Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 66

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 66

Edit: Điềm Điềm

**********************

Sau khi nhận được tin tức từ Thích Vụ, Dung Thăng trở về vẫn luôn cân nhắc thân phận Q, thông qua phỏng đoán của hắn, càng cảm thấy Q này hiềm nghi lớn nhất là Dung Khải.

Bởi vì bất luận phân tích từ góc độ nào, chỉ cần hắn biến mất, Dung Khải đều là người trực tiếp được lợi.

Chỉ là làm cho hắn thật không ngờ chính là, Dung Khải không biết từ lúc nào lại có thể gạt được tất cả mọi người xây dựng ra một đội quân được huấn luyện bài bản như vậy.

Về phần mục đích, cũng không khó đoán.

Trong dòng sông lịch sử của Đế quốc, cũng không phải không có vương tử vì vị trí đó mà phát động chiến tranh.

Chắc chắn cho rằng chủ mưu đằng sau quân đội này chính là Dung Khải, Dung Thăng quyết định nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này.

Bất luận như thế nào, hắn đều phải trở về tinh cầu thủ đô, gặp mặt Dung Diễn, chỉ cần hắn trở về âm mưu của Dung Khải sẽ bại lộ.

Mấy ngày nay mỗi đêm sau mười giờ mới có thể tan tầm, buổi tối gã to lớn không đợi được hắn cùng nhau tắm rửa, chỉ có thể thừa dịp nghỉ ngơi giữa giờ tới tìm Dung Thăng nói chuyện.

Dung Thăng nhìn như rất không muốn phản ứng với gã, nhưng kỳ thật mỗi lần đều có thể thu được không ít tin tức hữu dụng từ gã.

Dung Thăng dựa vào tường nghỉ ngơi, bả vai bị khoác lên, quay đầu nhìn gã to lớn, nhướng mày, hỏi gã có việc gì không.

Gã to lớn cười đưa hàm răng trắng về phía hắn: " Hey, gần đây như thế nào, thích nghi được chưa, cơ thể vẫn còn ổn chứ?"

Dung Thăng gật đầu, thoạt nhìn cũng không muốn nhiều lời.

" Ngươi biết không, chúng ta sắp đến Song Tử Tinh, đến đó nếu may mắn, chúng ta có thể xuống tàu để hóng gió, sau đó có thể ăn đùi gà, chỉ cần suy nghĩ thôi có phải là rất vui không?"

Vẻ mặt gã háo hức muốn thử, nhưng Dung Thăng lại bắt được trọng điểm trong lời nói của gã, Song Tử Tinh.

Trạm dừng tiếp theo đang đến.

" Quả thật làm cho người ta động tâm, còn bao lâu nữa mới có thể đến Song Tử Tinh?"

" A, đại khái còn phải ba bốn ngày nữa, bất quá rất nhanh nha."

" Lần này còn có thể đến phiên chúng ta sao?"

" Xem ý tứ Thích lão đại, ta cảm thấy có thể!"

Dung Thăng không biết gã lấy đâu ra tự tin, nhưng nếu thật sự giống như lời gã nói, đây không thể nghi ngờ là một cơ hội khó có được cho hắn.

……

Dung Khải gần đây một mực điều tra là ai đem chuyện ngày Thú sinh Dung Tân muốn gả cho Tần Tinh Lan tiết lộ ra ngoài, thế nhưng hắn tra một vòng, một cái gật đầu cũng không có, thật giống như chuyện này là tự nó chạy ra ngoài vậy.

Bất đắc dĩ lại điều tra Tần Tinh Lan một lần nữa, kết quả cũng không có bất đồng gì so với lúc trước.

Dung Diễn không nhận được kết quả, lại đánh mắng hắn một trận.

Dung Khải đứng trong thư phòng, cúi đầu thừa nhận lời chửi rủa của Dung Diễn, đối với chuyện này, Dung Diễn tâm tình dị thường nóng nảy, Dung Khải ít nhiều cảm giác được một chút bất đồng.

Trong tiếng chửi rủa, Dung Diễn đột nhiên dừng lại, đè lại trán co rút đau đớn, nhíu mày: " Ra ngoài, đừng ở chỗ này làm phiền ta!"

Dung Khải không dám nói nhiều, xoay người rời khỏi thư phòng.

Hai ngày nay Hội trưởng Công hội hương liệu sư tìm hắn thương lượng chuyện khảo hạch hương liệu sư ba năm một lần.

Chuyện này ở Đế quốc rất được coi trọng, chỉ là năm trước không phải Dung Diễn tự mình lo liệu chính là giao cho Dung Thăng, năm nay Dung Thăng không có ở đây, Dung Diễn hiện tại bộ dáng này cũng vô tâm quản lý chuyện này, liền đẩy cho hắn.

Ngược lại cho hắn cơ hội.

Dung Khải không dám nói nhiều, xoay người rời khỏi thư phòng.

Cùng Lý Ân của Công hội hương liệu sư bàn bạc tốt chuyện sát hạch, thông báo sát hạch hương liệu sư rất nhanh mở ra.

Lý Ân sau khi trở về liền thấy Lâm Uyên ở trong nhà hắn, Lâm Uyên là một trong những hương liệu sư cao cấp, lúc này đây cũng sẽ là giám khảo sát hạch hương liệu sư.

Nhìn thấy hắn trở về, Lâm Uyên trực tiếp hỏi: " Thế nào, cùng Nhị điện hạ thương lượng có thuận lợi không?"

" Thuận lợi, nơi khảo hạch vẫn là địa phương năm trước, những chuyện khác cũng đều không sai biệt lắm." Lý Ân ngồi xuống uống một ngụm nước, " Cậu tới tìm tôi có chuyện gì?"

" Tôi đang suy nghĩ, chúng ta có nên thử mời vị kia một chút hay không, xem hắn có muốn đến thi hay không?"

Tuy rằng không nói cụ thể là ai, nhưng Lý Ân hiểu được người có thể khiến Lâm Uyên nhớ thương lâu như vậy cũng chỉ có vị chủ tiệm Đào kia.

Trên thực tế, hắn cũng rất mong đợi điều này, chỉ là: " Có thể mời, nhưng tôi sợ rằng kết quả không như chúng ta mong đợi." 

Dù sao vị chủ tiệm Đào này nếu muốn lộ diện, từ lúc bọn họ liên lạc vô số lần với cậu đã đứng ra, cần gì phải đợi đến bây giờ.

Huống chi vị này ngay cả livestream cũng chưa từng lộ diện, hắn cảm thấy khả năng đối phương tiếp nhận lời mời của bọn họ đến thi cũng không lớn.

" Tuy nói như thế, nhưng chúng ta cũng phải thử xem một chút, có lẽ lần này hắn liền đáp ứng!"

" Vậy lần sát hạch hương liệu sư lần này của chúng ta phỏng chừng có thể ghi vào sử sách."

Chuyện báo danh khảo hạch hương liệu sư Đế quốc chính thức tuyên bố ra thông báo, nhất thời được dân chúng chú ý ——

[ Báo danh khảo hạch hương liệu sư đã bắt đầu? ]

[ Không biết năm nay sẽ có hương liệu sư cao cấp hay không, nói thật đã lâu không xuất hiện qua hương liệu sư cao cấp! ]

[ Tam đại hương liệu sư cao cấp Đế quốc, hiện giờ chỉ còn lại có hai vị, nên bổ khuyết, ai! ]

[ Tôi tương đối tò mò, năm nay hương liệu sư khảo hạch vị chủ tiệm Đào Hoa Viên kia có thể báo danh tham gia hay không, nếu như hắn tham gia, liền có thể lộ diện! ]

[ Phía trên nói chính là tôi cũng chờ mong, muốn biết vị này rốt cuộc là thần thánh phương nào! ]

[ Cảm giác vị này không có khả năng tham gia, nếu hắn muốn lộ diện, từ lúc phát sóng trực tiếp đã bị phơi bày, cần gì phải đợi đến bây giờ! ]

[ Tuy rằng cảm thấy không có khả năng, nhưng cũng không cản trở tôi nằm mơ ^_^! ]

……

Dung Hề nhận được thiệp mời của Công hội hương liệu sư, mới chú ý tới báo danh khảo hạch hương liệu sư ba năm một lần đã bắt đầu.

Trước kia mỗi lần khảo hạch hương liệu sư cậu đều nghiêm túc xem xét, nhưng một lần cũng không có tham gia, dù sao với ben ngoài cậu thủy chung là Omega bị tổn thương tuyến thể.

Chỉ là không nghĩ tới năm nay bởi vì chuyện cửa hàng hương liệu, cư nhiên nhận được lời mời từ Công hội hương liệu sư, làm cho người ta có chút ngoài ý muốn.

Nhưng lại không thể không cự tuyệt.

Dù sao cậu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đưa ra ánh sáng việc tuyến thể của cậu đã khôi phục, cũng không muốn phá vỡ cuộc sống bình yên hiện tại của cậu và Tần Tinh Lan.

Dung Hề trả lời Công hội hương liệu sư: [ Rất vinh dự nhận được lời mời của Công hội, nhưng rất đáng tiếc, bởi vì nguyên nhân cá nhân, không thuận tiện đến hiện trường, cho nên vô cùng xin lỗi. ]

Khi nhận được thư cự tuyệt này của Dung Hề, Lý Ân và Lâm Uyên ngược lại hưng phấn quá đỗi, mặc dù bị cự tuyệt, nhưng tốt xấu gì cũng đã liên lạc nhiều lần, so với những tin nhắn chìm xuống biển kia, cuối cùng bọn họ đã chờ được hồi âm.

Lạc quan mà nghĩ thì đây là một bước tiến ah!

Cho nên Lý Ân cao hứng trả lời Dung Hề một phong thư: [ Xin chào chủ cửa hàng Đào, tôi là hội trưởng Công hội hương liệu sư Lý Ân, tuy rằng thật đáng tiếc ngài không thể tham gia khảo hạch Công hội hương liệu sư lần này, nhưng chúng tôi vẫn muốn biểu đạt tôn kính và kính ngưỡng đối với ngài, mạo muội hỏi một chút, nếu như offline không tiện, online có thuận tiện giao tiếp hay không? ]

Dung Hề không nghĩ tới sẽ nhận được hồi âm như vậy, có chút thụ sủng nhược kinh: [ Xin chào hội trưởng Lý Ân, có thể cùng chư vị tiền bối của Công hội hương liệu sư trao đổi là vinh hạnh của tôi, bởi vì nguyên nhân cá nhân của tôi phải thông qua mạng bái phỏng, để mọi người nhân nhượng, thật lòng cảm thấy có lỗi. ]

Lúc chờ trả lời, Lâm Uyên đã sớm khẩn trương: " Hắn có đồng ý không, đồng ý chưa, đồng ý chưa?"

Lý Ân bị y làm phiền nhịn không được: " Hắn còn chưa trả lời, tôi làm sao biết hắn đồng ý……. Xin lỗi, hắn trả lời, hắn đồng ý, hahahaha!"

Hai người nhất thời ôm nhau, vui vẻ giống như hai đứa trẻ.

Cùng Dung Hề ước định thời gian giao lưu trực tuyến, tâm nguyện của hai người lúc này mới ổn định.

Lý Ân uống một ngụm trà: " Chuyện này, chúng ta tạm thời không nên nói ra bên ngoài."

Lâm Uyên gật đầu: " Đây cũng là điều tôi vừa muốn nói với cậu, chúng ta khiêm tốn một chút."

Vì thế hai người liên hợp đem chuyện này đè xuống, trong lòng lại không ngừng hưng phấn.

Vẫn muốn tìm cơ hội để Tần Tinh Lan ý thức được sự khác biệt với Dung Hề, Dung Tân khi nhìn thấy thông báo báo danh khảo hạch hương liệu sư, lập tức hưng phấn hẳn lên.

Dung Đỉnh nhìn người gần đây thường xuyên chạy về phía gã: " Ngũ đệ hôm nay lại là chuyện gì? "

Dung Tân cười tiến lại gần: " Tam ca có phải chê ta phiền không? "

Dung Đỉnh nở nụ cười một chút, sau đó như không có chuyện gì xảy ra nói: " Nếu ta chê ngươi phiền, sẽ không để cho bọn họ thả ngươi vào, nói đi, hôm nay thoạt nhìn tâm tình tốt như vậy, là nghĩ ra biện pháp tốt gì? "

" Cái gì cũng không giấu được Tam ca!" Dung Tân nói xong, tiến đến bên cạnh Dung Đỉnh ngồi xuống, cẩn thận lại chờ mong hỏi, " Tam ca, ngươi nói ta đi tham gia khảo hạch hương liệu sư thì sao? "

" Ngươi muốn đi tham gia khảo hạch hương liệu sư?" Dung Đỉnh đối với đề nghị này của hắn có chút ngoài ý muốn, nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt mang theo kinh ngạc, " Làm sao lại muốn đi tham gia khảo hạch hương liệu sư?"

" Tam ca thật không biết nguyên nhân?" Dung Tân hướng hắn chớp chớp mắt, " Ta cùng Dung Hề tiểu tiện nhân kia khác nhau duy nhất chính là, ta là Omega hoàn chỉnh, ta đi tham gia khảo hạch hương liệu sư, chính là thẳng thắn nói cho hắn biết, ta cùng hắn bất đồng."

" Ta ngược lại không nghĩ nhiều như vậy, bất quá đây quả thật là biện pháp rất tốt, không chỉ có thể làm cho Dung Hề nhận ra chênh lệch giữa các ngươi, quan trọng nhất là…" Nói đến đây Dung Đỉnh bỗng nhiên dừng lại một chút, Dung Tân lập tức nóng lòng kéo tay áo gã thúc giục gã nói, " Là cái gì? "

Dung Đỉnh cười rộ lên: " Quan trọng nhất là, nếu ngươi có thể đạt được tư cách hương liệu sư cao cấp trong khảo hạch hương liệu sư, danh vọng với công chúng cũng sẽ không giống nhau, ngược lại Dung Hề ở trước mặt ngươi, chỉ biết giống như chú hề, một người là tỏa sáng chói mắt, một người u ám hèn mọn, ngươi cảm thấy Tần Tinh Lan sẽ lựa chọn như thế nào? "

Dung Đỉnh nói những lời này, mỗi chữ đều làm cho Dung Tân động tâm không thôi.

Nhưng tỉnh táo lại, Dung Tân lại sinh ra sợ hãi, dù sao không ai rõ ràng hơn hắn bản thân có trình độ gì.

Đừng nói cao cấp hương liệu sư, cho dù là khảo hạch hương liệu sư cấp thấp đối với hắn mà nói đều là khảo nghiệm rất lớn.

" Tam ca ta cũng muốn thành một vị hương liệu sư cao cấp, nhưng trình độ của ta ngươi cũng không phải không biết, ngươi có biện pháp tốt giúp ta hay không?"

Đây mới là mục đích chủ yếu hắn tới hôm nay, chuyện này hắn không tiện đi tìm Dung Khải, nghĩ cũng biết Nhị ca kia của hắn là ích kỷ tự lợi nhất, căn bản sẽ không toàn tâm toàn ý giúp hắn như Dung Đỉnh, mặc dù hiện tại hắn nắm quyền.

Dung Đỉnh nghe vậy bất đắc dĩ cười lắc đầu, đưa tay điểm mũi hắn: " Ngươi nha, coi ta là xe tăng của ngươi sao, thật sự là không có biện pháp với ngươi. "

" Ai bảo ta cùng Tam ca là tốt nhất chứ, ca ca tốt ngươi giúp ta đi, hạnh phúc của đệ đệ hoàn toàn dựa vào ngươi."

Dung Tân kéo tay áo gã không ngừng làm nũng.

Dung Đỉnh vẻ mặt hưởng thụ, cười mở miệng: " Biện pháp cũng không phải không có, chỉ là có chút mạo hiểm. "

" Tam ca ngươi mau nói một chút."

Dung Tân thấy Dung Đỉnh thật sự có biện pháp, nụ cười trên mặt lập tức càng sáng lạn.

" Biết trên mạng có cửa hàng hương liệu, đối với thời kỳ xao động của Alpha rất có hiệu quả không?"

" Hình như nghe nói qua, gọi là Đào, Đào cái gì đó. Trước đó Nhị ca xử lý vụ án của An Liệt Ninh, hình như có liên quan đến cửa hàng này, Tam ca ngươi không phải là để cho ta mạo danh hắn chứ, nguy hiểm này có phải là quá lớn hay không, nghe nói hắn vẫn là người dẫn chương trình tuy rằng không lộ diện, nhưng nếu ta giả trang hắn, không phải quá lộ liễu sao? "

Dung Tân tuy rằng nói như vậy, nhưng vẻ mặt không có chút khẩn trương bất an nào xuất hiện, ngược lại một đôi mắt đen tràn đầy hưng phấn.

Dung Đỉnh cười khẽ một tiếng: " Nếu ngươi sợ hãi, vậy thì quên đi. "

Không nghĩ tới Dung Đỉnh lại đột nhiên không nghe lời hắn nói, Dung Tân biểu tình suy sụp: " Nhưng mà quên đi, vậy còn có biện pháp nào khác sao? "

" Hẳn là không có biện pháp nào tốt hơn cái này."

" Tam ca, nếu như người khác hỏi ta có phải là hắn hay không, ta nói không phải, nhưng nếu người khác tự mình hiểu lầm, sẽ không trách ta đúng không?"

Dung Tân tuy rằng hỏi thật cẩn thận, nhưng Dung Đỉnh biết hắn đã hạ quyết tâm làm như vậy, cười nhìn hắn: " Ngũ đệ sao lại thông minh như vậy. "

Dung Tân nhất thời cười nói: " Làm gì có, Tam ca mới thông minh! "

" Bất quá còn có một vấn đề, hương liệu dùng trong khảo hạch, ta đi đâu mua, nghe nói cửa hàng kia hiện tại càng ngày càng khó cướp, mà kỳ thi tất cả làm tại chỗ, làm thế nào ta có thể không bị phát hiện sử dụng hương liệu của người khác ah? "

" Tuy rằng có chút khó khăn, nhưng ta nghĩ Ngũ đệ vì mục tiêu của ngươi, ngươi nhất định có thể vượt qua, điểm này Tam ca không có biện pháp trợ giúp ngươi, bởi vì ta không có phần năng lực này." Dung Đỉnh nhếch khóe môi, cười đến vẻ mặt cô đơn.

Dung Tân nhìn hắn lập tức an ủi nói: " Tam ca ngươi không cần khổ sở, ngươi đối tốt với ta đã đủ rồi, ta sẽ không bởi vì chút chuyện này mà trách tội Tam ca, huống chi ở trong lòng ta, Tam ca là tốt nhất. "

" Có những lời này của Ngũ đệ, trong lòng Tam ca liền thoải mái."

Dung Đỉnh khôi phục lại, tựa như thật bởi vì những lời này của hắn được an ủi rất nhiều.

Dung Tân nhận được đáp án mình muốn, vui vẻ thong dong rời khỏi nơi này.

Nhìn theo bóng lưng hắn, Dung Đỉnh thả lỏng thân thể tựa vào đệm, nhẹ nhàng nhếch khóe môi, lộ ra nụ cười lạnh.

Tùy thị trưởng đi tới: " Điện hạ, Vương hậu tỉnh rồi. "

Dung Đỉnh đứng lên: " Ta biết rồi, hiện tại đi qua, phụ vương bên kia thế nào rồi? "

" Nghe nói buổi sáng mắng Nhị điện hạ một trận, có thể vì chuyện ngày Thú sinh kia, Nhị điện hạ còn chưa tra ra kết quả."

Lúc Tùy thị trưởng nói lời này, vẫn cúi đầu rũ mắt nhìn mũi chân mình.

Dung Đỉnh nghe vậy cười nhạo một tiếng: " Chúng ta đi thôi, đi về chỗ Vương hậu. "

Tùy thị trưởng yên lặng lui ra sau lưng gã, cùng gã đi tẩm cung Tô Chu.

Vừa đi vào, chợt nghe thấy tiếng rên rỉ thống khổ của Tô Chu, Dung Đỉnh nghe thấy tiếng, bước nhanh đi vào, trên mặt mang theo lo lắng rõ ràng: " Chuyện gì xảy ra, đầu mẫu phụ lại đau sao? "

Tùy thị phụ trách chiếu cố Tô Chu vội vàng mở miệng: " Buổi sáng lúc ăn cơm còn tốt, sau đó Vương hậu nói muốn nghỉ ngơi một chút, kết quả đột nhiên bắt đầu đau. "

Dung Đỉnh không để ý tới tùy thị thấp giọng nói chuyện, trực tiếp bước nhanh đến trước giường Tô Chu: " Mẫu phụ có khỏe không? "

Tô Chu bởi vì đau đầu tra tấn sắc mặt tái nhợt không có máu, lại bởi vì gầy gò, xương gò má cao vút, sớm không còn dung mạo đẹp như trước, lúc này hắn không hề tức giận, co rút lông mày, hô hấp dồn dập như tùy thời đều có thể đứt dây.

Nghe thấy giọng Dung Đỉnh, Tô Chu hoảng hốt mở mắt ra: " Đau, ta đau quá! "

" Mẫu phụ không có việc gì, rất nhanh sẽ khỏi." Dung Đỉnh sờ sờ đầu Tô Chu, xoay người sai người đi lấy Lam Bối tới.

Lam Bối lấy đến đặt ở đầu giường không lâu, quả nhiên vẻ mặt thống khổ trên mặt Tô Chu biến mất, không bao lâu liền ngủ thiếp đi, chỉ là trong mộng, gương mặt trầm tĩnh kia lại xuất hiện…

" Ta sai rồi, ta biết sai rồi, tha thứ cho ta, đừng tra tấn ta…"

Nghe thấy Tô Chu lẩm bẩm, ở nơi mọi người không nhìn thấy, Dung Đỉnh khóe môi gợn lên nụ cười, chỉ là thanh âm mở miệng, lại lộ ra một chút mệt mỏi: " Mẫu phụ quá mệt mỏi, những người khác lui ra đi, đừng quấy rầy hắn nghỉ ngơi."

" Điện hạ ngài cũng ngồi một chút đi, ngài cũng phải bảo trọng thân thể." Tùy thị trưởng đi theo Tô Chu nhiều năm mang đệm đặt trên mặt đất để cho gã ngồi.

Trong số nhiều hài tử của Vương hậu và Vương thượng, cũng chỉ có Tam điện hạ nhớ tới vị mẫu phụ quanh năm bị đau đầu tra tấn, thường xuyên đến thăm, mấy người còn lại, đại khái đã không nhớ ra mình còn có mẫu phụ đang ở đây.

Dung Đỉnh đem vẻ mặt của vị tùy thị trưởng này thu vào đáy mắt, cười nói: " Ngươi cũng vất vả rồi, phải bảo trọng."

" Tạ Điện hạ quan tâm."

Sau khi tùy thị trưởng đi xuống, Dung Đỉnh ngồi trên nệm, ánh mắt dừng ở trên bàn đầu giường là viên lam quang Bối thạch.

Nghe đồn Lam Bối của Nhân ngư tộc sinh ra ở biển sâu, có thể trấn an cảm xúc của thư tính, cũng có tác dụng giảm đau, là Dung Diễn nghe theo lời bác sĩ, bỏ ra một số tiền lớn để mua từ Nhân ngư tộc.

Nhưng rất ít người biết, Lam Bối ở Nhân ngư tộc còn có một cái tên, gọi là Mộng Yểm Chi Thạch, sử dụng Lam Bối thời gian dài, sẽ làm cho người sử dụng xuất hiện ảo giác, khi còn sống sợ nhất chuyện gì hoặc là người nào, sẽ không ngừng xuất hiện trong mộng của bọn họ, tiến vào một cơn ác mộng khác.

Tô Chu vốn bởi vì đau đầu tinh thần căng thẳng, cho dù là ở trong giấc ngủ cũng không có được nghỉ ngơi.

Trong một thời gian dài, mẫu phụ của gã sẽ sớm sụp đổ và chết.

Mà khối Lam Bối này, chính phụ vương gã tự tay đưa đến trước mặt mẫu phụ gã, không biết khi Dung Diễn biết bí mật này, sẽ phản ứng như thế nào.

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại