Thần Mộ Chi Huyết Đế
Chương 82: Ngũ sắc huyền giới.
- Ta ra giá hai mươi ức linh thạch!!
Bên trong Vạn Bảo Điện sau một hồi tranh đấu khốc liệt chỉ nghe một âm thanh nhàn nhạt vang vọng trong hư không.
Tiếng nói này vừa vang lên lập tức làm cho cả hội trường đấu giá chìm vào im lặng không ai phát ra tiếng động nào nữa.
- Huyễn Vô Tình đạo hữu ra giá hai mươi ức linh thạch không biết có còn ai ra giá cao hơn hay không?
Kim Diện Nhân đứng trên đài đấu giá cao giọng kêu lên một tiếng.
Vẫn không ai đáp lời.
- Hai mươi ức linh thạch lần thứ nhất.
- Hai mươi ức linh thạch lần thứ hai.
- Hai mươi ức linh thạch lần thứ ba.
- Nếu không ai ra giá cao hơn thì ta xin được tuyên bố Trận đồ của Vạn Linh Trấn Không Trận thuộc về Huyễn Vô Tình đạo hữu. Xin mời đạo hữu bước lên đài!!
Kim Diện Nhân thấy vậy lại kêu lên ba tiếng nữa sau đó nhanh chóng tuyên bố kết quả.
- Vút!
Hắn vừa dứt lời thì chỉ thấy một đạo hào quang màu xanh từ trên một căn phòng trên tầng thứ ba bắn thẳng xuống đấu giá đài.
Khi đáp xuống đài đấu giá đạo hào quang đó từ từ thu liễm lại hóa thành hình dáng của một thanh niên nam tử thân mặc thanh bào dung mạo tuấn tú lạnh lùng hắn chính là Gia chủ của Huyễn Gia trong Khổng Tước Thế Gia - Huyễn Vô Tình.
- Huyễn đạo hữu đây chính là Trận đồ của Vạn Linh Trấn Không Trận hôm nay ta xin được giao cho ngươi!!
Kim Diện Nhân lập tức đưa tấm trận đồ trong tay cho Huyễn Vô Tình.
- Đa tạ!
Huyễn Vô Tình đưa tay nhận lấy tấm trận đồ cẩn thận kiểm tra một chút rồi nhìn Kim Diện Nhân nói, tuy là lời nói đa tạ nhưng mà từ đầu đến cuối giọng nói của hắn vẫn lạnh lùng vô cùng căn bản không nghe ra một chút ý cảm tạ nào.
Nhưng mà Kim Diện Nhân hiển nhiên không quan tâm đến những điều đó nghe được lời nói của Huyễn Vô Tình thì gật gật đầu một cái.
- Các vị Vạn Bảo Đại Hội đến đây là kết thúc! Chúng ta đã chuẩn bị sẵn một buổi yến tiệc xin mời các vị cùng ở lại đây dự yến cùng với chúng ta!!
Tiếp theo đó Kim Diện Nhân lại nhìn về phía quần hùng phía dưới cao giọng nói.
Quần hùng nghe vậy tự nhiên đều uyển chuyển từ chối lời đề nghị của Kim Diện Nhân, sau khi Vạn Bảo Đại Hội kết thúc bọn họ chia thành từng nhóm nhanh chóng rời khỏi Thánh Linh Sơn.
Đông Phương Trường Minh cũng nằm trong nhóm này sau khi rời khỏi Vạn Bảo Điện hắn tạm thời cáo biệt với Vân Phi Huyên sau đó mang theo Vi Vi An và Y Tư Kỳ nhanh chóng rời đi.
Trong lúc nhất thời không nhìn thấy bóng dáng ba người bọn họ ở đâu.
Một tháng sau trừ một số vệ sĩ còn ở lại ngàn vạn người trên Thánh Linh Sơn căn bản đều đã tản đi hết, sơn mạch lại lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh ban đầu.
.....
Thời gian như nước trong chớp mắt đã trôi qua bảy năm.
Một ngày này tại một sơn cốc hoang vắng ở phía Nam Đông Phương Thiên Giới đột nhiên có một đám giáp sĩ xuất hiện trên người mỗi người bọn họ đều mặc một bộ bạch giáp sáng loáng cưỡi trên những con Độc Giác Mã hoa lệ.
Cầm đầu đám người này là một cẩm y thiếu nữ cùng với một tráng hán tóc vàng.
- Phiêu Phiêu đại tiểu thư bây giờ sắp đến giờ rồi tại sao bọn họ vẫn chưa tới, không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ??
Lúc này chỉ thấy tráng hán tóc vàng nhìn lên bầu trời một chút rồi thấp giọng hỏi cẩm y thiếu nữ bên cạnh.
- Vương Trưởng lão ngươi cứ yên tâm đi ta đã từng qua ba người đó rồi, bọn họ đều là người trọng chữ tín nói hôm nay đến thì hôm nay nhất định sẽ đến ngươi cứ an tâm đợi đi!!
Cẩm y thiếu nữ cũng chính là Vân Phiêu Phiêu nghe được lời của tráng hán thì trầm giọng nói.
- Như vậy thì ta yên tâm rồi!!
Tráng hán nghe vậy thì gật đầu một cái sau đó khoanh chân ngồi xuống đất nhắm mắt chuyên tâm điều khí.
Thời gian chầm chậm trôi qua!
- Vút!
Hai canh giờ sau từ phương xa đột nhiên lóe lên một chùm hào quang bắn thẳng vào sơn cốc.
- Đến rồi! Các ngươi quả nhiên là thủ tín!!
Vân Phiêu Phiêu thấy vậy không nhịn được vui mừng kêu lên một tiếng.
Vị Vương Trưởng lão đang ngồi dưới mặt đất cũng từ từ mở mắt ra quan sát ba người vừa đến.
Chỉ thấy trước mặt hắn lúc này là một người người thanh niên bạch y bạch phát và hai tuyệt thế mỹ nữ với mái tóc vàng óng ánh.
Bọn họ không phải là Đông Phương Trường Minh và hai người Vi Vi An và Y Tư Kỳ thì còn có thể là ai?
- Phiêu Phiêu đạo hữu lần này bọn ta đến trễ xin thứ lỗi!
Lúc này chỉ nghe Đông Phương Trường Minh bước tới trước mặt Vân Phiêu Phiêu nói.
- Tiền bối quá lời rồi không phải là người đến trễ mà là do bọn vãn bối đến quá sớm thôi. À phải rồi vị này chính là Vương Trưởng lão lần này được mẫu thân phái đi cùng với vãn bối đi đón mọi người.
Vân Phiêu Phiêu nghe vậy thì vội vàng nói.
- Vãn bối Vương Bản Sơn bái kiến ba vị tiền bối! Vãn bối sớm đã được nghe danh của ba vị hôm nay được gặp đúng là vinh hạnh!!
Vương Trưởng lão ở bên cạnh lập tức bước lên phía trước một bước nhìn ba người Đông Phương Trường Minh cung kính.
- Ừm! Thời gian không còn sớm nữa chúng ta xuất phát thôi!!
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy tu vi của hắn không thua kém Vân Phiêu Phiêu thì nhàn nhạt gật đầu một cái sau đó trầm giọng nói.
- Vâng!
Vân Phiêu Phiêu và Vương Bản Sơn nghe vậy tự nhiên không phản đối đoàn người nhanh chóng hóa thành một chùm hào quang phá không bắn đi.
...
Hai tháng sau cuối cùng đoàn người Đông Phương Trường Minh cũng đã đến bên ngoài một ngọn linh sơn cao hơn vạn trượng chính là Tổ Linh Sơn của Khổng Tước Thế Gia.
- Ba vị tiền bối xin người hãy đợi một chút!
Lúc này chỉ nghe Vân Phiêu Phiêu nhẹ nhàng nói với Đông Phương Trường Minh một cái sau đó bước ra phía trước đưa tay lên liên tục đánh ra mấy đạo pháp ấn huyền ảo.
- Ầm!
Sau một lúc chỉ thấy Tổ Linh Sơn ầm ầm chấn động tiếp theo đó một cánh cổng không gian rộng hơn trăm trượng từ từ hiện ra trước mắt bọn họ.
- Ba vị tiền bối xin mời mọi người tiến vào bên trong Tổ địa của Khổng Tước Thế Gia chúng ta - Ngũ Sắc Huyền Giới!!
Đợi khi cánh cửa không gian hoàn toàn ổn định Vân Phiêu Phiêu quay đầu nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Ừm!
Ba người Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó hóa thành ba đạo hào quang bay vào bên trong.
- Hừm!
Nhưng khi vừa tiến vào Ngũ Sắc Huyền Giới sắc mặt Đông Phương Trường Minh đột nhiên trở nên ngưng trọng vô cùng bởi vì hắn phát hiện Nội Thiên Địa liền thành một thể với mình không ngờ lại không thể mở ra được.
- Phiêu Phiêu chuyện này là sao? Tại sao ta không mở được Nội Thiên Địa!!
Đông Phương Trường Minh lập tức trầm giọng hỏi Vân Phiêu Phiêu.
Y Tư Kỳ và Vi Vi An cũng nhìn chằm chằm vào nàng.
- Ba vị tiền bối xin các người đừng hiểu lầm. Sở dĩ các vị không thể mở được Nội Thiên Địa là bởi vì Lão tổ của Khổng Tước Thế Gia chúng ta để đề phòng có người muốn trộm cắp Ngũ Sắc Linh Tuyền của chúng ta cho nên khi khai mở Ngũ Sắc Huyền Giới này đã có định ra một quy tắc là trừ khi tu vi vượt qua Lão tổ nếu không cho dù là ai cũng không thể mở ra Nội Thiên Địa!!
Vân Phiêu Phiêu thấy ba người nhìn mình như vậy lập tức mở miệng giải thích.
Vương Bản Sơn ở bên cạnh cũng gật đầu một cái.
- Thì ra là vậy! Chúng ta lên đường đi!!
Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy trong lòng thoáng yên tâm lại trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó hóa thành ba đạo hào quang bay về phía Tổ Linh Đài ở trung tâm Ngũ Sắc Huyền Giới!!
Bên trong Vạn Bảo Điện sau một hồi tranh đấu khốc liệt chỉ nghe một âm thanh nhàn nhạt vang vọng trong hư không.
Tiếng nói này vừa vang lên lập tức làm cho cả hội trường đấu giá chìm vào im lặng không ai phát ra tiếng động nào nữa.
- Huyễn Vô Tình đạo hữu ra giá hai mươi ức linh thạch không biết có còn ai ra giá cao hơn hay không?
Kim Diện Nhân đứng trên đài đấu giá cao giọng kêu lên một tiếng.
Vẫn không ai đáp lời.
- Hai mươi ức linh thạch lần thứ nhất.
- Hai mươi ức linh thạch lần thứ hai.
- Hai mươi ức linh thạch lần thứ ba.
- Nếu không ai ra giá cao hơn thì ta xin được tuyên bố Trận đồ của Vạn Linh Trấn Không Trận thuộc về Huyễn Vô Tình đạo hữu. Xin mời đạo hữu bước lên đài!!
Kim Diện Nhân thấy vậy lại kêu lên ba tiếng nữa sau đó nhanh chóng tuyên bố kết quả.
- Vút!
Hắn vừa dứt lời thì chỉ thấy một đạo hào quang màu xanh từ trên một căn phòng trên tầng thứ ba bắn thẳng xuống đấu giá đài.
Khi đáp xuống đài đấu giá đạo hào quang đó từ từ thu liễm lại hóa thành hình dáng của một thanh niên nam tử thân mặc thanh bào dung mạo tuấn tú lạnh lùng hắn chính là Gia chủ của Huyễn Gia trong Khổng Tước Thế Gia - Huyễn Vô Tình.
- Huyễn đạo hữu đây chính là Trận đồ của Vạn Linh Trấn Không Trận hôm nay ta xin được giao cho ngươi!!
Kim Diện Nhân lập tức đưa tấm trận đồ trong tay cho Huyễn Vô Tình.
- Đa tạ!
Huyễn Vô Tình đưa tay nhận lấy tấm trận đồ cẩn thận kiểm tra một chút rồi nhìn Kim Diện Nhân nói, tuy là lời nói đa tạ nhưng mà từ đầu đến cuối giọng nói của hắn vẫn lạnh lùng vô cùng căn bản không nghe ra một chút ý cảm tạ nào.
Nhưng mà Kim Diện Nhân hiển nhiên không quan tâm đến những điều đó nghe được lời nói của Huyễn Vô Tình thì gật gật đầu một cái.
- Các vị Vạn Bảo Đại Hội đến đây là kết thúc! Chúng ta đã chuẩn bị sẵn một buổi yến tiệc xin mời các vị cùng ở lại đây dự yến cùng với chúng ta!!
Tiếp theo đó Kim Diện Nhân lại nhìn về phía quần hùng phía dưới cao giọng nói.
Quần hùng nghe vậy tự nhiên đều uyển chuyển từ chối lời đề nghị của Kim Diện Nhân, sau khi Vạn Bảo Đại Hội kết thúc bọn họ chia thành từng nhóm nhanh chóng rời khỏi Thánh Linh Sơn.
Đông Phương Trường Minh cũng nằm trong nhóm này sau khi rời khỏi Vạn Bảo Điện hắn tạm thời cáo biệt với Vân Phi Huyên sau đó mang theo Vi Vi An và Y Tư Kỳ nhanh chóng rời đi.
Trong lúc nhất thời không nhìn thấy bóng dáng ba người bọn họ ở đâu.
Một tháng sau trừ một số vệ sĩ còn ở lại ngàn vạn người trên Thánh Linh Sơn căn bản đều đã tản đi hết, sơn mạch lại lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh ban đầu.
.....
Thời gian như nước trong chớp mắt đã trôi qua bảy năm.
Một ngày này tại một sơn cốc hoang vắng ở phía Nam Đông Phương Thiên Giới đột nhiên có một đám giáp sĩ xuất hiện trên người mỗi người bọn họ đều mặc một bộ bạch giáp sáng loáng cưỡi trên những con Độc Giác Mã hoa lệ.
Cầm đầu đám người này là một cẩm y thiếu nữ cùng với một tráng hán tóc vàng.
- Phiêu Phiêu đại tiểu thư bây giờ sắp đến giờ rồi tại sao bọn họ vẫn chưa tới, không phải là đã xảy ra chuyện gì rồi chứ??
Lúc này chỉ thấy tráng hán tóc vàng nhìn lên bầu trời một chút rồi thấp giọng hỏi cẩm y thiếu nữ bên cạnh.
- Vương Trưởng lão ngươi cứ yên tâm đi ta đã từng qua ba người đó rồi, bọn họ đều là người trọng chữ tín nói hôm nay đến thì hôm nay nhất định sẽ đến ngươi cứ an tâm đợi đi!!
Cẩm y thiếu nữ cũng chính là Vân Phiêu Phiêu nghe được lời của tráng hán thì trầm giọng nói.
- Như vậy thì ta yên tâm rồi!!
Tráng hán nghe vậy thì gật đầu một cái sau đó khoanh chân ngồi xuống đất nhắm mắt chuyên tâm điều khí.
Thời gian chầm chậm trôi qua!
- Vút!
Hai canh giờ sau từ phương xa đột nhiên lóe lên một chùm hào quang bắn thẳng vào sơn cốc.
- Đến rồi! Các ngươi quả nhiên là thủ tín!!
Vân Phiêu Phiêu thấy vậy không nhịn được vui mừng kêu lên một tiếng.
Vị Vương Trưởng lão đang ngồi dưới mặt đất cũng từ từ mở mắt ra quan sát ba người vừa đến.
Chỉ thấy trước mặt hắn lúc này là một người người thanh niên bạch y bạch phát và hai tuyệt thế mỹ nữ với mái tóc vàng óng ánh.
Bọn họ không phải là Đông Phương Trường Minh và hai người Vi Vi An và Y Tư Kỳ thì còn có thể là ai?
- Phiêu Phiêu đạo hữu lần này bọn ta đến trễ xin thứ lỗi!
Lúc này chỉ nghe Đông Phương Trường Minh bước tới trước mặt Vân Phiêu Phiêu nói.
- Tiền bối quá lời rồi không phải là người đến trễ mà là do bọn vãn bối đến quá sớm thôi. À phải rồi vị này chính là Vương Trưởng lão lần này được mẫu thân phái đi cùng với vãn bối đi đón mọi người.
Vân Phiêu Phiêu nghe vậy thì vội vàng nói.
- Vãn bối Vương Bản Sơn bái kiến ba vị tiền bối! Vãn bối sớm đã được nghe danh của ba vị hôm nay được gặp đúng là vinh hạnh!!
Vương Trưởng lão ở bên cạnh lập tức bước lên phía trước một bước nhìn ba người Đông Phương Trường Minh cung kính.
- Ừm! Thời gian không còn sớm nữa chúng ta xuất phát thôi!!
Đông Phương Trường Minh nhìn thấy tu vi của hắn không thua kém Vân Phiêu Phiêu thì nhàn nhạt gật đầu một cái sau đó trầm giọng nói.
- Vâng!
Vân Phiêu Phiêu và Vương Bản Sơn nghe vậy tự nhiên không phản đối đoàn người nhanh chóng hóa thành một chùm hào quang phá không bắn đi.
...
Hai tháng sau cuối cùng đoàn người Đông Phương Trường Minh cũng đã đến bên ngoài một ngọn linh sơn cao hơn vạn trượng chính là Tổ Linh Sơn của Khổng Tước Thế Gia.
- Ba vị tiền bối xin người hãy đợi một chút!
Lúc này chỉ nghe Vân Phiêu Phiêu nhẹ nhàng nói với Đông Phương Trường Minh một cái sau đó bước ra phía trước đưa tay lên liên tục đánh ra mấy đạo pháp ấn huyền ảo.
- Ầm!
Sau một lúc chỉ thấy Tổ Linh Sơn ầm ầm chấn động tiếp theo đó một cánh cổng không gian rộng hơn trăm trượng từ từ hiện ra trước mắt bọn họ.
- Ba vị tiền bối xin mời mọi người tiến vào bên trong Tổ địa của Khổng Tước Thế Gia chúng ta - Ngũ Sắc Huyền Giới!!
Đợi khi cánh cửa không gian hoàn toàn ổn định Vân Phiêu Phiêu quay đầu nhìn Đông Phương Trường Minh nói.
- Ừm!
Ba người Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó hóa thành ba đạo hào quang bay vào bên trong.
- Hừm!
Nhưng khi vừa tiến vào Ngũ Sắc Huyền Giới sắc mặt Đông Phương Trường Minh đột nhiên trở nên ngưng trọng vô cùng bởi vì hắn phát hiện Nội Thiên Địa liền thành một thể với mình không ngờ lại không thể mở ra được.
- Phiêu Phiêu chuyện này là sao? Tại sao ta không mở được Nội Thiên Địa!!
Đông Phương Trường Minh lập tức trầm giọng hỏi Vân Phiêu Phiêu.
Y Tư Kỳ và Vi Vi An cũng nhìn chằm chằm vào nàng.
- Ba vị tiền bối xin các người đừng hiểu lầm. Sở dĩ các vị không thể mở được Nội Thiên Địa là bởi vì Lão tổ của Khổng Tước Thế Gia chúng ta để đề phòng có người muốn trộm cắp Ngũ Sắc Linh Tuyền của chúng ta cho nên khi khai mở Ngũ Sắc Huyền Giới này đã có định ra một quy tắc là trừ khi tu vi vượt qua Lão tổ nếu không cho dù là ai cũng không thể mở ra Nội Thiên Địa!!
Vân Phiêu Phiêu thấy ba người nhìn mình như vậy lập tức mở miệng giải thích.
Vương Bản Sơn ở bên cạnh cũng gật đầu một cái.
- Thì ra là vậy! Chúng ta lên đường đi!!
Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy trong lòng thoáng yên tâm lại trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó hóa thành ba đạo hào quang bay về phía Tổ Linh Đài ở trung tâm Ngũ Sắc Huyền Giới!!
Tác giả :
Không Biết Lấy Tên Gì