Thần Mộ 2

Chương 34: Thanh toán Minh Thần

"Ta nhất định phải thành công" Gia Long cuồng nộ gào lên.

Đột nhiên trong lúc này, đan điền Thần Nam phát ra hàng loạt những tia sáng chói lóa, hai quang cầu một đen một vàng phát ra những luồng sáng rực rỡ, không ngừng xoay tròn nhanh chóng đó, Thái cực đồ lâu ngày không thấy lại một lần nữa xuất hiện.

Một luồng sức mạnh đáng sợ trong Thái cực đồ tuôn ra, lao về phía linh hồn tàn khuyết đang chiếm cứ thân thể Thần Nam.

"Ha ha ha…Ta nhìn thấy gì thế này!" Linh hồn tàn khuyết của Minh Thần Gia Long điên cuồng thét lên: "A, nhất định không phải là thật! Nhất định là ảo ảnh….bí mật kinh thiên! Âm mưu! Âm mưu đáng sợ!" Minh Thần Gia Long dường như nhìn thấy một sự việc vô cùng đáng sợ trong đan mạch của Thần Nam, lão điên cuồng kêu lên: "Khải Tát, Na Ti, Chiến Vô Cực, Ngạo Thương Thiên…ha ha ha ha… âm mưu đáng sợ! Là kẻ nào đã đạo diễn ra tất cả? Kẻ nào đã làm ra việc này! Ha ha ha." "Đồ khốn đang nói cái gì, mau nói rõ ràng xem nào" Thần Nam lập tức hiểu ra, Gia Long ở trong người hắn đã biết được bí mật kinh thiên, có lẽ Gia Long thông qua hắn đã biết được bí mật hàng vạn năm của Thần ma lăng viên.

"Ha ha ha…quá tàn khốc. để ta thoát khỏi nơi này, ta không muốn chết, ta phải thoát khỏi nơi này…kết cục đáng sợ, ta không phải là Minh Thần đời đầu tiên, không cần tiểu thần hầu bối của ta như thế này, ta không muốn biến thành tro bụi…" "Gia Long ngươi mau nói rõ ràng, rốt cuộc là có chuyện gì?" Thần Nam cảm thấy bí mật cách hắn rất gần, hắn thét lên: "Gia Long khốn kiếp, ngươi mau mau nói cho ta biết rốt cuộc là chuyện gì!" Chỉ là tất cả đã muộn, sức mạnh mà Thái Cực thần ma đồ phóng ra hình thành nên một cơn lốc xoáy, cuốn lấy linh hồn tàn khuyết vào trong.

"Thần Ma lăng Viên, chúng thần tề tụ, đều là vật dẫn…" Lời nói của Minh Thần Gia Long ngắt quãng, linh hồn tàn khuyết bị hút vào trong Thái Cực ma đồ.

Thái cực ma đồ điên cuồng xoay chuyển, hai quang cầu vàng, đen trong như nước không ngừng chảy vào trong cơ thể Thần Nam. Cho tới phút cuối cùng mới từ từ yên tĩnh lại, hai quang cầu từ từ dừng lại ở đan điền Thần Nam, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Ma khí vô tận trong không gian vẫn còn, nhưng khí tức tử vong đáng sợ thì đã biến mất theo Minh Thần.

"Tại sao, rốt cuộc là tại sao? Trên người ta rốt cuộc có che giấu bí mật thế nào? Ta thật sự là một đỉnh lô hay sao? Thật sự là một quân cờ trong đại cục kinh thiên?"

Thần Nam ngửa cổ lên trời hét lớn, lúc này trong lòng hắn vô cùng tức giận, không cam tâm bị người khác lợi dụng, cho dù pháp lực của người đó thông thiên, hắn cũng phải phản kháng.

"Á…" hắn gầm lên phẫn nộ, huyền công trong người không chịu sự khống chế, điên cuồng vận chuyển, một ma ảnh màu đen nhanh chóng xuất hiện ở sau lưng, sáu bảy bộ binh khí mờ nhạt xuất hiện quanh người, không ngừng chuyển động.

"Keng" thanh tử vong ma đao trong tay bóng đen phát ra một âm thanh kim loại, vang vọng khắp thiên địa dần dần nổ lên, treo lơ lửng trên vai phải Thần Nam, điên cuồng hút lấy ma khí ở xung quanh.

Một tiếng va chạm của kim thuộc vang vọng khắp sa mạc, truyền khắp trong dãy núi, một bóng mảnh thuẫn mờ ảo từ trên thanh binh khí bay ra, lơ lửng trên vai trái của Thần Nam, ma khí vô tận cuồn cuộn tuôn trào

"Choang, choang."

Tiếng kim loại vang khắp không gian, truyền khắp dãy núi, sáu bảy thanh binh khí màu đen mờ nhạt, đều ngừng chuyển động, lơ lửng ở xung quanh Thần Nam, bắt đầu điên cuồng hút lấy ma khí trong thiên địa.

Bóng đen ở sau lưng Thần Nam cũng đã để binh khí thần bí trong tay trái, đưa hai tay ra, ma khí vô tận lao về phía hắn và thanh binh khí

Trong ngọn núi cách đó không xa, Lai Ngang và Tang Đức đều vô cùng kinh ngạc, họ vừa nghe thấy tiếng thét của Thần Nam, bây giờ lại phát giác thấy ma khí trong núi đang dần thu lại, từ từ thu lại về phía trong sa mạc.

"Ý, chẳng lẽ là Thần Nam đạt được Thần cách của Minh Thần Gia Long" Lai Ngang nghi hoặc nói: "Hắn biến mất đã lâu, sau lại chạy tới nơi này nhỉ ?"

Tang Đức nhìn về phía sa mạc, cau mày nói: "Khí tức của Minh Thần vừa nãy đột nhiên biến mất, dường như….thần cách đã không tồn tại nữa, chẳng nhẽ bị phong ấn lại sao?"

Trong dãy núi phía xa, ma khí đã biến mất, vài nhân viên chấp pháp của Quang Minh giáo hội thở phào.

"Minh Thần truyền thừa hình như đã thất bại rồi."

"Rõ ràng không giống như thành công, luồng không khí chết chóc đó hoàn toàn biến mất rồi."

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đợi một lúc nữa chúng ta đi xem xem."

Nửa canh giờ sau, ma khí vô tận trong thiên địa hoàn toàn biến mất, ma ảnh ở phía sau Thần Nam đã rõ ràng hơn một chút, hơi chân thực hơn.

Ngoài Tử vong ma đao và cổ thuẫn ra, nhưng binh khí thần bí khác vẫn rất mơ hồ.

Tử vong ma đao biến hóa lớn nhất, gần như đã thực chất hóa, có thân đao với độ cong hoàn mĩ vô cùng đáng sợ, lưỡi đao màu đen tỏa ra từng luồng khí chết chóc, cán đao có khắc một cái đầu rồng giống như có sinh mệnh, hai mắt liên tục phát ra hai đạo quang mang.

Cổ thuẫn không còn hư ảo mờ nhạt như trước kia nữa, hoa văn ở bên trên rõ ràng có thể nhìn thấy được, đã có cảm giác hóa thành thực chất, giống như thượng cổ thần vật lại nhìn thấy mặt trời, phát ra những luồng khí tang thương.

Thần Nam vô cùng kinh ngạc, không thể ngờ được rằng những thứ binh khí thần bí này có thể hút hết toàn bộ những ma khí che lấp đất trời đó, ma khí mà Minh Thần để lại đối với chúng giống như những món ăn bổ dưỡng.

Ma đao và cổ thuẫn đã thực chất hóa, uy lực nhất định mạnh hơn nhiều trước, cùng với những suy nghĩ của Thần Nam, ma ảnh và những binh khí thần bí đều từ từ biến mất, lúc này niềm kích động của hắn dần bình tĩnh lại.

Thần Nam đứng sững sờ trong sa mạc, Minh Thần Gia Long rốt cuộc đã phát hiện ra bí mật gì? Hắn không thể tưởng tượng nổi đã cùng Mộng Khả Nhi kết thành phu thê, hắn sẽ sống với nàng ta như thế nào đây, hắn không biết được.

Hắn đứng lặng một lúc, sau đó bắt đầu tìm kiếm tung tích của Bất Tử Chi Vương, cổ thần điện đã hoàn toàn đổ nát, trong sa mạc chỉ còn lại một vùng phế tích.

Hắn vung quyền hất bay những đám tường đổ nát, nhưng không hề phát hiện ra tung tích của Bất Tử Chi Vương, thậm chí đến đám hài cốt mà hắn đánh nát cũng không tìm thấy một mảnh nào, tất cả đã biến mất cùng với thánh vật Xạ Nhật tiễn.

Thần Nam cau mày, La Mạn Đức Lạp trước lúc chết đã từ dặn dò hắn nhất định phải tiêu diệt được Bất Tử Chi Vương, bây giờ lại để cho quái vật này chạy mất, hắn cảm thấy vô cùng nuối tiếc.

Thực lực của Bất Tử Chi Vương này quả thật vô cùng đáng sợ, ít nhất cũng đạt tới lục giai, nếu không vì có sức mạnh phong ấn thần cách và Xạ Nhật tiễn, e rằng hắn và La Mạn Đức Lạp vừa bước vào Thần điện đã bị Bất Tử Chi Vương giết rồi.

Hiện Thần Nam có thể đối phó với sinh vật bất tử này, may mà đối thủ xui xẻo, cuối cùng đã thịt nát xương tan, tổn hao mấy trăm năm tu luyện, giờ đang là cơ hội tiêu diệt, tuy nhiên hắn ta lại biến mất tiêu khiến Thần Nam tiếc mãi.

"Hắn đã chạy thoát mất, đáng hận nhất là còn mang cả Xạ Nhật tiễn đi, sau này nhất định sẽ là một mối họa lớn" Thần Nam rất quan tâm tới mũi thần tiễn đó, hắn cứ nghĩ mãi, nếu dùng Hậu Nghệ cung bắn mũi tên đó, sẽ có uy lực như thế nào? Không chừng chỉ chớp mắt có thể tiêu diệt được cả thần linh…

Ma khí vô biên biến mất, sa mạc trở về với trạng thái yên tĩnh, bạch cốt đại quân cũng biến mất, trong lòng Thần Nam suy nghĩ, đám xương đó nhất định đang ẩn mình dưới sa mạc, vậy thì tám chín phần là Bất Tử Chi Vương cũng đang trốn trong cát, gã quyết chưa thể trốn được.

Thần Nam quyết định ở lại chờ Bất Tử Chi Vương, một là để hoàn thành tâm nguyện của La Mạn Đức Lạp, hai là hắn quả rất lo lắng tới đại họa này, nếu không nhân lúc đối thủ đang suy yếu mà tiêu diệt, ắt hậu quả khó lường

Lai Ngang và Tang Đức đợi trong đại sơn hai canh giờ, thấy trong sa mạc đã yên ắng, bọn họ bắt đầu cẩn thận đi vào trong, sau khi tới mép của sa mạc liền tỏ ra kinh ngạc, bọn họ đã phát hiện ra khí tức của Bất Tử Chi Vương.

"Điều này là thế nào? Chẳng lẽ Bất Tử Chi Vương bị người ta đánh bại?" Lai Ngang vẻ mặt nghi hoặc, vong linh pháp sư tu vi cao thâm vô cùng mẫn cảm với khí tức của những sinh vật hệ bất tử, bây giờ hiện tượng này nói lên rằng, Bất Tử Chi Vương không biến mất khỏi thế giới này mà chỉ cẩn thận che dấu khí tức mà thôi.

Tang Đức nói: "Lai Ngang, chúng ta đi vào xem sao. Thông qua vong linh sưu tác pháp thuật và đám xương trong sa mạc, ta cảm thấy Thần Nam dường như đã tới đây, hơn nữa dường như vẫn chưa đi."

Hai người từ từ tiến sâu vào trong sa mạc, rất nhanh bọn họ đã phát hiện ra vết tích đổ nát của Thần điện và Thần Nam.

Lai Ngang đứng ở rất xa nói lớn: "Thần Nam, sao ngươi lại ở đây?"

Thần Nam phát hiện ra hai người, hắn hơi ngạc nhiên, hai vị vong linh ma pháp sư sao lại xuất hiện ở nơi này ?

Hai bên hàn huyên một lúc, đều hiểu được nguyên nhân tại sao đôi bên có mặt ở đây, đương nhiên Thần Nam không nói mình đã hút lấy thần cách của Minh Thần Gia Long, suy cho cùng đó cũng là thần linh của hệ bất tử và hệ vong linh, hắn không muốn ở trước phạm sai lầm ngớ ngẩn.

"Thật không ngờ thần cách của Minh Thần lại bị nổ tung, chẳng lẽ thần cách của chủ thần đã trở về với thiên giới rồi, ta không tin thần cách bị hủy diệt" Lai Ngang nói về Gia Long với vẻ mặt tôn thờ và cung kính.

Thần Nam nói: "Đúng rồi, vừa nãy mọi người cũng biết, Bất Tử Chi Vương sau khi bị Xạ Nhật tiễn bắn bị thương, lại bị ta và La Mạn Đức Lạp liên thủ tấn công, nhưng linh hồn chi hỏa của hắn vẫn chưa bị dập tắt, mang theo đám xương vụn đó trốn vào trong sa mạc, các người là vong linh ma pháp sư, có cách nào ép hắn xuất hiện không?"

Tang Đức nói: "Nếu như sau khi bị thương, thực lực của hắn yếu hơn ta và Lai Ngang, chúng ta có cách thông qua tử linh triệu hoán thuật, kêu gọi khiến hắn xuất hiện."

"Vậy thì còn đợi gì nữa, nhất định phải nhanh chóng tìm ra mối đại họa này, nếu không hậu quả thật khó mà tưởng tượng được." Thần Nam giục.

 
Tác giả : Ngô Biển Quân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại