Thần Điển
Chương 281: Thỏa hiệp (1)
Hắn không muốn trực diện đối kháng với cường giả Thiên Không Thành, mặc dù trốn ở chỗ này chưa chắc có thể an toàn, nhưng càng tiến về phía nam, thế cục sẽ càng thêm nguy hiểm. Đây là chuyện thật đáng tin, trước khi rõ ràng tình hình bên phía Thiên Không Thành và biết được đối phương ôm thái độ gì với Khắc Lý Tư bình nguyên, trước khi tra ra thân phận chân thật của Ca Đốn, hắn không thể mạo hiểm. Tái Nhân Hầu tước và Nhã Duy Đạt viện trưởng là địa đầu xà nơi này, nhưng chưa có trải qua chiến tranh quy mô lớn rèn luyện, Địch Áo thì không cần phải nói, hắn còn quá non nớt. Hết thảy những thứ sẽ phát triển trong tương lai là do hắn khống chế, ai cũng có thể phạm sai lầm, duy chỉ có hắn là không thể."Không muốn giết ta? Ngươi có thể giết được ta sao?" Hắc Sơn Đại công mỉm cười, nhưng tiếng cười của hắn lại run rẩy kỳ lạ."Ngươi muốn thử?" Tròng mắt Ngõa Tây Lý chuyển sang lạnh lẽo, giọng nói bộc lộ sát ý không cần che dấu. Hắn không muốn giết Hắc Sơn Đại công chỉ vì Hắc Sơn Đại công còn sống có giá trị hơn mà thôi, nhiêu đó vẫn không đủ để trở thành lá bài bảo vệ tính mạng. Nếu Hắc Sơn Đại công tiếp tục không thức thời như vậy, Ngõa Tây Lý cũng không ngần ngại tiễn đưa thêm một vị cường giả Thánh cấp vẫn lạc tại chỗ này.Ánh mắt Ngõa Tây Lý phảng phất như bóng ma bao phủ tâm trí Hắc Sơn Đại công, làm cho sinh ra cảm giác cực kỳ bất an, trực giác nói cho hắn biết Ngõa Tây Lý không phải đang phô trương thanh thế. Chỉ cần câu trả lời của hắn không thể làm cho Ngõa Tây Lý hài lòng, chỉ sợ kết quả sẽ không tốt hơn Phỉ Tể bao nhiêu.Hắc Sơn Đại công trầm mặc hồi lâu, thanh âm chém giết ở nơi xa hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến hắn. Đám người Tái Nhân Hầu tước chiến đấu vô cùng gian khổ, may là tất cả chiến lực cao cấp của Thánh Đế Tư học viện đều là Thủy hệ võ sĩ, có khả năng áp chế địch nhân tấn công rất hiệu quả. Thế nhưng nguyên lực của các nàng tiêu hao cũng nhanh kinh người. Chuyện này giống như là uống rượu độc giải khát vậy, biết rõ nếu tiếp tục tuyệt đối không phải là biện pháp, một khi nguyên lực hao hết chỉ cần vài gã Cực Hạn võ sĩ lao tới cũng có thể giải quyết các nàng. Nhưng đám người Nhã Duy Đạt bắt buộc phải làm như vậy, số lượng cường giả Võ Tôn của đối nhiều hơn các nàng. Nếu để đối phương thành công đột phá thì các nàng sẽ bị bao vây giáp công, đến lúc đó kết cục càng thêm bi thảm.Cho dù là nhóm Tái Nhân Hầu tước hay là các cường giả Hắc Sơn công quốc, tâm tình song phương đều cấp bách như nhau. Thời gian vào thời điểm này trở nên vô cùng quý giá, chỉ cần Ngõa Tây Lý có thể giết chết Hắc Sơn Đại công trước khi đám người Tái Nhân Hầu tước tan tác, hết thảy vấn đề sẽ được giải quyết ổn thỏa. Bây giờ nhìn lại thì khả năng này rất lớn, từ khi Phỉ Tể xuất thủ đến lúc vẫn lạc chỉ không quá một phút, theo tình hình như vậy suy tính, Hắc Sơn Đại công không thể nào chống đỡ Ngõa Tây Lý quá lâu.Các cường giả Hắc Sơn công quốc cũng ý thức được tình thế nguy cấp, thế công càng lúc càng mạnh mẽ quyết liệt, quả thực là phấn đấu quên mình, nói ra đây cũng là nỗi bi ai của bọn họ, liều mạng đánh giết chỉ vì một đường sống sót mong manh. Nhưng nhóm Nhã Duy Đạt là Thủy hệ võ sĩ phóng thích bí kỹ làm cho bọn họ vô cùng nhức đầu, nhất là Không Gian Nhược Thủy của Nhã Duy Đạt phát động không một tiếng động, đến lúc bọn họ phát hiện ra vấn đề thì đã bị vây vào bên trong, nửa bước khó dời.Một góc chiến trường khác, Thân ảnh An Đông Ny và tên Phong hệ võ sĩ truy đuổi lẫn nhau, thỉnh thoảng bay thẳng lên trời, thỉnh thoảng hạ xuống mặt đất, cả hai tựa như hai tia chớp màu xanh bám sát tàn ảnh của đối phương.Sau khi đạt đến trình độ như bọn họ đã không còn tồn tại vấn đề cố định mục tiêu nữa, bởi vì tốc độ di động vượt xa khả năng nhận thức, ngoài chuyện khóa vị trí lại còn phải dự đoán điểm rơi của đối phương. Chuyện này cần phải có khả năng tính toán phức tạp, vì thế không có Phong hệ võ sĩ nào thích chiến đấu với chiến sĩ cùng hệ. Nếu như không phải nhìn thấy An Đông Ny không có hai chân, tên võ sĩ kia tuyệt đối không chọn An Đông Ny làm đối thủ. Nguyên lực chiến giáp có năng lực phòng hộ không kém, nhưng bị đối phương đánh trúng nhất định phải đưa nguyên lực vào bù đắp hao tổn. Từ nãy tới giờ hai người vẫn duy trì tốc độ cực hạn và không ngừng buông thả công kích. Đồng thời còn sợ bị đối phương đánh trúng, lúc này không chỉ so đấu tiêu hao nguyên lực, thể lực mà còn cả độ dẻo dai, thiếu một thứ cũng không được. Chỉ cần một phương xuất hiện nửa điểm trì trệ là tử vong ập đến ngay lập tức.Mặc dù hai người chiến đấu rất kịch liệt, không hề thua kém bên phía Tái Nhân Hầu tước, mức độ tiêu hao nguyên lực đạt đến con số khủng bố. Nếu vẫn tiếp tục như vậy, sợ rằng dùng không qua bao lâu, nguyên lực trong cơ thể hai người không còn đủ để buông thả nguyên lực chiến giáp.Rốt cuộc tên Phong hệ võ sĩ kia không thể kiềm chế được nữa, cứ tiếp tục như vậy mặc dù hắn có thể giết chết An Đông Ny, nhưng cũng sẽ mất đi hơn phân nửa chiến lực. Như thế sẽ không thể tiếp tục trợ giúp đồng bạn, đây không phải là kết quả hắn muốn.Lúc trước hắn thật không ngờ rằng một người không có hai chân lại có thể triền đấu với mình lâu như vậy. Dù sao An Đông Ny thỉnh thoảng vẫn phải hao phí nguyên lực ngưng kết ra cột sáng chống đỡ thân thể. Mặc dù chiếm được pháp môn Phong Dực chính tông, nhưng lẩn tránh trong phạm vi nhỏ hoặc là chuyển hướng thì Phong Dực có tác dụng không lớn, nhất là từ mặt đất chuyển thẳng lên trời cao cần phải dùng hai chân tạo sức bật. Thiếu mất hai chân có nghĩa rằng An Đông Ny phải tiêu hao thêm một phần nguyên lực để khống chế chiến giáp, lúc mới bắt đầu không có vấn đề gì, nhưng chiến đấu cho đến bây giờ, tích lũy một đoạn thời gian khá dài rồi, nàng hao phí nguyên lực chắc chắn hơn xa đối phương.Gã Phong hệ võ sĩ tính toán An Đông Ny không còn thừa bao nhiêu nguyên lực, vì thế hắn mạo hiểm đánh cược một lần.Quyết định xong chủ ý, gã Phong hệ võ sĩ đang bay giữa không trung bỗng nhiên lộn một vòng, hai tay giang ra, vô số lưỡi đao gió xuất hiện ở bốn phía An Đông Ny, lưỡi đao gió bay múa trên không trung chém vào chiến giáp An Đông Ny làm bắn ra từng tia sáng xanh nhạt."Phong Luân."