Thâm Độ Bạch Bào Dụ Hoặc

Chương 8

Mở cửa ra, một người  ở sô pha phòng khách nằm úp sấp, có một nửa thân thể đã muốn điệu ra ngoài sofa, chỉ cần ra thêm một chút thì sẽ nguy hiểm.

Nhiêu Tông Lễ thở dài, nhẹ gọi nam nhân dậy.

“Uy!"

“A?" Kêu một tiếng, nam nhân lập tức từ sô pha lật mình xuống dưới, còn chưa đứng lên, hai mắt nhập nhèm nhìn xung quanh “Làm sao vậy? Làm sao vậy?"

“Không có gì." Nhiêu Tông Lễ buông chìa khóa trong tay  “Đứa nhỏ đâu?"

Namnhân nhẹ nhàng thở ra, dùng sức dụi mày dụi mắt “Ngủ, mới ngủ không bao lâu. Thiên! Trông đứa nhỏ thực con mẹ nó mệt!"

Nở nụ cười, Nhiêu Tông Lễ cởi áo khoác chuẩn bị vào phòng, đi phía trước đối nam nhân nói một câu  “Anh  nếu mệt thì có thể vào phòng ngủ."

“A? Thật sự? Có phòng có thể ngủ sao?"

“Phòng của lão bản anh." Dù sao buổi tối hôm nay y sẽ không trở về.

“Không! Không cần! Tôi trở về thôi!"Namnhân vẻ mặt ghê rợn, vội vàng từ trên mặt đất đứng lên. Hay nói giỡn! Ngủ ở phòng lão bản, ngày mai khẳng định không cần tỉnh.

“Vậy trên đường cẩn thận." Nhiêu Tông Lễ gật gật đầu, cũng không giữ lại.

“Ai!"Namnhân ngượng ngùng gãi gãi đầu, đột nhiên lại nghĩ tới gì đó, thăm dò hỏi: “Nhiêu bác sĩ tìm được lão bản không?"

Nhiêu Tông Lễ lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái. Chạm vào chỗ đau!

Đi vào phòng nhìn thoáng qua Tiểu Bảo, lúc sau trở ra thì nam nhân kia đã ly khai. Hắn cầm quần áo tắm rửa đến phòng Thẩm Trọng Nhiên, bình nóng lạnh trong phòng hắn vẫn chưa gọi người tới sửa, Thẩm Trọng Nhiên mấy ngày nay lại không ở, hắn chỉ cần đến phòng y tẩy. Tuy rằng cái cửa nhà tắm chết tiết lưu lại bóng ma cho hắn, bất quá dù sao hiện tại không có ai, hơn nữa bồn tắm lớn mát xa trong phòng tắm của Thẩm Trọng Nhiên thật sự thực thoải mái, gần nhất hắn cơ hồ mỗi buổi tối đều phải ở bên trong tắm một hồi, sau đó thêm ít tinh dầu và vân vân, đối thân thể thực có lợi.

Ở bồn tắm lớn vặn cho đầy nước, ấn xuống nút công năng tuần hoàn mát xa, Nhiêu Tông Lễ thoải mái mà tọa tựa vào bên cạnh bồn tắm lớn. Ánh đèn trắng tỏa lòe lòe, trong phòng tắm, nổi lên những bọt bong bóng xà phòng, trong không khí tràn đầy hương hoa hồng, nước gợn mềm nhẹ vỗ vào trên người, hết thảy đều khiến thể xác và tinh thần của người ta thả lỏng, ngay cả khóe miệng đều lộ ra sung sướng.

Nếu có thể mỗi ngày ở trong này tắm thì thật không tồi. Trong đầu mới vừa toát ra ý niệm này, miệng hắn liền run rẩy một chút, lập tức đổi thành lo lắng xem mai kia về nhà có nên lắp một cái hay không.

Nhắm mắt lại, không thể khắc chế chính mình nghĩ đến tình hình ở hộp đêm. Người kia dùng cái loại ánh mắt kia nhìn hắn, rõ ràng làm cho người ta quả thực —— tâm phiền ý loạn!

Mạnh mở mắt ra, Nhiêu Tông Lễ ảo não cúi đầu nhìn chằm chằm bọt xà phòng trong bồn tắm lớn. Phía dưới, thân thể hắn đã nổi lên phản ứng.

Mấy ngày hôm trước mới vừa cùng Thẩm Trọng Nhiên phát tiết qua, nhưng hắn không phải lạc đà, ăn một chút có thể chống đỡ vài tuần. Tuy rằng loại dục vọng thình lình xảy ra này trước kia cơ hồ chưa từng có, nhưng là theo bản năng nên hắn cũng không tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân, thầm nghĩ giải quyết vấn đề trước mắt.

Namnhân tự an ủi không phải là chuyện gì sai trái, nhưng là tự an ủi vì nghĩ đến ánh mắt nam nhân khác, nhiều ít khiến Nhiêu Tông Lễ có cảm giác tội lỗi. Nhấp hé miệng, tâm tình hắn phức tạp, đưa tay chậm rãi hòa vào bọt xà phòng phía dưới, cầm ngọn nguồn nóng rực.

“Ân ——" hừ nhẹ một tiếng, cảm giác ở trong nước cùng bình thường có điểm bất đồng, đại khái bởi vì nước ôn hòa hơn, nơi này càng mẫn cảm. Nhẹ nhàng nhăn lại mi, hắn bắt đầu vuốt ve, may mắn không thấy động tác của mình, cũng ít có điểm xấu hổ.

Khoái cảm thăng lên, trên mặt Nhiêu Tông Lễ thản nhiên đỏ ửng, cắn chặt môi nhưng cũng ngẫu nhiên phát ra tiếng rên rỉ, cảm giác thoải mái khiến hắn quả thực không thể tin được, mình thế nhưng bởi vì ảo tưởng đến một người nam nhân mà tự an ủi, lại có thể cảm thấy sung sướng như vậy, quả thực là tội lỗi mà. Có lẽ thật sự giống Thẩm Trọng Nhiên nói, chính mình đối nữ nhân không có hứng thú.

Bọt xà phòng ở nước gợn kích lao xuống, dần dần biến mất, hít sâu một hơi, hắn đem một chân từ trong nước nâng lên, để lên bên cạnh bồn tắm lớn——

Nhưng vào lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên mở!

Nhiêu Tông Lễ hoảng sợ, mới từ dục vọng bứt ra, liền nhìn đến Thẩm Trọng Nhiên nghiến răng nghiến lợi  hướng về phía hắn, dường như là muốn ăn thịt người.

“Anh! Anh  sao lại  ——" vốn muốn hỏi “Anh  sao đã trở lại  " chính là nghĩ đến mình hiện tại làm gì, Nhiêu Tông Lễ lập tức sửa rống “Cút ra ngoài!"

“Cút ra ngoài?" Thẩm Trọng Nhiên nhướn mày “Anh ở trong phòng tắm của tôi tự an ủi, lại muốn tôi cút ra ngoài?"

Y ở trong phòng Nhiêu Tông Lễ tìm một vòng đều không thấy, nghĩ trở lại phòng mình trước đã, nhưng lại phát hiện hắn ở trong phòng tắm của mình tắm rửa, dán tại trên cửa nhìn nửa ngày —— không nên trách y hạ lưu, loại tình huống này không ai sẽ ngoan ngoãn đi ra ngoài —— cho dù nam nhân này tắm rửa, khi y nhìn đến hắn ngồi ở trong bồn tắm lớn, bàn tay nhúng trong nước, trên mặt biểu tình càng ngày càng gợi cảm, thẳng đến khi đôi chân dài kia nâng lên, y rốt cục nhịn không được!

Cái này không phải rõ ràng hấp dẫn y tiến vào sao? Y không phải chính nhân quân tử, một ngày nào đó cũng sẽ không kiềm chế được.

Thẩm Trọng Nhiên vừa đi vừa cởi quần áo, đợi đi vào bên cạnh bồn tắm lớn, trên người chỉ còn quần, tự giác biết thời gian cấp bách, y cũng không cởi, không nói hai lời trực tiếp vào bồn tắm lớn, cùng Nhiêu Tông Lễ làm cái “Uyên ương dục".

“Anh, con mẹ nó, làm gì?" Nháy mắt bọt nước văng khắp nơi, Nhiêu Tông Lễ vội vàng muốn từ bồn tắm lớn đứng lên, bất quá không thành công, cánh tay bị kéo lấy.

Thẩm Trọng Nhiên túm lấy hắn rồi hung hăng hôn xuống, không cho hắn lại có cơ hội nói gì đó.

Bồn tắm lớn tuy rằng đủ đại, nhưng dù sao cũng chỉ thiết kế cho một người, hai đại nam nhân đồng thời ở bên trong, trừ bỏ ôm cùng một chỗ, không có phương pháp nào tốt hơn.

“Ân! Ân…" Nhiêu Tông Lễ kêu rên hai tiếng, cánh tay Thẩm Trọng Nhiên giống cái kìm cô trụ hắn, khiến cho hắn vừa nghĩ động cũng không thể động. Hắn cảm giác được thứ đó của mình chống lên bụng đối phương, thịt cùng thịt tiếp xúc, khiến dục vọng mới vừa làm lạnh, trong phút chốc liền một lần nữa có cảm giác.

Thời điểm đôi môi rời ra, hai người đều thở phào nhẹ nhõm, Nhiêu Tông Lễ ngồi ở trên người Thẩm Trọng Nhiên, hai chân tách ra quỳ gối lưỡng sườn, loại tư thế này thấy thế nào đều như là đem chính mình đưa đến trước mặt đối phương.

Vừa hôn vừa kéo đầu hắn xuống, Thẩm Trọng Nhiên có điểm hung tợn nói: “Vốn không nghĩ sớm ăn anh như vậy, là chính anh  câu dẫn tôi! Đáng chết!" Nói xong giật giật chân, phát giác tiểu huynh đệ trong quần mình đã trướng đến phát đau.

Trừ bỏ thở dốc, Nhiêu Tông Lễ đã muốn không biết nói cái gì cho phải. Nói hắn câu dẫn y? Vậy kẻ hại hắn phải ở trong bồn tắm tự giải quyết là ai?

Không phát hiện ánh mắt hắn có chút oán hận, Thẩm Trọng Nhiên cởi bỏ đai lưng của mình, kéo khóa xuống, phân thân hoàn toàn cương cứng lập tức chọc vào bụng Nhiêu Tông Lễ, hắn giật mình muốn tách khỏi, kết quả càng thêm ma xát tới nới đó.

“Úc!" Than nhẹ một tiếng, y ôm thắt lưng người ở trên, không cho hắn tái động “Kính nhờ! Anh nếu tái lộn xộn tôi hiện tại liền đi vào!"

Nhiêu Tông Lễ không phải tiểu hài tử không biết gì, tự nhiên hiểu được “Đi vào" của y là có ý tứ gì, chính là muốn một nam nhân đã ba mươi tuổi thản nhiên đối mặt với loại sự tình này, vẫn là có điểm khó khăn. Hắn tuy rằng không tính là bảo thủ, nhưng cũng là lần đầu tiên trải qua loại tình huống này.

Hơn nữa, vì cái gì người bị tiến vào lại là hắn?

Nhưng là dục vọng đã bị gợi lên, sắp mãn đi ra, tên đã trên dây, không thể không phát, hai người bị hấp dẫn lẫn nhau, chuyện kế tiếp phát sinh cũng cơ hồ là đương nhiên.

Hắn thở hổn hển cúi đầu nhìn Thẩm Trọng Nhiên, trên mặt người này là biểu tình chịu đựng dày vò khiến hắn rõ ràng cảm giác được khát vọng của nam nhân này.

Hai người nhìn nhau một lát, trong ánh mắt phảng phất đã muốn thuyết minh hết thảy.

Dục vọng cũng tốt, phóng túng cũng thế, bọn họ hiện tại làm cái gì cũng bất quá là bởi vì khát cầu đối phương, thật giống như thiêu thân biết rõ là lửa vẫn muốn nhảy vào, hết thảy đơn giản là bản năng.

Nhiêu Tông Lễ sẽ không cần cố tìm lý do phóng túng, cũng sẽ không dùng lý do đó để ước thúc mình, hắn có thể tự mình chịu trách nhiễm, rõ ràng biết từ lúc mới bắt đầu, hắn đã nghĩ phải ở trước mặt nam nhân này, kêu vô lại Thẩm Trọng Nhiên.

“Ngô!" Đột nhiên, hắn ưỡn người một cái, bởi vì ngón tay của Thẩm Trọng Nhiên bắt đầu tấn công phía sau của hắn.

“Đừng nhúc nhích! Để tôi đi vào ——" Thẩm Trọng Nhiên lấy tay kia áp chế đầu của hắn, không ngừng hôn hắn, giống như trấn an.

Nhiêu Tông Lễ ôm lấy vai y, chịu được dị vật ở trong thân thể ra vào, đồng thời liều mình thả lỏng, để cho nơi đó không hề căng cứng, điều này đối bác sĩ mà nói cũng không phải chuyện gì khó khăn, chính là cảm thấy thẹn, vẫn  nhịn không được nảy lên.

Thẩm Trọng Nhiên mau bị làm cho điên rồi, ngón tay được bao vây ở trong dũng đạo mềm mại thấp hoạt, thở dốc bên tai so với xuân dược hoàn còn lợi hại hơn, dục vọng vẫn tích góp từng tí một, mặc kệ là sinh lý hay là tâm lý, đều cùng nhau kêu gào phải tìm lối ra.

“Tôi không phải cố ý không trở về nhà…" Ôm thắt lưng Nhiêu Tông Lễ, y ghé vào lỗ tai hắn giải thích."Có mấy người trước kia là bằng hữu đến, tôi phải chiêu đãi bọn họ  —— "

“Ai thèm quản anh  !"

Thẩm Trọng Nhiên khinh cười ra tiếng, ở trên gương hắn mặt hôn nhẹ.

“Anh  có biết hay không, thấy anh  đến tìm tôi, tôi cao hứng  muốn chết. Anh  có phải hay không nghĩ về tôi?"

Nhiêu Tông Lễ nhắm mắt lại không thèm trả lời. Nói chuyện có thể khiến hắn dời đi lực chú ý, chẳng phải khẩn trương, bất quá, vẫn có chút không thoải mái.

Ngón tay trong cơ thể đột nhiên vòng vo lên xuống, khiến hắn không khỏi kêu nhỏ ra tiếng, tự tay hung hăng bắt lấy tóc Thẩm Trọng Nhiên, nghiến răng nghiến lợi quát khẽ, “Đủ rồi! Anh  phải ngoạn tới khi nào?!"

Thẩm Trọng Nhiên ngưỡng đầu về phía sau, nuốt nước miếng một cái.

“Tôi cũng hiểu là đã đủ rồi ——" y đều nhanh bị hắn trong lúc vô tình ma xát mà muốn điên.

Hai tay phủng trụ ở mông của người ngồi trên, đem thân thể hắn nâng lên một chút. Nhìn không tới chuyện phát sinh dưới nước, hết thảy đều là cảm giác phải kháo , mà ngược lại như vậy sẽ lại càng làm cho người ta cảm thấy được hưng phấn.

Mông sau bị chọc vào một “Cây gậy “, cho dù là bình tĩnh như Nhiêu Tông Lễ, cũng không khỏi khẩn trương lên, so với thời điểm lần đầu tiên hắn đỡ đẻ, còn khẩn trương nhiều hơn.

“Ôm tôi, chậm rãi ngồi xuống  ——" Thẩm Trọng Nhiên từng ngụm từng ngụm thở phì phò, cảm giác được tính khí của mình đã muốn đến vào cửa động kia, nhưng y vẫn kiệt lực áp chế muốn va chạm vào phía trước, chờ Nhiêu Tông Lễ thích ứng.

Nhưng đối Nhiêu Tông Lễ mà nói, điều này tuyệt đối lại là nói thì dễ dàng mà làm thì lại khó, ôm cổ Thẩm Trọng Nhiên, hắn cắn chặt răng, nhíu mày chậm rãi để thân xác đi xuống, tuy rằng chuyện này hình dung thế nào cũng không thể là chuyện tốt đẹp, cảm giác đích xác giống như là hướng một cây côn tử ngồi xuống, quả thực là tự ngược.

Để thứ tượng trưng nam tính của Thẩm Trọng Nhiên tiến vào hậu huyệt của hắn, Nhiêu Tông Lễ liền hối hận.

“Hảo thích! Thân ái, anh  quá tuyệt vời!"

Thẩm Trọng Nhiên có bao nhiêu thích hắn không biết, nhưng từ thứ kia trong cơ thể hăn vì hưng phấn mà lại trương hơn nữa, khẳng định chắc chắn  thực thích. Khẽ cắn môi, Nhiêu Tông Lễ phun ra hai chữ “Câm, miệng!"

Nhiêu Tông Lễ phát giận tối hợp Thẩm Trọng Nhiên, y đầu tiên là hôn cổ hắn, tiếp theo dùng ngón tay tách ra cánh hoa đĩnh kiều ở mông, trợ giúp y càng thuận lợi tiến vào.

“Tiếp tục, lập tức có thể toàn bộ đi vào, thực thích nga!" Ngữ khí mười phần là dụ dỗ tiểu hài tử.

Nhiêu Tông Lễ ngẩng đầu lên, hít sâu một hơi, giật giật mông, cảm giác trong cơ thể có gì đó đang hướng chỗ sâu nhất tiến vào, đột nhiên nhớ tới một vấn đề nghiêm trọng.

“Chờ một chút! Bao cao su!" Đây là thường thức cơ bản nhất.

“Không có đồ vật đó!" Thẩm Trọng Nhiên nhẫn đến vất vả, ngay cả đi lên giường cũng không có thời gian, còn có thời gian mà mua mấy thứ kia sao?!

Nhiêu Tông Lễ cũng không bằng lòng, giãy dụa lên, “Không được! Phải mang bao cao su!"

Chính là lần vừa động này, lại tăng thêm ma sát giữa hai người.

“Sách!" Thẩm Trọng Nhiên gầm nhẹ một tiếng, ôm cổ người trên “Đã nói là không có! Nhà của tôi không để cái loại đồ vật này nọ!"

Một kẻ lạm giao như thế, thế nhưng ở trong nhà không có bao cao su sao? Nhiêu Tông Lễ kinh ngạc nhướng mày, hay là người này khi làm cũng chưa bao giờ ——

Nhìn ra hắn suy nghĩ cái gì, Thẩm Trọng Nhiên vỗ nhẹ nhẹ mông hắn một chút."Tôi không mang người khác về nhà, trừ anh  ra!"

Lúc này Nhiêu Tông Lễ kinh ngạc. Mà thừa dịp hắn phân thần không còn giẫy dụa, hai tay Thẩm Trọng Nhiên nắm thắt lưng hắn, nhấn xuống phía dưới một cái, đồng thời chính mình hướng lên trên, hoàn hoàn toàn toàn tiến nhập vào Nhiêu Tông Lễ.

“A!" Thình lình xảy ra đau nhức khiến Nhiêu Tông Lễ sợ hãi kêu một tiếng, lảo đảo về phía trước, ngã tiến trong ngực y.

Vương bát đản!

Thẩm Trọng Nhiên thích đến mức cũng muốn kêu ra, ôm hắn hướng đến trên người mình. trong thân thể Nhiêu Tông Lễ vừa nhuyễn vừa nóng, nóng đến mức sắp đem y hòa tan.

“Bảo bối, anh  quả thực làm ta thích chết!" Hung hăng ở trên mặt đối phương hôn một cái, Thẩm Trọng Nhiên luôn luôn ở trên giường không kiêng kỵ gì, nói cái gì buồn nôn ghê tởm thì đều không đỏ mặt, khí không suyễn.

Nhiêu Tông Lễ thô thở phì phò, đem một cỗ cảm giác nôn khan từ  trong cổ họng áp chế xuống. Nói thật, hiện tại cũng không tính rất đau, nơi này vẫn là có thể thừa nhận vật thể lớn nhỏ nhất định, hơn nữa Thẩm Trọng Nhiên lại giúp hắn khuếch trương qua, cũng có nước cùng bột xà phòng bôi trơn, trừ bỏ trong mông có đồ vật này nọ khiến khó thích ứng ra, vẫn là có thể chịu được.

Nhưng tình huống trước mắt, vẫn là khiến hắn ghé vào trên vai Thẩm Trọng Nhiên có điểm quẫn bách.

Bất quá, rất nhanh Thẩm Trọng Nhiên sẽ không cho hắn thời gian tự hỏi, một bàn tay xoa phân thân của hắn, bắt đầu cao thấp vuốt ve. Loại động tác ở tư thế này cũng không lớn, nhưng lại thật sự rất thâm, vừa mới bắt đầu hắn còn bị động vì bị tiến vào, đến sau đó tìm được cảm giác, chính mình liền cao thấp hoạt động.

Trong phòng tắm, tiếng nước dần dần vang lên, sau đó lại dần dần bị thở dốc cùng rên rỉ che lấp  ——

“Phải đi ra!" Triền miên sau một lúc, Thẩm Trọng Nhiên bỗng dưng gầm nhẹ, tốc độ trừu sáp cũng nhanh hơn, Nhiêu Tông Lễ bị đâm đến phát ra liên tiếp rên rỉ.

“Rút ra đi… Đừng —— "

“Không còn kịp rồi!" Cắn răng một cái, Thẩm Trọng Nhiên nhấn xuống Nhiêu Tông Lễ, tình cảm mãnh liệt hôn trụ hắn, hạ thân run rẩy vài cái.

“A!" Nhiêu Tông Lễ thân thể buộc chặt, hậu huyệt gắt gao bám chặt lấy thứ chôn ở trong cơ thể hắn, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, nhưng khi hắn lấy lại tinh thần, lại kinh ngạc phát hiện, Thẩm Trọng Nhiên hướng hắn gợi lên tươi cười khó hiểu, tiếp theo, cùng hắn thay đổi vị trí ——

“Không, không được…"

Không biết bị làm bao nhiêu lần, không biết cao trào bao nhiêu lần, không biết ở trong nước tắm bao lâu, đợi Nhiêu Tông Lễ thật sự chịu không nổi, mở miệng cầu xin tha thứ, bọt xà phòng trên mặt nước đã tuyệt không còn, mà nước trong bồn tắm cũng chỉ còn lại một phần ba.

Nằm ở bồn tắm lớn, hai chân bị tách ra, toàn bộ hạ thân lộ trên mặt nước, Nhiêu Tông Lễ ngửa đầu thở hổn hển, thanh âm thoát phá không chịu nổi, mà Thẩm Trọng Nhiên lại vẫn đang không biết mệt mỏi luật động, khiến hắn cảm giác rối tinh rối mù, nghe thấy thanh âm của mình, hắn càng thêm xấu hổ

“Đủ rồi! Tái làm tiếp nữa tôi sẽ  muốn tinh tẫn nhân vong…"

“Yên tâm, tôi sẽ không cho anh chết đâu!" Tà khí cười, Thẩm Trọng Nhiên liên tục trong người dưới thân trừu cắm, một bàn tay đi vào giữa hai chân đối phương, cầm lấy phân thân đối phương  “Tôi đem tinh khí của tôi tiếp tế cho anh, hảo hảo anh uy ăn no!"

Hắn đã muốn bị “Uy" thật sự no rồi!

Nhiêu Tông Lễ rất muốn gào lên như vậy, nhưng là hé miệng, đi ra cũng lại là một trận rên rỉ, dục vọng sũng nước, thanh âm khàn khàn so với bình thường càng mê người.

Hắn không biết tinh lực của nam nhân này có thể cường như vậy, làm lâu như vậy còn có thể tiếp tục cứng rắn lên, có lẽ là do mình đã già, nên hiện tại nơi nào của hắn cũng có điểm đau.

Lúc này Thẩm Trọng Nhiên đột nhiên thay đổi tư thế, phóng hai chân hắn lên vai, mê muội nhìn hắn, thực tình dục mà liếm liếm môi.

“Hai chân của anh so với mấy cô em trong điếm tôi còn gợi cảm bội phần! Thật muốn mệnh!"

Loại khích lệ này, không cần cũng được! Nhưng Nhiêu Tông Lễ không còn khí lực tái mắng chửi người, nói chữ  “Cổn" xong, liền cam chịu thả lỏng thân thể, đem chính mình giao cho nam nhân.

Ban đêm hôm đó, hai người vẫn gây sức ép đến năm giờ buổi sáng, đợi Thẩm Trọng Nhiên tận hứng xong, Nhiêu Tông Lễ ngay cả mí mắt cũng không mở ra được, cơ hồ tiến vào trạng thái hôn mê, trước khi mất đi ý thức vẫn lưu một ý niệm trong đầu, chính là: Thẩm Trọng Nhiên anh  nhớ kĩ cho tôi!

——————————

“Thêm nước."

Trong phòng Nhiêu Tông Lễ, người mặc áo ngủ tựa vào đầu giường, sau lưng kê cái gối, đầu gối đặt một quyển sách, mắt nhìn sách, cũng không ngẩng đầu lên mà lấy chén nước đặt trên tay Thẩm Trọng Nhiên.

“Hảo!" Gật gật đầu, hắn thần tình tươi cười tiếp nhận cái chén  “Có cần đổi trà không?"

“Không cần." Vẫn không ngẩng đầu, Nhiêu Tông Lễ nhìn Tiểu Bảo ngủ bên cạnh mình  “Đợi lát nữa Tiểu Bảo tỉnh dậy mà muốn uống sữa, anh  đi pha."

“Úc —— "

Thẩm Trọng Nhiên có điểm thất vọng, Nhiêu Tông Lễ vẫn không xem qua hắn. Tuy rằng ngày đó cuối cùng đem hắn làm đến té xỉu, hại hắn cảm mạo là y không đúng, nhưng đã muốn ba ngày, hắn trước sau hầu hạ Nhiêu Tông Lễ, ít nhất cũng có thể “Bù đắp khuyết điểm đi " đi?

Rót nước vào cái chén, thuận tiện pha hảo sữa phóng ở bên cạnh, Thẩm Trọng Nhiên có chút ủy khuất cầm chén trà trở lại phòng. Nhiêu Tông Lễ đọc sách nhìn đến mê mẩn, cúi đầu tựa trên giường thật khiến người ta cảm thấy thực ôn nhu.Namnhân này đích xác thực thích hợp làm bác sĩ, mặc kệ là khoa phụ sản hay là khoa khác, hắn luôn có thể cho người ta cảm thấy an tâm.

Thẩm Trọng Nhiên đột nhiên có điểm may mắn, nếu chỉ thấy một mặt mà nói, chính mình chỉ sợ là sẽ không đối người này sinh ra hứng thú  ,bởi vì mị lực của Nhiêu Tông Lễ phải tiếp xúc lâu mới sinh ra cảm giác. Lại nói tiếp, hẳn là cảm tạ Tiểu Bảo đi? Con trai khóc đi! Khóc đến mức người này không thể đi, có thể đem hắn ở chỗ này cả đời thì thật tốt!

“Anh  cười ngốc cái gì?" Bị y nhìn đến chịu không nổi, Nhiêu Tông Lễ rốt cục ngẩng đầu trừng người.

Giơ lên khóe miệng, Thẩm Trọng Nhiên đi qua, đem chén trà phóng tới trên tủ đầu giường, mình thì ngồi vào trên giường ôm lấy chân Nhiêu Tông Lễ.

“Rốt cục chịu nhìn tôi rồi sao?"

Nhiêu Tông Lễ không nói.

“Đem tôi làm người hầu sai đi sai lại nhiều ngày, quá đủ nghiện đi?" Cách chăn vuốt chân dài phía dưới, y cười hỏi: “Còn muốn gây sức ép như thế nào nữa nha?"

Rốt cục, Nhiêu Tông Lễ mặt không chút thay đổi liền nói: “Chân đau."

Trừ bỏ nơi nào đó, hai cái đùi là địa phương trên người mà Nhiêu Tông Lễ đau nhất.

Thẩm Trọng Nhiên lập tức ngồi thẳng thân thể, xốc chăn lên đem chân hắn để trên đùi mình, cao thấp qua lại mát xa.

“Sao thế? Hảo chưa?"

“Ân ——" hừ một tiếng, lực đạo đối phương vừa mới thực hảo, thực thỏa mái. Buông sách, Nhiêu Tông Lễ đơn giản hào phóng hưởng thụ y  phục vụ.

Lại nói tiếp, bọn họ hòa bình lại thân mật như vậy ở chung, hình như là lần đầu tiên. Tuy rằng “tình dục" là một phương pháp làm quan hệ người với người thêm sâu sắc, nhưng với bọn hắn, Nhiêu Tông Lễ không biết là mình cùng Thẩm Trọng Nhiên là vì nguyên nhân gì mà thay đổi ; hắn trước không nói, chỉ là Thẩm Trọng Nhiên liền tuyệt đối là tình dục cùng yêu đương không liên quan nhau, chứng cớ chính là Tiểu Bảo ngủ ở bên cạnh…

Nghĩ như thế, Nhiêu Tông Lễ đột nhiên cảm thấy ngực có chút buồn, hơi hơi nhíu nhíu mày.

Thẩm Trọng Nhiên nghĩ đến hắn lại bởi vì chuyện ngày đó mà mất hứng, vì dời đi lực chú ý của hắn, liền tùy tiện tìm cái đề tài  “Vẫn là có anh  ở thì hảo, Tiểu Bảo đều không khóc, xú tiểu tử này vừa đến trong ngực người khác liền khóc, muốn tìm bảo mẫu đều không được."

Nhiêu Tông Lễ ngẩng đầu liếc y một cái, chỉ cảm thấy ý buồn càng sâu, vài giây chung sau mới thản nhiên nói  “… Phải không?"

“Làm sao vậy?" Thẩm Trọng Nhiên kỳ quái nhìn hắn. Trong giọng nói của Nhiêu Tông Lễ  , tựa hồ có cỗ thản nhiên cùng… Mất mát?

“… Không có gì, tôi mệt." Gấp sách lại phóng tới một bên, vừa muốn lấy xuống kính mắt, Thẩm Trọng Nhiên đã muốn trước một bước giúp hắn đem kính mắt tháo xuống.

Loại tiểu ôn nhu này, cũng làm cho người ta cảm động.

Nhiêu Tông Lễ giơ lên khóe miệng, tâm tình tựa hồ lại biến,hảo hảo nhìn hai mắt hắn.

Thẩm Trọng Nhiên thân thủ nhu nhu đầu của hắn, giúp hắn giấu hảo chăn, xuống giường cúi người, không đứng đắn ghé vào lỗ tai hắn nói: “Làm một tý trước khi ngủ sẽ giúp anh thỏa mái nha!"

Mặc kệ y, Nhiêu Tông Lễ kéo chăn lên đầu, mặc kệ phía sau truyền đến tiếng cười đắc ý.

“Hảo hảo ngủ đi."

Đợi Thẩm Trọng Nhiên đóng cửa lại rồi ra ngoài, Nhiêu Tông Lễ lẳng lặng nằm, nhìn Tiểu Bảo bên gối, bên tai là tiếng hít thở mềm nhẹ, tâm lại lần nữa trầm xuống.

Hắn ngủ được, mới là lạ.

————————-

Thời tiết hôm sau chuyển lạnh, thường thường vào đêm, nhiệt độ không khí liền giảm xuống vài độ.

Tiểu hài tử sức chống cự kém, loại thời điểm này thực dễ dàng sinh bệnh, chẳng qua chỉ cùng Nhiêu Tông Lễ bọn họ đi ra cửa mua đồ vật này nọ, Tiểu Bảo liền bị cảm.

Mang theo Tiểu Bảo đi bệnh viện, đăng kí rồi xếp hàng, sắp xếp nửa ngày cuối cùng có thể xem chẩn, bác sĩ kiểm tra lúc sau nói là cảm mạo bình thường, không có vấn đề lớn, tiêm một mũi liền cho thuốc, một ngày liền, mệt mỏi tựa hồ không phải Tiểu Bảo, mà là Thẩm Trọng Nhiên.

“A ~~ mệt chết!" Vừa mới tiến vào nhà, hắn liền ném túi thuốc trong tay, đặt mông ngồi vào sô pha.

Buổi sáng tám giờ xuất môn, hiện tại đã muốn sắp đến buổi chiều.

Nhiêu Tông Lễ ôm Tiểu Bảo tiến vào, vì giữ ấm, hắn dùng chăn đem Tiểu Bảo bao lên, ôm vào trong ngực, thể tích so với bình thường lớn thiệt nhiều.

“Bình thường anh ở trong điếm lêu lổng thì sao không thấy anh kêu mệt?" Nhẹ nhàng lấy xuống chăn, Nhiêu Tông Lễ trêu.

Thẩm Trọng Nhiên nằm đến sô pha g, đối hắn lắc lắc ngón tay.

“Kia không giống, ở hộp đêm là hưởng thụ tinh thần, bồi tiểu hài tử xem bệnh là tra tấn thân thể."

“Nếu anh  cảm thấy tiểu hài tử phiền, liền quản hảo hạ thân của anh, hoặc là quản hảo tinh dịch." Nhiêu Tông Lễ lạnh lùng trừng mắt nhìn y một cái, ôm Tiểu Bảo ngồi vào một phần sofa khác.

“Uy! Tôi đều nói qua là nữ nhân kia trộm tinh dịch của ta, làm chi nói hay lắm, giống ta —— "

Nhiêu Tông Lễ mạnh đứng lên, ôm Tiểu Bảo cũng không quay đầu lại mà vào phòng, trước khi đi sắc mặt âm trầm khiến Thẩm Trọng Nhiên lập tức ngậm lại miệng.

Thẳng đến khi cửa bị đóng sầm, Thẩm Trọng Nhiên mới cau mày, có điểm ủy khuất thì thào tự nói."Tôi cũng không phải không nghĩ đến tiểu quỷ  kia  —— "

Vì tùy thời quan sát tình huống Tiểu Bảo, Nhiêu Tông Lễ để Tiểu Bảo cùng mình ngủ chung một chỗ. Buổi tối, hống Tiểu Bảo ngủ xong, hắn tắt đèn, nằm ở trên giường không bao lâu thì bị một bóng người hắc hắc mạt mạt đè lên.

Cơ hồ không thể cự tuyệt cùng phản kháng cái hôn nồng nhiệt, Nhiêu Tông Lễ không dám lộn xộn, sợ đánh thức Tiểu Bảo, đành phải tùy ý đối để đối phương làm. Dù sao, cảm giác cũng không đến mức tồi tệ.

Đợi Thẩm Trọng Nhiên sờ đủ rồi, mới thoáng buông hắn ra, tiến vào trong chăn.

Nhiêu Tông Lễ cảm giác được trên người hắn giống như chỉ mặc quần lót, trong lúc nhất thời không biết hẳn là cười hay là khóc."Anh  sao thật giống kẻ biến thái?"

“Tôi chính là biến thái!" Không lãng phí một chút thời gian, Thẩm Trọng Nhiên bắt đầu đối người bên cạnh giở trò. Cúc áo của áo ngủ tuy rằng hơi nhiều, nhưng cởi bỏ từng cái cúc một xuống cũng là một phen tình thú."Đối với anh, tôi liền biến thành biến thái!" Nói xong cố ý hạ giọng, âm hiểm cười vài tiếng.

Nhiêu Tông Lễ lười cùng y đùa, nhưng tâm tình lại giống như hảo lên.

“Ban ngày anh  đều cùng tôi tức giận cái gì a?" Đem hắn ôm vào trong ngực, Thẩm Trọng Nhiên khó hiểu hỏi.

Không nghĩ giải thích, cũng không biết phải giải thích như thế nào, trong bóng đêm, Nhiêu Tông Lễ biệt khai tầm mắt.

Trầm mặc khiến cho không khí vốn nên ngọt ngào lửa nóng lại dần dần bị làm lạnh, Thẩm Trọng Nhiên khởi động thân thể cúi đầu nhìn hắn, trên mặt đều là biểu tình  khó hiểu, chính là Nhiêu Tông Lễ nhìn không tới.

“Đến cùng làm sao vậy?"

Ngữ khí lo lắng mang theo một tia  “Không kiên nhẫn “, ít nhất ở trong tai Nhiêu Tông Lễ nghe lên là như thế.

Đối người như hắn vậy, phiền chán là sớm hay muộn đi? Hắn nhớ tới nữ nhân trước kia kết giao qua, cũng đều là ở quen thuộc hắn thì bắt đầu phiền chán, cuối cùng rời đi ——

“Anh … Khi nào thì nói cho tôi biết, em trai của tôi ở nơi nào?" Khi Nhiêu Tông Lễ lấy lại tinh thần, vấn đề đã muốn thốt ra, hắn không khỏi ngây người một lúc, bởi vì hắn cũng biết, giờ này khắc này hỏi cái này là cỡ nào không thích hợp.

Quả nhiên, ánh mắt Thẩm Trọng Nhiên biến đổi,lạnh lẽo hơn, nguyên bản khiến Nhiêu Tông Lễ cảm thấy thân thể nóng lên nhưng không thể gọi là ấm áp.

“… Anh  theo tôi cùng một chỗ, chính là vì muốn biết tình huống em trai anh?"

Giống như vừa rồi, Nhiêu Tông Lễ vẫn đang không biết trả lời như thế nào, mà hắn trầm mặc khiến Thẩm Trọng Nhiên nghĩ hắn cam chịu.

Không nói một câu, Thẩm Trọng Nhiên xoay người xuống giường, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.

Nhiêu Tông Lễ nằm ở trên giường, nhìn trên đỉnh đầu tối như mực, đầu như là một đoàn hỗn loạn, nhưng mỗi một bộ phận lại càng thêm rõ ràng.

Đồng dạng là rời đi, đồng dạng hắn cũng không có ngăn cản, nhưng hiện tại, hắn giống như phải bị trừng phạt.
Tác giả : Phong Dạ Hân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại