Thần Đạo Đan Tôn
Chương 4705: Thuyết khách
Đây là một lão nhân dáng người thon gầy, hắn xuất hiện tại nơi này nhưng sau lưng lưu lại một chuỗi tàn ảnh không nát.
Có thể xưng huynh gọi đệ với Thánh Nhân, lão giả này cũng là Thánh Nhân.
Thánh Nhân thứ sáu!
Lăng Hàn ngưng mắt xem, chỉ thấy bên cạnh lão giả chính là nữ tử xinh đẹp kinh tâm động phách.
A, Trì Mộng Hàm.
Lăng Hàn chưa từng gặp qua dung mạo của mỹ nhân đứng thứ ba tinh không, hắn lại nhớ kỹ khí chất và dáng dấp của nàng, hắn chỉ liếc mắt là có thể nhận ra. Hắn không nghĩ tới nàng lại tháo khăn che mặt vào lúc này.
Cũng phải, ở trước mặt Thánh Nhân còn che mặt, một là bất kính, thứ hai không cần.
Vị Thánh Nhân vừa mới xuất hiện là người của Đông Lâm Đế tộc.
- Trì đạo hữu, ngươi bảo chúng ta dừng lại, nguyên nhân vì sao?
Thánh Nhân Bách Lý gia hỏi.
Thánh Nhân Trì gia tới đây chính là Lưu Ly Thánh Nhân, hắn cười ha ha, nói:
- Bản thánh muốn mời mấy vị lão huynh đệ cho chút thể diện, thả Cửu Dương Thánh Địa một con ngựa.
Năm đại Thánh Nhân nhìn nhau, không nghĩ tới Trì gia lại đứng về phía Cửu Dương Thánh Địa một bên.
Lăng Hàn sinh lòng cảm kích, Trì gia bốc lên nguy hiểm đắc tội năm Đế tộc cũng đứng ra ngăn cản, nhất định là công lao của Trì Mộng Hàm, với thân phận Đế nữ của nàng, tư chất có thể so sánh với thế hệ hoàng kim, phân lượng của nàng cũng rất nặng.
Có khả năng mời Thánh Nhân đứng ra, nàng khẳng định đã làm ra hi sinh thật lớn.
Từ trước đến nay, sau khi hắn đến thế giới này, mặc dù Lăng Hàn bất cần đời nhưng không có nghĩa hắn không dính ân tình, nhưng phần ân tình này lớn bằng trời.
Giai nhân thâm tình, hắn nên hồi báo thế nào?
- Ha ha!
Đại Hắc Cẩu vung vẫy móng vuốt.
- Hì hì.
Tiểu Thanh Long cũng khoác một tay lên vai Lăng Hàn.
- Chi!
Sắc trư hết sức bất mãn, khốn kiếp, dám cướp muội tử với đại gia!
Năm đại Thánh Nhân im lặng một lúc, Thánh Nhân Thạch gia nói:
- Trì đạo hữu, việc này tha thứ khó tòng mệnh!
Đế tử bị giết, nhưng Đế tộc lại chậm chạp không có hành động, thời gian càng lâu sẽ ảnh hưởng Đế tộc càng lớn, người khác không biết, nhưng chẳng lẽ Đế tộc không nhìn thấy nguy hại hay sao?
Lưu Ly Thánh Nhân cười cười:
- Đã như vậy, bản Thánh đã không còn gì để nói.
Hắn thu tay về sau lưng, dáng vẻ hắn sẽ không nhúng tay vào.
A, ngươi kết thúc như vậy sao?
Lăng Hàn giật mình, mặc dù Trì Mộng Hàm là công chúa xuất sắc nhất Trì gia, nhưng dù sao hiện tại vẫn chỉ là Chân Ngã cảnh, Trì gia tuyệt đối không thể nào bởi vì nàng mà đồng thời đi đắc tội năm Đế tộc.
Cho nên, Lưu Ly Thánh Nhân cũng chỉ đi ngang qua sân khấu, có thể khuyên lui năm Đế tộc đương nhiên tốt nhất, không thể, vậy hắn cũng không có ý định khai chiến với đám người này.
Việc này rất hợp lý, Trì gia trừ tỷ muội Trì gia và Trì Đáo ra, những người khác lại không quen biết với Lăng Hàn, đáng giá vì hắn mà sống mái với các Đế tộc khác. Hơn nữa còn tới năm nhà nhà, nếu thật giao chiến, chín mươi chín phần trăm Trì gia drc xong đời.
Nếu như Lăng Hàn hiện tại đã trở thành Tôn Giả, Trì gia sẽ liều một phen, đánh bạc Lăng Hàn sẽ thành đế, nhưng bây giờ, ha ha.
Năm Thánh Nhân cười một tiếng, bọn họ liền biết rõ Trì gia không dám làm thật, bởi vì Cửu Dương Thánh Địa không có quan hệ gì với Trì gia, không vượt lợi ích, không có ân oán, có ai ngốc như vậy?
- Lũ sâu kiến, cam chịu số phận đi.
Thánh Nhân Thạch gia xuất thủ, hắn ấn một cái về phía Cửu Dương Thánh Địa, oanh, tay phải của hắn hóa thành một chưởng to lớn giống như ngôi sao, là ngôi sao bao phủ đạo tắc.
Dù Cửu Dương tinh bị Thánh Nhân gia cố qua, nhưng bị lực lượng Thánh cấp công kích cũng tan vỡ, nhiều nhất là chuyện mấy chưởng mà thôi, bảo đảm sẽ san bằng Cửu Dương Thánh Địa.
Thánh Nhân xuất thủ bá đạo như vậy, căn bản không phải nhằm vào ai, có thể trực tiếp hủy diệt tinh thể!
Một chưởng này rơi xuống không nhanh, hắn muốn mỗi người đều có thể nhìn rõ, cũng bởi vì như thế, chẳng những mỗi một tên đệ tử Cửu Dương Thánh Địa sinh ra tuyệt vọng, cho dù là người khác cũng bị dọa sợ hãi nằm rạp xuống đất, bọn họ không rõ vì sao xuất hiện tai ương ngập đầu.
- Tiểu Hàn tử!
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều kêu lên, sắc trư không ngừng kêu thảm thiết, mặc dù nó thần kỳ nhưng cũng không chịu nổi Thánh Nhân công kích!
Chuẩn bị của ngươi đâu, nhanh lấy ra.
- Hừ, dám làm càn ở Cửu Dương Thánh Địa!
Đúng lúc này có một tiếng thét vang lên, tiếng thét như khai thiên tích địa và truyền khắp tinh không.
Bỗng nhiên có một bàn tay xuất hiện ngăn cản cự chưởng to lớn như ngôi sao kia, tốc độ còn nhanh hơn nhiều, hai bàn tay va chạm với nhau tạo thành chấn động rất khủng bố.
Hưu hưu hưu, khói lửa bay đầy trời, đạo và năng lượng tầng thứ cao đan vào thành phiến, sáng chói không gì sánh được.
A? Hả? Nha?
Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người vô cùng rung động.
Tình huống như thế nào?
Là ai đang xuất thủ, lại có thể hóa giải một kích của Thánh Nhân?
Đừng nhìn Thánh Nhân Thạch gia chỉ tiện tay công kích, nhưng cho dù là Tôn Giả cũng sẽ bị thịt nát xương tan phần. Cho nên, có thể gánh vác một kích này, người xuất thủ tất nhiên cũng là Thánh Nhân.
Nhưng vấn đề là, Cửu Dương Thánh Địa có Thánh Nhân?
- Thánh Nhân mới lên cấp?
Bao quát cả Lưu Ly Thánh Nhân, sáu Thánh Nhân đều kinh ngạc.
Bọn họ đều là Thánh Nhân uy tín lâu năm, tự nhiên liếc mắt là có thể nhìn ra, người xuất thủ chính là một vị Thánh Nhân mới lên cấp, hắn vận dụng đạo tắc chưa thông thạo.
Tiểu Thanh Long, Đại Hắc Cẩu đồng thời vui mừng lẫn sợ hãi, tất cả đều nhìn sang Lăng Hàn:
- Chẳng lẽ?
Lăng Hàn mỉm cười:
- Không sai!
Xoát, một bóng người xuất hiện trên bầu trời, hắn giằng co với năm đại Thánh Nhân, mặc dù chỉ một người nhưng khí thế của hắn không yếu, hắn tỏa ra phong thái không bị trói buộc.
Cửu Sơn!
- Thánh Nhân!
Sáu đại Thánh Nhân đồng thời hô lớn, bọn họ nhận ra đạo tắc của người này uẩn dưỡng trong thân thể, đó chính là tiêu chí Thánh Nhân.
Cái gì, Cửu Sơn Tôn Giả thành Thánh rồi?
Đệ tử Cửu Dương Thánh Địa đều kinh ngạc, đối phương quá khiêm tốn, bọn họ hoàn toàn không biết!
Chỉ trong nháy mắt sau đó, bọn họ lên tiếng hoan hô.
Có một tên Thánh Nhân tọa trấn, như vậy có ý nghĩa bọn họ là thế lực đỉnh cấp, cho dù là Đế tộc cũng phải cẩn thận đối đãi.
Lần này, bọn họ được cứu rồi!
Cửu Sơn Tôn Giả, không, hiện tại phải nói là Cửu Sơn Thánh Nhân, hắn khinh thường năm đại Thánh Nhân, Lưu Ly Thánh Nhân đứng rất xa quan sát tất cả, Cửu Sơn Thánh Nhân thản nhiên nói:
- Hiện tại, các ngươi có thể cút!
Bá khí!
Quá bá khí, đối mặt năm Thánh Nhân, trực tiếp đuổi đi, thiên hạ chỉ có một mình Cửu Sơn!
Các đệ tử đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, trước đó bọn họ bị năm Đế tộc ức hiếp, sinh tử hoàn toàn nắm trong tay người khác, việc này ủy khuất cỡ nào? Nhưng chỉ trong chớp mắt, Cửu Sơn Thánh Nhân cường thế xuất thủ, chỉ một chữ “cút" đã làm mọi người hả hê, phẫn nộ cũng giảm đi rất nhiều.
Bọn họ tràn ngập sùng bái Cửu Sơn Thánh Nhân, tất cả những sùng bái này gia trì lên thân thể Cửu Sơn Thánh Nhân, hắn càng tỏa ra ánh sáng lấp lánh, từ đó lộ ra thần uy lẫm lẫm.
Thánh Nhân Thạch gia và các Thánh Nhân khác nhìn nhau, bọn họ cau mày.
Có thể xưng huynh gọi đệ với Thánh Nhân, lão giả này cũng là Thánh Nhân.
Thánh Nhân thứ sáu!
Lăng Hàn ngưng mắt xem, chỉ thấy bên cạnh lão giả chính là nữ tử xinh đẹp kinh tâm động phách.
A, Trì Mộng Hàm.
Lăng Hàn chưa từng gặp qua dung mạo của mỹ nhân đứng thứ ba tinh không, hắn lại nhớ kỹ khí chất và dáng dấp của nàng, hắn chỉ liếc mắt là có thể nhận ra. Hắn không nghĩ tới nàng lại tháo khăn che mặt vào lúc này.
Cũng phải, ở trước mặt Thánh Nhân còn che mặt, một là bất kính, thứ hai không cần.
Vị Thánh Nhân vừa mới xuất hiện là người của Đông Lâm Đế tộc.
- Trì đạo hữu, ngươi bảo chúng ta dừng lại, nguyên nhân vì sao?
Thánh Nhân Bách Lý gia hỏi.
Thánh Nhân Trì gia tới đây chính là Lưu Ly Thánh Nhân, hắn cười ha ha, nói:
- Bản thánh muốn mời mấy vị lão huynh đệ cho chút thể diện, thả Cửu Dương Thánh Địa một con ngựa.
Năm đại Thánh Nhân nhìn nhau, không nghĩ tới Trì gia lại đứng về phía Cửu Dương Thánh Địa một bên.
Lăng Hàn sinh lòng cảm kích, Trì gia bốc lên nguy hiểm đắc tội năm Đế tộc cũng đứng ra ngăn cản, nhất định là công lao của Trì Mộng Hàm, với thân phận Đế nữ của nàng, tư chất có thể so sánh với thế hệ hoàng kim, phân lượng của nàng cũng rất nặng.
Có khả năng mời Thánh Nhân đứng ra, nàng khẳng định đã làm ra hi sinh thật lớn.
Từ trước đến nay, sau khi hắn đến thế giới này, mặc dù Lăng Hàn bất cần đời nhưng không có nghĩa hắn không dính ân tình, nhưng phần ân tình này lớn bằng trời.
Giai nhân thâm tình, hắn nên hồi báo thế nào?
- Ha ha!
Đại Hắc Cẩu vung vẫy móng vuốt.
- Hì hì.
Tiểu Thanh Long cũng khoác một tay lên vai Lăng Hàn.
- Chi!
Sắc trư hết sức bất mãn, khốn kiếp, dám cướp muội tử với đại gia!
Năm đại Thánh Nhân im lặng một lúc, Thánh Nhân Thạch gia nói:
- Trì đạo hữu, việc này tha thứ khó tòng mệnh!
Đế tử bị giết, nhưng Đế tộc lại chậm chạp không có hành động, thời gian càng lâu sẽ ảnh hưởng Đế tộc càng lớn, người khác không biết, nhưng chẳng lẽ Đế tộc không nhìn thấy nguy hại hay sao?
Lưu Ly Thánh Nhân cười cười:
- Đã như vậy, bản Thánh đã không còn gì để nói.
Hắn thu tay về sau lưng, dáng vẻ hắn sẽ không nhúng tay vào.
A, ngươi kết thúc như vậy sao?
Lăng Hàn giật mình, mặc dù Trì Mộng Hàm là công chúa xuất sắc nhất Trì gia, nhưng dù sao hiện tại vẫn chỉ là Chân Ngã cảnh, Trì gia tuyệt đối không thể nào bởi vì nàng mà đồng thời đi đắc tội năm Đế tộc.
Cho nên, Lưu Ly Thánh Nhân cũng chỉ đi ngang qua sân khấu, có thể khuyên lui năm Đế tộc đương nhiên tốt nhất, không thể, vậy hắn cũng không có ý định khai chiến với đám người này.
Việc này rất hợp lý, Trì gia trừ tỷ muội Trì gia và Trì Đáo ra, những người khác lại không quen biết với Lăng Hàn, đáng giá vì hắn mà sống mái với các Đế tộc khác. Hơn nữa còn tới năm nhà nhà, nếu thật giao chiến, chín mươi chín phần trăm Trì gia drc xong đời.
Nếu như Lăng Hàn hiện tại đã trở thành Tôn Giả, Trì gia sẽ liều một phen, đánh bạc Lăng Hàn sẽ thành đế, nhưng bây giờ, ha ha.
Năm Thánh Nhân cười một tiếng, bọn họ liền biết rõ Trì gia không dám làm thật, bởi vì Cửu Dương Thánh Địa không có quan hệ gì với Trì gia, không vượt lợi ích, không có ân oán, có ai ngốc như vậy?
- Lũ sâu kiến, cam chịu số phận đi.
Thánh Nhân Thạch gia xuất thủ, hắn ấn một cái về phía Cửu Dương Thánh Địa, oanh, tay phải của hắn hóa thành một chưởng to lớn giống như ngôi sao, là ngôi sao bao phủ đạo tắc.
Dù Cửu Dương tinh bị Thánh Nhân gia cố qua, nhưng bị lực lượng Thánh cấp công kích cũng tan vỡ, nhiều nhất là chuyện mấy chưởng mà thôi, bảo đảm sẽ san bằng Cửu Dương Thánh Địa.
Thánh Nhân xuất thủ bá đạo như vậy, căn bản không phải nhằm vào ai, có thể trực tiếp hủy diệt tinh thể!
Một chưởng này rơi xuống không nhanh, hắn muốn mỗi người đều có thể nhìn rõ, cũng bởi vì như thế, chẳng những mỗi một tên đệ tử Cửu Dương Thánh Địa sinh ra tuyệt vọng, cho dù là người khác cũng bị dọa sợ hãi nằm rạp xuống đất, bọn họ không rõ vì sao xuất hiện tai ương ngập đầu.
- Tiểu Hàn tử!
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều kêu lên, sắc trư không ngừng kêu thảm thiết, mặc dù nó thần kỳ nhưng cũng không chịu nổi Thánh Nhân công kích!
Chuẩn bị của ngươi đâu, nhanh lấy ra.
- Hừ, dám làm càn ở Cửu Dương Thánh Địa!
Đúng lúc này có một tiếng thét vang lên, tiếng thét như khai thiên tích địa và truyền khắp tinh không.
Bỗng nhiên có một bàn tay xuất hiện ngăn cản cự chưởng to lớn như ngôi sao kia, tốc độ còn nhanh hơn nhiều, hai bàn tay va chạm với nhau tạo thành chấn động rất khủng bố.
Hưu hưu hưu, khói lửa bay đầy trời, đạo và năng lượng tầng thứ cao đan vào thành phiến, sáng chói không gì sánh được.
A? Hả? Nha?
Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người vô cùng rung động.
Tình huống như thế nào?
Là ai đang xuất thủ, lại có thể hóa giải một kích của Thánh Nhân?
Đừng nhìn Thánh Nhân Thạch gia chỉ tiện tay công kích, nhưng cho dù là Tôn Giả cũng sẽ bị thịt nát xương tan phần. Cho nên, có thể gánh vác một kích này, người xuất thủ tất nhiên cũng là Thánh Nhân.
Nhưng vấn đề là, Cửu Dương Thánh Địa có Thánh Nhân?
- Thánh Nhân mới lên cấp?
Bao quát cả Lưu Ly Thánh Nhân, sáu Thánh Nhân đều kinh ngạc.
Bọn họ đều là Thánh Nhân uy tín lâu năm, tự nhiên liếc mắt là có thể nhìn ra, người xuất thủ chính là một vị Thánh Nhân mới lên cấp, hắn vận dụng đạo tắc chưa thông thạo.
Tiểu Thanh Long, Đại Hắc Cẩu đồng thời vui mừng lẫn sợ hãi, tất cả đều nhìn sang Lăng Hàn:
- Chẳng lẽ?
Lăng Hàn mỉm cười:
- Không sai!
Xoát, một bóng người xuất hiện trên bầu trời, hắn giằng co với năm đại Thánh Nhân, mặc dù chỉ một người nhưng khí thế của hắn không yếu, hắn tỏa ra phong thái không bị trói buộc.
Cửu Sơn!
- Thánh Nhân!
Sáu đại Thánh Nhân đồng thời hô lớn, bọn họ nhận ra đạo tắc của người này uẩn dưỡng trong thân thể, đó chính là tiêu chí Thánh Nhân.
Cái gì, Cửu Sơn Tôn Giả thành Thánh rồi?
Đệ tử Cửu Dương Thánh Địa đều kinh ngạc, đối phương quá khiêm tốn, bọn họ hoàn toàn không biết!
Chỉ trong nháy mắt sau đó, bọn họ lên tiếng hoan hô.
Có một tên Thánh Nhân tọa trấn, như vậy có ý nghĩa bọn họ là thế lực đỉnh cấp, cho dù là Đế tộc cũng phải cẩn thận đối đãi.
Lần này, bọn họ được cứu rồi!
Cửu Sơn Tôn Giả, không, hiện tại phải nói là Cửu Sơn Thánh Nhân, hắn khinh thường năm đại Thánh Nhân, Lưu Ly Thánh Nhân đứng rất xa quan sát tất cả, Cửu Sơn Thánh Nhân thản nhiên nói:
- Hiện tại, các ngươi có thể cút!
Bá khí!
Quá bá khí, đối mặt năm Thánh Nhân, trực tiếp đuổi đi, thiên hạ chỉ có một mình Cửu Sơn!
Các đệ tử đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, trước đó bọn họ bị năm Đế tộc ức hiếp, sinh tử hoàn toàn nắm trong tay người khác, việc này ủy khuất cỡ nào? Nhưng chỉ trong chớp mắt, Cửu Sơn Thánh Nhân cường thế xuất thủ, chỉ một chữ “cút" đã làm mọi người hả hê, phẫn nộ cũng giảm đi rất nhiều.
Bọn họ tràn ngập sùng bái Cửu Sơn Thánh Nhân, tất cả những sùng bái này gia trì lên thân thể Cửu Sơn Thánh Nhân, hắn càng tỏa ra ánh sáng lấp lánh, từ đó lộ ra thần uy lẫm lẫm.
Thánh Nhân Thạch gia và các Thánh Nhân khác nhìn nhau, bọn họ cau mày.
Tác giả :
Cô Đơn Địa Phi