Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 51

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 51

Edit: Điềm Điềm

**********************

[ Tôi không phải hoa mắt chứ, tôi thật sự nhìn thấy Nguyên soái like??? ]

[ Nguyên soái như thế nào lại like, là đối với chuyện này tỏ vẻ ủng hộ, hay là là cổ vũ Nhị điện hạ điều tra kỹ việc này, làm sao cảm giác được quan hệ giữa Nguyên soái cùng Nhị điện hạ hình như không bình thường, ít nhất so với Đại điện hạ tốt hơn??? ]

[ Tôi phát hiện dưa này ăn tôi rất ngây thơ a, Nguyên soái đích thân like, có ý gì??? ]

[ Mấy người ở trên có cái gì không rõ, dựa theo quan hệ giữa Đại điện hạ và Nguyên soái, lúc này, Nguyên soái đi ra like không phải là rất dễ hiểu sao, hơn nữa thân là người bảo vệ Đế quốc, loại thời điểm này biểu hiện thái độ cũng không có gì xấu, ý nghĩ không thể đơn giản một chút sao???? ]

[ Tôi cảm giác đại Điện hạ đã sắp tiêu rồi, emmmm, chính là không biết lần sau khi hắn trở về, chờ hắn là hoa tươi hay còng tay!!!!! ]

[ Kỳ thật đây cũng là đang gây áp lực cho Đế quốc đi, cảm giác Nguyên soái làm việc sẽ không phải không có mục đích!!!! ]

[ Tôi hiện tại muốn biết Nhị điện hạ cùng Nguyên soái có liên thủ hay không, tôi vụng trộm suy đoán một chút, Nguyên soái là thân Nhị đảng?"

[ Mẹ mày chứ thân Nhị đảng, có thể hay không đừng há miệng liền chụp mũ lung tung, phía trên ngu xuẩn, ôm Nguyên soái đi chúng ta không hẹn gặp lại!!!!! ]

……

Dung Hề nhìn tin Tần Tinh Lan like kia, chớp chớp mắt, cũng có chút tò mò nguyên nhân Tần Tinh Lan like.

Chỉ là cậu không cảm thấy Tần Tinh Lan là bởi vì quan hệ với Dung Thăng không tốt, sẽ thừa dịp hắn bệnh muốn mạng hắn.

Ăn dưa ăn đến ngu ngơ, Dung Hề từ quang võng rời khỏi, tính toán lợi dụng thời gian đem mũ, găng tay đan ra, hiện tại càng ngày càng lạnh, nếu không nắm chặt cũng không kịp.

Tần Tinh Lan sau khi like, cũng không lập tức đăng xuất quang võng, mà là chờ một chút.

Quả nhiên rất nhanh liền nhận được tin nhắn riêng của Dung Khải cho hắn: " Nguyên soái các hạ, là chân thân sao? "

" Nhị điện hạ, có việc gì?"

Nhìn phương thức nói chuyện quen thuộc, Dung Khải thở phào nhẹ nhõm, hắn thật sự sợ, Tần Tinh Lan vừa mở miệng nói cho hắn biết vừa rồi là trượt tay, điều này khiến hắn tự đa tình.

" Nguyên soái đối với chuyện này nghĩ thế nào?"

" Trong lòng Điện hạ không có ý nghĩ sao?"

" Có, chỉ là sự tình liên quan đến huynh trưởng, không biết nên mở miệng như thế nào, Nguyên soái có đề nghị tốt không?"

" Công khai hầu tòa, Bệ hạ sẽ không thể không biết."

" Biết là một mặt, đáp lại là mặt khác, ít nhất hiện tại phụ vương còn chưa liên lạc với ta, trong lòng ta có chút thấp thỏm, hy vọng Nguyên soái có thể giúp ta ra chủ ý."

" Chuyện này đột nhiên xuất hiện, là thật hay giả rất khó xác định, lại có liên quan đến Đại điện hạ, Nhị điện hạ nên điều tra xác nhận thật kỹ, mới có thể báo cáo cho Bệ hạ."

" Nguyên soái các hạ nói rất đúng, đa tạ."

" Không cần khách khí, cùng dốc sức vì Đế quốc."

Sau khi trò chuyện với Tần Tinh Lan, trong lòng Dung Khải càng chắc chắn Tần Tinh Lan cùng mục đích với hắn, chính là vì muốn giết Dung Thăng.

Quả nhiên địch nhân của địch nhân dễ dàng trở thành bằng hữu.

Mặc kệ Tần Tinh Lan cuối cùng có lựa chọn trung thành với hắn hay không, mục đích của bọn họ đối với việc này cũng giống nhau.

Hiện giờ sự tình bại lộ ra ngoài, Dung Diễn đến nay không có bất kỳ phản ứng gì, hiển nhiên cũng là một lần khảo nghiệm đối với hắn.

Hắn không thể bởi vì phần kinh hỉ này mà làm hỏng chuyện.

" Tùy thị trưởng, chúng ta đi Viện kiểm duyệt một chuyến."

Nghe được mệnh lệnh của hắn, tùy thị trưởng lập tức xoay người đi lấy xe, cũng không hỏi hắn muốn đi Viện kiểm duyệt gặp ai.

Sau khi rời khỏi phòng thẩm vấn, An Liệt Ninh được đưa về Viện kiểm duyệt, vừa đến cửa, liền nhìn thấy Dung Khải từ trên xe bay xuống, nhếch khóe môi: " Nhị điện hạ, ta còn tưởng rằng sẽ sau này mới có thể gặp ngài. "

" Xem ra ngươi sáng sớm chắc chắn ta sẽ tới."

Thay vì tiếp lời, An Liệt Ninh mỉm cười và nói, " Đi vào rồi nói? "

Dung Khải gật đầu, đối với loại cảm giác bị hạn chế khắp nơi này phi thường không thích, lúc này lại không thể không cúi đầu.

Đi theo phía sau An Liệt Ninh đến phòng giam giữ cậu ta. Sau khi ngồi xuống, An Liệt Ninh mỉm cười và nói: " Ngài có cần ta rót cho ngài một ly nước?" 

" Không cần, cám ơn, nói chính sự đi!" Dung Khải từ chối, " Chuyện liên quan đến Đại điện hạ, ta hy vọng ngươi có thể suy nghĩ rõ ràng."

" Nhị điện hạ thật sự là huynh đệ tình thâm, cố ý tới đây mục đích là vì để cho ta sửa miệng sao, nhưng đã nói ra, như hắt nước đi, ngươi muốn ta sửa như thế nào, ta sửa công chúng sẽ tin tưởng sao, có thể nói Đế quốc vì bảo toàn Đại điện hạ, đối với ta dùng thủ đoạn không quang minh chính đại, nghi ngờ như vậy, Đế quốc cũng nguyện ý gánh vác sao?" An Liệt Ninh dứt lời, nhẹ nhàng nhếch khóe môi, tươi cười, " Huống chi Nhị điện hạ thật sự không muốn sao? "

" Mục đích của ngươi là gì?" Dung Khải giờ phút này bỗng nhiên cũng không dám khinh thường cậu, hiển nhiên cậu ta đem tất cả mọi chuyện tính toán xong, lại chậm chạp không có bại lộ mục đích của mình, người bọn họ phái ra điều tra, đến nay cũng không có điều tra ra cái gì.

" Mục đích đương nhiên là có, bất quá Nhị điện hạ sao không tự mình đi điều tra trước?"

" Chứng cớ nếu dễ lấy như vậy, ngươi cũng sẽ không dễ dàng nói ra, không phải sao?"

Đều là hồ ly tinh ngàn năm, mọi người còn không có âm mưu quỷ kế sao.

Bị hắn hỏi như vậy, An Liệt Ninh thu hồi nụ cười trên mặt, con ngươi đen nặng nề rơi vào trên người Dung Khải, trong nháy mắt không khí trong phòng trở nên nghiêm túc.

Dung Khải kìm lòng không được ngồi thẳng người, nhìn nhau với An Liệt Ninh, chờ cậu mở miệng.

" Nhị điện hạ, muốn cùng ta làm giao dịch sao?"

" Ta có chỗ tốt gì?"

" Chứng cứ ngươi muốn ta đều có, nhưng ta cũng có yêu cầu."

" Yêu cầu gì?"

" Ta muốn ngươi giúp ta tìm được hương liệu sư có thể trị liệu thời kỳ xao động của Alpha gien cao cấp."

Khi An Liệt Ninh nói lời này, ánh mắt vẫn dừng trên người Dung Khải, tựa như không muốn bỏ qua một chút biểu tình trên mặt hắn.

Dung Khải tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng đối với mục đích này của An Liệt Ninh, quả thật cảm thấy ngoài ý muốn.

Giai đoạn xao động của Alpha gien cao cấp.

Nói cách khác bên cạnh An Liệt Ninh có Alpha gien cao cấp xuất hiện thời kỳ xao động, là ai đây?

Nghĩ đến mấy ngày trước truyền ra tin tức An gia chủ sinh bệnh…

" Ta sẽ nghĩ biện pháp."

Nghe thấy câu trả lời của hắn, An Liệt Ninh thở phào nhẹ nhõm, nhẹ giọng nói: " Ta muốn không phải là cố gắng hết sức, mà là nhất định, hy vọng Điện hạ hiểu được. "

" Xem ra vị Alpha này đối với ngươi mà nói rất trọng yếu."

" Điện hạ không phải đã đoán được sao, cần gì phải hỏi?" An Liệt Ninh một lần nữa cười rộ lên, " Hơi nhắc nhở một chút, nếu trong khoảng thời gian này hùng phụ ta xảy ra bất cứ chuyện gì, chứng cớ ta cũng sẽ không lấy ra."

Dung Khải cũng cười rộ lên: " Ngươi nói có chứng cớ, muốn ta làm sao tin tưởng ngươi đây, chỉ dựa vào một câu nói của ngươi, làm sao ta có thể tin tưởng? "

" Ngươi có thể phái người đi Huy Diệu điều tra, tin tức tra được tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng."

" Ngươi không sợ trong chuyện này liên lụy An gia?"

" Ngươi cảm thấy có thể không liên lụy đến An gia sao, nhưng vậy thì như thế nào, so sánh với mạng hùng phụ ta, không đáng nhắc tới."

Dung Khải nhìn sự kiên định trong mắt An Liệt Ninh: " Ta ngược lại có chút ngoài ý muốn, tình cảm phụ tử các ngươi cư nhiên lại tốt như vậy."

Hắn vẫn cho rằng An Hùng đối với An Liệt Ninh chỉ là lợi dụng, hiện tại xem ra cũng không phải tất cả đều như vậy.

Nhẹ nhàng cười, đứng dậy: " Nghỉ ngơi cho tốt."

Đưa mắt nhìn Dung Khải rời đi, khí tràng quanh người, trong nháy mắt tiêu tán, An Liệt Ninh chán nản ôm lấy mình.

Sau khi ra khỏi Viện kiểm duyệt, Dung Khải ngồi lên xe bay: " Đến nhà họ Lâm."

……

Thích Vụ sáng sớm tỉnh lại, mang dép lê đi ra ban công, vừa vặn nhìn thấy Lâm Tiểu Tiền đeo bản vẽ từ khách sạn đi ra hướng bến tàu bên kia.

Thích Vụ nhẹ nhàng nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía ánh mặt trời rực rỡ ở chân trời.

" Lâm Tiểu Tiền!"

Đột nhiên nghe thấy tiếng la hét của cậu, Lâm Tiểu Tiền chưa đi xa dừng lại nhìn cậu: " A Thích, cậu thức dậy rồi à, cậu có muốn cùng tôi đến bến tàu để vẽ không? "

" Chờ tôi!"

Thích Vụ hô xong hai chữ này, xoay người trở về thay quần áo xong xuống lầu cùng Lâm Tiểu Tiền đến bến tàu phụ cận.

Chờ Lâm Tiểu Tiền chống bảng vẽ lên Thích Vụ ngồi một bên nhìn đồ án trên giấy vẽ của hắn: " Cậu vẽ cảnh sắc bến tàu bên này sao? "

" Cậu đã nhìn ra rồi?" Lâm Tiểu Tiền kinh hỉ trừng mắt, bên trong tràn đầy chờ mong.

Thích Vụ chớp chớp mắt, ánh mắt một lần nữa dừng lại trên giấy vẽ, màu sắc trên đó dây dưa cùng một chỗ, nói thật cậu thật sự nhìn không ra hình dạng gì, sở dĩ cậu nói có phải là cảnh sắc bên này hay không, hoàn toàn là bởi vì Lâm Tiểu Tiền đem bảng vẽ của hắn chống ở nơi này.

" Cậu có phải theo phong cách trừu tượng?"

" Tôi cảm thấy tôi là trường phái siêu thực."

Nhìn bộ dạng nghiêm túc của Lâm Tiểu Tiền, Thích Vụ gật gật đầu: " Được rồi, cậu vui vẻ là được rồi. "

Lâm Tiểu Tiền bị lời này của cậu chọc cười: " Tôi không phải là họa sĩ chuyên nghiệp, mấy tháng nay mới bắt đầu, ai, sự thật chứng minh, hình như tôi không có thiên phú gì cả. "

" Thì ra cậu cũng biết."

Thích Vụ cười rộ lên, thuận thế hỏi: " Trước kia là làm gì? "

Lâm Tiểu Tiền nghiêng đầu nhìn cậu: " Gặp mặt chính là có duyên, cũng không cần hỏi chuyện đã qua. "

" Không thể nói nhỉ!" Thích Vụ cảm thán một tiếng, " Xem ra đều là người có chuyện xưa. "

" À, tôi không phải có chuyện gì, chủ yếu là tôi lén chạy ra, bị bắt về cũng không tốt."

Lâm Tiểu Tiền gãi gãi đầu, cười khà khà.

Thích Vụ nhíu mày: " Trốn hôn sao? "

Lâm Tiểu Tiền mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía cậu, bộ dáng cậu làm sao biết được.

" Xem ra là đoán đúng rồi."

" Cậu chơi tôi."

" Cậu cũng có thể chơi lại."

" Quên đi, câu chuyện của cậu khẳng định tương đối quanh co, tôi không muốn biết." Lâm Tiểu Tiền phất phất tay một bộ tôi rất rộng lượng, cậu không cần quá cảm động, chọc Thích Vụ cười rộ lên, bỗng nhiên có chút xúc động muốn nói cái gì đó.

" Lâm Tiểu Tiền không phải tên thật của cậu đúng chứ."

" Cậu nhất định phải lột áo giáp của tôi sao?"

Lâm Tiểu Tiền ra vẻ tức giận trừng mắt nhìn cậu, Thích Vụ cười gật gật đầu: " Tôi không lột, nhưng tôi muốn hỏi cậu một chút, liền tính cứ như vậy không trở về sao? "

" Trừ phi đối tượng kết hôn chết hoặc tìm được một đối tượng kết hôn thích hợp khác, tôi lại trở về."

" Nghe có vẻ cũng chỉ có thể như vậy, có chút thảm nha!"

" A Thích à, tôi cảm thấy miệng cậu có chút xấu nha, cậu đến bên này có phải bởi vì miệng quá độc có người đuổi giết cậu hay không?"

" Ừm, không sai biệt lắm đi, sao cậu lại thông minh như vậy, đoán một chút là trúng!"

" Vậy đúng giống nhau rồi."

Trò chuyện đến đây, hai người bỗng nhiên cười rộ lên, Lâm Tiểu Tiền ôm bụng cười đau bụng: " Cậu có cảm thấy hai chúng ta có chút nhàm chán không? "

Thích Vụ cười gật đầu: " Chính là rất nhàm chán, tôi có chút đói bụng, bên kia hình như có người bán cá nướng, cậu ăn không? "

" Tôi ăn, cậu giúp tôi mua một cái đi, phải phết thêm nước tương."

" Được."

Chờ Thích Vụ mua hai phần cá nướng trở về, liền thấy Lâm Tiểu Tiền đang lướt khu đẩy.

Chờ cậu đem cá nướng đưa đến trước mặt, nghe hắn nói: " Này, An Liệt Ninh phơi bày Đại điện hạ kết đảng riêng, tham ô nhận hối lộ, hắn đây là muốn làm gì, có chút kích động nha, tôi hối hận trước đó không có ngồi xổm xem phát sóng trực tiếp!! ]

Nghe trong giọng nói của hắn lộ ra tràn đầy hưng phấn, Thích Vụ tiến lại gần nhìn quang võng ba chiều chiếu ra: " Đây là đâm đao sau lưng Đại điện hạ, có oán thù gì vậy? "

" Không biết, nhưng cậu không cảm thấy kích thích sao, nghe nói Đại điện hạ hiện tại ở biên vực, nước xa không cứu được lửa gần, hắn hiện tại trở về cũng không giải quyết được vấn đề, không biết hắn phải làm sao mới tốt?"

" Đúng vậy, không biết hắn muốn làm sao bây giờ." Thích Vụ nghĩ đến Dung Thăng hiện giờ còn ở trên chiến hạm dựa vào lao động đổi lấy thức ăn, rất có khả năng còn không biết chuyện này, cũng không khỏi có vài phần tò mò, nếu hắn biết, sẽ làm như thế nào.

" A, món cá nướng này làm ngon hơn trước rất nhiều, nước sốt nhiều hương vị quả nhiên tốt."

Lâm Tiểu Tiền thu quang võng lại, cắn một miếng cá nướng, hài lòng gật đầu.

Thích Vụ đem con của cậu ăn vào bụng, uống miếng nước nói: " Bên này có thể chèo thuyền được không, hôm khác chúng ta đến chèo thuyền đi. "

" Cậu thích thì tự mình đến chèo thuyền đi, tôi có thể ở trên bờ cổ vũ cho cậu, nhưng tôi thì thôi, tôi say nước, nhìn thời gian dài tôi liền muốn nôn!"

" Tật xấu này của cậu thật mới lạ nha."

Thích Vụ cười vỗ vỗ bả vai hắn, cười trêu ghẹo, bỗng nhiên thiết bị quang não trên cổ tay chấn động, Thích Vụ mắt đen đảo qua, nhìn số điện thoại quen thuộc, nụ cười dần dần biến mất.

Lâm Tiểu Tiền đem cảm xúc của cậu thu hết vào đáy mắt nhẹ giọng hỏi: " Làm sao vậy, tiểu tình nhân của cậu gửi tin nhắn cho cậu sao? "

" Coi như là vậy đi."

" Vậy cậu không có ý định nhận sao?"

" Ừm, trong lúc tôi sửa sang lại tâm tình, cũng không muốn có liên hệ gì với hắn."

" Vậy cậu không sợ hắn cùng người khác chạy trốn sao?"

Thích Vụ một lần nữa cười rộ lên: " Đó không phải là vừa vặn cho tôi sao? "

Đồ Lẫm nhìn thiết bị quang não không hề phản ứng, cũng không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, nếu Thích Vụ sau khi rời đi còn giữ liên lạc với hắn, hắn mới có thể cảm thấy ngoài ý muốn.

