Tạo Thần
Chương 114: Phát hiện
- Sát khí nhập linh. Thì ra là thế.
Trong một gian sương phòng, Doanh Thừa Phong dở bộ sách Phong Huống đưa cho mà càng nhìn càng phấn khích, ngay cả hắn cũng không khỏi vỗ bàn tán thưởng.
Kỳ thật trong đó có rất nhiều chỗ phức tạp, nhưng nếu không có người nào chọc vào một lỗ thủng để ánh sáng lọt qua, như vậy vô luận hắn có thử nghiệm bao nhiêu lần cũng không thể đạt được hiệu quả vừa lòng.
Doanh Thừa Phong sớm biết sử dụng sát khí để quán linh có thể tạo ra linh khí càng cường đại hơn.
Nhưng trước ngày hôm nay, hắn từng thử nghiệm qua vô số lần, nhưng cũng không có một lần nào thành công làm cho sát khí tiến vào trong linh khí. Sát khí cường đại ẩn chứa trong lực lượng tinh thần giống như một dòng nước bình thường, nó chỉ chảy qua thanh binh khí chứ không thể dung nhập vào trong đó.
Vì chuyện này mà hắn trước đây phải suy nghĩ rất nhiều, thậm chí còn từng hỏi qua Trương Minh Vân, nhưng làm hắn thất vọng chính là ngay cả Trương Minh Vân cũng không biết cách cho sát khí nhập vào linh khí.
Tuy nhiên, hiện giờ khi đọc qua bộ sách Phong Huống đưa cho, trong đầu hắn lập tức đã hiểu được.
Muốn quán nhập sát khí vào linh khí, như vậy phải đem sát khí dẫn nhập vào Phong Linh Thạch, như thế mới có thể chậm rãi dẫn đường, cuối cùng đem cỗ lực lượng này dung nhập vào linh khí.
Chi có điều, sát khí là một loại lực lượng vô hình, vô sắc, ngay cả khi dung nhập vào trong linh khí cũng vô pháp xác định nó đến tột cùng có thể phát huy ra năng lực gì đặc thì, khiến cho uy lực linh khí đề cao thêm một bậc.
Cho dù là người nghiên cứu con đường cho sát khí nhập linh khí mấy chục năm như Phong Huống cũng không thể cam đoan mỗi một thanh linh khí rèn ra đều có thể ấn chứa thuộc tính sát khí và lực lượng của nó.
Chẳng qua, bên trong quyển sách Phong Huống đưa cho hắn đã đem kinh nghiệm tích lũy mấy chục năm qua của lão ghi lại.
Không chỉ làm thế nào đem sát khí ngưng tụ vào Phong Linh Thạch, mà còn phối hợp như thế nào, làm thế nào để nó dung nhập vào trong đó, cùng với bí quyết vận chuyển từ từ.
Cũng may hiện giờ đọc cuốn sách này là Trí Linh, nó có được năng lực học tập và trí nhớ khủng bố, nếu không như vậy thì với bộ sách dày như thế Doanh Thừa Phong hiện giờ còn chưa xem được bao nhiêu a.
Trí Linh là một loại sinh mệnh đặc thù, trong lúc đọc không ngờ nó cũng ở trong đầu Doanh Thừa Phong hóa ra một cảnh tượng tương tự.
Hơn nữa còn mô phỏng lại tình huống như vậy liền giống như Phong Huống đang ở bên cạnh tự mình chỉ điểm, giải thích rõ cho hắn.
Lực lượng tinh thần là một loại lực lượng phức tạp hơn chân khí cả trăm lần, mà sau khi có sát khí gia nhập vào trong đó thì nó còn phức tạp hơn cả chục lần nữa.
Binh khí là hung khí, càng là thần binh hung lệ thì nó càng mạnh mẽ.
Sát khí và linh khí phối hợp với nhau không nghi ngờ gì chính là một tuyệt phối trời cho.
Đem sát khí quán nhập vào linh khí quả thật có thể là cho uy lực của linh khí phát huy tới cực hạn. Thậm chí, sát khí mãnh liệt ẩn chứa trong linh khí còn có thể làm ảnh hưởng ngược lại tới người cầm nó.
Một khi bị sát khí nhập vào trong cơ thể, như vậy người cầm linh khí đó trong lúc chiến đấu có thể phát cuồng, cả người tiến vào một loại trạng thái rất cổ quái.
Ở thời điểm cần liều mạng, loại trạng thái này không nghi ngờ gì có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất, thậm chí còn có thể từ chỗ chết tìm được đường sống, chuyển bại thành thắng.
- Sát khí.... Khát máu... Ha ha.... - Doanh Thừa Phong lắc đầu bật cười. Chẳng biết tại sao, hắn vẫn luôn cảm thấy tác dụng của sát khí và trạng thái khát máu trong truyền thuyết có vài phần tương tự.
Hy sinh lực lượng phòng ngự bản thân, thậm chí còn hy sinh cả sinh mệnh lực lượng để có thể trong thời gian ngắn bùng nổ chân khí làm cho chiến đấu lực tăng lên một khoảng lớn.
Ở một số loại công pháp đặc thù cũng có hiệu quả tương tự, nhưng nếu có sát khí ẩn chứa trong linh khí thì lại không giống với như thế. Cho dù là người không tu luyện công pháp đặc thù thì cũng có thể trong thời khắc nguy hiểm bộc phát ra loại công hiệu đáng sợ này.
Đương nhiên, đây là một trong những công hiệu mạnh nhất của sát khí, trừ cái đó ra sát khí khi quán nhập trong linh khí còn có tác dụng thần kỳ khác.
Ví dụ như cảnh báo nguy hiểm, tinh thần áp bách lên đối thủ.
Chỉ có điều, chính như Phong Huống có ghi lại không thể khống chế sát khí sau khi nhập vào linh khí có thể tạo ra kết quả giống nhau. Cho dù sát khí thành công nhập vào trong linh khí thì công hiệu nó tạo ra cũng không thể nắm rõ trong tay được. Phải sau khi quán linh mới có thể biết được sát khí sẽ mang tới cho linh khí những biến hóa như thế nào.
Bỗng nhiên, sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ đổi, ánh mắt của hắn lóe lên một tia chần chừ.
- Trí Linh! Ngươi có xác định làm được không?
- Nắm chắc bảy thành.
- Bảy thành à? - Doanh Thừa Phong thì thào nói:
- Vậy là đủ rồi. Chúng ta có thể thử một chút.
Ngay trong lúc Trí Linh tiến hành mô phỏng thí nghiệm, không ngờ làm cho ra một kết luận khiến Doanh Thừa Phong phải kinh ngạc. Mà hiện tại điều hắn phải làm chính là nghiệm chứng xem kết luận này có chính xác hay không.
Do dự trong chốc lát, Doanh Thừa Phong đẩy cửa ra ngoài.
Nhã Hiên Các ở trong Phong phủ tuyệt đối là chỗ đẹp nhất, ở trong này mọi lúc đều có người đứng hầu hạ.
Khi Doanh Thừa Phong ra khỏi cửa lập tức có hai người đi lên cung kính đứng chờ nghe lệnh. Doanh Thừa Phong cũng không chút ngại nào bảo bọn họ dẫn tới chỗ khố phòng.
Bốn võ sĩ khác cửa khố phòng nghe thấy Doanh Thừa Phong muốn đi vào khố phòng để tu luyện thì không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Nếu thay đổi là một người khác thì đừng nói là đáp ứng, chỉ sợ bọn họ sẽ lập tức bắt sống để chờ Phong Huống trở về xử trí. Nhưng Doanh Thừa Phong lại khác, bọn họ tận mắt nhìn thấy lão gia cùng Doanh Thừa Phong tiến vào khố phòng, hơn nữa còn đem bí tịch Linh Đạo đưa cho hắn, lại để hắn tiến vào Nhã Hiên Các ở.
Điều này rõ ràng là muốn nói với ngoại giới một sự thật chính là Phong Huống muốn bồi dưỡng Doanh Thừa Phong trở thành truyền nhân của mình.
Nói một cách khác, người thiếu niên trẻ tuổi này có khả năng tương lai sẽ thành chủ nhân của bọn họ.
Bốn người gác bên ngoài khố phòng cũng không phải là kẻ cổ hủ, tự nhiên không dám dễ dàng cự tuyệt.
Sau một thoáng thương nghị, hai người trong đó cùng với Doanh Thừa Phong tiến vào khố phòng.
- Doanh thiếu gia! Nơi này là tạp binh khố, đồ vật bên trong này ngài có thể tùy ý sử dụng, nhưng.... - Một người trung niên võ sĩ chỉ tay về hướng một cánh cửa khác, nói:
- Bên trong đó là những đồ trân quý của lão gia, hơn nữa còn có phù lục phòng vệ, ngoại trừ lão gia ra thì người khác không thể tiến vào.
Hắn nói những lời này chính là muốn cho Doanh Thừa Phong biết ở trong khố phòng này chơi đùa thì còn có thể, không cần phải vọng tưởng tiến vào địa phương khác.
Cũng may Doanh Thừa Phong vốn không có ý tứ kia, hắn hướng về phía đối phương gật đầu, cười nói:
- Đa tạ mấy vị đã sắp xếp.
Hai tên thủ vệ cười khiêm tốn rồi thối lui vào hai góc phòng.
Tuy rằng bọn họ để Doanh Thừa Phong tiến vào nơi này, nhưng không dám để hắn thoát khỏi tầm mắt của mình.
Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, ở trong tạp binh khố này đặt mấy trăm món binh khí. Mỗi một món binh khí đều là thượng phẩm chế luyện từ tinh cương, có thể khắc linh văn và quán chú linh tính lên đó.
Đương nhiên, những binh khí trong này đều chưa khắc một chút đồ án linh văn nào, nhìn đống binh khí này mà Doanh Thừa Phong không khỏi cảm thán.
Chú Doanh Lợi Đức của hắn phải rèn bảy ngày mới có thể tạo ra một loại binh khí cùng phẩm chất như thế, nếu muốn tạo ra áp giáp có phẩm chất như này thì thời gian tiêu hao còn lớn hơn. Nhưng ở bên trong này khắp nơi đều là binh khí, hơn nữa còn tùy ý chất đống một chỗ.
Đừng nói là Phong Huống, cho dù là bốn tên võ sĩ gác cổng cũng không để chúng ở trong lòng.
Bởi vậy có thể thấy được, song phương chênh lệch lớn tới mức nào.
Chẳng qua, hiện giờ Doanh Thừa Phong cũng không để những thứ này trong mắt, hắn ở trong tạp binh khố lượn một vòng, từ trong đó lựa chọn ra mười thanh binh khí hình thể nhỏ nhất.
Hai tên thủ vệ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời xuất hiện suy nghĩ, hay là Doanh thiếu gia muốn tập luyện quán linh cho loại binh khí nhỏ trước?
Nhắm mắt lại, trong đầu Doanh Thừa Phong thầm trao đổi:
- Trí Linh! Chỉnh thể bố cục đồ án linh văn thiết kế xong chưa?
Hắn sở dĩ lựa chọn mặc dù là những binh khí nhỏ ở trong khố phòng, nhưng kích cỡ lại không giống nhau, nếu muốn khắc đồ án linh văn lên những thứ này thì nhất định phải có kế hoạch chỉnh thể.
Thanh âm Trí Linh chậm rãi vang lên:
- Đã hoàn thành một nửa, chẳng qua ta đề nghị ngươi trước tiên nên thí nghiệm một chút.
Doanh Thừa Phong bật cười, nói:
- Đó là đương nhiên.
Những thứ này tuy rằng không tính là gì, nhưng hắn cũng không có thói quen lãng phí, nếu như Trí Linh tính toán sai lầm, như vậy còn có thể tiến hành chỉnh sửa.
Trong đầu hiện ra một bộ đồ án giả thuyết, dưới sự thiết kế của Trí Linh trong đầu Doanh Thừa Phong hiện ra mười thanh chủy thủ giống như đúc với mười thanh ở trong tay Doanh Thừa Phong, hơn nữa còn bắt đầu khắc đồ án linh văn lên đó.
Doanh Thừa Phong tập trung toàn bộ tinh thần, hắn lẳng lặng cảm ứng từng động tác của Minh Linh Châm.
Nhìn Doanh Thừa Phong cầm một thanh chủy thủ trong tay, cả người không nhúc nhích mà hai tên thủ vệ không khỏi nhìn nhau cười. Cảnh tượng này bọn họ cũng thấy nhiều rồi, Phong lão gia mỗi lần khắc linh văn lên đồ vật nào cũng có bộ dạng độc nhất vô nhị này. Thảo nào hai người một già một trẻ lại hợp ý nhau như thế, ngay cả động tác cũng không khác bao nhiêu.
Cuối cùng, Doanh Thừa Phong mở mắt ra, cổ tay vừa đảo vào trong người lấy ra Minh Linh Châm.
Chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, quang mang trên linh châm tỏa ra, dần hội tụ ở đầu mũi châm. Trên mặt Doanh Thừa Phong hiện ra nụ cười tự tin, hắn hạ châm như bay, từng nét linh văn rõ ràng dần hiện ra trên thanh chủy thủ.
Hắn khắc đồ án linh văn lên thanh chủy thủ này cũng không phải là loại linh văn Công Kích cơ sở, mà chính là một loại biến dị sau khi được Trí Linh chỉnh sửa.
Những người khác thiết kế và khắc đồ án linh văn đều cố gắng đạt tới mức hoàn mỹ, nhưng giờ phút này Doanh Thừa Phong khắc đồ án linh văn lại có vài chỗ linh văn thiếu hụt.
Đương nhiên, hai người ở hai góc phòng kia không thể nhìn được ra điều gì, cả hai chỉ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn nhất cử nhất động của Doanh Thừa Phong.
Tuy rằng bọn họ đều biết bản thân mình không thể tiếp xúc với Linh Đạo, nhưng tận mắt nhìn thấy một người trẻ tuổi như Doanh Thừa Phong tu luyện Linh Đạo thì trong lòng vẫn dâng lên xúc cảm.
Ở trong lòng hai người bọn họ xuất hiện ý nghĩ, nếu như bản thân có thiên phú như vậy thì tốt.
Từng nhát châm nhè nhẹ hạ xuống, chân khí vận chuyển theo một phương thức tương đối kỳ dị phóng thích lên trên chiếc chủy thủ. Cũng không biết qua bai lâu, Doanh Thừa Phong cuối cùng thở dài một hơi, bạch quang trên linh châm cũng biến mất không còn dấu vết.
Kế tiếp, Doanh Thừa Phong lấy ra một viên Công Kích Chi Thạch, hắn cũng không trực tiếp quán linh mà hai mắt dần trở nên ngưng trọng, lực lượng tinh thần của bản thân được phóng thích ra.
Trong nháy mắt, trong cả căn phòng lập tức tràn ngập sát khí hung lệ cường đại, thậm chí còn làm cho nhiệt độ căn phòng giảm xuống không ít.
Trong một gian sương phòng, Doanh Thừa Phong dở bộ sách Phong Huống đưa cho mà càng nhìn càng phấn khích, ngay cả hắn cũng không khỏi vỗ bàn tán thưởng.
Kỳ thật trong đó có rất nhiều chỗ phức tạp, nhưng nếu không có người nào chọc vào một lỗ thủng để ánh sáng lọt qua, như vậy vô luận hắn có thử nghiệm bao nhiêu lần cũng không thể đạt được hiệu quả vừa lòng.
Doanh Thừa Phong sớm biết sử dụng sát khí để quán linh có thể tạo ra linh khí càng cường đại hơn.
Nhưng trước ngày hôm nay, hắn từng thử nghiệm qua vô số lần, nhưng cũng không có một lần nào thành công làm cho sát khí tiến vào trong linh khí. Sát khí cường đại ẩn chứa trong lực lượng tinh thần giống như một dòng nước bình thường, nó chỉ chảy qua thanh binh khí chứ không thể dung nhập vào trong đó.
Vì chuyện này mà hắn trước đây phải suy nghĩ rất nhiều, thậm chí còn từng hỏi qua Trương Minh Vân, nhưng làm hắn thất vọng chính là ngay cả Trương Minh Vân cũng không biết cách cho sát khí nhập vào linh khí.
Tuy nhiên, hiện giờ khi đọc qua bộ sách Phong Huống đưa cho, trong đầu hắn lập tức đã hiểu được.
Muốn quán nhập sát khí vào linh khí, như vậy phải đem sát khí dẫn nhập vào Phong Linh Thạch, như thế mới có thể chậm rãi dẫn đường, cuối cùng đem cỗ lực lượng này dung nhập vào linh khí.
Chi có điều, sát khí là một loại lực lượng vô hình, vô sắc, ngay cả khi dung nhập vào trong linh khí cũng vô pháp xác định nó đến tột cùng có thể phát huy ra năng lực gì đặc thì, khiến cho uy lực linh khí đề cao thêm một bậc.
Cho dù là người nghiên cứu con đường cho sát khí nhập linh khí mấy chục năm như Phong Huống cũng không thể cam đoan mỗi một thanh linh khí rèn ra đều có thể ấn chứa thuộc tính sát khí và lực lượng của nó.
Chẳng qua, bên trong quyển sách Phong Huống đưa cho hắn đã đem kinh nghiệm tích lũy mấy chục năm qua của lão ghi lại.
Không chỉ làm thế nào đem sát khí ngưng tụ vào Phong Linh Thạch, mà còn phối hợp như thế nào, làm thế nào để nó dung nhập vào trong đó, cùng với bí quyết vận chuyển từ từ.
Cũng may hiện giờ đọc cuốn sách này là Trí Linh, nó có được năng lực học tập và trí nhớ khủng bố, nếu không như vậy thì với bộ sách dày như thế Doanh Thừa Phong hiện giờ còn chưa xem được bao nhiêu a.
Trí Linh là một loại sinh mệnh đặc thù, trong lúc đọc không ngờ nó cũng ở trong đầu Doanh Thừa Phong hóa ra một cảnh tượng tương tự.
Hơn nữa còn mô phỏng lại tình huống như vậy liền giống như Phong Huống đang ở bên cạnh tự mình chỉ điểm, giải thích rõ cho hắn.
Lực lượng tinh thần là một loại lực lượng phức tạp hơn chân khí cả trăm lần, mà sau khi có sát khí gia nhập vào trong đó thì nó còn phức tạp hơn cả chục lần nữa.
Binh khí là hung khí, càng là thần binh hung lệ thì nó càng mạnh mẽ.
Sát khí và linh khí phối hợp với nhau không nghi ngờ gì chính là một tuyệt phối trời cho.
Đem sát khí quán nhập vào linh khí quả thật có thể là cho uy lực của linh khí phát huy tới cực hạn. Thậm chí, sát khí mãnh liệt ẩn chứa trong linh khí còn có thể làm ảnh hưởng ngược lại tới người cầm nó.
Một khi bị sát khí nhập vào trong cơ thể, như vậy người cầm linh khí đó trong lúc chiến đấu có thể phát cuồng, cả người tiến vào một loại trạng thái rất cổ quái.
Ở thời điểm cần liều mạng, loại trạng thái này không nghi ngờ gì có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất, thậm chí còn có thể từ chỗ chết tìm được đường sống, chuyển bại thành thắng.
- Sát khí.... Khát máu... Ha ha.... - Doanh Thừa Phong lắc đầu bật cười. Chẳng biết tại sao, hắn vẫn luôn cảm thấy tác dụng của sát khí và trạng thái khát máu trong truyền thuyết có vài phần tương tự.
Hy sinh lực lượng phòng ngự bản thân, thậm chí còn hy sinh cả sinh mệnh lực lượng để có thể trong thời gian ngắn bùng nổ chân khí làm cho chiến đấu lực tăng lên một khoảng lớn.
Ở một số loại công pháp đặc thù cũng có hiệu quả tương tự, nhưng nếu có sát khí ẩn chứa trong linh khí thì lại không giống với như thế. Cho dù là người không tu luyện công pháp đặc thù thì cũng có thể trong thời khắc nguy hiểm bộc phát ra loại công hiệu đáng sợ này.
Đương nhiên, đây là một trong những công hiệu mạnh nhất của sát khí, trừ cái đó ra sát khí khi quán nhập trong linh khí còn có tác dụng thần kỳ khác.
Ví dụ như cảnh báo nguy hiểm, tinh thần áp bách lên đối thủ.
Chỉ có điều, chính như Phong Huống có ghi lại không thể khống chế sát khí sau khi nhập vào linh khí có thể tạo ra kết quả giống nhau. Cho dù sát khí thành công nhập vào trong linh khí thì công hiệu nó tạo ra cũng không thể nắm rõ trong tay được. Phải sau khi quán linh mới có thể biết được sát khí sẽ mang tới cho linh khí những biến hóa như thế nào.
Bỗng nhiên, sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ đổi, ánh mắt của hắn lóe lên một tia chần chừ.
- Trí Linh! Ngươi có xác định làm được không?
- Nắm chắc bảy thành.
- Bảy thành à? - Doanh Thừa Phong thì thào nói:
- Vậy là đủ rồi. Chúng ta có thể thử một chút.
Ngay trong lúc Trí Linh tiến hành mô phỏng thí nghiệm, không ngờ làm cho ra một kết luận khiến Doanh Thừa Phong phải kinh ngạc. Mà hiện tại điều hắn phải làm chính là nghiệm chứng xem kết luận này có chính xác hay không.
Do dự trong chốc lát, Doanh Thừa Phong đẩy cửa ra ngoài.
Nhã Hiên Các ở trong Phong phủ tuyệt đối là chỗ đẹp nhất, ở trong này mọi lúc đều có người đứng hầu hạ.
Khi Doanh Thừa Phong ra khỏi cửa lập tức có hai người đi lên cung kính đứng chờ nghe lệnh. Doanh Thừa Phong cũng không chút ngại nào bảo bọn họ dẫn tới chỗ khố phòng.
Bốn võ sĩ khác cửa khố phòng nghe thấy Doanh Thừa Phong muốn đi vào khố phòng để tu luyện thì không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Nếu thay đổi là một người khác thì đừng nói là đáp ứng, chỉ sợ bọn họ sẽ lập tức bắt sống để chờ Phong Huống trở về xử trí. Nhưng Doanh Thừa Phong lại khác, bọn họ tận mắt nhìn thấy lão gia cùng Doanh Thừa Phong tiến vào khố phòng, hơn nữa còn đem bí tịch Linh Đạo đưa cho hắn, lại để hắn tiến vào Nhã Hiên Các ở.
Điều này rõ ràng là muốn nói với ngoại giới một sự thật chính là Phong Huống muốn bồi dưỡng Doanh Thừa Phong trở thành truyền nhân của mình.
Nói một cách khác, người thiếu niên trẻ tuổi này có khả năng tương lai sẽ thành chủ nhân của bọn họ.
Bốn người gác bên ngoài khố phòng cũng không phải là kẻ cổ hủ, tự nhiên không dám dễ dàng cự tuyệt.
Sau một thoáng thương nghị, hai người trong đó cùng với Doanh Thừa Phong tiến vào khố phòng.
- Doanh thiếu gia! Nơi này là tạp binh khố, đồ vật bên trong này ngài có thể tùy ý sử dụng, nhưng.... - Một người trung niên võ sĩ chỉ tay về hướng một cánh cửa khác, nói:
- Bên trong đó là những đồ trân quý của lão gia, hơn nữa còn có phù lục phòng vệ, ngoại trừ lão gia ra thì người khác không thể tiến vào.
Hắn nói những lời này chính là muốn cho Doanh Thừa Phong biết ở trong khố phòng này chơi đùa thì còn có thể, không cần phải vọng tưởng tiến vào địa phương khác.
Cũng may Doanh Thừa Phong vốn không có ý tứ kia, hắn hướng về phía đối phương gật đầu, cười nói:
- Đa tạ mấy vị đã sắp xếp.
Hai tên thủ vệ cười khiêm tốn rồi thối lui vào hai góc phòng.
Tuy rằng bọn họ để Doanh Thừa Phong tiến vào nơi này, nhưng không dám để hắn thoát khỏi tầm mắt của mình.
Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, ở trong tạp binh khố này đặt mấy trăm món binh khí. Mỗi một món binh khí đều là thượng phẩm chế luyện từ tinh cương, có thể khắc linh văn và quán chú linh tính lên đó.
Đương nhiên, những binh khí trong này đều chưa khắc một chút đồ án linh văn nào, nhìn đống binh khí này mà Doanh Thừa Phong không khỏi cảm thán.
Chú Doanh Lợi Đức của hắn phải rèn bảy ngày mới có thể tạo ra một loại binh khí cùng phẩm chất như thế, nếu muốn tạo ra áp giáp có phẩm chất như này thì thời gian tiêu hao còn lớn hơn. Nhưng ở bên trong này khắp nơi đều là binh khí, hơn nữa còn tùy ý chất đống một chỗ.
Đừng nói là Phong Huống, cho dù là bốn tên võ sĩ gác cổng cũng không để chúng ở trong lòng.
Bởi vậy có thể thấy được, song phương chênh lệch lớn tới mức nào.
Chẳng qua, hiện giờ Doanh Thừa Phong cũng không để những thứ này trong mắt, hắn ở trong tạp binh khố lượn một vòng, từ trong đó lựa chọn ra mười thanh binh khí hình thể nhỏ nhất.
Hai tên thủ vệ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời xuất hiện suy nghĩ, hay là Doanh thiếu gia muốn tập luyện quán linh cho loại binh khí nhỏ trước?
Nhắm mắt lại, trong đầu Doanh Thừa Phong thầm trao đổi:
- Trí Linh! Chỉnh thể bố cục đồ án linh văn thiết kế xong chưa?
Hắn sở dĩ lựa chọn mặc dù là những binh khí nhỏ ở trong khố phòng, nhưng kích cỡ lại không giống nhau, nếu muốn khắc đồ án linh văn lên những thứ này thì nhất định phải có kế hoạch chỉnh thể.
Thanh âm Trí Linh chậm rãi vang lên:
- Đã hoàn thành một nửa, chẳng qua ta đề nghị ngươi trước tiên nên thí nghiệm một chút.
Doanh Thừa Phong bật cười, nói:
- Đó là đương nhiên.
Những thứ này tuy rằng không tính là gì, nhưng hắn cũng không có thói quen lãng phí, nếu như Trí Linh tính toán sai lầm, như vậy còn có thể tiến hành chỉnh sửa.
Trong đầu hiện ra một bộ đồ án giả thuyết, dưới sự thiết kế của Trí Linh trong đầu Doanh Thừa Phong hiện ra mười thanh chủy thủ giống như đúc với mười thanh ở trong tay Doanh Thừa Phong, hơn nữa còn bắt đầu khắc đồ án linh văn lên đó.
Doanh Thừa Phong tập trung toàn bộ tinh thần, hắn lẳng lặng cảm ứng từng động tác của Minh Linh Châm.
Nhìn Doanh Thừa Phong cầm một thanh chủy thủ trong tay, cả người không nhúc nhích mà hai tên thủ vệ không khỏi nhìn nhau cười. Cảnh tượng này bọn họ cũng thấy nhiều rồi, Phong lão gia mỗi lần khắc linh văn lên đồ vật nào cũng có bộ dạng độc nhất vô nhị này. Thảo nào hai người một già một trẻ lại hợp ý nhau như thế, ngay cả động tác cũng không khác bao nhiêu.
Cuối cùng, Doanh Thừa Phong mở mắt ra, cổ tay vừa đảo vào trong người lấy ra Minh Linh Châm.
Chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, quang mang trên linh châm tỏa ra, dần hội tụ ở đầu mũi châm. Trên mặt Doanh Thừa Phong hiện ra nụ cười tự tin, hắn hạ châm như bay, từng nét linh văn rõ ràng dần hiện ra trên thanh chủy thủ.
Hắn khắc đồ án linh văn lên thanh chủy thủ này cũng không phải là loại linh văn Công Kích cơ sở, mà chính là một loại biến dị sau khi được Trí Linh chỉnh sửa.
Những người khác thiết kế và khắc đồ án linh văn đều cố gắng đạt tới mức hoàn mỹ, nhưng giờ phút này Doanh Thừa Phong khắc đồ án linh văn lại có vài chỗ linh văn thiếu hụt.
Đương nhiên, hai người ở hai góc phòng kia không thể nhìn được ra điều gì, cả hai chỉ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn nhất cử nhất động của Doanh Thừa Phong.
Tuy rằng bọn họ đều biết bản thân mình không thể tiếp xúc với Linh Đạo, nhưng tận mắt nhìn thấy một người trẻ tuổi như Doanh Thừa Phong tu luyện Linh Đạo thì trong lòng vẫn dâng lên xúc cảm.
Ở trong lòng hai người bọn họ xuất hiện ý nghĩ, nếu như bản thân có thiên phú như vậy thì tốt.
Từng nhát châm nhè nhẹ hạ xuống, chân khí vận chuyển theo một phương thức tương đối kỳ dị phóng thích lên trên chiếc chủy thủ. Cũng không biết qua bai lâu, Doanh Thừa Phong cuối cùng thở dài một hơi, bạch quang trên linh châm cũng biến mất không còn dấu vết.
Kế tiếp, Doanh Thừa Phong lấy ra một viên Công Kích Chi Thạch, hắn cũng không trực tiếp quán linh mà hai mắt dần trở nên ngưng trọng, lực lượng tinh thần của bản thân được phóng thích ra.
Trong nháy mắt, trong cả căn phòng lập tức tràn ngập sát khí hung lệ cường đại, thậm chí còn làm cho nhiệt độ căn phòng giảm xuống không ít.
Tác giả :
Thương Thiên Bạch Hạc