Tạp Đồ
Chương 218: Trung Châu rung chuyển
Hành động lớn của Trung Châu tập đoàn không chỉ làm cho đám người Tiểu Man thất kinh, mà còn làm cả liên bang kinh động.
Trong cùng một giờ gọi là giờ vàng quảng cáo. Tại các thành phố lớn, đặc biệt là sáu đại hoa khu và kinh thành, nơi mật độ dân cư dày đặc nhất, lúc mọi người vừa mới tan việc chuẩn bị ăn cơm, chín mươi phần trăm các tập đoàn thông tin hùng mạnh đều đồng loạt phát đi một quảng cáo giống nhau như đúc.
Kỹ thuật liên lạc trong rừng cây, danh từ mới này vừa xuất hiện, liền rúng động liên bang! Mà nhà phát minh ra nó ---- Trung Châu tập đoàn trở thành trung tâm của sự chú ý.
Rất nhiều người khi xem quảng cáo đều cười nhạt, cho rằng Trung Châu tập đoàn sao làm nổi. Những tập đoàn lớn nghiên cứu kỹ thuật này nhiều không đếm xuể, nhưng cho đến giờ không ai đạt được thành quả nào về phương diện này. Một tập đoàn nhỏ nhoi như Trung Châu tập đoàn, làm sao có thể so sánh với các tập đoàn và các công ty lớn?
Tuyệt đại đa số dân chúng liên bang cũng không tin tưởng lắm.
Nhưng lập tức, Trung Châu tập đoàn công bố trên truyền thông một vài số liệu liên quan đến thí nghiệm. Những số liệu này thường dân tự nhiên khó hiểu, nhưng lại làm thất kinh khi lọt vào mắt những người có chủ tâm!
Những số liệu đều chứng minh, Trung Châu tập đoàn nói có căn cứ.
Nội trong đêm, vô số thế gia cùng công ty tập đoàn, đều rất nhanh tổ chức lực lượng, suốt đêm căng thẳng phân tích số liệu. Đến tảng sáng, bọn họ rốt cuộc cũng có kết quả phân tích ban đầu và đều cực kỳ thống nhất. Trung Châu tập đoàn về phương diện thông tin liên lạc trung rừng có đột phá rất lớn!
Không đợi ngừng có phân tích cơ cấu chứng thật này đó số liệu đích tính là chân thật, Trung Châu tập đoàn lúc này mới chính thức oanh động liên bang! Một hồi hiên nhiên đại ba, cũng bởi vậy mà nhanh chóng tiến vào lửa nóng giai đoạn.
Hầu như các tập đoàn có thực lực đều đã nghiên cứu nhiều về hạng mục này, vì bọn họ biết rất rõ giá trị của kỹ thuật này.
Tất cả các thế lực mạnh mẽ đều dứt khoát phái ra lực lượng chuyên môn tạo nên vô số người đi tới La Dữu thành. Tại các khu, các thành thị, vé toa xe đi thành La Dữu lập tức khan hiếm..
Thành La Dữu phát sinh kỳ quan như thế nên mỗi một người dân trên mặt đều tràn đầy kiêu ngạo. Khi gặp nhau chuyện bàn luận chỉ xoay quanh kỹ thuật này và Trung Châu tập đoàn. Tất cả đều giống như là nhân viên của Trung Châu, suy đoán cuối cùng Trung Châu tập đoàn sẽ hợp tác với ai. Sáu đại học phủ? hay là chính phủ? Hoặc tập đoàn khổng lồ nào khác?.
Trung Châu tập đoàn nhờ vào điều kì diệu này, hoàn cảnh cũng cực kỳ thay đổi. Đầu tiên là một số nhân vật trong yếu của chính phủ sở tại, lập phái đoàn đến chúc mừng. Bọn họ gần như quên mất chuyện buộc Trung Châu tập đoàn bồi thường lớn, mà luôn mồm tán dương cống hiến của cho thành La Dữu của Trung Châu tập đoàn mấy năm nay. Kế đó từng thành viên trong liên minh các thế lực hôm trước vốn từng gây áp lực cho Trung Châu tập đoàn, cũng nhiệt tình cử nhân vật trọng yếu đem lễ vật đến tặng. Tất cả đều hiểu liên minh này đã tới lúc giải tán.
Nhân tâm trong Trung Châu tập đoàn cũng lập tức yên ổn. Đi vào tòa nhà Trung Châu tập đoàn, mỗi nhân viên đều đầu cao ưỡn ngực, trên mặt tràn ngập kiêu ngạo. Những nhân viên chuẩn bị bỏ việc trong lòng hối hận, vội vàng len lén đem đơn từ nghỉ việc xé bỏ.
Bận rộn nhất Trung Châu tập đoàn là bộ phận lễ tân, từ nửa đêm tất cả các hướng liên lạc của họ cơ hồ bị tắc nghẽn, không người nào có thời gian rảnh, mỗi người đều khàn giọng đối đáp nhưng trên mặt tràn đầy phấn khởi nhìn không hề thấy nửa điểm mệt mỏi!
Quảng cáo của Thiên Cánh mang đến không chỉ chỗ tốt cho Trung Châu tập đoàn, mà còn làm mọi người cực kì ấn tượng. Một số công ty hứng thú tìm hiểu về công ty quảng cáo huyễn tạp nhỏ bé này. Tại thành La Dữu, khi mọi người thấy trong quảng cáo có dấu hiệu đặc biệt Thiên Cánh. Lúc này mới bỗng nhiên chợt hiểu.
Chiêu thức tiếp thị của Thiên Cánh ra tay quả nhiên là khác thường!
Thanh danh Thiên Cánh lúc này vượt qua nhiều công ty khác, bước lên ngôi vị hạng nhất. Không chỉ như thế, rất nhiều cuộc gọi làm Bặc Cường Đông muốn phát khùng!
Hắn liên tục nói chuyện không mỏi miệng, nước bọt văng tung tóe. Không biết những tập đoàn này lấy từ đâu mã số liên lạc mà tất cả cuộc lêun lạc đều thông qua thông tin tạp của hắn khiến nó muốn quá tải.
Những nhân viên còn lại vẻ mặt vừa hâm mộ vừa vô lực. Bặc Cường Đông kêu khổ không ngừng, hắn mong gì mình có đủ ba đầu sáu tai. Các công ty cần tư vấn đều là những thương hiệu trước giờ hắn ngưỡng mộ. Người ta chỉ cần nhổ một cọng lông chân, đều là cái bắp đùi đối với hắn, hắn phải cẩn trọng tham vấn e sợ đề xuất chuyện gì sai lầm.
Nhưng càng về sau, càng là các đại tập đoàn danh tiếng, hắn nghe qua là hoàn toàn chết lặng
Hắn hoảng hốt vì không tìm được ông chủ! Mỗi một giao dịch, đều cần có quyết định của ông chủ, hắn không dám tự tiện. Không chỉ có ông chủ mà ngay cả hộ vệ tìm cũng không thấy, thậm chí ngay cả vị nữ thư ký xinh đẹp cũng vậy.
Lúc này, Trần Mộ đang cùng Lô Tiểu Như tại Tô Lưu Triệt Nhu.
Lô Tiểu Như đang cùng cô bé lần trước nàng cứu chơi đùa, mất một thời gian khuyên bảo, vẻ u tối trên mặt cô bé cũng biến mất, nụ cười tươi lại hiện ra trên mặt.
- Tiểu thư này không chỉ xinh đẹp, mà còn đùng là một thiên sứ thiện lương!
Tô Lưu Triệt Nhu kính trọng nói với Trần Mộ.
Thiên sứ! Trần Mộ chợc có một cảm giác quái dị tuyệt luân, trên tay Lô Tiểu Như từng dính không biết bao nhiêu máu tươi cùng mạng người, giờ lại được gọi là thiên sứ! Nhưng khi nhìn thấy Lô Tiểu Như lộ vẻ vui sướng phát ra từ nội tâm, còn bé gái trên gương mặt ngây thơ cũng vui sướng, Trần Mộ không tiện phản bác nên im lặng.
Tô Lưu Triệt Nhu nghịch ngợm xoay người, khẽ cười một tiếng:
- Nói đi, tìm ta có chuyện gì?
Trang phục y tế hai màu trắng cam giao nhau làm cho Trần Mộ nghĩ tới từ “Mùi vị".
Trần Mộ kinh ngạc:
- Sao tiểu thư biết được?
Tô Lưu Triệt Nhu nhún nhún vai, xòe tay nói:
- Ngươi là loại người lãnh đạm, nếu như không phải có việc, làm gì tìm đến nơi này?
Động tác của nàng tùy tiện, cùng nụ cười ôn hòa, hơi thân mật, làm khoảng cách hai bên nhất thời gần lại.
Trần Mộ không để ý đến việc đối phương nói mình lãnh đạm. Nhưng cảm giác xa lạ ban đầu biến mất, hắn cũng thấy dễ dàng rất nhiều, gật đầu thừa nhận:
- Quả thật là tìm cô nương có việc, thân thể ta có vấn đề, muốn mời cô nương giúp ta kiểm tra một chút.
- Vậy sao? vấn đề gì?
Vẻ tùy ý trên mặt Tô Lưu Triệt Nhu lập tức biến mất, thay thế vào là sự nghiêm cẩn cùng chăm chú.
Thái độ của Tô Lưu Triệt Nhu lây đến Trần Mộ, vẻ mặt nhất thời trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Tô Lưu Triệt Nhu nghiêm trang chỉ chốc lát, đột nhiên bật cười. khiển vẻ mặt Trần Mộ thắc mắc.
- Nhìn mặt của ngươi, nghiêm trang quá, y như ông cụ non.
Tô Lưu Triệt Nhu khẽ cười, cùng với vẻ trang nhã của nàng, lúc này lạ lộ ra một tia ngây thơ tinh nghịch của thiếu nữ.
Trần Mộ nhất thời ngượng ngùng. vẻ mặt của hắn là rất ít thấy, Tô Lưu Triệt Nhu hai mắt chớp chớp nhanh, khóe miệng vẻ cười đùa cũng càng nhiều hơn.
- Đùa một chút. Thôi chúng ta trở về vấn đề chính, à! Ngươi cảm giác ra sao?
Tô Lưu Triệt Nhu thu lại ý cười, một lần nữa khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.
Trần Mộ không hề tức giận, tính tình hắn đơn độc, không am hiểu giao tiếp với người lạ. Nhưng một khi đã quen thuộc và trở thành bằng hữu của hắn, hắn rất dễ tính. Cùng Lôi Tử một chỗ lúc trước, đó là như thế. Mà đối với Hoa Thúc, hắn càng tôn kính.
Chỉ là qua nhiều tao ngộ, làm cho hắn luôn cảnh giác đề phòng, mà Duy A bên cạnh cũng lạnh lùng như khối băng, nên vô tình hắn càng thêm cô độc.
Cùng Tô Lưu Triệt Nhu đích trao đổi hắn rất thư thả, nên không để tâm chuyện vui đùa.
Trần Mộ cố gắng diễn tả, nhưng lại không tìm được ngôn ngữ thích hợp để hình dung. Hắn cau mày, hai tay không ngừng múa máy, nhìn qua rất tức cười, nhưng Tô Lưu Triệt Nhu không có cười, mà chăm chú nhìn hắn diễn tả.
Một lát sau, Trần Mộ phát hiện việc này không tả được, nên bất đắc dĩ nói:
- Ta nghĩ, ngươi nên kiểm tra một chút rồi sẽ biết.
- Vậy mời đi theo ta.
Tô Lưu Triệt Nhu nghiêm trang, dẫn Trần Mộ đi tới một phòng kiểm tra thân thể chuyên môn. Nơi này không có một bóng người, bên trong chứa đầy các loại dụng cụ ngạc nhiên cổ quái Trần Mộ chưa bao giờ gặp qua.
- Đây là phòng kiểm tra, dụng cụ nơi này tại đông chính khu, đều khá tiên tiến.
Tô Lưu Triệt Nhu giới thiệu vừa nói vừa chỉ vào một chiếc giường đặt giữa phòng chung quanh bầy rất nhiều dụng cụ:
- Ngươi nằm xuống đó đi.
Trần Mộ theo lời nằm lên giường.
Tô Lưu Triệt Nhu ánh mắt trịnh trọng, động tác lưu loát, cực kì thuần thục khởi động các loại dụng cụ, dặn dò Trần Mộ:
- Đừng khẩn trương, điều chỉnh hô hấp, cố gắng làm cho hô hấp điều hòa.
Các dụng cụ chung quanh sáng rực lên, khắp nơi trong phòng đều có thể thấy được đủ loại màn hình mà trên đó hiện lên vô số dữ liệu thông tin đầy màu sắc khó hiểu.
Hít thật sâu một hơi, ngưng thần tĩnh khí, thả lỏng tâm trí, hô hấp của hắn bình hòa không dao động.
Tô Lưu Triệt Nhu trong mắt hiện lên một tia tán tưởng, điều này nói rõ Tào Đông là một tạp tu tố chất tâm lý phi thường cứng chắc!
Trong cùng một giờ gọi là giờ vàng quảng cáo. Tại các thành phố lớn, đặc biệt là sáu đại hoa khu và kinh thành, nơi mật độ dân cư dày đặc nhất, lúc mọi người vừa mới tan việc chuẩn bị ăn cơm, chín mươi phần trăm các tập đoàn thông tin hùng mạnh đều đồng loạt phát đi một quảng cáo giống nhau như đúc.
Kỹ thuật liên lạc trong rừng cây, danh từ mới này vừa xuất hiện, liền rúng động liên bang! Mà nhà phát minh ra nó ---- Trung Châu tập đoàn trở thành trung tâm của sự chú ý.
Rất nhiều người khi xem quảng cáo đều cười nhạt, cho rằng Trung Châu tập đoàn sao làm nổi. Những tập đoàn lớn nghiên cứu kỹ thuật này nhiều không đếm xuể, nhưng cho đến giờ không ai đạt được thành quả nào về phương diện này. Một tập đoàn nhỏ nhoi như Trung Châu tập đoàn, làm sao có thể so sánh với các tập đoàn và các công ty lớn?
Tuyệt đại đa số dân chúng liên bang cũng không tin tưởng lắm.
Nhưng lập tức, Trung Châu tập đoàn công bố trên truyền thông một vài số liệu liên quan đến thí nghiệm. Những số liệu này thường dân tự nhiên khó hiểu, nhưng lại làm thất kinh khi lọt vào mắt những người có chủ tâm!
Những số liệu đều chứng minh, Trung Châu tập đoàn nói có căn cứ.
Nội trong đêm, vô số thế gia cùng công ty tập đoàn, đều rất nhanh tổ chức lực lượng, suốt đêm căng thẳng phân tích số liệu. Đến tảng sáng, bọn họ rốt cuộc cũng có kết quả phân tích ban đầu và đều cực kỳ thống nhất. Trung Châu tập đoàn về phương diện thông tin liên lạc trung rừng có đột phá rất lớn!
Không đợi ngừng có phân tích cơ cấu chứng thật này đó số liệu đích tính là chân thật, Trung Châu tập đoàn lúc này mới chính thức oanh động liên bang! Một hồi hiên nhiên đại ba, cũng bởi vậy mà nhanh chóng tiến vào lửa nóng giai đoạn.
Hầu như các tập đoàn có thực lực đều đã nghiên cứu nhiều về hạng mục này, vì bọn họ biết rất rõ giá trị của kỹ thuật này.
Tất cả các thế lực mạnh mẽ đều dứt khoát phái ra lực lượng chuyên môn tạo nên vô số người đi tới La Dữu thành. Tại các khu, các thành thị, vé toa xe đi thành La Dữu lập tức khan hiếm..
Thành La Dữu phát sinh kỳ quan như thế nên mỗi một người dân trên mặt đều tràn đầy kiêu ngạo. Khi gặp nhau chuyện bàn luận chỉ xoay quanh kỹ thuật này và Trung Châu tập đoàn. Tất cả đều giống như là nhân viên của Trung Châu, suy đoán cuối cùng Trung Châu tập đoàn sẽ hợp tác với ai. Sáu đại học phủ? hay là chính phủ? Hoặc tập đoàn khổng lồ nào khác?.
Trung Châu tập đoàn nhờ vào điều kì diệu này, hoàn cảnh cũng cực kỳ thay đổi. Đầu tiên là một số nhân vật trong yếu của chính phủ sở tại, lập phái đoàn đến chúc mừng. Bọn họ gần như quên mất chuyện buộc Trung Châu tập đoàn bồi thường lớn, mà luôn mồm tán dương cống hiến của cho thành La Dữu của Trung Châu tập đoàn mấy năm nay. Kế đó từng thành viên trong liên minh các thế lực hôm trước vốn từng gây áp lực cho Trung Châu tập đoàn, cũng nhiệt tình cử nhân vật trọng yếu đem lễ vật đến tặng. Tất cả đều hiểu liên minh này đã tới lúc giải tán.
Nhân tâm trong Trung Châu tập đoàn cũng lập tức yên ổn. Đi vào tòa nhà Trung Châu tập đoàn, mỗi nhân viên đều đầu cao ưỡn ngực, trên mặt tràn ngập kiêu ngạo. Những nhân viên chuẩn bị bỏ việc trong lòng hối hận, vội vàng len lén đem đơn từ nghỉ việc xé bỏ.
Bận rộn nhất Trung Châu tập đoàn là bộ phận lễ tân, từ nửa đêm tất cả các hướng liên lạc của họ cơ hồ bị tắc nghẽn, không người nào có thời gian rảnh, mỗi người đều khàn giọng đối đáp nhưng trên mặt tràn đầy phấn khởi nhìn không hề thấy nửa điểm mệt mỏi!
Quảng cáo của Thiên Cánh mang đến không chỉ chỗ tốt cho Trung Châu tập đoàn, mà còn làm mọi người cực kì ấn tượng. Một số công ty hứng thú tìm hiểu về công ty quảng cáo huyễn tạp nhỏ bé này. Tại thành La Dữu, khi mọi người thấy trong quảng cáo có dấu hiệu đặc biệt Thiên Cánh. Lúc này mới bỗng nhiên chợt hiểu.
Chiêu thức tiếp thị của Thiên Cánh ra tay quả nhiên là khác thường!
Thanh danh Thiên Cánh lúc này vượt qua nhiều công ty khác, bước lên ngôi vị hạng nhất. Không chỉ như thế, rất nhiều cuộc gọi làm Bặc Cường Đông muốn phát khùng!
Hắn liên tục nói chuyện không mỏi miệng, nước bọt văng tung tóe. Không biết những tập đoàn này lấy từ đâu mã số liên lạc mà tất cả cuộc lêun lạc đều thông qua thông tin tạp của hắn khiến nó muốn quá tải.
Những nhân viên còn lại vẻ mặt vừa hâm mộ vừa vô lực. Bặc Cường Đông kêu khổ không ngừng, hắn mong gì mình có đủ ba đầu sáu tai. Các công ty cần tư vấn đều là những thương hiệu trước giờ hắn ngưỡng mộ. Người ta chỉ cần nhổ một cọng lông chân, đều là cái bắp đùi đối với hắn, hắn phải cẩn trọng tham vấn e sợ đề xuất chuyện gì sai lầm.
Nhưng càng về sau, càng là các đại tập đoàn danh tiếng, hắn nghe qua là hoàn toàn chết lặng
Hắn hoảng hốt vì không tìm được ông chủ! Mỗi một giao dịch, đều cần có quyết định của ông chủ, hắn không dám tự tiện. Không chỉ có ông chủ mà ngay cả hộ vệ tìm cũng không thấy, thậm chí ngay cả vị nữ thư ký xinh đẹp cũng vậy.
Lúc này, Trần Mộ đang cùng Lô Tiểu Như tại Tô Lưu Triệt Nhu.
Lô Tiểu Như đang cùng cô bé lần trước nàng cứu chơi đùa, mất một thời gian khuyên bảo, vẻ u tối trên mặt cô bé cũng biến mất, nụ cười tươi lại hiện ra trên mặt.
- Tiểu thư này không chỉ xinh đẹp, mà còn đùng là một thiên sứ thiện lương!
Tô Lưu Triệt Nhu kính trọng nói với Trần Mộ.
Thiên sứ! Trần Mộ chợc có một cảm giác quái dị tuyệt luân, trên tay Lô Tiểu Như từng dính không biết bao nhiêu máu tươi cùng mạng người, giờ lại được gọi là thiên sứ! Nhưng khi nhìn thấy Lô Tiểu Như lộ vẻ vui sướng phát ra từ nội tâm, còn bé gái trên gương mặt ngây thơ cũng vui sướng, Trần Mộ không tiện phản bác nên im lặng.
Tô Lưu Triệt Nhu nghịch ngợm xoay người, khẽ cười một tiếng:
- Nói đi, tìm ta có chuyện gì?
Trang phục y tế hai màu trắng cam giao nhau làm cho Trần Mộ nghĩ tới từ “Mùi vị".
Trần Mộ kinh ngạc:
- Sao tiểu thư biết được?
Tô Lưu Triệt Nhu nhún nhún vai, xòe tay nói:
- Ngươi là loại người lãnh đạm, nếu như không phải có việc, làm gì tìm đến nơi này?
Động tác của nàng tùy tiện, cùng nụ cười ôn hòa, hơi thân mật, làm khoảng cách hai bên nhất thời gần lại.
Trần Mộ không để ý đến việc đối phương nói mình lãnh đạm. Nhưng cảm giác xa lạ ban đầu biến mất, hắn cũng thấy dễ dàng rất nhiều, gật đầu thừa nhận:
- Quả thật là tìm cô nương có việc, thân thể ta có vấn đề, muốn mời cô nương giúp ta kiểm tra một chút.
- Vậy sao? vấn đề gì?
Vẻ tùy ý trên mặt Tô Lưu Triệt Nhu lập tức biến mất, thay thế vào là sự nghiêm cẩn cùng chăm chú.
Thái độ của Tô Lưu Triệt Nhu lây đến Trần Mộ, vẻ mặt nhất thời trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Tô Lưu Triệt Nhu nghiêm trang chỉ chốc lát, đột nhiên bật cười. khiển vẻ mặt Trần Mộ thắc mắc.
- Nhìn mặt của ngươi, nghiêm trang quá, y như ông cụ non.
Tô Lưu Triệt Nhu khẽ cười, cùng với vẻ trang nhã của nàng, lúc này lạ lộ ra một tia ngây thơ tinh nghịch của thiếu nữ.
Trần Mộ nhất thời ngượng ngùng. vẻ mặt của hắn là rất ít thấy, Tô Lưu Triệt Nhu hai mắt chớp chớp nhanh, khóe miệng vẻ cười đùa cũng càng nhiều hơn.
- Đùa một chút. Thôi chúng ta trở về vấn đề chính, à! Ngươi cảm giác ra sao?
Tô Lưu Triệt Nhu thu lại ý cười, một lần nữa khôi phục vẻ mặt nghiêm túc.
Trần Mộ không hề tức giận, tính tình hắn đơn độc, không am hiểu giao tiếp với người lạ. Nhưng một khi đã quen thuộc và trở thành bằng hữu của hắn, hắn rất dễ tính. Cùng Lôi Tử một chỗ lúc trước, đó là như thế. Mà đối với Hoa Thúc, hắn càng tôn kính.
Chỉ là qua nhiều tao ngộ, làm cho hắn luôn cảnh giác đề phòng, mà Duy A bên cạnh cũng lạnh lùng như khối băng, nên vô tình hắn càng thêm cô độc.
Cùng Tô Lưu Triệt Nhu đích trao đổi hắn rất thư thả, nên không để tâm chuyện vui đùa.
Trần Mộ cố gắng diễn tả, nhưng lại không tìm được ngôn ngữ thích hợp để hình dung. Hắn cau mày, hai tay không ngừng múa máy, nhìn qua rất tức cười, nhưng Tô Lưu Triệt Nhu không có cười, mà chăm chú nhìn hắn diễn tả.
Một lát sau, Trần Mộ phát hiện việc này không tả được, nên bất đắc dĩ nói:
- Ta nghĩ, ngươi nên kiểm tra một chút rồi sẽ biết.
- Vậy mời đi theo ta.
Tô Lưu Triệt Nhu nghiêm trang, dẫn Trần Mộ đi tới một phòng kiểm tra thân thể chuyên môn. Nơi này không có một bóng người, bên trong chứa đầy các loại dụng cụ ngạc nhiên cổ quái Trần Mộ chưa bao giờ gặp qua.
- Đây là phòng kiểm tra, dụng cụ nơi này tại đông chính khu, đều khá tiên tiến.
Tô Lưu Triệt Nhu giới thiệu vừa nói vừa chỉ vào một chiếc giường đặt giữa phòng chung quanh bầy rất nhiều dụng cụ:
- Ngươi nằm xuống đó đi.
Trần Mộ theo lời nằm lên giường.
Tô Lưu Triệt Nhu ánh mắt trịnh trọng, động tác lưu loát, cực kì thuần thục khởi động các loại dụng cụ, dặn dò Trần Mộ:
- Đừng khẩn trương, điều chỉnh hô hấp, cố gắng làm cho hô hấp điều hòa.
Các dụng cụ chung quanh sáng rực lên, khắp nơi trong phòng đều có thể thấy được đủ loại màn hình mà trên đó hiện lên vô số dữ liệu thông tin đầy màu sắc khó hiểu.
Hít thật sâu một hơi, ngưng thần tĩnh khí, thả lỏng tâm trí, hô hấp của hắn bình hòa không dao động.
Tô Lưu Triệt Nhu trong mắt hiện lên một tia tán tưởng, điều này nói rõ Tào Đông là một tạp tu tố chất tâm lý phi thường cứng chắc!
Tác giả :
Phương Tưởng