Khẽ thở dài, nói với phó quan bên cạnh: " Sự tình đã được sắp xếp chưa? "

" Đã an bài xong rồi."

" Ừm, tùy thời báo cáo tình huống."

" Vâng."

Sau khi chiến hạm một lần nữa rời khỏi Thiên Mã Tinh, Dung Thăng lại sống cuộc sống dựa vào lao động đổi lấy thức ăn như trước.

Một thời gian dài, hắn liền có chút lý giải, vì sao mỗi lần dừng chân, những người này đều tranh giành đi làm việc, ngoại trừ đùi gà ra, xuống thuyền là cách duy nhất để có được tự do.

Trên chiếc chiến hạm dài dằng dặc, không có điểm kết thúc này, nó trở thành chuyện đặc biệt trân quý.

Thừa dịp mọi người rửa mặt xong trở về phòng nghỉ ngơi, Dung Thăng mới cầm quần áo đi vào phòng tắm lớn.

Chỉ là hắn đi vào không lâu, chợt nghe thấy phòng thay quần áo cách vách truyền đến: " Hôm nay ta đi làm việc, nghe nói vị hương liệu sư cao cấp An gia kia, đem chuyện Đại điện hạ kết đảng riêng, tham ô nhận hối lộ nói ra ngoài, toàn bộ đều phát sóng trực tiếp, lúc ấy ta nghe nói thật sự hoảng sợ, công khai phơi bày vương thất, thật sự là một nhân vật lớn nha!

Dung Thăng đứng trong phòng tắm nhất thời nhíu mày, xoay người đi đến gian phòng bên cạnh: " Các ngươi nói thật sao? "

Hắn đột nhiên mở miệng, làm hai người bên trong giật nảy mình: " Loại chuyện này nói dối đối với ta có ích lợi gì. "

Dung Thăng nghĩ đến vị Omega An gia kia, hắn cùng đối phương tiếp xúc không nhiều lắm, vì sao lại đột nhiên vạch trần chuyện của hắn, là Dung Khải làm, hay là Tần Tinh Lan làm??

Chuyện này mang đến cho Dung Thăng hoảng sợ rất lớn.

Nhưng đồng thời cũng làm cho hắn từ trong đó phát hiện ra chuyện vẫn luôn xem nhẹ.

Hắn muốn biết mục đích của quân đội, quá muốn biết những người đằng sau họ là ai.

Do đó xem nhẹ một ít chuyện đơn giản, mục đích của những người này giam cầm hắn là gì, giam cầm Đại điện hạ Đế quốc, tội danh như vậy, cũng đủ để bọn họ diệt môn, nhưng bọn họ vẫn làm, hơn nữa không sợ hãi, vị khống chế sau lưng này tất nhiên rất cường đại.

Cho nên là Tần Tinh Lan hay Dung Khải?

Cho dù hắn không hợp với Tần Tinh Lan, nhưng chưa từng hoài nghi lòng trung thành của hắn ta đối với Đế quốc, cho nên tâm tư của hắn không tin, hắn ta sẽ làm ra chuyện như vậy, dù sao giam cầm hắn đối với hắn ta mà nói không có bất kỳ chỗ tốt nào, cũng không dao động được địa vị hiện tại của hắn.

Chỉ có Dung Khải, chỉ có Dung Khải.

Hắn biến mất, đối với ai là tốt nhất, không ai khác ngoài Dung Khải.

Cho nên người điều khiển sau lưng nhánh quân đội này rất có khả năng là Dung Khải.

Còn một loại suy đoán chính là Dung Khải cùng Tần Tinh Lan liên hợp lại muốn lật đổ hắn.

Dung Khải đến tột cùng đã hứa với Tần Tinh Lan cái gì, mới có thể đả động đến hắn ta?

Hắn không cảm thấy Tần Tinh Lan là một người dễ bị thuyết phục.

Bởi vì chuyện này đột nhiên xuất hiện, quấy nhiễu tâm tình Dung Thăng, hắn ngay cả tắm rửa cũng không tắm, một lần nữa trở lại phòng đóng cửa lại bắt đầu sắp xếp những suy đoán này.

Muốn biết thêm thông tin từ nó.

……

Lâm Uyên từ chỗ quản gia nghe nói Nhị điện hạ Dung Khải bái phỏng còn có chút ngoài ý muốn, từ phòng hương liệu đi ra, nhịn không được hỏi lão quản gia: " Được rồi, hắn tới làm gì?"

Lão quản gia lắc đầu: " Không rõ ràng lắm, có lẽ là vì chuyện của An Liệt Ninh?"

" An Liệt Ninh?" Lâm Uyên sửng sốt một chút, hoảng hốt nhớ tới hôm nay là ngày xét xử công khai, " Phiên tòa đã kết thúc rồi sao? "

" Đúng vậy."

Lâm Uyên gật gật đầu, không tiếp tục đề tài này nữa, bởi vì y đi tới phòng khách nhìn thấy Dung Khải đứng ở trung tâm.

" Nhị điện hạ làm sao lại đột nhiên tới đây?"

" Vừa vặn đi ngang qua, nghĩ đã lâu không gặp Lâm thúc, cố ý tới quấy nhiễu ngài một phen."

Lâm Uyên cười ý bảo lão quản gia rót trà cho hắn.

Dung Khải ngồi xuống nâng chén trà lên nhẹ nhàng ngửi một hơi, trong mắt nổi lên một chút thất vọng, quả nhiên, trà nhà ai cũng không bằng lấy được từ chỗ Dung Hề, nhẹ nhàng uống một ngụm, tư vị nhạt nhẽo, buông chén xuống: " Lâm thúc gần đây bận cái gì? "

" Ta còn có thể làm cái gì, chính là không có việc gì thì làm chút hương liệu mà thôi, Nhị điện hạ tới đây là có việc gì?"

Dung Khải nhẹ nhàng thở dài: " Lâm thúc, quả thật là có chút việc, chuyện này cũng phải nhờ Lâm thúc. "

" Tìm ta chế tác hương liệu?"

Dung Khải cười rộ lên: " Thật sự là cái gì cũng không thể gạt được ánh mắt Lâm thúc. "

" Ngươi ít vỗ mông ngựa ta đi, ta ngoại trừ có thể chế tác hương liệu, còn có cái gì có thể giúp được Nhị điện hạ."

" Ở lĩnh vực hương liệu, ai còn có thể có đức cao vọng trọng như ngài."

" Ngươi bớt đi, nói chính sự đi."

" Được rồi, ta liền nói thẳng, Lâm thúc về thời kỳ xao động của Alpha gien cao cấp có biện pháp không?"

Lâm Uyên khẽ nhíu mày, nhìn về phía Dung Khải: " Nhị điện hạ thật đúng là thích làm cho người ta gặp khó khăn, vấn đề này nếu ta có thể giải quyết, vậy ta đúng là muốn đức cao vọng trọng, đáng tiếc ta không giải quyết được."

" Một chút biện pháp cũng không có sao?"

Lâm Uyên cười rộ lên: " Muốn nói không có tựa hồ cũng không phải, sự kiện An Liệt Ninh bị phơi bày ra ngoài, là bởi vì cái gì, Nhị điện hạ quên sao? "

" Ngài nói là vị chủ tiệm kia?"

Lâm Uyên gật đầu: " Cậu có thể đi tìm xem."

" Lâm thúc bên này không có tin tức sao, nhân tài như vậy, cảm thấy Công hội hương liệu sư sẽ không dễ dàng buông tha."

" Tất cả tin nhắn riêng tư đều chìm xuống biển, thời gian phát sóng trực tiếp không ổn định, tin nhắn không trả lời, lại không có một người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi giúp chúng ta, liên lạc như thế nào, tìm kiếm như thế nào?"

Dung Khải: “……"

Tại sao hắn đột nhiên giống như không đến giải quyết rắc rối, mà là tìm kiếm rắc rối.

Lâm Uyên tựa hồ ở chỗ này chờ hắn!

" Nhị điện hạ, ta nghĩ ở trong Đế quốc, người có thể giải quyết vấn đề này của ngươi, cũng chỉ có vị này." Nói xong, Lâm Uyên tựa hồ còn ngại không đủ: " Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể, ta coi trọng ngươi nha! "

……

Dung Khải từ Lâm gia đi ra, vốn muốn tìm tùy thị đi làm chuyện này, nhưng sau lại nghĩ, vẫn là tự mình đi quang võng thử vận khí trước, xem có thể liên lạc với vị chủ tiệm này hay không, nếu có thể, cũng đỡ phiền toái, người biết cũng sẽ ít hơn.

Hắn từ bên ngoài trở về, trên đường đụng phải Dung Tân, đối phương tựa hồ cũng là bộ dáng vừa mới trở về, nhìn thấy hắn cười đi tới: " Nhị ca, ngươi cũng vừa mới trở về sao, là đang vội vàng điều tra chuyện của Đại ca? "

Dung Tân thẳng thắn khiến Dung Khải thích không nổi, cho dù trong lòng hắn thật sự nghĩ như vậy, cũng không tiện để cho người ta trực tiếp nói ra.

Nhìn khuôn mặt Omega tinh xảo trước mắt lộ ra vẻ hùng hổ bức người cao lãnh.

Không biết tại sao lại nhớ tới Dung Hề, cùng là Omega, Dung Hề làm cho người ta có cảm giác giống như một khối ngọc ấm áp, ôn nhu nhẵn nhụi.

" Về trễ như vậy, ngươi lại đi đâu chơi?"

Dung Tân bĩu môi: " Nhị ca cho dù ngươi không muốn trả lời vấn đề của ta, cũng không cần phải cố ý hỏi ta cái này, tất cả mọi người lưu lại chút bí mật nhỏ không tốt sao, bất quá ta nghe nói hôm nay khi ngươi phát tin tức, Nguyên soái giúp ngươi like? "

Trong mắt hắn mang theo chờ mong, Dung Khải nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng: " Thu hồi tâm tư nhỏ bé của ngươi đi, hiện tại hắn đã kết hôn, cho dù là ngươi muốn, phụ vương cũng không có khả năng không để ý mặt mũi hoàng thất, thỏa mãn ngươi, không còn sớm, mau trở về nghỉ ngơi. "

Lười nói nhảm với Dung Tân, Dung Khải trực tiếp vòng qua hắn trở về tẩm cung.

Dung Tân tức giận, bị hắn ta một trận không lưu tình quở trách như vậy, hết lần này tới lần khác Dung Khải đúng là có vài phần chọc trúng tâm tư của hắn.

Phẫn nộ dậm chân, có đôi khi hắn hoài nghi, rốt cuộc hắn rốt cuộc có phải là đệ đệ ruột của hắn ta hay không.

Chuyện mình muốn biết không biết được nửa điểm, còn bị quở trách một trận, Dung Tân tức giận đến một cước đá lên bậc thang, nhất thời gập ngón chân cái, ngao một tiếng ngồi trên mặt đất, bị Dung Đỉnh đi ngang qua nghe thấy chạy tới xem tình huống của hắn: " Dung Tân sao vậy? "

" Tam ca chân ta đau!" Dung Tân đỏ hốc mắt, đáng thương ngồi trên mặt đất che chân.

Dung Đỉnh đi qua đỡ hắn dậy: " Làm sao như vậy? "

" Còn không phải Nhị ca chọc ta tức giận, ta tức giận đá một cước lên bậc thang, kết quả ngay cả nó cũng khi dễ ta!"

Đối mặt với cáo trạng của Dung Tân, Dung Đỉnh cười cười: " Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn giống như tiểu hài tử, cùng ta nói một chút, Nhị ca làm sao chọc ngươi? "

" Ta đã hỏi hắn Nguyên soái có phải giúp hắn like tin tức hay không, những thứ khác còn chưa nói, hắn đã nói ta thu hồi tâm tư loạn thất bát tao gì đó, còn nói ta muốn, phụ vương cũng sẽ không vì ta tổn thất thể diện vương thất mà gả ta cho Tần Tinh Lan, mấu chốt là ta cái gì cũng không nghĩ, hắn sao có thể oan uổng ta như vậy!"

Dung Đỉnh nghe hắn nói xong, đỡ hắn nói: " Nhị ca nhất định là hiểu lầm, nếu ngươi có tâm với Nguyên soái, làm sao đến mức đợi đến hôm nay chứ! "

" Đúng vậy, cho nên Nhị ca vì sao nghĩ ta như vậy chứ, vẫn là Tam ca hiểu rõ ta nhất!"

Dung Đỉnh tựa như bị lời nói trẻ con của hắn chọc cười: " Đại ca không có ở đây, Nhị ca gần đây sự tình lại nhiều, chúng ta nên thông cảm cho hắn. "

" Ta chính là thông cảm hắn, mới muốn trấn an hắn vài câu, không nghĩ tới cả người hắn đều là gai, còn hiểu lầm ta có điều bất lương, nếu ta có, ta hiện tại chính là Nguyên soái phu nhân, còn đến lượt Dung Hề sao!"

" Lại nói tiếp, đây cũng đúng là chuyện tiếc nuối." Dung Đỉnh lộ ra một chút tiếc nuối, nhẹ nhàng thở dài.

Dung Tân nhìn hắn, một sợi dây trong lòng bị nhẹ nhàng trêu chọc: " Tam ca đang thay ta thấy không đáng sao? "

" Đúng vậy, Tiểu Tân chúng ta tốt như vậy, lại hết lần này tới lần khác, ai, cũng là Nguyên soái không có phúc khí, nếu lúc trước không có một trận chiến Tinh Hải, nói vậy Ngũ đệ ngươi bây giờ sẽ sống tốt hơn, chúng ta cùng Nguyên soái cũng sẽ thân cận hơn rất nhiều, làm sao lại giống như bây giờ, nhiều nghi kỵ như vậy."

" Tam ca ngươi đừng nói nữa, là ta không có cái số này, ta không oán, chính là Nhị ca hiểu lầm ta làm cho ta có chút khổ sở, may là Tam ca ngươi hiểu ta, được Tam ca trấn an, ta tốt hơn nhiều."

" Ta đâu phải trấn an ngươi, ta là thương ngươi, chân còn đau sao?"

" Tốt hơn nhiều rồi."

" Nếu đau đừng nhẫn nhịn, ta tìm người xem cho ngươi một chút."

" Không cần phiền toái, chút vết thương nhỏ này một hồi là tốt rồi, Tam ca hôm nay lại đi thăm mẫu phụ sao?"

" Ừm, hai ngày nay thân thể mẫu phụ lại có chút không thoải mái, trái phải ta cũng không có việc gì, đi qua cùng hắn nói chuyện, giải sầu cũng không tệ."

" Ta nói phụ vương chính là thiên vị, đem sự tình đều giao cho Đại ca Nhị ca, lại hết lần này tới lần khác không giao cho…"

" Dung Tân không cần nói những lời này, phụ vương làm như vậy tự nhiên có đạo lý của hắn, ta nói như thế nào cũng bất quá chỉ là một Beta, tự nhiên so ra kém Đại ca, Nhị ca."

" Tam ca ngươi chính là quá tốt, để cho bọn họ khi dễ ngươi cũng chưa bao giờ oán giận."

" Có thể có được một câu này của ngươi, ta cũng sẽ không uổng công làm Tam ca ngươi, không còn sớm, ta đưa ngươi trở về."

" Ta tự mình trở về là được rồi."

" Ta muốn tiễn ngươi có được không."

" Được."

……

Dung Hề hơi cúi đầu, nhìn mưa ngoài cửa sổ.

Hôm nay nói thay đổi liền thay đổi, ngay cả một chút chuẩn bị cũng không có, nghĩ sau cơn mưa có thể sẽ hạ nhiệt, Dung Hề đem chăn mỏng trong nhà thay thế.

0520 mang theo A Nhất A Nhị che hồ nước nóng, sau khi trở về Dung Hề cho bọn họ ba cái khăn lau sạch nước mưa trên người, thuận tiện chuẩn bị thay cho bọn họ một lớp dầu bảo dưỡng.

Đến lượt 0520, robot nhỏ lắc đầu nói: " Sư tử lớn hứa sẽ bảo trì cho 0520, 0520 sẽ để sư tử lớn làm." 

Dung Hề nghe vậy cười nói: " Cậu bây giờ là tìm được người tốt hơn, ghét bỏ thủ pháp của tôi không tốt có phải hay không? "

0520 đi qua ôm lấy đùi cậu, dùng âm thanh loli đáng yêu nói: " 0520 thích nhất chủ nhân, 0520 là sợ chủ nhân vất vả, mới muốn sư tử lớn giúp đỡ làm bảo dưỡng! "

" Tôi tạm thời tin cậu đó." Dung Hề sờ sờ vỏ não của nó, " Theo tôi tiến vào, có đồ cho các cậu. "

Ba người máy đi theo phía sau Dung Hề vào phòng.

Lấy mũ đã đan trước đó ra, mũ lớn màu hồng là 0520, còn lại hai cái màu xanh nhỏ hơn một chút là A Nhất  A Nhị.

Cả ba chiếc mũ đều có kiểu giống nhau.

Dung Hề đeo cho bọn họ, người máy trong nhà bất luận lớn hay nhỏ, nhất thời đều trở nên phi thường đáng yêu.

Nhịn không được đem hình ảnh này chụp lại, gửi qua cho Tần Tinh Lan ——

Dung Hề: Đáng yêu không ^ – ^ [Hình ảnh]

Tần Tinh Lan nhận được tin nhắn của Dung Hề, nhìn trên ảnh ba con robot trong nhà đội mũ, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên: Đáng yêu lắm, của anh đâu?

Đang báo cáo với hắn chuyện tuyển quân tái tổ chức lại quân khu 1, Cảnh Trực nhìn nụ cười không hiểu sao xuất hiện của hắn, khóe môi giật giật: " Rốt cuộc ngài có nghe tôi nói không? "

Tần Tinh Lan ngước mí mắt lên: " Cậu nói xem. "

Cảnh Trực nghẹn: " Tứ điện hạ gửi tin nhắn cho anh sao? "

Tần Tinh Lan lúc này rốt cục chịu dùng mắt nhìn anh, may mà có ba chữ Tứ điện hạ này.

" Cậu báo cáo xong chưa?"

“…… Tôi không muốn báo cáo. "

" Vậy được, lúc đi ra giúp tôi đóng cửa lại."

Cảnh Trực: “………"

Thật muốn cho mọi người nhìn vào vẻ mặt lạnh lùng của hắn giờ phút này, hừ!

………

Giờ phút tan tầm về nhà, là chuyện Tần Tinh Lan chờ đợi nhất mỗi ngày, từ bãi đỗ xe lái xe ra, thuận đường đến tiệm bánh ngọt mua một phần đồ ngọt.

Buổi trưa vô tình nghe được có người nói về chuyện tặng quà, hắn nghĩ hình như mình còn chưa từng tặng qua cái gì đó cho cậu.

Bắt đầu với bánh ngọt ngay hôm nay  ^ – ^.

Dung Hề nhìn thời gian, hôm nay Tần Tinh Lan trở về có chút muộn, có phải quân khu có chuyện gì không?

0520 đến: " Chủ nhân có muốn nhắn tin cho sư tử lớn hỏi không?" 

" Có lẽ đã ở trên đường rồi, chúng ta chờ một chút."

Dung Hề cười sờ cái đầu to của nó, 0520 ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh cậu, cùng cậu chờ.

Rất nhanh hệ thống an ninh liền truyền đến thanh âm " Hoan nghênh về nhà", Dung Hề cùng 0520 liếc nhau một cái, tiếp theo từ phòng bếp đi ra, mục đích chính là cầm ô đi đón Tần Tinh Lan.

Trên người đối phương là đồng phục màu lam thẳng tắp, trước ngực treo lúa mạch đẹp mắt cùng huân chương lấp lánh, giọt mưa rơi xuống trên ô của hắn phát ra âm thanh leng keng, rất dễ nghe.

Đại khái là cảm giác được tầm mắt của cậu, Tần Tinh Lan hơi nâng ô lên cao, đối diện với ánh mắt cậu, cười rộ lên, giơ bánh ngọt trong tay lên, nhẹ nhàng lắc lắc về phía cậu.

Dung Hề cong hai mắt nghênh đón hắn, xuyên qua tờ giấy trong suốt trên hộp bánh ngọt nhìn bánh ngọt màu hồng điểm xuyết mật đào.

" Thuận đường nhìn thấy, liền mua."

Alpha nói rất nhẹ nhàng, Dung Hề lại biết nhất định là hắn cố ý đi.

" Cám ơn anh, rất đẹp."

" Thích không?"

" Thích." Dung Hề cười chống lại đôi mắt màu xanh biếc của hắn, " Mật Đào. "

" Ừm."

Chờ Tần Tinh Lan thay quần áo đi tới, Dung Hề đã đem bánh ngọt bày lên bàn, bánh ngọt nhỏ không lớn, cũng đủ để hai người chia sẻ, bánh lộ ra một cỗ hương mật đào dễ ngửi, làm cho Dung Hề nhịn không được có chút đỏ mặt.

Lúc ăn cơm, Dung Hề nhịn không được nói: " Hôm nay anh sao lại muốn mua bánh ngọt? "

Tần Tinh Lan nhìn cậu: " Hình như anh chưa từng tặng quà cho em. "

" Vì vậy, đây là một món quà cho em?" Dung Hề cười rộ lên, thoạt nhìn vừa vui vẻ vừa xinh đẹp.

" Bắt đầu từ đây đi." Tần Tinh Lan đưa tay nắm lấy cậu, cười dịu dàng đến cực điểm.

……….

Ăn cơm tối xong Dung Hề nói với Tần Tinh Lan muốn livestream một chút, hiện tại mỗi đêm bọn họ ở cùng một chỗ, Dung Hề livestream đều nói cho hắn.

" Muốn làm cái gì?"

" Mũ của anh em còn chưa đan xong."

Tiểu thư tính nói lời này, vừa ngoan vừa đáng yêu, khiến Tần Tinh Lan rất muốn ôm cậu.

Chỉ là còn chưa kịp thực hiện, thỏ nhỏ đã lâu không xuất hiện đột nhiên xuất hiện trên vai Dung Hề, tựa như có cảm ứng, Dung Hề nghiêng đầu nhìn qua, trong mắt mang theo một tia kinh ngạc.

Nguyên bản chồi non màu xanh lá cây trên đỉnh đầu, nay biến thành nụ hoa màu hồng nhạt, lắc lư rũ xuống.

Con thỏ nhỏ dùng móng vuốt nắm lấy lỗ tai thật dài, chớp chớp đôi mắt đỏ trong suốt, thân mật cọ cọ hai má Dung Hề, sau đó vươn tay về phía Tần Tinh Lan: " Chiu chiu! "

Ôm đi!

Tần Tinh Lan theo thói quen bắt lấy thỏ nhỏ nhảy về phía hắn, nghe Dung Hề kinh ngạc nói: " Nó như thế nào…" có hoa?

Tần Tinh Lan ôm con thỏ nhỏ đang lăn lộn trong lòng hắn, đôi mắt màu xanh biếc dịu dàng nhìn Dung Hề: " Đại khái có liên quan đến đánh dấu. "

Nghe thấy hai chữ đánh dấu, hai má Dung Hề đỏ lên, nhìn chằm chằm đóa nụ hoa kia, luôn cảm thấy giống như có ý chỉ gì đó.

Cậu không dám nghĩ sâu, hiện tại là nụ hoa, phía sau có thể nở hoa hay không, có thể hay không kết quả.

Khi nào là hoa và khi nào kết quả?

Đưa tay chà xát lỗ tai nóng bỏng, ép buộc mình không nên suy nghĩ lung tung, bỗng nhiên khuôn mặt tuấn tú của Tần Tinh Lan phóng đại trước mặt cậu, khiến Dung Hề cứng đờ, ngây ngốc hỏi: " Làm, làm gì thế? "

" Đang suy nghĩ cái gì, mặt đỏ như vậy?"

" Không có, không có gì." Dung Hề mở khóe môi nở nụ cười, nhìn Tần Tinh Lan lui về khoảng cách an toàn, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, " Em livestream. "

" Được."

Tần Tinh Lan ôm thỏ nhỏ trở lại giường, sư tử lớn cũng xuất hiện nằm trên mặt đất, bộ dáng lười biếng đến buồn ngủ.

Dung Hề tìm ra sợi len màu trắng gạo chuẩn bị đan, ngồi trên ghế đăng nhập livestream.

Livestream mở ra không lâu, nhân số đã phá trăm vạn ——

[ Ba Ba Nhi: Đào Tử thái thái hôm nay chuẩn bị đan cái gì, hôm nay thời tiết tinh cầu thay đổi, cảm giác mùa đông sắp tới, thái thái cũng ở thủ đô tinh cầu sao?"

[ Điềm Điềm: Hôm nay tôi còn đang rối rắm là mua len tự đan hay là mua thành phẩm, nhìn thấy thái thái đan đồ, tôi cũng rất muốn tự mình đan, cảm giác ý nghĩa sẽ không giống nhau!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Lần trước khi Đào thái thái đan áo len, tôi đã mua len, nói thật tôi đã biết làm, chính là kích thước không nắm chắc, bị nhỏ, nhưng cả nhà tôi đều thấy hy vọng, chờ áo len của tôi, thuận tiện hỏi một chút, áo len của Đào thái thái là đan cho Alpha??? ]

Nhìn thấy màn đạn Dung Hề cười rộ lên: " Sẽ thay đổi, mọi người có chuẩn bị quần áo mùa đông hay không, mọi người trải qua mùa đông cần phải làm tốt công tác giữ ấm nha, hôm nay chuẩn bị đan mũ, lần trước Alpha trong nhà mặc áo len vào rất thích hợp, tôi cũng cảm thấy rất đẹp trai ^ ^ "

[ Tiểu Long Quỳ: tình cảm của chủ kênh và Alpha trong nhà nhất định rất tốt, lúc nói lời này, tôi cảm thấy chính là đang rắc đường!!! ]

[ Điềm Điềm: Tôi quyết định tôi cũng phải học đan áo len, chờ về sau có đối tượng, tôi cũng muốn đan cho hắn mặc, cảm giác này tôi cảm thấy rất tốt, mấu chốt là khi nào tôi mới có thể có đối tượng!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Đối tượng ở trên có thể nhìn chúng tôi, Alpha ^ – ^ ]

[ Ba Ba Nhi: Điềm Điềm cơ hội tới, mau nói giới tính của cậu!!!!!!!  @Điềm Điềm!!! ]

[ Đạn Đạn Long: Hôm nay livestream là xem mắt sao, vậy tôi cũng tới một chút, Alpha!!!! ]

[ Điềm Điềm: Alpha thì đừng add tôi, bởi vì tôi cũng vậy, thực xin lỗi, không thể!! ]

[ Ba Ba Nhi: Tôi thao, Điềm Điềm cậu gọi Điềm Điềm làm gì!!!!!!?]

[ Mao Mao Hùng: Phía trên là hiện trường lật xe, ha ha bị các cậu làm cười chết!!!!!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Chỉ có tôi muốn nói một câu, thật sự không có Omega sao????"

[ Cỏ Đuôi Heo: Tôi nói là tôi các cậu tin sao? ]

[ Ba Ba Nhi: Nói thật không tin lắm, ha ha ha!!!!!! ]

「*#@……: Người dẫn chương trình có việc làm ăn muốn cùng ngươi nói chuyện một chút, thấy nhắn ta…".

[ Đạn Đạn Long: @Cỏ Đuôi Heo cậu thật sự là Omega, nếu cậu thật sự là vậy tôi liền theo đuổi!!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: @Đạn Đạn Long đến trước đến sau để ý một chút, @Cỏ Đuôi Heo nhìn tôi này, tôi rất ôn nhu ^ ^ ]

[ Điềm Điềm: @Hỏa Thiêu Nhi tới trước là tôi, các cậu đều tránh ra, @Cỏ Đuôi Heo để tôi!!!!!! ]

「*#@……: Người dẫn chương trình có việc làm ăn muốn cùng ngươi nói chuyện một chút, thấy nhắn ta…".

[ Tiểu Long Quỳ: phía trên là quảng cáo??? ]

[ Điềm Điềm: chủ kênh đừng tin hắn, hiện tại lừa tiền đặc biệt nhiều, bảo đảm hắn muốn làm chuyện gì xấu đó!!!!!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: Phiền toái cấm ngôn @*#@… cảm ơn!!!!!! ]

Khi màn hình nói đến đây, Dung Hề cũng chú ý tới màn đạn kỳ quái kia, động tác đan len trong tay không ngừng: " Người bạn này không nên quảng cáo trong livestream, tôi cũng không làm ăn gì, đây là phòng phát sóng trực tiếp giải trí ^ – ^. "

[ Đạn Đạn Long: Chủ kênh thật sự rất dịu dàng, đáng tiếc chủ kênh đã có người thuộc về, @Cỏ Đuôi Heo cậu thật sự là Omega sao???? ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Đừng yêu tôi, không có kết quả!!!!!!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Ha ha ha, cười chết, Cỏ Đuôi Heo cậu bây giờ trâu bò nha!!!!!!!! ]

[ Hỏa Thiêu Nhi: @Cỏ Đuôi Heo nhắn tin cho tôi, gửi ảnh cho cậu ^ – ^!! ]

[ Điềm Điềm: Phía trên cậu quá không biết xấu hổ, ý đồ sắc dụ hả, cậu muốn so với tôi sao??? ]

[ Đạn Đạn Long: Uy uy cậu cảm thấy tôi sẽ sợ các cậu sao, có dám kéo một đám hay không, @Cỏ Đuôi Heo làm trọng tài???? ]

[ Ba Ba Nhi: Tôi nghi ngờ cậu đang lái xe và có bằng chứng!!!!!!! ]

[ Cỏ Đuôi Heo: Đừng yêu tôi, không có kết quả @ Đạn Đạn Long, @ Điềm Điềm, @Hỏa Thiêu Nhi… Không có hứng thú, không có khả năng, các cậu đừng mơ tưởng!!!!!!! ]

[ Tiểu Long Quỳ: Cự tuyệt tam liên kích trong truyền thuyết sao? Ha ha ha ha!!!!! ]

……

Dung Khải nhìn acc nhỏ mình vừa sáng lập bị livestream khống chế cấm ngôn.

Trong lúc nhất thời tâm tình có chút phức tạp.

Nếu không phải vị người dẫn chương trình Đào Tử này không mở tin nhắn riêng của hắn, hắn làm sao có thể làm chuyện này???

Hiện tại rốt cuộc hắn cũng hiểu được, vì sao Lâm Uyên lúc ấy lại nói, gửi tin nhắn riêng tất cả đều chìm xuống biển, thời gian phát sóng trực tiếp không ổn định, để lại tin nhắn không trả lời, người dẫn chương trình này cũng thật sự quá tùy hứng, không kiếm tiền cho tốt, trong nhà có mỏ sao!!!!!

Nhìn chằm chằm những ngón tay trắng nõn mảnh khảnh trong livestream, Dung Khải cảm thấy rất đẹp mắt.

Tất nhiên, khi hắn đang nghĩ như vậy, đột nhiên nhảy ra một gợi ý: Bạn đã bị đá ra khỏi phòng và cấm xem bất kỳ chương trình phát sóng trực tiếp nào của Đào Tử.

Dung Khải: “…"

Ngươi có biết ta thực sự là ai không?

Tần Tinh Lan thu tay từ trong bụng 0520 về, lặng lẽ nhìn Dung Hề đang phát sóng trực tiếp.

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại