Tân Hôn Ngọt Ngào: Vợ Yêu, Ôm Một Cái
Chương 16: Chú Diệp, mẹ nó chú thật đẹp trai
“Ông nội, ông ăn cơm tối chưa?" Đường Tuế Như cười tủm tỉm chào hỏi.
Từ nhỏ cô được trong nhà sủng thành công chúa không phải không có nguyên nhân, miệng cô rất ngọt, trưởng bối trong nhà đều thích cô, cô càng kính trọng ông nội."
Không nghĩ tới vậy mà ông nội dùng chiêu này với cô.
“Tuế Tuế, cháu đến nhà Cô Thâm rồi sao? Đến báo bình an cho ông nội a! Thật sự là bé ngoan! Cô Thâm lớn hơn con, thế nhưng là chồng tốt!" Giọng ông Đường già nua để lộ ra ý cười.
Lời của ông nội để cô rất bất đắc dĩ “Cháu muốn hỏi một câu, tại sao là cháu, không phải chị họ?"
Theo cô biết, chị họ không có bạn trai, mà là đại mỹ nhân ở giới ý học, đứng chung với Diệp Cô Thâm rất xứng đôi.
“Khụ khụ, cái kia, Tuế Tuế a! Cô Thâm thích cháu."
Đường Tuế Như liếc mắt nhìn gương mặt lạnh lẽo của Diệp Cô Thâm, bất mãn nói “Chú ấy mới thấy con mấy lần, liền thích, thích của chú ấy không khỏi quá rẻ. Ông nói, không chừng một giây sau chú ấy liền thích người khác. Ông nội, ông nhẫn tâm nhìn trên đầu cháu gái ông có một mảnh thảo nguyên xanh xanh sao?"
“Sẽ không."
Diệp Cô Thâm trả lời.
Mặc dù không đến trình độ thích, nhưng là so với Đường Đường, anh càng thích ở cùng với cô gái nhỏ trước mặt.
Cuộc sống tương lai mới thú vị.
“Tuế Tuế, cháu phải tin tưởng nhân phẩm Cô Thâm."
“Ông nội,ông chú ý giữ gìn sức khỏe, cháu gái nhất định mang cháu rể về nhìn ông! Ngoan a.." Đường Tuế Như cúp điện thoại, hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn Diệp Cô Thâm “Chú Diệp, mẹ nó chú thật đẹp trai."
Sắc mặt ba Đường nghiêm khắc “Tuế Tuế, không nói tục."
“Ba ba, chuyện vợ chồng trẻ chúng con, ba không nên tham dự." Hiện tại cô rất tức giận, vì sao lại là cô, hết lần này tới lần khác là cô.
Bộ ngực phập phồng lên xuống, mãi đến khi Diệp Cô Thâm đem hành lý của cô để vào xe Jeep, ngồi lên xe đi nhà Diệp Cô Thâm, cô đều có cảm giác lâng lâng.
Cái này nhất định là ảo giác.
Bỗng nhiên, cô đưa tay đến bên cạnh Diệp Cô Thâm, dùng sức bấm mu bàn tay Diệp Cô Thâm.
“Đau không?" Cô mở to hai mắt nhìn.
Diệp Cô Thâm nhìn vết đỏ trên mu bàn tay “Đau."
Quả nhiên không phải nằm mơ.
Cô uể oải dựa vào ghế, tối nay sao sáng đầy trời, trăng treo giữa không trung, trên đường anh tĩnh, xe Jeep bình ổn đi.
Diệp Cô Thâm nghiêng đầu, mắt lạnh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tĩnh mịch của cô, tóc hơi cuộn tản ra bên tai, đèn đường mờ vàng lướt qua, khuôn mặt nhỏ càng thêm trắng nõn, trơn mịn.
Bỗng nhiên, cô lấy điện thoại di động ra, đặt màn hình trắng trước mặt Diệp Cô Thâm “Chú Diệp, chú nhìn cô gái này, xinh đẹp không? Ở cùng một chỗ với chú quả thật là trời sinh một cặp, các người chính là trời cao chế tạo ra cặp tình nhân hoàn mỹ nhất."
“Quá gần, không thấy rõ." Anh chỉ cảm thấy một cái bóng trắng.
Cô nghe lời cầm xa một chút, nhíu đôi mi thanh tú “Thấy rõ ràng chưa? Quả thật là xinh đẹp giống tiên nữ a?"
“Dáng ngoài đẹp rất nhiều, tâm hồn thú vị ngàn dặm mới tìm được một, quãng đời còn lại muốn cùng người thú vị một chỗ." Diệp Cô Thâm chỉ lướt qua mỹ nữ tóc dài áo khoác trắng, liền nhìn cô chằm chằm “Tuế Tuế, trước mặt tôi em chào hàng chị họ không có ý nghĩa chút nào."
“Tuế Tuế là chú gọi sao?" Hình như cô không có bắt lấy trọng điểm.
Từ nhỏ cô được trong nhà sủng thành công chúa không phải không có nguyên nhân, miệng cô rất ngọt, trưởng bối trong nhà đều thích cô, cô càng kính trọng ông nội."
Không nghĩ tới vậy mà ông nội dùng chiêu này với cô.
“Tuế Tuế, cháu đến nhà Cô Thâm rồi sao? Đến báo bình an cho ông nội a! Thật sự là bé ngoan! Cô Thâm lớn hơn con, thế nhưng là chồng tốt!" Giọng ông Đường già nua để lộ ra ý cười.
Lời của ông nội để cô rất bất đắc dĩ “Cháu muốn hỏi một câu, tại sao là cháu, không phải chị họ?"
Theo cô biết, chị họ không có bạn trai, mà là đại mỹ nhân ở giới ý học, đứng chung với Diệp Cô Thâm rất xứng đôi.
“Khụ khụ, cái kia, Tuế Tuế a! Cô Thâm thích cháu."
Đường Tuế Như liếc mắt nhìn gương mặt lạnh lẽo của Diệp Cô Thâm, bất mãn nói “Chú ấy mới thấy con mấy lần, liền thích, thích của chú ấy không khỏi quá rẻ. Ông nói, không chừng một giây sau chú ấy liền thích người khác. Ông nội, ông nhẫn tâm nhìn trên đầu cháu gái ông có một mảnh thảo nguyên xanh xanh sao?"
“Sẽ không."
Diệp Cô Thâm trả lời.
Mặc dù không đến trình độ thích, nhưng là so với Đường Đường, anh càng thích ở cùng với cô gái nhỏ trước mặt.
Cuộc sống tương lai mới thú vị.
“Tuế Tuế, cháu phải tin tưởng nhân phẩm Cô Thâm."
“Ông nội,ông chú ý giữ gìn sức khỏe, cháu gái nhất định mang cháu rể về nhìn ông! Ngoan a.." Đường Tuế Như cúp điện thoại, hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn Diệp Cô Thâm “Chú Diệp, mẹ nó chú thật đẹp trai."
Sắc mặt ba Đường nghiêm khắc “Tuế Tuế, không nói tục."
“Ba ba, chuyện vợ chồng trẻ chúng con, ba không nên tham dự." Hiện tại cô rất tức giận, vì sao lại là cô, hết lần này tới lần khác là cô.
Bộ ngực phập phồng lên xuống, mãi đến khi Diệp Cô Thâm đem hành lý của cô để vào xe Jeep, ngồi lên xe đi nhà Diệp Cô Thâm, cô đều có cảm giác lâng lâng.
Cái này nhất định là ảo giác.
Bỗng nhiên, cô đưa tay đến bên cạnh Diệp Cô Thâm, dùng sức bấm mu bàn tay Diệp Cô Thâm.
“Đau không?" Cô mở to hai mắt nhìn.
Diệp Cô Thâm nhìn vết đỏ trên mu bàn tay “Đau."
Quả nhiên không phải nằm mơ.
Cô uể oải dựa vào ghế, tối nay sao sáng đầy trời, trăng treo giữa không trung, trên đường anh tĩnh, xe Jeep bình ổn đi.
Diệp Cô Thâm nghiêng đầu, mắt lạnh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tĩnh mịch của cô, tóc hơi cuộn tản ra bên tai, đèn đường mờ vàng lướt qua, khuôn mặt nhỏ càng thêm trắng nõn, trơn mịn.
Bỗng nhiên, cô lấy điện thoại di động ra, đặt màn hình trắng trước mặt Diệp Cô Thâm “Chú Diệp, chú nhìn cô gái này, xinh đẹp không? Ở cùng một chỗ với chú quả thật là trời sinh một cặp, các người chính là trời cao chế tạo ra cặp tình nhân hoàn mỹ nhất."
“Quá gần, không thấy rõ." Anh chỉ cảm thấy một cái bóng trắng.
Cô nghe lời cầm xa một chút, nhíu đôi mi thanh tú “Thấy rõ ràng chưa? Quả thật là xinh đẹp giống tiên nữ a?"
“Dáng ngoài đẹp rất nhiều, tâm hồn thú vị ngàn dặm mới tìm được một, quãng đời còn lại muốn cùng người thú vị một chỗ." Diệp Cô Thâm chỉ lướt qua mỹ nữ tóc dài áo khoác trắng, liền nhìn cô chằm chằm “Tuế Tuế, trước mặt tôi em chào hàng chị họ không có ý nghĩa chút nào."
“Tuế Tuế là chú gọi sao?" Hình như cô không có bắt lấy trọng điểm.
Tác giả :
Từ Hứa Hứa