Tân Nương Nóng Tính

Chương 10

“Ta không thể gả cho hắn !" Vừa đẹp trai vừa có tiền, đúng như tiêu chuẩn của nữ nhân, nhưng nàng khác với nữ bình thường , ok ?! Tiền chỉ là vật ngoài thân, nam nhân đẹp trai có nghĩa không đáng tin. Người ngu mới đi cầm hạnh phúc cả đời của mình để đánh cuộc! Dù sao nàng cũng hiểu rõ . Từ nhỏ đã hiểu hêt lòng người, nàng rất rõ ràng đạo lí chỉ có chính mình mới thật lòng yêu thương bản thân, giao hạnh phúc cho người khác, đặc biệt là nam nhân, nhất định chỉ chuốc lấy đau khổ. Nàng không phải là ngu ngốc ~! Trên thế giới này, để nàng tín nhiệm nhất cũng chỉ có ba nữ nhân kia, về phần lão đầu tử, nàng quyết định cho hắn đi chết! Biết rõ nàng gặp nạn còn trơ mắt ra nhìn, không xứng để nàng tín nhiệm ! Mạc Kính Phong càng không cần phải nói! Nàng thật sự nghi ngờ hắn có phải là thật sự thích nàng không, hay chỉ là vui qua đường mà thôi …

“Tại sao không thể ? Cũng chỉ chờ ngươi gật đầu a !" Nàng không rõ, Mạc gia cũng không chú trọng gia thế , Mạc thiếu gia là nhân tài kiệt xuất, gả vào nhà họ Mạc nhất định có thể sung sướng cả đời, nàng còn cự tuyệt cái gì ?

“Ai ~!" Cho nên mới nói, nàng không hiểu! Nàng cũng không thể nói cho nàng ta biết nàng đến từ thế kỉ 21, một ngày nào đó cũng trở về thôi ! Cho dù cùng ở thế kỉ 21, muốn nàng kết hôn cùng nam nhân cũng là chuyện không có khả năng. Nàng mới hai mươi mốt tuổi, hai mươi mốt ! Đang ở tuổi thanh xuân, có ai chịu đưa chân vào phân mộ hôn nhân chứ . Huống chi nàng cũng đã thề cùng ba nữ nhân kia, cả đời này cũng không kết hôn

“Nghe nói mấy hôm trước còn …" Hôn môi ! Lưu đại nương không mở miệng, chỉ mập mờ cười với nàng. Thanh niên bây giờ đúng là trưởng thành sớm, chỉ nói thôi cũng đủ làm nàng đỏ mặt

“Đại nương ~!"

Nhắc đến liền làm Ngọ Lăng Phong tức giận ! Tên khốn kia rắp tâm bất lương làm nàng bị cả xóm chê cười, chỉ đạp hắn thôi đã là nể mặt lắm rồi

Hừ ~! Tên kia chắc hẳn giận điên rồi ! Cũng ba ngày chưa thấy tới tìm nàng

Hắn rốt cục cũng biến mất như nàng mong muốn, nhưng sao nàng lại thấy rầu rĩ thế này a ?

Ngọ Lăng Phong đứng dậy quyết định đi ra ngoài hóng mát một chút, nhưng vừa ra cửa liền thấy Mạc phu nhân cùng mấy nha hoàn khác đến …

“Tiểu Ngọ ~! Ai nha ~ mệt chết ta rồi !" Mạc lão phu nhân hai tay chống nạnh! Hình tượng quý phu nhân lần nữa bị nàng huỷ diệt !

“Mạc phu nhân tìm ta gấp như vậy, có việc gì thế?" Đừng nói là tới cầu hôn nữa a ! Nàng thật sự sợ nàng ta ! Nàng không ngờ có người nhiệt tình như thế, vừa thấy mặt đã nắm chết nàng không buông. Hại nàng sửng sốt không biết nên phản ứng như thế nào. Đối với Mạc Kính Phong nàng có thể chửi ầm lên, nhưng đối với Mạc phu nhân nhiệt tình quá độ này nàng thật sự không có cách. Dù sao cũng là trưởng bối, ít nhất phải khách khí một chút. Nhưng khách khí sẽ làm mất đi thế chủ động. Nhìn nàng ta thao thao bất tuyệt không dứt, một hơi nói những điều tốt khi gả vào Mạc gia : tơ lụa xài mãi không hết, trân châu mã não bán cũng không hết. Trọng yếu nhất là được ăn vô số sơn hào hải vị ! Hại nàng suýt nữa đáp ứng! Hoàn hảo lý trí kịp thời trở lại, nếu không nhất định nàng đã đi vào chỗ chết, năm đó, cũng vì “đồ ăn" trong miệng lão đầu tử nên nàng mới bị lão ta lừa

“Ai nha ~~! Không cần nói lạ lẫm như vậy !" Nàng ta chỉ muốn nghe nàng gọi “mẹ" một tiếng ! Chỉ có thể đổ thừa cho đứa con bất tài, vậy nên mới để nàng tự ra tay thế này! Đợi đến lúc hắn lấy được giai nhân vào cửa, nàng đã sớm xuống mồ nằm rồi

“Ách ~?" Các nàng rất quen thuộc sao? Trước sau cũng chỉ gặp có 3 lần thôi a ! Lần đầu tiên là ở chỗ chọn dâu, lần thứ hai là thời điểm nàng ta nhắc đến chuyện hôn sự, và đây là lần thứ ba

“Ai nha ~ đừng nói nhiều, Mạc phủ còn đang chờ ngươi đi cứu nha !" Nhìn nàng không được tự nhiên. Mạc phu nhân cũng không miễn cưỡng. Bắt đầu nói vào chủ đề

“Mạc phủ chờ ta… Đi cứu? Có ý gì?" Bị sơn tặc cướp sạch sao? Vậy thì phải tìm nha môn mới đúng chứ !

“Ai nha ~ còn không phải tại Kính Phong đứa con bất hiếu kia, mấy hôm trước không biết sao cả người ướt đẫm trở về, kết quả là nhiễm phong hàn, hôn mê hai ngày, hôm sau mới tỉnh lại, chẳng những không chịu uống thuốc , còn đập phá đồ đạc khắp nơi, làm cho Mạc phủ gà chó không yên!" Nàng dĩ nhiên biết con mình vì sao lại một thân ướt đẫm trở về nhà, chuyện hắn bị Ngọ Lăng Phong đá đều được mọi người truyền khắp nơi ! Hại kẻ làm mẹ như nàng cũng mất mặt một phen! Trộm gà không được còn mất nắm gạo! Đáng đời cho hắn !

“Hắn… Ách… Bị bệnh nga!" Khó trách hắn mấy ngày nay không đến phiền nàng. Nhưng nghiêm trọng vậy sao ? Chỉ rớt xuống nước một cái cũng bị phong hàn, đúng là thiếu gia nhà giàu được chìu riết rồi quen. Tuy nói vậy nhưng trong lòng Ngọ LĂng Phong cũng có chút áy náy

“Cũng không phải nghiêm trọng lắm, chỉ là lúc lạnh lúc nóng, thỉnh thoảng còn hôn mê khoảng 2, 3 canh giờ thôi !"

Còn nói không nghiêm trọng ! Ngọ Lăng Phong quái dị nhìn Mạc phu nhân một cái, hiểu ra lần này nên làm thế nào ! Ai bảo nàng là hung thủ làm hắn ngã bệnh chứ ! Mặc dù hắn bị như thế là đúng tội !

“Thiếu gia ~!"

“Cút! Đừng đến phiền ta!"

Sách sách! Trung khí mười phần! Nhất thời nửa khắc không chết được sao!

Ngọ Lăng Phong không để ý đến tiếng rống giận, đẩy cửa đi thẳng vào phòng !

“Đáng chết ~ ai cho phép ~ ách ~ là ngươi!" Mạc Kính Phong vừa nhìn thấy nàng, cơn tức liền tiêu tan hết một nửa

“Thế nào ? Không hoan nghênh ta sao ?" Hắn nên rống lớn nữa, như vậy nàng mới có thể trừng phạt hắn một chút !

“Sao ngươi lại ở đây ?!" Mạc Kính Phong vẫn chưa thích ứng được sự xuất hiện của nàng, lúc trước còn dám đá hắn xuống sông, nữ nhân chết tiệt! Tự ái của hắn lại bị nàng chà đạp lần nữa ! Mẹ hắn còn nói cái gì “nụ hôn chưa thực hiện được" ? Rõ ràng hắn đã hôn trộm được rồi a ! Môi nàng mềm nhũn, ngọt, đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ cảm giác ấy ! Rất đẹp ! Mạc Kính Phong theo bản năng nhìn về phía đôi môi đỏ hồng của nàng, nuốt nước miếng một cái

“Đói bụng?" Ngọ Lăng Phong không biết ý nghĩ của hắn ! Nghe thấy thanh âm nuốt nước miếng, nàng nghĩ hắn đã đói bụng

“Ngươi đang làm gì đó? !"

“Ăn cháo a!" Sách sách! Thức ăn của Mạc phủ đúng là không phải tốt bình thường, trên đường đi nàng đã nghe thấy mùi thơm rồi a . Như bây giờ, chén cháo trong tay nàng thật sự là đầy đủ mỹ vị ! Những người khác đúng là có phúc không biết hưởng !

“Đó là cháo của ta !" Chết tiệt! Nhìn nàng ăn hắn mới nhớ cả ngày hôm nay hắn cũng chưa ăn gì ! Thật đói!

“Di ~? Không phải là ngươi không ăn sao !" Nàng còn nghĩ hắn tuyệt thực nha !

“Ai nói ta không ăn! Ngươi ~ trả ta!" Mạc Kính Phong giống như đứa trẻ vậy, đoạt lại bát cháo trong tay nàng

Ngọ Lăng Phong không khách khí giật lại

“Chén này là của ta, đừng hòng nói lại !" Nói giỡn! Nàng cùng lắm cũng chỉ hớp vài muỗng, còn không đủ nhét kẽ răng nữa, được chứ ?! Thức ăn ngon phía trước còn đưa cho người ta không phải phong cách của Ngọ Lăng Phong nàng

“Cái này rõ ràng là đưa cho ta"

“Ai nói ! Ngươi gọi nó xem nó có đáp ngươi hay không a!" Hừ ~!

“Rõ ràng là ngươi vô lại ~ trả ta ~!" Hắn lại đoạt!

Ngọ Lăng Phong nhanh tay lẹ mắt đặt chén cháo vào trong ngực ! Nàng vô lại thì sao a ! Dân dĩ thực vi thiên! Dám cùng nàng tranh đồ ăn thì nàng không khách khí ! Khi tất yếu nàng sẽ ra tay ngoan độc ! Đừng nghĩ bệnh thì nàng không dám xuất thủ ! Aizz, cũng tại hắn thôi, đạp một cái trước rồi hãy nói !

“Chết tiệt~!"

“Mạc Kính Phong, ngươi đừng có ấu trĩ quá được không ?! Đoạt chén cháo của ta ngươi có cảm giác được thành tựu không !" Chỉ cần một câu nói, phòng bếp đem lên cho hắn 100 chén cũng được, có tất yếu đoạt đồ ăn của nàng không ? Hừ ~

“Ta trẻ con ? !"

“Không trẻ con thì cần gì đoạt chén cháo của ta !" Nói đến đây, Ngọ Lăng Phong xoay người lại, nhìn đám nha đầu đang cười mãi không dứt

“Các ngươi, mau lấy cho “tiểu thiếu gia" một chén tổ yến!" Đã gần 30 mà suy nghĩ vẫn như trẻ con, không phải “tiểu" thì là cái gì ?

“Ta tiểu? !" Hừ ! Hắn sẽ cho nàng biết cái gì gọi là “tiểu"

Làm Ngọ Lăng Phong cảnh giác được nguy hiểm đến, nhưng không còn kịp nữa rồi !

“Ngươi ~ ngô ~!" Ghê tởm! Lại bị hôn!

Lần này, nụ hôn không nhẹ nhàng thoáng lướt qua như lần trước nữa , Mạc Kính Phong cắn môi nàng một cách hung hăng, đầu lưỡi tinh xảo thám hiểm bên trong miệng nàng ! Vốn định trừng phạt nàng một chút, không ngờ lại bị nàng mê hoặc, hôn mãi làm hắn không muốn rời, cho đến khi Ngọ Lăng Phong không thở được nữa, hắn mới buông nàng ra

“Hô ~ ngươi bị cấm dục quá lâu hay là điên rồi a ~ hô ~ muốn ám sát ta a ?" Ngọ Lăng Phong thở hổn hển nói

Đúng, đã lâu hắn chưa đụng đến nữ nhân ! Chính là từ sau khi biết nàng, không phải hắn cố ý thủ trinh với nàng, mà là mỗi lần nhìn thấy nụ cười dối trá của những nữ nhân khác, hắn lại nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết của nàng , không còn hứng thú với những nữ nhân kia nữa

“Đậu hũ của tỷ tỷ thật ngon nha !" Ngọ Lăng Phong nghiến răng nghiến lợi nhìn Mạc Kính Phong vẻ mặt “dâm đãng" ! Nếu hắn dám một lần nữa cưỡng hôn nàng, nàng đảm bảo sẽ tiễn hắn xuống địa ngục ! Chết tiệt ! Lần trước may mắn không bị thấy, lần này lại bị đám nha hoàn này tận mắt chứng kiến, “hàng thật giá thật", nàng muốn chối cũng không được ! Không cần nghĩ cũng biết “hành trình kế tiếp" của nàng gian nan cỡ nào ! Một Mạc phu nhân cũng đủ làm nàng đau đầu
Tác giả : Vũ Chi Dạ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại