Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái
Chương 45

Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 45

Edit: Điềm Điềm

**********************

Khát vọng tham lam trong một thời gian dài, lần này cuối cùng đã thỏa mãn, công thành xâm chiếm tất cả.

0520 yên lặng chuyển màn hình sang một bên, sau đó lại xoay người lặng lẽ đi ra ngoài.

Ngồi xuống ở trước cửa, nó sẽ giữ cửa thật tốt, không để cho bất cứ ai làm phiền.

Dung Hề được Alpha hôn trấn an, khôi phục một chút thanh tỉnh.

Đối mặt với đôi mắt màu xanh biếc của Tần Tinh Lan, trái tim đập thình thịch.

Alpha giơ tay nhẹ nhàng sờ lên má cậu: " Muốn thuốc ức chế hay là anh?"

Đây là cơ hội cuối cùng.

Miễn là tiểu thư tính chọn thuốc ức chế, hắn sẽ buông bỏ.

Nếu là lựa chọn… hắn, vậy sau này cậu không còn cơ hội rời đi nữa.

" Muốn anh, Tần Tinh Lan đánh dấu em đi." Dung Hề thân mật cọ cọ tay hắn, bàn tay sư tử khô ráo lại ấm áp, lúc dựa vào đặc biệt làm cho người ta an tâm.

Tần Tinh Lan hôn lên khóe môi cậu, trong cổ họng phát ra một tiếng cười vui vẻ: " Vậy thì không thể hối hận. "

" Không hối hận." Không có gì phải hối hận.

Cúc áo từ trước đã mở ra hơn phân nửa, lúc này để Alpha nhìn ra quyết tâm của cậu, kéo cổ áo ra, đem gáy có độ cong đẹp mắt lộ ra dưới tầm mắt Alpha, có chút ngây ngô cùng nhút nhát nhìn Tần Tinh Lan một cái.

Nhốt tiểu thư tính vào trong ngực, Tần Tinh Lan bởi vì cái liếc mắt này, tuyết lạnh thấu xương hoàn toàn nổ tung trong phòng.

Cổ của tiểu thư tính, làn da tinh tế trắng nõn, mảnh khảnh đến mức hắn dùng một tay là có thể cầm, xuống dưới là xương quai xanh mỏng manh đẹp mắt, tất cả đều không hề phòng bị mà nở rộ trong mắt hắn.

Cám dỗ hắn để hắn hôn cậu một cách thành kính.

Khoảnh khắc tuyến thể mẫn cảm bị đâm thủng, thân thể Dung Hề có chút cứng đờ, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, con ngươi đen lại trào ra sương mù trở nên mê mang, tay nắm chặt cổ áo Alpha, đôi môi mỏng nhẹ nhàng mở ra: " A! "

Sự bá đạo thuộc về Alpha đem cậu gắt gao khóa vào trong ngực, không cho bất kỳ cơ hội nào để chạy trốn.

Quá trình đánh dấu có chút dài dằng dặc, dục vọng xuất hiện trong thời kỳ phát tình bị tiêu giảm, thân thể vẫn mềm nhũn vô lực như trước, một khắc khi đánh dấu chấm dứt, Tần Tinh Lan thu hồi răng nanh.

Đầu lưỡi liếm qua cắn vết, ngứa ngáy tê dại làm cho Dung Hề nhẹ nhàng run rẩy, lại không nguyện ý rời khỏi vòng tay Alpha.

Omega phụ thuộc nhiều hơn vào Alpha sau khi đánh dấu, và khi số lượt đánh dấu tăng lên, sự phụ thuộc như vậy sẽ được chồng lên nhau cho đến khi đánh dấu hoàn toàn.

Đối với Alpha, trong thời gian đánh dấu, ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ Omega được đánh dấu, ham muốn này cũng sẽ chồng lên nhau theo số lần đánh dấu.

Trong phòng tràn đầy tin tức tố của hai người, tuyết mùa đông vốn nên lạnh như băng bị hương thơm ngọt ngào của mật đào hòa quyện lộ ra ôn nhu bên trong.

Lúc trước thần thức sư tử lớn nôn nóng, lúc này đang lười biếng nằm trên mặt đất, liếm thỏ nhỏ ngồi trong ngực nó.

Chồi non trên đỉnh đầu thỏ nhỏ không biết có phải là ảo giác hay không, cư nhiên lớn lên một chút, mở ra một mảnh lá nhỏ màu xanh.

Dung Hề rụt vào lòng Tần Tinh Lan, an tâm ngủ thiếp đi.

Khi Tần Tinh Lan bế lấy cậu, tay tiểu thư tính nắm lấy quần áo của hắn siết chặt vài phần, giống như sợ bị bỏ lại, nhẹ nhàng run rẩy.

Làm cho trái tim hắn mềm nhũn, đưa tay sờ sờ đầu cậu: " Đừng sợ anh không đi. "

Đặt tiểu thư tính lên giường, Tần Tinh Lan thuận thế nằm xuống, Dung Hề tự nhiên tìm hương vị của hắn, tìm một tư thế thoải mái trong lòng hắn, ngủ càng an ổn.

Tần Tinh Lan lẳng lặng nhìn cậu.

Trong mắt tất cả đều là ôn nhu ấm áp.

Hồi tưởng lại bộ dáng tiểu thư tính dùng thanh âm mềm mại nói không cần thuốc ức chế, Tần Tinh Lan cảm thấy đó là lễ vật tốt nhất Thần Thú tặng cho hắn.

Nếu như nói, trước kia trải qua hết thảy đều là vì giờ khắc này cùng tiểu thư tính gặp nhau, không chỉ không có bất kỳ tiếc nuối nào, còn phi thường may mắn.

May mắn Thần Thú không vứt bỏ hắn, để cho hắn gặp được Dung Hề tốt như vậy.

Nhẹ nhàng hôn lên trán của cậu, anh sẽ đối xử tốt với em.

0520 ngồi ngoài cửa bỗng nhiên ngẩng đầu lên, màn hình hiển thị hướng về phía một hướng lóe ra biểu tượng kinh ngạc: “!!! "

Linh thực ẩn nấp phía sau phòng ấm bỗng nhiên nở rộ hoa tươi, trong không khí tản ra mùi thơm thơm, theo gió thổi đi rất xa.

0520 vui vẻ tìm đến, lôi A Nhất  A Nhị trong trạng thái ngủ đông lên làm việc.

A Nhất  A Nhị mặc dù chuyên môn là xây nhà, nhưng cũng có thể làm robot bình thường sử dụng.

Tần Tinh Lan sau khi Dung Hề ngủ say, cẩn thận đứng dậy, chuẩn bị đi tìm 0520 muốn lấy dán ngăn cách của Omega, phát hiện 0520 đã hiểu ý mà đặt miếng dán lên bàn sẵn.

Chỗ bị cắn có vết cắn rất nặng, hắn lúc ấy tuy rằng khắc chế, nhưng vẫn không đủ bình tĩnh tự kiềm chế.

Nước bọt của hắn mặc dù có tác dụng khử trùng và tăng tốc độ chữa bệnh, nhưng vẫn cần ngăn cách để bảo vệ.

Ngăn cách hình con thỏ đáng yêu, Tần Tinh Lan mắt mỉm cười dịu dàng một chút, xé mở bao bì cẩn thận dán vào gáy Dung Hề, che đi tuyến thể mẫn cảm.

Có chút ngứa ngáy, Dung Hề không thoải mái nhíu mày, Tần Tinh Lan thấy thế tiến lại gần hôn khóe mắt cậu: " Ngủ đi, không làm nữa. "

Dung Hề nghe thấy thanh âm của hắn đưa tay bắt lấy quần áo của hắn, vùi vào trong ngực hắn cọ cọ.

Hành động nhỏ chọc cho Tần Tinh Lan nở nụ cười mềm mại.

Sao cậu có thể dễ thương như vậy.

Một giấc ngủ này Dung Hề ngủ thoải mái lại an nhàn, lúc tỉnh lại còn có chút hoảng hốt, nhìn thấy Alpha nằm bên cạnh mình, hai má Dung Hề nóng lên, ký ức thuộc về ngày hôm qua nối tiếp mà tới.

Dấu hiệu là chính cậu cầu xin, sư tử lớn có khó xử không?

Nhưng phải làm sao bây giờ, cậu thật sự rất thích hắn.

Alpha vốn đã tỉnh lại rốt cục giả bộ không nổi, mở mắt ra, đôi mắt màu xanh biếc đối diện với đôi mắt đen của Dung Hề, tiểu thư tính bởi vậy đỏ lên hai má: " Sớm. "

" Sớm." Dung Hề nghe thanh âm hơi khàn khàn của Tần Tinh Lan, cố gắng khắc chế nhịp tim của mình, nhưng vẫn đỏ hai má, " Chuyện ngày hôm qua…" thật sự quá phiền phức cho anh.

Cậu còn chưa kịp nói ra miệng, chỉ thấy Tần Tinh Lan dựa vào, đầu dựa lên vai cậu, nhẹ nhàng cọ cọ, trong nháy mắt đã khiến cậu căng thẳng, không dám lộn xộn.

Nghe sư tử lớn nói bên tai cậu: " Chuyện ngày hôm qua còn nhớ bao nhiêu?" "

" Toàn bộ, tất cả đều nhớ rõ."

Dung Hề nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, đôi mắt đen bởi vì lời nói của đối phương nổi lên thấp thỏm bất an.

" Đây là hối hận sao?"

Tần Tinh Lan ngẩng đầu, trong đôi mắt màu xanh biếc phản chiếu bóng dáng Dung Hề, thâm thúy lại thần bí, phảng phất như có sức hấp thụ, có thể đoạt hồn nhiếp phách.

Dung Hề nhìn mình trong mắt hắn, ngực không khống chế được nhảy dựng lên, thình thịch.

Tần Tinh Lan nhìn tiểu thư tính bị hắn phủ dưới người lắc đầu, con ngươi trong trẻo lạnh lùng dần dần hòa tan, nhiễm lên ý cười ấm áp.

Trán chống lại trán tiểu thư tính: " Không đổi ý chính là cả một đời. "

Cả một đời ba chữ chấn động tâm tình, Dung Hề tê dại.

Trong lòng lại bị ngọt ngào cùng vui mừng chiếm lấy, ánh mắt cong lên gật gật đầu: " Không hối hận."

Tần Tinh Lan hạ thấp thân thể hôn xuống môi Dung Hề.

Tiểu thư tính cười khẽ ôm lấy cổ hắn, chủ động tiến lại gần làm sâu sắc nụ hôn này.

Hương mật đào ngọt ngào hòa vào sự mát mẻ của băng tuyết, không chỉ không phá hủy hương vị mật ong trong đó, ngược lại còn kéo dài hơn để duy trì hương thơm mà nó nên có.

0520 dựa theo thời gian hai người rời giường ngày xưa lang thang ở cửa, A Nhất  A Nhị hai con robot trong lòng cầm lẵng hoa đầy hoa linh thực.

Cos hoa đồng.

Tần Tinh Lan từ trong phòng đi ra, đối diện màn hình hiển thị 0520.

0520 trực tiếp nghiêng đầu nhìn Dung Hề phía sau hắn, sau đó cất chân chạy tới, chen chúc qua Tần Tinh Lan, ôm lấy đùi Dung Hề: " Chủ nhân cậu đã khỏe chưa? "

Dung Hề và Tần Tinh Lan mười ngón tay đan vào nhau, cười dùng tay kia sờ sờ vỏ não 0520: " Xin lỗi 0520 hôm qua làm cho cậu lo lắng. "

" Chủ nhân cậu không có việc gì thì tốt rồi, sau này có sư tử lớn ở đây, thuốc ức chế mất hiệu lực cũng không có quan hệ!"

Dung Hề theo bản năng nhìn về phía Tần Tinh Lan, từ trong mắt đối phương nhìn thấy ý cười, hai má nóng lên: " Tuyến thể của em có vấn đề, thuốc ức chế dùng qua hai lần liền không sử dụng được. "

" Ừm, sau này có anh, không cần thuốc ức chế."

Không giải thích thì tốt, giải thích xong càng ngượng ngùng.

" Chủ nhân, 0520 ngày hôm qua có mang theo A Nhất  A Nhị hái hoa nha!"

Bị 0520 nhắc nhở như vậy, cậu mới chú ý tới A Nhất  A Nhị đứng ở hai bên, cảm nhận được ánh mắt của cậu, A Nhất  A Nhị nhao nhao xoay người, hướng về phía cậu cùng phát ra âm thanh máy móc: " Chủ nhân."

" Tại sao có nhiều hoa như vậy?"

Ngay cả linh thực cao cấp cũng có.

" Là do tin tức tố của em." Tần Tinh Lan mở miệng giải thích xong, Dung Hề không thể tin được nhìn về phía hắn, " Bởi vì kỳ phát tình sao? "

Tần Tinh Lan gật đầu.

" Không nghĩ tới phát tình, còn có gia trì như vậy." Có nhiều hoa linh thực cao cấp như vậy, vết thương của Tần Tinh Lan nhất định có thể khỏi hẳn.

Tần Tinh Lan bị lời nói ngây thơ của tiểu thư tính làm ý cười trong mắt càng thêm đậm một phần.

Chỉ là không đợi hắn mở miệng, 0520 ngẩng đầu dùng màn hình nhìn hắn: " Sư tử lớn, hôm nay anh không đi làm sao? "

Tần Tinh Lan rũ mắt nhìn lên màn hình hiển thị của nó: " Ta xin nghỉ phép, hôm nay nghỉ ngơi. "

0520 hừ một tiếng đem đầu to dán lên Dung Hề: " Hừ, 0520 cũng muốn được chủ nhân yêu thương."

Không nghĩ tới 0520 tranh sủng làm trực tiếp như vậy, Dung Hề dở khóc dở cười sờ sờ cái đầu to của nó: " Tôi thích nhất chính là 0520. "

" Thật sao?"

" Thật sao?"

Hai thanh âm khác nhau đồng thời vang lên, Dung Hề trong lúc nhất thời cư nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ.

" Đều thích nhất có được không?"

Hai tên ấu trĩ, thật sự làm cho người ta thích chết.

Tần Tinh Lan đi làm hai ngày liền vắng mặt, lại một lần nữa bị bàn tán sôi nổi, Cảnh Trực nhìn phó quan tiến đến bên cạnh mình muốn nói lại thôi, nhướng mày.

Từ lần trước anh uống một ly nước cam vàng ở chỗ Tần Tinh Lan, ánh mắt những người này nhìn anh không giống nhau.

Phó quan đã lén hỏi thăm anh vài lần, nước cam vàng rốt cuộc là mùi gì, làm như thế nào!

Nếu anh biết làm thế nào, nói thật anh đã sớm làm bảy tám mươi thùng mỗi ngày ngồi ở đây nâng uống!

Cái loại hương vị thanh mát chua ngọt này, đến nay hồi tưởng lại, còn làm cho anh lưu luyến không ngừng.

" Đừng hỏi ta, tôi thật sự không biết nước kia làm như thế nào."

" Không phải, Cảnh Thượng tướng ngài cùng Nguyên soái quan hệ tốt, hôm nay hắn vì sao không tới?"

Đối với phó quan đầy tò mò, Cảnh Trực chớp chớp mắt: " Cậu cảm thấy Nguyên soái xin nghỉ sẽ báo cáo với tôi sao? "

" Tuy rằng không có khả năng, nhưng cũng không thể không ôm hy vọng, trong lòng mang hy vọng đây vẫn là ngài dạy tôi!"

Cảnh Trực nhất thời dở khóc dở cười mắng hắn một câu: " Cút đi, nói giỡn đến trên đầu ông đây, tên nhóc nhút nhát mập mạp đây sao!"

Phó quan đi theo anh nhiều năm, đối với tính tình của anh rất hiểu rõ, trước khi anh ném đồ, trực tiếp chạy đi.

Thật nhanh!

Tin tức Tần Nguyên soái xin nghỉ không đến giữa trưa, liền hình thành đề tài xuất hiện ở khu đẩy ——

# Tần Nguyên soái đi làm hai ngày đột nhiên xin nghỉ, là vì cái gì? #

[ Tần Nguyên soái không phải thân thể xảy ra vấn đề chứ? ]

[ Tần Nguyên soái nhất định là trầm mê ôn nhu hương không muốn đi làm!!! ]

[ Loại đề tài này, không thích hợp với loại cẩu độc thân như tôi, phẫn nộ ra khỏi lầu!!!! ]

[ Chỉ có tôi còn đang rối rắm, chuyện nước cam vàng sao, không có đại lão nguyện ý thay tiểu đáng yêu giải đáp một chút sao???? ]

[ Nếu Tứ điện hạ là Omega, tôi hợp lý hoài nghi là mỗi tháng đều có mấy ngày phát tình!!! ]

[ Phía trên đừng nằm mơ, ngoại trừ AO, AB cũng có thể có tình yêu đích thực, nhìn Nguyên soái là biết!!!!! ]

[ Mặc kệ bởi vì cái gì, tôi chỉ biết Nguyên soái hiện tại cùng Tứ điện hạ ở cùng một chỗ!! ]

[ Phía trên thật sự là một đứa trẻ thông minh!!!!! ]

[ Gần đây Nguyên soái lên hot có chút thường xuyên a, nhưng tôi thích Nguyên soái tiếp đất như vậy, cảm giác bỗng nhiên liền thân cận rất nhiều!!!!! ]

[ Tần Nguyên soái xin bảo trì tần suất hiện tại tú ân ái, chúng ta có thể, chúng ta có thể chịu được!!!! ]

[ Nhất thời đường nhất thời sảng khoái, vẫn luôn có đường vẫn luôn sảng khoái!!!!!! ]

[ Nguyên soái phát kẹo, mọi người mau đến ăn đường nha!!!!!!!!!!! ]

……

Tần Tinh Lan tuy rằng cho Dung Hề dấu hiệu tạm thời, nhưng vẫn lo lắng cho thân thể cậu, để cậu ngồi trên ghế nghỉ ngơi, tự mình xuống bếp nấu cháo, ăn kèm với hai con cá nướng vàng.

Lúc bưng lên, Dung Hề cười nói: " Thoạt nhìn thật phong phú nha! "

Tần Tinh Lan ngồi đối diện cậu: " Xương đã giúp em loại bỏ, yên tâm ăn đi. "

" Biết rồi, cám ơn anh."

" Không cần khách khí, em thích là tốt rồi."

Lúc ăn cơm, thảm thực vật thường xanh lúc trước Dung Hề mua đưa đến, 0520 ký nhận rồi đem tới.

Chờ Dung Hề ăn cơm xong đi ra ngoài mở hộp, đem cây non bên trong lấy ra đặt trên mặt đất.

0520 ngồi xổm bên cạnh cậu, ngửa đầu nói: " Chủ nhân, gọi A Nhất  A Nhị đến giúp đỡ không?"

" Không cần, ta làm cho." Tần Tinh Lan đi tới nói, " Em đi nghỉ ngơi đi, bên này anh sẽ trồng. "

" 0520 cũng đến giúp đỡ."

Nhìn hai người, Dung Hề cười lắc đầu: " Để A Nhất  A Nhị giúp các ngươi đào hố, không được cự tuyệt. "

0520 ngửa đầu dùng màn hình hiển thị nhìn lại Tần Tinh Lan.

Chờ Dung Hề trở lại ngồi trên ghế, 0520 dùng thanh âm loli đáng yêu nói với Tần Tinh Lan: " Sư tử lớn anh không thể chiếm hết yêu thích của chủ nhân! "

" Hắn thích ngươi cùng thích ta không giống nhau."

" Chỗ nào không giống?"

Tần Tinh Lan lần này không tàn nhẫn nói cho nó biết thích của Dung Hề là yêu.

Đưa tay sờ sờ cái đầu to 0520, im lặng nhặt cây non trên mặt đất đi sang một bên.

0520 đứng một hồi đi theo: " Tôi biết rồi, anh cùng chủ nhân có thể sinh cho 0520 tiểu Điện hạ, 0520 có chút muốn tiểu Điện hạ, sư tử lớn khi nào mới có tiểu Điện hạ? "

Thân thể Tần Tinh Lan bởi vì những lời này có chút cứng đờ, nghiêng đầu chống lên màn hình hiển thị 0520, khóe môi mím thẳng mở ra: " Sẽ có. "

" Vậy 0520 có thể bắt đầu chờ mong không?"

" Có thể."

" Vì nể mặt tiểu Điện hạ, 0520 quyết định cho phép sư tử lớn được chủ nhân yêu thương nhiều hơn một chút."

0520 tự coi mình là công bằng đi sang một bên bắt đầu trồng cây con.

Tần Tinh Lan trong ánh mắt màu xanh biếc nổi lên nụ cười, tiểu Điện hạ sao?

Sẽ có.

Dung Hề ngồi trên ghế, đan áo len, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Alpha bận rộn cách đó không xa.

Ánh nắng ấm áp chiếu xuống, làm cho buổi chiều trở nên cực kỳ thoải mái.

Dung Hề mua thảm thực vật xanh bình thường, ngoại trừ cây thông còn có cây mai nở vào mùa đông, như vậy cho dù là vào mùa tuyết rơi cũng có thể nhìn thấy phong cảnh khác nhau.

Trồng rừng hoa mai ở hai bên phòng ấm chờ đến khi ra hoa, nhất định sẽ vô cùng xinh đẹp.

Tần Tinh Lan cảm nhận được ánh mắt tiểu thư tính rơi vào trên người mình, thẳng lưng, quay đầu nhìn Dung Hề, nhếch khóe môi gợn lên một nụ cười ôn nhu.

Giống như là làn gió mát mẻ nhất vào mùa thu thổi qua gò má.

……

An Liệt Ninh thở phào nhẹ nhõm khi biết tin Mục gia hủy hôn, đồng thời lại mơ hồ cảm thấy bất an.

Mục gia bởi vì một câu nói của Dung Khải, buông tha cho đám thông gia của hắn, không phải cũng có nghĩa là, đối với An gia bọn họ có thể thuận lợi vượt qua nguy cơ lần này không có ôm bất kỳ tin tưởng nào sao!

Nếu vậy, nó có nghĩa là kết thúc của hắn sẽ không được quá tốt?

Trong lòng vừa xuất hiện hạt giống hoài nghi, rất khó bình phục lại.

Chỉ là tại thời điểm này, hắn còn muốn cực lực làm ra bộ dáng không bị chuyện này ảnh hưởng.

Kể từ khi chuyện đó xảy ra, hắn đã không lên quang võng trong một thời gian dài.

Ánh mắt dừng lại ở thiết bị quang não, An Liệt Ninh thập phần muốn lên xem một chút, dư luận còn có nhắm vào hắn hay không.

Hắn tự nhủ chỉ cần nhìn vào nó và đi xuống.

Đăng nhập vào quang võng, một lần nữa tiến vào giao diện quen thuộc, mở khu đẩy, phía trên đã không có bất kỳ đề tài nào liên quan đến hắn.

Điều này không thể không làm cho hắn thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ là chỗ tin nhắn riêng lại đầy thư, hắn không có tìm ngược mở ra, trực tiếp lựa chọn xóa bỏ.

Vậy hắn có thể giả vờ rằng không có gì xảy ra.

Ngay khi tâm tình hắn thả lỏng, một lệnh bắt giữ đột nhiên xuất hiện trước mắt, lặng yên không một tiếng động khóa hắn.

An Liệt Ninh: “…"

Khi An Hùng nhận được tin tức, sắc mặt trong nháy mắt tối sầm lại, còn muốn kiềm chế Dung Khải trì hoãn sự việc phát triển, không ngờ đột nhiên nhận được điện thoại của Viện kiểm duyệt, sau đó Đội trưởng kiểm duyệt sẽ tới cửa bắt An Liệt Ninh.

Viện kiểm duyệt đột nhiên như thế, chỉ có một khả năng chính là Dung Khải tìm được chứng cớ, hơn nữa còn là chứng cứ trực tiếp.

Nhưng làm thế nào có thể được?

Ngay cả hắn cũng không tìm được vị Omega bình dân kia lúc trước đi đâu, bọn họ đến tột cùng là tìm được như thế nào?

Ngay khi An Hùng vì điều này bắt đầu xao động một lần nữa, những người trong Viện kiểm duyệt đã đến.

Đem lệnh bắt giữ đưa đến trước mặt hắn, Đội trưởng kiểm duyệt cầm đầu mở miệng nói: " An gia chủ đừng để mọi người khó xử, để cho An Liệt Ninh thiếu gia cùng ta đi một chuyến đi. "

An Hùng cố gắng kiềm chế cảm xúc, ý bảo tâm phúc mang An Liệt Ninh tới.

Sau khi tâm phúc rời đi, An Hùng nhìn về phía Đội trưởng kiểm duyệt: " Không ngờ Nhị điện hạ lại có hiệu suất cao như vậy. "

" An gia chủ yên tâm, Nhị điện hạ dưới tình huống chứng cứ xác thực mới thi hành bắt giữ, cái này còn phải nhờ một người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi, mới có thể thuận lợi lấy được chứng cớ như vậy."

Một người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi, nghe thấy những lời này, trên trán An Hùng đột nhiên nhảy hai cái, cho dù đã qua lâu như vậy, hắn lúc này cũng có thể nhớ đến vị người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi!

" A, vị người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi này thật đúng là lợi hại!"

" Ai nói không phải chứ!"

Ngay khi hai người trào phúng lẫn nhau, tâm phúc đi tới gọi người bỗng nhiên chạy trở về: " Gia chủ không tốt, An Liệt Ninh thiếu gia hắn cắt cổ tay! "

" Cái gì?" An Hùng mạnh mẽ đứng lên, sải bước đi ra ngoài.

Cùng đi cùng còn có Đội trưởng kiểm duyệt sắc mặt khó coi.

" An gia chủ lúc này ta cần một lời giải thích hợp lý!"

" Giải thích cái rắm, nếu con nhà chúng ta có việc, các ngươi cũng đừng nghĩ dễ chịu!"

Khi họ đến nơi, đã có người đang điều trị cho An Liệt Ninh.

Một đám người ầm ầm tràn vào phòng, lão quản gia đang dùng máy trị liệu cứu trị An Liệt Ninh vội vàng nói: " Gia chủ yên tâm, chạy tới kịp thời, tiểu thiếu gia nhất định sẽ không có việc gì. "

" Cứu, nhất định phải cứu sống hắn!"

" Vâng, vâng!"

Đội trưởng kiểm duyệt nhìn Omega nằm ở đó, trên mặt không chút huyết sắc, ánh mắt lạnh lùng nói với người phía sau: " Đi liên lạc Nhị điện hạ, đem sự tình chuyển cho hắn, xem hắn có ý gì."

Sau khi bộ hạ đi ra ngoài, Đội trưởng kiểm duyệt trầm mặc nhìn đám người này bận rộn.

Một lúc sau, người đi ra ngoài trở về, bên tai nói với Đội trưởng kiểm duyệt: " Nhị điện hạ nói chúng ta trở về trước. "

Đội trưởng kiểm duyệt đối với việc này cũng không ngoài ý muốn, gật gật đầu, nói với An Hùng: " An gia chủ, Nhị điện hạ nhớ thương thân thể An Liệt Ninh thiếu gia, hôm nay bắt giữ tạm thời trì hoãn, cáo từ."

An Hùng nghe vậy biểu tình hòa hoãn một chút: " Thay ta cảm tạ ý tốt của Nhị điện hạ, đưa bọn họ ra ngoài."

Chờ bọn họ vừa đi, An Hùng nhìn về phía tâm phúc: " Là ngươi làm? "

Tâm phúc lắc đầu: " Lúc ta đến, An thiếu gia đã cắt cổ tay, hắn… đăng nhập vào quang võng, lệnh bắt giữ ban ra trên toàn bộ mạng, hẳn là nhìn thấy. "

An Hùng nhất thời tâm tình phức tạp.

Tuy nói hắn đối với An Liệt Ninh vẫn luôn lợi dụng, nhưng dù sao cũng là đứa con duy nhất, làm sao có thể không đau lòng.

Lúc này quang võng vì lệnh bắt giữ này náo nhiệt lên ——

[ Trời cao có mắt, Thần Thú ở trên, chuyện này cư nhiên có kết quả, tôi bỗng nhiên cảm thấy Nhị điện hạ cũng không phải vô dụng như vậy, ít nhất so với Đại điện hạ tốt hơn rất nhiều!!! ]

[ Nguyên bản còn tưởng rằng sẽ trở thành vụ án không có chứng cớ, không nghĩ tới Nhị điện hạ cư nhiên tìm được chứng cớ!!! ]---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

[ Cứ như vậy, xem An gia còn nhảy nhót như thế nào, emmmmm!!!!! ]

[ A a a a, viên mãn rồi, xin hỏi là tìm được Tô Thiển sao???? ]

[ Hả lòng hả dạ!!!!!!! ]

[ Công lý mặc dù muộn, nhưng không phải không đến!!!!!!! ]

[ Hiệu suất vẫn rất cao, tôi vốn đã làm tốt chờ một năm rưỡi gì đó, kỳ vọng thấp nhất chính là khi còn sống nhìn thấy chuyện này viên mãn, không nghĩ tới nhanh như vậy liền chiếm được hồi báo, Nhị điện hạ rất được!!!!! ]

[ Bắt đầu từ hôm nay tôi đối với hoàng gia Đế quốc có chút thay đổi, nói thật!!!!! ]

……

Dung Khải: " Thấy mọi người quan tâm đến chuyện này như vậy, tôi cũng rất vui mừng, nhưng huân chương tôi cũng không dám nhận, chứng cớ là một người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi cung cấp, cho nên mọi người muốn cảm tạ, liền cảm tạ vị nhân sĩ chính nghĩa này ra tay giúp đỡ, đồng thời ở chỗ này giải thích cho mọi người một chuyện, hôm nay khi bắt giữ, nghi phạm An Liệt Ninh cắt cổ tay, bởi vì Đế quốc bảo hộ Omega, cho nên quyết định tạm hoãn bắt giữ, hết thảy chờ An Liệt Ninh khôi phục, để trợ giúp khôi phục tốt hơn, ngày mai sẽ phái đội y tế đến, xin mọi người yên tâm ^ ^ "

[ Một người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi, tập này tôi làm sao cảm thấy đã xem qua!!!!!!? ]

[ Tập này tôi thật sự đã xem qua, ha ha, lần trước chuyện An Liệt Ninh cũng không phải một người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi đó làm!!!!!! sao? ]

[ Vị người tốt không muốn thổ lộ này là muốn đem An gia giết chết đi!!! ]

[ Người tốt bụng không muốn thổ lộ tên tuổi này có chút lợi hại nha!!!!! ]

[ Chỉ có tôi chú ý tới Nhị điện hạ dùng là nghi phạm sao, ha ha, cư nhiên chính xác!!!!! như vậy. ]

[ Nhị điện hạ cư nhiên có chút lợi hại!!!! ]

[ Tự mình phái đi đội y tế, là sợ An gia đang làm cái gì sao!!!!!? ]

[ An gia chủ:&%&%&…&… V$…… (Tự tin một chút, là lời nói tục tĩu) ]---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

[ Cảm giác tiếp theo chính là Công hội hương liệu sư đăng bài, ha ha, Lâm gia chủ, Lâm Uyên đại sư liền hỏi ngài có vui hay không, ha ha, tôi thật sự là xem náo nhiệt không ngại gì!!!!!!! ]

……

Dung Khải nhìn những lời nói dần dần thân thiện của công chúng đối với hắn, không khỏi nhếch khóe môi, trong lòng nhịn không được nghĩ vị người tốt không muốn thổ lộ tên tuổi này thật đúng là quý nhân của hắn.

Thông qua thời gian này, có lẽ tín nhiệm của hắn trong công chúng sẽ tăng lên rất nhiều.

Ít nhất so với Đại ca Dung Thăng uy vọng của hắn cao hơn một chút.

Thế là đủ rồi.

Dung Khải tâm tình rất tốt pha cho mình một ấm trà, dùng nửa gói trà lấy từ Dung Hề.

Nhẹ nhàng uống một ngụm, giữa môi và răng đều hưởng thụ.

Đệ đệ này của hắn hiện giờ xem ra thật đúng là vận khí tốt.

Ai có thể nghĩ đến Nguyên soái mất tích trong trận chiến Tinh Hải có thể đột nhiên trở về, không chỉ trở về còn chỉ là thương nhẹ.

Nếu sớm biết như thế, cần gì phải để Dung Hề thay thế vị trí của Dung Tân.

Nếu Dung Tân gả qua, hắn cùng Tần Tinh Lan ngược lại ở chung càng tốt.

Bất quá mặc dù như vậy, hắn cũng phải tìm cơ hội đem người lôi kéo lại đây.

Có sự trợ lực của Nguyên soái Đế quốc, hơn nữa uy vọng của công chúng, cho dù Dung Thăng có chút thành tích ở biên vực, cũng không đáng sợ.

……

Cây non trong viện trồng tốt, Dung Hề nhìn Tần Tinh Lan toát mồ hôi: " Đi tắm rửa một chút, em đi rót cho anh một ly trà thảo dược. "

Tần Tinh Lan gật gật đầu: " Được. "

0520 đi theo phía sau Dung Hề cùng cậu đi vào phòng bếp: " Chủ nhân, cậu và sư tử lớn có phải sắp sinh tiểu Điện hạ hay không, đến lúc đó 0520 có thể giúp cậu chăm sóc, 0520 đặc biệt có kinh nghiệm trong việc mang theo tiểu nhóc con ^ – ^. "

Đột nhiên nghe thấy ba chữ tiểu nhóc con này, Dung Hề sửng sốt một chút, sau đó hai má đỏ lên: " Tiểu nhóc con còn xa, bất quá nếu có, vậy vất vả 0520 hỗ trợ có được không? "

" Được rồi, 0520 nhất định sẽ chiếu cố tiểu Điện hạ thật tốt."

Nghe 0520 một câu lại một câu tiểu Điện hạ, cả người Dung Hề đều có chút không ổn lắm.

Nhưng sau khi AO hoàn toàn đánh dấu, cơ hội thụ thai là rất lớn.

Cho nên cậu sẽ có một ngày cùng Tần Tinh Lan nhất định có tiểu nhóc con.

Nghĩ đến tương lai không lâu, giữa bọn họ xuất hiện thêm một thằng nhóc giống Tần Tinh Lan hoặc là cậu, hình ảnh kia tựa hồ cũng không tệ lắm?

Ý thức được đang suy nghĩ cái gì hai má Dung Hề nhất thời càng đỏ lên, vội vàng dừng lại, rót trà thảo dược xong cậu uống một ly hạ nhiệt trước.

Tần Tinh Lan tắm rửa xong đi ra, liền nhìn thấy trà thảo dược đặt trên bàn cùng tiểu thư tính ngồi trên giường chờ hắn.

Đi qua bưng trà thảo dược uống một ngụm, nôn nóng trên người trong nháy mắt bình ổn.

Dung Hề ôm con búp bê sư tử lớn trong lòng, cong mắt nói: " Anh có biết lúc trước em vì sao lại tặng cái này cho anh không? "

Tần Tinh Lan lắc đầu.

Dung Hề đứng lên ôm con búp bê sư tử lớn đi qua, hơi ngửa đầu nhìn Tần Tinh Lan, trên thực tế chiều cao chênh lệch hai người, vô cùng thích hợp hôn môi.

Ánh mắt dịu dàng của Tần Tinh Lan dừng trên mặt cậu.

Nụ cười khóe môi Dung Hề không dứt, lại rụt rè mím lại: " Bởi vì lần đầu tiên em nhìn thấy chính là một con sư tử lớn, chỉ là lúc đó anh thoạt nhìn làm cho người ta đau lòng, sư tử lớn vàng rực nên xinh đẹp uy phong lẫm liệt, cho nên con búp bê sư tử lớn này, chính là em lúc ấy chúc phúc cho anh nha, anh cảm nhận được chưa, sư tử lớn tiên sinh? "

Tần Tinh Lan khắc chế nuốt xuống, rốt cuộc không còn đè nén tình cảm của mình đối với tiểu thư tính như trước, đưa tay kéo cậu vào trong ngực, ngửi mùi mật đào ngọt ngào trên tóc cậu: " Chúc phúc của em anh vẫn luôn nhận được, lúc anh hôn mê vẫn luôn có ý thức, nhất cử nhất động của em anh đều biết, biết em giúp anh thắp hương liệu, biết em giúp anh lau người, biết em cho anh ăn, Dung Hề, may mắn đời này của anh đại khái đều dùng để gặp em, anh rất may mắn cũng rất vinh hạnh."---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Dung Hề rốt cục hiểu được cái gì gọi là không biết nói tình thoại thì không sao, nếu biết nói thực muốn mạng người mà.

Ngước mắt nhìn vào con ngươi đầy hình ảnh phản chiếu của Tần Tinh Lan, bên trong tất cả đều là ôn nhu đầy ắp đối với cậu.

" Gặp anh em cũng rất may mắn."

Trở thành người gả thay của Dung Tân, đại khái là chuyện chính xác nhất khi cậu xuyên tới nơi này.

Hai người ôm nhau một hồi, trời dần dần tối đen.

Dung Hề vụng trộm liếc mắt nhìn sư tử lớn bên cạnh, chú ý tới tiểu thư tính nhìn trộm mình, Tần Tinh Lan trực tiếp quang minh chính đại nhìn lại.

Dung Hề bị nhìn chằm chằm đỏ mặt: " Tại sao lại nhìn em như vậy? "

" Tối nay em có muốn ở lại không?"

Trong lòng chờ mong bị đối phương hỏi ra, Dung Hề cố gắng khắc chế rung động trong lòng: " Anh là đang mời em sao? "

" Ừm, đúng vậy." Tần Tinh Lan thu lại ý cười trong mắt, " Anh muốn em ở lại. "

" Vì sao?"

Dung Hề dựa vào hắn biết rõ cố hỏi.

" Bởi vì Alpha đang trong giai đoạn đánh dấu cần sự chăm sóc từ Omega của mình."

Đôi mắt màu xanh của Alpha bí ẩn và sâu sắc như một khu rừng.

Nhưng mà sâu thẳm như vậy cũng không làm cho người ta cảm thấy e ngại, ngược lại mang theo lưu loát ôn nhu, tinh tế tỉ mỉ đem cậu bao phủ ở trong đó.

Dung Hề hai má đỏ lên, cậu biết Tần Tinh Lan sẽ nói như vậy, là chiếu cố lòng tự trọng của cậu.

Khi Omega được đánh dấu, sự phụ thuộc vào Alpha tăng lên và tin tức tố Alpha mang lại cho cậu cảm giác an toàn.

Cho dù cậu cũng không cảm thấy mình bị phương diện này ảnh hưởng, nhưng cậu quả thật không muốn cùng Tần Tinh Lan tách ra.

Cong mắt cười như một con hồ ly nhỏ ăn được đường nằm nghiêng vào lòng Tần Tinh Lan: " Vậy tối nay em ngủ ở chỗ anh được không? "

Tần Tinh Lan đưa tay ôm cậu vào lòng, hôn lên sườn mặt cậu: " Ừm. "

0520 âm thầm di chuyển bộ sạc của riêng mình đến phòng bên cạnh.

Vì tiểu Điện hạ nó không tiện quấy rầy chủ nhân cùng Alpha thân cận.

Đây là tinh tế mà người quản gia nên có.

Dung Hề trở lại phòng mình, ôm gối đầu đến cửa dừng lại, lại mang theo búp bê sư tử nhỏ.

Có thể kết hợp con búp bê sư tử lớn và nhỏ.

Tần Tinh Lan đang trải giường nghiêng đầu nhìn tiểu thư tính ôm gối xách búp bê sư tử nhỏ tiến vào.

Tiểu thư tính mặc quần short, áo ngắn tay mát mẻ, lộ ra cánh tay cùng bắp chân mảnh khảnh lại xinh đẹp.

Làm cho người ta rất muốn tinh tế xem xét một phen.

Dung Hề nhìn chiếc giường trải gọn gàng, tuy rằng hiện tại cậu cùng Tần Tinh Lan quan hệ không bình thường, coi như là biểu lộ tâm ý với nhau. Nhưng ngủ cùng một chỗ như vậy, vẫn làm cho cậu có chút ngượng ngùng.

Ngón chân đi dép không nhịn được cuộn lại: " Em đến trải cho. "

" Không cần, đã được rồi, em ngủ bên trong hay là bên ngoài?"

Tần Tinh Lan đưa tay tiếp nhận gối đầu trong ngực cậu, ôn nhu hỏi.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

" Bên trong." Dung Hề nói xong nhìn Tần Tinh Lan đặt gối đầu của cậu vào bên trong, còn vỗ nhẹ mặt gối, nhịn không được mím môi cười rộ lên.

Đem con búp bê sư tử nhỏ trong tay đặt bên cạnh con búp bê sư tử lớn, một lớn một nhỏ hai con búp bê sư tử thân mật tựa vào nhau, giống như cậu và Tần Tinh Lan.

Làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc và ngọt ngào.

Sư tử lớn xoay quanh trên mặt đất tiến lại gần, nhẹ nhàng cọ cọ chân Dung Hề.

Chọc Dung Hề rũ mắt nhìn qua, ánh mắt vừa vặn dừng lại ở thỏ nhỏ đứng trên đầu sư tử lớn.

Nhìn chồi non màu xanh của thỏ nhỏ mọc ra một chiếc lá nhỏ, Dung Hề kinh ngạc ngồi xổm xuống, đưa tay chọc chọc vào chiếc lá nhỏ kia.

Thân thể trong nháy mắt xuất hiện tê dại khiến Dung Hề đỏ mặt.

Con thỏ nhỏ bị chọc vào lá nhỏ dùng móng vuốt ngắn nắm lấy lỗ tai thật dài của mình, thân thể khẽ run rẩy ngửa ra sau, một đường từ trên đầu sư tử lớn trượt xuống, cuối cùng nằm trên lưng sư tử lớn, trong đôi mắt đỏ còn xuất hiện vòng muỗi @@

Sau khi ý thức được chồi non trên đầu thỏ nhỏ so với trước kia còn mẫn cảm hơn rất nhiều, Dung Hề không dám đụng loạn, ôm thỏ nhỏ vào trong ngực, nhẹ nhàng sờ sờ cái đầu nhỏ của nó.

Con thỏ nhỏ khôi phục thanh tỉnh ủy khuất nhìn cậu một cái, xoay người hướng Tần Tinh Lan duỗi móng vuốt: " Chiu chiu! "

Ôm ấp!

Dung Hề đỏ mặt nhìn sư tử lớn đứng trước mặt cậu, mắt đầy dịu dàng lại bối rối.

Tần Tinh Lan bị một lớn một nhỏ nhìn chằm chằm như vậy, cổ họng bất giác làm ra động tác nuốt, đưa tay bắt Dung Hề cùng thỏ nhỏ ôm chặt vào trong ngực.

Lúc nằm xuống, Dung Hề nghiêng người nhìn Tần Tinh Lan, nằm xuống bên cạnh hắn, hai má Dung Hề ửng đỏ tiến lại gần, vùi vào vai hắn: " Chúc ngủ ngon, Tinh Lan. "

Alpha đột nhiên bị gọi tên xoay người ôm lấy cậu: " Chúc ngủ ngon, Dung Hề. "

……

Vùng biên giới xa xôi, Dung Thăng vừa mới làm xong việc một ngày, ăn cơm tối trở lại phòng, hắn không vội vàng đi tắm rửa, bởi vì khoảng thời gian này, người rửa mặt rất nhiều, cho dù hắn có thể nhẫn nại hết thảy, nhưng cùng một đám người dùng chung một phòng tắm, vẫn là làm cho hắn trong lòng mâu thuẫn.

Hắn đem chuyện xảy ra hôm nay trong đầu nhớ lại một lần, sàng lọc ra tin tức hữu dụng cùng vô dụng, đây là việc hắn từ phòng kín đi ra, mỗi ngày đều sẽ làm.

Hắn muốn thông qua sàng lọc như vậy để rút ra chi tiết, tìm ra sơ hở.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Lúc trước tùy thị cùng hắn đi tới nơi này cùng đội thân vệ hoàn toàn không biết đi đâu.

Hắn nghi ngờ rằng họ vẫn có thể bị giam giữ ở đâu đó hoặc hoàn toàn không còn trên thế giới này.

Mà đám quân đội mang cờ hiệu Đế quốc đóng quân ở biên vực, tính chất đã thay đổi, bọn họ có lẽ đã trở thành quân đội tư gia của người nào đó, hoặc là bọn họ là cường đạo tinh vực cải trang thành quân nhân.

Tuy nhiên, tất cả những điều này vẫn là phỏng đoán, hắn không có bằng chứng trực tiếp.

Đám người này phi thường cẩn thận, phạm vi hoạt động mỗi ngày của bọn họ đều được chỉ định an bài tốt, nội dung mỗi ngày đều không giống nhau.

Đôi khi hắn sẽ được sắp xếp để lên trên phòng, đôi khi hắn sẽ đi xuống dưới cùng để làm cho các bộ phận khác nhau.

Là Điện hạ Đế quốc lớn lên từ nhỏ, Dung Thăng chưa bao giờ làm chuyện như vậy, lòng bàn tay non nớt của hắn bởi vì những ngày này lao động trở nên thô ráp, nhưng vẫn không dám lười biếng, bởi vì chỉ có lao động mới có thể lấy được thức ăn.

Ngày xưa, hắn từng vì thức ăn mà lo lắng sao?

Chiến hạm vững vàng xóc nảy, Dung Thăng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trong vũ trụ sương mù bao phủ mơ hồ nhìn thấy ánh đèn.

Dung Thăng ngồi dậy đứng lên, kinh ngạc nhìn chùm ánh sáng kia.

Họ đã đến trạm tiếp tế chưa?

Đây là trạm tiếp tế nào trong biển sao Đế quốc?

" Phanh phanh!"

Cửa phòng bị khóa chặt bị lực lớn gõ, một giây sau liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến: " Tất cả mọi người đi ra, sắp tới trạm tiếp tế Cự Giải Tinh A-113, tất cả mọi người đến tầng một khoang hàng tập hợp chuẩn bị chuyển hàng, cho các ngươi ba phút thời gian chuẩn bị! "

Dung Thăng không có trì hoãn, vội vàng mở cửa ra, chống lại đôi mắt đen đang đứng ngoài cửa của Thích Vụ.

Nhìn thấy hắn, Thích Vụ cười rộ lên: " Huynh đệ ngươi rất nhanh nha, có phải đã không thể chờ đợi được muốn đi lên trên hít thở không khí, vậy thì làm thật tốt, bữa cơm tiếp theo có thể ăn được đùi gà!"

Nói xong còn không quên vỗ vỗ bả vai hắn, tựa như bởi vì sẽ thêm đùi gà mà cảm thấy vui vẻ.

Dung Thăng khắc chế gật gật đầu: " Ta hiện tại có cần đi khoang tầng một tập hợp không? "

" Đúng vậy, đi đi."

Thích Vụ nói xong với hắn quay đầu đối với người phía sau cọ xát đi ra hô: " Nhanh lên, động tác nhanh lên, đi trễ, đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội!! "

" Chỉ biết Thích ca đối với chúng ta là tốt nhất, mỗi lần có loại cơ hội đi ra ngoài hít thở không khí này đều nghĩ đến chúng ta, yên tâm chúng ta tuyệt đối sẽ không để Thích ca mất mặt, các huynh đệ nhanh lên!"

Một đám người đua nhau đi tới tầng một khoang tàu chờ tàu cập cảng.

Dung Thăng ẩn nấp trong đám người, trong lòng trào ra chờ mong, lúc này đây dừng lại có thể trở thành cơ hội tốt nhất hắn rời khỏi nơi này hay không?

Trong không gian yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào cửa áp suất đang khóa chặt.

Tiếng bước chân truyền đến, có vẻ dị thường rõ ràng.

Dung Thăng nhìn Đồ Lẫm xuất hiện ở cửa, trên miệng đối phương ngậm điếu thuốc, ánh lửa đỏ tươi cùng nửa híp mắt, làm cho hắn thoạt nhìn có chút thô ráp.

Ánh mắt dừng ở Thích Vụ đứng ở phía trước: " Lần này hóng gió lại là các ngươi! "

" Sếp, cơ hội đều là cạnh tranh công bằng."

Đồ Lẫm cười nhạo một tiếng: " Để cho người của ngươi ngoan ngoãn nghe lời, chạy trốn một người sẽ tính cho ngươi. "

" Yên tâm đi, bọn họ đều chờ ăn đùi gà, có phải hay không?"

" Vâng!"

" Ngài nghe, thật vang dội!"

Thích Vụ nhướng mày với Đồ Lẫm, Đồ Lẫm đem vòng khói phun lên mặt cậu: " Hy vọng lát nữa ngươi không nên bị vả mặt, con người ta rất nghiêm khắc. "

" Thủ đoạn của ngài ta tự nhiên biết."---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---

Khi họ nói chuyện, con tàu hoàn thành việc cập bến.

Cửa áp suất không khí đóng chặt phát ra một tiếng phốc phốc, sau đó chậm rãi mở ra bên ngoài, cùng lúc đó cảnh sắc trên Cự Giải Tinh dần dần hiện ra trong mắt mọi người…

**********************
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại