Thần Mộ 2
Chương 244
Dưới ánh mắt chăm chú quyến luyến không rời của Tiểu Thần Hi, Thần Nam bay lên không rời khỏi Côn Lôn huyền giới.
Đại yêu ma La Sâm, Nê Nhân theo sát phía sau, Tiểu công chúa vô pháp vô thiên ở bên ngoài cũng lặng lẽ cưỡi lên một con chim lớn bám theo sau. Lúc này, đám lão yêu trong Côn Lôn huyền giới mắt nhắm mắt mở, tựa hồ rất nguyện ý cho nhân vật phiền toái này rời đi một khoảng thời gian. Đương nhiên, với tốc độ của nàng tuyệt không có khả năng đuổi kịp được ba người ở phía trước, chỉ có thể tự tìm đường đi một mình mà thôi.
Xuyên vân phá vụ, Thần Nam, La Sâm, Nê Nhan ba người trong nháy mắt đã đi được trăm dặm, trong một khoảng thời gian ngắn đã liên tục bay qua hai tiểu quốc.
Đối với tu vi của hai tên yêu ma này, Thần Nam rất lấy làm kinh ngạc, hai người này tựa hồ đã đạt đến cảnh giới thần vương sơ cấp, lại tựa hồ như cùng một tuyến với đệ tử Vương Chí của Đạm Đài Tuyền, ở vào cảnh giới chuẩn thần vương, làm cho người khác không thể nhìn thấu.
Đại yêu ma La Sâm hóa thân vô số, ngàn năm trước đã từng cùng với Ma Oa đại náo Tây thổ, dấy lên một trận gió tanh mưa máu, mà mấy trăm năm trước trong lúc nhiệt huyết dâng lên, tại đông thổ kiến lập một đế quốc nhân loại không lớn cũng không nhỏ, trở thành thái thượng mấy trăm năm sau đó mới giả chết thoái ẩn.
Nê Nhân nhìn qua thì thấy chân chất mộc mạc, nhưng tuyệt đối là một kẻ gian ngoan độc ác, từng trong một đêm đồ sát tám trăm dặm, chỉ phất tay đã làm cho mấy cừu gia huyền giới nhỏ nhoi tan thành mây khói.
Có hai đại cường giả này theo sau, hơn nữa lại có Đại Ma cùng với Nạp Lan Nhược Thủy, Thần Nam cảm giác đằng sau mình đã rất cường đại.
Vạn dặm xa xôi, đối với cường giả có thể ngự không phi hành mà nói, vô cùng nhàn h. Hại đại yêu ma tuy không có tốc độ như Thần vương dực của Thần Nam, nhưng khi toàn lực phi hành thì tốc độ cụng dị thường kinh người.
Một ngọn núi lớn nhanh chóng lui lại phía sau, từng tòa thành trấn của nhân loại hóa thành hư ảnh. Đám người Thần Nam đến phi hành giữa trưa cuối cùng cũng đến được Đạm Đài thánh địa, nơi hội tụ mưa gió tám phương.
Bay đến gần nơi này trăm dặm đã có thể cảm giác được khí tức không bình thường, phần lớn cao thủ của các huyền giới từ các nơi trên đại lục đã hội tụ tại đây, khắp nơi tràn ngập các loại cường giả khí tức.
Mà Cái thế ma vương bị phong ấn trong Đạm Đài thánh địa, hai ngày gần đây giọng gào thét ngày càng thêm kịch liệt, không chỉ xuất hiện lúc nửa đêm mà giờ ngay cả ban ngày cũng xuất hiện, thường xuyên khiến cho đám đệ tử trong Đạm Đài thánh địa cảm gaics được từng đợt khí tức âm u khủng bố.
Ma quân bị phong ấn tựa hồ cũng biết, ngày y thoát khỏi sự trói buộc không còn xa, y phẩng phất đã cảm giác được không khí không tầm thường ở bên ngoài.
Ba tiếng kêu dài từ phía xa vọng tới, Thần Nam, La Sâm, Nê Nhân xuất hiện ở trên những dãy núi tuyết liên liên bất tận, Cổ thánh địa xanh mướt đã hiện lên trước mắt.
Cảm nhận được khí tức cường đại tỏa bên ngoài của ba người, phần lớn cao thủ huyền giới đều bêy lên không trung, trong những người này có không ít người đã nhìn thấy bức vẽ Thần Nam, cũng sớm nghe cực đạo cao thủ nhân gian nói rằng, hôm nay hắn sẽ đại phá tuyệt sát trân của Đạm Đài thánh địa, thả cái thế ma quân ra ngoài.
Nguyên khí dao động của phần đông huyền giới cao thủ đồng thời dâng lên mãnh liệt, sau khi hội tụ lại thực sự mânh mông như đại dương, vừa mạnh mẽ vừa khủng bố, không thể đo lường.
"Grào…" Một tiếng long ngâm từ phía xa vọng tới, Tử Kim thần long cùng với Giai Ti Lệ như thiểm điện nhanh chóng lao tới.
"Con cá trạch nhà người kêu gào cái gì".
"Grào… Tiểu tử, hôm nay ta mang viện binh tới cho ngươi" Tử kim thần long đắc ý phi thường nói : "Nếu như đến lúc thả tên đại ma vương kia thoát ra, nhân thủ không đủ cứ nói, lão bại hoại Khôn Đức sẽ giúp một phần sức lực, Ái u…"
Con rồng vô lại này bị Giai Ti Lệ hung hăng nhéo cho một cái.
"Lão hỗn đản kia mặc dù không có lộ diện, nhưng mà Giai Ti Lệ đã cảm ứng được khí tức của y, y đến lần này đến đây không có làm khó ta, Giai Ti Lệ đã liên hệ qua với lão bại hoại đó, y đáp ứng đến lúc đó có thể phân ra một hóa thân đến giúp đỡ".
Đó đích xác là một viện binh cường đại!
Một đạo kim quang thoáng hiện giữa không trung, Long bảo bảo từ trong Đạm Đài thánh địa cũng đã ra đến nơi, con tiểu súc sinh này khóe miệng vẫn còn nhỏ rãi, trong tay còn cầm một bình rượu so với nó còn to hơn lảo đảo bay tới.
"Thần… Thần Nam, ta… mang rượu tới cho ngươi uống, đây là… rượu đã cất được ba trăm năm. Uống ngon… cực kì ngon!" Log bảo bảo nói đứt quãng, bay đến trước mặt Thần Nam một cách khó khăn.
"Cạch"
Thần Nam không khách khí gõ lên đầu nó một cái, nói : "Cái tên tửu quỷ này, thực là càng lúc càng không không giống ai".
Tiểu long ủy khuất đưa móng vuốt màu hoàng kim lên xoa xoa đầu, lướt khướt nói : "Ta… ngươi đúng là không hiểu cho ta, ta… nhẫn nhục … nằm gai nếm mật… náu mình trong nhà bếp của bọn chúng…"
"Náu mình ở nơi đó làm gì, có làm nên công tích vĩ đại nào không, phỏng chừng ăn uống phè phỡn phá phách lung tung trong bếp nhà người ta phải không?"
Tiểu Long lướt khướt cười trừ, nửa ngày sau mới tỉnh ngộ. Lời nói ra cũng không lắp bắp nữa : "Không phải! Ta… đã tra được một tin tức trọng yếu, ta ở trong thánh địa nghe được tên ác ma trong phong ấn kêu gào lúc nửa đêm, xưng bản thân là người của Thần gia".
"Cái gì?" Thần Nam kinh hãi thốt lên, chuyện này đối với hắn mà nói, đúng là một tin tức có tính chấn động.
"Rốt cuộc là chuyện gì, hãy nói lại tường tận một chút!" Hắn liền vội vàng gặng hỏi.
Tiểu long gãi gãi đầu ngượng ngùng nói : "Ta…ta uống quá nhiều, trong lúc đó… đã ngủ thiếp đi".
Ngã!
Thần Nam tức giận thực muốn đánh cho nó vài phát, con súc sinh tinh linh cổ quái này, đến thời khắc mấu chốt thì lại lại mơ hồ.
Ngay cả đại yêu ma La Sâm cùng với Nê Nhân cũng đều có cảm giác đáng tiếc. Dù sao cái thế ma vương kia thực sự quá thần bí.
"Y không phải là cộng tổ của lục đại tà đạo sao, sao lại mang họ Thần?" Thần Nam cảm giác tim đập rất mạnh.
Ở phía xa một con kì lân to lớn, thần hỏa trên thân bốc lên ngút trời láo đến rất nhanh. La Sâm cùng với Nê Nhân phi lên trước, vô cùng cung kính nói : "Cảm tạ tiền bối đã nhắc nhở mấy ngày trước, Côn lôn huyền giới chúng tôi đã có chuẩn bị rồi".
"Đã có chuẩn bị là tốt rồi, bằng không ai biết được cái tên điên kia sau khi thoát ra sẽ không huyết sát thiên hạ chứ, dù sao mấy người có thể kìm chế được hắn đều không có đến".
Phần lớn trong đám huyền giới tu luyện giả đang ở trên không trung tựa hồ biết được lai lịch của bệnh kì lân, đối với nó rất là tôn kính.
Bệnh kì lân đối diện với Thần Nam, nói : "Người trẻ tuổi chuẩn bị tốt rồi chứ, hôm nay ta chỉ đến đây chứng kiến ma quân xuất thế mà thôi, sẽ không ra tay tham dự vào chuyện này. Có không ít lão bất tử ngàn năm không xuất thế cũng đang âm thầm quan sát".
Thần Nam đáp : "Ra hiểu".
Bệnh kì lân nhìn thật sâu vào mắt hắn, nói : "Bất quá, huyền giới nhân gian có không ít người có thâm thù đại hận với người trong thiên giới, đám người này cực lực hi vọng cái thế ma quân xuất thế, bọn chúng có thể trợ giúp ngươi được một chút".
Thần Nam gật đầu, bay về phía Đạm Đài thánh địa, Tử kim thần long cùng với Long bảo bảo đang say khướt bay theo bên cạnh hắn, La Sâm, Nê Nhân cùng bay theo ở phía sau.
Trong lúc đó, Một lão nhân râu tóc bạc phơ dẫn theo mười mấy người từ phía xa bay tới. Hướng về phía Thần Nam hô lớn : "Thần tiểu huynh đệ, nhân mã lao sơn huyền giới chúng tôi, nguyện cùng tiến thoái với huynh đệ".
Đồng thời, ở phía bên cạnh cũng có mấy chục người bay tới, dẫn đầu là một lão giả, nói : "Thanh Hư huyền giới chúng tôi cũng muốn cùng tiến thoái với Thần tiểu huynh đệ".
"Còn có Tử Uyển huyền giới chúng tôi, hôm nay muốn trợ giúp Thần tiểu huynh đệ thả ma quân thoát ra, để cho y gây loạn cho thiên giới, vì tổ sư đã mất của chúng ta mà báo thù". Một lão bà bà dẫn theo mười mấy người con gái đứng tuổi bay tới.
"Còn có Cửu Cung huyền giới chúng tôi".
"Còn có chúng tôi…"
……
Từ bốn phương tám hướng, từng đoàn người bay tới lần lượt vây quanh Thần Nam, đám huyền giới này đều có múi thù không đội trời chung với thiên giới.
Thần Nam thầm giật mình kinh hãi, nhân gian không phải không có cao thủ a, chỉ là bình thường rất ít hiện hữu, thường ngày đều là ẩn tu không để ý đến trần tục. Trong nháy mắt, huyền giới cao thủ đến bên cạnh hắn càng lúc càng nhiều, mà ở phía xa nhưng người đứng xem càng lúc càng đông.
"Các người đều biết mấy thần vương trên thiên giới là kẻ địch của ta, vậy nên các người cùng với ta có cùng mục đích, ta cũng không nói lời thừa nữa, bây giờ chúng ta cùng đi đưa cho thiên giới một đại lễ nào".
Từ phía chân trời, vô số bóng người hoặc cưỡi thải vân, hoặc ngự ma vân ùn ùn kéo tới bao phủ lấy Đạm Đài thánh địa.
Mà huyền giới cao thủ quan chiến càng lúc càng nhiều, tất cả đều đã hiển lộ tung tích xúm đen xúm đỏ vây quang Đam Đài thánh địa.
Đạm Đài phái như lâm đại địch, rất nhiều cao thủ có thể ngự không phi hành đến xâm phạm, sự việc này vạn năm qua chưa từng xảy ra, bởi vì dù là ai cũng phải nể mặt Đạm Đài Tuyền trên thiên giới mấy phần.
Mấy vị tiên sư trên thiên giới xuống nhất thời biến sắc, bọn họ tuy có tiên nhân chi thể, nhưng cũng không hơn huyền giới cao thủ bao nhiêu, cũng không chắc chiếm được bất cứ ưu thế gì. Còn nữa, nhưng người đến lần này quá đông, chỉ nhìn thôi cũng khiến bọn họ rùng mình.
Tất cả Đạm Đài đệ tử đều ngẩng mặt nhìn huyền giới đại quân trên không trung, không biết phải làm thế nào. Mấy ngày gần đây bọn họ cũng đã biết ở vùng phụ cận Đạm Đài thánh địa xuất hiện không ít huyền giới cao thủ, rốt cuộc muốn làm cái gì, bây giờ bọn họ căn bản vô lực ngăn cản.
Mộng Khả Nhi cũng ở trong đám người đang nhìn lên trời. Nam tử đang ở phía trước dẫn dắt phần đông cao thủ, sát khí đằng đằng như thần ma khiến cho nàng trong lòng chấn động. Muốn nói gì đó nhưng không thể nào mở miệng nói ra được.
Thần Nam là người dẫn đầu huyền giới đại quân. Mộng Khả Nhi chỉ có thể lặng lẽ nhìn hắn phá vỡ phong ấn do tổ sư Đạm Đài Tuyền bày ra.
Huyền giới đại quân như đám mây đen hạ xuống, từng lớp từng lớp hướng phía thạch lâm nơi phong ấn tuyệt thế đại ma vương.
Trên mặt đất nhiễm hồng máu huyết của các tiên thần trong truyền thuyết phát ra từng đợt khí tức âm u đáng sợ, một cỗ sát khí lúc có lúc không từ dưới đất dâng lên.
Thần Nam hét lớn : "Theo truyền thuyết, năm đó vì phong ấn ma quân, nơi đây xương cốt tiên thần chất cao như núi, máu nhiễm hồng cả trời cao. Cuối cùng phần lớn cao thủ đã bày ra tuyệt sát đại trận, phong ấn ma quân vào trong địa quật. Hôm nay, chúng ta muốn phá vỡ tuyệt sát đại trận, trước tiên cần phải lấy máu làm lễ hiến tế, các người đã chuẩn bị tốt chưa?"
"Sớm đã chuẩn bị tốt rồi".
Những thủ lĩnh của các huyền giới đều mở nội thiên địa của mình, vô số những sinh vật hoang dã như sư tử, hổ báo, lang, tượng… bị chém giữa không trung, máu tươi từ trên không trung rơi xuống như mưa.
Quang cảnh dị thường tàn khốc, thi thể của dã thú ở trong Đạm Đài thánh địa chất cao như núi, trong thạch lâm máu chảy thành sông, dâng lên cuồng cuộn.
"Máu của dã thú thì làm sao được chứ, lễ tế quá đơn giản rồi, ta mang máu của tiên thần đến tế lễ đây".
Một âm thanh già nua từ xa vang lên.
Đại yêu ma La Sâm, Nê Nhân theo sát phía sau, Tiểu công chúa vô pháp vô thiên ở bên ngoài cũng lặng lẽ cưỡi lên một con chim lớn bám theo sau. Lúc này, đám lão yêu trong Côn Lôn huyền giới mắt nhắm mắt mở, tựa hồ rất nguyện ý cho nhân vật phiền toái này rời đi một khoảng thời gian. Đương nhiên, với tốc độ của nàng tuyệt không có khả năng đuổi kịp được ba người ở phía trước, chỉ có thể tự tìm đường đi một mình mà thôi.
Xuyên vân phá vụ, Thần Nam, La Sâm, Nê Nhan ba người trong nháy mắt đã đi được trăm dặm, trong một khoảng thời gian ngắn đã liên tục bay qua hai tiểu quốc.
Đối với tu vi của hai tên yêu ma này, Thần Nam rất lấy làm kinh ngạc, hai người này tựa hồ đã đạt đến cảnh giới thần vương sơ cấp, lại tựa hồ như cùng một tuyến với đệ tử Vương Chí của Đạm Đài Tuyền, ở vào cảnh giới chuẩn thần vương, làm cho người khác không thể nhìn thấu.
Đại yêu ma La Sâm hóa thân vô số, ngàn năm trước đã từng cùng với Ma Oa đại náo Tây thổ, dấy lên một trận gió tanh mưa máu, mà mấy trăm năm trước trong lúc nhiệt huyết dâng lên, tại đông thổ kiến lập một đế quốc nhân loại không lớn cũng không nhỏ, trở thành thái thượng mấy trăm năm sau đó mới giả chết thoái ẩn.
Nê Nhân nhìn qua thì thấy chân chất mộc mạc, nhưng tuyệt đối là một kẻ gian ngoan độc ác, từng trong một đêm đồ sát tám trăm dặm, chỉ phất tay đã làm cho mấy cừu gia huyền giới nhỏ nhoi tan thành mây khói.
Có hai đại cường giả này theo sau, hơn nữa lại có Đại Ma cùng với Nạp Lan Nhược Thủy, Thần Nam cảm giác đằng sau mình đã rất cường đại.
Vạn dặm xa xôi, đối với cường giả có thể ngự không phi hành mà nói, vô cùng nhàn h. Hại đại yêu ma tuy không có tốc độ như Thần vương dực của Thần Nam, nhưng khi toàn lực phi hành thì tốc độ cụng dị thường kinh người.
Một ngọn núi lớn nhanh chóng lui lại phía sau, từng tòa thành trấn của nhân loại hóa thành hư ảnh. Đám người Thần Nam đến phi hành giữa trưa cuối cùng cũng đến được Đạm Đài thánh địa, nơi hội tụ mưa gió tám phương.
Bay đến gần nơi này trăm dặm đã có thể cảm giác được khí tức không bình thường, phần lớn cao thủ của các huyền giới từ các nơi trên đại lục đã hội tụ tại đây, khắp nơi tràn ngập các loại cường giả khí tức.
Mà Cái thế ma vương bị phong ấn trong Đạm Đài thánh địa, hai ngày gần đây giọng gào thét ngày càng thêm kịch liệt, không chỉ xuất hiện lúc nửa đêm mà giờ ngay cả ban ngày cũng xuất hiện, thường xuyên khiến cho đám đệ tử trong Đạm Đài thánh địa cảm gaics được từng đợt khí tức âm u khủng bố.
Ma quân bị phong ấn tựa hồ cũng biết, ngày y thoát khỏi sự trói buộc không còn xa, y phẩng phất đã cảm giác được không khí không tầm thường ở bên ngoài.
Ba tiếng kêu dài từ phía xa vọng tới, Thần Nam, La Sâm, Nê Nhân xuất hiện ở trên những dãy núi tuyết liên liên bất tận, Cổ thánh địa xanh mướt đã hiện lên trước mắt.
Cảm nhận được khí tức cường đại tỏa bên ngoài của ba người, phần lớn cao thủ huyền giới đều bêy lên không trung, trong những người này có không ít người đã nhìn thấy bức vẽ Thần Nam, cũng sớm nghe cực đạo cao thủ nhân gian nói rằng, hôm nay hắn sẽ đại phá tuyệt sát trân của Đạm Đài thánh địa, thả cái thế ma quân ra ngoài.
Nguyên khí dao động của phần đông huyền giới cao thủ đồng thời dâng lên mãnh liệt, sau khi hội tụ lại thực sự mânh mông như đại dương, vừa mạnh mẽ vừa khủng bố, không thể đo lường.
"Grào…" Một tiếng long ngâm từ phía xa vọng tới, Tử Kim thần long cùng với Giai Ti Lệ như thiểm điện nhanh chóng lao tới.
"Con cá trạch nhà người kêu gào cái gì".
"Grào… Tiểu tử, hôm nay ta mang viện binh tới cho ngươi" Tử kim thần long đắc ý phi thường nói : "Nếu như đến lúc thả tên đại ma vương kia thoát ra, nhân thủ không đủ cứ nói, lão bại hoại Khôn Đức sẽ giúp một phần sức lực, Ái u…"
Con rồng vô lại này bị Giai Ti Lệ hung hăng nhéo cho một cái.
"Lão hỗn đản kia mặc dù không có lộ diện, nhưng mà Giai Ti Lệ đã cảm ứng được khí tức của y, y đến lần này đến đây không có làm khó ta, Giai Ti Lệ đã liên hệ qua với lão bại hoại đó, y đáp ứng đến lúc đó có thể phân ra một hóa thân đến giúp đỡ".
Đó đích xác là một viện binh cường đại!
Một đạo kim quang thoáng hiện giữa không trung, Long bảo bảo từ trong Đạm Đài thánh địa cũng đã ra đến nơi, con tiểu súc sinh này khóe miệng vẫn còn nhỏ rãi, trong tay còn cầm một bình rượu so với nó còn to hơn lảo đảo bay tới.
"Thần… Thần Nam, ta… mang rượu tới cho ngươi uống, đây là… rượu đã cất được ba trăm năm. Uống ngon… cực kì ngon!" Log bảo bảo nói đứt quãng, bay đến trước mặt Thần Nam một cách khó khăn.
"Cạch"
Thần Nam không khách khí gõ lên đầu nó một cái, nói : "Cái tên tửu quỷ này, thực là càng lúc càng không không giống ai".
Tiểu long ủy khuất đưa móng vuốt màu hoàng kim lên xoa xoa đầu, lướt khướt nói : "Ta… ngươi đúng là không hiểu cho ta, ta… nhẫn nhục … nằm gai nếm mật… náu mình trong nhà bếp của bọn chúng…"
"Náu mình ở nơi đó làm gì, có làm nên công tích vĩ đại nào không, phỏng chừng ăn uống phè phỡn phá phách lung tung trong bếp nhà người ta phải không?"
Tiểu Long lướt khướt cười trừ, nửa ngày sau mới tỉnh ngộ. Lời nói ra cũng không lắp bắp nữa : "Không phải! Ta… đã tra được một tin tức trọng yếu, ta ở trong thánh địa nghe được tên ác ma trong phong ấn kêu gào lúc nửa đêm, xưng bản thân là người của Thần gia".
"Cái gì?" Thần Nam kinh hãi thốt lên, chuyện này đối với hắn mà nói, đúng là một tin tức có tính chấn động.
"Rốt cuộc là chuyện gì, hãy nói lại tường tận một chút!" Hắn liền vội vàng gặng hỏi.
Tiểu long gãi gãi đầu ngượng ngùng nói : "Ta…ta uống quá nhiều, trong lúc đó… đã ngủ thiếp đi".
Ngã!
Thần Nam tức giận thực muốn đánh cho nó vài phát, con súc sinh tinh linh cổ quái này, đến thời khắc mấu chốt thì lại lại mơ hồ.
Ngay cả đại yêu ma La Sâm cùng với Nê Nhân cũng đều có cảm giác đáng tiếc. Dù sao cái thế ma vương kia thực sự quá thần bí.
"Y không phải là cộng tổ của lục đại tà đạo sao, sao lại mang họ Thần?" Thần Nam cảm giác tim đập rất mạnh.
Ở phía xa một con kì lân to lớn, thần hỏa trên thân bốc lên ngút trời láo đến rất nhanh. La Sâm cùng với Nê Nhân phi lên trước, vô cùng cung kính nói : "Cảm tạ tiền bối đã nhắc nhở mấy ngày trước, Côn lôn huyền giới chúng tôi đã có chuẩn bị rồi".
"Đã có chuẩn bị là tốt rồi, bằng không ai biết được cái tên điên kia sau khi thoát ra sẽ không huyết sát thiên hạ chứ, dù sao mấy người có thể kìm chế được hắn đều không có đến".
Phần lớn trong đám huyền giới tu luyện giả đang ở trên không trung tựa hồ biết được lai lịch của bệnh kì lân, đối với nó rất là tôn kính.
Bệnh kì lân đối diện với Thần Nam, nói : "Người trẻ tuổi chuẩn bị tốt rồi chứ, hôm nay ta chỉ đến đây chứng kiến ma quân xuất thế mà thôi, sẽ không ra tay tham dự vào chuyện này. Có không ít lão bất tử ngàn năm không xuất thế cũng đang âm thầm quan sát".
Thần Nam đáp : "Ra hiểu".
Bệnh kì lân nhìn thật sâu vào mắt hắn, nói : "Bất quá, huyền giới nhân gian có không ít người có thâm thù đại hận với người trong thiên giới, đám người này cực lực hi vọng cái thế ma quân xuất thế, bọn chúng có thể trợ giúp ngươi được một chút".
Thần Nam gật đầu, bay về phía Đạm Đài thánh địa, Tử kim thần long cùng với Long bảo bảo đang say khướt bay theo bên cạnh hắn, La Sâm, Nê Nhân cùng bay theo ở phía sau.
Trong lúc đó, Một lão nhân râu tóc bạc phơ dẫn theo mười mấy người từ phía xa bay tới. Hướng về phía Thần Nam hô lớn : "Thần tiểu huynh đệ, nhân mã lao sơn huyền giới chúng tôi, nguyện cùng tiến thoái với huynh đệ".
Đồng thời, ở phía bên cạnh cũng có mấy chục người bay tới, dẫn đầu là một lão giả, nói : "Thanh Hư huyền giới chúng tôi cũng muốn cùng tiến thoái với Thần tiểu huynh đệ".
"Còn có Tử Uyển huyền giới chúng tôi, hôm nay muốn trợ giúp Thần tiểu huynh đệ thả ma quân thoát ra, để cho y gây loạn cho thiên giới, vì tổ sư đã mất của chúng ta mà báo thù". Một lão bà bà dẫn theo mười mấy người con gái đứng tuổi bay tới.
"Còn có Cửu Cung huyền giới chúng tôi".
"Còn có chúng tôi…"
……
Từ bốn phương tám hướng, từng đoàn người bay tới lần lượt vây quanh Thần Nam, đám huyền giới này đều có múi thù không đội trời chung với thiên giới.
Thần Nam thầm giật mình kinh hãi, nhân gian không phải không có cao thủ a, chỉ là bình thường rất ít hiện hữu, thường ngày đều là ẩn tu không để ý đến trần tục. Trong nháy mắt, huyền giới cao thủ đến bên cạnh hắn càng lúc càng nhiều, mà ở phía xa nhưng người đứng xem càng lúc càng đông.
"Các người đều biết mấy thần vương trên thiên giới là kẻ địch của ta, vậy nên các người cùng với ta có cùng mục đích, ta cũng không nói lời thừa nữa, bây giờ chúng ta cùng đi đưa cho thiên giới một đại lễ nào".
Từ phía chân trời, vô số bóng người hoặc cưỡi thải vân, hoặc ngự ma vân ùn ùn kéo tới bao phủ lấy Đạm Đài thánh địa.
Mà huyền giới cao thủ quan chiến càng lúc càng nhiều, tất cả đều đã hiển lộ tung tích xúm đen xúm đỏ vây quang Đam Đài thánh địa.
Đạm Đài phái như lâm đại địch, rất nhiều cao thủ có thể ngự không phi hành đến xâm phạm, sự việc này vạn năm qua chưa từng xảy ra, bởi vì dù là ai cũng phải nể mặt Đạm Đài Tuyền trên thiên giới mấy phần.
Mấy vị tiên sư trên thiên giới xuống nhất thời biến sắc, bọn họ tuy có tiên nhân chi thể, nhưng cũng không hơn huyền giới cao thủ bao nhiêu, cũng không chắc chiếm được bất cứ ưu thế gì. Còn nữa, nhưng người đến lần này quá đông, chỉ nhìn thôi cũng khiến bọn họ rùng mình.
Tất cả Đạm Đài đệ tử đều ngẩng mặt nhìn huyền giới đại quân trên không trung, không biết phải làm thế nào. Mấy ngày gần đây bọn họ cũng đã biết ở vùng phụ cận Đạm Đài thánh địa xuất hiện không ít huyền giới cao thủ, rốt cuộc muốn làm cái gì, bây giờ bọn họ căn bản vô lực ngăn cản.
Mộng Khả Nhi cũng ở trong đám người đang nhìn lên trời. Nam tử đang ở phía trước dẫn dắt phần đông cao thủ, sát khí đằng đằng như thần ma khiến cho nàng trong lòng chấn động. Muốn nói gì đó nhưng không thể nào mở miệng nói ra được.
Thần Nam là người dẫn đầu huyền giới đại quân. Mộng Khả Nhi chỉ có thể lặng lẽ nhìn hắn phá vỡ phong ấn do tổ sư Đạm Đài Tuyền bày ra.
Huyền giới đại quân như đám mây đen hạ xuống, từng lớp từng lớp hướng phía thạch lâm nơi phong ấn tuyệt thế đại ma vương.
Trên mặt đất nhiễm hồng máu huyết của các tiên thần trong truyền thuyết phát ra từng đợt khí tức âm u đáng sợ, một cỗ sát khí lúc có lúc không từ dưới đất dâng lên.
Thần Nam hét lớn : "Theo truyền thuyết, năm đó vì phong ấn ma quân, nơi đây xương cốt tiên thần chất cao như núi, máu nhiễm hồng cả trời cao. Cuối cùng phần lớn cao thủ đã bày ra tuyệt sát đại trận, phong ấn ma quân vào trong địa quật. Hôm nay, chúng ta muốn phá vỡ tuyệt sát đại trận, trước tiên cần phải lấy máu làm lễ hiến tế, các người đã chuẩn bị tốt chưa?"
"Sớm đã chuẩn bị tốt rồi".
Những thủ lĩnh của các huyền giới đều mở nội thiên địa của mình, vô số những sinh vật hoang dã như sư tử, hổ báo, lang, tượng… bị chém giữa không trung, máu tươi từ trên không trung rơi xuống như mưa.
Quang cảnh dị thường tàn khốc, thi thể của dã thú ở trong Đạm Đài thánh địa chất cao như núi, trong thạch lâm máu chảy thành sông, dâng lên cuồng cuộn.
"Máu của dã thú thì làm sao được chứ, lễ tế quá đơn giản rồi, ta mang máu của tiên thần đến tế lễ đây".
Một âm thanh già nua từ xa vang lên.
Tác giả :
Ngô Biển Quân