Tây Hồ Nhị Nhân Chuyển
Chương 9: Manh!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nên mới nói, đây là duyên phận đó!
Phản ứng đầu tiên của Cố Thần đó là: Tại sao Họa Cốt hết hứng thú bắt ngựa rồi? Cậu tức thì nhớ ra, bắt ngựa đâu phải lúc nào muốn là bắt được đâu, còn phải chú ý thông báo của hệ thống nữa!
Trông thấy người quen, hơn nữa khi cậu nhẹ nhàng nhấn chuột vào Họa Cốt, trông thấy thanh máu của Họa Cốt mất hơn phân nửa rồi, cậu không quan tâm chuyện chạy vào đám tên đỏ xoáy Phong Xa nữa mà gõ thẳng câu hỏi lên kênh đội.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, đội còn thêm người được không?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Đại Hoa… không phải gọi tôi chứ?
[Đội] [Khúc Hồng Trang]: Đại Hoa = [Hạc Quy Cô Sơn]
[Đội] [An Vân]: Óa há há há há há há há há há
[Đội] [An Vân]: ĐẠI HOA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cái đệt
Ngay sau đó, Cố Thần nhận được tin nhắn mật của Lâm Tử Ngang.
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: Quả Cam, mày có thể đừng gọi biệt danh của tao trước mặt người khác được không!
Cố Thần mỉm cười, chậm rãi trả lời.
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Chẳng phải mày cũng gọi tao là Quả Cam sao~~
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: không được gọi tao là Đại Hoa nữa, nếu không chia tay!
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao quen gọi Đại Hoa rồi…
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Còn về chuyện chia tay hay không… tụi mình có hẹn hò à?
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: Đệt mợ, Quả Cam mày bội tình bạc nghĩa
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: đã nói tụi mình chưa từng hẹn hò, bội tình bạc nghĩa đâu ra~~
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: …………
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Trả lời câu hỏi của tao đã, làm sao tổ đội lớn, phải rời đội trước à?
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: đổi chế độ đội thành đoàn là được rồi
Lúc trả lời Cố Thần thì Lâm Tử Ngang đã chuyển từ hình thức đội sang đoàn, đội sang đoàn thì dễ, còn nếu đoàn về lại đội thì không được, trừ khi rời đoàn rồi tổ đội lại.
Lâm Tử Ngang không hỏi Cố Thần nguyên nhân vì sao lại chuyển sang đoàn, bởi vì ngay sau đó đã có người nhấn xin vào đội, là một người quen.
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Í, Họa Cốt cậu cũng ở đây à
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Nữ thần Họa Cốt
[Đoàn] [An Vân]: Nữ thần Họa Cốt
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Nữ thần Họa Cốt
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ế không đúng, Họa Cốt chẳng phải anh nói muốn đi bắt ngựa sao, tại sao lại chạy tới Mã Nguy Dịch rồi
[Đoàn] [Họa Cốt]: Nhiệm vụ
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: … Nữ thần cậu vẫn lời ít ý nhiều như cũ
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Mấy buff cứu mạng…
Cố Thần vừa gõ xong chữ thì cạp đất.
Đừng vì nữ thần vào đội mà phóng sinh một con gà vàng nhỏ đáng thương có được không, cậu vẫn còn là gà tơ đó, chạy vào đám tên màu đỏ là dữ nhiều lành ít, khó khăn lắm mới có buff vào đội để có thể gặt mấy cái đầu người, thế mà bị ánh sáng chói lóa của nữ thần cướp sạch.
Nhất thời trong đội không ai gõ chữ, hồi lâu sau, nữ thần Họa Cốt là người đầu tiên có động tác.
[Đoàn] [Họa Cốt]: Bắt đầu vận công [Tâm Cổ Huyền] cứu sống [Diệp Túy Nguyệt]
[Đoàn] [Họa Cốt]: Huyền khai lục mạch, tâm khai thiên lại, tâm cổ huyền [Diệp Túy Nguyệt]
Cố Thần đầy máu về đến bên cạnh Họa Cốt.
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Đây gọi là hồi chiến tình yêu sao
[Đoàn] [An Vân]: ……
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Hồi chiến là gì?
Vẫn là câu hỏi ấy, hãy thứ lỗi vì cậu là một con gà ngu ngơ chân chính, trước mắt thì ngay cả kỹ năng của mình còn chưa đạt tới độ thuộc nằm lòng thì càng đừng nói tới kỹ năng của các phái khác. Và đương nhiên khỏi phải bàn về kỹ năng cấp bậc cao như Tâm Cổ Huyền, cậu chưa nghe bao giờ.
[Đoàn] [An Vân]: [Tâm Cổ Huyền]
Cố Thần nhấn vào kỹ năng, trông thấy lời giảng giải về kỹ năng này.
Tâm Cổ Huyền: Cứu một mục tiêu là đồng đội bị trọng thương, có thể sử dụng trong chiến đấu.
(Hồi chiến = hồi sinh trong chiến đấu)
Trong chiến đầu mà có thể hồi sinh người khác hơn nữa còn đầy máu đầy mana (tuy rằng Tàng Kiếm không cần), quả thật là một kỹ năng siêu cấp tốt. Cố Thần lặng lẽ bật ngón cái với kỹ năng này.
Bút Mặc Sinh Hoa với An Vân là buff chính trong đội, trang bị buff là đồ 395 phối hợp với đồ danh kiếm 400, có thể xem như đủ sữa. Khúc Hồng Trang chủ yếu chơi Độc Kinh, buff là phụ thôi, tuy trang bị buff của cậu ta chưa đủ, nhưng lượng sữa hiện tại cũng dư cho Cố Thần sống sót rồi.
Lúc này Cố Thần mặc trang bị Bàn Nha, có tinh luyện hay không khoan hãy nói, chủ yếu là hai thanh khinh trọng kiếm của cậu, vũ khí trang bị xong khóa 390 bấy giờ khá mắc, lấy giá cả 100 tệ đổi 48000 vàng của bọn cậu ra so sánh, trước mắt thì vũ khí 390 có giá thị trường là 60k.
(Bàn Nha là trang bị may vá màu lam cấp 90 phẩm chất 395 của PVP)
Vũ khí này tuy rằng mắc nhưng thuộc tính khá tốt, ngoài ra vũ khí của PVE không có hóa kình, lực sát thương cao hơn vũ khí của PVP, vì thế loại 390 này không chỉ các PVE muốn mà cả những người chơi PVP cũng tích cực săn lùng.
Nếu Cố Thần không tay mơ đến thế, hai thanh vũ khí này của cậu cũng đủ để khoe khoang trước mặt mọi người rồi.
Chết quá nhiều lần sẽ có kinh nghiệm. Thêm cả sức chống đỡ của ba buff với lượng sữa dồi dào sau lưng, Cố Thần chợt cảm nhận được tâm tình của Lâm Tử Ngang khi nói muốn có buff cố định, tối thiểu thì mỗi lần trước đó cậu vừa xông vào đám tên đỏ chưa kịp làm gì đã cạp đất, còn bây giờ cậu còn có thể sống sót bước ra ngoài, hạnh phúc quá…
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Cảm ơn các buff
Các buff còn chưa có phản ứng gì, Lâm Tử Ngang đã mất bình tĩnh trước rồi.
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ế cái đệt, Quả Cam không ngờ mày lại có vẻ mặt của người bình thường
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Túy Nguyệt không giống người bình thường chỗ nào hả!
[Đoàn] [An Vân]: Tiểu Túy Nguyệt không chỉ là người bình thường, mà còn là một con gà vàng nhỏ manh ơi là manh
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Gà vàng nhỏ manh ơi là manh like
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: tôi không manh tí nào
Khi gõ dòng này Cố Thần rất nghiêm túc, hơn nữa cậu cho rằng lời này là lời nói thật đến không gì thật hơn, chỉ là, biểu hiện lúc nãy với biểu hiện bây giờ của cậu, quả thật rất khó để người ta thấy cậu “không manh".
