Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 48

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 48

Edit: Điềm Điềm

**********************

Hương mật đào ngọt ngào trong phòng trộn lẫn với sự lạnh lẽo của mùa đông, làm cho nhiệt độ dần dần trở nên dính nhớp và nóng bỏng.

Miếng dán sau cổ Dung Hề bị xé toạc ra, lộ ra tuyến thể nhạy cảm trong không khí, có một chút ngứa ngáy.

Nụ hôn nóng bỏng của Alpha hạ xuống, chấn động tê dại khiến thân thể Dung Hề có chút cứng đờ, kể cả đại não tựa hồ cũng có chút thiếu oxy.

Nụ hôn vụn vặt từ sống lưng một đường rơi xuống bên tai, thành kính phảng phất như đang hôn trân bảo.

Tim Dung Hề run rẩy, hương mật đào nồng đậm giống như mời gọi, cuối cùng Alpha bị cám dỗ không còn đè nén hung thú trong lòng nữa, ôm tiểu thư tính trong ngực ngã xuống, trằn trọc triền miên.

……

Buổi sáng khi Dung Hề tỉnh lại, còn có chút hoảng hốt.

Tất cả những gì đêm qua cậu lại rõ ràng như vậy, nhớ lại còn cảm thấy vành tai nóng lên.

Thể lực của sư tử lớn có chút quá tốt, cậu hoàn toàn không theo kịp, mặc dù không phải trong thời kỳ phát tình, lại càng không có mở khoang sinh sản, nhưng như vậy cũng đã làm cho cậu có chút chống đỡ không nổi.

Nghĩ đến bộ dáng buồn ngủ của mình, Dung Hề hai má nóng lên.

Mở mắt ra, lén nhìn người đang ngủ bên cạnh, Dung Hề vùi đầu vào trong chăn.

Bỗng nhiên cánh tay trên thắt lưng cậu siết chặt, một giây sau chỗ đau nhức được nhẹ nhàng xoa bóp.

Ý thức được người bên cạnh có thể đã tỉnh, ngực Dung Hề lại nhảy dựng lên.

Tần Tinh Lan mở mắt ra, trong đôi mắt màu xanh biếc lộ ra một cỗ ôn nhu, nhìn tiểu thư tính chôn trong ngực hắn chỉ lộ ra xoáy tóc, nhịn không được cười khẽ một tiếng: " Sớm. "

Dung Hề rầu rĩ trả lời hắn một tiếng: " Sớm. "

Thanh âm mở miệng khàn khàn không ra hình dạng, về phần vì sao, cậu ngượng ngùng không suy nghĩ.

Tần Tinh Lan cúi đầu vùi vào cổ cậu, ngửi ngửi tuyến thể sau cổ cậu, trên đó ngoại trừ hương mật đào của tiểu thư tính ra, còn có hương vị của hắn.

Từ đầu đến chân là hương vị của hắn.

Loại cảm giác này làm cho Tần Tinh Lan rất hài lòng.

" Eo mỏi sao?"

Bàn tay to của Tần Tinh Lan vẫn giúp cậu xoa bóp, làn da dưới lòng bàn tay cũng mịn màng mềm mại, làm cho người ta có chút yêu thích không muốn buông tay.

Dung Hề nhẹ nhàng đẩy hắn một cái, đỏ rực ngước mắt nhìn hắn: " Không cần nữa. "

Ý thức được tiểu thư tính hiểu lầm, trong lồng ngực Tần Tinh Lan run lên phát ra tiếng cười dễ nghe, hôn lên má cậu: " Tuy rằng rất muốn, nhưng thời gian có chút không đủ. "

Một câu nói khiến Dung Hề đỏ từ đầu đến chân.

Đem bộ dáng quẫn bách của tiểu thư tính thu vào trong mắt, Tần Tinh Lan chỉ cảm thấy bạn đời nhà mình đáng yêu đến nổ tung.

Chờ Dung Hề thật vất vả mới ổn định xong cảm xúc rời giường, Tần Tinh Lan đã rửa mặt thay quần áo xong, đi tới đưa tay nhẹ nhàng nhéo nhéo hai má cậu: " Hôm nay cái gì cũng không được làm, ngoan ngoãn nghỉ ngơi. "

" Em không mệt."

" Nghe lời." Tần Tinh Lan khom lưng nhìn cậu, nhếch khóe môi hôn lên môi cậu: " Anh sẽ về sớm một chút."

Dung Hề đưa tay ôm lấy thắt lưng hắn, dựa vào cọ cọ: " Vậy em chờ anh trở về. "

" Được."

Nhìn Theo Tần Tinh Lan rời đi, Dung Hề rũ mắt nhìn 0520 đứng bên cạnh cậu dùng màn hình hiển thị đối diện với cậu.

" Chủ nhân, tiểu điện hạ đã an bài chưa?"

Dung Hề: “…"

" Được rồi, tôi biết không nhanh như vậy, 0520 không nóng nảy, thật sự tuyệt không sốt ruột."

Lúc nói lời này, dường như còn lo lắng Dung Hề sẽ không tin, trên màn hình còn đánh ra “^ – ^".

Dung Hề nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười kia, trong lúc nhất thời tâm tình có chút phức tạp.

Tần Tinh Lan hôm nay đi làm không có mang theo túi đựng cơm, từ khi hắn ra khỏi bãi đỗ xe, tin tức liền dùng tốc độ cực nhanh truyền ra.

Phó quan đứng ở lầu hai nhìn chằm chằm Tần Tinh Lan một đường vào tòa nhà văn phòng, nhịn không được nói với Cảnh Trực bên cạnh: " Ngài không đi xuống sao? "

Cảnh Trực nghiêng đầu nhìn về phía phó quan của mình, học theo động tác Tần Tinh Lan thường xuyên làm, nhíu mày.

Phó quan thu động tác của anh vào trong mắt, biểu tình có chút khó nói hết, Nguyên soái các hạ người ta đẹp trai, khi làm ra động tác như vậy mang theo một chút hương vị, sao đến trên mặt Tướng quân bọn họ, lại ngu ngốc như vậy??

Yên lặng dời tầm mắt đi: " Hôm nay Nguyên soái các hạ không mang theo túi đựng cơm, hơn nữa so với ngày thường, trễ mười lăm phút, không phải Tứ điện hạ xảy ra chuyện gì chứ?"

Cảnh Trực cảm thấy dựa theo sức mạnh mỗi ngày của Tần Tinh Lan, thật đúng là nói không chừng.

" Tôi xuống xem một chút."

Phó quan vội vàng lui ra cho anh đi, làm cho Cảnh Trực nhịn không được liếc mắt nhìn hắn một cái: " Hay là cậu xin đi làm phó quan cho Nguyên soái đi?"

" Thật sự có thể sao?" Ánh mắt phó quan bởi vì những lời này của Cảnh Trực nhất thời chợt lóe lên, hiển nhiên đối với đề nghị này rất là động tâm.

Cảnh Trực hận rèn sắt không thành thép lắc đầu, đưa tay chọt hắn, quả thực không còn lời nào để nói.

Tần Tinh Lan đem áo khoác cởi ra đặt sang một bên, tự nhiên cởi nút áo trên cùng, đang chuẩn bị phê duyệt văn kiện trên bàn, cửa khép hờ bị người ta đẩy ra.

Nhìn Cảnh Trực tiến vào, Tần Tinh Lan thu hồi ánh mắt: " Chuyện gì vậy? "

Cảnh Trực đóng cửa lại, thuận tay khóa lại, tiến lại gần: " Hôm nay sao lại trễ vậy, còn không mang cơm, trong nhà xảy ra chuyện à? "

Tần Tinh Lan ngước mắt lên: " Cậu rất nhàn rỗi sao? "

Cảnh Trực kéo ghế ngồi xuống: " Tôi đây không phải là quan tâm anh sao, anh xem anh thời gian này, từ khi trở về phục chức, mỗi ngày ăn sáng ăn trưa đều mang theo cơm, hôm nay bỗng nhiên không mang theo, làm bộ hạ của anh, cũng không được hỏi một chút sao, Tứ điện hạ không có việc gì chứ? "

Tần Tinh Lan buông bút trong tay xuống, ngồi thẳng, theo động tác của hắn, cổ áo cởi ra trực tiếp bại lộ trong mắt Cảnh Trực, vừa vặn lộ ra một vết đỏ ái muội ở xương quai xanh.

" Không cần cậu quan tâm, em ấy rất tốt."

Cảnh Trực nhìn chằm chằm vào cổ Tần Tinh Lan, đầu óc bắn pháo hoa, anh cảm thấy mình thật sự là lo lắng dư thừa.

Rõ ràng là phu phu bọn họ, đêm qua đã làm chuyện không thể để người khác nhìn thấy, thế cho nên sáng nay Tứ điện hạ căn bản không dậy nổi rời giường nấu cơm cho hắn!

Nhìn đáy mắt Tần Tinh Lan thỏa mãn, nói vậy hôm nay cho dù không ăn cơm, hắn cũng sẽ không đói bụng.

" Thực xin lỗi, quấy rầy rồi." Cảnh Trực đứng lên, xoay người muốn đi, chỉ là vừa mới đi tới cửa, lại nhịn không được quay đầu lại, " Nguyên soái các hạ, tốt xấu gì đây là quân khu, vẫn nên chú ý nhiều hơn. "

Dứt lời đưa tay điểm điểm vị trí cổ áo.

Khóe môi Tần Tinh Lan nhếch lên: " Thật ngại quá, bị cậu phát hiện. "

Ngài đây cố tình làm vậy, phải không?

Phó quan rốt cục thấy Cảnh Trực đi rồi trở về, vội vàng nghênh đón rót cho anh một ly nước: " Thượng tướng thế nào, Nguyên soái không có việc gì chứ? "

Cảnh Trực bưng ly nước uống một ngụm, nhàn nhạt nhìn phó quan: " Sau này loại chuyện của Alpha đã kết hôn này, Alpha độc thân như chúng ta cũng không cần tham dự. "

Trái tim mệt mỏi, bây giờ trái tim anh thật mệt mỏi.

Tần Tinh Lan kia rõ ràng chỉ chờ anh tới cửa, chính anh còn nhao nhao chạy lên ăn cẩu lương!

……

Chiến hạm dừng liên tiếp ba ngày tại trạm tiếp tế Cự Giải Tinh, trong ba ngày này, Dung Thăng không biết mình mang bao nhiêu thứ, thẳng đến khi cả nhà kho của chiến hạm bị lấp đầy, công tác vận chuyển của bọn họ mới chấm dứt.

Sau đó, họ trở lại khoang tàu, người to tớn chà xát tay nói với sự phấn khích: " Ngay lập tức có thể ăn đùi gà, lão huynh không hạnh phúc sao?"

Dung Thăng tâm tình có chút phức tạp nhìn hắn ta một cái, ba ngày nay hắn đã nghe được rất nhiều người nói đùi gà vô số lần.

Từ lúc bắt đầu muốn biết vì sao những người này lại có tình cảm đặc biệt với đùi gà như vậy, rồi sau đó là tê dại.

Dung Thăng cảm thấy hắn đã trải qua một quá trình gian nan.

Chẳng lẽ những người này đều chỉ vì đùi gà mà sống sao?

Thích Vụ đưa bọn họ về khoang thuyền, xoay người hô: " Vất vả cho mọi người rồi, hiện tại có thể đi tắm rửa, sau đó chúng ta gặp nhau ở nhà ăn."

Ba chữ cuối cùng hạ xuống, nhất thời dâng lên tiếng hoan hô.

Thích Vụ cười đè tay ra hiệu cho bọn họ im lặng.

Vai Dung Thăng bỗng nhiên bị cánh tay lớn ôm lấy: " Huynh đệ đi tắm rửa đi! "

Dung Thăng giãy giụa một chút, thật sự tránh không ra, bị kéo vào phòng tắm.

Thích Vụ đi thang máy trở lại phía trên, vừa vặn Đồ Lẫm từ bên ngoài tiến vào, bốn mắt nhìn nhau, người trước đầy ghét bỏ, người sau thì mang theo ý cười.

" Anh tưởng em sẽ ăn xong đùi gà mới lại đi lên."

Đồ Lẫm đi tới, thay cậu mở cửa.

Thích Vụ đi vào, kéo cổ áo ra bắt đầu cởi quần áo.

Đồ Lẫm đóng cửa lại, ánh mắt làm càn rơi trên người cậu, Thích Vụ đem quần áo công nhân màu xám ném xuống đất, từ trong tủ lấy áo sơ mi màu xanh quân đội sạch sẽ thay, ngón tay nhanh chóng buộc nút: " Tôi xin nghỉ phép, điểm dừng tiếp theo, tôi sẽ rời khỏi chiến hạm. "

Khi giọng nói của cậu hạ xuống, Đồ Lẫm nhíu mày: " Em đang thông báo cho anh? "

" Nếu không thì sao?" Ánh mắt Thích Vụ rơi vào trên người hắn lộ ra khó hiểu, hình như không hiểu rõ vì sao hắn lại hỏi như vậy.

Đồ Lẫm không mở miệng, trầm mặc nhìn cậu, cảm giác thuộc về vực sâu rừng rậm tản ra trong không khí.

Thích Vụ lùi lại một bước tựa vào cửa tủ: " Anh tức giận sao? "

Đồ Lẫm đi về phía cậu, đưa tay ấn vào cửa tủ phía sau cậu: " Đây là cách trả thù của em? "

Thích Vụ cười rộ lên: " Từ năm 18 tuổi lên chiến hạm, tôi tổng cộng phục vụ năm năm, trong quá trình này chưa từng nghỉ một ngày, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, anh không cần suy nghĩ nhiều như vậy."

Đồ Lẫm mở khóe môi, hốc mắt đỏ lên: " Em nghe thử lời em nói đi, chính em tin tưởng sao, chỉ là nghỉ ngơi một chút, trở về bất định, em thật sự muốn tiêu tiền của anh, đi ngủ với Alpha khác sao? "

" Tôi làm cho anh không có cảm giác an toàn, hay là anh đang hoảng hốt?" Thích Vụ đưa tay ôm lấy cổ hắn, trêu chọc hắn, " Đồ Lẫm hiện tại trong lòng anh có phải rất không dễ chịu hay không, cảm thấy đồ đạc của mình thoát ly trong tay mình, rất bất an, rất sợ hãi, vậy anh có nghĩ tới, lúc trước anh đẩy tôi ra, một mình đi chết, tôi có cảm giác gì, tận mắt nhìn thấy người yêu của mình chết ở trước mắt mình, cũng chỉ là vì đem cơ hội sống lưu lại cho tôi, tôi còn sống lại thừa nhận thống khổ mất đi người yêu, anh không cảm thấy tàn nhẫn hơn sao? "

" Tôi cần thời gian bình ổn lại, anh cũng cần." Thích Vụ vùi đầu vào cổ hắn, " Tôi đáp ứng anh. Trước khi chính thức nói lời chia tay, tôi sẽ không tiêu tiền của anh và ngủ với người khác."

" Mất bao lâu?" Đồ Lẫm nhíu mày, cố gắng đè nén cảm xúc của mình đang trên bờ vực bộc phát.

" Lần sau khi chiến hạm lại đi qua."

" Quá lâu rồi." Đồ Lẫm đưa tay bắt lấy cánh tay cậu, hốc mắt đỏ như đang thấm đẫm máu, " Anh không yên tâm, anh phái người đi theo em. "

" Đồ Lẫm, anh đừng để tôi cảm nhận được áp lực từ chỗ anh nữa, tôi có thể sẽ tuyệt tình hơn."

Thích Vụ mở tay hắn ra, rời khỏi đàn áp của hắn: " Chuyện hôm nay, Dung Thăng hẳn là đều có lưu ý, bước tiếp theo nên làm như thế nào, trong lòng anh hẳn là biết, trong khoảng thời gian tôi vắng mặt, anh an bài tốt người, chiếu cố bản thân, hy vọng lần sau chúng ta gặp mặt, sẽ gặp lại bộ dáng tốt nhất của nhau. "

Lời nói biến mất, Thích Vụ đi qua ôm hắn một cái, sau đó mở cửa đi ra ngoài.

Đồ Lẫm bị lưu lại trong phòng buông tay, một Alpha cường đại trong nháy mắt trở nên suy sụp.

………

Dung Thăng bị ép tắm rửa tập thể một lần, chờ hắn mặc quần áo đi ra chỉ có một loại cảm giác, chính mình đều bị nhìn sạch.

Hắn không còn trong sạch rồi.

Tâm tình của người to lớn rất tốt vừa mặc quần áo trên người vừa nói: " Hắc, huynh đệ, thủ pháp tắm rửa của ta có phải rất tuyệt hay không, đám người chúng ta mọi người được ta chà lưng qua, lần sau đều tìm ta, nhưng người bình thường ta cũng không giúp hắn, nhìn ngươi thuận mắt mới chà lưng cho ngươi, ngươi muốn cảm ơn, lúc ăn đùi gà, nhớ cho ta thêm một cái."

Dung Thăng đã không muốn nói chuyện nữa.

Đi theo đại bộ phận đến nhà ăn, lúc này bọn họ đi nhà ăn không phải là nhà ăn tập thể cực lớn như thường lệ đi.

Mà là một gian riêng biệt, so với gian kia xa hoa hơn rất nhiều, vừa đến cửa, liền ngửi được một cỗ hương thơm.

" Hương vị của đùi gà."

Khi bọn họ từ bên ngoài tiến vào, phóng mắt nhìn lên trên bàn đều là đùi gà vàng rực rỡ chất đống thành núi nhỏ.

Ngoài ra còn có tất cả các loại nước sốt.

" Hắc, huynh đệ, ngươi thích nước sốt ngọt cay hay sốt mù tạt mật ong, hay là tương tỏi?"

Dung Thăng còn chưa lấy lại tinh thần từ đống đùi gà như vậy, đời này hắn đại khái cũng chưa từng thấy qua nhiều đùi gà như vậy.

Cũng khó trách những người này lại nhớ mãi không quên như thế, quả thật làm cho người ta cảm thấy rung động.

" Có phải hay không, không thể tin được ánh mắt của mình, nhiều đùi gà như vậy, lần đầu tiên ta nhìn thấy, đều sợ ngây người được không, nhất là hương vị cũng tương đối không tệ, đây là một chuyện phi thường tốt."

Khi người to lớn nói những điều này, không quên đưa cho hắn một cái khăn lau miệng màu trắng, kéo hắn ngồi xuống bàn.

Lấy một cái đùi gà to bằng bàn tay ra khỏi đống đùi gà, chọc vào bát nước sốt mù tạt mật ong, sau đó nhét vào miệng.

Nhẹ nhàng cắn một cái, một cái xương liền đi xuống.

Dung Thăng bị cách ăn của hắn ta kích thích một chút, thật sự không nghĩ tới ăn đùi gà có thể thoải mái tự nhiên như vậy.

Trong nhà ăn lớn như vậy, không có ai nói chuyện, toàn bộ đều là âm thanh ăn uống. Dung Thăng ngồi một hồi, hoài nghi đưa tay cầm lấy một cái đùi gà chấm tương ớt chua cay trước mặt, cắn một miếng, lớp bột bên ngoài chiên vừa vặn, thịt bên trong cũng mềm, cùng tương ớt chua cay trộn lẫn một chỗ, giữa môi và răng đều lưu lại hương thơm.

Hắn có chút hiểu tại sao những người này không quên đùi gà rồi.

Đây thực sự là đùi gà ngon nhất mà hắn đã từng ăn cho đến nay.

Ăn xong một cái, cái tiếp theo lại cái tiếp theo, từng cái một, vô cùng vui vẻ.

……

Dung Hề sau khi Tần Tinh Lan đi, ngâm mình trong bồn tắm nước nóng thoải mái, bởi vì trong nước có thêm xà phòng thư giãn thân thể, rất tốt trong việc giảm bớt mệt mỏi chua xót trên người cậu.

Nghĩ một lát, cậu muốn đi mua một nhóm nguyên liệu tươi ngon trên mạng, nguyên liệu nấu ăn trong nhà gần đây không đủ, hơn nữa mùa đông đang đến gần, cũng nên dự trữ một ít thức ăn qua mùa đông, sắp đến ngày Thú đản sinh, đối với Thú nhân Đế quốc mà nói, luôn phải trải qua thật đặc biệt.

Từ trong nước đi ra, Dung Hề mặc quần áo vào, ánh mắt dừng lại trên chiếc áo sơ mi của Tần Tinh Lan, nhịn không được nhếch khóe môi, giống như đêm qua hết thảy chính là bắt đầu từ cái áo sơ mi này.

Cầm lấy đặt ở dưới mũi nhẹ nhàng ngửi, trên chiếc áo sơ mi vốn mang theo hương vị tin tức tố của Tần Tinh Lan lúc này trộn lẫn với hương mật đào của cậu.

Cậu có chút luyến tiếc giặt sạch.

Dung Hề từ phòng tắm đi ra, 0520 bưng nước đến cho cậu: " Khi sư tử lớn đi để cho tôi chăm sóc chủ nhân thật tốt."

Dung Hề nhận lấy ly nó đưa tới, uống một ngụm nước ấm: " Cám ơn, hiện tại tôi không sao. "

" Thật sao?"

" Ừm, thật đấy."

Sờ sờ cái đầu to 0520, Dung Hề sau khi đăng nhập quang võng theo thói quen nhìn khu đẩy trước ——

# Tần nguyên soái hôm nay mang theo nước dâu tây #

# Tần nguyên soái cùng Tứ điện hạ cũng quá ngọt ngào đi #

# Tần nguyên soái hôm nay vì sao không mang theo bento?? #

# Người dẫn chương trình Đào Tử #

[ Nước dâu tây, Tần Nguyên soái thật sự mang theo nước dâu tây, Tứ điện hạ quả nhiên có chú ý người dẫn chương trình Đào Tử, người dẫn chương trình Đào 666!!!! ]

[ Tôi cư nhiên cùng Tứ điện hạ làm fan chung một người dẫn chương trình, ha ha, chứng minh tôi cùng Tứ điện hạ ánh mắt giống nhau đều tốt!!!! ]

[ Tần Nguyên soái cùng Tứ điện hạ thật sự ngọt ngào, nghe anh tôi phục vụ trong quân khu nói, bọn họ hiện tại mỗi ngày đều chú ý đến động thái của Tần Nguyên soái, từ khi Tần Nguyên soái phục chức tới nay, chưa từng ăn qua căng tin, đây có lẽ chính là người đã kết hôn cùng độc thân khác nhau!!!!! ]

[ Hiện tại mỗi ngày không chú ý đến động thái của Tần Nguyên soái, tôi liền thấy cả người khó chịu!!!!! ]

[ Không biết Nguyên soái nếu biết chúng ta mỗi ngày đều quan tâm hắn mang theo cơm hay không sẽ có tâm tình gì, Nguyên soái các hạ nhất định phải hạnh phúc nha!!!! ]

[ Ha ha ha ha, bỗng nhiên cảm thấy Nguyên soái sau khi kết hôn, liền có khói lửa, có chút tiếp đất, thật tốt!!!! ]---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

[ Chỉ có tôi muốn biết Tần Nguyên soái hôm nay vì sao không mang cơm sao, có phải Tứ điện hạ sinh bệnh hay không, hay là xảy ra chuyện gì? ]

[ Phía trên, tôi cảm thấy nếu Tứ điện hạ sinh bệnh mà nói, Nguyên soái khả năng cũng sẽ không đi quân khu, Nguyên soái nếu không có xin nghỉ thì nói rõ, Tứ điện hạ không có sinh bệnh, nhưng về phần vì sao, khả năng Tứ điện hạ không xuống giường được, làm không được cơm đi, emmmmm, thuần não bổ não bổ!!!! ]

[ Phía trên tôi thiếu chút nữa tin, cũng may tôi bỗng nhiên nghĩ đến, cho dù Tứ điện hạ không xuống giường, không phải còn có người máy sao!!!!! ]

[ Tình cảm Tứ điện hạ cùng Nguyên soái thật khiến người ta hâm mộ, a a a, đều nói AB không có tình yêu đích thực, nhìn xem đây là gì!!!!! ]

[ Người dẫn chương trình Đào Tử lần này thật sự muốn nổi giận ha ha ha!!! ]

[ Đào Tử cùng Alpha nhà hắn cũng ngọt ngào, không cần tới ăn đường của Tứ điện hạ cùng Nguyên soái, mọi người có thể đi phát sóng trực tiếp người dẫn chương trình để liếm đường, ngọt ngào!!!!! ]

[ Nếu như nhớ không lầm người dẫn chương trình Đào vẫn là chủ tiệm Đào Hoa Viên đi, hương liệu nhà hắn thật sự cứu tôi, tôi muốn bày tỏ hắn!!!!!!! ]

[ Phía trên cậu đừng đi, có thêm tôi nữa, từ khi biết cửa hàng này, mẫu phụ rốt cuộc không cần lo lắng thời kỳ xao động của tôi!!!!!!!! ]

……

Dung Hề nhìn bình luận phía trên, hai má nhịn không được nóng lên, cậu cảm thấy có đôi khi ánh mắt công chúng quả nhiên là sáng như tuyết.

Giả vờ tự nhiên rời khỏi khu vực đẩy, Dung Hề đi phố thương mại.

Ngoại trừ mua nguyên liệu nấu ăn ra, cậu còn muốn đi dạo một vòng, sau khi xây phòng ấm trong nhà, luôn cảm thấy có chút đơn điệu.

Dung Hề chọn mua nguyên liệu nấu ăn xong, điền vào địa chỉ, xoay người đi dạo thị trường quặng, cậu nhớ rõ có một loại khoáng thạch gọi là đá ôn tuyền*, loại đá này bởi vì đặc tính của bản thân, cho vào trong nước có thể biến nước bình thường thành ôn tuyền có chứa khoáng chất có lợi cho thân thể.

*Ôn tuyền: suối nước nóng

Tương đối khan hiếm, không phải rất phổ biến, giá tương đối cũng không rẻ.

Dung Hề nghĩ nếu xây một ôn tuyền như vậy bên ngoài phòng ấm, mùa đông ngâm mình nhất định sẽ rất thoải mái.

Ôm ý tưởng thử một lần đi vào thị trường quặng, kết quả chứng minh cậu hình như cũng không có vận khí tốt như vậy.

Đem thị trường quặng thạch lớn như vậy toàn bộ đi dạo, cũng không để cho cậu đụng phải loại đá ôn tuyền này, xem ra chỉ có thể chờ một chút.

Từ quang võng đăng xuất ra, Dung Hề đứng dậy trở về phòng mình.

Hai ngày nay cậu đã mua củ cải, bắp cải, chờ đồ đến nhà cậu liền có thể bắt tay vào ướp bắp cải cay, củ cải, ngoại trừ những thứ này cậu còn mua thịt, chuẩn bị chế biến một ít, còn lại làm xúc xích cũng không tệ.

Đương nhiên ngoại trừ những thứ này ra, cậu chuẩn bị đem đồ đạc của mình chuyển đến phòng Tần Tinh Lan.

Kể từ hôm nay, cậu không muốn ngủ một mình.

Bất quá tạm thời cậu cũng chỉ có thể đem quần áo của mình cầm qua, còn lại còn phải chờ cậu đem phòng ngủ của Tần Tinh Lan cải tạo một chút.

Ôi, hình như thoáng cái công việc liền nhiều hơn, bất quá vì gia đình nhỏ của bọn họ, cậu vẫn vui vẻ không biết mệt mỏi.

Một khắc đem quần áo của mình bỏ vào trong tủ Tần Tinh Lan, Dung Hề có một loại cảm giác thỏa mãn.

Tuy nhiên, tủ hơi nhỏ, vậy phải thay một cái tủ lớn hơn.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Để quần áo xong, Dung Hề lại cầm bộ ga trải giường mới, đều là cậu mua trước đó.

Thay chăn ga trải giường sạch sẽ, Dung Hề nhịn không được nhếch khóe môi lên, những tấm ga trải giường này cậu đều đã giặt trước, còn hun hương, hương vị là mùi cam quýt nhàn nhạt, rất dễ ngửi.

Thay ga trải giường xong, 0520 rất hiểu ý mang đến phòng giặt ủi.

Dung Hề nhìn đồng hồ, chuẩn bị nấu cơm.

Kết quả đẩy cửa ra liền nhìn thấy Tần Tinh Lan từ bên ngoài đi vào, y như buổi sáng hắn nói với cậu, sẽ trở về sớm.

Thậm chí ngay cả cơm trưa hắn cũng không ăn, buổi chiều liền trực tiếp bỏ việc.

Dung Hề chống lại đôi mắt màu xanh biếc của Tần Tinh Lan, hơi sửng sốt, sau đó cười rộ lên: " Anh đã trở lại. "

Tần Tinh Lan nhếch khóe môi: " Đã nấu cơm chưa? "

" Anh đã ăn chưa?"

" Anh sẽ làm." Tần Tinh Lan nắm lấy tay cậu, đan mười ngón tay với cậu đi vào phòng bếp.

" Vậy nấu mì ăn đi, còn có thịt bò lần trước làm mì lạnh, vừa vặn."

Dung Hề đề nghị, Tần Tinh Lan gật đầu.

Hai người đang nói, hệ thống an ninh đột nhiên truyền đến tin tức: " Nhị điện hạ Dung Khải bái phỏng. "

Dung Hề nhìn về phía Tần Tinh Lan, không hiểu vì sao Nhị ca cậu lại tới nữa.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Tần Tinh Lan khẽ nhíu mày, thế giới hai người không tình nguyện bị quấy rầy.

Nhưng vẫn kiềm chế đè nén cảm xúc trong lòng: " Hãy để hắn vào. "

Dung Khải lần này tới đây, có thể nói là thuần khiết đi ngang qua.

Bởi vì vừa vặn đi ngang qua, nhớ tới Dung Hề gói cho hắn nửa gói trà cùng phần bữa sáng lần trước ăn đến nay vẫn nhớ, nhìn thời gian vừa vặn lại là giờ cơm, liền tới.

Cửa lớn mở ra, hắn đem tùy thị lưu lại ngoài cửa, tự mình đi vào.

Thấy Dung Hề đứng trên bục gỗ nghênh đón hắn, Dung Khải bỗng nhiên cảm thấy Tứ đệ cậu có chút không giống, hình như là càng đẹp.

" Nhị ca, hôm nay sao lại rảnh tới đây?"

" Vừa vặn đi ngang qua nơi này, nghĩ đến đồ ăn nhà Tứ đệ, liền muốn đến cọ một trận, Tứ đệ hẳn là còn chưa ăn qua chứ?"

Lời này của hắn nói thẳng thắn, đến mức làm cho Dung Hề có chút ngoài ý muốn, cười nói: " Nhị ca tới thật sự là trùng hợp, không chỉ chưa ăn, đều còn đang làm, Nhị ca phải đợi một hồi mới có thể ăn."

" Không vội không vội, Tứ đệ trưa nay ăn cái gì?"

" Chính là mì thịt bò bình thường không có gì hơn."

Nghe thấy ba chữ mì thịt bò, không khỏi làm cho Dung Khải có vài phần thất vọng, nhưng đã tới, hiện tại rời đi cũng không phải.

Chỉ có thể nói, " Đang làm sao?"

" Vâng." Dung Hề gật đầu.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

" Ta có thể xem qua không?"

Trong mắt Dung Hề mang theo kinh ngạc: " Nhị ca xác định? "

" Như thế nào, phòng bếp là chỗ quan trọng trong nhà ngươi, người bình thường không thể nhìn sao?"

" Đây cũng không phải, chỉ là… quên đi, Nhị ca tự mình xem đi. "

Cậu nói như vậy, trong mắt nổi lên một chút xấu xa.

Cậu muốn nhìn xem Dung Khải nếu nhìn thấy người nấu cơm là Tần Tinh Lan, còn có thể an tâm ăn được hay không.

Cậu nói xong như vậy cũng không đợi Dung Khải phản ứng, trực tiếp đẩy cửa phòng bếp ra, Tần Tinh Lan nghe thấy thanh âm nghiêng đầu nhìn Dung Khải: " Nhị điện hạ hôm nay rất nhàn rỗi sao?"

Nhàn rỗi đều mức có thể đến nhà hắn cọ cơm?

Dung Khải đi theo phía sau Dung Hề, nhìn thấy hình ảnh Tần Tinh Lan xắn ống tay áo rửa tay nấu súp, biểu tình trong nháy mắt có chút ngạc nhiên.

Thậm chí bởi vì quá mức kinh ngạc, cũng không kịp khôi phục.

" Nguyên soái các hạ sao lại là ngươi nấu cơm?"

Tần Tinh Lan nhàn nhạt liếc hắn một cái, một lần nữa đưa mắt nhìn về trên con dao trong tay: " Ta nấu cơm có kỳ quái như vậy không?"

Dung Khải theo bản năng nhìn về phía Dung Hề: " Tứ đệ, cái này…"

" Chính là Nhị ca nhìn thấy." Dung Hề cười gật đầu, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dung Khải đi vào phòng bếp, " Em đến nấu mì. "

" Được."

Nhìn hai người tương tác, Dung Khải cảm thấy mình ở chỗ này thập phần dư thừa.

" Nhị ca vào ngồi trước một chút, mì nấu xong là có thể ăn."

Dung Khải bỗng nhiên tâm tình đặc biệt phức tạp, giờ này khắc này hắn đi cũng không phải ở lại cũng không được.

Đi, giống như hắn sợ Tần Tinh Lan, không đi, ở lại ăn cơm Tần Tinh Lan nấu, hắn thật đúng là sợ mình ăn không nổi.

Nhưng Tần Tinh Lan không cho hắn nhiều thời gian do dự: " Nhị điện hạ vẫn đứng ngoài cửa, là cảm thấy phòng bếp nhỏ sao? "

Dung Khải nghe vậy đành phải bước vào nói: " Làm sao có thể, ta chỉ là sợ quấy rầy ngài cùng Tứ đệ. "

" Nhị ca ngài thật sự là khách khí." Dung Hề cười rót cho hắn một ly nước.

Dung Khải lúc này quả thật muốn uống chút nước, đè nén kinh hãi.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Nửa ly nước xuống bụng, súp mì bò nấu đã có mùi vị.

Dung Khải nhìn nhìn về phía trong nồi, nhịn không được nói: " Thật không nghĩ tới, Nguyên soái các hạ nguyên lai còn có một tay trù nghệ. "

Cho nên những người hâm mộ Tần Tinh Lan mỗi ngày đều có bento thật sự bị lừa dối che mắt.

Những cái gọi là tình yêu bento bây giờ, đều là Tần Tinh Lan tự mình làm.

Dù sao hắn cũng không tin, Dung Hề cũng biết nấu cơm.

Khi nào thì loại chuyện nấu ăn phổ biến như vậy.

Tần Tinh Lan cười khẽ một tiếng, không nói nhiều.

Dung Hề vớt mì đã nấu ra cho vào bát, sau đó đổ nước dùng, cuối cùng cho rau mùi thịt bò thái nhỏ vào.

Lúc bưng lên bàn, Dung Khải đã nhịn không được nuốt nước miếng.

Ngoài thịt bò điểm xuyết trong bát, Tần Tinh Lan còn cắt thêm một đĩa, để giữa ba người bọn họ.

Chờ bọn họ ngồi xuống, Dung Hề cười nói: " Nhị ca ngươi đừng khách khí. "

" Nấu không nhiều lắm chỉ có một tô, Nhị điện hạ dùng chậm."

Tần Tinh Lan gật gật đầu với Dung Khải, dẫn đầu bắt đầu ăn.

Dung Khải theo bản năng nhìn cái nồi sạch sẽ cách đó không xa, trong lòng cư nhiên có vài phần mất mát.

Dung Hề đem một màn này thu vào trong mắt, mang theo vài phần buồn cười.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Sợi mì dai dai, sau khi húp một miếng nước súp, hương vị càng phong phú, phối hợp với hương vị mềm mại của thịt bò, tô mì thịt bò này, từ miếng đầu tiên, đã làm cho Dung Khải cảm thấy ngon đến nổ tung.

Nhất thời đối với phân lượng chỉ có một tô này, tràn ngập tiếc nuối.

Thịt bò trong tô ăn xong, Dung Khải duỗi đũa dài muốn gắp trong đĩa, miếng thịt bò nhìn trúng vừa vặn bị Tần Tinh Lan gắp đi.

Dung Khải đành phải buông tha, dời mục tiêu.

Chỉ là trùng hợp như vậy, hắn gắp năm đũa, phát sinh ba lần, trong lòng chính hắn cũng biết chuyện gì xảy ra.

Tần Tinh Lan nhìn như vô thanh vô tức, nhưng lại khiến hắn ăn không yên, người này quả nhiên từ trong ra ngoài đều đen tối.

Hết lần này tới lần khác bát mì này còn thập phần hợp khẩu vị của hắn, thậm chí cuối cùng ngay cả súp cũng muốn uống hết chỉ là nghĩ đến hắn tốt xấu gì cũng là vương tử phải khắc chế.

Dung Hề ăn một nửa cũng có chút ăn không nổi, còn lại một nửa mì đặt ở nơi đó.

Làm cho Dung Khải nhìn chằm chằm vào tô cậu cảm thấy thật đáng tiếc.

Hắn vẫn chưa ăn đủ.

Tần Tinh Lan nhìn qua: " Ăn không nổi? "

Dung Hề gật đầu.

Hắn tự nhiên đưa tay đem mì trong tô của cậu đổ vào trong tô mình, ngước mắt nhìn Dung Khải một cái, ánh mắt kia nhìn như thanh thanh đạm đạm, lại làm cho Dung Khải cảm giác được miệt thị.

Dung Khải nghẹn không nói được, chỉ có thể chuyển đề tài để nói: " Chuyện An gia đã giải quyết xong, chuyện An Liệt Ninh thay người khác đã tìm được chứng cớ, nếu không phải hắn cắt cổ tay, có thể bắt giữ mở phiên tòa. "

" Chuyện này còn chưa kịp chúc mừng Nhị ca."

Dung Hề cười mở miệng, chỉ thấy Dung Khải lắc đầu: " Chuyện này cũng không phải tất cả đều do ta làm, may mà một vị người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi, cũng không biết An gia đắc tội hắn như thế nào, lần này nếu không có hắn, còn không biết phải mất bao lâu mới có thể tìm được chứng cớ, dù sao chuyện này đã qua rất nhiều năm, hồi tưởng cũng không phải rất dễ dàng. "

Dung Hề nghe thấy những lời này, trong lòng hơi căng thẳng, bất động thanh sắc nói: " Nhị ca đối với vị người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi này có manh mối không? "

" Ta chỉ có thể nói hắn khẳng định không phải người thường, ở Đế quốc có thể công phá mạng lưới an toàn không nhiều lắm, Nguyên soái các hạ ở khối an toàn này lợi hại nhất."---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Tần Tinh Lan nghe vậy thản nhiên nhìn về phía Dung Khải: " Đã lâu không chạm vào, đối với hệ thống an ninh gần đây của Đế quốc không quen thuộc lắm. "

" Nguyên soái thật sự là khiêm tốn."

Tần Tinh Lan không tiếp lời, chỉ nhìn thời gian, ý tứ đã rất rõ ràng.

Dung Khải thu hồi tươi cười trên mặt đứng dậy: " Nguyên soái Tứ đệ, hôm nay cơm trưa có nhiều quấy rầy, cám ơn khoản đãi. "

" Nhị ca sắp đi rồi sao, ta đưa Nhị ca ra ngoài."

" Không cần, Tứ đệ dừng bước."

Tuy rằng hắn nói như vậy, Dung Hề vẫn đưa hắn ra ngoài cửa, nhìn theo hắn rời đi, quay đầu lại liền đối diện với ánh mắt dịu dàng của Tần Tinh Lan: " Hắn đến ăn cơm, anh mất hứng đi? "

Trên bàn cơm làm ra chuyện cướp thịt.

Nguyên soái các hạ, thì ra anh cũng có thể ngây thơ như vậy.

Nhưng thật dễ thương.

" Ừm." Tần Tinh Lan rũ mắt xuống, bộ dạng cũng không cảm thấy mình có lỗi, hơn nữa còn rất ủy khuất.

Dung Hề cười tiến lại gần ôm lấy thắt lưng hắn, vùi vào trong ngực hắn: " Người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi có phải là anh hay không? "

Tần Tinh Lan lần này không lập tức đáp lại, chỉ rũ mắt nhìn cậu, hồi lâu mới phun ra ba chữ: " Em đoán xem."

" Em không đoán, chính là anh." Ngữ khí chắc chắn của Dung Hề khiến Tần Tinh Lan bật cười, đưa tay nâng cằm cậu lên, hôn xuống khóe môi cậu, " Hôm nay có nghỉ ngơi tốt không? "

" Buổi sáng tắm rửa, tốt hơn nhiều rồi, em vốn định mua đá ôn tuyền trên mạng, thế nhưng vận khí của em không tốt, không có bán." Dung Hề dựa vào hắn, đem chuyện trong lòng mình nghĩ nói cho hắn nghe, " Em muốn ở phụ cận phòng ấm xây một cái ôn tuyền, như vậy mùa đông cũng có thể ngâm mình một chút, khẳng định rất thoải mái. "

" Ý tưởng rất tốt, đá ôn tuyền anh sẽ nghĩ biện pháp."

" Được." Không truy hỏi hắn có biện pháp gì, nhưng Dung Hề biết Tần Tinh Lan nói có thì khẳng định có.

Hắn không cần phải nói dối cậu.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Dọn dẹp phòng bếp xong, Dung Hề kéo tay hắn hỏi hắn: " Buổi chiều còn phải trở về làm việc sao? "

" Không cần."

Nghe hắn nói xong hai chữ này, Dung Hề liền cười rộ lên, nhịn không được nói: " Tần Tinh Lan anh có chút không làm việc đàng hoàng, giống như hôn quân từ nay về sau không tảo triều."

" Anh là vì ai?" Tần Tinh Lan bỗng nhiên ôm lấy eo cậu, ôm người vào trong ngực.

Dung Hề đỏ mặt, giống như đùa giỡn này tự cậu mang đến.

Nếu Tần Tinh Lan là hôn quân từ nay về sau không tảo triều, vậy cậu có thể cái gì, tiểu yêu tinh mê hoặc hôn quân sao?

" Buổi trưa có muốn nghỉ ngơi không?" Dung Hề ra vẻ tự nhiên cưỡng ép chuyển đề tài.

Tần Tinh Lan săn sóc gật đầu: " Được. "

Sau khi trở lại phòng nhìn đồ vật thuộc về tiểu thư tính, trong mắt Tần Tinh Lan nổi lên ý cười.

Dung Hề biết hắn khẳng định phát hiện, nhịn xuống ngượng ngùng, ra vẻ trấn định nói: " Em đem đồ đạc của em chuyển tới đây, anh sẽ không tức giận chứ? "

" Biết rõ còn cố hỏi." Năm chữ đơn giản trực tiếp chọc thủng tâm tư nhỏ bé của Dung Hề.

Dung Hề cười rộ lên chỉ vào tủ nói: " Tủ hơi nhỏ, em chuẩn bị đổi lớn một chút. "

" Được."

" Anh cũng không có một chút ý kiến sao, em đổi cái gì cũng được?"

" Đồ đạc trong nhà đều có thể đổi, nhưng ngoại trừ anh."---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Dung Hề bị lời này của hắn làm cho cười rộ lên: " Được, em đáp ứng. "

Tần Tinh Lan đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ lỗ tai cậu: " Ngủ đi. "

" Được."

Hai người nằm xuống, Dung Hề tự giác lăn vào trong ngực hắn, ngửi thấy mùi thơm trên người Alpha, rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

Tần Tinh Lan dịu dàng nhìn cậu, hồi lâu sau, trong mắt màu xanh biếc xuất hiện một chút kinh ngạc.

Trên vai tiểu thư tính, đột nhiên xuất hiện thỏ nhỏ có chồi xanh non trên đỉnh đầu, không biết từ lúc nào đã nở ra một đóa nụ hoa.

Lắc lư rủ xuống trán thỏ nhỏ.

Nhìn thấy hắn, đôi mắt đỏ trong suốt của thỏ nhỏ tuôn ra một tia vui mừng, buông móng vuốt nắm lấy lỗ tai ra, nhào về phía hắn.

Tần Tinh Lan đưa tay đỡ lấy nó, thỏ nhỏ trực tiếp lăn lộn trong lòng bàn tay hắn: " Chiu chiu! "

Tần Tinh Lan nhìn nụ hoa nhỏ trên đầu nó, đưa tay nhẹ nhàng chạm vào.

Con thỏ nhỏ hét lên một tiếng, lỗ tai dài che đi nụ hoa, như say rượu ngã về phía sau.

Tần Tinh Lan nhịn không được cười rộ lên, ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc cái bụng mềm nhũn của con thỏ nhỏ, cẩn thận đặt nó vào lòng Dung Hề.

Thần thức gắn liền với chủ nhân.

Tiểu thư tính đáng yêu như vậy, thần thức tự nhiên cũng vậy.

Dung Hề tựa vào trong ngực Tần Tinh Lan, hương vị quen thuộc làm cho cậu tràn ngập cảm giác an toàn, ngón tay nắm chặt góc áo Alpha, không biết mơ thấy cái gì, lẩm bẩm kêu lên: " Tinh Lan…"

Đem tiếng gọi của cậu thu vào trong tai, Tần Tinh Lan đưa tay sờ sờ đầu cậu, ôn nhu nói: " Anh ở đây, ngủ đi. "---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại