siêu phàm.
Không giống với chân khí của Ngưng khí cảnh, chân nguyên của Tụ nguyên cảnh, không chỉ tính chất lực lượng của Thần du cảnh không giống, mà là có biến hóa rất lớn.
Kết hợp với huyền bí của Thần du cảnh, phối hợp với võ học hoặc là linh khí thì có thể làm được chuyện mà người thường không thể làm được.
Lấy Lý Thấm mà nói, cầm trong tay cái phướn dài phi hành, vượt qua lẽ thường.
Tụ nguyên cảnh ở trong mắt nàng, đều là giun dế.
Thần thông cũng như thế, Lý Thấm kết hợp võ học, linh khí và lực lượng Thần du cảnh làm một.
Một môn phái xuất hiện đệ tử Thần du cảnh là chuyện vui lớn, đặc biệt là đệ tử tuổi trẻ như Giang Thần.
Nếu không phải do tình huống đặc thù thì các trưởng lão đã sớm tập hợp ở Xích tiêu phong, tiếng chúc mừng vang lên không ngừng.
Bên trong Lưu Vân phong, Lý Thấm đang tìm hiểu thần cốt cũng chú ý tới ánh sáng trên Xích tiêu phong, vẻ mặt có vẻ thất vọng.
- Chỉ có điều cũng không có gì.
Chợt, Lý Thấm nở nụ cười không quan tâm, ánh mắt nhìn vào thần cốt ở trong tay.
- Mượn thần cốt, Thiên hành phong dực quyết của ta lại tinh tiến hơn không ít, Phong Tâm ý cảnh sẽ càng tăng vọt.
Không phải là nàng đang tự an ủi mình, mà trên người tỏa ra sự tự tin mãnh liệt.
Lại nói tới Xích tiêu phong.
Đám người Văn Tâm, Mạnh Hạo, Phạm Đồ, Cao Nguyệt, Giang Lộ đều tụ tập ở bên ngoài phòng của Giang Thần, từng người đều rất kích động, sắc mặt tràn ngập vẻ vui mừng.
- Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Nam phong lĩnh lại xuất hiện một vị Thần du cảnh, tất nhiên sẽ hưng thịnh.
- Giang Thần so với phụ thân hắn còn ưu tú hơn nhiều.
- Tiền đồ vô lượng, tuyệt đối là tiền đồ vô lượng!
Văn Tâm nhìn người Giang phủ đang hưng phấn, nở nụ cười thiện ý.
Bọn họ đến từ Thập vạn đại sơn cho nên mới thay đổi sắc mặt đối với Thần du cảnh như vậy. Nếu như như Giang Thần trở thành Thông thiên cảnh, không biết sẽ có bộ dáng gì.
Đồng thời, nàng cũng rất là ước ao, Giang Thần người sau vượt người trước, đi trước nàng một bước đạt đến Thần du cảnh, khiến cho trong lòng nàng ngứa ngáy khó nhịn.
Thế nhưng nàng không có tự tin, tích lũy của nàng chưa đủ, không làm được tới mức tích lũy lâu dài sử dụng một lần.
Đột nhiên, cửa phòng được mở ra từ bên trong, Giang Thần mặc áo bào trắng rộng rãi đi ra.
Khí chất của hắn đã xảy ra biến hóa to lớn, tiêu sái như thường, lại có một cỗ phong mang ác liệt như có như không, cả người như phá kén mà ra.
Lúc đi lại thì khí huyết trong cơ thể quay cuồng, cường đại như hung thú.
Văn Tâm và Mạnh Hạo đều có một loại cảm giác, chỉ cần một tay Giang Thần đã có thể giết chết được bọn họ.
Mọi người sửng sốt một lúc, tiếp theo ở trong tiếng hoan hô, bọn họ chen chúc đi tới chỗ Giang Thần.
Sau đó, Xích tiêu phong trắng trợn chúc mừng.
Giang Thần ban thưởng cho mỗi người trên phong, bao gồm cả người hầu và nha hoàn.
Chỉ có điều, sau khi chúc mừng qua đi, không ai quên còn có kình địch như Lý Thấm ở bên cạnh.
Văn Tâm nói ra từng tin tức có quan hệ tới Lý Thấm mà trong khoảng thời gian này nàng thu thập được.
- Võ học của Lý Thấm không phải đao kiếm quyền chưởng, mà là thông qua thân pháp nhập môn, lĩnh ngộ được Phong Tâm ý cảnh. Sau đó lại lấy Phong Tâm ý cảnh khởi động võ học, nói cách khác, đặc điểm của nàng là tốc độ cực kỳ nhanh, công kích ác liệt trí mạng, khuyết điểm là sức phòng ngự không đủ.
Văn Tâm nói.
- Làm sao mà biết được sức phòng ngự của nàng không đủ?
Phạm Đồ hiếu kỳ nói.
- Giống như vây cá và tay gấu vậy, công kích và phòng ngự tất nhiên chỉ được chọn một mà thôi.
Giang Thần cau mày, cái gọi là Phong Tâm ý cảnh, có thể nói là võ học, cũng có thể nói là không phải.
Nó có thể diễn sinh ra võ học của nó.
Ví dụ như có một môn ngự phong kiếm pháp vậy, người tu luyện không chỉ phải có đầy đủ kiếm cảnh mà nhất định cũng phải lĩnh ngộ được yêu cầu Phong Tâm ý cảnh thì mới luyện được kiếm pháp này.
Nếu như Phong Tâm ý cảnh vượt xa yêu cầu, uy lực của kiếm pháp sẽ rất kinh người.
Vì lẽ đó, có thể nói là Phong Tâm ý cảnh diễn sinh ra kiếm cảnh, cũng có thể nói là hợp tác lẫn nhau.
Người luyện kiếm, ít nhiều sẽ bất tri bất giác lĩnh ngộ được một chút Phong Tâm ý cảnh nhất định, đạt đến trình độ thỏa mãn được kiếm pháp. Chỉ có điều chủ yếu vẫn lấy kiếm cảnh làm chủ.
Có điều tình huống như vậy sau khi cảnh giới tăng lên sẽ có thay đổi.
Bởi vì cường giả tiếp xúc tới võ học, bất kể là kiếm hay là đao cũng đã có lực phá hoại đáng sợ, yêu cầu ý cảnh đối với võ học như Phong Tâm ý cảnh càng ngày càng cao.
Ngoại trừ phong tâm ra, còn có võ học ý cảnh như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Trước đó Lý Thấm lấy võ học ý cảnh làm chủ, là Phong Tâm ý cảnh, không thể khinh thường.
- Nàng còn có một cái phướn dài, phối hợp công kích, ta nghĩ thần huyệt trong cơ thể nàng cũng đều là thần huyệt tốc độ.
Cao Nguyệt cũng nói.
Thần huyệt, là nguyên nhân Thần du cảnh mạnh mẽ.
Ở các nơi trong kinh mạch ngưng tụ ra một nhân huyệt, sau khi chân nguyên lưu chuyển qua sẽ chuyển hóa thành thần nguyên.
Thần nguyên là một loại lực lượng rất huyền diệu, theo trí tưởng tượng thiên biến vạn hóa, kết hợp với võ học, khiến cho bản thân nó có hiệu quả giống như thần thông.
Muốn ngưng tụ thần huyệt ở trong kinh mạch cũng không phải là chuyện dễ dàng, mục tiêu tu luyện của Thần du cảnh cũng không phải nhằm vào thần huyệt, mà là thân thể và linh hồn.
- Lý Thấm trở thành Thần du cảnh rất lâu rồi. Số lượng thần huyệt trong cơ thể sẽ nhiều hơn ngươi, đây cũng là nguyên nhân mà người khác cho rằng ngươi không thắng được, ngươi chỉ còn dư lại nửa tháng thời gian mà thôi.
Văn Tâm nói.
- Nửa tháng, đã đủ rồi.
Giang Thần tự tin nói.
Văn Tâm suy nghĩ một chút, lại nói:
- Còn có một chút chuyện khó dây dưa nhất, cũng là chuyện mà nhất định ngươi phải giải quyết.
- Cái gì?
Nàng khiến cho mọi người hiếu kỳ, bao gồm cả Giang Thần ở bên trong.
- Nàng biết bay! Cầm phướn dài trong tay, tự do tự tại bay lượn ở trên không trung, ngươi cưỡi thuyền phi hành đấu cùng nàng sẽ giống như đi tới biển chiến đấu với yêu thú trong nước vậy, rất là chịu thiệt.
Văn Tâm vừa nói như vậy, những người khác mới nhớ tới biểu hiện ngày đó Lý Thấm tấn công Xích tiêu phong, đúng là trực tiếp bay tới.
- Cũng không thể cấm dùng phướn dài, đó là linh khí của nàng.
Văn Tâm cường điệu nói ra một câu.
- Bây giờ suy nghĩ một chút, Lý Thấm có thể lên trên vị trí thứ mười Thiên tử bảng, top 100 Tân hỏa bảng, quả thực thật sự có tài.
Mạnh Hạo thở dài nói.
Giang Thần mất đi ba món Bảo khí, dựa vào bản lĩnh thật sự mà đánh, ai thua ai thắng khó nói.
- Còn thời gian nửa tháng, vừa vặn đã cho ta thời gian, vấn đề khó giải quyết thì cứ giải quyết từng thứ một vậy.
Khi mọi người hết đường xoay xở, Giang Thần nở nụ cười không tên, giống như khó khăn vừa nãy Văn Tâm nói đều không đáng giá để nhắc tới vậy.
- Đầu tiên, trong các ngươi ai đi thương hội mua cho ta vật liệu khí văn trở về, kiếm của ta cũng chưa sửa chữa xong.
- Sau đó chuyện thần huyệt cũng không cần phải lo lắng, ta có bốn cái thần huyệt, ngưng tụ thần huyệt rất nhanh thôi.
- Lại nói tới phi hành, nhất định nàng nhận được công pháp huyền bí gì đó, phối hợp với linh khí và Phong Tâm ý cảnh mới có thể làm ra được. Đối với ta mà nói, chỉ đến như thế.
Ba câu nói của Giang Thần khiến cho tảng đá lớn trong lòng mọi người hạ xuống.
Cho dù Giang Thần không đưa ra căn cứ gì, thế nhưng căn cứ vào biểu hiện trước đây của hắn, lời nói của hắn chính là căn cứ to lớn nhất.
Ầm!
Đột nhiên, Xích tiêu phong mạnh mẽ chấn động một cái, trên không trung truyền đến sóng trùng kích hóa thành cơn lốc từ bên ngoài thổi vào trong, thổi bay cái bàn, đồ sứ rơi xuống, bị vỡ nát.
- Xảy ra chuyện gì? Hiện tại còn ai dám công kích Xích tiêu phong nữa chứ?
Mọi người cả kinh, vội vã đi ra ngoài kiểm tra, nhìn thấy một con cự long bằng gió trong suốt đang ở trên không trung, giao chiến cùng trận pháp, cho dù rất nhanh đã bị trận pháp bóp nát, thế nhưng vẫn có thể gây ra động tĩnh không nhỏ.
- Con rồng gió này là sao? Thủ đoạn công kích của ai vậy? Lý Thấm sao?
Mạnh Hạo không hiểu nói.
- Không thể, nàng bị giam ở Lưu Vân phong, không ra ngoài được. Lại cách Xích tiêu phong chúng ta xa như vậy, làm sao có khả năng phát động công kích được cơ chứ?
Văn Tâm không tin Lý Thấm có bản lĩnh lớn như vậy.
Giang Thần lắc lắc đầu, nhìn về phương hướng Lưu Vân phong, nói:
- Không, là nàng! Nàng đột phá, là đến thị uy.
- Giang Thần, ta đã lĩnh ngộ thêm Phong Tâm ý cảnh, đã bước nửa bước vào Phong chi tiểu đạo, ngươi chuẩn bị nhận lấy cái chết đi!
Lý Thấm được một cơn gió bí mật mang theo, chạy vội ngàn mét, giống như con rồng gió vừa nãy, thanh âm vang lên ở trên bầu trời của Xích tiêu phong.
Lúc này, sắc mặt Văn Tâm tái nhợt, nhìn về phía Giang Thần, phát hiện ra vẻ mặt của hắn cũng trở nên nghiêm nghị.
Đây là cảnh giới các võ giả tha thiết ước mơ muốn đạt đến, nhưng có vô số người cả đời cũng không có cách nào đột phá được.
Giang Thần đã làm được, chưa đầy hai mươi tuổi, đánh vỡ ghi chép của Ninh Hạo Thiên.
Vừa vào Thần du cảnh đã có thể nắm giữ được lực lượng siêu phàm.
Không giống với chân khí của Ngưng khí cảnh, chân nguyên của Tụ nguyên cảnh, không chỉ tính chất lực lượng của Thần du cảnh không giống, mà là có biến hóa rất lớn.
Kết hợp với huyền bí của Thần du cảnh, phối hợp với võ học hoặc là linh khí thì có thể làm được chuyện mà người thường không thể làm được.
Lấy Lý Thấm mà nói, cầm trong tay cái phướn dài phi hành, vượt qua lẽ thường.
Tụ nguyên cảnh ở trong mắt nàng, đều là giun dế.
Thần thông cũng như thế, Lý Thấm kết hợp võ học, linh khí và lực lượng Thần du cảnh làm một.
Một môn phái xuất hiện đệ tử Thần du cảnh là chuyện vui lớn, đặc biệt là đệ tử tuổi trẻ như Giang Thần.
Nếu không phải do tình huống đặc thù thì các trưởng lão đã sớm tập hợp ở Xích tiêu phong, tiếng chúc mừng vang lên không ngừng.
Bên trong Lưu Vân phong, Lý Thấm đang tìm hiểu thần cốt cũng chú ý tới ánh sáng trên Xích tiêu phong, vẻ mặt có vẻ thất vọng.
- Chỉ có điều cũng không có gì.
Chợt, Lý Thấm nở nụ cười không quan tâm, ánh mắt nhìn vào thần cốt ở trong tay.
- Mượn thần cốt, Thiên hành phong dực quyết của ta lại tinh tiến hơn không ít, Phong Tâm ý cảnh sẽ càng tăng vọt.
Không phải là nàng đang tự an ủi mình, mà trên người tỏa ra sự tự tin mãnh liệt.
Lại nói tới Xích tiêu phong.
Đám người Văn Tâm, Mạnh Hạo, Phạm Đồ, Cao Nguyệt, Giang Lộ đều tụ tập ở bên ngoài phòng của Giang Thần, từng người đều rất kích động, sắc mặt tràn ngập vẻ vui mừng.
- Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Nam phong lĩnh lại xuất hiện một vị Thần du cảnh, tất nhiên sẽ hưng thịnh.
- Giang Thần so với phụ thân hắn còn ưu tú hơn nhiều.
- Tiền đồ vô lượng, tuyệt đối là tiền đồ vô lượng!
Văn Tâm nhìn người Giang phủ đang hưng phấn, nở nụ cười thiện ý.
Bọn họ đến từ Thập vạn đại sơn cho nên mới thay đổi sắc mặt đối với Thần du cảnh như vậy. Nếu như như Giang Thần trở thành Thông thiên cảnh, không biết sẽ có bộ dáng gì.
Đồng thời, nàng cũng rất là ước ao, Giang Thần người sau vượt người trước, đi trước nàng một bước đạt đến Thần du cảnh, khiến cho trong lòng nàng ngứa ngáy khó nhịn.
Thế nhưng nàng không có tự tin, tích lũy của nàng chưa đủ, không làm được tới mức tích lũy lâu dài sử dụng một lần.
Đột nhiên, cửa phòng được mở ra từ bên trong, Giang Thần mặc áo bào trắng rộng rãi đi ra.
Khí chất của hắn đã xảy ra biến hóa to lớn, tiêu sái như thường, lại có một cỗ phong mang ác liệt như có như không, cả người như phá kén mà ra.
Lúc đi lại thì khí huyết trong cơ thể quay cuồng, cường đại như hung thú.
Văn Tâm và Mạnh Hạo đều có một loại cảm giác, chỉ cần một tay Giang Thần đã có thể giết chết được bọn họ.
Mọi người sửng sốt một lúc, tiếp theo ở trong tiếng hoan hô, bọn họ chen chúc đi tới chỗ Giang Thần.
Sau đó, Xích tiêu phong trắng trợn chúc mừng.
Giang Thần ban thưởng cho mỗi người trên phong, bao gồm cả người hầu và nha hoàn.
Chỉ có điều, sau khi chúc mừng qua đi, không ai quên còn có kình địch như Lý Thấm ở bên cạnh.
Văn Tâm nói ra từng tin tức có quan hệ tới Lý Thấm mà trong khoảng thời gian này nàng thu thập được.
- Võ học của Lý Thấm không phải đao kiếm quyền chưởng, mà là thông qua thân pháp nhập môn, lĩnh ngộ được Phong Tâm ý cảnh. Sau đó lại lấy Phong Tâm ý cảnh khởi động võ học, nói cách khác, đặc điểm của nàng là tốc độ cực kỳ nhanh, công kích ác liệt trí mạng, khuyết điểm là sức phòng ngự không đủ.
Văn Tâm nói.
- Làm sao mà biết được sức phòng ngự của nàng không đủ?
Phạm Đồ hiếu kỳ nói.
- Giống như vây cá và tay gấu vậy, công kích và phòng ngự tất nhiên chỉ được chọn một mà thôi.
Giang Thần cau mày, cái gọi là Phong Tâm ý cảnh, có thể nói là võ học, cũng có thể nói là không phải.
Nó có thể diễn sinh ra võ học của nó.
Ví dụ như có một môn ngự phong kiếm pháp vậy, người tu luyện không chỉ phải có đầy đủ kiếm cảnh mà nhất định cũng phải lĩnh ngộ được yêu cầu Phong Tâm ý cảnh thì mới luyện được kiếm pháp này.
Nếu như Phong Tâm ý cảnh vượt xa yêu cầu, uy lực của kiếm pháp sẽ rất kinh người.
Vì lẽ đó, có thể nói là Phong Tâm ý cảnh diễn sinh ra kiếm cảnh, cũng có thể nói là hợp tác lẫn nhau.
Người luyện kiếm, ít nhiều sẽ bất tri bất giác lĩnh ngộ được một chút Phong Tâm ý cảnh nhất định, đạt đến trình độ thỏa mãn được kiếm pháp. Chỉ có điều chủ yếu vẫn lấy kiếm cảnh làm chủ.
Có điều tình huống như vậy sau khi cảnh giới tăng lên sẽ có thay đổi.
Bởi vì cường giả tiếp xúc tới võ học, bất kể là kiếm hay là đao cũng đã có lực phá hoại đáng sợ, yêu cầu ý cảnh đối với võ học như Phong Tâm ý cảnh càng ngày càng cao.
Ngoại trừ phong tâm ra, còn có võ học ý cảnh như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Trước đó Lý Thấm lấy võ học ý cảnh làm chủ, là Phong Tâm ý cảnh, không thể khinh thường.
- Nàng còn có một cái phướn dài, phối hợp công kích, ta nghĩ thần huyệt trong cơ thể nàng cũng đều là thần huyệt tốc độ.
Cao Nguyệt cũng nói.
Thần huyệt, là nguyên nhân Thần du cảnh mạnh mẽ.
Ở các nơi trong kinh mạch ngưng tụ ra một nhân huyệt, sau khi chân nguyên lưu chuyển qua sẽ chuyển hóa thành thần nguyên.
Thần nguyên là một loại lực lượng rất huyền diệu, theo trí tưởng tượng thiên biến vạn hóa, kết hợp với võ học, khiến cho bản thân nó có hiệu quả giống như thần thông.
Muốn ngưng tụ thần huyệt ở trong kinh mạch cũng không phải là chuyện dễ dàng, mục tiêu tu luyện của Thần du cảnh cũng không phải nhằm vào thần huyệt, mà là thân thể và linh hồn.
- Lý Thấm trở thành Thần du cảnh rất lâu rồi. Số lượng thần huyệt trong cơ thể sẽ nhiều hơn ngươi, đây cũng là nguyên nhân mà người khác cho rằng ngươi không thắng được, ngươi chỉ còn dư lại nửa tháng thời gian mà thôi.
Văn Tâm nói.
- Nửa tháng, đã đủ rồi.
Giang Thần tự tin nói.
Văn Tâm suy nghĩ một chút, lại nói:
- Còn có một chút chuyện khó dây dưa nhất, cũng là chuyện mà nhất định ngươi phải giải quyết.
- Cái gì?
Nàng khiến cho mọi người hiếu kỳ, bao gồm cả Giang Thần ở bên trong.
- Nàng biết bay! Cầm phướn dài trong tay, tự do tự tại bay lượn ở trên không trung, ngươi cưỡi thuyền phi hành đấu cùng nàng sẽ giống như đi tới biển chiến đấu với yêu thú trong nước vậy, rất là chịu thiệt.
Văn Tâm vừa nói như vậy, những người khác mới nhớ tới biểu hiện ngày đó Lý Thấm tấn công Xích tiêu phong, đúng là trực tiếp bay tới.
- Cũng không thể cấm dùng phướn dài, đó là linh khí của nàng.
Văn Tâm cường điệu nói ra một câu.
- Bây giờ suy nghĩ một chút, Lý Thấm có thể lên trên vị trí thứ mười Thiên tử bảng, top 100 Tân hỏa bảng, quả thực thật sự có tài.
Mạnh Hạo thở dài nói.
Giang Thần mất đi ba món Bảo khí, dựa vào bản lĩnh thật sự mà đánh, ai thua ai thắng khó nói.
- Còn thời gian nửa tháng, vừa vặn đã cho ta thời gian, vấn đề khó giải quyết thì cứ giải quyết từng thứ một vậy.
Khi mọi người hết đường xoay xở, Giang Thần nở nụ cười không tên, giống như khó khăn vừa nãy Văn Tâm nói đều không đáng giá để nhắc tới vậy.
- Đầu tiên, trong các ngươi ai đi thương hội mua cho ta vật liệu khí văn trở về, kiếm của ta cũng chưa sửa chữa xong.
- Sau đó chuyện thần huyệt cũng không cần phải lo lắng, ta có bốn cái thần huyệt, ngưng tụ thần huyệt rất nhanh thôi.
- Lại nói tới phi hành, nhất định nàng nhận được công pháp huyền bí gì đó, phối hợp với linh khí và Phong Tâm ý cảnh mới có thể làm ra được. Đối với ta mà nói, chỉ đến như thế.
Ba câu nói của Giang Thần khiến cho tảng đá lớn trong lòng mọi người hạ xuống.
Cho dù Giang Thần không đưa ra căn cứ gì, thế nhưng căn cứ vào biểu hiện trước đây của hắn, lời nói của hắn chính là căn cứ to lớn nhất.
Ầm!
Đột nhiên, Xích tiêu phong mạnh mẽ chấn động một cái, trên không trung truyền đến sóng trùng kích hóa thành cơn lốc từ bên ngoài thổi vào trong, thổi bay cái bàn, đồ sứ rơi xuống, bị vỡ nát.
- Xảy ra chuyện gì? Hiện tại còn ai dám công kích Xích tiêu phong nữa chứ?
Mọi người cả kinh, vội vã đi ra ngoài kiểm tra, nhìn thấy một con cự long bằng gió trong suốt đang ở trên không trung, giao chiến cùng trận pháp, cho dù rất nhanh đã bị trận pháp bóp nát, thế nhưng vẫn có thể gây ra động tĩnh không nhỏ.
- Con rồng gió này là sao? Thủ đoạn công kích của ai vậy? Lý Thấm sao?
Mạnh Hạo không hiểu nói.
- Không thể, nàng bị giam ở Lưu Vân phong, không ra ngoài được. Lại cách Xích tiêu phong chúng ta xa như vậy, làm sao có khả năng phát động công kích được cơ chứ?
Văn Tâm không tin Lý Thấm có bản lĩnh lớn như vậy.
Giang Thần lắc lắc đầu, nhìn về phương hướng Lưu Vân phong, nói:
- Không, là nàng! Nàng đột phá, là đến thị uy.
- Giang Thần, ta đã lĩnh ngộ thêm Phong Tâm ý cảnh, đã bước nửa bước vào Phong chi tiểu đạo, ngươi chuẩn bị nhận lấy cái chết đi!
Lý Thấm được một cơn gió bí mật mang theo, chạy vội ngàn mét, giống như con rồng gió vừa nãy, thanh âm vang lên ở trên bầu trời của Xích tiêu phong.
Lúc này, sắc mặt Văn Tâm tái nhợt, nhìn về phía Giang Thần, phát hiện ra vẻ mặt của hắn cũng trở nên nghiêm nghị.
Tác giả :
Trương Mục Chi