Thái Tử Phi Tham Ăn
Chương 90
Edit: Lee"s
“Lúc nào thì cô nương mới đi ra đây?" Lan Hoa lo lắng nhìn về phía sân, bên trong viện vài con quạ đậu trên tường kêu a a, quạ đen là điềm xấu, còn nghe nói quạ đen thích nhất là ăn thi thể, nơi này lại gần bãi tha ma… Mặt Lan Hoa càng tái nhợt.
“Nếu không chúng ta vào xem?" Lâm Nhị cười gượng đưa ra đề nghị.
“Lạch cạch…. Lạch cạch…." Hạ Hà run rẩy hàm răng va vào nhau thành tiếng, giống như ngay giây sau sẽ phải té xỉu.
Lan Hoa hối hận, đúng ra để cho Đông Mai đi theo mới phải, ít nhất nàng không nhát gan như vậy.
“Lâm Nhị ca, huynh đi xem đi, bọn muội ở bên ngoài chờ huynh, được không?" Lâm Hoa vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Lâm Nhị.
Lâm Nhị mãnh liệt lắc đầu, mặt cũng trắng bệch “Chờ một chút đi, muội tử, nếu huynh mà đi vào sợ rằng mười ngày nửa tháng cũng không dám động đến một miếng thịt, muội sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ, Lâm Nhị ca đã đủ gầy rồi."
Ba người tiếp tục ở bên ngoài ngôi nhà ma nói mát nhau, Lan Hoa nhìn sắc mặt trắng bệch của Hạ Hà lắc đầu, thật sự lo lắng nếu bây giờ mà có thích khách, chân Hạ Hà sẽ mềm nhũn, vì Hạ Hà võ công cao nhất, để cho nàng đi theo cô nương càng an toàn, hiện tại thì nàng hoàn toàn thành phế nhân, nhưng nàng cũng chẳng còn mặt mũi nào nói Hạ Hà, nàng cũng là người sống không sợ, sợ người chết.
“Huynh nói vì sao Hồ đại phu lại chọn chỗ này ở đâu?" Lan Hoa thở dài, thật dọa người.
“Vì dễ tìm được thi thể, ừh, thi thể bị vứt bỏ cũng tốt, cho dù là băm thây cũng không có người phát hiện?" Lâm Nhị cười gượng nói.
“Đừng nói bậy." Lan Hoa trừng mắt liếc hắn một cái “Cô nương nói, Hồ đại phu thí nghiệm trên thi thể xong đều khâu lại như cũ, rồi để cho người ta an táng, nghe nói còn mời cao tăng niệm kinh siêu độ, nói là những người chết này là vì y học tiến bộ mà trả giá, kiếp sau nhất định có thể đầu thai tốt hơn."
Lâm Nhị bừng tỉnh đại ngộ “Như vậy so với bị tùy tiện vứt bỏ ngoài bãi tha ma cũng tốt hơn." Có cao tăng siêu độ có thể xuống mồ an ổn, Hồ đại phu đây là làm chuyện tốt.
***************“Thập Nhất Nương, thật sự không muốn học giải phẫu với sư phụ sao?" Hồ đại phu vẻ mặt chờ mong hỏi, ông cũng có vài người đồ đệ, nhưng bọn hắn vừa nhìn thấy thi thể thì không té xỉu cũng nôn mật xanh, mật vàng, sau đó bệnh nặng một hồi, chỉ có Thập Nhất Nương mặt không đổi sắc ở trước thi thể bị giải phẫu loạn thất bát tao mà bình tĩnh uống trà.
“Không cần." Thập Nhất Nương vẻ mặt ghét bỏ “Sẽ bị dính mùi thối của thi thể." Một cô nương nhu nhược yếu đuối như nàng sao lại để toàn thân bốc mùi hôi thối được.
Hồ đại phu vô cùng thất vọng, ỉu xìu hướng nàng phất tay cáo từ, tiếp tục quay trở lại sự nghiệp giải phẫu thi thể, ông ngày ngày canh giữ ở đây cũng không dễ dàng, có khi chờ mười ngày nửa tháng đều không có một khối thi thể hoàn hảo nào.
“Cô nương người không sao chứ?" Lan Hoa khẩn trương hỏi “Hồ đại phu có phải hay không vẫn đang làm chuyện kì quái trên thi thể? Cô nương không bị dọa sợ?"
