Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 80

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 80

Edit: Điềm Điềm

**********************

Dung Đỉnh sau khi bị đuổi ra ngoài, biểu tình lạnh nhạt đứng ở ngoài cửa, đôi mắt đen tràn ngập cảm xúc u ám.

Dung Diễn bên trong còn chưa bình ổn, ông không cam lòng, phát ra gào thét mang theo thống khổ áp lực.

Dung Đỉnh nhẹ nhàng nhếch khóe môi, xoay người đi về phía bên cạnh.

Dung Diễn hôm nay thừa nhận hết thảy, đều là gieo gió gặt bão.

Không đáng thương.

Sáng sớm hôm sau, Dung Đỉnh tỉnh lại, liền nhìn thấy Dung Tân chờ ở bên ngoài.

Dung Tân trên mặt mang theo mệt mỏi rõ ràng, hiển nhiên là không có nghỉ ngơi tốt.

" Ngũ đệ sao lại tiều tụy như vậy?"

" Tam ca, phụ vương hắn thế nào rồi?"

Dung Đỉnh khẽ thở dài: " Không phải rất tốt, phụ vương rất có khả năng tiến vào thời kỳ xao động."

Dung Tân há miệng dường như có chuyện gì muốn nói ra, lại không tiện mở miệng.

Dung Đỉnh bị bộ dáng này của hắn chọc cười: " Muốn nói cái gì, ở chỗ ta không cần cố kỵ."

Dung Tân đi về phía gã một bước, kề sát nhỏ giọng nói: " Tam ca hiện tại thời cơ phi thường tốt, Đại ca lại không có ở đây, thừa dịp hiện tại co thể thay đổi tất cả."

Dung Đỉnh nghe vậy trong mắt nổi lên kinh ngạc: " Ngũ đệ sao lại nghĩ như vậy, ta một Beta làm sao có khả năng, Ngũ đệ lời này sau này không cần nói."

" Nhưng Tam ca…"

" Không có nhưng mà, ta biết ngươi là vì tốt cho ta, nhưng là quá nguy hiểm Ngũ đệ."

Dung Đỉnh nói xong đưa tay trìu mến sờ sờ đầu hắn: " Mấy ngày nay có phải là ở trong cung buồn bực hay không, nếu ngươi muốn có thể đi ra ngoài dạo một vòng."

" Ta không đi, ta muốn ở chỗ này cùng Tam ca."

" Biết ngươi thương ta, nhưng ta cũng muốn ngươi hạnh phúc." Dung Đỉnh dứt lời, xoay người từ trong tủ lấy ra một cái hộp đưa Dung Tân.

Dung Tân tò mò nhìn gã: " Tam ca đây là cái gì vậy?"

" Mở ra xem một chút." Dung Đỉnh không nói thẳng cho hắn biết, cố ý nói một nửa.

Dung Tân tiếp nhận mở ra, liền thấy bên trong đặt một viên hương liệu.

" Hương liệu?" Lần này Dung Tân càng không rõ.

" Hương đã nhắc tới trong di thư của mẫu phụ." Dung Đỉnh nói ra những lời này, liền không nói nhiều, chỉ cười nói, " Khi thu thập di vật của mẫu phụ tìm được, Ngũ đệ hẳn là cần."

Rõ ràng không nói ra dụng ý, Dung Tân lại hiểu được mục đích Dung Đỉnh cho hắn nén hương này.

Vẻ mặt biến đổi vài lần rồi cười rộ lên: " Quả nhiên Tam ca đối với ta là tốt nhất."

" Được rồi, mau trở về nghỉ ngơi đi, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này của ngươi, dưỡng đủ tinh thần mới đẹp."

" Biết rồi, Tam ca."

Nhìn theo Dung Tân rời đi, Dung Đỉnh cười nhạo một tiếng, bước đi xem tình huống của Dung Diễn.

Đại khái là Dung Diễn hôm qua phát tiết quá mức, hôm nay cả người thoạt nhìn đặc biệt suy yếu, nhìn thấy Dung Đỉnh tới, trước tiên hỏi gã: " Đại ca ngươi có tin tức không?"

" Còn chưa ạ." Dung Đỉnh đem cháo ấm áp đưa cho ông, ra vẻ không biết lời này của ông có ý gì: " Phụ vương yên tâm, con đã để cho Công hội hương liệu sư liên hệ vị chủ tiệm kia, hẳn là rất nhanh sẽ có tin tức, phụ vương ráng nhịn một chút."

" Đại ca ngươi trở về, để cho hắn trước tiên đến gặp ta."

" Được ạ."

……

Hạ Thanh từ văn phòng đi ra, vừa vặn nhìn thấy Dung Tân xuất hiện ở quầy lễ tân.

Nhìn thấy hắn, Dung Tân gật đầu về phía hắn.

" Ngũ điện hạ." Hạ Thanh đi tới, " Sao lại rảnh tới đây?"

" Ta có một người bạn bảo ta giúp cậu ấy đặt một gian phòng chủ đề biển ở đây, ta đến rất trùng hợp, vừa vặn có phòng trống."

" Vậy thì tốt rồi, nếu như không có, có thể giúp Ngũ điện hạ điều chỉnh một chút, hẳn là sẽ có người nguyện ý cùng Ngũ điện hạ đổi."

" Cũng đừng, ta cũng không muốn giống Mục Liệu, ông chủ Hạ bận rộn, ta đi trước đây."

" Đi thong thả."

Nhìn theo Dung Tân rời đi, Hạ Thanh quay đầu nói với quản gia: " Gian phòng kia nhất định phải xử lý sạch sẽ thật tốt. "

" Được ạ, tiên sinh."

Dung Tân rời khỏi khách sạn Quang Diệu không lâu, gửi cho Tần Tinh Lan một tin nhắn: Tần Tinh Lan, ta là Dung Tân, ta có một số việc muốn nói với ngươi, là về Dung Hề, nếu ngươi cảm thấy hứng thú xin mời đến phòng 3022 của khách sạn Quang Diệu chờ ta.

Sau khi tin tức phát ra, trong lòng Dung Tân liền bắt đầu không nhịn được thấp thỏm.

Trực giác hắn cho rằng tin tức này đối với Tần Tinh Lan mà nói, tuyệt đối là rất hấp dẫn.

Nhưng đến tột cùng sẽ như thế nào, trong lòng hắn cũng không thập phần chắc chắn.

Tin tức phát ra, giống như đá chìm trong biển rộng, ngay khi Dung Tân cho rằng Tần Tinh Lan sẽ không trả lời hắn, thì nhận được câu trả lời từ Tần Tinh Lan: Được, chờ ta.

Thấy ba chữ này, Dung Tân nhảy dựng lên.

Quả nhiên chỉ cần dùng Dung Hề nói chuyện, liền đối với hắn hữu dụng.

Trong lòng Dung Tân lại dâng lên ghen tị, hắn tự nhủ mình không sao, qua đêm nay, giữa Tần Tinh Lan và Dung Hề sẽ xuất hiện vết nứt, khó có thể phục hồi như cũ, cho dù Tần Tinh Lan sau đó tỉnh lại, thì như thế nào, bọn họ đã gạo nấu thành cơm.

Muốn vứt bỏ cũng không dễ dàng như vậy.

Hạ quyết tâm tốt, Dung Tân ăn mặc đẹp một chút, liền xuất phát từ vương cung đi khách snaj Quang Diệu.

Lúc này màn đêm buông xuống, thời cơ đã đến.

Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ngay khi hắn thăm dò tiến vào phòng, đột nhiên bị một người mạnh mẽ cầm cổ tay nắm lấy đi vào, một giây sau cả người bị ấn ở trên cửa, hơi thở ẩm ướt dựa vào.

Dung Tân kinh hô một tiếng: " Nguyên soái ngươi đây là làm cái gì!"

Động tác trên tay đối phương hơi chùn, nhưng rất nhanh liền trở nên càng thêm lớn mật.

Mùi hương tản mát trong không khí càng thêm nồng đậm, làm cho đại não vốn trong trẻo của Dung Tân cũng trở nên choáng váng, cảm giác người phía sau nhiệt tình với hắn, Dung Tân trong lòng nhịn không được đắc ý, hương của mẫu phụ quả nhiên lợi hại, ngay cả Alpha tính cách như Tần Tinh Lan cũng không chống cự được.

" A… Nhẹ một chút, đừng nóng vội…"

Nghe thấy thanh âm của hắn, động tác của đối phương thật sự ôn nhu hơn rất nhiều.

Sau một đêm triền miên, đã đánh dấu hoàn toàn.

Dung Tân buổi sáng tỉnh lại, ỷ lại rụt vào lòng đối phương, theo bản năng đối với Alpha đánh dấu hắn tràn ngập ỷ lại.

Từ từ mở mắt ra, giây tiếp theo: " Ah! Ngươi là ai! "

Tiếng thét chói tai khiến đối phương đột nhiên bị dọa tỉnh.

Mục Liệu nhìn tiểu thư tính trước mắt dùng chăn bảo vệ mình, cũng giật mình: " Ngũ… Ngũ điện hạ?"

Dung Tân đá hắn xuống: " Làm thế nào ngươi có thể ở đây!" 

Hốc mắt đỏ hồng nhìn bốn phía, đây quả thật là phòng cảnh biển, hương liệu cháy hết là do hắn tự tay châm.

Nhưng vì sao người lại không phải Tần Tinh Lan?

Mục Liệu ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt mê man, bởi vì chuyện lần trước, hắn một mực ở nhà ngoan ngoãn, vừa được tự do hắn liền muốn thả lỏng một chút, hẹn tiểu thư tính trước kia ở chỗ này tính toán chơi đùa một chút, kết quả ai có thể nghĩ rằng hắn vừa mở mắt, tiểu thư tính biến thành Ngũ điện hạ!

" Ta không biết, ta không biết ta làm sao có thể ở đây, Ngũ điện hạ ngươi nghe ta giải thích, ta thật sự không biết, nếu ta biết là ngươi, cho ta một trăm lá gan ta cũng không dám làm như vậy!"

Dung Tân ý thức được gì đó, sắc mặt thoáng cái biến thành tái nhợt.

Vì dụ dỗ Tần Tinh Lan, hắn đã chuẩn bị tốt bị đánh dấu hoàn toàn, cho nên đêm qua hắn căn bản cũng không có nửa điểm phản kháng, thế nhưng người đánh dấu hắn lại không phải là Tần Tinh Lan.

Omega một khi được đánh dấu hoàn toàn là không thể xóa bỏ, và một khi mở khoang sinh, rất có thể sẽ mang thai.

" Đồ khốn, ta muốn giết ngươi!" Dung Tân nhào về phía Mục Liệu, Mục Liệu bị dọa nhất thời phát ra tiếng kêu sợ hãi.

" Mẹ nó ngươi đừng kêu nữa!"

" A a a a!!!!!"

Cốc cốc!

" Khách nhân có khỏe không, chúng ta giám sát bên này bên này có dị thường, xin mở cửa phối hợp kiểm tra."

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm, làm cho Dung Tân trên mặt mang theo khủng hoảng, tuyệt đối không thể cho người ta biết chuyện này, bằng không hắn liền xong rồi.

Mục Liệu cũng nghe thấy thanh âm ngoài cửa, đẩy Dung Tân trên người ra, nhặt chăn trên mặt đất che mình, dưới tiếng thét chói tai của Dung Tân mở cửa ra.

Dung Tân lui trên mặt đất nhìn người đi vào, trong nháy mắt che mặt thét chói tai: " Đừng nhìn, ra ngoài, ra ngoài!"

Người tiến vào hoàn toàn không nghĩ tới sẽ như vậy, nhất thời nói: " Xin lỗi, Ngũ điện hạ, không biết là ngài, chúng ta hiện tại rời đi."

Dứt lời, xoay người nhanh chóng rời khỏi phòng…

Mục Liệu đứng ở cửa quấn chăn, tuy rằng hắn cũng rất muốn cùng những người đó rời đi, nhưng hắn biết nếu hắn chạy ngay bây giờ, chỉ biết chết càng thảm.

Nhìn tiểu thư tính đang lui ở bên giường khóc lóc, nghĩ đến thân phận của đối phương, Mục Liệu trong lòng có vài phần đắc ý khó tả, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới mình có một ngày sẽ đánh dấu Ngũ điện hạ Đế quốc.

Vẫn là đánh dấu hoàn toàn, nói cách khác tiểu thưu tính này cho dù có không muốn thế nào, cũng đã là người của hắn.

" Điện hạ, Điện hạ ngài không sao chứ, bọn họ đi rồi, không có việc gì." Sau khi bình tĩnh lại, hắn thử đến gần Dung Tân.

Dung Tân đỏ mắt, nghe thấy lời nói của hắn, chán ghét nhìn hắn: " Sao ngươi còn không đi!"

Mục Liệu đã đi tới bên cạnh hắn: " Ngũ điện hạ chuyện đã như vậy, ta không thể bỏ mặc ngươi, không có bất kỳ Alpha nào có thể vứt bỏ Omega của mình, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ phụ trách."

Nghe thấy hắn coi mình là của hắn, Dung Tân khóc và nhào về phía hắn: " Ta không phải Omega của ngươi, ta không phải, ngươi im đi, im đi, tại sao là ngươi, tại sao là ngươi, hu hu!"

Mục Liệu bị Dung Tân không đau không ngứa đánh vài cái, thuận thế ôm người mềm nhũn vào trong ngực, khó tránh khỏi lại sinh lòng nhộn nhạo, chờ Dung Tân phản ứng lại, người lần nữa bị Mục Liệu đè xuống…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại