Thần Nobita
Chương 149-150: Vào ma giới
Thảm bay phóng ra khỏi tầng khí quyển, thực chất không có chút khoa học nào khi mà ngoài tầng khí quyển và trong tầng khí quyển gần như không khác gì nhau cả, Nobita cũng muốn nhổ nước bọt cát thế giới này.
Dẫu sao thì từ khi chuyển đổi từ thế giới bình thường sang thế giới phép thuật cũng không phải đổi tất cả, nó chỉ là hướng thế giới chuyển biến sang một nhánh khác mà thôi, chứ không hoàn toàn là một vũ trụ khác.
Nói đúng hơn trên vũ trụ nguyên ban đầu khoác lên một tấm áo khoác mà thôi, bởi vậy mới có sự cảm thấy thế giới vẫn không quá mức nghịch lí đến mức méo mó.
Cơ mà riêng chuyện lao vào vũ trụ mà không lo lắng bất kì chuyện gì thế này quả thật là bẻ gãy tam quan, phù thủy cũng không có thân thể lực lưỡng quyền đả hư không cái thể loại đó.
Có nghĩa là họ cũng chẳng thể nào chỉ đơn thuần lấy thân xác phàm tục của bản thân để đối kháng với môi trường khắc nghiệt của vũ trụ được.
Nhưng sau khi nghiên cứu chiếc thảm bay cũng như môi trường xung quanh thì Nobita kết luận, chiếc thảm bay này sử dụng một từ trường phép thuật tự cung cấp ra dưỡng khí và trọng lực cho mọi người, vũ trụ vẫn là khắc nghiệt như thế, chỉ là phép thuật giải quyết được nhiều chuyện hơn khoa học kĩ thuật mà thôi.
Nhưng thảm bay có thể đi ra ngoài không gian thế này trên thế giới cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chứ nếu không thì nhà nhà đã đi du lịch vũ trụ và cực kĩ dễ dàng nhận thấy ma giới đang tiếp cận trái đất rồi chứ đâu có ếch ngồi đáy giếng mà không chịu tin tưởng về chuyện đó đâu.
Và thế là cả đám cứ thế không có chút chuẩn bị hay kế hoạch nào mà lao thẳng đến xứ quỷ, dẫu sao một hành tinh to lớn bọc trong một màn hắc viêm đầy tính tiêu chí thì không muốn nhận ra cũng không được.
Còn sau khi lao đến nơi làm sao đi vào, Nobita biểu thị:
“Lao thẳng đến… mới là lạ!"
Dẫu sao hắn cũng mang tiếng là người xuyên việt á, biết cách đi đỡ tốn sức lực không đi làm còn lao đầu vào? Hắn cũng không muốn người ta chỉ vào mặt mà mắng hắn là đồ ngu… Ách! Cho dù tên của hắn mà nói ra thì gần 100% đều sẽ liên tưởng đến “ngốc" cái từ này.
Tóm lại, khi đi đến hành tinh quỷ, Nobita rất hào khí ngút trời mà vung lên tay nói:
“Bão hay lốc xoáy đều vậy, tại mắt bão hay tâm lốc là nơi lắng gió nhất! Màn lửa này cũng không ngoại lệ, chúng ta hãy đi vào từ một trong hai cực của tinh cầu!"
Cho dù hai vấn đề cũng chả liên quan gì đến nhau cho lắm, nhưng dẫu sao mọi người sau khi nghe xong cũng đều cảm thấy không biết gì chỉ thấy thật lợi hại, cũng không nói nhiều mà ngay lập tức điều khiển thảm bay lao về cực bắc của tinh cầu.
Không như nguyên tác như thế cả đám không chuẩn bị gì mà lao vào cửa vào Ma Giới, lần này là có tên xuyên việt giả Nobita, cả đám chuẩn bị rất chu toàn.
Lao vào màn lửa nguy hiểm nhất là gì? Là nhiệt độ cao! Sức nóng tô lớn phát ra từ biển lửa có thể thiêu rụi tất cả thứ gì nó chạm vào, cho dù có là tại hai cực nam bắc nơi màn lửa yếu nhất.
Không thể không nói tại nguyên tác đám Nobita có thể xuyên qua được để đến xứ quỷ đã được tính là kì tích, hay đúng hơn là khi Nobita tập hợp đầy đủ nhóm người Jaian, Suneo, Shizuka và Doraemon thì quang hoàn nhân vật chính được phát huy tối đa, lúc này thì nhóm người Nobita có thể thần cản sát thần phật cản sát phật a.
Nhưng Nobita bây giờ là không thích chỉ đơn thuần dựa vào cái gọi là quang hoàn nhân vật chính, hắn tính trước con đường sẽ đi qua mà chế định ra cả một đại kế hoạch.
Thân thảm bay đã được cả đám hì hục cả nửa ngày thoa đều kem chống nóng cùng với sơn tàng hình, điều này khiến Doraemon đau lòng nhức óc ôm lọ kem trống rỗng mà hoài nghi miêu sinh.
Dẫu sao cái kem chống nóng này cũng là sản xuất cho người dùng á, nhưng bị một đám người lấy thay nước sơn mà sử dụng, không hết mới là lạ.
Vô thanh vô tức xuyên qua cửa vào Ma Giới, cả đám không có chút tổn hao, thảm bay vừa toàn vẹn vừa tàng hình, quả nhiên là hoàn mĩ xâm nhập.
Như thế này thì đơn giản xông thẳng đến lâu đài Ma Vương cứu người tiện thể thành đoàn xoát Boss ôm đầy kho báu trở lại… Mới là lạ!
Nobita không biết cánh bướm của hắn có đập mạnh quá hay không mà có thể ảnh hưởng đến cả xa xôi Ma giới nơi này.
Rõ ràng theo nguyên tác đám ma quỷ canh phòng nơi đây tràn đầy khinh thị để cho đám Nobita chỉ gặp mỗi một cửa ải khó là lạnh giá băng nguyên mà thôi.
Cũng có thể là Nobita quang hoàn quá mức cường đại đi, trong nguyên tác đám ma quỷ vốn dĩ tượng trưng cho xảo quyệt, ma mãnh, độc ác, nhưng khi gặp Nobita thì trở nên ngu ngốc và khinh địch không chịu nổi.
Nobita vẫn còn nhớ trong nguyên tác còn có tên ma quỷ gặp đếm số sao trên mũ Doraemon rồi hoảng lên mà gọi là thượng cấp nữa, phải biết trong toàn ma giới cũng chỉ có ba sao là đỉnh cao của quỷ tướng á, lấy đâu ra cả tá sao thế kia mà nhầm với chả lẫn.
Cả lúc đám Nobita xông đến Ma giới của vào, đám thủ vệ nơi đây có phát hiện cũng tràn ngập khinh thị mà không thèm quan tâm kẻ xâm nhập… Nobita chỉ muốn hỏi chúng một câu:
“Các ngươi kinh thị kẻ xâm nhập, để người xâm nhập tự sinh tự diệt thế thì các ngươi lập trạm canh nơi này làm gì?"
Kể cả Ma Vương khi gặp đám người cũng tràn đầy một loại thiểu năng trí tuệ, chứ hắn mà tung sức mạnh thực ra thì cả đám có mà lên bảng đếm số hàng loạt, lấy đâu ra tình tiết sau này.
Phải biết một đám quỷ binh quỷ tốt cũng đánh cho đám Nobita không có lực hoàn thủ á, nói gì đến danh xưng vua của vạn quỷ Ma Vương kia chứ.
Ách! Nói nhiều thế chỉ vì… Nobita nhận thấy quang hoàn đần độn của hắn mất đi tác dụng.
Khác với nguyên tác chiêu diêu lao vào không có đầu óc, Nobita cả đám lần này quả là có thể thiên y vô phùng mà xâm nhập vào Ma giới.
Nhưng không hiểu sao tại băng nguyên nơi cổng vào này lại dị thường nghiêm mật phòng thủ, Nobita cả đám chỉ có thể sử dụng tốc độ của rùa bò mà cố gắng lách qua từng tầng tầng lớp lớp đám quỷ binh quỷ tướng nghiêm phòng tử thủ.
Cũng may thảm bay là có riêng biệt hệ thống đối lưu không khí khiến cho mùi cơ thể cả đám không bị tiết ra ngoại giới, chứ nếu không cả đám đã bị đám vật cưỡi của ma quỷ bởi cực độ nhạy cảm khứu giác phát hiện ra.
Nobita nhìn đám ma quỷ tốp năm tốp ba tuần tra tới lui trên không, dưới đất mà gãi gãi đầu nhủ thầm:
“Mình… Cũng không làm gì a…"
…………………………………………………………….
Tại cách vị trí cả đám cực kì xa xôi, qua hết nửa viên tinh cầu, quỷ vương nơi ở, cũng là mục đích của chuyến đi này: “Lâu đài Quỷ!"
Quỷ Vương đang cực độ tức giận, nếu như ai chú ý sẽ phát hiện ra trong sự tức giận của Quỷ Vương có xen lẫn chút… Hoang mang? Sợ hãi?
Tuy hai từ này không quá phù hợp với Quỷ Vương cái thân phận này, nhưng quả thật Quỷ Vương bây giờ đang có chút hoang mang cùng sợ hãi.
Dĩ nhiên! Chính hắn là sẽ không thừa nhận điều đó!
………………………………………………….( Đây là hoa lệ đường phân cách)……………………………………………………..
Ghép hai chương lại 1: 150: Tân Bí Ma Vương ( Tự Tác biên ra cố sự, hoàn toàn không có chút xíu nào chứng minh chuyện này, cơ mà tác cảm thấy cho chút chút liên tưởng tổng sẽ thú vị hơn. )
Ma Vương! Quỷ Vương! Thực chất tại Trái Đất thì cái tên Quỷ Vương được lưu truyền so với Ma Vương là rộng rãi hơn nhiều, nhưng nếu như truy bản hồi nguyên sẽ phát hiện ra thực chất cái tên Ma Vương mới là lần đầu tiên được sử dụng để gọi hắn.
Ma Vương xuất hiện từ thuở xa xưa, tại sao hắn tồn tại? Lại bởi vì sao hắn tại trên Trái Đất? Tất cả đều là thần bí.
Chỉ biết từ khi con người bắt đầu tổ kiến nên nền văn minh thì hắn đã chưa biết tồn tại trên đời này bao nhiêu năm rồi.
Thế giới này khác với nguyên lai thế giới cũng là tại đây, tại nguyên lai thế giới là có cả một đám tự xưng là “Thần" sinh vật tồn tại dẫn dắt trái đất hướng đi, nhưng cuối cùng mà nói đám “Thần" này cũng chỉ là ngụy thần tư bản là không đủ kháng lại Khoa Học Kĩ Thuật sức mạnh, kéo nguyên lai thế giới đi lên con đường Khoa Học Kĩ Thuật.
Nhưng thế giới này khác hẳn.
Tại xa xưa thời đại ngoài đám sinh vật tiền sử như khủng long, ma mút cái gì các chủng loài bình thường, chỉ có một tồn tại có sức mạnh siêu việt tự nhiên chính là Ma Vương.
Ma Vương như tổ hợp của tất cả thứ xấu xa trên đời tập hợp thể vậy. Hắn có thể biến ngàn vạn mẫu đất phì nhiêu thành hoang mạc, có thể kéo theo bệnh dịch diệt đi cả một đất nước chỉ trong vòng một đêm.
Hắn tham lam, độc ác, xảo quyệt… Nhưng hắn mạnh mẽ!
Con người là tôn sùng cường giả, kính sợ điều chưa biết, sợ hãi thứ thần bí.
Ma Vương có tất cả những thứ đó! Thế là đơn giản chỉ vì vậy mà đám người cổ đại tôn hắn là Ma Thần, lập đền thờ cung phụng hắn.
Trong mắt Ma Vương thực chất con người cùng con kiến là không có khác nhau. Hắn sống quá lâu, lâu đến hắn nhìn thấy từng chủng tộc cường thịnh rồi diệt tuyệt, lâu đến mức tách biệt khỏi thế giới, thế giới vẫn chuyển động, ngày đêm giao thoa, thời gian như nước chảy trôi đi, tất cả mọi sự vật đều vẫy vùng trong đó… Trừ hắn!
Ma Vương hắn không vì già đi mà chết, hắn mạnh mẽ đến hắn cũng không vì bị đánh giết mà chết, bởi thế mà hắn vẫn luôn tồn tại… Khiến hắn nhìn bất kì sinh vật gì cũng như nhau, đều là sâu bọ.
Cùng với bản tính ác độc trời sinh, Ma Vương ở thời đại kia quả là hoành hành vô kị.
Nhưng nói cho cùng con người cũng là trong trăm triệu năm tuổi của Trái Đất, sinh vật tiến hóa ra Trí Tuệ cao nhất.
Đám dã thú kia sẽ không nịnh hót, không tâng bốc, không tôn sùng Ma Vương. Thứ hắn nhận được chỉ là bản năng sợ hãi mà thôi.
Nhưng con người thì phức tạp hơn nhiều.
Con người là sẽ sợ hãi, nhưng bên cạnh đó sẽ có nhiều thứ bộc lộ ra khác chuyện né tránh, như là mua chuộc lòng người, tôn vinh kẻ mạnh các loại.
Ma Vương cũng không phải là tiên nhân tách ra thế ngoại, hắn là tập hợp của các loại xấu xa tâm tính mà thành. Trong đó dĩ nhiên có một thứ gọi là “đắc ý vong hình" Cái loại này hình dung từ.
Đắc ý vong hình Ma Vương không thèm để ý mà ban cho đám con người hèn mọn tôn sùng hắn một chút xíu sức mạnh của hắn… Ừm, hắn đã được tôn là Ma Thần, vậy thứ sức mạnh này gọi là Ma Lực tốt.
Sau khi làm việc đó Ma vương vẫn là không chút nào chú ý mà tiếp tục làm việc của mình, trong mắt hắn đám con người kia chỉ như sâu mọt, cùng lắm thì là đám sâu mọt biết nghe lời thôi, không hơn.
Ma Vương có chuyện quan trọng hơn cần thực hiện, hắn muốn tạo ra thân thuộc của mình!
Như đã biết, Ma Vương là Thiên nhiên sinh ra, chỉ duy nhất một mình hắn. Nếu như nói huyền huyễn hơn thì gọi là Tiên Thiên Sinh Linh cái từ này cũng không sai.
Bởi hắn được thiên địa sinh ra nên nói cho cùng hắn chủng tộc cũng chỉ có mình hắn… Tốt cô độc a.
Thế là Ma Vương tìm ra cho bản thân mục đích tồn tại của bản thân… Hắn muốn tạo ra hài tử… Khục! Nhầm, Ma Vươngg là thẳng nam, sẽ không sinh hài tử, nhưng hắn muốn là tạo ra một chủng tộc mà tính ra sẽ là chủng tộc của hắn, ác ma chủng tộc.
Tạo ra sinh mệnh vốn dĩ là tự nhiên ban tặng cho mỗi sinh linh, nhưng không phải sinh linh có thể nắm giữ nó, cũng đơn giản hiểu như người hiện đại là sẽ dùng tivi, smast phone, nhưng tuyệt không biết tạo ra chúng vậy.
Sinh vật là có thể tạo ra sinh mệnh, nhưng đó là một loại “sử dụng" thứ trời ban cho thôi, chứ không phải nắm giữ sức mạnh tạo hóa.
Thứ thực sự nắm giữ sức mạnh tạo hóa chính là khúc thịt thừa cùng với khe sâu thần bí chứ không phải là bất kì ai… dĩ nhiên đến thời đại bây giờ thì vẫn có thêm cái ống nghiệm có thể thay thế khúc thịt đến làm cái việc tạo hóa vinh quang ấy… Kéo xa!
Tóm lại, Ma Vương chính là muốn nắm giữ tạo hóa lực lượng đến vì chính hắn tạo ra thân thuộc.
Cả trăm triệu năm khiến hắn mày mò ra tẩ nhiều quyết khiếu, hắn dựa trên cơ thể bản thân rồi sử dụng phương pháp huyết tế sinh linh khác, lấy sức sống sinh linh kia cùng linh hồn của nó cải biến thành một chủng tộc hoàn toàn khác, dựa theo hắn rất gần, được hắn gọi là Ma tộc.
Nhưng hắn không chấp nhận được bởi hắn mãi vẫn chưa thành công, hắn từng huyết tế Khủng Long, chủng tộc mạnh mẽ nhất kỉ phấn trắng, nhưng thứ ma tộc hắn tạo ra cũng chỉ là một con quái thú mạnh mẽ hơn mà không phải có trí khôn chủng tộc.
Ma Vương đâu thể chấp nhận thân tộc của bản thân là lũ súc vật không có trí khôn?
Nhưng rốt cục sau cả trăm triệu năm, hắn đợi được! Thứ hoàn hảo nhất để hiến tế tạo thân tộc: “Con người!"
Tuy không để lòai người vào mắt, nhưng trí thông minh của con người không thể không để Ma Vương nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Hắn trước đến nay huyết tế cũng chỉ là đám súc vật không có mấy trí thông minh, nên tạo ra ma tộc dĩ nhiên sẽ không khôn ngôan đi đâu, nhưng nếu hắn hiến tế ra con người thì sao?
Tuy yếu đuối, nhưng không thể phủ nhận con người là nhân tuyển tốt nhất để Ma Vương tiến hành huyết tế tạo quyến thuộc.
Thế là Ma Vương bắt đầu đại lượng bắt nhân loại hiến tế tạo ra quyến thuộc, chủng tộc của mình.
Đám Ma tộc được tạo ra thông minh, xảo quyệt, và đặc biệt bởi có chủng tộc rất gần với Ma Vương nên chúng đặc biệt mạnh mẽ, là Vua của đám Ma quỷ này, Ma Vương đổi tên cuả bản thân từ Ma Thần thành Ma Vương.
Nhưng Ma Vương không chú ý đến một chuyện, việc trắng trợn hiến tế người sống tạo Ma tộc của hắn bị con người phản đối kịch liệt.
Đây là chủng tộc ở giữa đại chiến, nếu không đánh bại Ma Vương thì con người sẽ bị diệt tuyệt thay vào đó là một đống ác ma.
Ma Vương khinh thường nhân loại yếu đuối, nhưng không ngờ rằng nhân loại mạnh mẽ một mặt.
Nhìn trong lịch sử ngắn ngủi của Nhân loại, thứ nổi bật nhất của họ chính là khả năng sáng tạo và học tập.
Tính ra từ cái đầu máy hơi nước đầu tiên xuất hiện cho đến khi khoa học kĩ thuật đại bùng nổ cũng chỉ ngót nghét mấy trăm năm, nói gì đến việc một đám con người tại cực kì sớm đã tiếp xúc đến đỉnh tiêm sức mạnh Ma lực, càng đơn giản hơn cho tìm hiểu.
Chỉ trong thời gian mấy trăm năm, đối với đã kinh qua trăm triệu năm Ma Vương mà nói, mấy trăm năm quá mức ngắn ngủi, nhưng nhân loại lại sử dụng chút thời gian này phát triển ra nền văn minh của bản thân, nền văn minh ma pháp.
Rốt cục! Khi trở mặt với Ma Vương, con người không còn là bó tay chịu trói nữa, ít nhất… cũng dãy dụa được đôi chút…
Được rồi! Nói thẳng ra thì cũng là đám nhân loại trong mắt Ma Vương tiến hóa từ con kiến trở thành con kiến to béo hơn chút mà thôi.
Nhưng dẫu sao, con người vẫn là nổi danh là dựa vào đầu óc.
Cả mấy trăm năm tiếp xúc và nghiên cứu loài người đã phát hiện ra thiên địch của Ma Vương.
Đúng thế! Thiên địch!
Ma Vương là sinh vật trong tự nhiên sinh ra, mà đã do tự nhiên sinh thành thì phải dựa theo quy luật của tự nhiên mà sinh hoạt, mà quy tắc thép của tự nhiên đó chính là “có mặt trái thì có mặt phải, sinh vật là sẽ có thiên địch!"
Nói theo huyền huyễn thì là Âm Dương chính là vũ trụ chí lí. Đến trâu bò hống hống Super Man còn không phải bị một cục đá làm lật? Cớ sao Ma Vương ngươi không có lấy thiên địch?
Chẳng qua thiên địch của Ma Vương có chút kì hoa, chính là Minh nguyệt quang huy (ánh sáng Mặt Trăng).
Tại dưới ánh sáng mặt trăng thì Ma Vương chiến lực mười không còn một, đám ma quỷ vốn dĩ dựa theo Ma vương mà tạo thành nên lại càng không chịu nổi.
Thế là trong đêm trăng thanh gió mát… Ma Vương cùng các tiểu đệ gặp được đến cái gì gọi là uất ức, phẫn hận.
Bị rượt té khói chạy khỏi Địa Cầu, Ma Vương vẫn là dựa theo nhân vật phản diện thiết lập mà thả xuống câu ngoan thoại “ta sẽ trở về!"
Dẫu sao thì từ khi chuyển đổi từ thế giới bình thường sang thế giới phép thuật cũng không phải đổi tất cả, nó chỉ là hướng thế giới chuyển biến sang một nhánh khác mà thôi, chứ không hoàn toàn là một vũ trụ khác.
Nói đúng hơn trên vũ trụ nguyên ban đầu khoác lên một tấm áo khoác mà thôi, bởi vậy mới có sự cảm thấy thế giới vẫn không quá mức nghịch lí đến mức méo mó.
Cơ mà riêng chuyện lao vào vũ trụ mà không lo lắng bất kì chuyện gì thế này quả thật là bẻ gãy tam quan, phù thủy cũng không có thân thể lực lưỡng quyền đả hư không cái thể loại đó.
Có nghĩa là họ cũng chẳng thể nào chỉ đơn thuần lấy thân xác phàm tục của bản thân để đối kháng với môi trường khắc nghiệt của vũ trụ được.
Nhưng sau khi nghiên cứu chiếc thảm bay cũng như môi trường xung quanh thì Nobita kết luận, chiếc thảm bay này sử dụng một từ trường phép thuật tự cung cấp ra dưỡng khí và trọng lực cho mọi người, vũ trụ vẫn là khắc nghiệt như thế, chỉ là phép thuật giải quyết được nhiều chuyện hơn khoa học kĩ thuật mà thôi.
Nhưng thảm bay có thể đi ra ngoài không gian thế này trên thế giới cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chứ nếu không thì nhà nhà đã đi du lịch vũ trụ và cực kĩ dễ dàng nhận thấy ma giới đang tiếp cận trái đất rồi chứ đâu có ếch ngồi đáy giếng mà không chịu tin tưởng về chuyện đó đâu.
Và thế là cả đám cứ thế không có chút chuẩn bị hay kế hoạch nào mà lao thẳng đến xứ quỷ, dẫu sao một hành tinh to lớn bọc trong một màn hắc viêm đầy tính tiêu chí thì không muốn nhận ra cũng không được.
Còn sau khi lao đến nơi làm sao đi vào, Nobita biểu thị:
“Lao thẳng đến… mới là lạ!"
Dẫu sao hắn cũng mang tiếng là người xuyên việt á, biết cách đi đỡ tốn sức lực không đi làm còn lao đầu vào? Hắn cũng không muốn người ta chỉ vào mặt mà mắng hắn là đồ ngu… Ách! Cho dù tên của hắn mà nói ra thì gần 100% đều sẽ liên tưởng đến “ngốc" cái từ này.
Tóm lại, khi đi đến hành tinh quỷ, Nobita rất hào khí ngút trời mà vung lên tay nói:
“Bão hay lốc xoáy đều vậy, tại mắt bão hay tâm lốc là nơi lắng gió nhất! Màn lửa này cũng không ngoại lệ, chúng ta hãy đi vào từ một trong hai cực của tinh cầu!"
Cho dù hai vấn đề cũng chả liên quan gì đến nhau cho lắm, nhưng dẫu sao mọi người sau khi nghe xong cũng đều cảm thấy không biết gì chỉ thấy thật lợi hại, cũng không nói nhiều mà ngay lập tức điều khiển thảm bay lao về cực bắc của tinh cầu.
Không như nguyên tác như thế cả đám không chuẩn bị gì mà lao vào cửa vào Ma Giới, lần này là có tên xuyên việt giả Nobita, cả đám chuẩn bị rất chu toàn.
Lao vào màn lửa nguy hiểm nhất là gì? Là nhiệt độ cao! Sức nóng tô lớn phát ra từ biển lửa có thể thiêu rụi tất cả thứ gì nó chạm vào, cho dù có là tại hai cực nam bắc nơi màn lửa yếu nhất.
Không thể không nói tại nguyên tác đám Nobita có thể xuyên qua được để đến xứ quỷ đã được tính là kì tích, hay đúng hơn là khi Nobita tập hợp đầy đủ nhóm người Jaian, Suneo, Shizuka và Doraemon thì quang hoàn nhân vật chính được phát huy tối đa, lúc này thì nhóm người Nobita có thể thần cản sát thần phật cản sát phật a.
Nhưng Nobita bây giờ là không thích chỉ đơn thuần dựa vào cái gọi là quang hoàn nhân vật chính, hắn tính trước con đường sẽ đi qua mà chế định ra cả một đại kế hoạch.
Thân thảm bay đã được cả đám hì hục cả nửa ngày thoa đều kem chống nóng cùng với sơn tàng hình, điều này khiến Doraemon đau lòng nhức óc ôm lọ kem trống rỗng mà hoài nghi miêu sinh.
Dẫu sao cái kem chống nóng này cũng là sản xuất cho người dùng á, nhưng bị một đám người lấy thay nước sơn mà sử dụng, không hết mới là lạ.
Vô thanh vô tức xuyên qua cửa vào Ma Giới, cả đám không có chút tổn hao, thảm bay vừa toàn vẹn vừa tàng hình, quả nhiên là hoàn mĩ xâm nhập.
Như thế này thì đơn giản xông thẳng đến lâu đài Ma Vương cứu người tiện thể thành đoàn xoát Boss ôm đầy kho báu trở lại… Mới là lạ!
Nobita không biết cánh bướm của hắn có đập mạnh quá hay không mà có thể ảnh hưởng đến cả xa xôi Ma giới nơi này.
Rõ ràng theo nguyên tác đám ma quỷ canh phòng nơi đây tràn đầy khinh thị để cho đám Nobita chỉ gặp mỗi một cửa ải khó là lạnh giá băng nguyên mà thôi.
Cũng có thể là Nobita quang hoàn quá mức cường đại đi, trong nguyên tác đám ma quỷ vốn dĩ tượng trưng cho xảo quyệt, ma mãnh, độc ác, nhưng khi gặp Nobita thì trở nên ngu ngốc và khinh địch không chịu nổi.
Nobita vẫn còn nhớ trong nguyên tác còn có tên ma quỷ gặp đếm số sao trên mũ Doraemon rồi hoảng lên mà gọi là thượng cấp nữa, phải biết trong toàn ma giới cũng chỉ có ba sao là đỉnh cao của quỷ tướng á, lấy đâu ra cả tá sao thế kia mà nhầm với chả lẫn.
Cả lúc đám Nobita xông đến Ma giới của vào, đám thủ vệ nơi đây có phát hiện cũng tràn ngập khinh thị mà không thèm quan tâm kẻ xâm nhập… Nobita chỉ muốn hỏi chúng một câu:
“Các ngươi kinh thị kẻ xâm nhập, để người xâm nhập tự sinh tự diệt thế thì các ngươi lập trạm canh nơi này làm gì?"
Kể cả Ma Vương khi gặp đám người cũng tràn đầy một loại thiểu năng trí tuệ, chứ hắn mà tung sức mạnh thực ra thì cả đám có mà lên bảng đếm số hàng loạt, lấy đâu ra tình tiết sau này.
Phải biết một đám quỷ binh quỷ tốt cũng đánh cho đám Nobita không có lực hoàn thủ á, nói gì đến danh xưng vua của vạn quỷ Ma Vương kia chứ.
Ách! Nói nhiều thế chỉ vì… Nobita nhận thấy quang hoàn đần độn của hắn mất đi tác dụng.
Khác với nguyên tác chiêu diêu lao vào không có đầu óc, Nobita cả đám lần này quả là có thể thiên y vô phùng mà xâm nhập vào Ma giới.
Nhưng không hiểu sao tại băng nguyên nơi cổng vào này lại dị thường nghiêm mật phòng thủ, Nobita cả đám chỉ có thể sử dụng tốc độ của rùa bò mà cố gắng lách qua từng tầng tầng lớp lớp đám quỷ binh quỷ tướng nghiêm phòng tử thủ.
Cũng may thảm bay là có riêng biệt hệ thống đối lưu không khí khiến cho mùi cơ thể cả đám không bị tiết ra ngoại giới, chứ nếu không cả đám đã bị đám vật cưỡi của ma quỷ bởi cực độ nhạy cảm khứu giác phát hiện ra.
Nobita nhìn đám ma quỷ tốp năm tốp ba tuần tra tới lui trên không, dưới đất mà gãi gãi đầu nhủ thầm:
“Mình… Cũng không làm gì a…"
…………………………………………………………….
Tại cách vị trí cả đám cực kì xa xôi, qua hết nửa viên tinh cầu, quỷ vương nơi ở, cũng là mục đích của chuyến đi này: “Lâu đài Quỷ!"
Quỷ Vương đang cực độ tức giận, nếu như ai chú ý sẽ phát hiện ra trong sự tức giận của Quỷ Vương có xen lẫn chút… Hoang mang? Sợ hãi?
Tuy hai từ này không quá phù hợp với Quỷ Vương cái thân phận này, nhưng quả thật Quỷ Vương bây giờ đang có chút hoang mang cùng sợ hãi.
Dĩ nhiên! Chính hắn là sẽ không thừa nhận điều đó!
………………………………………………….( Đây là hoa lệ đường phân cách)……………………………………………………..
Ghép hai chương lại 1: 150: Tân Bí Ma Vương ( Tự Tác biên ra cố sự, hoàn toàn không có chút xíu nào chứng minh chuyện này, cơ mà tác cảm thấy cho chút chút liên tưởng tổng sẽ thú vị hơn. )
Ma Vương! Quỷ Vương! Thực chất tại Trái Đất thì cái tên Quỷ Vương được lưu truyền so với Ma Vương là rộng rãi hơn nhiều, nhưng nếu như truy bản hồi nguyên sẽ phát hiện ra thực chất cái tên Ma Vương mới là lần đầu tiên được sử dụng để gọi hắn.
Ma Vương xuất hiện từ thuở xa xưa, tại sao hắn tồn tại? Lại bởi vì sao hắn tại trên Trái Đất? Tất cả đều là thần bí.
Chỉ biết từ khi con người bắt đầu tổ kiến nên nền văn minh thì hắn đã chưa biết tồn tại trên đời này bao nhiêu năm rồi.
Thế giới này khác với nguyên lai thế giới cũng là tại đây, tại nguyên lai thế giới là có cả một đám tự xưng là “Thần" sinh vật tồn tại dẫn dắt trái đất hướng đi, nhưng cuối cùng mà nói đám “Thần" này cũng chỉ là ngụy thần tư bản là không đủ kháng lại Khoa Học Kĩ Thuật sức mạnh, kéo nguyên lai thế giới đi lên con đường Khoa Học Kĩ Thuật.
Nhưng thế giới này khác hẳn.
Tại xa xưa thời đại ngoài đám sinh vật tiền sử như khủng long, ma mút cái gì các chủng loài bình thường, chỉ có một tồn tại có sức mạnh siêu việt tự nhiên chính là Ma Vương.
Ma Vương như tổ hợp của tất cả thứ xấu xa trên đời tập hợp thể vậy. Hắn có thể biến ngàn vạn mẫu đất phì nhiêu thành hoang mạc, có thể kéo theo bệnh dịch diệt đi cả một đất nước chỉ trong vòng một đêm.
Hắn tham lam, độc ác, xảo quyệt… Nhưng hắn mạnh mẽ!
Con người là tôn sùng cường giả, kính sợ điều chưa biết, sợ hãi thứ thần bí.
Ma Vương có tất cả những thứ đó! Thế là đơn giản chỉ vì vậy mà đám người cổ đại tôn hắn là Ma Thần, lập đền thờ cung phụng hắn.
Trong mắt Ma Vương thực chất con người cùng con kiến là không có khác nhau. Hắn sống quá lâu, lâu đến hắn nhìn thấy từng chủng tộc cường thịnh rồi diệt tuyệt, lâu đến mức tách biệt khỏi thế giới, thế giới vẫn chuyển động, ngày đêm giao thoa, thời gian như nước chảy trôi đi, tất cả mọi sự vật đều vẫy vùng trong đó… Trừ hắn!
Ma Vương hắn không vì già đi mà chết, hắn mạnh mẽ đến hắn cũng không vì bị đánh giết mà chết, bởi thế mà hắn vẫn luôn tồn tại… Khiến hắn nhìn bất kì sinh vật gì cũng như nhau, đều là sâu bọ.
Cùng với bản tính ác độc trời sinh, Ma Vương ở thời đại kia quả là hoành hành vô kị.
Nhưng nói cho cùng con người cũng là trong trăm triệu năm tuổi của Trái Đất, sinh vật tiến hóa ra Trí Tuệ cao nhất.
Đám dã thú kia sẽ không nịnh hót, không tâng bốc, không tôn sùng Ma Vương. Thứ hắn nhận được chỉ là bản năng sợ hãi mà thôi.
Nhưng con người thì phức tạp hơn nhiều.
Con người là sẽ sợ hãi, nhưng bên cạnh đó sẽ có nhiều thứ bộc lộ ra khác chuyện né tránh, như là mua chuộc lòng người, tôn vinh kẻ mạnh các loại.
Ma Vương cũng không phải là tiên nhân tách ra thế ngoại, hắn là tập hợp của các loại xấu xa tâm tính mà thành. Trong đó dĩ nhiên có một thứ gọi là “đắc ý vong hình" Cái loại này hình dung từ.
Đắc ý vong hình Ma Vương không thèm để ý mà ban cho đám con người hèn mọn tôn sùng hắn một chút xíu sức mạnh của hắn… Ừm, hắn đã được tôn là Ma Thần, vậy thứ sức mạnh này gọi là Ma Lực tốt.
Sau khi làm việc đó Ma vương vẫn là không chút nào chú ý mà tiếp tục làm việc của mình, trong mắt hắn đám con người kia chỉ như sâu mọt, cùng lắm thì là đám sâu mọt biết nghe lời thôi, không hơn.
Ma Vương có chuyện quan trọng hơn cần thực hiện, hắn muốn tạo ra thân thuộc của mình!
Như đã biết, Ma Vương là Thiên nhiên sinh ra, chỉ duy nhất một mình hắn. Nếu như nói huyền huyễn hơn thì gọi là Tiên Thiên Sinh Linh cái từ này cũng không sai.
Bởi hắn được thiên địa sinh ra nên nói cho cùng hắn chủng tộc cũng chỉ có mình hắn… Tốt cô độc a.
Thế là Ma Vương tìm ra cho bản thân mục đích tồn tại của bản thân… Hắn muốn tạo ra hài tử… Khục! Nhầm, Ma Vươngg là thẳng nam, sẽ không sinh hài tử, nhưng hắn muốn là tạo ra một chủng tộc mà tính ra sẽ là chủng tộc của hắn, ác ma chủng tộc.
Tạo ra sinh mệnh vốn dĩ là tự nhiên ban tặng cho mỗi sinh linh, nhưng không phải sinh linh có thể nắm giữ nó, cũng đơn giản hiểu như người hiện đại là sẽ dùng tivi, smast phone, nhưng tuyệt không biết tạo ra chúng vậy.
Sinh vật là có thể tạo ra sinh mệnh, nhưng đó là một loại “sử dụng" thứ trời ban cho thôi, chứ không phải nắm giữ sức mạnh tạo hóa.
Thứ thực sự nắm giữ sức mạnh tạo hóa chính là khúc thịt thừa cùng với khe sâu thần bí chứ không phải là bất kì ai… dĩ nhiên đến thời đại bây giờ thì vẫn có thêm cái ống nghiệm có thể thay thế khúc thịt đến làm cái việc tạo hóa vinh quang ấy… Kéo xa!
Tóm lại, Ma Vương chính là muốn nắm giữ tạo hóa lực lượng đến vì chính hắn tạo ra thân thuộc.
