Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 70

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 70

Edit: Điềm Điềm

**********************

Chuyện Viện kiểm duyệt Dung Diễn giao cho Dung Đỉnh giám sát vừa truyền ra, rất nhiều người liền bắt đầu suy đoán, có phải Nhị điện hạ Dung Khải xử lý chuyện khảo hạch hương liệu sư khiến Bệ hạ không hài lòng hay không, sau đó dẫn đến tước đoạt quyền lợi của Dung Khải ở Viện kiểm duyệt, để cảnh cáo hắn.

Chỉ là cứ như vậy, làm cho rất nhiều người nhịn không được suy đoán dụng ý cụ thể của Dung Diễn.

Dù sao Dung Đỉnh là Beta duy nhất của hoàng gia vẫn không có cảm giác tồn tại.

Nguyên nhân cẩn thận ngẫm lại liền rất rõ ràng, có Đại điện hạ Nhị điện hạ hai Alpha gien cao cấp này ở phía trước, Beta hùng tính này còn có đất dụng võ gì nữa?

Không được coi trọng không phải là rất bình thường sao.

Chỉ là người từ trước đến nay không có cảm giác tồn tại, đột nhiên bị Dung Diễn đẩy ra, khó tránh khỏi sẽ khiến cho vài người chú ý.

Nhưng thứ nhiều người muốn xem, là thái độ của Dung Khải trong chuyện này.

Ngày nhận được tin tức, Dung Khải liền ở tẩm cung phát hỏa.

Hắn biết Dung Diễn sẽ vì chuyện khảo hạch của hương liệu sư mà trách tội hắn, nhưng không nghĩ tới sẽ để Dung Đỉnh trực tiếp đánh mặt hắn, đổi lại là Dung Thăng, hắn có lẽ còn sẽ không tức giận như vậy, nhưng thua một Beta vô dụng, cơn tức này của Dung Khải như thế nào cũng có chút nuốt không trôi.

Nhưng hết lần này tới lần khác càng là lúc hắn càng phải bình tĩnh.

Không thể làm ra chuyện không tương xứng với thân phận, dù sao hắn cũng là hoàng gia Nhị điện hạ, có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn hắn.

Dung Tân nghe được tin tức sau đó lập tức chạy tới chúc mừng Dung Đỉnh.

Dung Đỉnh cũng rất vui vẻ khi hắn lại đây, hai người cùng nhau nói chuyện, Dung Đỉnh phải đi Viện kiểm duyệt cùng Dung Khải bàn giao.

Dung Tân đưa gã đến cửa, dặn dò: " Tam ca ngươi đi qua vô luận Nhị ca nói cái gì ngươi đều nhịn một chút, đây là lần đầu tiên phụ vương giao cho ngươi chuyện trọng yếu như vậy, ngàn vạn lần phải nắm lấy cơ hội nha! "

Dung Đỉnh cười gật đầu: " Ta biết Ngũ đệ. "

" Ta yên tâm, Tam ca cố lên!"

Nhìn Dung Đỉnh ngồi xe rời đi, Dung Tân ôn hòa trong mắt biến mất, Dung Khải đối với hắn như vậy, Dung Đỉnh nếu có thể nắm lấy cơ hội bò lên, đối với hắn chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.

Sau khi đến Viện kiểm duyệt, Dung Đỉnh từ trên xe đi xuống, phụ trách đón tiếp là tùy thị: " Tam điện hạ, Nhị điện hạ chờ ngài. "

Dung Đỉnh gật gật đầu, thoạt nhìn ôn hòa, hoàn toàn không có loại uy áp mà Dung Khải thân là Alpha mang đến.

Làm cho tùy thị lần đầu tiên nhìn thấy gã nhịn không được nghĩ, Tam điện hạ quả thật nhu nhược như trong lời đồn.

Nhưng loại ý nghĩ này, hắn cũng chỉ dám ở trong lòng suy nghĩ một chút, trên mặt một chút cũng không dám lộ ra.

Dẫn Dung Đỉnh tiến vào phòng, liền nhìn thấy Dung Khải ngồi trên sô pha.

Dung Đỉnh sau khi đi vào tự nhiên kêu một tiếng: " Nhị ca. "

Dung Khải hướng người bên cạnh hắn phất phất tay, ý bảo bọn họ đi ra ngoài.

Mọi người thức thời rời đi, trong phòng chỉ còn lại Dung Đỉnh cùng hắn, Dung Khải đứng dậy: " Tam đệ thật giỏi tính kế a! "

Dung Đỉnh ngẩng đầu, con ngươi đen lộ ra vài phần luống cuống, tựa như không rõ lời này của hắn từ đâu mà đến.

Dung Khải cười nhạo một tiếng: " Biện pháp làm sáng tỏ của Dung Tân là ngươi nói cho nó biết đúng không? "

Bằng không dựa theo chỉ số thông minh của đệ đệ ngu xuẩn kia của hắn, làm sao có thể nghĩ đến dùng hiểu lầm vứt bỏ quan hệ.

Huống chi sau đó hắn điều tra qua tùy thị, ngày hôm đó bái phỏng tẩm cung Dung Tân, Dung Đỉnh rõ ràng đã đến sau khi hắn đi không lâu.

Dung Đỉnh nghe vậy giống như nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt nhất thời tái nhợt, sau đó mở miệng: " Nhị ca ta không có…"

" Không có gì, không có nịnh nọt nịnh hót, tả hữu phùng nguyên*?" Dung Khải không để cho gã giải thích xong, trực tiếp cắt ngang gã, " Ta ngược lại xem thường ngươi, trước kia chỉ cảm thấy ngươi là an phận hiểu chuyện, hiện tại xem ra là ta sai rồi, hiếu thuận mẫu phụ phụ vương, chiếu cố đệ đệ, sao ngươi không chiếu cố huynh trưởng ta một chút, hả?"

*Làm việc khéo léo, lấy lòng khắp nơi.

Dung Đỉnh mím môi, bộ dáng không biết giải thích thế nào.

Dung Khải thanh âm không ngừng, hiển nhiên sẽ không bởi vì Dung Đỉnh bày ra bộ dáng đáng thương, liền tha cho gã: " Hiện tại trong lòng ngươi có phải rất đắc ý hay không, phụ vương trách cứ ta, Dung Tân hận ta, nhưng hiện tại bọn họ đều thấy được ngươi tốt, Viện kiểm duyệt là chỗ đầu tiên, sau đó có thể còn có chỗ thứ hai, thứ ba hay không, Dung Đỉnh dã tâm của ngươi cũng không nhỏ nha?"

" Không phải, Nhị ca ta không có, Viện kiểm duyệt không phải là thứ ta muốn, nếu ngươi không vui, ta hiện tại có thể cự tuyệt phụ vương…"

" Cự tuyệt, ngươi làm gì phải cự tuyệt, có phải lại muốn diễn một mánh khóe ta khi dễ ngươi hay không, đến lúc đó phụ vương chỉ càng chán ghét ta!"

" Nhị ca ta không có, ta thật không có nghĩ như vậy, ta cho tới bây giờ so ra kém ngươi, cho nên cho tới bây giờ ta chưa từng nghĩ tới cùng ngươi tranh đoạt cái gì."

Dung Đỉnh đỏ hốc mắt, bộ dạng uất ức bị dọa sợ, sắp khóc ra.

Dung Khải nhìn gã như vậy, tâm khí rốt cục thuận theo không ít.

Rốt cuộc là một phế vật, hắn kiêng kỵ gã cái gì, bất quá là mấy câu, liền dọa thành như vậy, khó coi chết đi.

" Được rồi, ngươi còn định khóc một hồi sao, lau nước mắt của ngươi đi."

Dung Đỉnh vội vàng sờ mặt, không dám hé răng đứng ở một bên, giống như tùy thời chờ trách mắng

Dung Khải ngồi xuống: " Nếu phụ vương giao Viện kiểm duyệt cho ngươi quản lý, ngươi liền hết sức mà làm cho tốt đi, nghe thấy không?"

" Đã nghe thấy Nhị ca."

" Ừm."

Dung Khải trong lòng cười lạnh, Dung Diễn không phải ngại hắn phế vật sao, hắn ngược lại muốn nhìn Dung Đỉnh tiếp nhận Viện kiểm duyệt lại có thể làm ra đại sự gì.

Sau khi Dung Khải rời đi, Dung Đỉnh dỡ bỏ vẻ mặt nhu nhược, ngồi xuống, con ngươi đen lẳng lặng đảo qua từng ngóc ngách của văn phòng này.

Khóe môi nhịn không được nhếch lên.

Để cho người phía dưới đem vụ án đang xét xử của Viện kiểm tra lấy ra xem qua.

Dung Đỉnh bộ dạng này, thật giống như muốn làm ra một ít công lao.

Tin tức Dung Đỉnh thay Dung Khải thành giám sát Viện kiểm duyệt rất nhanh truyền khắp Đế quốc.

Cảnh Trực lật qua thư vừa nhận được trong tay, nhịn không được hỏi Tần Tinh Lan: " Nguyên soái đại nhân, Tam điện hạ tiếp nhận chuyện Viện kiểm duyệt, ngài có ý kiến gì không?"

" Không có." Tần Tinh Lan trả lời dứt khoát lưu loát, thậm chí ngay cả do dự cũng không có.

Cảnh Trực ngước mắt nhìn về phía hắn: " Ngài thật sự không có một chút ý nghĩ nào sao, Nhị điện hạ tiếp nhận Viện kiểm duyệt tới nay, tuy rằng không làm ra chút thành tích gì, nhưng coi như cũng được, Bệ hạ đột nhiên bởi vì chuyện khảo hạch hương liệu sư mà bỏ quyền lợi của hắn, ngài không cảm thấy trong này có cái gì…"

Tần Tinh Lan ngay cả mí mắt cũng không nâng thêm một chút: " Có quan hệ gì với cậu và tôi?"

" Nói là nói như vậy, nhưng dù sao cũng có chút tò mò, anh thật sự một chút cũng không tò mò sao, theo lý thuyết Nhị điện hạ trong chuyện này, mới là người bị hại, rõ ràng là bị Ngũ điện hạ lừa gạt, nhưng người bị phạt lại là hắn, anh nói Bệ hạ có phải cố ý dùng Tam điện hạ chèn ép hắn hay không?"

" Nói đến Ngũ điện hạ, sự tình điều tra thế nào?" Tần Tinh Lan đột nhiên xen vào đề tài, Cảnh Trực sửng sốt trong chớp mắt, bất chợt nhớ tới: " Tôi vừa muốn nói, hộp thư công cộng của quân khu hôm nay nhận được một phần tư liệu nặc danh, bên trong anh đoán là cái gì?"

Tần Tinh Lan không phối hợp với anh, chỉ dùng ánh mắt màu xanh biếc nhìn anh.

Cảnh Trực sờ sờ mũi cười nói: " Bên trong là biên bản giao dịch của Ngũ điện hạ mua hương liệu ở Hắc thành."

" Chỉ là một bản ghi chép giao dịch có thể nói rõ cái gì?" Ngữ khí Tần Tinh Lan không có gì phập phồng.

Cảnh Trực cho rằng hắn thật sự không rõ, lập tức giải thích: " Anh sẽ không thật sự không nghĩ tới chứ, giao dịch ghi chép, trong quá trình khảo hạch hương liệu sư đột nhiên mua hương liệu trong cửa hàng Đào Hoa Viên, lại đi loại địa phương như Hắc thành để mua, một viên hương liệu cấp thấp cần 500 vạn, Ngũ điện hạ mua ba viên, một 1500 vạn, hắn là Omega vẫn chưa lập gia đình, tiêu nhiều tiền như vậy, lại gấp gáp như vậy, mục đích của hắn là gì, còn chưa đủ rõ ràng sao, cho dù phần chứng cớ này đập không chết hắn, chúng ta cũng có thể dùng phần chứng cớ này, triệu hắn đến hỏi, không phải sao?"

" Nếu cậu đã suy nghĩ rõ ràng, vậy chuyện này để cậu đi làm đi."

Cảnh Trực: “……."

Anh có phải là rơi xuống hố lần nữa không?

Tin tức Ngũ điện hạ từ Hắc thành tiêu 1500 vạn, dùng tốc độ cực nhanh đưa ra ánh sáng, khu đẩy nhất thời lại náo nhiệt ——

[ 1500 vạn, có phải là nhầm lẫn hay không, 150 vạn tôi cảm thấy còn có thể tin một chút! ]

[ Mẹ nó, hương liệu trong cửa hàng Đào Hoa Viên của Đào thái thái chỉ bán 3 vạn! ]

[ Hắc thành quả nhiên đen, bất quá Ngũ điện hạ cũng thật có tiền a, 1500 vạn mua ba viên, một quả hương liệu giá bán có 3 vạn, hắn sốt ruột như vậy vì cái gì? ]

[ Tiêu nhiều tiền như vậy, lại là trong thời gian khảo hạch hương liệu sư, Ngũ điện hạ còn dám nói đây là hiểu lầm sao? ]

[ Nguyên soái các hạ quả nhiên hiệu suất tốt, nhanh như vậy liền nắm giữ đầy đủ chứng cứ! ]

[ Hình như nói là một người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi báo cáo, tôi đối với vị người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi này tràn ngập lòng hiếu kỳ vô hạn! ]

[ Loại người tốt việc tốt không lưu danh này, đáng giá khen ngợi! ]

[ Ha ha, có phần chứng cớ này, quân khu trực tiếp thẩm vấn Ngũ điện hạ cũng được, ngồi chờ kết quả! ]

……

Dung Tân cảm thấy mình hoàn toàn không lưu lại chứng cớ gì, nhìn thông báo thẩm vấn của Thượng tướng khu 3 đang đứng trong tẩm cung của hắn lúc này, sắc mặt xám xịt.

" Ngũ điện hạ xin chuẩn bị một chút đi."

Cảnh Trực nhìn Omega trước mắt, trong lòng cũng không có bao nhiêu không đành lòng, anh rất rõ ràng, đối với Dung Tân đồng tình là vô nghĩa, bởi vì hành động của hắn hoàn toàn không đáng đồng tình.

" Ta muốn gặp phụ vương!" Dung Tân đỏ hốc mắt, vẻ mặt các ngươi không thể cứ như vậy dẫn ta đi.

Cảnh Trực không sợ hắn náo loạn, người cự tuyệt thẩm vấn anh thấy nhiều rồi.

" Ngũ điện hạ loại thời điểm này, cũng đừng để Bệ hạ xấu hổ, chúng ta lặng lẽ đến, ngài cũng lặng lẽ đi theo chúng ta, giữ mặt mũi cho nhau, ngài nói xem không tốt sao?"

" Ta đã giải thích qua, đây chính là hiểu lầm, các ngươi không thể bởi vì một phần chứng cớ như vậy, liền nói ta gian lận!"

" Là không thể, cho nên mới cần Ngũ điện hạ phối hợp với chúng ta, ngài hiện tại như vậy, làm cho ta cảm thấy ngài ngược lại đang chột dạ."

Ánh mắt Cảnh Trực đột nhiên trở nên sắc bén, loại tướng sĩ từng ra chiến trường như anh, trải qua chém giết, đâu phải loại hoa nuôi trong nhà kính như Dung Tân này có khả năng chịu đựng.

Lập tức không nói nên lời.

Quá trình bắt giữ sau đó diễn ra rất suôn sẻ.

Dung Khải nghe được tin Dung Tân ở tẩm cung bị Thượng tướng khu 3 mang đi, nhếch khóe môi lộ ra cười lạnh, mở miệng hỏi tùy thị: " Phụ vương bên kia có thái độ gì? "

" Chỗ Bệ hạ không có bất kỳ động tĩnh gì, hình như là ngầm đồng ý."

" Trong tay người ta có chứng cớ giao dịch của Ngũ đệ, dẫn hắn đi hỏi thật sự là quá bình thường, phụ vương loại thời điểm này nếu ngăn trở, ngược lại có vẻ chột dạ, hắn tự nhiên cái gì cũng sẽ không làm."

" Nhưng vạn nhất Ngũ đệ ở bên kia chịu không nổi áp lực, nói cái gì…"

" Vậy cùng ta lại có quan hệ gì đâu, huống chi cho dù nói, sự tình thật sự là hắn làm, lần này ta ngược lại muốn trả lại hắn."

Dung Khải vẻ mặt muốn cùng Dung Tân tính toán, làm cho tùy thị đứng ở bên cạnh không dám ngẩng đầu.

Lúc này Dung Đỉnh xử lý sự tình ở Viện kiểm duyệt xa xôi, nghe nói chuyện này, cũng chỉ là ngắn ngủi kinh ngạc trong chớp mắt, liền trôi qua, gã thậm chí ngay cả quá trình cụ thể cũng không hỏi một câu, mà là nói với phía dưới: " Sau bữa trưa, ta muốn gặp An Liệt Ninh."

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại