Tận Thế Đàn Thú
Chương 103: Ngoại truyện năm: Tổng hợp Corey và Tatu - (hạ) (6)
Lâm Gia đang thầm khen cuộc sống của Corey rất ngăn nắp thì quanh ngực bỗng nhiên bị chặn ngang, Corey từ sau lưng ôm lấy cô, siết chặt cả người cô vào trong lòng.
Corey khẽ vén mái tóc mượt mà của cô qua một bên, lộ ra một đoạn cổ thon dài duyên dáng, da thịt trơn bóng nõn nà. Hô hấp của anh chậm lại, kìm lòng không đậu vùi đầu ở hõm vai cô, hít lấy hương thơm nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể ấm áp của cô, hô hấp dần dần dồn dập, màu mắt càng lóe ra sâu thẳm mờ ám.
Hai má Lâm Gia đỏ lên, cô thể khẩn trương căng thẳng, cảm giác được hô hấp nóng rực của Corey phun trên da thịt làm tim cô đập như nổi trống.
Lâm Gia chớp chớp mắt, cắn môi chậm rãi xoay người, ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm tinh sáng của Corey, đưa tay khẽ cẩn thật vuốt ve từng đường nét trên mặt anh. Cái gì cũng không cần phải nói, bởi vì cả hai đã sớm biết suy nghĩ trong lòng đối phương. Bàn tay mềm xẹt qua hai má anh, mơn trớn bả vai rộng lớn, cuối cùng đặt trên lồng ngực kiên cố.
Corey nhìn cô, khóe miệng cong lên độ cong dịu dàng, lông mi dày rậm che khuất đôi mắt hẹp dài, ánh mắt nóng cháy lưu luyến.
Trong ánh mắt kiên định của Corey mang theo dã tính đói khát, Lâm Gia kìm lòng không đậu rụt người lại, trái tim giống như bị ánh mắt nóng rực của anh thiêu đốt, kịch liệt nhảy lên, cánh tay lặng yên nổi lên một tầng da gà.
"Anh vốn nghĩ mình có thể chờ hai ngày nữa..." Giọng Corey trầm thấp khàn khàn, âm thanh từ sâu trong lồng ngực dày rộng kiên cố phát ra. Đôi môi ấm áp cọ qua chóp mũi bởi vì khẩn trương mà hơi đẫm mồ hôi của cô, vuốt ve qua lại bên vành tai hồng nhạt, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn hơi thở nóng rực quẩn quanh trước vành lỗ tai mềm mại nhạy cảm: "Nhưng bây giờ, anh không thể đợi được nữa. Tiểu Gia, anh muốn em, muốn tiến vào cơ thể em, cảm nhận em... Có được không?"
Lâm Gia một trận mê muội, lời Corey nói như một trận gió xoáy cuốn đi tất cả sức lực của cô, hai chân như nhũn ra, không thể không lấy tay vịn ở trong ngực anh ổn định cơ thể.
Corey nắm bên hông cô cánh tay vòng càng chặt, chặt đến nỗi đẫy đà mê người của cô dán sát trên người anh, phồng lên gần như muốn xé rách áo ngực cô mà bật ra, mà phân thân dưới người anh cũng bắt đầu đứng lên cao cao, cứng rắn đặt trên bụng nhỏ của cô.
Nhìn thấy mấy sợi tóc rơi xuống trước trán anh, Lâm Gia không khỏi nâng tay lên dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mềm mại dày rậm, từng sợi tóc trơn bóng len qua giữa khe hở ngón tay, lạnh lẽo mềm ngứa. Đầu ngón tay khẽ vuốt qua hai má sạch sẽ trơn bóng, sau đó dừng lại trên đôi môi đầy đặn mềm mại của anh.
Đôi mắt Corey âm u sâu thẳm, giống như hồ sâu không thấy đáy vậy, anh hít sâu một hơi, sau đó run rẩy thở ra một ngụm không khí ướt át mà ấm áp: "Anh muốn hôn em..."
Lâm Gia gượng cười, cũng không trả lời, chỉ đưa tay quét trên môi anh, ánh mắt xuyên qua mi dài cong vút quấn quít nhìn vào mắt anh.
Dục vọng ức chế trong khoảng thời gian dài bị ánh mắt của cô làm cho hoàn toàn bộc phát, Corey không có cách gì tiếp tục chăm chú nhìn cô nữa, anh nhắm mắt lại, cảm giác được toàn thân Lâm Gia giống như đang tỏa ra một loại hơi thở say mê thích thú mãnh liệt. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Ngay từ lần đầu tiên hai người gặp nhau thì anh đã cảm nhận được hơi thở dày đặc mà say lòng người như vậy, và cũng vào giây phút đó cô đã hấp dẫn anh thật sâu.
Bỗng nhiên cô đưa ngón trỏ với vào trong miệng anh, chạm đến đến hàm răng trắng noãn chỉnh tề của anh, sau đó cô cạy mở khớp hàm rồi lại tiếp tục với vào bên trong chạm đến đầu lưỡi ướt át ấm áp của anh.
Corey mạnh mở đôi mắt, trong ngực dồn dập phập phồng vài cái, sau đó chậm rãi khép đôi môi lại, ngậm lấy ngón tay cô, đầu lưỡi đảo quanh đầu ngón tay, nước bọt thuận theo ngón tay cô chảy xuống.
Lâm Gia rên rỉ một tiếng, chỗ sâu nhất trong cơ thể sinh ra dục niệm đói khát, đó là bản năng thuần túy, không hề có một chút tạp niệm, nhanh chóng lan tràn toàn thân, dần dần cướp lấy toàn bộ suy nghĩ của cô. Hơi thở nam tính của anh vờn quanh cô, nhiệt độ cơ thể lên cao, cả người nóng lên, giữa hai chân kẹp chặt nổi lên cao trào nóng bỏng, hư không hy vọng anh nhồi vào. Mạch máu đập thình thịch, hoa kính cũng theo nhịp tim đập mà co rút co rút lại, nụ hoa đang vì anh mà nở rộ, chờ đợi anh tiến vào và hưởng thụ.
Corey khẽ vén mái tóc mượt mà của cô qua một bên, lộ ra một đoạn cổ thon dài duyên dáng, da thịt trơn bóng nõn nà. Hô hấp của anh chậm lại, kìm lòng không đậu vùi đầu ở hõm vai cô, hít lấy hương thơm nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể ấm áp của cô, hô hấp dần dần dồn dập, màu mắt càng lóe ra sâu thẳm mờ ám.
Hai má Lâm Gia đỏ lên, cô thể khẩn trương căng thẳng, cảm giác được hô hấp nóng rực của Corey phun trên da thịt làm tim cô đập như nổi trống.
Lâm Gia chớp chớp mắt, cắn môi chậm rãi xoay người, ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm tinh sáng của Corey, đưa tay khẽ cẩn thật vuốt ve từng đường nét trên mặt anh. Cái gì cũng không cần phải nói, bởi vì cả hai đã sớm biết suy nghĩ trong lòng đối phương. Bàn tay mềm xẹt qua hai má anh, mơn trớn bả vai rộng lớn, cuối cùng đặt trên lồng ngực kiên cố.
Corey nhìn cô, khóe miệng cong lên độ cong dịu dàng, lông mi dày rậm che khuất đôi mắt hẹp dài, ánh mắt nóng cháy lưu luyến.
Trong ánh mắt kiên định của Corey mang theo dã tính đói khát, Lâm Gia kìm lòng không đậu rụt người lại, trái tim giống như bị ánh mắt nóng rực của anh thiêu đốt, kịch liệt nhảy lên, cánh tay lặng yên nổi lên một tầng da gà.
"Anh vốn nghĩ mình có thể chờ hai ngày nữa..." Giọng Corey trầm thấp khàn khàn, âm thanh từ sâu trong lồng ngực dày rộng kiên cố phát ra. Đôi môi ấm áp cọ qua chóp mũi bởi vì khẩn trương mà hơi đẫm mồ hôi của cô, vuốt ve qua lại bên vành tai hồng nhạt, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn hơi thở nóng rực quẩn quanh trước vành lỗ tai mềm mại nhạy cảm: "Nhưng bây giờ, anh không thể đợi được nữa. Tiểu Gia, anh muốn em, muốn tiến vào cơ thể em, cảm nhận em... Có được không?"
Lâm Gia một trận mê muội, lời Corey nói như một trận gió xoáy cuốn đi tất cả sức lực của cô, hai chân như nhũn ra, không thể không lấy tay vịn ở trong ngực anh ổn định cơ thể.
Corey nắm bên hông cô cánh tay vòng càng chặt, chặt đến nỗi đẫy đà mê người của cô dán sát trên người anh, phồng lên gần như muốn xé rách áo ngực cô mà bật ra, mà phân thân dưới người anh cũng bắt đầu đứng lên cao cao, cứng rắn đặt trên bụng nhỏ của cô.
Nhìn thấy mấy sợi tóc rơi xuống trước trán anh, Lâm Gia không khỏi nâng tay lên dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mềm mại dày rậm, từng sợi tóc trơn bóng len qua giữa khe hở ngón tay, lạnh lẽo mềm ngứa. Đầu ngón tay khẽ vuốt qua hai má sạch sẽ trơn bóng, sau đó dừng lại trên đôi môi đầy đặn mềm mại của anh.
Đôi mắt Corey âm u sâu thẳm, giống như hồ sâu không thấy đáy vậy, anh hít sâu một hơi, sau đó run rẩy thở ra một ngụm không khí ướt át mà ấm áp: "Anh muốn hôn em..."
Lâm Gia gượng cười, cũng không trả lời, chỉ đưa tay quét trên môi anh, ánh mắt xuyên qua mi dài cong vút quấn quít nhìn vào mắt anh.
Dục vọng ức chế trong khoảng thời gian dài bị ánh mắt của cô làm cho hoàn toàn bộc phát, Corey không có cách gì tiếp tục chăm chú nhìn cô nữa, anh nhắm mắt lại, cảm giác được toàn thân Lâm Gia giống như đang tỏa ra một loại hơi thở say mê thích thú mãnh liệt. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Ngay từ lần đầu tiên hai người gặp nhau thì anh đã cảm nhận được hơi thở dày đặc mà say lòng người như vậy, và cũng vào giây phút đó cô đã hấp dẫn anh thật sâu.
Bỗng nhiên cô đưa ngón trỏ với vào trong miệng anh, chạm đến đến hàm răng trắng noãn chỉnh tề của anh, sau đó cô cạy mở khớp hàm rồi lại tiếp tục với vào bên trong chạm đến đầu lưỡi ướt át ấm áp của anh.
Corey mạnh mở đôi mắt, trong ngực dồn dập phập phồng vài cái, sau đó chậm rãi khép đôi môi lại, ngậm lấy ngón tay cô, đầu lưỡi đảo quanh đầu ngón tay, nước bọt thuận theo ngón tay cô chảy xuống.
Lâm Gia rên rỉ một tiếng, chỗ sâu nhất trong cơ thể sinh ra dục niệm đói khát, đó là bản năng thuần túy, không hề có một chút tạp niệm, nhanh chóng lan tràn toàn thân, dần dần cướp lấy toàn bộ suy nghĩ của cô. Hơi thở nam tính của anh vờn quanh cô, nhiệt độ cơ thể lên cao, cả người nóng lên, giữa hai chân kẹp chặt nổi lên cao trào nóng bỏng, hư không hy vọng anh nhồi vào. Mạch máu đập thình thịch, hoa kính cũng theo nhịp tim đập mà co rút co rút lại, nụ hoa đang vì anh mà nở rộ, chờ đợi anh tiến vào và hưởng thụ.
Tác giả :
Uyển Tư Không