Tê Tức Chi Lục
Chương 17
(*/ω\*)
—
Nửa tháng sau, internet từ từ dẹp loạn, trong giới giải trí không bao giờ thiếu chuyện bát quái, các chủ đề tầng tầng lớp lớp, bất kể là loại ngôi sao mới nổi như Hạ Tê hay là tai to mặt lớn, đều sẽ bị giới truyền thông ghé thăm, sau một thời gian lại bị lãng quên.
Hạ Tê thở phào nhẹ nhõm, scandal qua đi có nghĩa là phải bắt đầu công tác, (Nghịch Phong Nhi Hành) chính thức khởi công, bất quá cũng may là nhiều cảnh quay ở thành phố, Hạ Tê không cần chạy đông chạy tây, ngoại trừ tình huống đặc biệt, mỗi ngày sau khi kết thúc công việc đều có thể về nhà. Hơn nữa [Nghịch phong] vốn được xem là sản phẩm của Thịnh Thế, mọi người làm việc và đóng phim với nhau đều nhận thức, giao tiếp không có vấn đề gì, càng khỏi nói bây giờ nghệ sĩ Thịnh Thế cùng nhân công đều đối với Hạ Tê khách khí, cho nên quá trình đóng phim lần này phi thường thoải mái
“Cái chương trình thực tế này chủ yếu thể hiện tinh thần mạo hiểm, nội dung của chương trình, không hẳn lắm, có thể nói chương trình thực hiện trên một hòn đảo, lúc chương trình bắt đầu 8 người tham dự sẽ được phân bố tại phụ cận vùng biển, vị trí không giống nhau, mỗi người nhận nhiệm vụ cũng không giống nhau, mà mục tiêu cũng chỉ có một: Bảo tàng trên đảo." Đóng phim xong có khoảng trống, sau khi đi theo nhà sản xuất của chương trình thực tế tìm hiểu tình huống, Diêu Miêu Miêu đến cùng Hạ Tê giải thích qua, “Các cậu cần phải tự nghĩ biện pháp di chuyển trên đảo, phương tiện giao thông cũng không giống nhau, có thể đi ké thuyền lớn để vượt qua, có thể kiếm cái thuyền nhỏ, còn có thể ngồi máy bay trực thăng đi đến, phương tiện giao thông là phải tự mình tranh thủ kiếm."
Hạ Tê mong đợi nói: “Oa, thật muốn dùng máy bay trực thăng a, em chưa từng đi!"
“Chị cũng chưa từng ngồi qua, nhưng chương trình lại không cho người đại diện đi cùng." Diêu Miêu Miêu tiếc hận nhún nhún vai, tiếp tục nói, “Sau khi lên đảo cậu phải nghĩ cách tìm đồng bọn, cố gắng lấy được thông tin từ chỗ bọn họ, sau đó phân tích, suy đoán vị trí bảo tàng, trong đó có rất đồ vật mê hoặc, cám dỗ để các cậu nhầm lẫn, họ sẽ tìm cách để cho các cậu phát hiện một ít kho báu bé nhỏ như là một đồng tiền vàng, một khối bảo thạch này no, giá trị tự cậu đoán, nhưng loại kho báu như vậy khẳng định là không đúng, phải tiếp tục tìm."
Trợ lý không nhịn được nói chen vào: “Vậy sau khi tìm được kho báu…"
Diêu Miêu Miêu uống một hớp nước, nói: “Há, đây là chương trình do công ty bảo ngọc tài trợ, sau khi nghệ sĩ tìm được thì nó là của họ."
“Khốc a!" Trợ lý hưng phấn không thôi, nhìn về phía Hạ Tê, “Hạ Hạ nhất định phải nỗ lực, lấy nhiều nhiều nha!"
“Bảo tàng lớn là cái gì thì không có tiết lộ, chắc chắn là thứ vô cùng tốt." Diêu Miêu Miêu cười cười, “Bất quá chúng ta chí không ở chỗ này, không cần xoắn xuýt cái này, nói chung, việc cậu phải làm là nhanh chóng lên đảo, tìm kiếm manh mối, có thể phá hoại hoặc làm giả đầu mối để đánh lừa những người khác, sau đó nghĩ cách lấy được nhiều thông tin hơn từ họ, trong đó chương trình sẽ có một số nhiệm vụ riêng lẻ, một số người sẽ tham gia để gây nháo nhiệt, một khi bảo tàng lớn được phát hiện thì trò chơi kết thúc, nếu như còn thời gian, tổ chức sẽ để cho các cậu tìm kiếm các bảo tàng nhỏ còn lại, sau đó cắt ghép biên tập lại."
Diêu Miêu Miêu nhìn về phía Hạ Tê: “Còn có cái gì không hiểu?"
Hạ Tê lắc đầu, hắn hai cậu phát sáng, cơ hồ không dằn nổi khao khát tham dự chương trình, nếu như có thể may mắn ở trên đảo đào được đồng tiền vàng và một số thức, cậu nhất định phải đem về cho Lục Hiên! Chuyện này quả thật quá lãng mạn rồi!
“Chị cố ý dò hỏi một chút, tổ thực hiện chương trình này vô cùng tốt, không có kịch bản, tùy cậu phát huy." Lần đầu hợp tác cùng một chương trình giàu nứt vách như thế, Diêu Miêu Miêu cảm thấy được giá trị của chính mình cao lên không ít, tâm tình rất tốt, nói, “Bảy người chơi khác đã được quyết định, không cần phải áp lực, đều là những người lớn hơn cậu rất nhiều, chúng ta chính là đi cọ sát một chút, đơn giản không cần lo lắng cái khác, mấy ngày nay chị đi hỏi thăm một chút tình hình, nhìn xem có thể giúp cậu nói vài lời tốt đẹp được không, giúp cậu tìm hiểu, hỏi một chút tính khí cùng tính các của các nhân vật kia, bất quá… Đều là những người lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy như, sẽ không đến nổi bắt nạt người mới như cậu, đừng lo lắng."
Hạ Tê đương nhiên không lo lắng, toàn bộ tâm trí bây giờ của cậu đều là đi lên đảo tìm bảo tàng để đưa cho Lục tiên sinh, tạm thời không nghĩ tới cái khác, Hạ Tê sung sướng nghĩ một hồi, cảm thấy vô cùng tốt đẹp, hỏi: “Tên chương trình quyết định rồi sao?"
“Đại phú ông." Diêu Miêu Miêu bất đắc dĩ nói, “Tên lúc đầu là Hải tặc Vương, mà không được duyệt, liền đổi thành cái này."
Hạ Tê ngược lại là cảm thấy Đại phú ông cũng tốt, có không khí.
“Kỳ đầu tiên của chương trình là tại một hòn đảo nhỏ ở Malaysia, ngày đã định, bất quá cũng sẽ không quá lâu." Diêu Miêu Miêu nhìn đồng hồ, đứng lên nói, “Chị có hẹn ăn cơm, giúp cậu hỏi tính tình mấy vị ảnh đế kia một chút, đi trước."
Hạ Tê biết Diêu Miêu Miêu chính là sợ một người mới như cậu nếu như không tìm hiểu tình huống sẽ đắc tội với người ta, tâm lý cảm động và mong chờ, đứng dậy tiễn Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu Miêu ngược lại một chút phiền cũng không thấy, cười tủm tỉm đi.
Bên kia gọi Hạ Tê, Hạ Tê lập tức sửa sang tâm tình xong đi đóng phim.
Ngày hôm đó kết thúc công việc sớm, Lục Hiên gọi điện thoại cho Hạ Tê, để cậu ở lại đoàn kịch chờ hắn, trễ một chút sẽ tới đón cậu đi ăn tối.
Sau khi Hạ Tê nhận điện thoại thì trước tiên bận rộn tìm tài xế của công ty cùng trợ lý để họ tan việc sớm, mình thì tẩy trang, thay đổi quần áo ngồi ở một bên đọc kịch bản.
Chưa đến sáu giờ Lục Hiên đã tới rồi, Hạ Tê nhận điện thoại cơ hồ là như chạy như nhảy bay ra ngoài lên xe.
Lục Hiên nhìn ra Hạ Tê so với bình thường còn vui vẻ hơn, nở nụ cười: “Sao lại như vậy hưng phấn? Đóng phim xong rồi?"
Hạ Tê cười lắc đầu: “Vẫn không có nhanh như vậy.", Hạ Tê đem lời giới thiệu của (Đại phú ông) mà Diêu Miêu Miêu nói với cậu, sau khi đem nội dung của (Đại phú ông) đơn giản kể lại cho Lục Hiên, Hạ Tê tràn đầy phấn khởi nói: “Chính là mạo hiểm a, vừa nghĩ là thấy chơi rất vui rồi."
Lục Hiên chẳng cho là đúng: “Nội chung chương trình một ngày mà cắt ghép, biên tập kỹ lưỡng, nhất định phi thường khổ cực, tiêu hao sức lực của em."
Hạ Tê bao giờ sợ mệt, cậu đem câu chuyện bảo tàng nói ra, có chút thẹn thùng nói: “Nếu như có thể tìm được đồ vật, em sẽ đem về tặng cho ngài.
Lục Hiên mỉm cười nhìn Hạ Tê, Hạ Tê ngượng ngùng: “Nếu như… ngài nói là thích."
“Tôi đương nhiên thích." Lục Hiên mân mê ngón tay nhỏ gầy của Hạ Tê, khó có khi đùa một chút, “Vinh hạnh cực kỳ."
Hạ Tê biết đến Lục Hiên tại đùa cậu, tâm tình càng tốt hơn, nhìn ra ngoài cửa xe một chút, hỏi: “Lục tiên sinh, hôm nay chúng ta đi chỗ nào?"
Lục Hiên nói: “Quốc sắc thiên hương."
Hạ Tê có chút ngoài ý muốn: “Chỉ là ăn cơm tối thôi mà…"
Lục Hiên liếc mắt nhìn điện thoại di động, nhàn nhạt nói: “Tôi còn hẹn với người khác."
Lúc vào phòng nhìn thấy người mà Lục Hiên mời đến, Hạ Tê suýt chút nữa hoá đá.
Là ảnh đế a a a!!
Lục Hiên cùng ảnh đế bắt tay, hàn huyên một vài câu liền ngồi xuống, ảnh đế cũng là được mời tham gia làm người chơi của (Đại phú ông), Hạ Tê dương nhiên rõ ràng tâm ý của Lục Hiên, trong lòng cảm động khôn cùng.
Trong khi nói chuyện mới biết Lục Hiên cùng ảnh đế lại là anh em cùng trường, năm đó ảnh đế chưa tốt nghiệp liền dấn thân vào nghiệp diễn viên, mở ra một thời kì mới, Lục Hiên cũng là thôi học trên trường, bất quá là bị ép tiếp quản gia nghiệp, hai người bây giờ tuy là không đứng cùng một phía, mà đã từng trải nhiều việc, khá có nhiều chuyện để nói.
Chỉ có Hạ Tê là lúng túng, đây là lần đầu cậu cùng Lục Hiên gặp người khác, cố tình Lục Hiên còn không đề cập trước với cậu, Hạ Tê trong lòng lo sợ, nên biểu hiện làm sao mới tốt đây? Lục Hiên hiển nhiên là muốn cho cậu trước khi quay chương trình liền cùng ảnh đế làm quen một chút, để cho về sau tiện công tác, nhưng cậu thực sự không biết nên nói cái gì cho phải, trước đây tình cờ cuũng là không cách nào tránh khỏi phải xuất hiện cùng Lục Hiên ở nơi làm việc, Hạ Tê đều là đem cảm giác về sự tồn tại của chính mình rơi xuống nhỏ nhất, chỉ lo ảnh hưởng đến công tác của Lục Hiên, làm mọi người bên cạnh hiểu lầm Lục Hiên là một ông chủ công tư không phân minh, nhưng bây giờ nên như thế nào mới tốt đây?
Phải biểu hiện ôn nhu dễ bảo sao? Thân là tiểu minh tinh được bao dưỡng, có phải là nên chủ động một chút? Phải thay Lục Hiên gắp đồ ăn? Hay là thay hắn mồi thuốc đây?
Lục Hiên ngược lại không để Hạ Tê mồi thuốc, trong lúc đó cũng thay Hạ Tê cấp ảnh đế rót một ly rượu, ảnh đế ngầm hiểu, nở nụ cười: “Yên tâm, Hạ Tê lần đầu tiên tham gia chương trình lớn như vậy khả năng chưa quen thuộc, có thể chăm sóc cậu ấy thì tôi sẽ chăm sóc."
Lục Hiên muốn chính là câu nói này, ảnh đế là vội tới, buổi tối còn có việc không thể ngồi lâu, vì cùng Lục Hiên quen biết lâu năm, cũng không khách khí, không tới chín giờ liền cáo từ, Lục Hiên để cho Hạ Tê trước ra xe chờ, hắn và ảnh đế lại cùng vừa hút thuốc vừa hàn huyên một hồi.
Chờ lúc Lục Hiên trở lại xe Hạ Tê chân thành nói cám ơn: “Làm phiền ngài quan tâm đến em… Miêu Miêu tỷ ngày hôm nay còn đang nghĩ biện pháp hỏi tính khí của ảnh đế, không nghĩ tới ngài đã mời anh ấy đến, làm ngài phí tâm."
Lục Hiên ngày hôm nay gặp bạn học cũ, uống nhiều hơn một chút, vào lúc này hơi nóng, hắn nới lỏng ra ca-ra-vat, cụp mắt quét, liếc nhìn Hạ Tê một cái, động tác nhìn liên tiếp làm Hạ Tê hai chân đều mềm nhũn
Hắn mang theo hơi rượu, khi nói chuyện so với thường ngày càng mập mờ hơn chút, nói: “Nếu thật sự cảm thấy áy náy, buổi tối dùng tráng miệng nhiều hơn một chút là được."
Hạ Tê mặt đỏ bừng.
(Đại phú ông) kì một xác định ghi hình vào đầu tháng 3, trong nước vẫn còn lạnh, nhưng ghi hình trên đảo thì thời tiết lại đúng lúc, ngày ghi hình Hạ Tê mặc một áo sơ mi trắng, phía dưới thì mặc quần lửng ngang gối, vừa không quá nổi bật, lại vừa đem dáng người cùng khí chất ôn hòa biểu lộ ra
Dù sao cũng là lần đầu tiên ghi hình, đồng nghiệp lại là những nhân vật cấp cao, Hạ Tê vẫn còn có chút gò bó, toàn bộ quá trình không có điểm sáng gì, cậu sẽ không cố gắng khoe tài năng, thật ra cậu cũng không thông minh như vậy, nhưng mà ai cũng nhìn ra cậu vừa khiêm tốn lại vừa lễ phép, vẫn là có thể khiến cho người khác có ấn tượng tốt, Hạ Tê cuối cùng cũng không có cướp được máy bay trực thăng, bất quá cậu may mắn lấy được thuyền bé, trên thuyền bé Hạ Tê mang kính râm, áo sơ mi trắng bị gió biển thổi vù vù vang vọng, lúc quay lại phi thường suất khí.
Trong suốt chương trình Hạ Tê biểu hiện cũng rất tốt, bị tiền bối chơi xấu hai lần, sau khi đã tìm ra manh mối cậu lại thật sự không phá hoại hiện trường, bị ảnh đế nhéo lỗ tai một cái nói cậu quá thành thật, ảnh đế một cước đạp phá hư những manh mối, lôi kéo Hạ Tê vẫn đang trợn mắt há mồm mà chạy, rất là buồn cười.
Cuối cùng, lúc xế chiều ảnh đế lấy được bảo tàng, là một viên kim cương có trọng lượng khá lớn, du hí kết thúc.
Chương trình ghi hình rất thuận lợi, chỉ là Hạ Tê bên này có chút bình thản, còn tổ đạo diễn biết cậu có người chống lưng, nhưng là hết cách rồi, vì hiệu quả của chương trình nên bọn họ không thể cho Hạ Tê thêm cảnh diễn, mà thay đổi ở chỗ tiết mục phụ sau khi kết thúc.
Khi biết bảo tàng lớn đã bị người khác đào đi rồi Hạ Tê không giống những người khác có thật có giả tạo than vãn tiếc nuối, mà là rất nghiêm túc chính mình đi hỏi đạo diễn, có phải là còn cơ hội tiếp tục chơi tìm kiếm không, Hạ Tê nhớ tới Diêu Miêu Miêu nói, nếu như đào được bảo tàng quá sớm, bọn họ còn có thể tiếp tục.
Đạo diễn đi theo Hạ Tê cảm thấy được tiểu hài nhi chơi vui, cười để cho cậu tiếp tục, ca ca quay phim cũng đi cùng, đi một lúc liền hết 3 tiếng.
Ca ca quay phim cuối cùng cũng phục cậu rồi, Hạ Tê không phải đang nói đùa, cậu là thật tâm kiếm kho báu.
Hạ Tê phân tích manh mối vừa tìm được, từng bước sắp xếp kiểm tra, đem phụ cận tiểu tàng bảo điểm đào toàn bộ, mỗi lần đào được đồ vật vui mừng không thôi, những “Ca ca" khác trong nhóm đã đi nghỉ ngơi ăn xong cơm tối, thời điểm trở lại thấy Hạ Tê vẫn tiếp tục đào, ảnh đế cười suýt chút nữa đau sốc hông, hắn đi chân đất cầm theo trái dừa đi tìm Hạ Tê, tận tình khuyên nhủ: “Tê a… đừng đào nữa,…"
Hạ Tê lau đi mồ hôi trên trán, dâng lên báo vật, nói: “Anh xem, đây là trân châu! Lớn như vậy! Có cái không quá tròn, anh… anh có thích không?", ảnh đế trong chương trình quan tâm đến cậu, Hạ Tê cho là mình nên cảm ơn một chút, mà trân châu lớn như vậy… cậu thật sự là muốn tặng cho Lục Hiên
Ảnh đế lấy ra viên kim cương lớn của mình, mặt không thay đổi nhìn Hạ Tê.
Hạ Tê cúi đầu xem xem trân châu của chính mình, mặt cũng không đổi, đi theo đạo diễn còn cười lên cười xuống.
Những người khác sau khi biết Hạ Tê vẫn còn tìm kiếm trên đảo cũng cùng nhau đến góp vui, Hạ Tê càng có ý chí chiến đấu, đào đến mức, không sót một ngọn cỏ.
Hạ Tê vẫn luôn tìm đến trời tối mới hài lòng mà kết thúc công việc, cậu tự biết bởi vì mình nên đạo diễn cùng ca ca quay phim phải cực khổ đi theo, nói cám ơn liên tục, liền mời bọn họ ăn đồ ăn, mọi người không ngừng cười biểu thị không có chuyện gì, phần ngoài lề chương trình cũng có rồi.
Quả nhiên, đoạn video lúc sau Hạ Tê kiên trì khám phá trên đảo suốt 3 giờ được biên tập, cắt ghép thành đoạn ngắn chiếu cuối chương trình, nguyên bản những khán giả đối với cậu không có ấn tượng gì sau khi xem chương trình cũng phải bật cười, chương trình phát sóng cùng ngày thì hashtag #tê quét sạch được lên toptrend, vốn những người không biết Hạ Tê cũng thích bị thích tiểu minh tinh này
Sau khi cùng Lục Hiên xem lại, Hạ Tê thẹn thùng, lắp bắp nói: “Ra ngoài một chuyến, em chỉ là muốn tặng cho ngài nhiều thứ, xem như là… đặc sản?"
Hai người nhìn cái bàn trước mắt được bày một đống vật lớn nhỏ vụn vặt, Lục Hiên cười khẽ, nghiêng đầu để thưởng cho Hạ Tê một cái hôn.
*đoạn Tê Tê với anh ảnh đế dễ cưng quá, muốn có nhiều hint hơn nữa (›´ω`‹), chủ nhà muốn thấy cảnh Lục tổng ghen lên ~
—
Nửa tháng sau, internet từ từ dẹp loạn, trong giới giải trí không bao giờ thiếu chuyện bát quái, các chủ đề tầng tầng lớp lớp, bất kể là loại ngôi sao mới nổi như Hạ Tê hay là tai to mặt lớn, đều sẽ bị giới truyền thông ghé thăm, sau một thời gian lại bị lãng quên.
Hạ Tê thở phào nhẹ nhõm, scandal qua đi có nghĩa là phải bắt đầu công tác, (Nghịch Phong Nhi Hành) chính thức khởi công, bất quá cũng may là nhiều cảnh quay ở thành phố, Hạ Tê không cần chạy đông chạy tây, ngoại trừ tình huống đặc biệt, mỗi ngày sau khi kết thúc công việc đều có thể về nhà. Hơn nữa [Nghịch phong] vốn được xem là sản phẩm của Thịnh Thế, mọi người làm việc và đóng phim với nhau đều nhận thức, giao tiếp không có vấn đề gì, càng khỏi nói bây giờ nghệ sĩ Thịnh Thế cùng nhân công đều đối với Hạ Tê khách khí, cho nên quá trình đóng phim lần này phi thường thoải mái
“Cái chương trình thực tế này chủ yếu thể hiện tinh thần mạo hiểm, nội dung của chương trình, không hẳn lắm, có thể nói chương trình thực hiện trên một hòn đảo, lúc chương trình bắt đầu 8 người tham dự sẽ được phân bố tại phụ cận vùng biển, vị trí không giống nhau, mỗi người nhận nhiệm vụ cũng không giống nhau, mà mục tiêu cũng chỉ có một: Bảo tàng trên đảo." Đóng phim xong có khoảng trống, sau khi đi theo nhà sản xuất của chương trình thực tế tìm hiểu tình huống, Diêu Miêu Miêu đến cùng Hạ Tê giải thích qua, “Các cậu cần phải tự nghĩ biện pháp di chuyển trên đảo, phương tiện giao thông cũng không giống nhau, có thể đi ké thuyền lớn để vượt qua, có thể kiếm cái thuyền nhỏ, còn có thể ngồi máy bay trực thăng đi đến, phương tiện giao thông là phải tự mình tranh thủ kiếm."
Hạ Tê mong đợi nói: “Oa, thật muốn dùng máy bay trực thăng a, em chưa từng đi!"
“Chị cũng chưa từng ngồi qua, nhưng chương trình lại không cho người đại diện đi cùng." Diêu Miêu Miêu tiếc hận nhún nhún vai, tiếp tục nói, “Sau khi lên đảo cậu phải nghĩ cách tìm đồng bọn, cố gắng lấy được thông tin từ chỗ bọn họ, sau đó phân tích, suy đoán vị trí bảo tàng, trong đó có rất đồ vật mê hoặc, cám dỗ để các cậu nhầm lẫn, họ sẽ tìm cách để cho các cậu phát hiện một ít kho báu bé nhỏ như là một đồng tiền vàng, một khối bảo thạch này no, giá trị tự cậu đoán, nhưng loại kho báu như vậy khẳng định là không đúng, phải tiếp tục tìm."
Trợ lý không nhịn được nói chen vào: “Vậy sau khi tìm được kho báu…"
Diêu Miêu Miêu uống một hớp nước, nói: “Há, đây là chương trình do công ty bảo ngọc tài trợ, sau khi nghệ sĩ tìm được thì nó là của họ."
“Khốc a!" Trợ lý hưng phấn không thôi, nhìn về phía Hạ Tê, “Hạ Hạ nhất định phải nỗ lực, lấy nhiều nhiều nha!"
“Bảo tàng lớn là cái gì thì không có tiết lộ, chắc chắn là thứ vô cùng tốt." Diêu Miêu Miêu cười cười, “Bất quá chúng ta chí không ở chỗ này, không cần xoắn xuýt cái này, nói chung, việc cậu phải làm là nhanh chóng lên đảo, tìm kiếm manh mối, có thể phá hoại hoặc làm giả đầu mối để đánh lừa những người khác, sau đó nghĩ cách lấy được nhiều thông tin hơn từ họ, trong đó chương trình sẽ có một số nhiệm vụ riêng lẻ, một số người sẽ tham gia để gây nháo nhiệt, một khi bảo tàng lớn được phát hiện thì trò chơi kết thúc, nếu như còn thời gian, tổ chức sẽ để cho các cậu tìm kiếm các bảo tàng nhỏ còn lại, sau đó cắt ghép biên tập lại."
Diêu Miêu Miêu nhìn về phía Hạ Tê: “Còn có cái gì không hiểu?"
Hạ Tê lắc đầu, hắn hai cậu phát sáng, cơ hồ không dằn nổi khao khát tham dự chương trình, nếu như có thể may mắn ở trên đảo đào được đồng tiền vàng và một số thức, cậu nhất định phải đem về cho Lục Hiên! Chuyện này quả thật quá lãng mạn rồi!
“Chị cố ý dò hỏi một chút, tổ thực hiện chương trình này vô cùng tốt, không có kịch bản, tùy cậu phát huy." Lần đầu hợp tác cùng một chương trình giàu nứt vách như thế, Diêu Miêu Miêu cảm thấy được giá trị của chính mình cao lên không ít, tâm tình rất tốt, nói, “Bảy người chơi khác đã được quyết định, không cần phải áp lực, đều là những người lớn hơn cậu rất nhiều, chúng ta chính là đi cọ sát một chút, đơn giản không cần lo lắng cái khác, mấy ngày nay chị đi hỏi thăm một chút tình hình, nhìn xem có thể giúp cậu nói vài lời tốt đẹp được không, giúp cậu tìm hiểu, hỏi một chút tính khí cùng tính các của các nhân vật kia, bất quá… Đều là những người lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy như, sẽ không đến nổi bắt nạt người mới như cậu, đừng lo lắng."
Hạ Tê đương nhiên không lo lắng, toàn bộ tâm trí bây giờ của cậu đều là đi lên đảo tìm bảo tàng để đưa cho Lục tiên sinh, tạm thời không nghĩ tới cái khác, Hạ Tê sung sướng nghĩ một hồi, cảm thấy vô cùng tốt đẹp, hỏi: “Tên chương trình quyết định rồi sao?"
“Đại phú ông." Diêu Miêu Miêu bất đắc dĩ nói, “Tên lúc đầu là Hải tặc Vương, mà không được duyệt, liền đổi thành cái này."
Hạ Tê ngược lại là cảm thấy Đại phú ông cũng tốt, có không khí.
“Kỳ đầu tiên của chương trình là tại một hòn đảo nhỏ ở Malaysia, ngày đã định, bất quá cũng sẽ không quá lâu." Diêu Miêu Miêu nhìn đồng hồ, đứng lên nói, “Chị có hẹn ăn cơm, giúp cậu hỏi tính tình mấy vị ảnh đế kia một chút, đi trước."
Hạ Tê biết Diêu Miêu Miêu chính là sợ một người mới như cậu nếu như không tìm hiểu tình huống sẽ đắc tội với người ta, tâm lý cảm động và mong chờ, đứng dậy tiễn Diêu Miêu Miêu, Diêu Miêu Miêu ngược lại một chút phiền cũng không thấy, cười tủm tỉm đi.
Bên kia gọi Hạ Tê, Hạ Tê lập tức sửa sang tâm tình xong đi đóng phim.
Ngày hôm đó kết thúc công việc sớm, Lục Hiên gọi điện thoại cho Hạ Tê, để cậu ở lại đoàn kịch chờ hắn, trễ một chút sẽ tới đón cậu đi ăn tối.
Sau khi Hạ Tê nhận điện thoại thì trước tiên bận rộn tìm tài xế của công ty cùng trợ lý để họ tan việc sớm, mình thì tẩy trang, thay đổi quần áo ngồi ở một bên đọc kịch bản.
Chưa đến sáu giờ Lục Hiên đã tới rồi, Hạ Tê nhận điện thoại cơ hồ là như chạy như nhảy bay ra ngoài lên xe.
Lục Hiên nhìn ra Hạ Tê so với bình thường còn vui vẻ hơn, nở nụ cười: “Sao lại như vậy hưng phấn? Đóng phim xong rồi?"
Hạ Tê cười lắc đầu: “Vẫn không có nhanh như vậy.", Hạ Tê đem lời giới thiệu của (Đại phú ông) mà Diêu Miêu Miêu nói với cậu, sau khi đem nội dung của (Đại phú ông) đơn giản kể lại cho Lục Hiên, Hạ Tê tràn đầy phấn khởi nói: “Chính là mạo hiểm a, vừa nghĩ là thấy chơi rất vui rồi."
Lục Hiên chẳng cho là đúng: “Nội chung chương trình một ngày mà cắt ghép, biên tập kỹ lưỡng, nhất định phi thường khổ cực, tiêu hao sức lực của em."
Hạ Tê bao giờ sợ mệt, cậu đem câu chuyện bảo tàng nói ra, có chút thẹn thùng nói: “Nếu như có thể tìm được đồ vật, em sẽ đem về tặng cho ngài.
Lục Hiên mỉm cười nhìn Hạ Tê, Hạ Tê ngượng ngùng: “Nếu như… ngài nói là thích."
“Tôi đương nhiên thích." Lục Hiên mân mê ngón tay nhỏ gầy của Hạ Tê, khó có khi đùa một chút, “Vinh hạnh cực kỳ."
Hạ Tê biết đến Lục Hiên tại đùa cậu, tâm tình càng tốt hơn, nhìn ra ngoài cửa xe một chút, hỏi: “Lục tiên sinh, hôm nay chúng ta đi chỗ nào?"
Lục Hiên nói: “Quốc sắc thiên hương."
Hạ Tê có chút ngoài ý muốn: “Chỉ là ăn cơm tối thôi mà…"
Lục Hiên liếc mắt nhìn điện thoại di động, nhàn nhạt nói: “Tôi còn hẹn với người khác."
Lúc vào phòng nhìn thấy người mà Lục Hiên mời đến, Hạ Tê suýt chút nữa hoá đá.
Là ảnh đế a a a!!
Lục Hiên cùng ảnh đế bắt tay, hàn huyên một vài câu liền ngồi xuống, ảnh đế cũng là được mời tham gia làm người chơi của (Đại phú ông), Hạ Tê dương nhiên rõ ràng tâm ý của Lục Hiên, trong lòng cảm động khôn cùng.
Trong khi nói chuyện mới biết Lục Hiên cùng ảnh đế lại là anh em cùng trường, năm đó ảnh đế chưa tốt nghiệp liền dấn thân vào nghiệp diễn viên, mở ra một thời kì mới, Lục Hiên cũng là thôi học trên trường, bất quá là bị ép tiếp quản gia nghiệp, hai người bây giờ tuy là không đứng cùng một phía, mà đã từng trải nhiều việc, khá có nhiều chuyện để nói.
Chỉ có Hạ Tê là lúng túng, đây là lần đầu cậu cùng Lục Hiên gặp người khác, cố tình Lục Hiên còn không đề cập trước với cậu, Hạ Tê trong lòng lo sợ, nên biểu hiện làm sao mới tốt đây? Lục Hiên hiển nhiên là muốn cho cậu trước khi quay chương trình liền cùng ảnh đế làm quen một chút, để cho về sau tiện công tác, nhưng cậu thực sự không biết nên nói cái gì cho phải, trước đây tình cờ cuũng là không cách nào tránh khỏi phải xuất hiện cùng Lục Hiên ở nơi làm việc, Hạ Tê đều là đem cảm giác về sự tồn tại của chính mình rơi xuống nhỏ nhất, chỉ lo ảnh hưởng đến công tác của Lục Hiên, làm mọi người bên cạnh hiểu lầm Lục Hiên là một ông chủ công tư không phân minh, nhưng bây giờ nên như thế nào mới tốt đây?
Phải biểu hiện ôn nhu dễ bảo sao? Thân là tiểu minh tinh được bao dưỡng, có phải là nên chủ động một chút? Phải thay Lục Hiên gắp đồ ăn? Hay là thay hắn mồi thuốc đây?
Lục Hiên ngược lại không để Hạ Tê mồi thuốc, trong lúc đó cũng thay Hạ Tê cấp ảnh đế rót một ly rượu, ảnh đế ngầm hiểu, nở nụ cười: “Yên tâm, Hạ Tê lần đầu tiên tham gia chương trình lớn như vậy khả năng chưa quen thuộc, có thể chăm sóc cậu ấy thì tôi sẽ chăm sóc."
Lục Hiên muốn chính là câu nói này, ảnh đế là vội tới, buổi tối còn có việc không thể ngồi lâu, vì cùng Lục Hiên quen biết lâu năm, cũng không khách khí, không tới chín giờ liền cáo từ, Lục Hiên để cho Hạ Tê trước ra xe chờ, hắn và ảnh đế lại cùng vừa hút thuốc vừa hàn huyên một hồi.
Chờ lúc Lục Hiên trở lại xe Hạ Tê chân thành nói cám ơn: “Làm phiền ngài quan tâm đến em… Miêu Miêu tỷ ngày hôm nay còn đang nghĩ biện pháp hỏi tính khí của ảnh đế, không nghĩ tới ngài đã mời anh ấy đến, làm ngài phí tâm."
Lục Hiên ngày hôm nay gặp bạn học cũ, uống nhiều hơn một chút, vào lúc này hơi nóng, hắn nới lỏng ra ca-ra-vat, cụp mắt quét, liếc nhìn Hạ Tê một cái, động tác nhìn liên tiếp làm Hạ Tê hai chân đều mềm nhũn
Hắn mang theo hơi rượu, khi nói chuyện so với thường ngày càng mập mờ hơn chút, nói: “Nếu thật sự cảm thấy áy náy, buổi tối dùng tráng miệng nhiều hơn một chút là được."
Hạ Tê mặt đỏ bừng.
(Đại phú ông) kì một xác định ghi hình vào đầu tháng 3, trong nước vẫn còn lạnh, nhưng ghi hình trên đảo thì thời tiết lại đúng lúc, ngày ghi hình Hạ Tê mặc một áo sơ mi trắng, phía dưới thì mặc quần lửng ngang gối, vừa không quá nổi bật, lại vừa đem dáng người cùng khí chất ôn hòa biểu lộ ra
Dù sao cũng là lần đầu tiên ghi hình, đồng nghiệp lại là những nhân vật cấp cao, Hạ Tê vẫn còn có chút gò bó, toàn bộ quá trình không có điểm sáng gì, cậu sẽ không cố gắng khoe tài năng, thật ra cậu cũng không thông minh như vậy, nhưng mà ai cũng nhìn ra cậu vừa khiêm tốn lại vừa lễ phép, vẫn là có thể khiến cho người khác có ấn tượng tốt, Hạ Tê cuối cùng cũng không có cướp được máy bay trực thăng, bất quá cậu may mắn lấy được thuyền bé, trên thuyền bé Hạ Tê mang kính râm, áo sơ mi trắng bị gió biển thổi vù vù vang vọng, lúc quay lại phi thường suất khí.
Trong suốt chương trình Hạ Tê biểu hiện cũng rất tốt, bị tiền bối chơi xấu hai lần, sau khi đã tìm ra manh mối cậu lại thật sự không phá hoại hiện trường, bị ảnh đế nhéo lỗ tai một cái nói cậu quá thành thật, ảnh đế một cước đạp phá hư những manh mối, lôi kéo Hạ Tê vẫn đang trợn mắt há mồm mà chạy, rất là buồn cười.
Cuối cùng, lúc xế chiều ảnh đế lấy được bảo tàng, là một viên kim cương có trọng lượng khá lớn, du hí kết thúc.
Chương trình ghi hình rất thuận lợi, chỉ là Hạ Tê bên này có chút bình thản, còn tổ đạo diễn biết cậu có người chống lưng, nhưng là hết cách rồi, vì hiệu quả của chương trình nên bọn họ không thể cho Hạ Tê thêm cảnh diễn, mà thay đổi ở chỗ tiết mục phụ sau khi kết thúc.
Khi biết bảo tàng lớn đã bị người khác đào đi rồi Hạ Tê không giống những người khác có thật có giả tạo than vãn tiếc nuối, mà là rất nghiêm túc chính mình đi hỏi đạo diễn, có phải là còn cơ hội tiếp tục chơi tìm kiếm không, Hạ Tê nhớ tới Diêu Miêu Miêu nói, nếu như đào được bảo tàng quá sớm, bọn họ còn có thể tiếp tục.
Đạo diễn đi theo Hạ Tê cảm thấy được tiểu hài nhi chơi vui, cười để cho cậu tiếp tục, ca ca quay phim cũng đi cùng, đi một lúc liền hết 3 tiếng.
Ca ca quay phim cuối cùng cũng phục cậu rồi, Hạ Tê không phải đang nói đùa, cậu là thật tâm kiếm kho báu.
Hạ Tê phân tích manh mối vừa tìm được, từng bước sắp xếp kiểm tra, đem phụ cận tiểu tàng bảo điểm đào toàn bộ, mỗi lần đào được đồ vật vui mừng không thôi, những “Ca ca" khác trong nhóm đã đi nghỉ ngơi ăn xong cơm tối, thời điểm trở lại thấy Hạ Tê vẫn tiếp tục đào, ảnh đế cười suýt chút nữa đau sốc hông, hắn đi chân đất cầm theo trái dừa đi tìm Hạ Tê, tận tình khuyên nhủ: “Tê a… đừng đào nữa,…"
Hạ Tê lau đi mồ hôi trên trán, dâng lên báo vật, nói: “Anh xem, đây là trân châu! Lớn như vậy! Có cái không quá tròn, anh… anh có thích không?", ảnh đế trong chương trình quan tâm đến cậu, Hạ Tê cho là mình nên cảm ơn một chút, mà trân châu lớn như vậy… cậu thật sự là muốn tặng cho Lục Hiên
Ảnh đế lấy ra viên kim cương lớn của mình, mặt không thay đổi nhìn Hạ Tê.
Hạ Tê cúi đầu xem xem trân châu của chính mình, mặt cũng không đổi, đi theo đạo diễn còn cười lên cười xuống.
Những người khác sau khi biết Hạ Tê vẫn còn tìm kiếm trên đảo cũng cùng nhau đến góp vui, Hạ Tê càng có ý chí chiến đấu, đào đến mức, không sót một ngọn cỏ.
Hạ Tê vẫn luôn tìm đến trời tối mới hài lòng mà kết thúc công việc, cậu tự biết bởi vì mình nên đạo diễn cùng ca ca quay phim phải cực khổ đi theo, nói cám ơn liên tục, liền mời bọn họ ăn đồ ăn, mọi người không ngừng cười biểu thị không có chuyện gì, phần ngoài lề chương trình cũng có rồi.
Quả nhiên, đoạn video lúc sau Hạ Tê kiên trì khám phá trên đảo suốt 3 giờ được biên tập, cắt ghép thành đoạn ngắn chiếu cuối chương trình, nguyên bản những khán giả đối với cậu không có ấn tượng gì sau khi xem chương trình cũng phải bật cười, chương trình phát sóng cùng ngày thì hashtag #tê quét sạch được lên toptrend, vốn những người không biết Hạ Tê cũng thích bị thích tiểu minh tinh này
Sau khi cùng Lục Hiên xem lại, Hạ Tê thẹn thùng, lắp bắp nói: “Ra ngoài một chuyến, em chỉ là muốn tặng cho ngài nhiều thứ, xem như là… đặc sản?"
Hai người nhìn cái bàn trước mắt được bày một đống vật lớn nhỏ vụn vặt, Lục Hiên cười khẽ, nghiêng đầu để thưởng cho Hạ Tê một cái hôn.
*đoạn Tê Tê với anh ảnh đế dễ cưng quá, muốn có nhiều hint hơn nữa (›´ω`‹), chủ nhà muốn thấy cảnh Lục tổng ghen lên ~
Tác giả :
Mạn Mạn Hà Kỳ Đa