Thần Điển

Chương 156: Đoàn tụ

Kể từ khi Bố Lan Đạt qua đời, Đường Ân làm hết thảy cũng là vì một mục đích duy nhất, đó là phá hủy Sắc Vi Hoa gia tộc triệt để. Nhưng thành viên Mãnh Hổ đoàn đã đường ai nấy đi, hắn không có trợ lực nên phải phái người từ từ điều tra, đến ngày hôm nay thời cơ rốt cuộc đã tới.Lộ Dịch Sĩ Bá tước xuất hiện hiển nhiên là một biến số bất ngờ cho Đường Ân, cho nên hắn vẫn còn do dự, đó là chuyện mà Địch Áo và Tác Phỉ Á không nghĩ tới."Tây Áo Đa, ngươi chuyển động vài vòng quanh lãnh địa Bá tước lĩnh và Sắc Vi Hoa gia tộc để dò xét tin tức." Đường Ân lại xoay người nói với Tác Phỉ Á và Địch Áo: "Hai người các ngươi, một thời gian gần đây đừng ở trong thành làm gì, cứ tự chủ trương, hiểu không?""Tại sao lại là ta đi?" Tây Áo Đa kêu lên."Nói nhảm, không phải ngươi là Phong hệ võ sĩ hay sao? Ngươi không đi thì ai đi?" Đường Ân tức giận nói.Đảo mắt đã qua hơn hai mươi ngày, tình thế bên ngoài vẫn có vẻ bình tĩnh, Sắc Vi Hoa gia tộc không có bất kỳ phản ứng nào, tựa hồ không biết bên phía Nam tước lĩnh Đường Ân đã xảy ra chuyện gì. Còn chuyện tình Lộ Dịch Sĩ Bá tước suất lĩnh quân đội và Cơ Tư Nam tước tấn công, Đường Ân chỉ viết một phong thư báo cáo đơn giản, rồi phái người đưa cho Tái Nhân Hầu tước. Hình như Tái Nhân Hầu tước rất coi trọng chuyện này, lập tức phái người đến Nam tước lĩnh tiến hành điều tra.Đường Ân đã sớm bố trí thỏa đáng, nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, sứ giả Tái Nhân Hầu tước an ủi Đường Ân một phen, rồi vội vã chạy về Hầu tước lĩnh. Sắc Vi Hoa gia tộc vẫn là đối thủ có lực cạnh tranh mạnh nhất với Tái Nhân Hầu tước, nghe nói rất được Phỉ Tể Đại công ưu ái. Vì thế Tái Nhân Hầu tước cực kỳ nhạy cảm với hướng đi Sắc Vi Hoa gia tộc.Âu Cách Đăng tước sĩ đệ đệ Đường Ân lúc này trở nên nhún nhường hơn nhiều, ba gã Cực Hạn võ sĩ gia nhập vào liên minh đủ để thay đổi cục diện toàn bộ Nam tước lĩnh. Trước kia hắn vẫn cho rằng mình là nhân vật số hai Nam tước lĩnh, nhưng bây giờ địa vị của hắn rất là khó xử.Ba Lý Khắc bị giam lỏng vẫn cực kỳ thoải mái, hắn tạo ra phiền toái lớn như vậy, chết tới gần ngàn người. Đường Ân chẳng những không trách cứ hắn, ngược lại tỏ vẻ rõ ràng sẽ giao quyền thừa kế Nam tước lĩnh trong tương lai cho hắn. Điều này làm cho Ba Lý Khắc vô cùng vui sướng, về phần bị giam lỏng thì hắn hoàn toàn có thể lý giải, phạm vào sai dĩ nhiên phải nhận lấy trừng phạt, mà loại trừng phạt này là nhẹ nhất rồi.Tác Phỉ Á và Địch Áo cả ngày đóng cửa tu luyện, ngoài ra Tác Phỉ Á phải tự mình xử lý chính vụ trong Nam tước lĩnh, chủ yếu là lo lắng giải quyết chướng ngại Ba Lý Khắc và Hoắc Hoa Đức bố trí dành cho nàng. Bây giờ Đường Ân tái nhậm chức, những lo lắng trước kia đã trở thành dư thừa, vì thế Tác Phỉ Á có dư thừa thời giờ tu luyện, xem như thỏa mãn ý nguyện Địch Áo. Hàng ngày đều cố gắng tăng cường lực lượng của mình, đây mới là căn bản, trước kia Tác Phỉ Á lẫn lộn đầu đuôi bỏ phí quá nhiều thời gian.Địch Áo chậm rãi mở mắt, còn Tác Phỉ Á ngồi đối diện vẫn đang nhắm mắt ngưng thần không ngừng vận chuyển nguyên lực, thời điểm giết chết thủ lĩnh đạo tặc Mễ Nhĩ, Địch Áo đã bắt đầu một đường đột phá, hiện nay trải qua khổ tu thời gian dài như vậy, hắn đã trở thành Quang Mang võ sĩ cấp bốn. Thế nhưng, tiến bộ của hắn rất khó đo lường như Quang Mang võ sĩ bình thường.Lấy một thí dụ, nguyên lực của Quang Mang võ sĩ cấp ba có thể đủ để buông thả hai, ba mươi đạo Liệt Diễm Trảm, còn nguyên lực Quang Mang võ sĩ cấp bốn có thể buông thả năm, sáu mươi đạo Liệt Diễm Trảm, đồng thời uy lực cũng lớn hơn rất nhiều. Nguyên lực bên trong Chính Luân sẽ mở rộng thêm, mang ý nghĩa đã hoàn thành một lần chuyển hóa lượng biến đến chất biến, hơn nữa còn giúp tăng cường kéo dài năng lực chiến đấu.Nhưng Địch Áo có số lượng nguyên lực dự trữ nhiều hơn Quang Mang võ sĩ cùng giai nhiều lắm, đủ để chống đỡ hắn tác chiến thời gian rất dài, ít nhất cũng có thể kiên trì ba, bốn ngày, bây giờ đã có thể kiên trì bảy, tám ngày. Vừa tính tựa hồ khác nhau không lớn nhưng nếu xuất hiện trên chiến trường thật sự chắc chắn là cơn ác mộng của kẻ thù, đánh chém trong thời gian dài như vậy, không phải chỉ khảo nghiệm nguyên lực, mà còn có tinh thần và ý chí.Một chuyện khiến Địch Áo cao hứng là Tác Phỉ Á cũng bắt đầu quá trình đột phá, bây giờ là Quang Mang võ sĩ cấp bảy. Ngõa Tây Lý nói không sai, Tác Phỉ Á có được thiên phú bất phàm, chỉ cần nàng dồn toàn bộ tinh lực trên việc tu luyện nhất định sẽ tạo ra một đời thành tựu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLTrong phòng khí lạnh tràn ngập tựa như tiên cảnh, sàn nhà, vách tường, thủy tinh đều kết xuất một tầng băng sương nhàn nhạt, đây là do nguyên lực Tác Phỉ Á tạo thành.Địch Áo lặng lẽ đứng lên, đúng lúc này ngoài phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Địch Áo không khỏi nhíu mày, hắn liên tục dặn dò trong khi hắn và Tác Phỉ Á tu luyện không được tới quấy rầy bọn họ, là ai to gan như vậy chứ?Tác Phỉ Á đã bị kinh động từ từ mở mắt ra, dùng thanh âm không vui hỏi: "Ai đó?""Là ta, tiểu thư." Thanh âm Bách Lệ Nhi từ bên ngoài truyền vào."Bách Lệ Nhi?" Tác Phỉ Á kinh ngạc, vội vàng nói: "Vào đi."Phòng cửa bị đẩy ra, Bách Lệ Nhi tươi cười đứng ở trước cửa, nàng không có đi vào phòng, mà đứng tại chỗ cười nói: "Tiểu thư, người xem ai tới nè?"Không đợi Tác Phỉ Á suy đoán, ngoài cửa đã vang lên một tiếng hoan hô, tiếp theo là Bách Lệ Nhi bị đẩy ra, Y Toa Bối Nhĩ cười hì hì xông vào, miệng còn hét lớn: "Bắt kẻ thông dâm, bắt kẻ thông dâm ~!"Địch Áo vốn còn định đứng lên hoan nghênh, nghe thấy Y Toa Bối Nhĩ nói như thế thân thể không khỏi cứng ngắc lại, sắc mặt cũng dở khóc dở cười, con quỷ tinh linh này đúng là cái gì cũng dám nói."Y Toa Bối Nhĩ?" Tác Phỉ Á nhìn thấy thì vui mừng quá đỗi.Ngay sau đó, thân ảnh Tuyết Ny cũng xuất hiện ở trước cửa cười cười nhìn Tác Phỉ Á, phía sau nàng tự nhiên là Ca Đốn và Lôi Mông."Tuyết Ny, ngươi cũng tới aa.a?" Tác Phỉ Á vui mừng kêu lên.Ba nữ tử vui vẻ ôm thành một đoàn, đứng ở một chỗ kêu gọi rối rít, không khí sảng khoái lập tức lan tràn ra khắp phòng.Ca Đốn mỉm cười đi tới vươn quả đấm ra đập một cái vào vai Địch Áo, tiếp theo Lôi Mông cũng đi tới nện Địch Áo một quyền. Địch Áo bị đẩy lui lại mấy bước: "Hai người các ngươi, phát bệnh hả?""Lâu như vậy không gặp, chúng ta cũng nhớ ngươi." Lôi Mông cười hắc hắc nói, tiếp theo dời tầm mắt sang ba nữ tử: "Không khí cực kỳ sảng khoái nha, Ca Đốn, chúng ta cũng tham dự thôi.""Ngươi đi đi, ta có thể bảo đảm ngươi sẽ chết rất thảm." Ca Đốn tức giận nói."Dọc theo đường đi không có xảy ra chuyện gì chứ?" Địch Áo hỏi."Có ta ở đây, có thể xảy ra chuyện gì được?" Lôi Mông nói rất hùng hổ: "Đúng rồi, gã Lộ Dịch Sĩ Bá tước có tới gây phiền phức cho các ngươi không?""Đã tới." Địch Áo nói."A?" Lôi Mông sửng sốt: "Ta không có ở đây, các ngươi làm sao ứng phó?"Ánh mắt Địch Áo dại ra, hắn nhất thời không kịp phản ứng, bởi vì Lôi Mông quá tự tin đã thành sắc thái truyền kỳ rồi, có thể ứng phó Lộ Dịch Sĩ Bá tước hay không thì liên hệ gì tới Lôi Mông đây?"Ngươi cho rằng ngươi là ai?" Ca Đốn cười khẩy nói."Ta là ai?" Lôi Mông đề cao thanh âm nói to: "Ta là võ sĩ gan dạ nhất trong đám võ sĩ, vĩnh viễn chiến đấu ở hàng đầu chiến tuyến, cung cấp an toàn cho tất cả đồng bạn.""Được rồi, được rồi." Ca Đốn cắt ngang lời Lôi Mông: "Ta biết ngươi nói những lời này cho ai nghe, thế nhưng, hình như người ta căn bản không có nghe thấy.""Ta... lặp lại lần nữa?" Lôi Mông cười hì hì nói."Ngươi đi chết đi!" Ca Đốn giơ ra bộ mặt xem thường.Địch Áo tiến tới trước người Lôi Mông, rất ân cần phủi phủi tro bụi trên vạt áo, vừa ý vị thâm trường giúp sửa sang nhuyễn giáp cho hắn."Địch Áo, cái gì đây? Tại sao?" Lần đầu tiên nhìn thấy Địch Áo quan tâm như vậy, Lôi Mông ngược lại có chút bất an."Có lòng tin đối với bản thân mình là chuyện tốt, không e ngại khiêu chiến, không e ngại cường địch cũng là chuyện tốt." Địch Áo chậm rãi nói: "Thế nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên tự ti.""Ta? Ta tự ti?" Lôi Mông cười to: "Võ sĩ ưu tú giống như ta, trong tự điển nhân sinh chưa bao giờ sẽ có cái từ tự ti.""Vậy thì tốt." Địch Áo gật đầu: "Không tự ti là tốt rồi."Lúc chiến đấu bình thường, Lôi Mông quả thật luôn luôn đứng ở tuyến đầu, nhưng hắn nhiều nhất coi như là một ụ đất vững chắc, còn hai người bằng hữu của Đường Ân Nam tước, Sử Đế Văn và Tư Phái Khắc chính là hai cỗ pháo đài. Nếu như sớm biết Sử Đế Văn và Tư Phái Khắc tồn tại, Lôi Mông tuyệt đối không dám nói khoác như vậy, chắc chắn hắn sẽ phải xấu hổ vô cùng vì lời nói của mình.Tác Phỉ Á và Y Toa Bối Nhĩ, Tuyết Ny nói chuyện rất náo nhiệt, nhưng các nàng chỉ nói toàn những việc nhỏ nhặt, ví như ai đáp ứng theo đuổi ai, nhà ai gặp bất hạnh, rồi lại xảy ra chuyện gì nửa đường bỏ học, thật là đáng tiếc...vân...vân.Hàn huyên hơn nửa canh giờ, hưng phấn trong lòng đã phát tiết tương đối, Tác Phỉ Á mới đi vào chính đề: "Các ngươi tới nhanh như vậy? Người trong nhà đồng ý ngươi rời đi không? Nhất là ngươi, Tuyết Ny, nhà ngươi chịu để ngươi đi?" Tuyết Ny chuẩn bị tiến cấp lên Cực Hạn võ sĩ rồi, cũng là ngôi sao trẻ tuổi hy vọng nhất của Thánh Đế Tư học viện, vẫn được mọi người trân trọng chiếu cố. Về phần người nhà Tuyết Ny lại càng không cần phải nói, đã sớm chuẩn bị xong rất nhiều mảnh vỡ tinh thần cho Tuyết Ny, yên lặng mong mỏi chờ ngày Tuyết Ny đột phá thành công.
Tác giả : Phá Nam Tường
4/5 của 2 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại