Thần Mộ
Chương 100: Kiếp hậu dư ba
Giới tu luyện phương tây không thể nào quên được, từ xa xưa, họ đã từng vô cùng huy hoàng. Trong quá khứ, giới tu luyện đông, tây không ít lần xung đột, trong đó có một số cơn ác mộng mà bọn họ không thể nào quên được.
Trong số những người tu luyện, đáng sợ nhất không phải là những người tu luyện phương đông thần bí, không phải là những ma pháp sư phương tây kỳ bí, cũng không phải là những Long kị sỹ mạnh nhất của phương tây, mà là những võ giả tuyệt đỉnh của phương đông. Loại cao thủ tuyệt thế này đều dựa rất nhiều vào khả năng đặc biệt thân ngoại hóa thân không theo những góc độ lý luận thông thường
Những võ giả phương đông tu luyện tới cảnh giới cao nhất, da thịt của họ quá nửa đều đạt tới cảnh giới kim cương bất phôi, đao khí của nhân gian đều không thể làm họ bị thương. Ngoài ra khi võ công đạt tới cảnh giới đó, đã có thể giống như ma pháp sư, người tu đạo trực tiếp kiểm soát nguyên khí thiên địa. Cộng với hàng loạt những điều chưa được biết, có thể nói những võ giả tuyệt thế đạt tới cảnh giới này dường như là thiên hạ vô địch, là cơn ác mộng của tất cả tu luyện giả.
Sự xuất hiện của Thần Nam giống như hiệu ứng hồ điệp, khiến cho giới tu luyện phương tây cảm thấy vô cùng bất an. Rất nhiều người cho rằng võ học phương đông vẫn chưa suy yếu sắp sửa lại huy hoàng, thời đại đông phương võ giả lại vùng lên sắp tới rồi!
Thần Nam hoàn toàn không thể biết rằng ảnh hưởng của huyết chiến đô thành Tấn quốc lại lớn đến như vậy. Nó không chỉ dấy lên một đợt sóng lớn trong giới tu luyện đông phương mà còn chấn động mạnh mẽ tới giới tu luyện phương tây. Mặc dù võ công của hắn còn xa mới tới được liệt vào danh sách tuyệt đỉnh cao thủ nhưng tên tuổi của hắn đã được rất nhiều tu luyện giả tài giỏi biết tới.
Lúc này Thần Nam đang ngâm mình trong suối nước nóng, nhắm đôi mắt lại, cảm giác thoải mái lan khắp cơ thể, thần thái thư giãn. Nơi hắn sống là một khe núi phong cảnh tuyệt đẹp, mặc dù đã là thời tiết đầu mùa thu nhưng cây cỏ trong cốc vẫn rậm rạp tốt tươi.
Cánh đồng cỏ phía đông điểm xuyết mấy bông cúc hoang, xem ra thật tươi đẹp. Phía tây là một đám trúc xanh biếc, trong lành và tĩnh mịch. Suối nước nóng nằm ở giữa cốc, khí nóng bốc lên ngùn ngụt, khói lượn lờ, nhẹ nhàng bay từ trong cốc ra ngoài.
Thần Nam ở trong suối nước nóng thư giãn cơ thể, cảm giác toàn thân vô cùng thư thái. Mặt hắn tươi cười nhìn theo Tiểu Thần Hi đang chạy qua chạy lại ở trong cốc.
Lúc này Tiểu Thần Hi đang đuổi theo mấy cánh bướm sặc sỡ ở trong đám hoa. Do trời đã lạnh hơn, những con bướm sặc sỡ đã không còn nhạy bén, đã bị Tiểu Thần Hi bắt được một con. Cô bé vui mừng vừa nhảy vừa kêu lên.
Long Bảo Bảo vừa từ trong suối nước nóng bò lên, lúc này đang mãn nguyện nằm trong một đám hoa cúc, chớp chớp đôi mắt lớn, có chút hứng chí nhìn theo Tiểu Thần Hi vừa nhảy vừa reo.
Trong cốc cảnh tượng thật hài hòa, ấm cúng.
Hôm đó sau khi Thần Nam mang theo Tiểu Thần Hi rời khỏi đô thành Tấn quốc, Long Bảo Bảo bay theo hướng tây. Hắn vốn dĩ định lập tức trở về Tự Do chi thành. Nhưng vừa vào tới biên giới Sở quốc, sau khi đã suy nghĩ một hồi, hắn quyết định tìm một nơi yên tĩnh để lánh đi một thời gian, xem xem "hướng gió" tiếp theo như thế nào?
Hắn làm như vậy là cũng có những lý do nhất định. Hắn ở đô thành Tấn quốc đã giết mấy công tử con nhà giàu, chống lại quân đội quốc gia, chém chết cao thủ tiền bối của Tiên Vũ học viện. Hàng loạt những việc đổ máu đó đều là do hắn làm, Tấn quốc không thể nào dễ dàng buông tha được.
Lúc đó Tấn quốc vẫn còn chưa biết hắn sớm đã không còn là Hộ quốc Kỵ sỹ của Sở quốc, nếu như bọn họ tới Sở quốc đòi người, Sở quốc sẽ phản ứng như thế nào? Tấn quốc cuối cùng sẽ có hành động gì?
Thần Nam nghĩ trước tiên nên quan sát hướng phát triển của sự việc. Mặc dù Dương Lâm nói Thần Phong học viện tuyệt đối không có ác ý gì với hắn, hơn nữa lại còn tận lực bảo vệ sự an toàn của hắn nhưng lúc này hắn không thể hoàn toàn tin vào người khác.
Nơi đây cách đô thành Sở quốc không tới một trăm dặm, là một dãy núi nổi tiếng của Sở quốc, phong cảnh tuyệt đẹp, cảnh sắc say đắm hồn người. Thần Nam rất lo là quá nhiều cảnh đẫm máu để lại một bóng đen trong tim Tiểu Thần Hi nên đã chọn một nơi phong cảnh đặc biệt tươi đẹp để an dưỡng.
Tuy nhiên không ngờ là khả năng chịu đựng tâm lý của Tiều Thần Hi rất mạnh. Thảm cảnh xảy ra ngày hôm đó dường như không để lại ấn tượng không tốt gì cho cô bé. Cô bé vẫn ngây thơ hoạt bát như ngày trước.
Ngoài ra, Thần Nam phát hiện ra một số điều rất đặc biệt. Tiểu Thần Hi ngày hôm đó bị vấp ngã mấy lần, chân tay đều xây xát chảy máu, nhưng chỉ trong vòng nửa ngày, những vết thương nhỏ bé đều đã biến mất. Trên người cô bé không hề để lại một vết sẹo nhỏ. Má cô bé bị cô ả xinh đẹp kia beo thâm tím, sưng lên cũng chỉ một canh giờ là hồi phục lại như cũ, lại trở nên láng mịn không một vết tích.
Hắn chỉ còn có thể than thở Tiểu Thần Hi bẩm sinh kỳ lạ, đây là thể chất mơ ước trong mộng của những người tu luyện. Thần Nam từng hỏi cô bé có muốn tập võ hay không, nhưng nằm ngoài dự liệu của Thần Nam, cô bé không hề có hứng thú với chuyện này. Hắn đành gượng cười. Hắn không muốn ép cô bé làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần cô bé vui là được.
Qua hai ngày, Thần Nam đi rất nhiều nơi nghe ngóng đã nghe được một tin tức đáng kinh ngạc. Tấn quốc quả thật phái người tới Sở quốc đòi người, cứ đòi giao sát nhân ma vương Thần Nam giao cho Tấn quốc, giết chết để tế người đã chết. Nhưng hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Thần Nam, Sở quốc một mực từ chối, hơn nữa lại kịch liệt khiển trách Tấn quốc không có chút pháp luật kỷ cương, đô thành của một nước lại bị một tên ác thiếu quấy nhiễu, thiếu chút nữa khiến Hộ quốc Kỵ sĩ của Sở quốc gặp nạn.
Sở quốc là một trong những nước lớn mạnh ở phương đông, lại hết sức bảo vệ Thần Nam như vậy, khiến cho Tấn quốc một nước nhỏ bé không biết phải làm thế nào. Dựa vào sức mạnh chính thức để bắt Thần Nam ở đại lục chắc chắn là không được. Nếu như âm thầm phái cao thủ tập kích ám sát, rất có thể dẫn tới sự báo thù của Sở quốc. Cuối cùng Tấn quốc tuyên bố tuyệt đối không thể bỏ qua cho hung thủ nhưng thực chất đã cho qua chuyện.
Thần Nam nghe xong vô cùng kinh ngạc, hắn không hiểu tại sao Sở quốc lại ra mặt giúp một kẻ phản quốc như hắn lại còn đã cật lực bảo vệ hắn. Điều này khiến hắn nghĩ nát óc cũng không hiểu.
Hôm Thần Nam phản bội Sở quốc, đại náo đô thành Sở quốc, khiến cho hoàng đế Sở quốc Sở Hãn canh cánh trong lòng. Nếu như không phải lão yêu quái xuất hiện Sở Hãn đã sớm có hành động rồi.
Lúc đầu Thần Nam làm loạn như vậy, Sở Hán vốn cũng định thuận theo lòng người, theo Tấn quốc phái người đi truy sát Thần Nam. Nhưng không ngờ, đúng lúc quan trọng này, ông ta nhận được một bức thư tay của lão yêu quái. Trên thư có viết mấy câu khiến cho ông ta không thể không thay đổi chủ ý.
Lời của lão yêu quái rất đơn giản, chỉ có mấy từ: "Người này theo ta rất quan trọng, phải tận tâm tận lực bảo vệ hắn!"
Sở Hãn đọc xong bức thư này, im lặng hồi lâu, ông ta biết rằng người lão yêu quái nói là Thần Nam. Ông ta không hiểu tại sao lão yêu quái lại hết lần này đến lần khác bảo vệ hắn. Công chúa trưởng Sở Nguyệt cũng có suy nghĩ. Nàng là một người tu đạo, đối với những tin tức bí mật trong giới tu luyện cũng có chút hiểu biết. Nàng có một điều phỏng đoán lờ mờ nhưng cũng không dám khẳng định.
Trong số những người tu luyện, đáng sợ nhất không phải là những người tu luyện phương đông thần bí, không phải là những ma pháp sư phương tây kỳ bí, cũng không phải là những Long kị sỹ mạnh nhất của phương tây, mà là những võ giả tuyệt đỉnh của phương đông. Loại cao thủ tuyệt thế này đều dựa rất nhiều vào khả năng đặc biệt thân ngoại hóa thân không theo những góc độ lý luận thông thường
Những võ giả phương đông tu luyện tới cảnh giới cao nhất, da thịt của họ quá nửa đều đạt tới cảnh giới kim cương bất phôi, đao khí của nhân gian đều không thể làm họ bị thương. Ngoài ra khi võ công đạt tới cảnh giới đó, đã có thể giống như ma pháp sư, người tu đạo trực tiếp kiểm soát nguyên khí thiên địa. Cộng với hàng loạt những điều chưa được biết, có thể nói những võ giả tuyệt thế đạt tới cảnh giới này dường như là thiên hạ vô địch, là cơn ác mộng của tất cả tu luyện giả.
Sự xuất hiện của Thần Nam giống như hiệu ứng hồ điệp, khiến cho giới tu luyện phương tây cảm thấy vô cùng bất an. Rất nhiều người cho rằng võ học phương đông vẫn chưa suy yếu sắp sửa lại huy hoàng, thời đại đông phương võ giả lại vùng lên sắp tới rồi!
Thần Nam hoàn toàn không thể biết rằng ảnh hưởng của huyết chiến đô thành Tấn quốc lại lớn đến như vậy. Nó không chỉ dấy lên một đợt sóng lớn trong giới tu luyện đông phương mà còn chấn động mạnh mẽ tới giới tu luyện phương tây. Mặc dù võ công của hắn còn xa mới tới được liệt vào danh sách tuyệt đỉnh cao thủ nhưng tên tuổi của hắn đã được rất nhiều tu luyện giả tài giỏi biết tới.
Lúc này Thần Nam đang ngâm mình trong suối nước nóng, nhắm đôi mắt lại, cảm giác thoải mái lan khắp cơ thể, thần thái thư giãn. Nơi hắn sống là một khe núi phong cảnh tuyệt đẹp, mặc dù đã là thời tiết đầu mùa thu nhưng cây cỏ trong cốc vẫn rậm rạp tốt tươi.
Cánh đồng cỏ phía đông điểm xuyết mấy bông cúc hoang, xem ra thật tươi đẹp. Phía tây là một đám trúc xanh biếc, trong lành và tĩnh mịch. Suối nước nóng nằm ở giữa cốc, khí nóng bốc lên ngùn ngụt, khói lượn lờ, nhẹ nhàng bay từ trong cốc ra ngoài.
Thần Nam ở trong suối nước nóng thư giãn cơ thể, cảm giác toàn thân vô cùng thư thái. Mặt hắn tươi cười nhìn theo Tiểu Thần Hi đang chạy qua chạy lại ở trong cốc.
Lúc này Tiểu Thần Hi đang đuổi theo mấy cánh bướm sặc sỡ ở trong đám hoa. Do trời đã lạnh hơn, những con bướm sặc sỡ đã không còn nhạy bén, đã bị Tiểu Thần Hi bắt được một con. Cô bé vui mừng vừa nhảy vừa kêu lên.
Long Bảo Bảo vừa từ trong suối nước nóng bò lên, lúc này đang mãn nguyện nằm trong một đám hoa cúc, chớp chớp đôi mắt lớn, có chút hứng chí nhìn theo Tiểu Thần Hi vừa nhảy vừa reo.
Trong cốc cảnh tượng thật hài hòa, ấm cúng.
Hôm đó sau khi Thần Nam mang theo Tiểu Thần Hi rời khỏi đô thành Tấn quốc, Long Bảo Bảo bay theo hướng tây. Hắn vốn dĩ định lập tức trở về Tự Do chi thành. Nhưng vừa vào tới biên giới Sở quốc, sau khi đã suy nghĩ một hồi, hắn quyết định tìm một nơi yên tĩnh để lánh đi một thời gian, xem xem "hướng gió" tiếp theo như thế nào?
Hắn làm như vậy là cũng có những lý do nhất định. Hắn ở đô thành Tấn quốc đã giết mấy công tử con nhà giàu, chống lại quân đội quốc gia, chém chết cao thủ tiền bối của Tiên Vũ học viện. Hàng loạt những việc đổ máu đó đều là do hắn làm, Tấn quốc không thể nào dễ dàng buông tha được.
Lúc đó Tấn quốc vẫn còn chưa biết hắn sớm đã không còn là Hộ quốc Kỵ sỹ của Sở quốc, nếu như bọn họ tới Sở quốc đòi người, Sở quốc sẽ phản ứng như thế nào? Tấn quốc cuối cùng sẽ có hành động gì?
Thần Nam nghĩ trước tiên nên quan sát hướng phát triển của sự việc. Mặc dù Dương Lâm nói Thần Phong học viện tuyệt đối không có ác ý gì với hắn, hơn nữa lại còn tận lực bảo vệ sự an toàn của hắn nhưng lúc này hắn không thể hoàn toàn tin vào người khác.
Nơi đây cách đô thành Sở quốc không tới một trăm dặm, là một dãy núi nổi tiếng của Sở quốc, phong cảnh tuyệt đẹp, cảnh sắc say đắm hồn người. Thần Nam rất lo là quá nhiều cảnh đẫm máu để lại một bóng đen trong tim Tiểu Thần Hi nên đã chọn một nơi phong cảnh đặc biệt tươi đẹp để an dưỡng.
Tuy nhiên không ngờ là khả năng chịu đựng tâm lý của Tiều Thần Hi rất mạnh. Thảm cảnh xảy ra ngày hôm đó dường như không để lại ấn tượng không tốt gì cho cô bé. Cô bé vẫn ngây thơ hoạt bát như ngày trước.
Ngoài ra, Thần Nam phát hiện ra một số điều rất đặc biệt. Tiểu Thần Hi ngày hôm đó bị vấp ngã mấy lần, chân tay đều xây xát chảy máu, nhưng chỉ trong vòng nửa ngày, những vết thương nhỏ bé đều đã biến mất. Trên người cô bé không hề để lại một vết sẹo nhỏ. Má cô bé bị cô ả xinh đẹp kia beo thâm tím, sưng lên cũng chỉ một canh giờ là hồi phục lại như cũ, lại trở nên láng mịn không một vết tích.
Hắn chỉ còn có thể than thở Tiểu Thần Hi bẩm sinh kỳ lạ, đây là thể chất mơ ước trong mộng của những người tu luyện. Thần Nam từng hỏi cô bé có muốn tập võ hay không, nhưng nằm ngoài dự liệu của Thần Nam, cô bé không hề có hứng thú với chuyện này. Hắn đành gượng cười. Hắn không muốn ép cô bé làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần cô bé vui là được.
Qua hai ngày, Thần Nam đi rất nhiều nơi nghe ngóng đã nghe được một tin tức đáng kinh ngạc. Tấn quốc quả thật phái người tới Sở quốc đòi người, cứ đòi giao sát nhân ma vương Thần Nam giao cho Tấn quốc, giết chết để tế người đã chết. Nhưng hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Thần Nam, Sở quốc một mực từ chối, hơn nữa lại kịch liệt khiển trách Tấn quốc không có chút pháp luật kỷ cương, đô thành của một nước lại bị một tên ác thiếu quấy nhiễu, thiếu chút nữa khiến Hộ quốc Kỵ sĩ của Sở quốc gặp nạn.
Sở quốc là một trong những nước lớn mạnh ở phương đông, lại hết sức bảo vệ Thần Nam như vậy, khiến cho Tấn quốc một nước nhỏ bé không biết phải làm thế nào. Dựa vào sức mạnh chính thức để bắt Thần Nam ở đại lục chắc chắn là không được. Nếu như âm thầm phái cao thủ tập kích ám sát, rất có thể dẫn tới sự báo thù của Sở quốc. Cuối cùng Tấn quốc tuyên bố tuyệt đối không thể bỏ qua cho hung thủ nhưng thực chất đã cho qua chuyện.
Thần Nam nghe xong vô cùng kinh ngạc, hắn không hiểu tại sao Sở quốc lại ra mặt giúp một kẻ phản quốc như hắn lại còn đã cật lực bảo vệ hắn. Điều này khiến hắn nghĩ nát óc cũng không hiểu.
Hôm Thần Nam phản bội Sở quốc, đại náo đô thành Sở quốc, khiến cho hoàng đế Sở quốc Sở Hãn canh cánh trong lòng. Nếu như không phải lão yêu quái xuất hiện Sở Hãn đã sớm có hành động rồi.
Lúc đầu Thần Nam làm loạn như vậy, Sở Hán vốn cũng định thuận theo lòng người, theo Tấn quốc phái người đi truy sát Thần Nam. Nhưng không ngờ, đúng lúc quan trọng này, ông ta nhận được một bức thư tay của lão yêu quái. Trên thư có viết mấy câu khiến cho ông ta không thể không thay đổi chủ ý.
Lời của lão yêu quái rất đơn giản, chỉ có mấy từ: "Người này theo ta rất quan trọng, phải tận tâm tận lực bảo vệ hắn!"
Sở Hãn đọc xong bức thư này, im lặng hồi lâu, ông ta biết rằng người lão yêu quái nói là Thần Nam. Ông ta không hiểu tại sao lão yêu quái lại hết lần này đến lần khác bảo vệ hắn. Công chúa trưởng Sở Nguyệt cũng có suy nghĩ. Nàng là một người tu đạo, đối với những tin tức bí mật trong giới tu luyện cũng có chút hiểu biết. Nàng có một điều phỏng đoán lờ mờ nhưng cũng không dám khẳng định.
Tác giả :
Ngô Biển Quân