Đây là bí kỹ mà Phong hệ Võ Tôn cao cấp mới có thể buông thả, nói cho chính xác thì Phong Luân có lực công kích khá yếu. Thậm chí còn không so được với Cực Hạn võ sĩ buông thả Chân Hồng Chi Vũ, nhưng Phong Luân cũng có ưu thế riếng, đó là hao tổn. Sau khi mỗi một lưỡi đao gió diệt vong, Phong nguyên lực còn sót lại sẽ không biến mất, mà bị những lưỡi đao gió khác hấp thu. Nếu như lưỡi đao gió này cũng diệt vong, như vậy nó sẽ bị một cái khác hấp thu vào, cứ tiếp diễn như thế mặc dù số lượng từ từ giảm bớt nhưng uy lực Phong Luân sẽ càng lúc càng lớn. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLDưới tình huống bình thường, đây là chiến thuật rất ít khi được sử dụng. Hiện tại hắn muốn ép An Đông Ny liều mạng, Phong Luân tự nhiên không thể đánh tan nguyên lực chiến giáp An Đông Ny, nhưng hai bên tiêu hao nguyên lực gần như bằng nhau. Dù cho An Đông Ny dùng chiêu số đồng dạng phản kích thì hắn cũng không sợ, nói liều mạng thì hơi sai một chút, thật ra là so sánh xem ai có thể kiên trì đến cuối cùng.Bên nào tiêu hao hết nguyên lực trước sẽ là người thất bại.Đáng tiếc là Phong hệ võ sĩ không biết rằng đây là kết quả An Đông Ny đang mong muốn, liều mạng? Tính quá khứ kéo dài cho tới nay thì An Đông Ny liều mạng nhiều hơn hắn gấp mười mấy lần, bàn về kinh nghiệm liều mạng có bao nhiêu người so nổiAn Đông Ny?An Đông Ny không lùi mà tiến, hoàn toàn không để ý lưỡi đao gió bay múa chung quanh, một đường lao thẳng về phía gã Phong hệ võ sĩ.Mí mắt gã Phong hệ võ sĩ không tự chủ giật giật mấy cái, nữ nhân này cũng quá hung hãn đi?Theo An Đông Ny xông tới, một đạo Phong Áp (sức gió) mãnh liệt xuất hiện quanh người An Đông Ny, nâng nàng bay thẳng lên trời cao.Gã Phong hệ võ sĩ không dám tin tưởng nhìn tới An Đông Ny, đây rõ ràng là điềm báo buông thả Cụ Phong Phá, nhưng theo hắn tính toán thì giờ phút này An Đông Ny không thể nào còn đủ nguyên lực buông thả chiến giáp. Dưới tình huống này lại có thể thả ra cường lực bí kỹ? Nữ nhân chết tiệt này rốt cuộc muốn làm gì?Uy lực Cụ Phong Phá còn thua cả Phong Luân, hao phí nguyên lực nhiều hơn gấp mấy lần. Ở tình huống trước mắt rõ ràng là sau khi An Đông Ny buông thả Cụ Phong Phá sẽ không còn dư thừa nguyên lực duy trì nguyên lực chiến giáp. Cho dù có thể miễn cưỡng thi triển cũng sẽ bị Phong Luân phá hủy trong nháy mắt.Khóe miệng gã võ sĩ nhếch lên cười lạnh, đây là do ngươi muốn chết, hắn có nguyên lực chiến giáp phòng hộ căn bản không sợ Cụ Phong Phá ảnh hưởng, nhưng An Đông Ny không có nguyên lực chiến giáp sẽ bị Phong Luân xé thành từng mảnh nhỏ.Quả nhiên như hắn đoán, ngay khi gió lốc thành hình, nguyên lực chiến giáp trên người An Đông Ny theo đó mờ dần đi. Thế nhưng nàng vẫn tiếp tục xông về phía trước, vô số lưỡi đao gió bị Cụ Phong Phá đẩy văng ra hai bên, ngay lúc đó nàng giơ tay bắn ra một đạo Phong Nhận phóng tới chỗ đối thủ.Gã võ sĩ vẫn không nhúc nhích, tựa hồ không nhìn thấy Phong Nhận đang lao về phía mình, chỉ lẳng lặng điều khiển hàng loạt lưỡi đao gió không ngừng chém tới An Đông Ny. Lấy thực lực của hắn dĩ nhiên có thể tránh thoát Phong Nhận của An Đông Ny, nhưng vấn đề là một khi hắn tránh né sẽ không thể tiếp tục khống chế vô số lưỡi đao gió bị Cụ Phong Phá nhiễu loạn. Vì thế hắn đành phải cắn răng liều mạng.
Tác giả :
Phá Nam Tường