Cả trăm triệu năm khiến hắn mày mò ra tẩ nhiều quyết khiếu, hắn dựa trên cơ thể bản thân rồi sử dụng phương pháp huyết tế sinh linh khác, lấy sức sống sinh linh kia cùng linh hồn của nó cải biến thành một chủng tộc hoàn toàn khác, dựa theo hắn rất gần, được hắn gọi là Ma tộc.
Nhưng hắn không chấp nhận được bởi hắn mãi vẫn chưa thành công, hắn từng huyết tế Khủng Long, chủng tộc mạnh mẽ nhất kỉ phấn trắng, nhưng thứ ma tộc hắn tạo ra cũng chỉ là một con quái thú mạnh mẽ hơn mà không phải có trí khôn chủng tộc.
Ma Vương đâu thể chấp nhận thân tộc của bản thân là lũ súc vật không có trí khôn?
Nhưng rốt cục sau cả trăm triệu năm, hắn đợi được! Thứ hoàn hảo nhất để hiến tế tạo thân tộc: “Con người!"
Tuy không để lòai người vào mắt, nhưng trí thông minh của con người không thể không để Ma Vương nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Hắn trước đến nay huyết tế cũng chỉ là đám súc vật không có mấy trí thông minh, nên tạo ra ma tộc dĩ nhiên sẽ không khôn ngôan đi đâu, nhưng nếu hắn hiến tế ra con người thì sao?
Tuy yếu đuối, nhưng không thể phủ nhận con người là nhân tuyển tốt nhất để Ma Vương tiến hành huyết tế tạo quyến thuộc.
Thế là Ma Vương bắt đầu đại lượng bắt nhân loại hiến tế tạo ra quyến thuộc, chủng tộc của mình.
Đám Ma tộc được tạo ra thông minh, xảo quyệt, và đặc biệt bởi có chủng tộc rất gần với Ma Vương nên chúng đặc biệt mạnh mẽ, là Vua của đám Ma quỷ này, Ma Vương đổi tên cuả bản thân từ Ma Thần thành Ma Vương.
Nhưng Ma Vương không chú ý đến một chuyện, việc trắng trợn hiến tế người sống tạo Ma tộc của hắn bị con người phản đối kịch liệt.
Đây là chủng tộc ở giữa đại chiến, nếu không đánh bại Ma Vương thì con người sẽ bị diệt tuyệt thay vào đó là một đống ác ma.
Ma Vương khinh thường nhân loại yếu đuối, nhưng không ngờ rằng nhân loại mạnh mẽ một mặt.
Nhìn trong lịch sử ngắn ngủi của Nhân loại, thứ nổi bật nhất của họ chính là khả năng sáng tạo và học tập.
Tính ra từ cái đầu máy hơi nước đầu tiên xuất hiện cho đến khi khoa học kĩ thuật đại bùng nổ cũng chỉ ngót nghét mấy trăm năm, nói gì đến việc một đám con người tại cực kì sớm đã tiếp xúc đến đỉnh tiêm sức mạnh Ma lực, càng đơn giản hơn cho tìm hiểu.
Chỉ trong thời gian mấy trăm năm, đối với đã kinh qua trăm triệu năm Ma Vương mà nói, mấy trăm năm quá mức ngắn ngủi, nhưng nhân loại lại sử dụng chút thời gian này phát triển ra nền văn minh của bản thân, nền văn minh ma pháp.
Rốt cục! Khi trở mặt với Ma Vương, con người không còn là bó tay chịu trói nữa, ít nhất… cũng dãy dụa được đôi chút…
Được rồi! Nói thẳng ra thì cũng là đám nhân loại trong mắt Ma Vương tiến hóa từ con kiến trở thành con kiến to béo hơn chút mà thôi.
Nhưng dẫu sao, con người vẫn là nổi danh là dựa vào đầu óc.
Cả mấy trăm năm tiếp xúc và nghiên cứu loài người đã phát hiện ra thiên địch của Ma Vương.
Đúng thế! Thiên địch!
Ma Vương là sinh vật trong tự nhiên sinh ra, mà đã do tự nhiên sinh thành thì phải dựa theo quy luật của tự nhiên mà sinh hoạt, mà quy tắc thép của tự nhiên đó chính là “có mặt trái thì có mặt phải, sinh vật là sẽ có thiên địch!"
Nói theo huyền huyễn thì là Âm Dương chính là vũ trụ chí lí. Đến trâu bò hống hống Super Man còn không phải bị một cục đá làm lật? Cớ sao Ma Vương ngươi không có lấy thiên địch?
Chẳng qua thiên địch của Ma Vương có chút kì hoa, chính là Minh nguyệt quang huy (ánh sáng Mặt Trăng).
Tại dưới ánh sáng mặt trăng thì Ma Vương chiến lực mười không còn một, đám ma quỷ vốn dĩ dựa theo Ma vương mà tạo thành nên lại càng không chịu nổi.
Thế là trong đêm trăng thanh gió mát… Ma Vương cùng các tiểu đệ gặp được đến cái gì gọi là uất ức, phẫn hận.
Bị rượt té khói chạy khỏi Địa Cầu, Ma Vương vẫn là dựa theo nhân vật phản diện thiết lập mà thả xuống câu ngoan thoại “ta sẽ trở về!"
Tác giả :
Linh95