Thần Khống Thiên Hạ
Chương 38: Vũ Thí (1)
Một gã chấp sự Lăng gia cầm hòm rút thăm đi lên, mười ba tên Huyền Giả từng người đi lên rút thăm.
Người lên đầu tiên là Lăng Thiên, sau khi hắn rút xong cũng không thèm nhìn trực tiếp giao cho tên chấp sự kia, phảng phất như hắn gặp người nào cũng có thể chiến thắng vậy, bộ dạng thập phần tự tin.
Tiếp theo, lại có đệ tử Lăng gia đi lên rút thăm.
Lúc đến Lăng Tiếu đi lên rút thăm thì bên cạnh hắn có một người đi tới.
Một thiếu niên mặc võ phục màu xanh da trời, thiếu niên này không đẹp trai lắm, nhưng dáng người rất rất gẩy, khiến người không nhịn được phải nhìn lần hai, quanh thân tản ra một cổ khí thế khiến người khác không thể bỏ qua, sau lưng một thanh trường thương màu vàng lộ ra cực kỳ chói mắt, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.
Người này chính là đường ca của Lăng Tiếu, Lăng Lệ, thực lực Huyền Giả cao giai.
Trong trí nhớ của i Lăng Tiếu, vị đại ca kia của hắn chỉ biết khổ tu, là loại người trầm mặc lãnh khốc, chiếu theo cách nói kiếp trước của Lăng Tiếu chính là loại nam nhân thích trang b.
- Đại ca
Lăng Tiếu hô, trong trí nhớ hắn cùng với vị đại ca kia cũng không trở mặt, giao tình cũng không tính sâu, nhưng loại lễ phép này không thể bỏ được, dù sao đây cũng là đại ca hắn.
Lăng Lệ nhàn nhạt gật gật đầu, nói tiếp
- Cùng đi rút thăm.
Lăng Tiếu nghi hoặc nhìn thoáng qua Lăng Lệ, chợt nhẹ gật đầu đáp
- Tốt.
Lăng Lệ và Lăng Tiếu cùng nhau đi lên rút thăm, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
- Mau nhìn, tu luyện cuồng nhân cùng với phế vật đi chung kìa
- Cút đi, Lăng Tiếu nếu là phế tài thì chúng ta là gì, người ta hiện giờ đã là Huyền Giả rồi.
- Lầm... Chỉ là nói lầm thôi mà, tu luyện cuồng nhân mắt cao hơn đầu lại có thể đi cùng với Lăng Tiếu, trong này có gì mờ ám không?
- Cái này có gì đâu chứ, người ta là bổn gia huynh đệ, điều này rất bình thường, huống hồ hiện giờ Lăng Tiếu lại có thể tu luyện rồi, ai biết hắn có thể lần nữa phi tốc thăng cấp thành Huyền Sĩ hay không, đương nhiên phải giao hảo cảm tình rồi.
...
Lăng Lệ và Lăng Tiếu đồng thời rút thăm, Lăng Lệ rút số 5, mà Lăng Tiếu rõ ràng đã trở thành người may mắn, rút thăm được số 7, vòng đầu tiên không luân, trực tiếp tiến tấn.
Lăng Lệ nhìn thoáng qua Lăng Tiếu thản nhiên nói
- Vận khí không tệ, phải chú ý Lăng Tinh.
Dứt lời Lăng Lệ tách ra khỏi Lăng Tiếu.
- Lăng Tinh?
Lăng Tiếu nghi ngờ một chút, tiếp theo tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, lại lộ ra một dáng cười không sao cả.
Có mấy đệ tử Lăng gia vừa tấn cấp thành Huyền Giả đối với vận khí của Lăng Tiếu thập phần hâm mộ đố kị, những người khác thì thầm mắng tên này thật là vận khí cứt chó, cơ hội duy nhất cũng bị hắn bốc được.
Rút thăm chấm dứt, trận đầu là Lăng Hổ số 1 đấu với Lăng Quang số 13
Lăng Hổ, mười chín tuổi, mới vào Huyền Giả cao giai, tu luyện hôi giai huyền kỹ Mãnh Hổ Quyết, am hiểu quyền pháp, uy lực cực kỳ bất phàm, tỷ thí năm trước xếp hạng thứ năm, thực lực có thể thấy được lốm đốm.
Lăng Quang, hai mươi tuổi, mới vào Huyền Giả trung giai, tu luyện hôi giai huyền kỹ Trọng Đao Quyết, năm trước dùng thực lực Huyền Giả đê giai xếp hạng thứ mười, hôm nay lại lần nữa đột phá, hắn vốn tưởng rằng ít nhất có thể vượt lên hai thứ tự, không nghĩ tới ngay từ đầu đã gặp phải Lăng Hổ đột phá Huyền Giả cao giai, trong nội tâm thầm hô không may.
Bên lôi đài, tộc trưởng, chúng trưởng lão đều ngồi ở bên sân đích thân tới quan sát trận tỷ thí giữa đời tuổi trẻ này
Cửu trưởng lão Lăng Phúc sau khi nói một ít quy tắc liền tuyên bố luận võ bắt đầu.
Lăng Quang chắp tay nói với Lăng Hổ:
- Thỉnh hạ thủ lưu tình.
Lăng Hổ khách khí nói
- Thỉnh!
Lăng Hổ giọng điệu cứng rắn vừa dứt, lăng không đạp mấy cái, , cả người bay ra ngoài, động tác cực nhanh, tựa như báo săn săn mồi khiến người khó lòng phòng bị.
Lúc hắn đén trước mặt Lăng Hổ tthì một tay đặt sau lưng, trọng đao xuất vỏ.
Lăng Quang là trực hệ Lăng gia, thân phận không thấp, hắn sử dụng chính là một thanh nhất giai trung giai đại đao, đại đao như ảnh tùy hình bổ về phía cái ót Lăng Hổ.
Dưới đài một mảnh kinh hô, không ai ngờ rằng Lăng Quang rõ ràng xuất kỳ bất ý, đánh đòn phủ đầu, hơn nữa tốc độ cực nhanh, khiến người phải líu lưỡi.
Trọng đao bổ tới phát ra khí tức lạnh lùng, đổi thành Huyền Giả ngang giai sợ rằng đã bị chấn nhiếp rồi.
Nhưng mà, Lăng Hổ cao hơn Lăng Quang một giai vị, hơn nữa kinh nghiệm lâm địch thập phần phong phú, chỉ thấy hắn không chút hoang mang giơ hai tay lên nghênh tiếp.
Đệ tử Lăng gia chưa thấy qua Lăng Hổ ra tay đều nhao nhao kinh hô.
- Hắn không muốn sống nữa, rõ ràng dám dùng tay không tiếp trọng đao của Lăng Quang.
- Có thể là hắn tự cho mình quá cao a, cho rằng mình cao hơn một tiểu giai vị là có thể nhẹ nhõm giành được thắng lợi, xem ra hai tay của hắn phải bị phế rồi.
- Các ngươi biết cái gì, không thấy trên hai tay Lăng Hổ đeo gì sao? Thật sự là ngu ngốc không có kiến thức!
...
Lăng Hổ không phải não tàn, nếu hắn không tự tin tiếp được một đao kia thì sẽ tuyệt đối không dám dùng hai tay đón đỡ một đao kia của Lăng Quang, bởi vì trên hai tay hắn có đeo độc môn vũ khí, nhất giai cao giai Kim Ti Thủ Sáo, dùng da của Xuyên Sơn Thú cấp hai tạo thành, vũ khí đê giai không thể nào làm hư tổn được. Cho nên, Lăng Hổ mới dám dùng hai tay đón lấy một đao kia của đối phương.
Nhưng mà, Lăng Quang giống đã sớm liệu trước, một đao sắp bổ tới mặt Lăng Hổ liền bỗng nhiên cải biến phương hướng, lướt về phía cổ Lăng Hổ.
Biến đổi đột nhiên này khiến mọi người dưới đài đều cả kinh, mà chúng trưởng lão thì đều nhao nhao lộ ra vẻ tán thưởng, tựa hồ cực kỳ thỏa mãn với biến chiêu này của Lăng Quang.
Lăng Hổ nhíu mày lại, hét lớn một tiếng "Tới tốt", sau đó tay trái vươn ra đỡ.
Đinh
Binh khí giao thoa.
Dưới một kích toàn lực của trọng đao, Lăng Hổ thoáng lui về phía sau nửa bước, mà tay trái lại không hề tổn hại, có thể thấy Kim Ti Thủ Sáo kia quả nhiên bất phàm.
Lăng Quang thấy một đao không có kết quả liền hét lớn một tiếng
- Trọng đao vô ảnh.
Cường chiêu sử xuất, vô số đao ảnh bao trùm về phía quanh thân Lăng Hổ, đao chiêu chưa đến đã nhấc lên một mảnh đao mang khiến người đau buốt.
Đây là một chiêu mạnh nhất trước mắt của Lăng Quang, hắn cùng với Lăng Hổ không phải chỉ chênh lệch một chút, cho nên ngay từ đầu đã toàn lực ứng phó, thừa dịp Lăng Hổ chưa động liền xuất kỳ bất ý, muốn đánh bại Lăng Hổ.
Đệ tử Lăng gia bên sân lại một hồi kêu sợ hãi, dưới đài về cơ bản đều là Võ Đồ cấp, bọn hắn có thể thấy tỷ thí giữa Huyền Giả giai, đối với bọn họ mà nói được lợi không ít, đồng thời cũng khiến bọn hắn có cơ hội lĩnh ngộ tiến giai .
Lăng Tiếu ở một bên đánh giá đao chiêu của Lăng Quang, lẩm bẩm nói:
- Một chiêu này thoạt nhìn uy lực không kém, nhưng chỉ là hào nhoáng bên ngoài, nếu như dùng kiếm đánh ra còn không sai biệt lắm, trọng đao phải nên dùng lực phá vạn quân, một chiêu này đã hoàn toàn mất hết chân ý rồi
Người lên đầu tiên là Lăng Thiên, sau khi hắn rút xong cũng không thèm nhìn trực tiếp giao cho tên chấp sự kia, phảng phất như hắn gặp người nào cũng có thể chiến thắng vậy, bộ dạng thập phần tự tin.
Tiếp theo, lại có đệ tử Lăng gia đi lên rút thăm.
Lúc đến Lăng Tiếu đi lên rút thăm thì bên cạnh hắn có một người đi tới.
Một thiếu niên mặc võ phục màu xanh da trời, thiếu niên này không đẹp trai lắm, nhưng dáng người rất rất gẩy, khiến người không nhịn được phải nhìn lần hai, quanh thân tản ra một cổ khí thế khiến người khác không thể bỏ qua, sau lưng một thanh trường thương màu vàng lộ ra cực kỳ chói mắt, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm.
Người này chính là đường ca của Lăng Tiếu, Lăng Lệ, thực lực Huyền Giả cao giai.
Trong trí nhớ của i Lăng Tiếu, vị đại ca kia của hắn chỉ biết khổ tu, là loại người trầm mặc lãnh khốc, chiếu theo cách nói kiếp trước của Lăng Tiếu chính là loại nam nhân thích trang b.
- Đại ca
Lăng Tiếu hô, trong trí nhớ hắn cùng với vị đại ca kia cũng không trở mặt, giao tình cũng không tính sâu, nhưng loại lễ phép này không thể bỏ được, dù sao đây cũng là đại ca hắn.
Lăng Lệ nhàn nhạt gật gật đầu, nói tiếp
- Cùng đi rút thăm.
Lăng Tiếu nghi hoặc nhìn thoáng qua Lăng Lệ, chợt nhẹ gật đầu đáp
- Tốt.
Lăng Lệ và Lăng Tiếu cùng nhau đi lên rút thăm, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
- Mau nhìn, tu luyện cuồng nhân cùng với phế vật đi chung kìa
- Cút đi, Lăng Tiếu nếu là phế tài thì chúng ta là gì, người ta hiện giờ đã là Huyền Giả rồi.
- Lầm... Chỉ là nói lầm thôi mà, tu luyện cuồng nhân mắt cao hơn đầu lại có thể đi cùng với Lăng Tiếu, trong này có gì mờ ám không?
- Cái này có gì đâu chứ, người ta là bổn gia huynh đệ, điều này rất bình thường, huống hồ hiện giờ Lăng Tiếu lại có thể tu luyện rồi, ai biết hắn có thể lần nữa phi tốc thăng cấp thành Huyền Sĩ hay không, đương nhiên phải giao hảo cảm tình rồi.
...
Lăng Lệ và Lăng Tiếu đồng thời rút thăm, Lăng Lệ rút số 5, mà Lăng Tiếu rõ ràng đã trở thành người may mắn, rút thăm được số 7, vòng đầu tiên không luân, trực tiếp tiến tấn.
Lăng Lệ nhìn thoáng qua Lăng Tiếu thản nhiên nói
- Vận khí không tệ, phải chú ý Lăng Tinh.
Dứt lời Lăng Lệ tách ra khỏi Lăng Tiếu.
- Lăng Tinh?
Lăng Tiếu nghi ngờ một chút, tiếp theo tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, lại lộ ra một dáng cười không sao cả.
Có mấy đệ tử Lăng gia vừa tấn cấp thành Huyền Giả đối với vận khí của Lăng Tiếu thập phần hâm mộ đố kị, những người khác thì thầm mắng tên này thật là vận khí cứt chó, cơ hội duy nhất cũng bị hắn bốc được.
Rút thăm chấm dứt, trận đầu là Lăng Hổ số 1 đấu với Lăng Quang số 13
Lăng Hổ, mười chín tuổi, mới vào Huyền Giả cao giai, tu luyện hôi giai huyền kỹ Mãnh Hổ Quyết, am hiểu quyền pháp, uy lực cực kỳ bất phàm, tỷ thí năm trước xếp hạng thứ năm, thực lực có thể thấy được lốm đốm.
Lăng Quang, hai mươi tuổi, mới vào Huyền Giả trung giai, tu luyện hôi giai huyền kỹ Trọng Đao Quyết, năm trước dùng thực lực Huyền Giả đê giai xếp hạng thứ mười, hôm nay lại lần nữa đột phá, hắn vốn tưởng rằng ít nhất có thể vượt lên hai thứ tự, không nghĩ tới ngay từ đầu đã gặp phải Lăng Hổ đột phá Huyền Giả cao giai, trong nội tâm thầm hô không may.
Bên lôi đài, tộc trưởng, chúng trưởng lão đều ngồi ở bên sân đích thân tới quan sát trận tỷ thí giữa đời tuổi trẻ này
Cửu trưởng lão Lăng Phúc sau khi nói một ít quy tắc liền tuyên bố luận võ bắt đầu.
Lăng Quang chắp tay nói với Lăng Hổ:
- Thỉnh hạ thủ lưu tình.
Lăng Hổ khách khí nói
- Thỉnh!
Lăng Hổ giọng điệu cứng rắn vừa dứt, lăng không đạp mấy cái, , cả người bay ra ngoài, động tác cực nhanh, tựa như báo săn săn mồi khiến người khó lòng phòng bị.
Lúc hắn đén trước mặt Lăng Hổ tthì một tay đặt sau lưng, trọng đao xuất vỏ.
Lăng Quang là trực hệ Lăng gia, thân phận không thấp, hắn sử dụng chính là một thanh nhất giai trung giai đại đao, đại đao như ảnh tùy hình bổ về phía cái ót Lăng Hổ.
Dưới đài một mảnh kinh hô, không ai ngờ rằng Lăng Quang rõ ràng xuất kỳ bất ý, đánh đòn phủ đầu, hơn nữa tốc độ cực nhanh, khiến người phải líu lưỡi.
Trọng đao bổ tới phát ra khí tức lạnh lùng, đổi thành Huyền Giả ngang giai sợ rằng đã bị chấn nhiếp rồi.
Nhưng mà, Lăng Hổ cao hơn Lăng Quang một giai vị, hơn nữa kinh nghiệm lâm địch thập phần phong phú, chỉ thấy hắn không chút hoang mang giơ hai tay lên nghênh tiếp.
Đệ tử Lăng gia chưa thấy qua Lăng Hổ ra tay đều nhao nhao kinh hô.
- Hắn không muốn sống nữa, rõ ràng dám dùng tay không tiếp trọng đao của Lăng Quang.
- Có thể là hắn tự cho mình quá cao a, cho rằng mình cao hơn một tiểu giai vị là có thể nhẹ nhõm giành được thắng lợi, xem ra hai tay của hắn phải bị phế rồi.
- Các ngươi biết cái gì, không thấy trên hai tay Lăng Hổ đeo gì sao? Thật sự là ngu ngốc không có kiến thức!
...
Lăng Hổ không phải não tàn, nếu hắn không tự tin tiếp được một đao kia thì sẽ tuyệt đối không dám dùng hai tay đón đỡ một đao kia của Lăng Quang, bởi vì trên hai tay hắn có đeo độc môn vũ khí, nhất giai cao giai Kim Ti Thủ Sáo, dùng da của Xuyên Sơn Thú cấp hai tạo thành, vũ khí đê giai không thể nào làm hư tổn được. Cho nên, Lăng Hổ mới dám dùng hai tay đón lấy một đao kia của đối phương.
Nhưng mà, Lăng Quang giống đã sớm liệu trước, một đao sắp bổ tới mặt Lăng Hổ liền bỗng nhiên cải biến phương hướng, lướt về phía cổ Lăng Hổ.
Biến đổi đột nhiên này khiến mọi người dưới đài đều cả kinh, mà chúng trưởng lão thì đều nhao nhao lộ ra vẻ tán thưởng, tựa hồ cực kỳ thỏa mãn với biến chiêu này của Lăng Quang.
Lăng Hổ nhíu mày lại, hét lớn một tiếng "Tới tốt", sau đó tay trái vươn ra đỡ.
Đinh
Binh khí giao thoa.
Dưới một kích toàn lực của trọng đao, Lăng Hổ thoáng lui về phía sau nửa bước, mà tay trái lại không hề tổn hại, có thể thấy Kim Ti Thủ Sáo kia quả nhiên bất phàm.
Lăng Quang thấy một đao không có kết quả liền hét lớn một tiếng
- Trọng đao vô ảnh.
Cường chiêu sử xuất, vô số đao ảnh bao trùm về phía quanh thân Lăng Hổ, đao chiêu chưa đến đã nhấc lên một mảnh đao mang khiến người đau buốt.
Đây là một chiêu mạnh nhất trước mắt của Lăng Quang, hắn cùng với Lăng Hổ không phải chỉ chênh lệch một chút, cho nên ngay từ đầu đã toàn lực ứng phó, thừa dịp Lăng Hổ chưa động liền xuất kỳ bất ý, muốn đánh bại Lăng Hổ.
Đệ tử Lăng gia bên sân lại một hồi kêu sợ hãi, dưới đài về cơ bản đều là Võ Đồ cấp, bọn hắn có thể thấy tỷ thí giữa Huyền Giả giai, đối với bọn họ mà nói được lợi không ít, đồng thời cũng khiến bọn hắn có cơ hội lĩnh ngộ tiến giai .
Lăng Tiếu ở một bên đánh giá đao chiêu của Lăng Quang, lẩm bẩm nói:
- Một chiêu này thoạt nhìn uy lực không kém, nhưng chỉ là hào nhoáng bên ngoài, nếu như dùng kiếm đánh ra còn không sai biệt lắm, trọng đao phải nên dùng lực phá vạn quân, một chiêu này đã hoàn toàn mất hết chân ý rồi
Tác giả :
Ngã Bản Thuần Khiết