Thập Nhất Nương ngồi trên xe ngựa, nhìn Lan Hoa cùng Hạ Hà vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, có chút khó hiểu, không phải chỉ là thi thể thôi sao, xác động vật cũng thấy nhiều rồi ăn lại càng nhiều, cũng không thấy hai người bị dọa thành như vậy.
Lâm Nhị mặc dù kinh hãi nhưng lòng hiếu kì lại mạnh hơn “Cô nương, Hồ đại phu lần này học cái gì từ quyển sách thuốc kia? Có phải ông ta lại làm chuyện kì quái, ví dụ như lần trước ông ta rút hết máu của một người rồi lại chuyển vào cơ thể một người khác, nô tài còn nghĩ bọn họ có quan hệ huyết thống đâu, kết quả là không phải…."
“Chuyện kì quái? Không thể nào, Hồ đại phu là giải phẫu một khối nữ thi mà thôi, thời điểm ta đi vào ông ấy đang cầm ruột người cùng ruột heo suy nghĩ, còn có suy nghĩ kì lạ là lấy ruột heo ghép vào thân thể người nữa."
Lâm Nhị bị hù dọa, nhưng lại tò mò không thôi “Ruột heo có thể gắn trên cơ thể người? Lần trước nô tài nghe nói Hồ đại phu phẫu thuật cho một người bị viêm ruột thừa, cắt một đoạn ruột của người ta, mà không ngờ người đó còn sống, mọi người đều giật mình, hiện tại người kinh thành đều nói về chuyện này."
“Huynh tò mò như vậy sao lại không đi vào xem." Thập Nhất Nương đề nghị nói “Hồ đại phu vô cùng hoan nghênh người nào đi vào cùng ông ấy tâm sự đó."
Mặt Lâm Nhị lập tức đổi màu trắng, lắc đầu “Cô nương, lần trước nô tài nhìn một lần mà gặp ác mông mấy ngày." Nửa tháng đó hắn vừa nhìn thấy thịt liền muốn nôn.
“Lâm Nhị, huynh lá gan cũng nhỏ vậy sao, ta nhớ rõ trước kia huynh một kiếm chém người Hồ chém ruột đều rơi ra mà mặt không đổi sắc."
Lâm Nhị buồn bực “Cô nương, vậy sao giống nhau được. Nô tài chỉ là đem người Hồ chém chết, lúc chết thân thể người Hồ vẫn còn hoàn chỉnh, vấn đề là Hồ đại phu lại đem tim, gan, phèo, phổi, tứ chi của thi thể tách ra mỗi thứ một nơi, đúng là dọa chết người."
Khuôn mặt Hạ Hà xanh lét, nàng vĩnh viễn không thể quên được một ngày kia nàng vì tính tò mò của mình mà chạy tới xem Hồ đại phu giải phẫu, đúng là ác mộng, thịt người giống y hệt thịt heo…. Làm sao bây giờ, nàng cảm thấy mình lại muốn xỉu.
Xe ngựa đi qua hai bên ngã tư đường, Thập Nhật Nương thò đầu ra nhìn, vừa nhìn thấy đồ ăn ngon liền bảo Lâm Nhị dừng xe lại, Hạ Hà xanh mặt nhìn xiên thịt heo nướng trên tay Thập Nhất Nương.
“Sao mọi người không ăn?" ThậpNhất Nương kỳ quái nhìn hai nha hoàn đang ngẩn người nhìn xiên thịt, “Sợ tay bẩn sao, trong xe có nước mà."
“Chúng nô tỳ không đói bụng, về nhà lại ăn." Lan Hoa gượng cười.
Hạ Hà lại muốn ói ra, nhà ai làm nước tương khiên thịt heo màu đỏ sậm, nhìn không khác gì thịt sống.
“Thịt heo đây, thịt heo mới mổ đây…." Một quầy bán thịt heo lớn tiếng rao hàng.
Thập Nhất Nương vội gọi Lâm Nhị dừng lại “Chờ một chút."
Lâm Nhị kỳ quái “Làm sao vậy?"
“Hôm nay trời lạnh, rất thích hợp để bồi bổ, làm hồ lô đầu ăn đi."
“Hồ lô đầu?" Lan Họa đột chợt thấy có dự cảm không tốt.
Thập Nhất Nương cao hứng bừng bừng nhảy xuống xe ngựa “Dựa theo hình dạng mà nói, đại tràng heo cùng ruột heo có một đoạn nối với nhau rất giống hồ lô, cho nên mới có tên như vậy, dùng dạ dày heo, thịt gà cùng nước xương ống nấu với hồ lô đầu là ăn được, canh béo mà không ngấy, hơn nữa ấm bụng tốt cho sức khỏe, đặc biệt vào mùa đông thích hợp để dưỡng sinh, vì hôm nay sư phụ muốn so sánh nội tạng heo với người, đặc biệt lúc nhìn thấy nội tạng heo kia, ta mới nhớ tới mỹ vị của món hồ lô đầu này…. Thật đáng tiếc, đại tràng heo mà ông ấy cầm, nhất định là heo mới được giết, rất tươi, nhưng để làm được món hồ lô đầu cần rất nhiều công đoạn, sư phụ cũng sẽ không làm được cuối cùng rồi lại vứt đi…."
“Cô nương, ngài đừng nói nữa." Mặt Lan Hoa trắng bệch.
“Làm sao vậy?"
Lan Hoa miễn cưỡng chỉ vào Hạ Hà đã té xỉu, sau đó “ọe" một tiếng nôn ra.
“Thật đáng thương, nếu say xe thì không thể ăn được hồ lô đầu rồi." Lần này ngay cả Lâm Nhị cũng bị ói ra.
***************Vừa về đến nhà, Thập Nhất Nương đã bị hai vị bá mẫu gọi đi.
“Thập Nhất Nương, mau tới đây thử quần áo mới nào, còn có đồ trang sức mới nữa…." Tôn thị vừa nhìn thấy Thập Nhất Nương liền kéo nàng qua nói.
Thật nhiều quần áo, Đại bá mẫu, Nhị bá mẫu đây là muốn mở cửa hàng quần áo, trang sức sao?
“Thập Nhất Nương, cuối cùng muội cũng về." Tiểu trắng mập Thập lang vừa nhìn thấy Thập Nhất Nương liền cao hứng không thôi, cuối cùng cũng có người giải cứu hắn, thật là, sớm biết hôm nay phải thử nhiều quần áo như vậy, hắn đã cùng Thập Nhất Nương đi ra ngoài xem Hồ đại phu thì tốt rồi, xem Hồ đại phu “bằm thây" vẫn tốt hơn so với bị nương hắn ép buộc “Nương, quần áo của con không cần phải gấp, chọn cho Thập Nhất Nương trước đi."
Tôn thị đánh vỡ mong đợi của con trai “Con đừng mong chạy thoát, y phục của con còn chưa chọn được đâu, thật là, chẳng lẽ không muốn chọn một bộ nhìn có vẻ gầy hơn một chút? Thập lang, thử cái này xem, còn có cái này…. Bộ màu lam kia cũng mặc vào xem sao."
Nhìn Thập lang cúi đầu ủ rũ, Thập Nhất Nương cũng muốn lùi ra, nàng cũng là cô nương, cũng thích mặc thật xinh đẹp, nhưng nàng thật sự không giống như Nhị bá mẫu tốn thời gian cả một ngày trong cách ăn mặc, trang điểm, nhiều quần áo như vậy, nàng sắp bị mắc chứng bệnh sợ hãi chọn lựa rồi.
“Thập Nhất Nương của chúng ta da trắng, mặc màu sắc rực rỡ một chút nhìn càng đẹp mắt, váy dài tơ vàng thêu hoa này rất đẹp, nhưng Thập Nhất Nương vẫn chưa đến tuổi, mặc không tốt, vẫn là kiểu váy thêu trăm con bướm màu phấn hồng này tốt hơn, Thập lang, con cảm thấy thế nào?"
Đang vật lộn trong đống quần áo, Thập lang hai mắt vô thần nói vọng qua “Không tệ ạ, cùng màu sắc giống Dự Trữ Lương Thực."
Phương thị lặng lẽ buông chiếc váy phấn hồng trong tay xuống, cầm lấy một chiếc màu xanh nhạt, Tôn thị giận giữ liếc mắt nhìn con một cái “Không nói không ai bảo con câm đâu, lại thử thêm vài bộ quần áo nữa đi, nhị ca con mở mấy cửa hàng, quần áo rất nhiều, thử đến khi nào thích hợp thì thôi."
Thập lang xanh cả mặt, An nhị lang buôn bán khắp thiên hạ, riêng trong kinh thành cũng năm, sáu cái cửa hàng, nếu thử hết hắn sẽ chết mất.
“Nương, người đừng quan tâm con mặc cái gì, quần áo của nhị ca đã chọn được chưa ạ?" Một người xui xẻo không bằng mọi người cùng xui xẻo, Thập lang xấu bụng liền lôi nhị ca xuống nước.
“Nhị ca con cao gầy nhã nhặn, mặc cái gì cũng đẹp." Tôn thị cúi đầu nhìn Thập lang bị vùi trong núi quần áo nói “Hắn không giống con, bộ dạng tròn như viên thuốc, nương nhất định phải tìm cho con bộ quần áo nhìn có vẻ gầy chút, phải nói Nhị lang một chút mới được, cửa hàng quần áo mẫu mã đều có vấn đề, con mặc bộ nào vào nhìn cũng giống như quả cầu vậy."
“Nương, cho dù vóc người nhị ca đẹp, mặc cái gì cũng dễ nhìn, vậy thì càng phải mặc thử xem một chút, Đại lang ca sắp sửa phải mai mối, tuổi nhị ca cũng sấp sỉ Đại lang ca, cho nên nhất định phải mặc thử mới được, nếu không sao có thể hấp dẫn được tiểu cô nương xinh đẹp, con chờ mong tẩu tử tương lai là một đại mỹ nhân đây." Tiểu trắng mập kiên trì không ngừng nghỉ mục đích hãm hại nhị ca.
Tôn thị rơi vào trầm tư, thật lâu sau mới nói “Nương không phải lo lắng nhị ca con, nương chỉ lo cho con, nếu không cung yến lần này nương tìm xem tiểu cô nương nhà ai không chê phu quân tương lai là một người mập mạp? Nếu hôn sự của con có thể định ra được, nương sẽ thở phào một cái, không phải lo lắng con quá béo không tìm được vợ."
Thập lang á khẩu không trả lời được, đây gọi là gậy ông đập lưng ông? Hắn mới mấy tuổi chứ, nương hắn lại sợ hắn không cưới được vợ, hắn cảm thấy chính mình rất có mị lực, ngoại tại phúc khí nội tại vĩ đại (1), căn bản không cần phải quan tâm, nhưng thật ra Nhị lang ca cùng Ngũ lang ca, một người là vắt cổ chày ra nước, một người là gối thêu hoa (2), bọn họ càng cần phải lo lắng có được không.
(1): nhìn bề ngoài có phúc khí, nội tâm bên trong thì ưu tú xuất sắc.
(2): chỉ người chỉ có hình thức bên ngoài, không có học thức tài năng.
Thập Nhất Nương phù cái bật cười, không làm sẽ không phải chết, Thập lang ca thật là xui xẻo.
Tôn thị càng nghĩ càng thấy cần phải sớm xác định một người vợ cho Thập lang, nàng luôn cảm thấy tương lai Thập lang sẽ ngày càng béo, đương nhiên hiện tại cũng rất béo, nhưng dù sao vẫn là một đứa trẻ, béo đáng yêu, nhưng nếu trưởng thành mà vẫn béo sẽ là đáng khinh, nhân cơ hội hắn vẫn là ‘béo đáng yêu’ phải nhanh tay tìm một cô vợ cho hắn, tương lai cho dù ‘béo đáng khinh’ cũng không cần phải lo lắng chuyện hôn nhân…
“Người đâu, bảo Nhị lang phân phó các cửa hàng của hắn làm quần áo cho Thập lang, nói cho các nàng biết nhất định phải phù hợp với Thập lang, ai làm ra quần áo hợp với Thập lang nhất, thưởng một trăm lượng bạc."
Mặt Thập lang vừa xanh vừa trắng, Nhị lang ca có vài trăm tú nương thì phải, mỗi người làm một kiện quần áo, hắn phải thử bao lâu đây, hắn thật đáng thương, hắn đã biết mình chỉ có thể hãm hại được ngũ ca, muốn hại nhị ca thì đúng là nằm mơ, ông trời cũng không giúp hắn.
“Lúc nào thì cô nương mới đi ra đây?" Lan Hoa lo lắng nhìn về phía sân, bên trong viện vài con quạ đậu trên tường kêu a a, quạ đen là điềm xấu, còn nghe nói quạ đen thích nhất là ăn thi thể, nơi này lại gần bãi tha ma… Mặt Lan Hoa càng tái nhợt.
“Nếu không chúng ta vào xem?" Lâm Nhị cười gượng đưa ra đề nghị.
“Lạch cạch…. Lạch cạch…." Hạ Hà run rẩy hàm răng va vào nhau thành tiếng, giống như ngay giây sau sẽ phải té xỉu.
Lan Hoa hối hận, đúng ra để cho Đông Mai đi theo mới phải, ít nhất nàng không nhát gan như vậy.
“Lâm Nhị ca, huynh đi xem đi, bọn muội ở bên ngoài chờ huynh, được không?" Lâm Hoa vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Lâm Nhị.
Lâm Nhị mãnh liệt lắc đầu, mặt cũng trắng bệch “Chờ một chút đi, muội tử, nếu huynh mà đi vào sợ rằng mười ngày nửa tháng cũng không dám động đến một miếng thịt, muội sẽ không nhẫn tâm như vậy chứ, Lâm Nhị ca đã đủ gầy rồi."
Ba người tiếp tục ở bên ngoài ngôi nhà ma nói mát nhau, Lan Hoa nhìn sắc mặt trắng bệch của Hạ Hà lắc đầu, thật sự lo lắng nếu bây giờ mà có thích khách, chân Hạ Hà sẽ mềm nhũn, vì Hạ Hà võ công cao nhất, để cho nàng đi theo cô nương càng an toàn, hiện tại thì nàng hoàn toàn thành phế nhân, nhưng nàng cũng chẳng còn mặt mũi nào nói Hạ Hà, nàng cũng là người sống không sợ, sợ người chết.
“Huynh nói vì sao Hồ đại phu lại chọn chỗ này ở đâu?" Lan Hoa thở dài, thật dọa người.
“Vì dễ tìm được thi thể, ừh, thi thể bị vứt bỏ cũng tốt, cho dù là băm thây cũng không có người phát hiện?" Lâm Nhị cười gượng nói.
“Đừng nói bậy." Lan Hoa trừng mắt liếc hắn một cái “Cô nương nói, Hồ đại phu thí nghiệm trên thi thể xong đều khâu lại như cũ, rồi để cho người ta an táng, nghe nói còn mời cao tăng niệm kinh siêu độ, nói là những người chết này là vì y học tiến bộ mà trả giá, kiếp sau nhất định có thể đầu thai tốt hơn."
Lâm Nhị bừng tỉnh đại ngộ “Như vậy so với bị tùy tiện vứt bỏ ngoài bãi tha ma cũng tốt hơn." Có cao tăng siêu độ có thể xuống mồ an ổn, Hồ đại phu đây là làm chuyện tốt.
***************“Thập Nhất Nương, thật sự không muốn học giải phẫu với sư phụ sao?" Hồ đại phu vẻ mặt chờ mong hỏi, ông cũng có vài người đồ đệ, nhưng bọn hắn vừa nhìn thấy thi thể thì không té xỉu cũng nôn mật xanh, mật vàng, sau đó bệnh nặng một hồi, chỉ có Thập Nhất Nương mặt không đổi sắc ở trước thi thể bị giải phẫu loạn thất bát tao mà bình tĩnh uống trà.
“Không cần." Thập Nhất Nương vẻ mặt ghét bỏ “Sẽ bị dính mùi thối của thi thể." Một cô nương nhu nhược yếu đuối như nàng sao lại để toàn thân bốc mùi hôi thối được.
Hồ đại phu vô cùng thất vọng, ỉu xìu hướng nàng phất tay cáo từ, tiếp tục quay trở lại sự nghiệp giải phẫu thi thể, ông ngày ngày canh giữ ở đây cũng không dễ dàng, có khi chờ mười ngày nửa tháng đều không có một khối thi thể hoàn hảo nào.
“Cô nương người không sao chứ?" Lan Hoa khẩn trương hỏi “Hồ đại phu có phải hay không vẫn đang làm chuyện kì quái trên thi thể? Cô nương không bị dọa sợ?"
Thập Nhất Nương ngồi trên xe ngựa, nhìn Lan Hoa cùng Hạ Hà vẻ mặt vẫn còn sợ hãi, có chút khó hiểu, không phải chỉ là thi thể thôi sao, xác động vật cũng thấy nhiều rồi ăn lại càng nhiều, cũng không thấy hai người bị dọa thành như vậy.
Lâm Nhị mặc dù kinh hãi nhưng lòng hiếu kì lại mạnh hơn “Cô nương, Hồ đại phu lần này học cái gì từ quyển sách thuốc kia? Có phải ông ta lại làm chuyện kì quái, ví dụ như lần trước ông ta rút hết máu của một người rồi lại chuyển vào cơ thể một người khác, nô tài còn nghĩ bọn họ có quan hệ huyết thống đâu, kết quả là không phải…."
“Chuyện kì quái? Không thể nào, Hồ đại phu là giải phẫu một khối nữ thi mà thôi, thời điểm ta đi vào ông ấy đang cầm ruột người cùng ruột heo suy nghĩ, còn có suy nghĩ kì lạ là lấy ruột heo ghép vào thân thể người nữa."
Lâm Nhị bị hù dọa, nhưng lại tò mò không thôi “Ruột heo có thể gắn trên cơ thể người? Lần trước nô tài nghe nói Hồ đại phu phẫu thuật cho một người bị viêm ruột thừa, cắt một đoạn ruột của người ta, mà không ngờ người đó còn sống, mọi người đều giật mình, hiện tại người kinh thành đều nói về chuyện này."
“Huynh tò mò như vậy sao lại không đi vào xem." Thập Nhất Nương đề nghị nói “Hồ đại phu vô cùng hoan nghênh người nào đi vào cùng ông ấy tâm sự đó."
Mặt Lâm Nhị lập tức đổi màu trắng, lắc đầu “Cô nương, lần trước nô tài nhìn một lần mà gặp ác mông mấy ngày." Nửa tháng đó hắn vừa nhìn thấy thịt liền muốn nôn.
“Lâm Nhị, huynh lá gan cũng nhỏ vậy sao, ta nhớ rõ trước kia huynh một kiếm chém người Hồ chém ruột đều rơi ra mà mặt không đổi sắc."
Lâm Nhị buồn bực “Cô nương, vậy sao giống nhau được. Nô tài chỉ là đem người Hồ chém chết, lúc chết thân thể người Hồ vẫn còn hoàn chỉnh, vấn đề là Hồ đại phu lại đem tim, gan, phèo, phổi, tứ chi của thi thể tách ra mỗi thứ một nơi, đúng là dọa chết người."
Khuôn mặt Hạ Hà xanh lét, nàng vĩnh viễn không thể quên được một ngày kia nàng vì tính tò mò của mình mà chạy tới xem Hồ đại phu giải phẫu, đúng là ác mộng, thịt người giống y hệt thịt heo…. Làm sao bây giờ, nàng cảm thấy mình lại muốn xỉu.
Xe ngựa đi qua hai bên ngã tư đường, Thập Nhật Nương thò đầu ra nhìn, vừa nhìn thấy đồ ăn ngon liền bảo Lâm Nhị dừng xe lại, Hạ Hà xanh mặt nhìn xiên thịt heo nướng trên tay Thập Nhất Nương.
“Sao mọi người không ăn?" ThậpNhất Nương kỳ quái nhìn hai nha hoàn đang ngẩn người nhìn xiên thịt, “Sợ tay bẩn sao, trong xe có nước mà."
“Chúng nô tỳ không đói bụng, về nhà lại ăn." Lan Hoa gượng cười.
Hạ Hà lại muốn ói ra, nhà ai làm nước tương khiên thịt heo màu đỏ sậm, nhìn không khác gì thịt sống.
“Thịt heo đây, thịt heo mới mổ đây…." Một quầy bán thịt heo lớn tiếng rao hàng.
Thập Nhất Nương vội gọi Lâm Nhị dừng lại “Chờ một chút."
Lâm Nhị kỳ quái “Làm sao vậy?"
“Hôm nay trời lạnh, rất thích hợp để bồi bổ, làm hồ lô đầu ăn đi."
“Hồ lô đầu?" Lan Họa đột chợt thấy có dự cảm không tốt.
Thập Nhất Nương cao hứng bừng bừng nhảy xuống xe ngựa “Dựa theo hình dạng mà nói, đại tràng heo cùng ruột heo có một đoạn nối với nhau rất giống hồ lô, cho nên mới có tên như vậy, dùng dạ dày heo, thịt gà cùng nước xương ống nấu với hồ lô đầu là ăn được, canh béo mà không ngấy, hơn nữa ấm bụng tốt cho sức khỏe, đặc biệt vào mùa đông thích hợp để dưỡng sinh, vì hôm nay sư phụ muốn so sánh nội tạng heo với người, đặc biệt lúc nhìn thấy nội tạng heo kia, ta mới nhớ tới mỹ vị của món hồ lô đầu này…. Thật đáng tiếc, đại tràng heo mà ông ấy cầm, nhất định là heo mới được giết, rất tươi, nhưng để làm được món hồ lô đầu cần rất nhiều công đoạn, sư phụ cũng sẽ không làm được cuối cùng rồi lại vứt đi…."
“Cô nương, ngài đừng nói nữa." Mặt Lan Hoa trắng bệch.
“Làm sao vậy?"
Lan Hoa miễn cưỡng chỉ vào Hạ Hà đã té xỉu, sau đó “ọe" một tiếng nôn ra.
“Thật đáng thương, nếu say xe thì không thể ăn được hồ lô đầu rồi." Lần này ngay cả Lâm Nhị cũng bị ói ra.
***************Vừa về đến nhà, Thập Nhất Nương đã bị hai vị bá mẫu gọi đi.
“Thập Nhất Nương, mau tới đây thử quần áo mới nào, còn có đồ trang sức mới nữa…." Tôn thị vừa nhìn thấy Thập Nhất Nương liền kéo nàng qua nói.
Thật nhiều quần áo, Đại bá mẫu, Nhị bá mẫu đây là muốn mở cửa hàng quần áo, trang sức sao?
“Thập Nhất Nương, cuối cùng muội cũng về." Tiểu trắng mập Thập lang vừa nhìn thấy Thập Nhất Nương liền cao hứng không thôi, cuối cùng cũng có người giải cứu hắn, thật là, sớm biết hôm nay phải thử nhiều quần áo như vậy, hắn đã cùng Thập Nhất Nương đi ra ngoài xem Hồ đại phu thì tốt rồi, xem Hồ đại phu “bằm thây" vẫn tốt hơn so với bị nương hắn ép buộc “Nương, quần áo của con không cần phải gấp, chọn cho Thập Nhất Nương trước đi."
Tôn thị đánh vỡ mong đợi của con trai “Con đừng mong chạy thoát, y phục của con còn chưa chọn được đâu, thật là, chẳng lẽ không muốn chọn một bộ nhìn có vẻ gầy hơn một chút? Thập lang, thử cái này xem, còn có cái này…. Bộ màu lam kia cũng mặc vào xem sao."
Nhìn Thập lang cúi đầu ủ rũ, Thập Nhất Nương cũng muốn lùi ra, nàng cũng là cô nương, cũng thích mặc thật xinh đẹp, nhưng nàng thật sự không giống như Nhị bá mẫu tốn thời gian cả một ngày trong cách ăn mặc, trang điểm, nhiều quần áo như vậy, nàng sắp bị mắc chứng bệnh sợ hãi chọn lựa rồi.
“Thập Nhất Nương của chúng ta da trắng, mặc màu sắc rực rỡ một chút nhìn càng đẹp mắt, váy dài tơ vàng thêu hoa này rất đẹp, nhưng Thập Nhất Nương vẫn chưa đến tuổi, mặc không tốt, vẫn là kiểu váy thêu trăm con bướm màu phấn hồng này tốt hơn, Thập lang, con cảm thấy thế nào?"
Đang vật lộn trong đống quần áo, Thập lang hai mắt vô thần nói vọng qua “Không tệ ạ, cùng màu sắc giống Dự Trữ Lương Thực."
Phương thị lặng lẽ buông chiếc váy phấn hồng trong tay xuống, cầm lấy một chiếc màu xanh nhạt, Tôn thị giận giữ liếc mắt nhìn con một cái “Không nói không ai bảo con câm đâu, lại thử thêm vài bộ quần áo nữa đi, nhị ca con mở mấy cửa hàng, quần áo rất nhiều, thử đến khi nào thích hợp thì thôi."
Thập lang xanh cả mặt, An nhị lang buôn bán khắp thiên hạ, riêng trong kinh thành cũng năm, sáu cái cửa hàng, nếu thử hết hắn sẽ chết mất.
“Nương, người đừng quan tâm con mặc cái gì, quần áo của nhị ca đã chọn được chưa ạ?" Một người xui xẻo không bằng mọi người cùng xui xẻo, Thập lang xấu bụng liền lôi nhị ca xuống nước.
“Nhị ca con cao gầy nhã nhặn, mặc cái gì cũng đẹp." Tôn thị cúi đầu nhìn Thập lang bị vùi trong núi quần áo nói “Hắn không giống con, bộ dạng tròn như viên thuốc, nương nhất định phải tìm cho con bộ quần áo nhìn có vẻ gầy chút, phải nói Nhị lang một chút mới được, cửa hàng quần áo mẫu mã đều có vấn đề, con mặc bộ nào vào nhìn cũng giống như quả cầu vậy."
“Nương, cho dù vóc người nhị ca đẹp, mặc cái gì cũng dễ nhìn, vậy thì càng phải mặc thử xem một chút, Đại lang ca sắp sửa phải mai mối, tuổi nhị ca cũng sấp sỉ Đại lang ca, cho nên nhất định phải mặc thử mới được, nếu không sao có thể hấp dẫn được tiểu cô nương xinh đẹp, con chờ mong tẩu tử tương lai là một đại mỹ nhân đây." Tiểu trắng mập kiên trì không ngừng nghỉ mục đích hãm hại nhị ca.
Tôn thị rơi vào trầm tư, thật lâu sau mới nói “Nương không phải lo lắng nhị ca con, nương chỉ lo cho con, nếu không cung yến lần này nương tìm xem tiểu cô nương nhà ai không chê phu quân tương lai là một người mập mạp? Nếu hôn sự của con có thể định ra được, nương sẽ thở phào một cái, không phải lo lắng con quá béo không tìm được vợ."
Thập lang á khẩu không trả lời được, đây gọi là gậy ông đập lưng ông? Hắn mới mấy tuổi chứ, nương hắn lại sợ hắn không cưới được vợ, hắn cảm thấy chính mình rất có mị lực, ngoại tại phúc khí nội tại vĩ đại (1), căn bản không cần phải quan tâm, nhưng thật ra Nhị lang ca cùng Ngũ lang ca, một người là vắt cổ chày ra nước, một người là gối thêu hoa (2), bọn họ càng cần phải lo lắng có được không.
(1): nhìn bề ngoài có phúc khí, nội tâm bên trong thì ưu tú xuất sắc.
(2): chỉ người chỉ có hình thức bên ngoài, không có học thức tài năng.
Thập Nhất Nương phù cái bật cười, không làm sẽ không phải chết, Thập lang ca thật là xui xẻo.
Tôn thị càng nghĩ càng thấy cần phải sớm xác định một người vợ cho Thập lang, nàng luôn cảm thấy tương lai Thập lang sẽ ngày càng béo, đương nhiên hiện tại cũng rất béo, nhưng dù sao vẫn là một đứa trẻ, béo đáng yêu, nhưng nếu trưởng thành mà vẫn béo sẽ là đáng khinh, nhân cơ hội hắn vẫn là ‘béo đáng yêu’ phải nhanh tay tìm một cô vợ cho hắn, tương lai cho dù ‘béo đáng khinh’ cũng không cần phải lo lắng chuyện hôn nhân…
“Người đâu, bảo Nhị lang phân phó các cửa hàng của hắn làm quần áo cho Thập lang, nói cho các nàng biết nhất định phải phù hợp với Thập lang, ai làm ra quần áo hợp với Thập lang nhất, thưởng một trăm lượng bạc."
Mặt Thập lang vừa xanh vừa trắng, Nhị lang ca có vài trăm tú nương thì phải, mỗi người làm một kiện quần áo, hắn phải thử bao lâu đây, hắn thật đáng thương, hắn đã biết mình chỉ có thể hãm hại được ngũ ca, muốn hại nhị ca thì đúng là nằm mơ, ông trời cũng không giúp hắn.
Tác giả :
Đẳng Đãi Quả Đa