Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 68
Edit: Điềm Điềm
**********************
Sau khi nhận xong các hương liệu hoàn chỉnh để xác nhận tư cách do thí sinh nộp, Công hội hương liệu sư đã nhanh chóng triển khai thẩm định tư cách.
Đối với khảo hạch hương liệu sư năm mới, tất cả mọi người đều rất coi trọng.
Đây là chuyện vì Đế quốc tìm kiếm nhân tài ưu tú, là chuyện có ích cho Đế quốc cùng với công chúng, tất cả mọi người đều đầu tập trung đến 200% nhiệt tình.
Bởi vì Omega tham gia khảo hạch phân bố trong phạm vi tinh vực toàn Đế quốc, nhân số rất đông.
Cần hương liệu sư làm thêm giờ để xem xét trình độ.
Khi nhân thủ không đủ, Lý Ân và Lâm Uyên cũng sẽ không nhàn rỗi.
Đột nhiên cửa phòng khép hờ bị đẩy ra, một hương liệu sư Omega trẻ tuổi chạy vào, trên trán đầy mồ hôi, đôi mắt đen lại trong suốt: " Hội trưởng, Lâm lão sư, các ngài mau đến xem một chút. "
" Có chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy?" Lý Ân nhìn người hoảng hốt chạy vào, đứng lên hỏi.
" Ngài nên tự mình đi xem một chút đi, nói không được, tôi… chúng tôi cũng không chắc chắn. "
Nghe Omega nhỏ nói xong, Lâm Uyên đứng lên, trên mặt mang theo vài phần hứng thú: " Xem ra là có hương liệu bất ngờ xuất hiện? "
Những lời này của y vừa dứt, trên mặt Omega nhỏ hiện ra vẻ mặt cổ quái.
Hội trường kiểm duyệt vốn yên tĩnh, lúc này ồn ào một mảnh, không biết là ai hét lên: " Đừng ồn ào nữa, hội trưởng và Lâm lão sư đến rồi."
Hội trường lập tức trở nên yên tĩnh, đám người vốn vây quanh tản ra.
Lý Ân và Lâm Uyên đi theo phía sau Omega nhỏ bước nhanh tới.
Chú ý tới bàn làm việc lộn xộn, hương liệu tản ra, Omega nhỏ xoay người nói: " Hội trưởng Lâm lão sư, vừa rồi khi tôi kiểm tra cho hương liệu này, phát hiện nó có độ tinh khiết lên tới 95%, tôi không dám xác định, lại tìm những người khác làm bài kiểm tra riêng biệt, kết quả của chúng tôi đều là 95%."
Dứt lời, hội trường rộng lớn lúc này yên tĩnh lại chỉ còn tiếng hô hấp.
Lý Ân cùng Lâm Uyên liếc nhau, đều là từ trong mắt nhau thấy được kinh ngạc.
Lâm Uyên cố gắng đè nén rung động trong lòng, đưa tay cầm lấy tư liệu trên bàn, trên cùng chính là tờ thông tin người nộp hương liệu này.
Trong cột tên rõ ràng viết hai từ: Dung Tân
Dung là quốc họ của hoàng gia Đế quốc, không tồn tại người giả mạo Ngũ điện hạ.
Hai chữ này làm cho Lý Ân cùng Lâm Uyên đều theo bản năng nhíu mày.
" Chuyện này tôi biết rồi, tôi và lâm Uyên lão sư sẽ làm thêm kiểm tra, mọi người tiếp tục làm việc đi."
" Vậy đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Ngũ điện hạ cũng có thể chế tác ra hương liệu trị liệu thời kỳ xao động?"
" Tôi không nhớ là có nghe nói Omega vương thất có thiên phú?"
" Có phải cậu nhớ lầm hay không, người có thiên phú không phải là Omega vương thất, là tiền Vương hậu chứ, muốn nói người có thiên phú xác suất lớn nhất cũng nên là Tứ điện hạ, đáng tiếc…"
" Quên đi đừng thảo luận, mau làm việc đi."
" Tan đi."
Trong tiếng bàn tán, Lý Ân và Lâm Uyên trở lại văn phòng.
Hương liệu được thu lại đặt ở giữa bàn hai người.
Giờ khắc này hai người ai cũng không có mở miệng, sắc mặt lại nhất trí khó coi.
Cuối cùng vẫn là Lâm Uyên phá vỡ sự im lặng đầu tiên: " Bây giờ cậu nghĩ sao? "
" Kẻ vô sỉ, đồ trộm cướp!"
Nghe bạn cũ dùng sức lớn mắng ra hai câu này, Lâm Uyên có chút dở khóc dở cười, rồi lại vô tâm nói giỡn, bởi vì y cũng muốn mắng người.
" Trước tiên cần chứng cứ." trong lòng bọn họ rất rõ ràng, loại thời điểm này càng cẩn thận càng tốt.
Lý Ân gật đầu: " Tôi có hương liệu trong cửa hàng của cậu ấy, tôi tìm đến chúng ta xem một chút. "
" Được." Lý Ân mở tủ ra, tìm ra hương liệu hắn cẩn thận cất giữ.
Lâm Uyên nhìn hắn luyến tiếc lấy ra một hộp, nhịn không được nói: " Cậu đây là tích lũy bao nhiêu rồi? "
Lý Ân cẩn thận khép tủ lại, liếc mắt nhìn Lâm Uyên một cái: " Đừng kinh ngạc như vậy, kinh ngạc làm cái gì, nói giống như chính cậu không vậy đó. "
Một câu khiến Lâm Uyên nghẹn lời, gật gật đầu: " Được, ở điểm này hai chúng ta thật đúng là không ai có thể chê cười ai, nhanh mở cái hộp ra."
" Gấp như vậy làm cái gì, lúc này phải giữ gìn nguyên vẹn, lỡ phá hỏng thì làm sao bây giờ." Lý Ân thật cẩn thận mở cái hộp ra, lộ ra hương liệu màu đỏ bên trong, một mùi hoa tường vi ngọt ngào phiêu tán ra.
Lý Ân cùng Lâm Uyên nhất thời cười rộ lên: " Mặc kệ bao nhiêu lần, mùi vị này vừa xuất hiện, tâm tình của tôi liền được thả lỏng như chưa từng có. "
" Ừm, cậu nói không sai." Lý Ân gật đầu phụ họa cũng là vẻ mặt sung sướng.
" Mau nhìn xem, trên cái này có dấu hiệu gì không."
Lý Ân cẩn thận lật hương liệu trong tay lại, xoay chuyển nhìn qua một lần, cuối cùng lắc đầu: " Không có. "
" Cấu ấy sẽ không bất cẩn thận như vậy chứ?"
Lâm Uyên không tin đem hương liệu trong tay hắn lấy tới, chính mình lại tìm một lần nữa, sự thật chứng minh là cái gì cũng không có.
Hai người liếc nhau, cũng có chút không thể tin được.
" Hỏi một chút đi." Lý Ân cảm thấy cuối cùng cũng chỉ còn lại một con đường để đi.
Lâm Uyên gật đầu.
Dung Hề nhận được tin tức của Lý Ân, còn tưởng rằng đối phương trong quá trình sao chép hương liệu của cậu xảy ra vấn đề gì.
Kết quả mở tin tức thì thấy: [ Xin chào Đào Tử, mạo muội quấy rầy một chút, hương liệu này có phải là một trong những chế phẩm của cậu không?
[Hình ảnh]
Dung Hề khẽ nhíu mày, trong ảnh là một viên hương liệu đặt trên một cái bàn sạch sẽ, hương liệu màu xanh lá cây, nếu như cậu nhớ không lầm thì hẳn là hương trà.
Lý Ân hỏi cậu câu hỏi này trong lần kiểm tra tư cách nhận định đầu tiên của hương liệu sư?
Dung Hề: [ Hai bên trái và phải của hương liệu nếu cắt bỏ năm cm, có thể nhìn thấy chữ. ]
Lý Ân nhận được hồi âm của Dung Hề lập tức bảo Lâm Uyên lấy dao, dựa theo Dung Hề nói, ở hai bên hương liệu trái phải khoảng năm cm cắt xuống, nhất thời ba chữ " Đào Hoa Viên" xuất hiện trước mắt bọn họ.
Logo này ẩn sâu thực sự!
Nếu không phải Dung Hề chủ động mở miệng nói cho bọn họ biết, ai có thể nghĩ đến dấu hiệu sẽ giấu ở bên trong hương liệu có vị trí chính xác.
Dấu hiệu này về cơ bản có thể xác định được có người làm việc không nên làm.
Lý Ân cùng Lâm Uyên liếc nhau, vẻ mặt hai người càng thêm khó coi.
" Quả thực rớt giá!"
Lâm Uyên giận dữ quát một tiếng!
Lý Ân đem hương liệu cất đi: " Chuyện này tôi sẽ chuẩn bị hai phần giải thích, một phần giao cho Nhị điện hạ, phần còn lại giao cho Nguyên soái quân khu. "
Hắn không nói nguyên nhân, nhưng Lâm Uyên rất đồng ý hắn làm như vậy, cho dù hoàng thất không làm gì, quân khu bên này cũng có thể nhúng tay vào.
Dung Hề thấy Lý Ân không trả lời nữa, trong lòng tuy rằng rõ ràng biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Cậu tin tưởng dựa theo nhân phẩm của Lý Ân và Lâm Uyên sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng.
……
Ba ngày trôi qua kể từ ngày nộp hồ sơ đã hoàn thành việc xem xét nhận định tư cách hương liệu, Dung Tân trong lòng cũng càng thêm chờ mong, luôn cảm thấy rất nhanh sẽ có người đến phỏng vấn, tin tức hắn chế tác hương liệu có thể chữa khỏi thời kỳ xao động, rất nhanh sẽ truyền đến đường lớn ngõ nhỏ của Đế quốc, đến lúc đó hắn không chỉ là Omega tôn quý nhất toàn Đế quốc, hắn còn là hương liệu sư lợi hại nhất toàn Đế quốc.
Chỉ nghĩ về nó là thấy vui mừng.
Nhưng đã qua ba ngày, vì sao vẫn không có người tìm hắn?
Hắn có cần chủ động hỏi một chút hay không.
Trong lòng đang do dự, liền thấy tùy thị trưởng đi vào, phía sau còn có Nhị điện hạ Dung Khải.
Đột nhiên thấy Dung Khải đến tẩm cung của hắn, Dung Tân sửng sốt một chút, sau đó cười đứng lên nghênh đón: " Nhị ca sao có thời gian tới đây… A…"
Bất thình lình bị một cái tát, Dung Tân choáng váng, nghiêng đầu, má trắng nõn đỏ lên từ mắt phải, cuối cùng phản chiếu ra một dấu tay vô cùng rõ ràng.
Tùy thị trưởng đứng ở một bên trong lòng run rẩy, nhưng ngại Dung Khải ở chỗ này, do dự không dám tiến lên.
Chỉ là yên lặng đứng ở một bên, mắt nhìn mũi mũi nhìn chân, giảm bớt cảm giác tồn tại.
" Nhị ca, ngươi đây là… A…" Thật vất vả mới tìm được thanh âm của mình từ kinh ngạc, vừa mới mở miệng, một cái tát lại rơi xuống.
Cứ như vậy, thêm một bên bị tát ngược lại phi thường cân đối.
Trên mặt nóng rát đau đớn, trong miệng lại tràn ra mùi máu tươi, Dung Tân không thể tin được nhìn Dung Khải đánh người không nói một câu, vành mắt đỏ lên: " Nhị ca, hôm nay ngươi phải giải thích rõ ràng, không thôi ngươi và ta không xong đâu! "
" Ta không xong, ngươi có biết ta hiện tại hận không thể bóp chết ngươi hay không!" Dung Khải ngoan độc trừng mắt nhìn hắn, thật sự hận không thể sau một khắc liền bóp chết hắn.
Dung Tân trong lòng run lên, rất nhanh chớp chớp mắt, trong đầu cố gắng nhớ lại mình rốt cuộc đắc tội hắn ở nơi nào.
Đáng tiếc suy nghĩ một vòng cũng không nghĩ ra: " Ngươi phát bệnh thần kinh hả, ta đắc tội ngươi ở đâu, ngươi đi lên liền đánh người, ta nói cho ngươi biết Dung Khải, chuyện ngươi đánh ta, ta nhất định sẽ nói cho phụ vương biết. "
" Ngươi đi đi, để ta xem phụ vương biết ngươi giả mạo người khác tham gia khảo hạch hương liệu sư, hắn sẽ xử trí ngươi như thế nào, đồ không biết xấu hổ!"
**********************
**********************
Sau khi nhận xong các hương liệu hoàn chỉnh để xác nhận tư cách do thí sinh nộp, Công hội hương liệu sư đã nhanh chóng triển khai thẩm định tư cách.
Đối với khảo hạch hương liệu sư năm mới, tất cả mọi người đều rất coi trọng.
Đây là chuyện vì Đế quốc tìm kiếm nhân tài ưu tú, là chuyện có ích cho Đế quốc cùng với công chúng, tất cả mọi người đều đầu tập trung đến 200% nhiệt tình.
Bởi vì Omega tham gia khảo hạch phân bố trong phạm vi tinh vực toàn Đế quốc, nhân số rất đông.
Cần hương liệu sư làm thêm giờ để xem xét trình độ.
Khi nhân thủ không đủ, Lý Ân và Lâm Uyên cũng sẽ không nhàn rỗi.
Đột nhiên cửa phòng khép hờ bị đẩy ra, một hương liệu sư Omega trẻ tuổi chạy vào, trên trán đầy mồ hôi, đôi mắt đen lại trong suốt: " Hội trưởng, Lâm lão sư, các ngài mau đến xem một chút. "
" Có chuyện gì vậy, có chuyện gì vậy?" Lý Ân nhìn người hoảng hốt chạy vào, đứng lên hỏi.
" Ngài nên tự mình đi xem một chút đi, nói không được, tôi… chúng tôi cũng không chắc chắn. "
Nghe Omega nhỏ nói xong, Lâm Uyên đứng lên, trên mặt mang theo vài phần hứng thú: " Xem ra là có hương liệu bất ngờ xuất hiện? "
Những lời này của y vừa dứt, trên mặt Omega nhỏ hiện ra vẻ mặt cổ quái.
Hội trường kiểm duyệt vốn yên tĩnh, lúc này ồn ào một mảnh, không biết là ai hét lên: " Đừng ồn ào nữa, hội trưởng và Lâm lão sư đến rồi."
Hội trường lập tức trở nên yên tĩnh, đám người vốn vây quanh tản ra.
Lý Ân và Lâm Uyên đi theo phía sau Omega nhỏ bước nhanh tới.
Chú ý tới bàn làm việc lộn xộn, hương liệu tản ra, Omega nhỏ xoay người nói: " Hội trưởng Lâm lão sư, vừa rồi khi tôi kiểm tra cho hương liệu này, phát hiện nó có độ tinh khiết lên tới 95%, tôi không dám xác định, lại tìm những người khác làm bài kiểm tra riêng biệt, kết quả của chúng tôi đều là 95%."
Dứt lời, hội trường rộng lớn lúc này yên tĩnh lại chỉ còn tiếng hô hấp.
Lý Ân cùng Lâm Uyên liếc nhau, đều là từ trong mắt nhau thấy được kinh ngạc.
Lâm Uyên cố gắng đè nén rung động trong lòng, đưa tay cầm lấy tư liệu trên bàn, trên cùng chính là tờ thông tin người nộp hương liệu này.
Trong cột tên rõ ràng viết hai từ: Dung Tân
Dung là quốc họ của hoàng gia Đế quốc, không tồn tại người giả mạo Ngũ điện hạ.
Hai chữ này làm cho Lý Ân cùng Lâm Uyên đều theo bản năng nhíu mày.
" Chuyện này tôi biết rồi, tôi và lâm Uyên lão sư sẽ làm thêm kiểm tra, mọi người tiếp tục làm việc đi."
" Vậy đây đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Ngũ điện hạ cũng có thể chế tác ra hương liệu trị liệu thời kỳ xao động?"
" Tôi không nhớ là có nghe nói Omega vương thất có thiên phú?"
" Có phải cậu nhớ lầm hay không, người có thiên phú không phải là Omega vương thất, là tiền Vương hậu chứ, muốn nói người có thiên phú xác suất lớn nhất cũng nên là Tứ điện hạ, đáng tiếc…"
" Quên đi đừng thảo luận, mau làm việc đi."
" Tan đi."
Trong tiếng bàn tán, Lý Ân và Lâm Uyên trở lại văn phòng.
Hương liệu được thu lại đặt ở giữa bàn hai người.
Giờ khắc này hai người ai cũng không có mở miệng, sắc mặt lại nhất trí khó coi.
Cuối cùng vẫn là Lâm Uyên phá vỡ sự im lặng đầu tiên: " Bây giờ cậu nghĩ sao? "
" Kẻ vô sỉ, đồ trộm cướp!"
Nghe bạn cũ dùng sức lớn mắng ra hai câu này, Lâm Uyên có chút dở khóc dở cười, rồi lại vô tâm nói giỡn, bởi vì y cũng muốn mắng người.
" Trước tiên cần chứng cứ." trong lòng bọn họ rất rõ ràng, loại thời điểm này càng cẩn thận càng tốt.
Lý Ân gật đầu: " Tôi có hương liệu trong cửa hàng của cậu ấy, tôi tìm đến chúng ta xem một chút. "
" Được." Lý Ân mở tủ ra, tìm ra hương liệu hắn cẩn thận cất giữ.
Lâm Uyên nhìn hắn luyến tiếc lấy ra một hộp, nhịn không được nói: " Cậu đây là tích lũy bao nhiêu rồi? "
Lý Ân cẩn thận khép tủ lại, liếc mắt nhìn Lâm Uyên một cái: " Đừng kinh ngạc như vậy, kinh ngạc làm cái gì, nói giống như chính cậu không vậy đó. "
Một câu khiến Lâm Uyên nghẹn lời, gật gật đầu: " Được, ở điểm này hai chúng ta thật đúng là không ai có thể chê cười ai, nhanh mở cái hộp ra."
" Gấp như vậy làm cái gì, lúc này phải giữ gìn nguyên vẹn, lỡ phá hỏng thì làm sao bây giờ." Lý Ân thật cẩn thận mở cái hộp ra, lộ ra hương liệu màu đỏ bên trong, một mùi hoa tường vi ngọt ngào phiêu tán ra.
Lý Ân cùng Lâm Uyên nhất thời cười rộ lên: " Mặc kệ bao nhiêu lần, mùi vị này vừa xuất hiện, tâm tình của tôi liền được thả lỏng như chưa từng có. "
" Ừm, cậu nói không sai." Lý Ân gật đầu phụ họa cũng là vẻ mặt sung sướng.
" Mau nhìn xem, trên cái này có dấu hiệu gì không."
Lý Ân cẩn thận lật hương liệu trong tay lại, xoay chuyển nhìn qua một lần, cuối cùng lắc đầu: " Không có. "
" Cấu ấy sẽ không bất cẩn thận như vậy chứ?"
Lâm Uyên không tin đem hương liệu trong tay hắn lấy tới, chính mình lại tìm một lần nữa, sự thật chứng minh là cái gì cũng không có.
Hai người liếc nhau, cũng có chút không thể tin được.
" Hỏi một chút đi." Lý Ân cảm thấy cuối cùng cũng chỉ còn lại một con đường để đi.
Lâm Uyên gật đầu.
Dung Hề nhận được tin tức của Lý Ân, còn tưởng rằng đối phương trong quá trình sao chép hương liệu của cậu xảy ra vấn đề gì.
Kết quả mở tin tức thì thấy: [ Xin chào Đào Tử, mạo muội quấy rầy một chút, hương liệu này có phải là một trong những chế phẩm của cậu không?
[Hình ảnh]
Dung Hề khẽ nhíu mày, trong ảnh là một viên hương liệu đặt trên một cái bàn sạch sẽ, hương liệu màu xanh lá cây, nếu như cậu nhớ không lầm thì hẳn là hương trà.
Lý Ân hỏi cậu câu hỏi này trong lần kiểm tra tư cách nhận định đầu tiên của hương liệu sư?
Dung Hề: [ Hai bên trái và phải của hương liệu nếu cắt bỏ năm cm, có thể nhìn thấy chữ. ]
Lý Ân nhận được hồi âm của Dung Hề lập tức bảo Lâm Uyên lấy dao, dựa theo Dung Hề nói, ở hai bên hương liệu trái phải khoảng năm cm cắt xuống, nhất thời ba chữ " Đào Hoa Viên" xuất hiện trước mắt bọn họ.
Logo này ẩn sâu thực sự!
Nếu không phải Dung Hề chủ động mở miệng nói cho bọn họ biết, ai có thể nghĩ đến dấu hiệu sẽ giấu ở bên trong hương liệu có vị trí chính xác.
Dấu hiệu này về cơ bản có thể xác định được có người làm việc không nên làm.
Lý Ân cùng Lâm Uyên liếc nhau, vẻ mặt hai người càng thêm khó coi.
" Quả thực rớt giá!"
Lâm Uyên giận dữ quát một tiếng!
Lý Ân đem hương liệu cất đi: " Chuyện này tôi sẽ chuẩn bị hai phần giải thích, một phần giao cho Nhị điện hạ, phần còn lại giao cho Nguyên soái quân khu. "
Hắn không nói nguyên nhân, nhưng Lâm Uyên rất đồng ý hắn làm như vậy, cho dù hoàng thất không làm gì, quân khu bên này cũng có thể nhúng tay vào.
Dung Hề thấy Lý Ân không trả lời nữa, trong lòng tuy rằng rõ ràng biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Cậu tin tưởng dựa theo nhân phẩm của Lý Ân và Lâm Uyên sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng.
……
Ba ngày trôi qua kể từ ngày nộp hồ sơ đã hoàn thành việc xem xét nhận định tư cách hương liệu, Dung Tân trong lòng cũng càng thêm chờ mong, luôn cảm thấy rất nhanh sẽ có người đến phỏng vấn, tin tức hắn chế tác hương liệu có thể chữa khỏi thời kỳ xao động, rất nhanh sẽ truyền đến đường lớn ngõ nhỏ của Đế quốc, đến lúc đó hắn không chỉ là Omega tôn quý nhất toàn Đế quốc, hắn còn là hương liệu sư lợi hại nhất toàn Đế quốc.
Chỉ nghĩ về nó là thấy vui mừng.
Nhưng đã qua ba ngày, vì sao vẫn không có người tìm hắn?
Hắn có cần chủ động hỏi một chút hay không.
Trong lòng đang do dự, liền thấy tùy thị trưởng đi vào, phía sau còn có Nhị điện hạ Dung Khải.
Đột nhiên thấy Dung Khải đến tẩm cung của hắn, Dung Tân sửng sốt một chút, sau đó cười đứng lên nghênh đón: " Nhị ca sao có thời gian tới đây… A…"
Bất thình lình bị một cái tát, Dung Tân choáng váng, nghiêng đầu, má trắng nõn đỏ lên từ mắt phải, cuối cùng phản chiếu ra một dấu tay vô cùng rõ ràng.
Tùy thị trưởng đứng ở một bên trong lòng run rẩy, nhưng ngại Dung Khải ở chỗ này, do dự không dám tiến lên.
Chỉ là yên lặng đứng ở một bên, mắt nhìn mũi mũi nhìn chân, giảm bớt cảm giác tồn tại.
" Nhị ca, ngươi đây là… A…" Thật vất vả mới tìm được thanh âm của mình từ kinh ngạc, vừa mới mở miệng, một cái tát lại rơi xuống.
Cứ như vậy, thêm một bên bị tát ngược lại phi thường cân đối.
Trên mặt nóng rát đau đớn, trong miệng lại tràn ra mùi máu tươi, Dung Tân không thể tin được nhìn Dung Khải đánh người không nói một câu, vành mắt đỏ lên: " Nhị ca, hôm nay ngươi phải giải thích rõ ràng, không thôi ngươi và ta không xong đâu! "
" Ta không xong, ngươi có biết ta hiện tại hận không thể bóp chết ngươi hay không!" Dung Khải ngoan độc trừng mắt nhìn hắn, thật sự hận không thể sau một khắc liền bóp chết hắn.
Dung Tân trong lòng run lên, rất nhanh chớp chớp mắt, trong đầu cố gắng nhớ lại mình rốt cuộc đắc tội hắn ở nơi nào.
Đáng tiếc suy nghĩ một vòng cũng không nghĩ ra: " Ngươi phát bệnh thần kinh hả, ta đắc tội ngươi ở đâu, ngươi đi lên liền đánh người, ta nói cho ngươi biết Dung Khải, chuyện ngươi đánh ta, ta nhất định sẽ nói cho phụ vương biết. "
" Ngươi đi đi, để ta xem phụ vương biết ngươi giả mạo người khác tham gia khảo hạch hương liệu sư, hắn sẽ xử trí ngươi như thế nào, đồ không biết xấu hổ!"
**********************
Tác giả :
Hôi Kiếm Như Vũ