Thần Ma Thiên Tôn
Chương 102: Thông linh Huyền Khí
Trích dẫn:
- Các ngươi đều thi đậu vào Thiên Đế Học Cung, chính là vinh quang của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, Hầu Phủ tự nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi! Mỗi người các ngươi đều có thể thu được một kiện Huyền Khí làm phần thưởng! Về phần có thể đạt được Huyền Khí phẩm cấp gì, như vậy cần dựa vào nhãn lực và vận khí của các ngươi! Đi thôi! Hiện tại ta sẽ dẫn các ngươi đến Thất Tinh Tàng Bảo Động!
- Bảy ngày sau, lúc các ngươi tiến nhập Thiên Đế Học Cung khẳng định còn có thể có một hồi Tỷ thí Nhập học! Nếu như có thể ở trong Thất Tinh Tàng Bảo Động tìm được một kiện Huyền Khí Thượng Cổ, nhất định có thể khiến cho chiến lực của các ngươi đề thăng một mảng lớn!
Thất Tinh Tàng Bảo Động, chính là do tổ tiên Kiếm Các Hầu Phủ lưu lại, đã có lịch sử trên ngàn năm rồi.
Từ xưa đến nay, mỗi khi tổ tiên Kiếm Các Hầu Phủ Nam chinh Bắc chiến, giết địch diệt cướp, tiêu diệt rất nhiều thế lực đối địch, đều đem các binh khí thu thập được đặt vào bên trong Thất Tinh Tàng Bảo Động.
Trải qua bao nhiêu năm tháng tích lũy, cũng không ai biết được trong Thất Tinh Tàng Bảo Động này rốt cuộc có được bao nhiêu binh khí. Trong đó cũng có các loại Huyền Khí Thượng Cổ vô cùng trân quý, cũng có các loại tục khí do sắt thường chế tạo thành.
Chỉ có nhân tài kiệt xuất chân chính, hơn nữa còn là anh kiệt lập được đại công huân cho Kiếm Các Hầu Phủ, mới có tư cách tiến vào Thất Tinh Tàng Bảo Động tầm bảo.
Có thể tìm được bảo vật cấp bậc gì? Toàn bộ phải dựa vào vận khí và nhãn lực của ngươi!
Lúc này, Ninh Thiên Thành đã dẫn Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Hinh Nhi, Ninh Mỹ Nhi tới bên ngoài Thất Tinh Tàng Bảo Động.
Ngoài động, dưới một cây Ngô Đồng Thụ cổ xưa, có hai cây trụ đá, bên trên có hai vị lão giả mặc bố y ngồi xếp bằng.
Độ tuổi của hai vị lão giả này cũng đều vượt qua một trăm tuổi, tóc bạc như cước, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, trên y phục có một tầng bụi bặm dày đặc. Trên cổ, trên lỗ tai, trên áo còn có từng sợi từng sợi mạng nhện chằng chịt.
Cũng không biết bọn họ đã ngồi xếp bằng dưới tàng cây bao lâu rồi, phỏng chừng đã mấy năm trời không hề di động thân thể. Hai mắt nhắm thật chặt, thật giống như hai khối bàn thạch hằng cổ bất động.
Ninh Thiên Thành hướng về phía hai vị lão giả này vái một cái, sau đó xoay người, nói với ba người Ninh Tiểu Xuyên:
- Hiện tại các ngươi có thể tiến nhập Thất Tinh Tàng Bảo Động! Nhớ kỹ, trong động cũng không phải là không có hung hiểm! Một ít Huyền Khí cường đại đã thông linh tính, thậm chí sẽ chủ động công kích người khác!
Huyền Khí phẩm cấp cao nhất mà Ninh Tiểu Xuyên từng gặp qua là Huyền Khí tứ phẩm, chẳng qua đó là nhìn thấy ở trong Huyền Khí Điện của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, ngay cả cơ hội sờ một cái cũng không có.
Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể khẳng định, Huyền Khí tứ phẩm, khẳng định chưa thể đạt đến trình độ thông linh!
Huyền Khí phẩm cấp phải cao đến mức nào, mới có thể đả thông linh tính, chủ động công kích người khác?
Ninh Tiểu Xuyên mang theo tâm lý tò mò, đi vào Thất Tinh Tàng Bảo Động!
Sau khi đi vào, bên trong liền xuất hiện bảy cái cửa động!
Ba người bọn họ đều tự mình lựa chọn một cánh cửa mà đi vào, Ninh Tiểu Xuyên chọn một phiến cánh cửa đầu tiên bên trái.
Đi vào trong cửa động, trước mắt thuần một mảnh đen kịt, ngón tay chỉ có thể chạm tới thạch bích lạnh như băng, bên tai truyền đến tiếng bước chân vang vọng.
Ninh Tiểu Xuyên ngửi thấy một chút không khí trong huyệt động, nghe được một mùi thi thể hôi thối gay mũi, cảm giác không khí xung quanh cực kỳ âm sâm, không giống như là đi vào Tàng bảo động, trái lại càng giống như là đi vào một tòa thi động ngàn năm.
Đi tiếp về phía trước đại khái chừng ba mươi thước, quả nhiên nhìn thấy trên mặt đất nằm nửa đoạn thi thể, huyết nhục đã không còn, trên thi thể vẫn còn cắm một thanh chiến kiếm.
Thanh chiến kiếm này dài đến bốn thước, toàn thân ngăm đen, trên chuôi kiếm còn khảm chín viên Huyền thạch, tản mát ra một tầng quang mang nhàn nhạt.
Xoảng!
Ninh Tiểu Xuyên rút thanh chiến kiếm từ trên thi thể ra, nắm lấy chuôi kiếm, cảm giác được một luồng ấm áp nhàn nhạt.
Tuy rằng thanh kiếm này đã đặt ở trong động chẳng biết bao nhiêu năm trời, thế nhưng vẫn bóng loáng như mới, không có một chút vết rỉ sét nào cả.
- Kiếm tốt! Chẳng qua cũng chỉ là một thanh tục khí, còn chưa đạt tới cấp bậc Huyền Khí!
Ninh Tiểu Xuyên đem thanh chiến kiếm cắm trở về trong thi thể, sau đó lại tiếp tục đi tới.
Dọc theo đường đi, vẫn còn nhìn thấy mấy cỗ thi thể, trên mỗi một cỗ thi thể đều có một thanh binh khí. Trong đó còn có một kiện Cửu Hoàn Đao đạt tới cấp bậc Huyền Khí. Chẳng qua chỉ là Huyền Khí bhất phẩm, Ninh Tiểu Xuyên cũng không chọn nó.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác thi khí trong động càng lúc càng đậm hơn, liền dừng bước lại, nhìn đám thi cốt rậm rạp chằng chịt trước mắt, trong lòng có chút phát lạnh.
Trước mắt xuất hiện đại lượng thi cốt, đặt chồng chất lên nhau, quả thật chính là xếp thành một tòa thi sơn.
Những hài cốt này có cái đã chết đi mấy trăm năm, chỉ còn lại khung xương, có cái mới chết đi mấy tháng, trên người còn tản mát ra mùi tanh tưởi nồng đậm.
Giống như những bộ hài cốt thấy được lúc trước, trên mỗi một bộ hài cốt đều có một kiện binh khí, có cái có đến hai kiện.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn đám thi cốt và binh khí rậm rạp chằng chịt trước mắt, quả thật giống như là một tòa chiến trường bỏ hoang, nói chính xác hơn, càng giống như là một bãi tha ma loạn táng vậy.
Trong lòng hắn cảm khái nói:
- Các tiền nhân Kiếm Các Hầu Phủ thật đúng là lười biếng, đem binh khí bỏ vào Thất Tinh Tàng Bảo Động thì cũng thôi đi, lại còn đem cả thi thể bỏ luôn vào trong động! Lẽ nào rút binh khí từ trên thi cốt ra lại khó khăn đến vậy?
- Không! Ta hiểu rồi!
- Các thi thể nằm trong động, khẳng định đều là chủ nhân của các binh khí này! Tổ tiên Kiếm Các Hầu Phủ làm như vậy, là muốn nói cho hậu nhân tiến nhập Thất Tinh Tàng Bảo Động biết, nếu như không trở nên cường đại, cuối cùng cũng sẽ bị người khác giết chết, binh khí cũng sẽ bị người khác cướp đoạt đi!
Trở nên cường đại, mới có thể bảo hộ binh khí của mình!
Kẻ yếu, sẽ bị người khác cướp đoạt!
Trong đám loạn thi cũng có vài món binh khí ngoài mặt vẫn còn phun ra nuốt vào từng luồng khí lưu, giống như là đang hô hấp, còn có thể phát sinh dị thanh nữa!
Ngoài mặt một vài binh khí còn tràn ra từng đạo tinh hoa Huyền Khí, ở trong huyệt động ngưng tụ ra Huyền Khí cầu, ngưng tụ ra đồ văn, ngưng tụ thành quỷ hỏa, ngưng tụ thành nhân hình…
Những thứ này đều là tinh khí và huyền lực do binh khí tự sản sinh ra.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt một thanh trường thương.
Thanh trường thương này thô to chừng cánh tay trẻ con, dài đến năm thước, do Bạch Ngân Điện Thạch rèn luyện tạo thành, trên thân thương bày ra các loại đồ án tùng, trúc, mai…
Đầu thương khắc một hàng chữ nhỏ: Điện Quang Độc Long Thương!
Trích dẫn:
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt một thanh trường thương.
Thanh trường thương này thô to chừng cánh tay trẻ con, dài đến năm thước, do Bạch Ngân Điện Thạch rèn luyện tạo thành, trên thân thương bày ra các loại đồ án tùng, trúc, mai…
Đầu thương khắc một hàng chữ nhỏ: Điện Quang Độc Long Thương!
Ngón tay Ninh Tiểu Xuyên còn chưa có chạm vào thân thương, cự ly còn cách một phân, trên thân thương đã lưu động ra một tia điện lưu thật nhỏ, nối liền đến đầu ngón tay Ninh Tiểu Xuyên.
Xích xích!
Ninh Tiểu Xuyên nhấc thanh trường thương lên, cảm thụ được trọng lượng cây thương, đại khái chừng tám trăm cân.
Mũi thương thập phần sắc bén, tự động phun ra từng đạo điện xà.
- Quả thật là một thanh thương tốt! Nếu như phối hợp với thần thông Thiểm Điện Thần Thú của ta, sẽ có thể bộc phát ra uy lực cực kỳ bất phàm! Thế nhưng cây thương này dường như chỉ là Huyền Khí tam phẩm, còn chưa đạt được yêu cầu của ta, nên tìm một chút nữa!
Ninh Tiểu Xuyên đem thanh trường thương trong tay đặt trở lại.
Huyền Khí tam phẩm đã tương đối tốt, giá trị đắt đỏ, uy lực cũng rất mạnh, cũng xem như là binh khí phi thường thích hợp.
Thế nhưng nơi này chính là Thất Tinh Tàng Bảo Động, cất giấu các loại chiến bảo mà Kiếm Các Hầu Phủ thu thập được trong gần ngàn năm qua, nếu như chỉ lấy được một kiện Huyền Khí tam phẩm mà đã đi ra ngoài, thì Ninh Tiểu Xuyên vẫn không cam lòng.
Tiếp tục ở trong động tìm kiếm một hồi.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt một bộ xương khô. Bộ xương khô này chí ít đã chết cách đây 300 năm, lúc sinh tiền là bị một thanh chủy thủ bạch ngọc đâm chết. Thanh chủy thủ chính là từ đỉnh đầu hắn đâm xuống, toàn bộ phần sọ đều bị chấn nát.
Trên thanh chủy thủ, lưu động từng vòng quang hoàn huyền diệu, ngưng tụ thành một tầng hào quang hình dạng liên hoa, có vẻ vô cùng xa hoa.
Ngón tay Ninh Tiểu Xuyên chạm lên thanh chủy thủ, thanh chủy thủ lập tức nhẹ nhàng run rẩy, phát ra từng tiếng vang chói tai, bùng lên một luồng hàn khí.
Rắc rắc!
Luồng hàn khí kia liền đem cánh tay Ninh Tiểu Xuyên bao vây lại, ở ngoài lớp da ngưng tụ một tầng sương trắng, ngay cả xương cốt cũng đều bị đông cứng đến tê dại, máu huyết giống như là đóng băng hoàn toàn.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng vận chuyển Huyền Khí Võ Đạo, gia tăng tốc độ máu lưu chuyển lên không chỉ gấp mười lần, một luồng lực lượng cực nóng tự động từ trong máu phát ra, liền đem luồng hàn khí kia khu trục ra ngoài.
Rắc rắc!
Chuôi chủy thủ bạch ngọc kia từ trên xương sọ của bộ xương khô tự động bay ra, huyền phù ở trên hư không, giống như là một cái đài sen nở rộ linh quang, phát ra một tiếng kêu to, sau đó liền hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên đâm tới.
Thật đúng là Thông linh Huyền Khí!
Trong Huyền Khí đã đản sinh ra linh trí nhàn nhạt, có thể chủ động công kích người khác.
- Thiểm điện!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên duỗi một cái, từ đằng xa, thanh Điện Quang Độc Long Thương lúc nãy liền bay đến trong tay hắn. Một luồng quang mang thiểm điện nồng đậm bạo phát ra, hình thành hơn mười đạo điện xà.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Ninh Tiểu Xuyên huy động trường thương, khí thế hung mãnh, đại chiến cùng chuôi bạch ngọc chủy thủ kia.
Tựa hồ như bị lực lượng thiểm điện dẫn dắt, toàn bộ Thông linh Huyền Khí bên trong huyệt động đều phát ra tiếng quái khiếu, mãnh liệt run rẩy, sau đó chúng nó đều từ trên các bộ thi cốt bay lên.
Một thanh cổ kiếm, một tấm gương đồng, một cây thiết thủ, tổng cộng ba món Thông linh Huyền Khí đều bùng phát ra quang mang Huyền Khí, gia nhập đội ngũ vây công Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đem thanh trường thương quăng mạnh ra, đánh lên trên tấm gương đồng, liền đánh bay tấm gương đồng ra ngoài.
Thế nhưng trên tấm gương đồng lại tản mát ra một tầng quang tráo kim sắc, chấn lui Điện Quang Độc Long Thương, trên mặt gương phát ra một đạo quang trụ, phóng thẳng tới Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm giác được nguy cơ mạnh mẽ. Nếu như bị mấy món Huyền Khí vây công đánh chết ở trong động, như vậy thì quá xui xẻo rồi.
- Thiên Lôi Hồng Chung!
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, trong miệng phóng ra một cái chuông lớn, đem đạo quang trụ kia chấn nát.
- Diệt Thế Kiếm Đạo!
Một luồng kiếm ý mênh mông từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát ra, khiến cho khí tức trên người hắn trong nháy mắt biến đổi, tựa như một vị Kiếm Thần xuất thế, có uy thế quân lâm thiên hạ!
Ào ào ào!
Trong động, đám chiến kiếm đang cắm trên các thi thể cũng đều bay lên, phiêu phù trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Tổng cộng có 81 thanh cổ kiếm, có thanh phát ra quang hoa chói mắt, có thanh phong cách cổ xưa trầm tích, có thanh thân kiếm tinh tế,…
81 thanh cổ kiếm cũng đều bị Ninh Tiểu Xuyên điều động, hướng về bốn kiện Thông linh Huyền Khí kia trùng kích tới.
Thình thịch!
Thình thịch!
Đại chiến trở nên vô cùng kịch liệt, Huyền Khí Võ Đạo trùng kích khắp nơi trong huyệt động, đem rất nhiều tử thi đều chấn cho nát bấy.
Từng cỗ từng cỗ tử thi bị hất bay đi, đem một đám các tử thi đặt ở tầng dưới đều lộ ra.
Những tử thi này cũng đã bị đè ở bên dưới mấy trăm năm, thậm chí hơn ngàn năm, toàn bộ đều đã hư nát thành xương khô, chỉ còn lại một đám khung xương trắng hếu.
Không!
Bên trong đám khung xương trắng hếu kia, vẫn còn có một cỗ tử thi vẫn còn bảo tồn hoàn hảo không tổn hao gì, ngay cả lớp da bên ngoài cũng không bị hư thối, nhìn qua quả thật giống như là một người sống ngồi trong đám xương khô vậy.
Thế nhưng, hắn quả thật là đã chết đi hơn ngàn năm.
Người đã chết đi hơn ngàn năm, vì sao thi thể còn có thể bảo tồn được hoàn hảo như thế?
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên cũng nhìn thấy một màn này. Hắn liền đem Diệt Thế Kiếm Ý trong cơ thể hoàn toàn bộc phát ra. Ngoài mặt 81 thanh chiến kiếm đều bịt kín một tầng quang tráo, hình thành nên một tòa kiếm trận, cắm ở trên mặt đất, đem bốn kiện Thông linh Huyền Khí cường thế trấn áp xuống.
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một hơi, thân thể khẽ động, liền đi tới bên cạnh cỗ tử thi kia.
Đỉnh đầu cỗ tử thi này sáng loáng tròn trịa, không có một sợi tóc, trái lại có chín vết sẹo đen xạm, mặc trên người một chiếc áo cà sa màu đỏ, hai tay tạo thành hình chữ thập, trên mặt mỉm cười, có vẻ trang nghiêm vô cùng.
Nhìn kỹ lại, hóa ra là một vị tăng nhân!
Kể từ khi Ninh Tiểu Xuyên đi tới thế giới này, chưa bao giờ nhìn thấy qua một vị tăng nhân nào cả, cũng chưa hề nhìn thấy qua chùa miếu nào, vốn tưởng rằng trong thế giới này không ai tin Phật, thế nhưng hiện tại lại có thể nhìn thấy một thi thể hòa thượng đã chết đi hơn ngàn năm.
- Ngọc Lam Đế quốc không ai tin Phật, người người tu võ, như thế nào lại xuất hiện thi thể một vị tăng nhân? Chẳng lẽ, hắn cũng tới từ Địa Cầu sao?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm cỗ thi cốt hòa thượng trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ như vậy.
- Các ngươi đều thi đậu vào Thiên Đế Học Cung, chính là vinh quang của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, Hầu Phủ tự nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi! Mỗi người các ngươi đều có thể thu được một kiện Huyền Khí làm phần thưởng! Về phần có thể đạt được Huyền Khí phẩm cấp gì, như vậy cần dựa vào nhãn lực và vận khí của các ngươi! Đi thôi! Hiện tại ta sẽ dẫn các ngươi đến Thất Tinh Tàng Bảo Động!
- Bảy ngày sau, lúc các ngươi tiến nhập Thiên Đế Học Cung khẳng định còn có thể có một hồi Tỷ thí Nhập học! Nếu như có thể ở trong Thất Tinh Tàng Bảo Động tìm được một kiện Huyền Khí Thượng Cổ, nhất định có thể khiến cho chiến lực của các ngươi đề thăng một mảng lớn!
Thất Tinh Tàng Bảo Động, chính là do tổ tiên Kiếm Các Hầu Phủ lưu lại, đã có lịch sử trên ngàn năm rồi.
Từ xưa đến nay, mỗi khi tổ tiên Kiếm Các Hầu Phủ Nam chinh Bắc chiến, giết địch diệt cướp, tiêu diệt rất nhiều thế lực đối địch, đều đem các binh khí thu thập được đặt vào bên trong Thất Tinh Tàng Bảo Động.
Trải qua bao nhiêu năm tháng tích lũy, cũng không ai biết được trong Thất Tinh Tàng Bảo Động này rốt cuộc có được bao nhiêu binh khí. Trong đó cũng có các loại Huyền Khí Thượng Cổ vô cùng trân quý, cũng có các loại tục khí do sắt thường chế tạo thành.
Chỉ có nhân tài kiệt xuất chân chính, hơn nữa còn là anh kiệt lập được đại công huân cho Kiếm Các Hầu Phủ, mới có tư cách tiến vào Thất Tinh Tàng Bảo Động tầm bảo.
Có thể tìm được bảo vật cấp bậc gì? Toàn bộ phải dựa vào vận khí và nhãn lực của ngươi!
Lúc này, Ninh Thiên Thành đã dẫn Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Hinh Nhi, Ninh Mỹ Nhi tới bên ngoài Thất Tinh Tàng Bảo Động.
Ngoài động, dưới một cây Ngô Đồng Thụ cổ xưa, có hai cây trụ đá, bên trên có hai vị lão giả mặc bố y ngồi xếp bằng.
Độ tuổi của hai vị lão giả này cũng đều vượt qua một trăm tuổi, tóc bạc như cước, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, trên y phục có một tầng bụi bặm dày đặc. Trên cổ, trên lỗ tai, trên áo còn có từng sợi từng sợi mạng nhện chằng chịt.
Cũng không biết bọn họ đã ngồi xếp bằng dưới tàng cây bao lâu rồi, phỏng chừng đã mấy năm trời không hề di động thân thể. Hai mắt nhắm thật chặt, thật giống như hai khối bàn thạch hằng cổ bất động.
Ninh Thiên Thành hướng về phía hai vị lão giả này vái một cái, sau đó xoay người, nói với ba người Ninh Tiểu Xuyên:
- Hiện tại các ngươi có thể tiến nhập Thất Tinh Tàng Bảo Động! Nhớ kỹ, trong động cũng không phải là không có hung hiểm! Một ít Huyền Khí cường đại đã thông linh tính, thậm chí sẽ chủ động công kích người khác!
Huyền Khí phẩm cấp cao nhất mà Ninh Tiểu Xuyên từng gặp qua là Huyền Khí tứ phẩm, chẳng qua đó là nhìn thấy ở trong Huyền Khí Điện của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, ngay cả cơ hội sờ một cái cũng không có.
Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể khẳng định, Huyền Khí tứ phẩm, khẳng định chưa thể đạt đến trình độ thông linh!
Huyền Khí phẩm cấp phải cao đến mức nào, mới có thể đả thông linh tính, chủ động công kích người khác?
Ninh Tiểu Xuyên mang theo tâm lý tò mò, đi vào Thất Tinh Tàng Bảo Động!
Sau khi đi vào, bên trong liền xuất hiện bảy cái cửa động!
Ba người bọn họ đều tự mình lựa chọn một cánh cửa mà đi vào, Ninh Tiểu Xuyên chọn một phiến cánh cửa đầu tiên bên trái.
Đi vào trong cửa động, trước mắt thuần một mảnh đen kịt, ngón tay chỉ có thể chạm tới thạch bích lạnh như băng, bên tai truyền đến tiếng bước chân vang vọng.
Ninh Tiểu Xuyên ngửi thấy một chút không khí trong huyệt động, nghe được một mùi thi thể hôi thối gay mũi, cảm giác không khí xung quanh cực kỳ âm sâm, không giống như là đi vào Tàng bảo động, trái lại càng giống như là đi vào một tòa thi động ngàn năm.
Đi tiếp về phía trước đại khái chừng ba mươi thước, quả nhiên nhìn thấy trên mặt đất nằm nửa đoạn thi thể, huyết nhục đã không còn, trên thi thể vẫn còn cắm một thanh chiến kiếm.
Thanh chiến kiếm này dài đến bốn thước, toàn thân ngăm đen, trên chuôi kiếm còn khảm chín viên Huyền thạch, tản mát ra một tầng quang mang nhàn nhạt.
Xoảng!
Ninh Tiểu Xuyên rút thanh chiến kiếm từ trên thi thể ra, nắm lấy chuôi kiếm, cảm giác được một luồng ấm áp nhàn nhạt.
Tuy rằng thanh kiếm này đã đặt ở trong động chẳng biết bao nhiêu năm trời, thế nhưng vẫn bóng loáng như mới, không có một chút vết rỉ sét nào cả.
- Kiếm tốt! Chẳng qua cũng chỉ là một thanh tục khí, còn chưa đạt tới cấp bậc Huyền Khí!
Ninh Tiểu Xuyên đem thanh chiến kiếm cắm trở về trong thi thể, sau đó lại tiếp tục đi tới.
Dọc theo đường đi, vẫn còn nhìn thấy mấy cỗ thi thể, trên mỗi một cỗ thi thể đều có một thanh binh khí. Trong đó còn có một kiện Cửu Hoàn Đao đạt tới cấp bậc Huyền Khí. Chẳng qua chỉ là Huyền Khí bhất phẩm, Ninh Tiểu Xuyên cũng không chọn nó.
Ninh Tiểu Xuyên cảm giác thi khí trong động càng lúc càng đậm hơn, liền dừng bước lại, nhìn đám thi cốt rậm rạp chằng chịt trước mắt, trong lòng có chút phát lạnh.
Trước mắt xuất hiện đại lượng thi cốt, đặt chồng chất lên nhau, quả thật chính là xếp thành một tòa thi sơn.
Những hài cốt này có cái đã chết đi mấy trăm năm, chỉ còn lại khung xương, có cái mới chết đi mấy tháng, trên người còn tản mát ra mùi tanh tưởi nồng đậm.
Giống như những bộ hài cốt thấy được lúc trước, trên mỗi một bộ hài cốt đều có một kiện binh khí, có cái có đến hai kiện.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn đám thi cốt và binh khí rậm rạp chằng chịt trước mắt, quả thật giống như là một tòa chiến trường bỏ hoang, nói chính xác hơn, càng giống như là một bãi tha ma loạn táng vậy.
Trong lòng hắn cảm khái nói:
- Các tiền nhân Kiếm Các Hầu Phủ thật đúng là lười biếng, đem binh khí bỏ vào Thất Tinh Tàng Bảo Động thì cũng thôi đi, lại còn đem cả thi thể bỏ luôn vào trong động! Lẽ nào rút binh khí từ trên thi cốt ra lại khó khăn đến vậy?
- Không! Ta hiểu rồi!
- Các thi thể nằm trong động, khẳng định đều là chủ nhân của các binh khí này! Tổ tiên Kiếm Các Hầu Phủ làm như vậy, là muốn nói cho hậu nhân tiến nhập Thất Tinh Tàng Bảo Động biết, nếu như không trở nên cường đại, cuối cùng cũng sẽ bị người khác giết chết, binh khí cũng sẽ bị người khác cướp đoạt đi!
Trở nên cường đại, mới có thể bảo hộ binh khí của mình!
Kẻ yếu, sẽ bị người khác cướp đoạt!
Trong đám loạn thi cũng có vài món binh khí ngoài mặt vẫn còn phun ra nuốt vào từng luồng khí lưu, giống như là đang hô hấp, còn có thể phát sinh dị thanh nữa!
Ngoài mặt một vài binh khí còn tràn ra từng đạo tinh hoa Huyền Khí, ở trong huyệt động ngưng tụ ra Huyền Khí cầu, ngưng tụ ra đồ văn, ngưng tụ thành quỷ hỏa, ngưng tụ thành nhân hình…
Những thứ này đều là tinh khí và huyền lực do binh khí tự sản sinh ra.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt một thanh trường thương.
Thanh trường thương này thô to chừng cánh tay trẻ con, dài đến năm thước, do Bạch Ngân Điện Thạch rèn luyện tạo thành, trên thân thương bày ra các loại đồ án tùng, trúc, mai…
Đầu thương khắc một hàng chữ nhỏ: Điện Quang Độc Long Thương!
Trích dẫn:
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt một thanh trường thương.
Thanh trường thương này thô to chừng cánh tay trẻ con, dài đến năm thước, do Bạch Ngân Điện Thạch rèn luyện tạo thành, trên thân thương bày ra các loại đồ án tùng, trúc, mai…
Đầu thương khắc một hàng chữ nhỏ: Điện Quang Độc Long Thương!
Ngón tay Ninh Tiểu Xuyên còn chưa có chạm vào thân thương, cự ly còn cách một phân, trên thân thương đã lưu động ra một tia điện lưu thật nhỏ, nối liền đến đầu ngón tay Ninh Tiểu Xuyên.
Xích xích!
Ninh Tiểu Xuyên nhấc thanh trường thương lên, cảm thụ được trọng lượng cây thương, đại khái chừng tám trăm cân.
Mũi thương thập phần sắc bén, tự động phun ra từng đạo điện xà.
- Quả thật là một thanh thương tốt! Nếu như phối hợp với thần thông Thiểm Điện Thần Thú của ta, sẽ có thể bộc phát ra uy lực cực kỳ bất phàm! Thế nhưng cây thương này dường như chỉ là Huyền Khí tam phẩm, còn chưa đạt được yêu cầu của ta, nên tìm một chút nữa!
Ninh Tiểu Xuyên đem thanh trường thương trong tay đặt trở lại.
Huyền Khí tam phẩm đã tương đối tốt, giá trị đắt đỏ, uy lực cũng rất mạnh, cũng xem như là binh khí phi thường thích hợp.
Thế nhưng nơi này chính là Thất Tinh Tàng Bảo Động, cất giấu các loại chiến bảo mà Kiếm Các Hầu Phủ thu thập được trong gần ngàn năm qua, nếu như chỉ lấy được một kiện Huyền Khí tam phẩm mà đã đi ra ngoài, thì Ninh Tiểu Xuyên vẫn không cam lòng.
Tiếp tục ở trong động tìm kiếm một hồi.
Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt một bộ xương khô. Bộ xương khô này chí ít đã chết cách đây 300 năm, lúc sinh tiền là bị một thanh chủy thủ bạch ngọc đâm chết. Thanh chủy thủ chính là từ đỉnh đầu hắn đâm xuống, toàn bộ phần sọ đều bị chấn nát.
Trên thanh chủy thủ, lưu động từng vòng quang hoàn huyền diệu, ngưng tụ thành một tầng hào quang hình dạng liên hoa, có vẻ vô cùng xa hoa.
Ngón tay Ninh Tiểu Xuyên chạm lên thanh chủy thủ, thanh chủy thủ lập tức nhẹ nhàng run rẩy, phát ra từng tiếng vang chói tai, bùng lên một luồng hàn khí.
Rắc rắc!
Luồng hàn khí kia liền đem cánh tay Ninh Tiểu Xuyên bao vây lại, ở ngoài lớp da ngưng tụ một tầng sương trắng, ngay cả xương cốt cũng đều bị đông cứng đến tê dại, máu huyết giống như là đóng băng hoàn toàn.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng vận chuyển Huyền Khí Võ Đạo, gia tăng tốc độ máu lưu chuyển lên không chỉ gấp mười lần, một luồng lực lượng cực nóng tự động từ trong máu phát ra, liền đem luồng hàn khí kia khu trục ra ngoài.
Rắc rắc!
Chuôi chủy thủ bạch ngọc kia từ trên xương sọ của bộ xương khô tự động bay ra, huyền phù ở trên hư không, giống như là một cái đài sen nở rộ linh quang, phát ra một tiếng kêu to, sau đó liền hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên đâm tới.
Thật đúng là Thông linh Huyền Khí!
Trong Huyền Khí đã đản sinh ra linh trí nhàn nhạt, có thể chủ động công kích người khác.
- Thiểm điện!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên duỗi một cái, từ đằng xa, thanh Điện Quang Độc Long Thương lúc nãy liền bay đến trong tay hắn. Một luồng quang mang thiểm điện nồng đậm bạo phát ra, hình thành hơn mười đạo điện xà.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Ninh Tiểu Xuyên huy động trường thương, khí thế hung mãnh, đại chiến cùng chuôi bạch ngọc chủy thủ kia.
Tựa hồ như bị lực lượng thiểm điện dẫn dắt, toàn bộ Thông linh Huyền Khí bên trong huyệt động đều phát ra tiếng quái khiếu, mãnh liệt run rẩy, sau đó chúng nó đều từ trên các bộ thi cốt bay lên.
Một thanh cổ kiếm, một tấm gương đồng, một cây thiết thủ, tổng cộng ba món Thông linh Huyền Khí đều bùng phát ra quang mang Huyền Khí, gia nhập đội ngũ vây công Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đem thanh trường thương quăng mạnh ra, đánh lên trên tấm gương đồng, liền đánh bay tấm gương đồng ra ngoài.
Thế nhưng trên tấm gương đồng lại tản mát ra một tầng quang tráo kim sắc, chấn lui Điện Quang Độc Long Thương, trên mặt gương phát ra một đạo quang trụ, phóng thẳng tới Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm giác được nguy cơ mạnh mẽ. Nếu như bị mấy món Huyền Khí vây công đánh chết ở trong động, như vậy thì quá xui xẻo rồi.
- Thiên Lôi Hồng Chung!
Ninh Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng, trong miệng phóng ra một cái chuông lớn, đem đạo quang trụ kia chấn nát.
- Diệt Thế Kiếm Đạo!
Một luồng kiếm ý mênh mông từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát ra, khiến cho khí tức trên người hắn trong nháy mắt biến đổi, tựa như một vị Kiếm Thần xuất thế, có uy thế quân lâm thiên hạ!
Ào ào ào!
Trong động, đám chiến kiếm đang cắm trên các thi thể cũng đều bay lên, phiêu phù trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.
Tổng cộng có 81 thanh cổ kiếm, có thanh phát ra quang hoa chói mắt, có thanh phong cách cổ xưa trầm tích, có thanh thân kiếm tinh tế,…
81 thanh cổ kiếm cũng đều bị Ninh Tiểu Xuyên điều động, hướng về bốn kiện Thông linh Huyền Khí kia trùng kích tới.
Thình thịch!
Thình thịch!
Đại chiến trở nên vô cùng kịch liệt, Huyền Khí Võ Đạo trùng kích khắp nơi trong huyệt động, đem rất nhiều tử thi đều chấn cho nát bấy.
Từng cỗ từng cỗ tử thi bị hất bay đi, đem một đám các tử thi đặt ở tầng dưới đều lộ ra.
Những tử thi này cũng đã bị đè ở bên dưới mấy trăm năm, thậm chí hơn ngàn năm, toàn bộ đều đã hư nát thành xương khô, chỉ còn lại một đám khung xương trắng hếu.
Không!
Bên trong đám khung xương trắng hếu kia, vẫn còn có một cỗ tử thi vẫn còn bảo tồn hoàn hảo không tổn hao gì, ngay cả lớp da bên ngoài cũng không bị hư thối, nhìn qua quả thật giống như là một người sống ngồi trong đám xương khô vậy.
Thế nhưng, hắn quả thật là đã chết đi hơn ngàn năm.
Người đã chết đi hơn ngàn năm, vì sao thi thể còn có thể bảo tồn được hoàn hảo như thế?
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên cũng nhìn thấy một màn này. Hắn liền đem Diệt Thế Kiếm Ý trong cơ thể hoàn toàn bộc phát ra. Ngoài mặt 81 thanh chiến kiếm đều bịt kín một tầng quang tráo, hình thành nên một tòa kiếm trận, cắm ở trên mặt đất, đem bốn kiện Thông linh Huyền Khí cường thế trấn áp xuống.
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một hơi, thân thể khẽ động, liền đi tới bên cạnh cỗ tử thi kia.
Đỉnh đầu cỗ tử thi này sáng loáng tròn trịa, không có một sợi tóc, trái lại có chín vết sẹo đen xạm, mặc trên người một chiếc áo cà sa màu đỏ, hai tay tạo thành hình chữ thập, trên mặt mỉm cười, có vẻ trang nghiêm vô cùng.
Nhìn kỹ lại, hóa ra là một vị tăng nhân!
Kể từ khi Ninh Tiểu Xuyên đi tới thế giới này, chưa bao giờ nhìn thấy qua một vị tăng nhân nào cả, cũng chưa hề nhìn thấy qua chùa miếu nào, vốn tưởng rằng trong thế giới này không ai tin Phật, thế nhưng hiện tại lại có thể nhìn thấy một thi thể hòa thượng đã chết đi hơn ngàn năm.
- Ngọc Lam Đế quốc không ai tin Phật, người người tu võ, như thế nào lại xuất hiện thi thể một vị tăng nhân? Chẳng lẽ, hắn cũng tới từ Địa Cầu sao?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm cỗ thi cốt hòa thượng trên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ như vậy.
Tác giả :
Cửu Đương Gia