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Muốn rinh con gà vàng nhỏ manh ơi là manh này về nhà nuôi quá
[Đoàn] [An Vân]: +1
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Còn là một con gà vàng nhỏ toàn thân tỏa sắc vàng kim chói lọi nữa chớ
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: mấy mụ đủ rồi nha, không được có ý đồ đen tối với Quả Cam nhà tôi!
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Quả Cam nhà cậu…
[Đoàn] [An Vân]: Quả Cam nhà cậu…
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Quả Cam nhà cậu…
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: …………
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Mấy buff ơi xin hãy ngó tôi được không =、=
An Vân ném một cái Phong Tụ qua, Khúc Hồng Trang quăng cái Thánh Thủ qua, máu của Cố Thần lập tức đầy trở lại, chỉ có Bút Mặc Sinh Hoa là len lén cho nữ thần Họa Cốt một cái Xuân Nê. Ngoài ra, người không nhận được bất kỳ thứ gì như Phong Tụ, Thánh Thủ, Xuân Nê là Lâm Tử Ngang cảm nhận được sự đối đãi đặc biệt của mọi người.
Lâm Tử Ngang nằm rồi.
[Đoàn] [An Vân]: Tiểu Túy Nguyệt, cho cậu Phong Tụ, theo chị gái về Tú Phường chịu không
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Ly Kinh Dịch Đạo chỉ vì một người, theo tôi về Vạn Hoa Cốc tốt biết bao?
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: [Phượng Hoàng Cổ] tiểu manh manh không theo tôi về sao…
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: … tiết tháo của mấy người đâu mất rồi
[Đoàn] [An Vân]: Tiết tháo không đáng tiền cũng chả ăn được, chẳng lẽ gặp phải một nhị thiếu manh manh, không dắt về Tú Phường sao có mặt mũi ăn nói với các chị em Đại Tú Phường của tôi chứ?
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: … logic gì đây
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: mấy người nhìn sao mà ra Quả Cam manh?
Cố Thần cũng muốn hỏi, rốt cuộc các cậu nhìn đâu ra tôi manh chứ?
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Manh… do tụi tôi tự quyết định
[Đoàn] [An Vân]: Nữ thần Họa Cốt đại đại, nữ thần tới cho lời bình xem [Diệp Túy Nguyệt] có phải một con nhị thiếu rất manh không?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
Lúc trông thấy câu hỏi của An Vân, Lâm Tử Ngang hoàn toàn không còn sức để phỉ nhổ nữa rồi, con người Họa Cốt vốn rất lạnh lùng, đừng nói người chơi kiếm tam đều là đồ ngốc, cho dù không ngốc chơi hồi lâu cũng thành ngốc, nhưng Họa Cốt lại thanh cao lạnh lùng lạ thường.
Có thể nói, cảm giác tồn tại của Họa Cốt rất thấp, cho dù trong đoàn trong đội thì anh ta cũng không hề gõ chữ trò chuyện với ai, dù có gõ chữ thì cũng chỉ có vài chữ thôi, nếu không phải dấu chấm thì cũng là một cái mặt.
Song, tuy Họa Cốt khó gần như vậy, tuy anh ta luôn toát ra một khí chất thanh cao như đang đứng trên đầu người ta, nhưng bạn bè của anh ta vẫn rất nhiều. Trong đám bọn họ (đám thổ hào), tính cách thanh cao lạnh lùng của Họa Cốt vốn rất nổi tiếng, đây không phải cố ý ra vẻ mà là con người thật của anh ta, đại đa số còn nói đùa rằng mấy loại chuyện vui đùa này chẳng có chút dính dáng gì tới anh ta cả.
Lạc đề rồi…
Không ngờ An Vân lại hỏi Họa Cốt câu hỏi “kỳ lạ" này, quả thật làm người ta phải bàng hoàng.
Nhưng, điều Lâm Tử Ngang mong chờ là có phải Họa Cốt sẽ thẳng thừng phớt lời hoặc rời đội luôn hay không.
[Đoàn] [Họa Cốt]: Ừ
Câu trả lời của Họa Cốt sau câu hỏi của An Vân ba phút, nhưng trong ba phút đó không có ai gõ chữ xen vào, cho nên khi liên hệ câu hỏi với câu trả lời lại với nhau sao mà tự nhiên đến thế…
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Họa Cốt anh cũng cảm thấy Quả Cam manh à?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: ……
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Tiểu Túy Nguyệt vốn rất manh, do chỉ số thông minh của cậu có vấn đề thôi
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: cậu mới có vấn đề
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Túy Nguyệt, theo tôi về Vạn Hoa Cốc nha
[Đoàn] [An Vân]: Hoa Hoa đừng nhào vô giữa chừng
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Mấy cậu đừng xxx Túy Nguyệt nữa, để cậu ấy tự chọn
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, chúng ta đi, đừng để ý mấy mụ này nữa
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Chúng ta đi giải quyết nội bộ thôi
Kênh đoàn đầy mấy loại thèm khát chiếm hữu [Diệp Túy Nguyệt], nhân vật chính gà vàng nhỏ bị đem làm chủ đề đã cạn kiệt sức lực sau trận đấu tranh vô nghĩa, chỉ đành lặng lẽ bỏ mặc lời nói của họ, mỗi lần chết về doanh địa, cậu luôn sẽ vừa liếc mắt đã trông thấy Tú Tú xinh đẹp đang xoay vòng kia.
Họa Cốt vào đoàn chỉ gõ một chữ đơn, ừ… đó là câu trả lời chứng tỏ mình rất manh của An Vân…
Nên mới nói, cậu rốt cuộc đã làm gì hoặc nói gì khiến họ cảm thấy cậu manh? Họa Cốt… có phải vì muốn cậu bị bẽ mặt nên mới trả lời cho có lệ như vậy không?
Nên mới nói, đây là duyên phận đó!
Phản ứng đầu tiên của Cố Thần đó là: Tại sao Họa Cốt hết hứng thú bắt ngựa rồi? Cậu tức thì nhớ ra, bắt ngựa đâu phải lúc nào muốn là bắt được đâu, còn phải chú ý thông báo của hệ thống nữa!
Trông thấy người quen, hơn nữa khi cậu nhẹ nhàng nhấn chuột vào Họa Cốt, trông thấy thanh máu của Họa Cốt mất hơn phân nửa rồi, cậu không quan tâm chuyện chạy vào đám tên đỏ xoáy Phong Xa nữa mà gõ thẳng câu hỏi lên kênh đội.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, đội còn thêm người được không?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Đại Hoa… không phải gọi tôi chứ?
[Đội] [Khúc Hồng Trang]: Đại Hoa = [Hạc Quy Cô Sơn]
[Đội] [An Vân]: Óa há há há há há há há há há
[Đội] [An Vân]: ĐẠI HOA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cái đệt
Ngay sau đó, Cố Thần nhận được tin nhắn mật của Lâm Tử Ngang.
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: Quả Cam, mày có thể đừng gọi biệt danh của tao trước mặt người khác được không!
Cố Thần mỉm cười, chậm rãi trả lời.
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Chẳng phải mày cũng gọi tao là Quả Cam sao~~
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: không được gọi tao là Đại Hoa nữa, nếu không chia tay!
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao quen gọi Đại Hoa rồi…
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Còn về chuyện chia tay hay không… tụi mình có hẹn hò à?
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: Đệt mợ, Quả Cam mày bội tình bạc nghĩa
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: đã nói tụi mình chưa từng hẹn hò, bội tình bạc nghĩa đâu ra~~
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: …………
Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Trả lời câu hỏi của tao đã, làm sao tổ đội lớn, phải rời đội trước à?
[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: đổi chế độ đội thành đoàn là được rồi
Lúc trả lời Cố Thần thì Lâm Tử Ngang đã chuyển từ hình thức đội sang đoàn, đội sang đoàn thì dễ, còn nếu đoàn về lại đội thì không được, trừ khi rời đoàn rồi tổ đội lại.
Lâm Tử Ngang không hỏi Cố Thần nguyên nhân vì sao lại chuyển sang đoàn, bởi vì ngay sau đó đã có người nhấn xin vào đội, là một người quen.
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Í, Họa Cốt cậu cũng ở đây à
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Nữ thần Họa Cốt
[Đoàn] [An Vân]: Nữ thần Họa Cốt
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Nữ thần Họa Cốt
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ế không đúng, Họa Cốt chẳng phải anh nói muốn đi bắt ngựa sao, tại sao lại chạy tới Mã Nguy Dịch rồi
[Đoàn] [Họa Cốt]: Nhiệm vụ
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: … Nữ thần cậu vẫn lời ít ý nhiều như cũ
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Mấy buff cứu mạng…
Cố Thần vừa gõ xong chữ thì cạp đất.
Đừng vì nữ thần vào đội mà phóng sinh một con gà vàng nhỏ đáng thương có được không, cậu vẫn còn là gà tơ đó, chạy vào đám tên màu đỏ là dữ nhiều lành ít, khó khăn lắm mới có buff vào đội để có thể gặt mấy cái đầu người, thế mà bị ánh sáng chói lóa của nữ thần cướp sạch.
Nhất thời trong đội không ai gõ chữ, hồi lâu sau, nữ thần Họa Cốt là người đầu tiên có động tác.
[Đoàn] [Họa Cốt]: Bắt đầu vận công [Tâm Cổ Huyền] cứu sống [Diệp Túy Nguyệt]
[Đoàn] [Họa Cốt]: Huyền khai lục mạch, tâm khai thiên lại, tâm cổ huyền [Diệp Túy Nguyệt]
Cố Thần đầy máu về đến bên cạnh Họa Cốt.
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Đây gọi là hồi chiến tình yêu sao
[Đoàn] [An Vân]: ……
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Hồi chiến là gì?
Vẫn là câu hỏi ấy, hãy thứ lỗi vì cậu là một con gà ngu ngơ chân chính, trước mắt thì ngay cả kỹ năng của mình còn chưa đạt tới độ thuộc nằm lòng thì càng đừng nói tới kỹ năng của các phái khác. Và đương nhiên khỏi phải bàn về kỹ năng cấp bậc cao như Tâm Cổ Huyền, cậu chưa nghe bao giờ.
[Đoàn] [An Vân]: [Tâm Cổ Huyền]
Cố Thần nhấn vào kỹ năng, trông thấy lời giảng giải về kỹ năng này.
Tâm Cổ Huyền: Cứu một mục tiêu là đồng đội bị trọng thương, có thể sử dụng trong chiến đấu.
(Hồi chiến = hồi sinh trong chiến đấu)
Trong chiến đầu mà có thể hồi sinh người khác hơn nữa còn đầy máu đầy mana (tuy rằng Tàng Kiếm không cần), quả thật là một kỹ năng siêu cấp tốt. Cố Thần lặng lẽ bật ngón cái với kỹ năng này.
Bút Mặc Sinh Hoa với An Vân là buff chính trong đội, trang bị buff là đồ 395 phối hợp với đồ danh kiếm 400, có thể xem như đủ sữa. Khúc Hồng Trang chủ yếu chơi Độc Kinh, buff là phụ thôi, tuy trang bị buff của cậu ta chưa đủ, nhưng lượng sữa hiện tại cũng dư cho Cố Thần sống sót rồi.
Lúc này Cố Thần mặc trang bị Bàn Nha, có tinh luyện hay không khoan hãy nói, chủ yếu là hai thanh khinh trọng kiếm của cậu, vũ khí trang bị xong khóa 390 bấy giờ khá mắc, lấy giá cả 100 tệ đổi 48000 vàng của bọn cậu ra so sánh, trước mắt thì vũ khí 390 có giá thị trường là 60k.
(Bàn Nha là trang bị may vá màu lam cấp 90 phẩm chất 395 của PVP)
Vũ khí này tuy rằng mắc nhưng thuộc tính khá tốt, ngoài ra vũ khí của PVE không có hóa kình, lực sát thương cao hơn vũ khí của PVP, vì thế loại 390 này không chỉ các PVE muốn mà cả những người chơi PVP cũng tích cực săn lùng.
Nếu Cố Thần không tay mơ đến thế, hai thanh vũ khí này của cậu cũng đủ để khoe khoang trước mặt mọi người rồi.
Chết quá nhiều lần sẽ có kinh nghiệm. Thêm cả sức chống đỡ của ba buff với lượng sữa dồi dào sau lưng, Cố Thần chợt cảm nhận được tâm tình của Lâm Tử Ngang khi nói muốn có buff cố định, tối thiểu thì mỗi lần trước đó cậu vừa xông vào đám tên đỏ chưa kịp làm gì đã cạp đất, còn bây giờ cậu còn có thể sống sót bước ra ngoài, hạnh phúc quá…
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Cảm ơn các buff
Các buff còn chưa có phản ứng gì, Lâm Tử Ngang đã mất bình tĩnh trước rồi.
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ế cái đệt, Quả Cam không ngờ mày lại có vẻ mặt của người bình thường
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]:
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Túy Nguyệt không giống người bình thường chỗ nào hả!
[Đoàn] [An Vân]: Tiểu Túy Nguyệt không chỉ là người bình thường, mà còn là một con gà vàng nhỏ manh ơi là manh
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Gà vàng nhỏ manh ơi là manh like
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: tôi không manh tí nào
Khi gõ dòng này Cố Thần rất nghiêm túc, hơn nữa cậu cho rằng lời này là lời nói thật đến không gì thật hơn, chỉ là, biểu hiện lúc nãy với biểu hiện bây giờ của cậu, quả thật rất khó để người ta thấy cậu “không manh".
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Muốn rinh con gà vàng nhỏ manh ơi là manh này về nhà nuôi quá
[Đoàn] [An Vân]: +1
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Còn là một con gà vàng nhỏ toàn thân tỏa sắc vàng kim chói lọi nữa chớ
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: mấy mụ đủ rồi nha, không được có ý đồ đen tối với Quả Cam nhà tôi!
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Quả Cam nhà cậu…
[Đoàn] [An Vân]: Quả Cam nhà cậu…
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Quả Cam nhà cậu…
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: …………
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: Mấy buff ơi xin hãy ngó tôi được không =、=
An Vân ném một cái Phong Tụ qua, Khúc Hồng Trang quăng cái Thánh Thủ qua, máu của Cố Thần lập tức đầy trở lại, chỉ có Bút Mặc Sinh Hoa là len lén cho nữ thần Họa Cốt một cái Xuân Nê. Ngoài ra, người không nhận được bất kỳ thứ gì như Phong Tụ, Thánh Thủ, Xuân Nê là Lâm Tử Ngang cảm nhận được sự đối đãi đặc biệt của mọi người.
Lâm Tử Ngang nằm rồi.
[Đoàn] [An Vân]: Tiểu Túy Nguyệt, cho cậu Phong Tụ, theo chị gái về Tú Phường chịu không
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Ly Kinh Dịch Đạo chỉ vì một người, theo tôi về Vạn Hoa Cốc tốt biết bao?
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: [Phượng Hoàng Cổ] tiểu manh manh không theo tôi về sao…
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: … tiết tháo của mấy người đâu mất rồi
[Đoàn] [An Vân]: Tiết tháo không đáng tiền cũng chả ăn được, chẳng lẽ gặp phải một nhị thiếu manh manh, không dắt về Tú Phường sao có mặt mũi ăn nói với các chị em Đại Tú Phường của tôi chứ?
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: … logic gì đây
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: mấy người nhìn sao mà ra Quả Cam manh?
Cố Thần cũng muốn hỏi, rốt cuộc các cậu nhìn đâu ra tôi manh chứ?
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Manh… do tụi tôi tự quyết định
[Đoàn] [An Vân]: Nữ thần Họa Cốt đại đại, nữ thần tới cho lời bình xem [Diệp Túy Nguyệt] có phải một con nhị thiếu rất manh không?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
Lúc trông thấy câu hỏi của An Vân, Lâm Tử Ngang hoàn toàn không còn sức để phỉ nhổ nữa rồi, con người Họa Cốt vốn rất lạnh lùng, đừng nói người chơi kiếm tam đều là đồ ngốc, cho dù không ngốc chơi hồi lâu cũng thành ngốc, nhưng Họa Cốt lại thanh cao lạnh lùng lạ thường.
Có thể nói, cảm giác tồn tại của Họa Cốt rất thấp, cho dù trong đoàn trong đội thì anh ta cũng không hề gõ chữ trò chuyện với ai, dù có gõ chữ thì cũng chỉ có vài chữ thôi, nếu không phải dấu chấm thì cũng là một cái mặt.
Song, tuy Họa Cốt khó gần như vậy, tuy anh ta luôn toát ra một khí chất thanh cao như đang đứng trên đầu người ta, nhưng bạn bè của anh ta vẫn rất nhiều. Trong đám bọn họ (đám thổ hào), tính cách thanh cao lạnh lùng của Họa Cốt vốn rất nổi tiếng, đây không phải cố ý ra vẻ mà là con người thật của anh ta, đại đa số còn nói đùa rằng mấy loại chuyện vui đùa này chẳng có chút dính dáng gì tới anh ta cả.
Lạc đề rồi…
Không ngờ An Vân lại hỏi Họa Cốt câu hỏi “kỳ lạ" này, quả thật làm người ta phải bàng hoàng.
Nhưng, điều Lâm Tử Ngang mong chờ là có phải Họa Cốt sẽ thẳng thừng phớt lời hoặc rời đội luôn hay không.
[Đoàn] [Họa Cốt]: Ừ
Câu trả lời của Họa Cốt sau câu hỏi của An Vân ba phút, nhưng trong ba phút đó không có ai gõ chữ xen vào, cho nên khi liên hệ câu hỏi với câu trả lời lại với nhau sao mà tự nhiên đến thế…
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Họa Cốt anh cũng cảm thấy Quả Cam manh à?
[Đoàn] [Diệp Túy Nguyệt]: ……
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Tiểu Túy Nguyệt vốn rất manh, do chỉ số thông minh của cậu có vấn đề thôi
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: cậu mới có vấn đề
[Đoàn] [Bút Mặc Sinh Hoa]: Túy Nguyệt, theo tôi về Vạn Hoa Cốc nha
[Đoàn] [An Vân]: Hoa Hoa đừng nhào vô giữa chừng
[Đoàn] [Khúc Hồng Trang]: Mấy cậu đừng xxx Túy Nguyệt nữa, để cậu ấy tự chọn
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, chúng ta đi, đừng để ý mấy mụ này nữa
[Đoàn] [Hạc Quy Cô Sơn]: Chúng ta đi giải quyết nội bộ thôi
Kênh đoàn đầy mấy loại thèm khát chiếm hữu [Diệp Túy Nguyệt], nhân vật chính gà vàng nhỏ bị đem làm chủ đề đã cạn kiệt sức lực sau trận đấu tranh vô nghĩa, chỉ đành lặng lẽ bỏ mặc lời nói của họ, mỗi lần chết về doanh địa, cậu luôn sẽ vừa liếc mắt đã trông thấy Tú Tú xinh đẹp đang xoay vòng kia.
Họa Cốt vào đoàn chỉ gõ một chữ đơn, ừ… đó là câu trả lời chứng tỏ mình rất manh của An Vân…
Nên mới nói, cậu rốt cuộc đã làm gì hoặc nói gì khiến họ cảm thấy cậu manh? Họa Cốt… có phải vì muốn cậu bị bẽ mặt nên mới trả lời cho có lệ như vậy không?
Tác giả :
Tang Phi Ngư