Thái Hư Kiếm Ý
Chương 38: Rãnh rỗi liền đạp map ngắm cảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc mà Tống Tu Văn đem theo Nạp Nguyên Đơn cùng Huỳnh Thạch vội vàng chạy tới Côn Lôn, cậu mới nhớ tới sao không để Kiếm Chỉ Thiên Hạ dùng quan hệ sư đồ trực tiếp kéo cậu qua kia chứ? Thật sự mới sáng sớm mà chạy lên mạng thì sẽ quên mang theo chỉ số thông minh!
Mà quan trọng nhất là… bốn cái điểm Thần Hành của Côn Lôn, doanh địa Ác Nhân thì cậu không qua được chắc rồi, kết quả chọn tới chọn lui ra sao lại chọn trúng cái điểm mà cách Kiếm Chỉ Thiên Hạ xa nhất, gần như là phải cách nhau cả cái bản đồ.
Tống Tu Văn vừa định kêu Kiếm Chỉ Thiên Hạ trực tiếp kéo mình qua đó, kết quả thanh máu của Kiếm Chỉ Thiên Hạ trong đội đang từ từ tụt xuống, cứ như là tới tháng.
Tất nhiên Kiếm Chỉ Thiên Hạ là bị người ta đánh!
Thật vất vả chờ Tống Tu Văn bay qua, Kiếm Chỉ Thiên Hạ chỉ còn sót lại chút hơi tàn, cậu liền nhanh tay giúp Kiếm Chỉ Thiên Hạ chém nhát cuối cùng đem Minh Giáo giết chết, cứu về một mạng cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: tới đúng lúc ghê
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
Tống Tu Văn cũng súng bái bản thân luôn, cư nhiên bay khinh công qua nguyên cái bản đồ mà không bị té chết —- càng may mắn là Côn Lôn không có cây cao, Tống Tu Văn không có bị treo trên cây.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Kiếm Thuần?
Tống Tu Văn ngồi thiền bên cạnh Kiếm Chỉ Thiên Hạ, dò xét trang bị hắn, ngạc nhiên phát hiện thế mà hắn lại mặc trang bị Kiếm Thuần, nội công cũng là Thái Hư Kiếm Ý.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Từ đầu rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đúng rồi, hôm qua chiến trường ta cược thắng nha, ngươi phải thực hiện giao kèo
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: … Muốn tiền hay muốn sắc? Vừa lúc hôm nay ngươi cứu ta, ta liền lấy thân báo đáp đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đừng có đánh trống lảng, ta muốn ngươi dạy ta chơi Kiếm Thuần
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: muốn quịt?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: vì sao cậu không yêu cầu cái gì đó nó lớn lớn chút
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ví dụ?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: làm bang chủ phu nhân hay gì gì đó…
Thấy mấy câu này, Tống Tu Văn suýt chút đã đập bể con chuột.
Bất ngờ là, cậu cư nhiên không thấy khó chịu, xem như là bị đùa giỡn trắng trợn…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Người đâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chẳng lẽ im lặng đi xấu hổ rồi à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Im đê
Tên này vô sỉ đã đạt tới cảnh giới nào rồi, sao trước giờ cậu không phát hiện ra cái thiên phú này của Kiếm Chỉ Thiên Hạ nhỉ?
Trong lúc tán gẫu, Minh Giáo lúc nãy lại chạy tới, mà không chỉ tới một Minh Giáo, còn đem theo một buff Tú. Cậu còn đang thắc mắc sao chỉ một Minh Giáo mà Kiếm Chỉ Thiên Hạ đánh cũng không nổi, hóa ra là đi giết buff Tú trước, mới suýt chút bị Minh Giáo chém chết.
Tống Tu Văn ngoài ý muốn phát hiện, buff Tú này còn là tên tím.
Mặc kệ là tên đỏ tên tím, ở cái chỗ Côn Lôn này, tên đỏ gặp nhau tất nhiên là nhào vô đánh một trận, Minh Giáo đem theo một buff Tú còn vô dụng tới vậy, Tống Tu Văn rất muốn cười nhạo tên Minh Giáo kia có được không!
Đắng mề nhất vẫn là buff Tú trước mặt này, một Kiếm Thuần ba ba cũng đủ để cô nàng run chân, hiện tại trồi ra tận hai người, Minh Giáo vừa tàng hình cô nàng liền bị phản bội, khí trường của hai vị Kiếm Thuần mang sắc đỏ chói cô nàng liền hận bản thân không thể phóng hết toàn bộ kỹ năng để mà bỏ chạy, chờ tên Minh Giáo kia? Hư cấu vừa thôi!
Bất quá Kiếm Chỉ Thiên Hạ lại không có ra tay, hắn ở trong đội giao cho Tống Tu Văn đi giải quyết buff Tú.
Đối với Tống Tu Văn người chơi tốt buff Tú mà nói, sự hiểu biết đối với kỹ năng của buff Tú có thể giúp cậu đánh buff Tú rất dễ dàng, hơn nữa đây còn là buff Tú nhát gan, Tống Tu Văn vừa hù cô nàng một chút, cô nàng giảm thương hay thêm máu mạnh nhất đều giao hết ra rồi bỏ chạy, kết quả… té chết.
Đầu người cướp không được thì thôi, cư nhiên lúc Sinh Thái Cực của cậu vừa hết, Minh Giáo đột nhiên hiện thân sau lưng cậu dùng tước vũ khí, tiểu Thuần Dương bây giờ chưa thể gọi là dày sau khi bị bạo một trận, trong nháy mắt máu đã rớt hơn phân nửa.
Tống Tu Văn từ trong hoảng loạn bình tĩnh lại, lúc ở bên ngoài mà còn bị Minh Giáo đánh lén, hiện tại cậu cũng biết xung quanh có một Minh Giáo, không đánh lén cậu thì đánh lén ai? Kiếm Chỉ Thiên Hạ, bỏ qua đi, Kiếm Chỉ Thiên Hạ đã đem Tuyết Danh chói mù mắt người cầm trên tay kia kìa.
Rất tự nhiên Tống Tu Văn đem Kiếm Chỉ Thiên Hạ khoanh tay đứng nhìn một bên trở thành bài kiểm tra của cậu, muốn cùng đọ sức với Minh Giáo, đơn giản mà nói chính là liều mạn tới cùng.
Kết quả…
Minh Giáo gục xuống, cậu cũng mém nằm.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Nếu như ta là Minh Giáo, bây giờ cậu đã chết
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Minh Giáo không có kỹ năng cần vận công, cậu có ngắt skill chuẩn cỡ nào đi nữa cũng không có dùng tới
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Sinh Thái Cực là miễn khống của Thuần Dương, một khi đến thời gian thì phải cắm thêm
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tọa Vọng hấp thu sát thương, vỏ của cậu bị phá cũng không bỏ thêm
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Kiếm Thuần chân ngắn, Minh Giáo tuy là chân cũng ngắn, thế nhưng tên đó đuổi theo cậu cũng rất dễ dàng, còn có cậu phải nhớ rõ, cậu là Kiếm Thuần. chứ không phải Khí Thuần chơi thả diều
Thái Sư Tổ đã không nói, lúc nói… nói đến độ Tống Tu Văn đỏ mặt xấu hổ.
Được rồi, cậu chỉ lo tỏ ra xuất sắc, đâu phải thật sự nghiêm túc cùng người ta cắm cờ? Sai, này đâu phải cắm cờ, là đánh nhau ở bên ngoài mà thôi.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Còn đó không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Còn
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta nói có nhớ không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ừ, đã nhớ =, =
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: sao ta cứ cảm thấy cậu ừ cho có vậy
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Không phải, là thật sự nhớ kỹ
Tống Tu Văn sờ sờ chóp mũi, trong lúc nhất thời không quá quen với Kiếm Chỉ Thiên Hạ đột nhiên biến thành thể loại nghiêm túc. Bất quá, nghiêm túc lên còn rất đẹp trai, đạo trưởng một thân ngoại trang Phá Lỗ từ ngoài nhìn vào thật đúng là chuẩn, rất đẹp trai.
Tiểu loli nhảy lòng vòng xung quanh Kiếm Chỉ Thiên Hạ hai vòng, vẫn là tiểu loli càng dễ thương hơn.
Kiếm Chỉ Thiên Hạ nhìn hành động của tiểu loli câm nín.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Bệnh tăng động tái phát à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Anh không thấy loli rất dễ thương sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: cậu đừng có nói cho ta biết rằng thật ra cậu là một loli nha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: tui là đàn ông, chất lượng
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: … Được rồi
Tống Tu Văn trong ngực có chút lo lắng, chẳng lẽ Kiếm Chỉ Thiên Hạ cho rằng cậu là một cô gái nên mới đùa giỡn đủ trò sao?
Nếu thật là vậy, cậu thật…
Làm sao đây trời?
Cùng tên đó chat video để hắn biết cậu là đàn ông đích thực? Cậu mới không thèm cùng một người quen qua mạng đi chat video, cái thời này YY còn có thể dùng đổi giọng, gọi điện thoại hay gì đó cũng chả đáng tin chút nào.
Gặp mặt?
Bỏ đi, cậu đến chat video còn chả muốn, cái hoạt động xa vời như gặp mặt tất nhiên không thích hợp với Tống đại thiếu gia cậu rồi.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đến
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:?
Trong game Kiếm Chỉ Thiên Hạ huýt sáo một tiếng, sau khi lên ngựa thì mời Tống Tu Văn cưỡi cùng.
Tiểu loli một thân Nam Hoàng ngồi phía sau đạo trưởng cao to đẹp trai, cảnh tượng nhìn thế nào cũng giống tiểu loli bị bọn buôn người dụ dỗ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đi đâu?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Nhàm chán đi dạo bản đồ, ngắm cảnh chút
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Không phải anh đi làm sao, sao lại rãnh tới vậy?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ngày 1/5 được nghỉ dài hạn
Cái đệt, cậu quên mất!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Thế nhưng cậu ấy, trong giờ làm hình như cậu cũng rãnh lắm nha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ta là bị thương ở chân, trong thời gian tịnh dưỡng
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Sao lại bị thương?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Hỏi nhiều vậy làm gì
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta là đang quan tâm cậu đừng có bóp méo ý ta
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta cảm ơn ơn ơn ngài
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Nghĩ ngơi hai tháng, cũng sắp khỏi rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ờ
Chỉ có một chữ như vậy? Hỏi thăm xong rồi sao? Tống Tu Văn có chút không vui, nào có ai quan tâm chỉ thuận miệng nói một câu như vậy, cũng không thèm hỏi là bị thương ra sao, có nặng lắm không…
—– Nếu thật sự hỏi cậu sẽ trả lời sao?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ nói ngắm cảnh thật sự là đi ngắm cảnh, từ băng nguyên Côn Lôn liền chạy đến Tiêu Diêu Phong, thoát khỏi màu xanh chói mắt, nhìn thấy phong cảnh Tiêu Diêu Phong, chợt cảm thấy từ mùa đông trở lại mùa xuân, ấm lên không ít.
Qua tháng năm, nhiệt độ quả thật dần dần tăng lên.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Chúng ta đánh 33 anh dùng Khí Thuần hay là Kiếm Thuần
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cậu thấy sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Tuy rằng tui dường như thích nhìn anh dùng Kiếm Thuần, thế nhưng nếu như phối hợp, dùng Khí Thuần thì càng tốt hơn, còn có vô địch dùng được
Kiếm Chỉ Thiên Hạ tự động bỏ qua mấy chỡ “Tuy rằng" “dường như" “nhìn" “dùng Kiếm Thuần", kết hợp lại chính là —- tui, thích, anh.
Ừ, ba chữ này chuẩn nè!
Tống Tu Văn vẫn không biết suy nghĩ của Kiếm Chỉ Thiên Hạ, nếu như cậu biết, không chừng theo đường dây mạng bò qua đem tên ra vẻ nghiêm túc này bóp chết luôn.
Nói tới nói lui thì, bọn họ thân mật như vậy từ lúc nào, thân đến độ ngồi chung một con ngựa đi ngắm cảnh cả cái bản đồ luôn?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Anh có đánh 22 không
Tống Tu Văn nghĩ cứ đi ngắm cảnh vậy có chút kỳ lạ, cậu và Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng không phải tình duyên, cùng nhau đạp bản đồ ngắm cảnh như vậy làm gì? Cho dù là tình duyên, cậu cũng không muốn đốt giờ chơi như vậy, phong cảnh Kiếm Tam mặc dù cũng đẹp có thể treo máy ngắm, nhưng cậu không phải thuần theo ngắm cảnh đảng, không muốn lãng phí giờ chơi.
Tống muội: Cho nên anh liền đốt giờ chơi em sao!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Không phải tuần này cậu 22 CD rồi à?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta dùng acc Ngũ Độc
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Lại là của em gái?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: chứ gì nữa
Tống Tu Văn trong lúc nói chuyện đã mở thêm acc Ngũ Độc của Tống muội, cũng không cần báo với Tống muội, nhỏ kia đã đem acc Ngũ Độc ném cho cậu, không chừng thêm năm nữa trôi qua cũng không nhớ tới,
Hết chương 38.
Lời tác giả: Thái Sư Tổ cũng dám ở trong game đùa giỡn lưu manh!
Lời Edit: Thật sự lúc đầu nhìn ko sao, nhưng bây giờ nhìn lại, Thái Sư Tổ thật giống sư phụ tui, cũng là 1 con Bebe rất cao lãnh ngạo kiều =m=
Lúc mà Tống Tu Văn đem theo Nạp Nguyên Đơn cùng Huỳnh Thạch vội vàng chạy tới Côn Lôn, cậu mới nhớ tới sao không để Kiếm Chỉ Thiên Hạ dùng quan hệ sư đồ trực tiếp kéo cậu qua kia chứ? Thật sự mới sáng sớm mà chạy lên mạng thì sẽ quên mang theo chỉ số thông minh!
Mà quan trọng nhất là… bốn cái điểm Thần Hành của Côn Lôn, doanh địa Ác Nhân thì cậu không qua được chắc rồi, kết quả chọn tới chọn lui ra sao lại chọn trúng cái điểm mà cách Kiếm Chỉ Thiên Hạ xa nhất, gần như là phải cách nhau cả cái bản đồ.
Tống Tu Văn vừa định kêu Kiếm Chỉ Thiên Hạ trực tiếp kéo mình qua đó, kết quả thanh máu của Kiếm Chỉ Thiên Hạ trong đội đang từ từ tụt xuống, cứ như là tới tháng.
Tất nhiên Kiếm Chỉ Thiên Hạ là bị người ta đánh!
Thật vất vả chờ Tống Tu Văn bay qua, Kiếm Chỉ Thiên Hạ chỉ còn sót lại chút hơi tàn, cậu liền nhanh tay giúp Kiếm Chỉ Thiên Hạ chém nhát cuối cùng đem Minh Giáo giết chết, cứu về một mạng cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: tới đúng lúc ghê
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
Tống Tu Văn cũng súng bái bản thân luôn, cư nhiên bay khinh công qua nguyên cái bản đồ mà không bị té chết —- càng may mắn là Côn Lôn không có cây cao, Tống Tu Văn không có bị treo trên cây.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Kiếm Thuần?
Tống Tu Văn ngồi thiền bên cạnh Kiếm Chỉ Thiên Hạ, dò xét trang bị hắn, ngạc nhiên phát hiện thế mà hắn lại mặc trang bị Kiếm Thuần, nội công cũng là Thái Hư Kiếm Ý.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Từ đầu rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đúng rồi, hôm qua chiến trường ta cược thắng nha, ngươi phải thực hiện giao kèo
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: … Muốn tiền hay muốn sắc? Vừa lúc hôm nay ngươi cứu ta, ta liền lấy thân báo đáp đi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đừng có đánh trống lảng, ta muốn ngươi dạy ta chơi Kiếm Thuần
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: muốn quịt?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: vì sao cậu không yêu cầu cái gì đó nó lớn lớn chút
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ví dụ?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: làm bang chủ phu nhân hay gì gì đó…
Thấy mấy câu này, Tống Tu Văn suýt chút đã đập bể con chuột.
Bất ngờ là, cậu cư nhiên không thấy khó chịu, xem như là bị đùa giỡn trắng trợn…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Người đâu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chẳng lẽ im lặng đi xấu hổ rồi à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Im đê
Tên này vô sỉ đã đạt tới cảnh giới nào rồi, sao trước giờ cậu không phát hiện ra cái thiên phú này của Kiếm Chỉ Thiên Hạ nhỉ?
Trong lúc tán gẫu, Minh Giáo lúc nãy lại chạy tới, mà không chỉ tới một Minh Giáo, còn đem theo một buff Tú. Cậu còn đang thắc mắc sao chỉ một Minh Giáo mà Kiếm Chỉ Thiên Hạ đánh cũng không nổi, hóa ra là đi giết buff Tú trước, mới suýt chút bị Minh Giáo chém chết.
Tống Tu Văn ngoài ý muốn phát hiện, buff Tú này còn là tên tím.
Mặc kệ là tên đỏ tên tím, ở cái chỗ Côn Lôn này, tên đỏ gặp nhau tất nhiên là nhào vô đánh một trận, Minh Giáo đem theo một buff Tú còn vô dụng tới vậy, Tống Tu Văn rất muốn cười nhạo tên Minh Giáo kia có được không!
Đắng mề nhất vẫn là buff Tú trước mặt này, một Kiếm Thuần ba ba cũng đủ để cô nàng run chân, hiện tại trồi ra tận hai người, Minh Giáo vừa tàng hình cô nàng liền bị phản bội, khí trường của hai vị Kiếm Thuần mang sắc đỏ chói cô nàng liền hận bản thân không thể phóng hết toàn bộ kỹ năng để mà bỏ chạy, chờ tên Minh Giáo kia? Hư cấu vừa thôi!
Bất quá Kiếm Chỉ Thiên Hạ lại không có ra tay, hắn ở trong đội giao cho Tống Tu Văn đi giải quyết buff Tú.
Đối với Tống Tu Văn người chơi tốt buff Tú mà nói, sự hiểu biết đối với kỹ năng của buff Tú có thể giúp cậu đánh buff Tú rất dễ dàng, hơn nữa đây còn là buff Tú nhát gan, Tống Tu Văn vừa hù cô nàng một chút, cô nàng giảm thương hay thêm máu mạnh nhất đều giao hết ra rồi bỏ chạy, kết quả… té chết.
Đầu người cướp không được thì thôi, cư nhiên lúc Sinh Thái Cực của cậu vừa hết, Minh Giáo đột nhiên hiện thân sau lưng cậu dùng tước vũ khí, tiểu Thuần Dương bây giờ chưa thể gọi là dày sau khi bị bạo một trận, trong nháy mắt máu đã rớt hơn phân nửa.
Tống Tu Văn từ trong hoảng loạn bình tĩnh lại, lúc ở bên ngoài mà còn bị Minh Giáo đánh lén, hiện tại cậu cũng biết xung quanh có một Minh Giáo, không đánh lén cậu thì đánh lén ai? Kiếm Chỉ Thiên Hạ, bỏ qua đi, Kiếm Chỉ Thiên Hạ đã đem Tuyết Danh chói mù mắt người cầm trên tay kia kìa.
Rất tự nhiên Tống Tu Văn đem Kiếm Chỉ Thiên Hạ khoanh tay đứng nhìn một bên trở thành bài kiểm tra của cậu, muốn cùng đọ sức với Minh Giáo, đơn giản mà nói chính là liều mạn tới cùng.
Kết quả…
Minh Giáo gục xuống, cậu cũng mém nằm.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Nếu như ta là Minh Giáo, bây giờ cậu đã chết
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Minh Giáo không có kỹ năng cần vận công, cậu có ngắt skill chuẩn cỡ nào đi nữa cũng không có dùng tới
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Sinh Thái Cực là miễn khống của Thuần Dương, một khi đến thời gian thì phải cắm thêm
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tọa Vọng hấp thu sát thương, vỏ của cậu bị phá cũng không bỏ thêm
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Kiếm Thuần chân ngắn, Minh Giáo tuy là chân cũng ngắn, thế nhưng tên đó đuổi theo cậu cũng rất dễ dàng, còn có cậu phải nhớ rõ, cậu là Kiếm Thuần. chứ không phải Khí Thuần chơi thả diều
Thái Sư Tổ đã không nói, lúc nói… nói đến độ Tống Tu Văn đỏ mặt xấu hổ.
Được rồi, cậu chỉ lo tỏ ra xuất sắc, đâu phải thật sự nghiêm túc cùng người ta cắm cờ? Sai, này đâu phải cắm cờ, là đánh nhau ở bên ngoài mà thôi.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Còn đó không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Còn
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta nói có nhớ không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ừ, đã nhớ =, =
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: sao ta cứ cảm thấy cậu ừ cho có vậy
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Không phải, là thật sự nhớ kỹ
Tống Tu Văn sờ sờ chóp mũi, trong lúc nhất thời không quá quen với Kiếm Chỉ Thiên Hạ đột nhiên biến thành thể loại nghiêm túc. Bất quá, nghiêm túc lên còn rất đẹp trai, đạo trưởng một thân ngoại trang Phá Lỗ từ ngoài nhìn vào thật đúng là chuẩn, rất đẹp trai.
Tiểu loli nhảy lòng vòng xung quanh Kiếm Chỉ Thiên Hạ hai vòng, vẫn là tiểu loli càng dễ thương hơn.
Kiếm Chỉ Thiên Hạ nhìn hành động của tiểu loli câm nín.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Bệnh tăng động tái phát à
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Anh không thấy loli rất dễ thương sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: cậu đừng có nói cho ta biết rằng thật ra cậu là một loli nha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: tui là đàn ông, chất lượng
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: … Được rồi
Tống Tu Văn trong ngực có chút lo lắng, chẳng lẽ Kiếm Chỉ Thiên Hạ cho rằng cậu là một cô gái nên mới đùa giỡn đủ trò sao?
Nếu thật là vậy, cậu thật…
Làm sao đây trời?
Cùng tên đó chat video để hắn biết cậu là đàn ông đích thực? Cậu mới không thèm cùng một người quen qua mạng đi chat video, cái thời này YY còn có thể dùng đổi giọng, gọi điện thoại hay gì đó cũng chả đáng tin chút nào.
Gặp mặt?
Bỏ đi, cậu đến chat video còn chả muốn, cái hoạt động xa vời như gặp mặt tất nhiên không thích hợp với Tống đại thiếu gia cậu rồi.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đến
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:?
Trong game Kiếm Chỉ Thiên Hạ huýt sáo một tiếng, sau khi lên ngựa thì mời Tống Tu Văn cưỡi cùng.
Tiểu loli một thân Nam Hoàng ngồi phía sau đạo trưởng cao to đẹp trai, cảnh tượng nhìn thế nào cũng giống tiểu loli bị bọn buôn người dụ dỗ.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đi đâu?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Nhàm chán đi dạo bản đồ, ngắm cảnh chút
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Không phải anh đi làm sao, sao lại rãnh tới vậy?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ngày 1/5 được nghỉ dài hạn
Cái đệt, cậu quên mất!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Thế nhưng cậu ấy, trong giờ làm hình như cậu cũng rãnh lắm nha
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ta là bị thương ở chân, trong thời gian tịnh dưỡng
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Sao lại bị thương?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Hỏi nhiều vậy làm gì
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta là đang quan tâm cậu đừng có bóp méo ý ta
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta cảm ơn ơn ơn ngài
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Nghĩ ngơi hai tháng, cũng sắp khỏi rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ờ
Chỉ có một chữ như vậy? Hỏi thăm xong rồi sao? Tống Tu Văn có chút không vui, nào có ai quan tâm chỉ thuận miệng nói một câu như vậy, cũng không thèm hỏi là bị thương ra sao, có nặng lắm không…
—– Nếu thật sự hỏi cậu sẽ trả lời sao?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ nói ngắm cảnh thật sự là đi ngắm cảnh, từ băng nguyên Côn Lôn liền chạy đến Tiêu Diêu Phong, thoát khỏi màu xanh chói mắt, nhìn thấy phong cảnh Tiêu Diêu Phong, chợt cảm thấy từ mùa đông trở lại mùa xuân, ấm lên không ít.
Qua tháng năm, nhiệt độ quả thật dần dần tăng lên.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Chúng ta đánh 33 anh dùng Khí Thuần hay là Kiếm Thuần
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cậu thấy sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Tuy rằng tui dường như thích nhìn anh dùng Kiếm Thuần, thế nhưng nếu như phối hợp, dùng Khí Thuần thì càng tốt hơn, còn có vô địch dùng được
Kiếm Chỉ Thiên Hạ tự động bỏ qua mấy chỡ “Tuy rằng" “dường như" “nhìn" “dùng Kiếm Thuần", kết hợp lại chính là —- tui, thích, anh.
Ừ, ba chữ này chuẩn nè!
Tống Tu Văn vẫn không biết suy nghĩ của Kiếm Chỉ Thiên Hạ, nếu như cậu biết, không chừng theo đường dây mạng bò qua đem tên ra vẻ nghiêm túc này bóp chết luôn.
Nói tới nói lui thì, bọn họ thân mật như vậy từ lúc nào, thân đến độ ngồi chung một con ngựa đi ngắm cảnh cả cái bản đồ luôn?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Anh có đánh 22 không
Tống Tu Văn nghĩ cứ đi ngắm cảnh vậy có chút kỳ lạ, cậu và Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng không phải tình duyên, cùng nhau đạp bản đồ ngắm cảnh như vậy làm gì? Cho dù là tình duyên, cậu cũng không muốn đốt giờ chơi như vậy, phong cảnh Kiếm Tam mặc dù cũng đẹp có thể treo máy ngắm, nhưng cậu không phải thuần theo ngắm cảnh đảng, không muốn lãng phí giờ chơi.
Tống muội: Cho nên anh liền đốt giờ chơi em sao!
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Không phải tuần này cậu 22 CD rồi à?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ta dùng acc Ngũ Độc
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Lại là của em gái?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: chứ gì nữa
Tống Tu Văn trong lúc nói chuyện đã mở thêm acc Ngũ Độc của Tống muội, cũng không cần báo với Tống muội, nhỏ kia đã đem acc Ngũ Độc ném cho cậu, không chừng thêm năm nữa trôi qua cũng không nhớ tới,
Hết chương 38.
Lời tác giả: Thái Sư Tổ cũng dám ở trong game đùa giỡn lưu manh!
Lời Edit: Thật sự lúc đầu nhìn ko sao, nhưng bây giờ nhìn lại, Thái Sư Tổ thật giống sư phụ tui, cũng là 1 con Bebe rất cao lãnh ngạo kiều =m=
Tác giả :
Tang Phi Ngư