Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi
Quyển 1 - Chương 13
Ấn tượng của Harry về đại sảnh của bộ pháp thuật là nơi ồn ào nhất, đài phun nước giữa đại sảnh lúc nào cũng phát ra tiếng nước chảy đinh đông đinh đông, tiếng phốc phốc từ những phù thủy độn thổ qua lại càng làm nơi đây náo nhiệt hơn. Nhưng hôm nay, đại sảnh tựa hồ im lặng một cách kỳ lạ, không chỉ có tiếng “phốc phốc" biến mất, mà ngay cả cái đài phun nước hình như đô cũng bị ếm bùa câm lặng. Mọi người tự giác tách ra hai bên, mở đường cho Voldemort cùng Harry, bọn họ có sợ hãi, có thống hận, còn có một bộ phận phù thủy gập người 90 độ khi Voldemort đi qua.
Kiểm tra an toàn là việc cần thiết, nhưng tay của phù thủy phụ trách cứ một mực run run.
Kỳ thực Voldemort cho rằng Harry không cần trải qua mấy cái kiểm tra nhàm chán dư thừa này, nhưng hắn muốn nhìn thoáng qua đũa phép của Harry một chút, để chuẩn bị cho việc mua sắm ngày mai. Lúc Harry xuất ra đũa phép chẳng biết đã bị ai dùng qaá mười năm thì trong lòng Voldemort âm thầm quyết định phải thêm nó vào danh sách mua sắm.
Phù thủy phụ tránh kiểm tra an toàn không hướng Voldemort yêu cầu đũa phép, Harry cho rằng Dumbledore cũng nên hưởng thụ đãi ngộ này.
Trước kia Harry từng trải qua sự thẩm vấn của toàn án, xác thực là xét xử, nhưng đã thật lâu thật lâu. Ấn tượng lúc đó là một căn phòng âm u, các thẩm phán có đủ loại, Fudge nham hiểm, Percy Weasley ngu ngốc, kẻ khiến người khác chán ghét – Umbridge, còn có Dumbledore.
Nhưng mà toà án lần này hoàn toàn khác lần trước. Đây là một căn phòng khéo léo nằm ở tầng hai của bộ pháp thuật, những bức tường phủ màu sắc ấm áp, đèn chum pha lê chiếu sáng cả căn phòng. Hơn mười vị bồi thẩm mặt mũi hiền hậu, biểu hiện thoạt nhìn rất từ ái cùng đồng cảm. Harry không nghi ngờ rằng có ít nhất một nửa bồi thẩm viên trong đó lộ ra biểu tình lấy lòng Voldemor.
Tòa án chẳng qua chỉ là hình thức, Harry nghĩ.
Sự tình diễn ra chứng minh suy nghĩ của Harry là đúng.
Đầu tiên là hai điều tra viên lải nhải không ngớt, một người đọc kết quả điều tra tại cô nhi viện, đương nhiên thực không thích hợp cho phù thủy năm thứ 5 ở lại: Thức ăn kém, chỗ ở tồi tàn, điều kiện vệ sinh kém, quan trọng nhất là cô nhi viện có phản cảm và sợ hãi với phù thủy, hắn nói giống như cho đến nay Harry chưa bị chết cháy là bởi vì vận khí của Harry tốt. Còn người kia đọc kết quả điều tra về Voldemort: Giàu có, hiển hách, trẻ trung khỏe mạnh, sự nghiệp thành công, tình cảm tha thiết, giống như nếu Harry không được Voldemort giám hộ chính là sự ngược đãi trẻ em khiến cộng đồng phẫn nộ.
Tiếp đến là màn biểu diễn của Voldemort, hắn cực kỳ chân thành biểu đạt thân tình của hắn đối với Harry, biểu đạt hắn mừng rỡ thế nào khi có thể tìm được hậu duệ của Salazar Slytherin, lại cam đoan đủ chuyện, cam đoan sau này Harry có cuộc sống hạnh phúc dưới một người trên vạn người, nói đến nỗi mấy ông mấy bà kia đều gật đầu, thậm chí có người hai mắt rưng rưng.
Hai giờ sau, rốt cục đến phiên Harry làm chứng, kết quả chưa đến nửa phút. Cậu chỉ mới nói một câu{ cái gì?} thì mọi việc được quyết định.
Vừa nghe Harry nói xà ngữ, nhóm bồi thẩm viên đều kinh sợ, sau đó như trút được gánh nặng, vài vị còn xuất khăn tay ra lau mồ hôi trên trán.
Giây tiếp theo, một phụ nữ trung niên từ bi đứng lên nói:" Ai đồng ý ngài Voldemort lấy thân phận cậu cháu, trở thành người giám hộ của ngài Harry James Potter thì giơ tay."
Bá!
Mười cánh tay đều đông loạt giơ cao lên, giống như một rừng cây nhỏ.
Kiểm tra an toàn là việc cần thiết, nhưng tay của phù thủy phụ trách cứ một mực run run.
Kỳ thực Voldemort cho rằng Harry không cần trải qua mấy cái kiểm tra nhàm chán dư thừa này, nhưng hắn muốn nhìn thoáng qua đũa phép của Harry một chút, để chuẩn bị cho việc mua sắm ngày mai. Lúc Harry xuất ra đũa phép chẳng biết đã bị ai dùng qaá mười năm thì trong lòng Voldemort âm thầm quyết định phải thêm nó vào danh sách mua sắm.
Phù thủy phụ tránh kiểm tra an toàn không hướng Voldemort yêu cầu đũa phép, Harry cho rằng Dumbledore cũng nên hưởng thụ đãi ngộ này.
Trước kia Harry từng trải qua sự thẩm vấn của toàn án, xác thực là xét xử, nhưng đã thật lâu thật lâu. Ấn tượng lúc đó là một căn phòng âm u, các thẩm phán có đủ loại, Fudge nham hiểm, Percy Weasley ngu ngốc, kẻ khiến người khác chán ghét – Umbridge, còn có Dumbledore.
Nhưng mà toà án lần này hoàn toàn khác lần trước. Đây là một căn phòng khéo léo nằm ở tầng hai của bộ pháp thuật, những bức tường phủ màu sắc ấm áp, đèn chum pha lê chiếu sáng cả căn phòng. Hơn mười vị bồi thẩm mặt mũi hiền hậu, biểu hiện thoạt nhìn rất từ ái cùng đồng cảm. Harry không nghi ngờ rằng có ít nhất một nửa bồi thẩm viên trong đó lộ ra biểu tình lấy lòng Voldemor.
Tòa án chẳng qua chỉ là hình thức, Harry nghĩ.
Sự tình diễn ra chứng minh suy nghĩ của Harry là đúng.
Đầu tiên là hai điều tra viên lải nhải không ngớt, một người đọc kết quả điều tra tại cô nhi viện, đương nhiên thực không thích hợp cho phù thủy năm thứ 5 ở lại: Thức ăn kém, chỗ ở tồi tàn, điều kiện vệ sinh kém, quan trọng nhất là cô nhi viện có phản cảm và sợ hãi với phù thủy, hắn nói giống như cho đến nay Harry chưa bị chết cháy là bởi vì vận khí của Harry tốt. Còn người kia đọc kết quả điều tra về Voldemort: Giàu có, hiển hách, trẻ trung khỏe mạnh, sự nghiệp thành công, tình cảm tha thiết, giống như nếu Harry không được Voldemort giám hộ chính là sự ngược đãi trẻ em khiến cộng đồng phẫn nộ.
Tiếp đến là màn biểu diễn của Voldemort, hắn cực kỳ chân thành biểu đạt thân tình của hắn đối với Harry, biểu đạt hắn mừng rỡ thế nào khi có thể tìm được hậu duệ của Salazar Slytherin, lại cam đoan đủ chuyện, cam đoan sau này Harry có cuộc sống hạnh phúc dưới một người trên vạn người, nói đến nỗi mấy ông mấy bà kia đều gật đầu, thậm chí có người hai mắt rưng rưng.
Hai giờ sau, rốt cục đến phiên Harry làm chứng, kết quả chưa đến nửa phút. Cậu chỉ mới nói một câu{ cái gì?} thì mọi việc được quyết định.
Vừa nghe Harry nói xà ngữ, nhóm bồi thẩm viên đều kinh sợ, sau đó như trút được gánh nặng, vài vị còn xuất khăn tay ra lau mồ hôi trên trán.
Giây tiếp theo, một phụ nữ trung niên từ bi đứng lên nói:" Ai đồng ý ngài Voldemort lấy thân phận cậu cháu, trở thành người giám hộ của ngài Harry James Potter thì giơ tay."
Bá!
Mười cánh tay đều đông loạt giơ cao lên, giống như một rừng cây nhỏ.
Tác giả :
Hậu Nương Mễ Mễ Nhãn