Thần Mộ
Chương 89: Nhạ phát sát ky
Giờ này khắc này rất nhiều những tu luyện gia ở Khai Nguyên thành đều bị thu hút tới đây. Những người này đều mang theo tâm thái xem náo nhiệt đối với những chuyện xảy ra trong quảng trường. Mặc dù có một số người phẫn nộ với hành động vô sỉ của cô ả xinh đẹp kia những chẳng ai dám lộ diện. Họ này đều không muốn đắc tội với mấy tên quý tộc độc ác kia. Tất cả đều biết rất rõ thế lực của bọn quý tộc này rất đáng sợ.
Lúc Thần Nam và Tiểu Hầu gia tái đấu, cô ả xinh đẹp quẳng Tiểu Thần Hi lên không như quẳng một bao cát. Lúc Tiểu Thần Hi sắp sửa rơi xuống đất, một tay công tử quý tộc ở bên cạnh liền đỡ lấy, tuy nhiên hắn ta túm được lại ném cho một tên công tử khác.
Cô ả xinh đẹp và bốn tay quý tộc công tử chuyền qua chuyền lại Tiểu Thần Hi giống như đang chơi bóng, nhưng Tiểu Thần Hi bưởng bỉnh không chịu kêu lên một tiếng, sợ làm cho Thần Nam phân tâm.
Nhưng Thần Nam làm sao có thể không nhìn thấy chứ. Tâm trí của hắn có một phần ở lại chỗ Tiểu Thần Hi, nếu không thì đã không đánh nhau với Tiểu Hầu gia lâu như vậy mà không lấy được tính mệnh của hắn. Hắn vô cùng đau lòng.
Cô ả xinh đẹp và bốn tay quý tộc kia vì muốn quấy rồi tinh thần Thần Nam, để Tiểu Hầu gia có cơ hội chiến thắng, nên đã ngược đãi với Tiểu Thần Hi như vậy. Thần Nam mặc dù biết rõ mục đích của chúng nên hắn không thể không phẫn nộ. Lúc này hắn hận bọn chúng tới tận xương cốt, sát khí tràn ngập trong tim hắn.
Tiểu Hầu gia cưỡi trên lưng Phi long cười ha hả nói: "Ném cái thứ nhỏ bé đó cho ta!" Gã nhanh chóng cưỡi Phi long bay về phía trên đầu cô ả xinh đẹp.
Cô ả xinh đẹp cười lớn, sau đó ném Tiểu Thần Hi cho một tên quý tộc ở bên cạnh. Tên này đón lấy Tiểu Thần Hi sau đó ném mạnh cô bé lên không trung.
Thần Nam dùng toàn lực lao về phía trước, tay trái đưa lên xuất ra Cầm Long Thủ, quang chưởng khổng lồ như tia chớp đón lấy Tiểu Thần Hi. Nhưng vẫn không thể nhanh hơn Tiểu Hầu gia đứng gần cô ả hơn. Trong khoảnh khắc, Phi long nhanh chóng hạ xuống, Tiểu Hầu gia tóm lấy Tiểu Thần Hi.
Thần Nam như phát điên lao về phía trước. Lúc tới được bên cạnh mấy người chỗ cô ả xinh đẹp, Phi long đã lao lên trời. Hắn nhìn lên trên trời, sau đó ánh mắt lại chuyển tới chỗ mấy người này. Mắt Thần Nam phóng ra hai luồng điện, khiến cho những người ở trước mặt run rẩy.
Cô ả xinh đẹp kia nói khẽ: "Hôm nay ta nhất định phải dồn hắn vào chỗ chết, nếu không có thêm một kẻ thù đã đạt tới Tam Giai cảnh giới, chúng ta sẽ ăn ngủ không yên!"
Bốn tay công tử liên tục gật đầu, tuy nhiên một người trong đó sau khi nhìn thấy ánh mắt của Thần Nam biểu lộ ra vẻ sợ hãi. Những người còn lại nhìn thấy biểu tình của hắn nên một người nói: "Ngươi vẫn chưa đạt tới giai vị cao thủ cảnh giới, hãy đứng sang bên cạnh quan sát đi, đợi lát nữa quân binh hộ thành tới nơi này, ngươi đi dàn xếp với chúng."
Thần Nam nhìn thấy tất cả, nghe thấy tất cả. Hắn cười một cách tàn nhẫn nói: "Hôm nay là các ngươi ép ta. Ta không cần biết các ngươi là lũ người gì, không cần biết các ngươi có bối cảnh gì, tất cả các ngươi không kẻ nào có thể sống mà rời khỏi đây."
Lời nói sắc lạnh không mang theo bất cứ chút tình cảm nào làm mấy người mặt biến sắc. Cô ả xinh đẹp kia nói: "Chúng ta bốn giai vị cao thủ lại thêm cả Tiểu Hầu gia, chớp mắt là có thể dồn ngươi vào chỗ chết!"
Lúc này Tiểu Hầu gia cưỡi Phi long lượn lờ trên không trung. Thần Nam ngẩng đầu nhìn lên, sau đó đột nhiên phát lực hướng tới ả xinh đẹp kia. Ba tên quý tộc đã đạt tới giai vị cảnh giới vội vàng ra tay. Nhưng đột nhiên hắn thay đổi phương hướng người, vượt qua người cô ả xinh đẹp và ba tên quý tộc, đuổi theo tên quý tộc công tử vừa mới bỏ đi.
Tên quý tộc công tử này thực lực thấp kém, lại sợ hãi Thần Nam, lúc này nhìn thấy hắn lao tới, sợ tới mức vội co giò chạy. Thần Nam đuổi riết không buông tha, cô ả xinh đẹp và ba tên quý tộc công tử sợ hãi, vội vàng đuổi theo đằng sau.
Thần Nam sớm đã nổi sát khí, lúc này khóe miệng rớm máu, loạn phát cuồng vũ, chân khí kim sắc ở quanh người điên cuồng phát ra, giống như một ngọn lửa bừng bừng thiêu đốt. Hắn lúc này trông giống như một ma vương. Sau khi đuổi được ba trượng, hắn đã tới đằng sau tên quý tộc công tử. Lưỡi dao trên tay phải xoẹt qua, một dòng máu tươi phụt ra. Đầu của quý tộc công tử bay ra xa năm trượng lăn lông lốc trên mặt đất.
Máu từ cái thi thể không đầu xối xả phun ra, nhuộm Thần Nam thành người toàn máu. Hắn rút lưỡi dao từ trên cái xác vẫn chưa đổ xuống ra, đâm một dao vào sau lưng cái xác, nhấc lên, ném về phía mấy kẻ đuổi theo.
Tên quý tộc công tử chết cũng có chút oan uổng. Tuy có chút bản lĩnh nhưng vì trong lòng quá sợ Thần Nam nên không xuất được một chiêu, sinh mệnh đã bị kết thúc. Lúc này, ở bên ngoài đã tập trung khoảng năm sáu trăm người, đa phần là người Khai Nguyên thành. Đối với việc Thần Nam có thể giết tên này họ đều không hề cảm thấy tàn nhẫn ngược lại còn mừng thầm trong bụng.
Cô ả xinh đẹp và ba tên quý tộc công tử còn lại mặt biến sắc. Thần Nam đã giết một người bạn của chúng ngay trước mắt mà bọn chúng không hề ngăn chặn được. Điều này khiến chúng vừa kinh hoàng vừa sợ hãi.
Thần Nam sớm đã cực hận bọn chúng. Vừa nãy chúng nó lại ném qua ném lại Thần Hi như ném một bao cát, điều này khiến hắn không có cách nào nhẫn nhịn được. Hắn đã quyết tâm giết hết chúng.
Lúc này Tiểu Hầu gia cưỡi Phi long từ trên không trung lao xuống. Hắn ta túm lấy hai chân của Tiểu Thần Hi, dốc ngược cô bé lên.
Thần Nam nhìn như muốn nổ con ngươi. Hắn ngẩng mặt lên trời gầm lớn, tiếng gầm phẫn nộ chấn động không trung làm Phi long lảo đảo. Trong số những người vây quanh xem, một số bản lĩnh hơi thấp đã sợ tới mức đờ đẫn.
Tiểu Thần Hi đáng thương vừa mới bước ra khỏi đại sơn đã phải chịu nỗi khổ này.
Thần Nam đau khổ phẫn nộ vô cùng, cảm giác máu trong người đang sôi lên, một cơn xung động hủy diệt trời đất. Tiểu Thần Hi đáng yêu như một thiên sứ đã phải chịu sự ức hiếp này làm hắn không thể nhẫn nhịn được. Hắn từng thề rằng cho dù mình có chết cũng không thể để Tiểu Thần Hi phải chịu bất cứ sự tổn hại nào, vậy mà bây giờ...
Thần Nam giơ trường đao hướng lên trời. Ánh sáng từ thanh đao như xé nát hư không lao thẳng lên. Hắn phẫn nộ hướng lên trời gầm lên: "Nếu như ngươi là đàn ông, hãy buông đứa bé ra, ngươi và bạn của ngươi hãy xông tới chỗ ta."
Tiểu Hầu gia cười hắc lắc lạnh lùng nói: "Đừng nói nhiều lời quỷ quyệt! Bây giờ ngươi phải nghe lời ta. Nếu như ngươi không muốn ta ném con nha đầu này xuống, hãy ngoan ngoãn mà nghe lời ta."
Tiểu Thần Hi vô cùng gan dạ, mặc dù bị treo ngược trên không trung, nhưng không hề kêu một tiếng. Tim Thần Nam như ứa máu. Hắn cố kìm nén đau khổ, nói nhẹ nhàng: "Thần Hi đừng sợ, là ca ca không tốt, không bảo vệ được muội. Yên tâm đi, những tủi nhục mà muội phải chịu, ca ca nhất định sẽ bồi thường gấp bội."
Tiểu Thần Hi cố gắng gật đầu, thét lớn: "Ca ca muội không sợ, huynh đừng phân tâm, đừng lo cho muội..."
Giọng nói trẻ con trong trẻo khiến cho những người đứng xem đều cảm thấy thương xót. Tất cả mọi người đều vô cùng thương cô bé và ghét cay ghét đắng tên Tiểu Hầu gia kia.
Lúc Thần Nam và Tiểu Hầu gia tái đấu, cô ả xinh đẹp quẳng Tiểu Thần Hi lên không như quẳng một bao cát. Lúc Tiểu Thần Hi sắp sửa rơi xuống đất, một tay công tử quý tộc ở bên cạnh liền đỡ lấy, tuy nhiên hắn ta túm được lại ném cho một tên công tử khác.
Cô ả xinh đẹp và bốn tay quý tộc công tử chuyền qua chuyền lại Tiểu Thần Hi giống như đang chơi bóng, nhưng Tiểu Thần Hi bưởng bỉnh không chịu kêu lên một tiếng, sợ làm cho Thần Nam phân tâm.
Nhưng Thần Nam làm sao có thể không nhìn thấy chứ. Tâm trí của hắn có một phần ở lại chỗ Tiểu Thần Hi, nếu không thì đã không đánh nhau với Tiểu Hầu gia lâu như vậy mà không lấy được tính mệnh của hắn. Hắn vô cùng đau lòng.
Cô ả xinh đẹp và bốn tay quý tộc kia vì muốn quấy rồi tinh thần Thần Nam, để Tiểu Hầu gia có cơ hội chiến thắng, nên đã ngược đãi với Tiểu Thần Hi như vậy. Thần Nam mặc dù biết rõ mục đích của chúng nên hắn không thể không phẫn nộ. Lúc này hắn hận bọn chúng tới tận xương cốt, sát khí tràn ngập trong tim hắn.
Tiểu Hầu gia cưỡi trên lưng Phi long cười ha hả nói: "Ném cái thứ nhỏ bé đó cho ta!" Gã nhanh chóng cưỡi Phi long bay về phía trên đầu cô ả xinh đẹp.
Cô ả xinh đẹp cười lớn, sau đó ném Tiểu Thần Hi cho một tên quý tộc ở bên cạnh. Tên này đón lấy Tiểu Thần Hi sau đó ném mạnh cô bé lên không trung.
Thần Nam dùng toàn lực lao về phía trước, tay trái đưa lên xuất ra Cầm Long Thủ, quang chưởng khổng lồ như tia chớp đón lấy Tiểu Thần Hi. Nhưng vẫn không thể nhanh hơn Tiểu Hầu gia đứng gần cô ả hơn. Trong khoảnh khắc, Phi long nhanh chóng hạ xuống, Tiểu Hầu gia tóm lấy Tiểu Thần Hi.
Thần Nam như phát điên lao về phía trước. Lúc tới được bên cạnh mấy người chỗ cô ả xinh đẹp, Phi long đã lao lên trời. Hắn nhìn lên trên trời, sau đó ánh mắt lại chuyển tới chỗ mấy người này. Mắt Thần Nam phóng ra hai luồng điện, khiến cho những người ở trước mặt run rẩy.
Cô ả xinh đẹp kia nói khẽ: "Hôm nay ta nhất định phải dồn hắn vào chỗ chết, nếu không có thêm một kẻ thù đã đạt tới Tam Giai cảnh giới, chúng ta sẽ ăn ngủ không yên!"
Bốn tay công tử liên tục gật đầu, tuy nhiên một người trong đó sau khi nhìn thấy ánh mắt của Thần Nam biểu lộ ra vẻ sợ hãi. Những người còn lại nhìn thấy biểu tình của hắn nên một người nói: "Ngươi vẫn chưa đạt tới giai vị cao thủ cảnh giới, hãy đứng sang bên cạnh quan sát đi, đợi lát nữa quân binh hộ thành tới nơi này, ngươi đi dàn xếp với chúng."
Thần Nam nhìn thấy tất cả, nghe thấy tất cả. Hắn cười một cách tàn nhẫn nói: "Hôm nay là các ngươi ép ta. Ta không cần biết các ngươi là lũ người gì, không cần biết các ngươi có bối cảnh gì, tất cả các ngươi không kẻ nào có thể sống mà rời khỏi đây."
Lời nói sắc lạnh không mang theo bất cứ chút tình cảm nào làm mấy người mặt biến sắc. Cô ả xinh đẹp kia nói: "Chúng ta bốn giai vị cao thủ lại thêm cả Tiểu Hầu gia, chớp mắt là có thể dồn ngươi vào chỗ chết!"
Lúc này Tiểu Hầu gia cưỡi Phi long lượn lờ trên không trung. Thần Nam ngẩng đầu nhìn lên, sau đó đột nhiên phát lực hướng tới ả xinh đẹp kia. Ba tên quý tộc đã đạt tới giai vị cảnh giới vội vàng ra tay. Nhưng đột nhiên hắn thay đổi phương hướng người, vượt qua người cô ả xinh đẹp và ba tên quý tộc, đuổi theo tên quý tộc công tử vừa mới bỏ đi.
Tên quý tộc công tử này thực lực thấp kém, lại sợ hãi Thần Nam, lúc này nhìn thấy hắn lao tới, sợ tới mức vội co giò chạy. Thần Nam đuổi riết không buông tha, cô ả xinh đẹp và ba tên quý tộc công tử sợ hãi, vội vàng đuổi theo đằng sau.
Thần Nam sớm đã nổi sát khí, lúc này khóe miệng rớm máu, loạn phát cuồng vũ, chân khí kim sắc ở quanh người điên cuồng phát ra, giống như một ngọn lửa bừng bừng thiêu đốt. Hắn lúc này trông giống như một ma vương. Sau khi đuổi được ba trượng, hắn đã tới đằng sau tên quý tộc công tử. Lưỡi dao trên tay phải xoẹt qua, một dòng máu tươi phụt ra. Đầu của quý tộc công tử bay ra xa năm trượng lăn lông lốc trên mặt đất.
Máu từ cái thi thể không đầu xối xả phun ra, nhuộm Thần Nam thành người toàn máu. Hắn rút lưỡi dao từ trên cái xác vẫn chưa đổ xuống ra, đâm một dao vào sau lưng cái xác, nhấc lên, ném về phía mấy kẻ đuổi theo.
Tên quý tộc công tử chết cũng có chút oan uổng. Tuy có chút bản lĩnh nhưng vì trong lòng quá sợ Thần Nam nên không xuất được một chiêu, sinh mệnh đã bị kết thúc. Lúc này, ở bên ngoài đã tập trung khoảng năm sáu trăm người, đa phần là người Khai Nguyên thành. Đối với việc Thần Nam có thể giết tên này họ đều không hề cảm thấy tàn nhẫn ngược lại còn mừng thầm trong bụng.
Cô ả xinh đẹp và ba tên quý tộc công tử còn lại mặt biến sắc. Thần Nam đã giết một người bạn của chúng ngay trước mắt mà bọn chúng không hề ngăn chặn được. Điều này khiến chúng vừa kinh hoàng vừa sợ hãi.
Thần Nam sớm đã cực hận bọn chúng. Vừa nãy chúng nó lại ném qua ném lại Thần Hi như ném một bao cát, điều này khiến hắn không có cách nào nhẫn nhịn được. Hắn đã quyết tâm giết hết chúng.
Lúc này Tiểu Hầu gia cưỡi Phi long từ trên không trung lao xuống. Hắn ta túm lấy hai chân của Tiểu Thần Hi, dốc ngược cô bé lên.
Thần Nam nhìn như muốn nổ con ngươi. Hắn ngẩng mặt lên trời gầm lớn, tiếng gầm phẫn nộ chấn động không trung làm Phi long lảo đảo. Trong số những người vây quanh xem, một số bản lĩnh hơi thấp đã sợ tới mức đờ đẫn.
Tiểu Thần Hi đáng thương vừa mới bước ra khỏi đại sơn đã phải chịu nỗi khổ này.
Thần Nam đau khổ phẫn nộ vô cùng, cảm giác máu trong người đang sôi lên, một cơn xung động hủy diệt trời đất. Tiểu Thần Hi đáng yêu như một thiên sứ đã phải chịu sự ức hiếp này làm hắn không thể nhẫn nhịn được. Hắn từng thề rằng cho dù mình có chết cũng không thể để Tiểu Thần Hi phải chịu bất cứ sự tổn hại nào, vậy mà bây giờ...
Thần Nam giơ trường đao hướng lên trời. Ánh sáng từ thanh đao như xé nát hư không lao thẳng lên. Hắn phẫn nộ hướng lên trời gầm lên: "Nếu như ngươi là đàn ông, hãy buông đứa bé ra, ngươi và bạn của ngươi hãy xông tới chỗ ta."
Tiểu Hầu gia cười hắc lắc lạnh lùng nói: "Đừng nói nhiều lời quỷ quyệt! Bây giờ ngươi phải nghe lời ta. Nếu như ngươi không muốn ta ném con nha đầu này xuống, hãy ngoan ngoãn mà nghe lời ta."
Tiểu Thần Hi vô cùng gan dạ, mặc dù bị treo ngược trên không trung, nhưng không hề kêu một tiếng. Tim Thần Nam như ứa máu. Hắn cố kìm nén đau khổ, nói nhẹ nhàng: "Thần Hi đừng sợ, là ca ca không tốt, không bảo vệ được muội. Yên tâm đi, những tủi nhục mà muội phải chịu, ca ca nhất định sẽ bồi thường gấp bội."
Tiểu Thần Hi cố gắng gật đầu, thét lớn: "Ca ca muội không sợ, huynh đừng phân tâm, đừng lo cho muội..."
Giọng nói trẻ con trong trẻo khiến cho những người đứng xem đều cảm thấy thương xót. Tất cả mọi người đều vô cùng thương cô bé và ghét cay ghét đắng tên Tiểu Hầu gia kia.
Tác giả :
Ngô Biển Quân