Tâm Chi Sở Hướng
Chương 62
0o0——–0o0
“Vâng, thưa cha, con sẽ chờ ba tháng sau mới phá sản."
————–
Trong mắt Cal thì yêu cầu của hắn cũng không quá phận, máy móc nông dụng hiện không kém mấy, hắn bố trí nhiệm vụ cho đám người Edsel chỉ cần bọn họ đem những thứ đã có chế tác càng thêm tinh xảo, linh hoạt hơn. Đáng tiếc, Cal nói đến cùng cũng không phải chuyên gia, hắn không quá hiểu rõ về lĩnh vực này, chỉ có thể cho đoàn nghiên cứu ô tô cố gắng phát huy tư duy, về phần tương lai làm được những gì, sẽ không là Cal, người không có tài năng gì về máy móc có thể tưởng tượng được.
“Khu nông nghiệp trước mắt thuê thêm một ít nông dân, chủ yếu gieo trồng bông và lúa mạch, bò thịt cũng là phương hướng đầu tư chủ yếu của công ty hiện tại." Lucas nói xong không biết từ nơi nào lấy ra một phần hiệp ước đưa cho Cal, hắn nhìn vào Cal: “Âu Châu gần nhất rất loạn, từ lúc chúng ta bắt đầu thu mua đất ở bang Tennessee xác lập kinh doanh nông trường, thế nhưng còn hai trận doanh quốc gia bất đồng đặt hàng của chúng ta — đế quốc Prussia và đế quốc Áo Hung."
“Vật tư chiến lược." Cal nhìn chằm chằm vào hiệp ước, đột nhiên nói: “Thông báo cho đại học ở Tennessee, nghiên cứu cho tôi một loại kỹ thuật, có thể làm cho thực vật sống trong túi plastic to không có không khí — kỹ thuật giữ tươi bằng chân không."
Lucas và Abner bị câu nói đầu tiên của Cal làm cho sững người, bọn họ dõi theo ánh mắt Cal tỏ vẻ cần Cal cho bọn họ một lời giải thích. Cal giơ hai tay lên làm ra bộ dáng vô tội: “Các quý ông, bình tĩnh."
“Được rồi, nghe tôi giải thích được không, tôi cần sắp xếp ngôn từ lại." Cal rốt cục chiếm được một cơ hội thở dốc, thương nhân cần chính là quan tâm đến từng việc lớn nhỏ của từng qquốc gia trên thế giới — nhất là chiến tranh — nó có thể tạo thành ảnh hưởng không thể đoán trước được đối với thế giới, Cal không quá cố sức nói ra tin tức ở trong đầu.
“Phía nam bán đảo Balkan tiếp giác châu Á, trấn giữ cổ họng của Địa Trung Hải, hơn nữa phía bắc của nó là Danube, đông Biển Đen, nam kề Aegean Sea, tây biển Adriatic. Vị trí quân sự của nó có giá trị không cần nói cũng biết, nhưng phi thường bất hạnh, một khối đất tốt như vậy lại thuộc về mười một quốc gia, lại có Thiên Chúa giáo, Chính Thống giáo Đông phương, đạo Islam, các giáo phái bất đồng hỗn tạp thống trị, ở nơi đó xung đột vốn chưa từng dừng lại." Cal nói xong tiếc nuối nhún vai.
“Ba tháng trước Serbia và Bulgary vừa mới kết thành đồng minh chống Thổ Nhĩ Kỳ, hơn nữa xem thế cục trước mắt Hy Lạp rất có khả năng lập tức sẽ gia nhập liên minh này. Thổ Nhĩ Kỳ với Italia chiến tranh vừa mới thất bại, không ra tay sau lưng chỉ có thể chứng minh nhóm đồng minh này quá không biết tính toán."
“Thổ Nhĩ Kỳ những năm gần đây luôn luôn có chiến tranh, nhưng chưa từng có thắng lợi, lúc này đây nếu đánh nhau, sẽ không có cái gì ngoài ý muốn. Vấn đề quan trọng ở chỗ — sau chiến tranh ích lợi sẽ chia như thế nào!" Cal nói xong câu đó đi đến trước bản đồ thế giới trong văn phòng, hắn lượn một vòng quanh Balkan, sau đó phong độ mỉm cười.
“Ngẫm lại xem đi, đây là một quốc gia hình thành vòng tròn nhỏ bị Pháp, Prussia, Áo Hung và Sa Hoàng bao vây lại, đợi đến lúc đánh giặc xong, mấy quốc gia này sẽ hoài nghi biên cảnh của mình không an toàn, đến lúc đó bọn họ sẽ nhúng tay xuống, toàn bộ Âu Châu đều rối loạn, cả Anh quốc cũng không ngoại lệ."
Nhìn bản đồ thế giới bị Cal chặn ngang, Lucas và Abner thở dài một hơi, vấn đề quốc gia phức tạp. Nếu xử lý không tốt chuyện lúc này, lập tức sẽ diễn biến thành cuộc hỗn chiến của toàn bộ Âu Châu, khó trách các quốc gia hiện tại đều khẩn trương bắt đầu dự trữ vật tư, thật là vô cùng có con mắt chiến lược.
“Cứ bán vài món cho bọn họ, nhưng mà không cần triệt để thỏa mãn số lượng, khống chế một ít, đợi cho nhóm nghiên cứu chế tạo ra sản phẩm chân không chúng ta nhất định lập tức xin độc quyền, sau đó cố định lên giá — so với những thứ mới mẻ có khả năng hư, sản phẩm chân không an toàn hơn nhiều lắm." Khóe miệng Cal giả dối tươi cười rốt cục lộ ra tướng mạo sẵn có của hắn.
Lucas thở dài một hơi, hắn là tín đồ trung thành của đấng Christ, đối với chiến tranh đổ máu cũng không xem trọng: “Cảm tạ Châu Mĩ gặp may mắn, nó độc lập nằm ngoài vòng chiến Âu Châu."
“Tôi đi gọi điện thoại cho trường học, các cậu tiếp tục." Lucas nói xong ra khỏi văn phòng, Abner lập tức đến bên cạnh Cal.
Cal kỳ quái nhìn bộ dạng của Abner, Abner hơi dừng lại một chút sau nói: “Genneral Motors gần nhất đang nghiên cứu một loại xe mới, gọi là xe tăng, nghe nói quốc hội rất xem trọng loại sản phẩm mới này, nói có thể khai phá dùng cho chiến tranh, cậu có cần thông báo cho xưởng máy móc của Edsel không?"
Cal sửng sốt một hồi, đến nay hắn đều không suy xét qua phát triển kinh doanh quân hỏa — nghe ra không thể nào nhưng là việc làm ăn đứng đắn. Cal trầm mặc tự hỏi một trận, sau lắc đầu cự tuyệt ý tưởng này: “Không, chúng ta tạm thời không cần đi buôn bán quân hỏa, loại kinh doanh này cùng quốc hội liên lụy rất lớn, hiện tại có thể được ủng hộ, đợi đến khi kỹ thuật lạc hậu ngược lại sẽ bị quốc hội ghét bỏ, hơn nữa cạnh tranh bẩn nhiều, thanh danh lại không tốt."
“Abner, chẳng lẽ cậu hy vọng về sau con cậu sẽ nói với cậu –‘Ba ơi, chiến tranh đổ máu là dùng súng ống của ba chế tạo.’ sao?" Cal giễu cợt, trong lòng lại nổi lên một ý tưởng khác, hắn giữ chặt Abner, vỗ vỗ cánh tay anh nói: “Đừng thất vọng, cậu cho tôi một ý tưởng mới. Những nhân vật lớn bị súng ống mưu sát có rất nhiều, cậu nói xưởng ô tô của chúng ta nếu chế tạo ra thứ có thể ngăn cản viên đạn thì sao? Cho dù là vật liệu thép hay là thủy tinh, ừm, Thượng Đế, đây thật sự là sáng kiến!"
Abner nghe tới vật liệu thép ánh mắt ảm đạm lập tức sáng bừng lên, anh cầm lấy điện thoại lập tức bắt đầu thông báo xưởng máy móc tập trung vật lực cùng nhà hóa học Langmuir, tỏ vẻ hy vọng có thể xuất hiện loại thủy tinh này. Sau điện thoại bị Abner truyền lại cho Cal, hắn sửng sốt một lúc sau mới cảm nhận được ý tốt của ông bạn học.
“Abner, cám ơn cậu." Cal thân mật ôm anh một vòng, sau đó đánh cuộc gọi sang Italia.
Ngài Henry trước mắt vẫn đang mâu thuẫn với Cal vì chuyện của Jack, càng không xong là, Cal đang vay tiền từ chỗ cha hắn, nếu ngài Henry mất hứng ngừng không cho mượn tiền, như vậy Cal chỉ còn một đường phá sản. Abner chính là cho Cal mượn cơ hội lấy lòng cha mình, hơn nữa để lộ ra ý đồ hợp tác cũng đủ cho lão quý tộc một tín hiệu, con trai ông không phải bền chắc như thép — hắn sớm hay muộn có thể hồi tâm chuyển ý, cưới vợ sinh con, đối với lão quý tộc mà nói đây mới điều quan trọng nhất.
Điện thoại reo một hồi truyền đến tiếng của ngài Henry: “Ta là Henry · Hockley, xin hỏi ngài là?"
“Cha, con là Cal, có chuyện muốn cùng cha hợp tác, không biết cha có hứng thú hay không?"
Bên trong điện thoại hơi ngừng hô hấp, trong giọng ngài Henry thoáng lộ ra nghi hoặc: “Cal? Việc kinh doanh của anh cùng công ty Thép của cha không có quan hệ gì lớn không phải sao?"
“Thưa cha con đang nghiên cứu chế tạo một loại ô tô kiểu mới, chống đạn bắn, có lẽ cha sẽ cảm thấy hứng thú? Nâng tầm công ty thép lên. Cha à, con là phi thường có thành ý." Cal nói chuyện giọng vô cùng ôn hòa, cùng với Abner biểu tình nôn mửa bên cạnh.
Ngài Henry không chần chờ nói: “Ba tháng sau nếu anh vẫn chưa phá sản, cha sẽ liên hệ với anh. Cal, việc anh mượn tiền lão cha này, cái lão John kia vừa mới gọi điện thoại cười nhạo cha, sinh ra thằng con tiêu tiền như nước."
“Vâng, thưa cha, con sẽ chờ đến ba tháng sau mới phá sản." Cal bình tĩnh tiếp nhận một loại hài hước của cha mình, thuận đường đánh trả, ngài Henry quả nhiên đóng sầm điện thoại.
“Cal, nếu thuận miệng nói còn có người nguyện ý cho mượn năm triệu đôla Mĩ, tôi nguyện ý lập tức ly hôn với Ada." Abner thở dài, Cal nhướn mày đề cao âm lượng, tựa hồ phi thường kinh ngạc lặp lại một lần.
“Cái gì? Abner, cậu nói nếu có năm triệu đôla Mĩ sẽ ly hôn với Ada?"
“Đúng vậy, đó là năm triệu, không phải năm trăm hay là năm đồng tiền." Abner đáng tiếc lại một lần nữa thở dài.
Cal nhìn Abner, ánh mắt chậm rãi hiện ra đồng tình, tầm mắt hắn lướt qua Abner nói: “Ada, giữa trưa tốt lành, tôi đi ăn cơm trước."
Cal săn sóc đóng chặt cửa văn phòng, trong phòng rất nhanh truyền ra tiếng phụ nữ tức giận mắng và tiếng thét chói tai của người đàn ông. Cal cảm thấy mỹ mãn cong cong khóe miệng, Judy đã đem cơm trưa đưa đến công ty cho hắn. Lucas không khách khí chia sẻ bữa cơm một người tuyệt đối không xong của Cal, đột nhiên Lucas ngẩng đầu nhìn vào tay trái Cal nói: “Người phụ nữ bất hạnh ấy là ai?"
“Xin lỗi, Lucas, có khả năng cậu sẽ có chút không tiếp thu được, y là nam." Cal lúc này đây vô cùng thành khẩn giải thích, Lucas đối với mối quan hệ đồng tính không như là Abner có độ lý giải cao như vậy.
Lucas gật đầu tiếp nhận Cal tạ lỗi, sau đó bình thản nói: “Đừng ở trước mặt tôi thân thiết là được. Cậu chỉ là ông chủ của tôi, tôi không có quyền quản lí sinh hoạt cá nhân và niềm vui của cậu, tôi không phải thầy tu, huống chi sinh hoạt cá nhân của cậu cũng không tính là thối nát."
Vốn tưởng rằng chuyện sẽ có nguy cơ, thế nhưng lại giải quyết thoải mái tới trình độ mà Cal không thể tưởng tượng được, cảm tạ chủ nghĩa đặc hữu cá nhân của người phương Tây. Thái độ của Abner và Lucas đối với cảm tính cá nhân của hắn không khỏi khiến Cal thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hai vị quản lý của công ty đều là người tài khó có, mất đi thật sự là quá mức đáng tiếc.
Ăn xong cơm trưa Judy liền thu dọn bàn ăn, Lucas một lần nữa xuất ra tinh thần cần mẫn công tác đi theo Cal tiến vào văn phòng — cảm tạ Thượng Đế, Ada cũng xử lý xong Abner một lần nữa trở về hình tượng quý bà rời khỏi công ty.
“Trước mắt vấn đề lớn nhất ở chỗ, chúng ta thiếu lao công. Nhân khẩu bang Tennessee không đủ, nếu không thể trong vòng nửa tháng giải quyết vấn đề lao công, như vậy năm nay bất luận là cây nông nghiệp hay là xưởng máy móc đều lỗ nặng, chúng ta cần số lượng công nhân khổng lồ, kỹ thuật thuần thục hơn nữa có thể cần cù và thật thà làm việc." Lucas đem văn kiện mở ra trước mặt Cal, lỗ hổng công nhân cực lớn này hoàn toàn không có biện pháp lấp đầy.
“California chẳng lẽ không có nhiều công nhân sao? tôi nhớ rõ lúc trước vào cơn sốt đãi vàng, di dân và cả công nhân cơ hồ đều chạy tới, tính an toàn trên quặng tràng rất kém, mức tiền lương như nhau tôi nghĩ bọn họ sẽ chấp nhận đổi một công việc khác." Abner đề nghị, Lucas tiếc nuối khoát tay.
“Tình huống công nhân California cũng không tốt, nơi đó lúc trước toàn bộ đều là mỏ dầu và giếng mỏ, nhà xưởng chân chính có kỹ thuật lại càng thiếu, chúng ta cần là công nhân và nông dân thuần thục, không phải mấy thợ mỏ không có khí lực." Lucas lại một lần nữa nhấn mạnh điều đang cần.
“… mấy công đoạn nhẹ trong nhà xưởng thì tuyển nữ công nhân đi, còn lại cứ tuyển công nhân da đen. Về phần nông dân… Lucas, nếu tôi đem công nhân người Hoa ở California tuyển vào cậu cảm thấy thế nào? Trưởng bang California không phải vẫn luôn nói tìm không thấy phương pháp an bày bọn họ, còn cần phải cung cấp thức ăn mỗi ngày sao? Thay vì làm cho bọn họ chết nơi đó, không bằng chiêu dụng một ít lại đây, bình thường phát tiền lương cho bọn họ, nguyện ý lưu lại thì lưu lại, không muốn lưu lại có thể cho bọn họ kiếm đủ tiền tự mình về nước." Cal nói xong châm chọc cười cười.
Dù gì đi chăng nữa đều thay đổi không được một sự thật — bất luận là phái nữ hay là người da màu ở Mĩ quốc đều bị kỳ thị. Cal không rõ mấy thứ này, hắn lúc trước không thuộc về thời đại này, dấu vết thời đại không có bất cứ ảnh hưởng nào với hắn. Cal tới nay đều là mở ra lợi ích trước mắt và tương lai.
Lucas và Abner với phát ngôn của Cal không biết nên nói gì mới tốt, Lucas nửa ngày sau mới một lần nữa tìm về giọng mình: “Đó là một ý kiến hay, dù sao huyết thống của cậu không có bất cứ vấn đề."
Hiện thực chính là tàn khốc như vậy, nếu Cal có dòng máu Indian hoặc bất cứ dòng máu người da màu nào khác, như vậy hắn sẽ bị xưng hô là “Kẻ bại hoại xã hội da trắng", nhưng khi huyết thống của hắn có thể đáng giá khoe ra, thậm chí là thành viên vương thất, Cal nhận được tôn kính — hiện thực đáng cười lại chân thật tồn tại.
“Huyết thống vương thất Anh quốc có thể khiến bang trưởng California nhanh nhanh đưa công nhân lại đây sao? tốt nhất khiến ông ta cung cấp vé xe lửa, bằng không chúng ta phải tốn kém một ít." Cal keo kiệt hỏi, Abner lập tức lộ ra biểu tình chịu không nổi khoát khoát tay.
“Cho tôi tiền thưởng, coi như tôi mang theo Ada đi California hưởng tuần trăng mật, tiền vé tàu lửa đều do cậu chi trả."
“Thành giao. Trước khi đi, nhớ rõ làm cho xong việc tuyển dụng nữ công nhân, nếu không tiền thưởng giảm phân nửa." Cal ngồi trở lại ghế tựa, nhàn nhã tung mồi, Abner thấp giọng mắng một câu, sau đó oán hận gật đầu đồng ý giao dịch này.
So với việc Cal chỉ cần phí đầu óc suy nghĩ đối sách, ngồi trên tàu biển chở khách chạy định kỳ, trên giá vẽ của Jack là một bức tranh đang được hoàn thiện với những màu sắc rực rỡ. Chưa bao giờ thích những hoạt động của giới quý tộc, Rose tiểu thư cùng anh chồng Andrew làm bạn đứng phía sau Jack nhìn quá trình y vẽ.
“Jack, tôi cảm thấy trước mắt anh nên tăng mạnh phần cơ bản."
“Hử? Rose, cô có phát hiện gì, xin mời nói cho tôi biết." Jack nghe phát ngôn mhư thế cảm thấy hứng thú, buông bút vẽ ngồi vào chỗ ngồi bên cạnh nghỉ tay.
Rose tiểu thư chắp tay, sau đó nói: “Anh không phải Picasso, tranh của hắn có chứa xung đột mạnh mẽ và không gian cảm, phong cách vẽ hoàn toàn bất đồng với anh. Jack, tranh của anh thế mạnh nhất chính là cảm tình, tình cảm mãnh liệt bộc lộ ra từ trong nét vẽ của anh. Nhưng điều tiếc nuối là, tuy rằng lúc anh vẽ phác hoạ có thể khống chế tốt bút vẽ của mình, nhưng khi hình thành bức tranh lại rất trúc trắc non nớt."
“Ý cảnh mười phần, kỹ xảo chiếm ba phần. Jack, anh nên cố gắng là phần cơ bản." Nghe được Rose tiểu thư đánh giá, Jack mang biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, y một lần nữa đi đến trước giá vẽ, ánh mắt mê mang trở nên kiên định.
Andrew kề sát lỗ tai vợ nhẹ giọng nói: “Em rất có cảm tình với cậu Dawson sao?"
Rose xoay người ôm lấy cổ Andrew, cười tủm tỉm nói: “Jack là người thứ nhất cho em biết thế giới không chỉ tồn tại quần áo nịt và tiệc rượu, em cả đời sẽ cảm kích anh ấy."
“Em yêu, vui lòng bảo trì cảm kích trên mặt thôi, nếu không anh sẽ ghen tị." Andrew cúi đầu hôn môi Rose nhẹ giọng thầm thì, khuôn mặt Rose lập tức lộ ra nụ cười sung sướng, trong đó không có chút sầu khổ nào của áp lực cuộc sống lúc đầu.
Không ai vui khi bị kiềm ép bản tính, tư tưởng cổ hủ và lối sống xưa cũ chỉ có thể làm người ta điên cuồng, may mà, nàng hiện tại tự do.
“Vâng, thưa cha, con sẽ chờ ba tháng sau mới phá sản."
————–
Trong mắt Cal thì yêu cầu của hắn cũng không quá phận, máy móc nông dụng hiện không kém mấy, hắn bố trí nhiệm vụ cho đám người Edsel chỉ cần bọn họ đem những thứ đã có chế tác càng thêm tinh xảo, linh hoạt hơn. Đáng tiếc, Cal nói đến cùng cũng không phải chuyên gia, hắn không quá hiểu rõ về lĩnh vực này, chỉ có thể cho đoàn nghiên cứu ô tô cố gắng phát huy tư duy, về phần tương lai làm được những gì, sẽ không là Cal, người không có tài năng gì về máy móc có thể tưởng tượng được.
“Khu nông nghiệp trước mắt thuê thêm một ít nông dân, chủ yếu gieo trồng bông và lúa mạch, bò thịt cũng là phương hướng đầu tư chủ yếu của công ty hiện tại." Lucas nói xong không biết từ nơi nào lấy ra một phần hiệp ước đưa cho Cal, hắn nhìn vào Cal: “Âu Châu gần nhất rất loạn, từ lúc chúng ta bắt đầu thu mua đất ở bang Tennessee xác lập kinh doanh nông trường, thế nhưng còn hai trận doanh quốc gia bất đồng đặt hàng của chúng ta — đế quốc Prussia và đế quốc Áo Hung."
“Vật tư chiến lược." Cal nhìn chằm chằm vào hiệp ước, đột nhiên nói: “Thông báo cho đại học ở Tennessee, nghiên cứu cho tôi một loại kỹ thuật, có thể làm cho thực vật sống trong túi plastic to không có không khí — kỹ thuật giữ tươi bằng chân không."
Lucas và Abner bị câu nói đầu tiên của Cal làm cho sững người, bọn họ dõi theo ánh mắt Cal tỏ vẻ cần Cal cho bọn họ một lời giải thích. Cal giơ hai tay lên làm ra bộ dáng vô tội: “Các quý ông, bình tĩnh."
“Được rồi, nghe tôi giải thích được không, tôi cần sắp xếp ngôn từ lại." Cal rốt cục chiếm được một cơ hội thở dốc, thương nhân cần chính là quan tâm đến từng việc lớn nhỏ của từng qquốc gia trên thế giới — nhất là chiến tranh — nó có thể tạo thành ảnh hưởng không thể đoán trước được đối với thế giới, Cal không quá cố sức nói ra tin tức ở trong đầu.
“Phía nam bán đảo Balkan tiếp giác châu Á, trấn giữ cổ họng của Địa Trung Hải, hơn nữa phía bắc của nó là Danube, đông Biển Đen, nam kề Aegean Sea, tây biển Adriatic. Vị trí quân sự của nó có giá trị không cần nói cũng biết, nhưng phi thường bất hạnh, một khối đất tốt như vậy lại thuộc về mười một quốc gia, lại có Thiên Chúa giáo, Chính Thống giáo Đông phương, đạo Islam, các giáo phái bất đồng hỗn tạp thống trị, ở nơi đó xung đột vốn chưa từng dừng lại." Cal nói xong tiếc nuối nhún vai.
“Ba tháng trước Serbia và Bulgary vừa mới kết thành đồng minh chống Thổ Nhĩ Kỳ, hơn nữa xem thế cục trước mắt Hy Lạp rất có khả năng lập tức sẽ gia nhập liên minh này. Thổ Nhĩ Kỳ với Italia chiến tranh vừa mới thất bại, không ra tay sau lưng chỉ có thể chứng minh nhóm đồng minh này quá không biết tính toán."
“Thổ Nhĩ Kỳ những năm gần đây luôn luôn có chiến tranh, nhưng chưa từng có thắng lợi, lúc này đây nếu đánh nhau, sẽ không có cái gì ngoài ý muốn. Vấn đề quan trọng ở chỗ — sau chiến tranh ích lợi sẽ chia như thế nào!" Cal nói xong câu đó đi đến trước bản đồ thế giới trong văn phòng, hắn lượn một vòng quanh Balkan, sau đó phong độ mỉm cười.
“Ngẫm lại xem đi, đây là một quốc gia hình thành vòng tròn nhỏ bị Pháp, Prussia, Áo Hung và Sa Hoàng bao vây lại, đợi đến lúc đánh giặc xong, mấy quốc gia này sẽ hoài nghi biên cảnh của mình không an toàn, đến lúc đó bọn họ sẽ nhúng tay xuống, toàn bộ Âu Châu đều rối loạn, cả Anh quốc cũng không ngoại lệ."
Nhìn bản đồ thế giới bị Cal chặn ngang, Lucas và Abner thở dài một hơi, vấn đề quốc gia phức tạp. Nếu xử lý không tốt chuyện lúc này, lập tức sẽ diễn biến thành cuộc hỗn chiến của toàn bộ Âu Châu, khó trách các quốc gia hiện tại đều khẩn trương bắt đầu dự trữ vật tư, thật là vô cùng có con mắt chiến lược.
“Cứ bán vài món cho bọn họ, nhưng mà không cần triệt để thỏa mãn số lượng, khống chế một ít, đợi cho nhóm nghiên cứu chế tạo ra sản phẩm chân không chúng ta nhất định lập tức xin độc quyền, sau đó cố định lên giá — so với những thứ mới mẻ có khả năng hư, sản phẩm chân không an toàn hơn nhiều lắm." Khóe miệng Cal giả dối tươi cười rốt cục lộ ra tướng mạo sẵn có của hắn.
Lucas thở dài một hơi, hắn là tín đồ trung thành của đấng Christ, đối với chiến tranh đổ máu cũng không xem trọng: “Cảm tạ Châu Mĩ gặp may mắn, nó độc lập nằm ngoài vòng chiến Âu Châu."
“Tôi đi gọi điện thoại cho trường học, các cậu tiếp tục." Lucas nói xong ra khỏi văn phòng, Abner lập tức đến bên cạnh Cal.
Cal kỳ quái nhìn bộ dạng của Abner, Abner hơi dừng lại một chút sau nói: “Genneral Motors gần nhất đang nghiên cứu một loại xe mới, gọi là xe tăng, nghe nói quốc hội rất xem trọng loại sản phẩm mới này, nói có thể khai phá dùng cho chiến tranh, cậu có cần thông báo cho xưởng máy móc của Edsel không?"
Cal sửng sốt một hồi, đến nay hắn đều không suy xét qua phát triển kinh doanh quân hỏa — nghe ra không thể nào nhưng là việc làm ăn đứng đắn. Cal trầm mặc tự hỏi một trận, sau lắc đầu cự tuyệt ý tưởng này: “Không, chúng ta tạm thời không cần đi buôn bán quân hỏa, loại kinh doanh này cùng quốc hội liên lụy rất lớn, hiện tại có thể được ủng hộ, đợi đến khi kỹ thuật lạc hậu ngược lại sẽ bị quốc hội ghét bỏ, hơn nữa cạnh tranh bẩn nhiều, thanh danh lại không tốt."
“Abner, chẳng lẽ cậu hy vọng về sau con cậu sẽ nói với cậu –‘Ba ơi, chiến tranh đổ máu là dùng súng ống của ba chế tạo.’ sao?" Cal giễu cợt, trong lòng lại nổi lên một ý tưởng khác, hắn giữ chặt Abner, vỗ vỗ cánh tay anh nói: “Đừng thất vọng, cậu cho tôi một ý tưởng mới. Những nhân vật lớn bị súng ống mưu sát có rất nhiều, cậu nói xưởng ô tô của chúng ta nếu chế tạo ra thứ có thể ngăn cản viên đạn thì sao? Cho dù là vật liệu thép hay là thủy tinh, ừm, Thượng Đế, đây thật sự là sáng kiến!"
Abner nghe tới vật liệu thép ánh mắt ảm đạm lập tức sáng bừng lên, anh cầm lấy điện thoại lập tức bắt đầu thông báo xưởng máy móc tập trung vật lực cùng nhà hóa học Langmuir, tỏ vẻ hy vọng có thể xuất hiện loại thủy tinh này. Sau điện thoại bị Abner truyền lại cho Cal, hắn sửng sốt một lúc sau mới cảm nhận được ý tốt của ông bạn học.
“Abner, cám ơn cậu." Cal thân mật ôm anh một vòng, sau đó đánh cuộc gọi sang Italia.
Ngài Henry trước mắt vẫn đang mâu thuẫn với Cal vì chuyện của Jack, càng không xong là, Cal đang vay tiền từ chỗ cha hắn, nếu ngài Henry mất hứng ngừng không cho mượn tiền, như vậy Cal chỉ còn một đường phá sản. Abner chính là cho Cal mượn cơ hội lấy lòng cha mình, hơn nữa để lộ ra ý đồ hợp tác cũng đủ cho lão quý tộc một tín hiệu, con trai ông không phải bền chắc như thép — hắn sớm hay muộn có thể hồi tâm chuyển ý, cưới vợ sinh con, đối với lão quý tộc mà nói đây mới điều quan trọng nhất.
Điện thoại reo một hồi truyền đến tiếng của ngài Henry: “Ta là Henry · Hockley, xin hỏi ngài là?"
“Cha, con là Cal, có chuyện muốn cùng cha hợp tác, không biết cha có hứng thú hay không?"
Bên trong điện thoại hơi ngừng hô hấp, trong giọng ngài Henry thoáng lộ ra nghi hoặc: “Cal? Việc kinh doanh của anh cùng công ty Thép của cha không có quan hệ gì lớn không phải sao?"
“Thưa cha con đang nghiên cứu chế tạo một loại ô tô kiểu mới, chống đạn bắn, có lẽ cha sẽ cảm thấy hứng thú? Nâng tầm công ty thép lên. Cha à, con là phi thường có thành ý." Cal nói chuyện giọng vô cùng ôn hòa, cùng với Abner biểu tình nôn mửa bên cạnh.
Ngài Henry không chần chờ nói: “Ba tháng sau nếu anh vẫn chưa phá sản, cha sẽ liên hệ với anh. Cal, việc anh mượn tiền lão cha này, cái lão John kia vừa mới gọi điện thoại cười nhạo cha, sinh ra thằng con tiêu tiền như nước."
“Vâng, thưa cha, con sẽ chờ đến ba tháng sau mới phá sản." Cal bình tĩnh tiếp nhận một loại hài hước của cha mình, thuận đường đánh trả, ngài Henry quả nhiên đóng sầm điện thoại.
“Cal, nếu thuận miệng nói còn có người nguyện ý cho mượn năm triệu đôla Mĩ, tôi nguyện ý lập tức ly hôn với Ada." Abner thở dài, Cal nhướn mày đề cao âm lượng, tựa hồ phi thường kinh ngạc lặp lại một lần.
“Cái gì? Abner, cậu nói nếu có năm triệu đôla Mĩ sẽ ly hôn với Ada?"
“Đúng vậy, đó là năm triệu, không phải năm trăm hay là năm đồng tiền." Abner đáng tiếc lại một lần nữa thở dài.
Cal nhìn Abner, ánh mắt chậm rãi hiện ra đồng tình, tầm mắt hắn lướt qua Abner nói: “Ada, giữa trưa tốt lành, tôi đi ăn cơm trước."
Cal săn sóc đóng chặt cửa văn phòng, trong phòng rất nhanh truyền ra tiếng phụ nữ tức giận mắng và tiếng thét chói tai của người đàn ông. Cal cảm thấy mỹ mãn cong cong khóe miệng, Judy đã đem cơm trưa đưa đến công ty cho hắn. Lucas không khách khí chia sẻ bữa cơm một người tuyệt đối không xong của Cal, đột nhiên Lucas ngẩng đầu nhìn vào tay trái Cal nói: “Người phụ nữ bất hạnh ấy là ai?"
“Xin lỗi, Lucas, có khả năng cậu sẽ có chút không tiếp thu được, y là nam." Cal lúc này đây vô cùng thành khẩn giải thích, Lucas đối với mối quan hệ đồng tính không như là Abner có độ lý giải cao như vậy.
Lucas gật đầu tiếp nhận Cal tạ lỗi, sau đó bình thản nói: “Đừng ở trước mặt tôi thân thiết là được. Cậu chỉ là ông chủ của tôi, tôi không có quyền quản lí sinh hoạt cá nhân và niềm vui của cậu, tôi không phải thầy tu, huống chi sinh hoạt cá nhân của cậu cũng không tính là thối nát."
Vốn tưởng rằng chuyện sẽ có nguy cơ, thế nhưng lại giải quyết thoải mái tới trình độ mà Cal không thể tưởng tượng được, cảm tạ chủ nghĩa đặc hữu cá nhân của người phương Tây. Thái độ của Abner và Lucas đối với cảm tính cá nhân của hắn không khỏi khiến Cal thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hai vị quản lý của công ty đều là người tài khó có, mất đi thật sự là quá mức đáng tiếc.
Ăn xong cơm trưa Judy liền thu dọn bàn ăn, Lucas một lần nữa xuất ra tinh thần cần mẫn công tác đi theo Cal tiến vào văn phòng — cảm tạ Thượng Đế, Ada cũng xử lý xong Abner một lần nữa trở về hình tượng quý bà rời khỏi công ty.
“Trước mắt vấn đề lớn nhất ở chỗ, chúng ta thiếu lao công. Nhân khẩu bang Tennessee không đủ, nếu không thể trong vòng nửa tháng giải quyết vấn đề lao công, như vậy năm nay bất luận là cây nông nghiệp hay là xưởng máy móc đều lỗ nặng, chúng ta cần số lượng công nhân khổng lồ, kỹ thuật thuần thục hơn nữa có thể cần cù và thật thà làm việc." Lucas đem văn kiện mở ra trước mặt Cal, lỗ hổng công nhân cực lớn này hoàn toàn không có biện pháp lấp đầy.
“California chẳng lẽ không có nhiều công nhân sao? tôi nhớ rõ lúc trước vào cơn sốt đãi vàng, di dân và cả công nhân cơ hồ đều chạy tới, tính an toàn trên quặng tràng rất kém, mức tiền lương như nhau tôi nghĩ bọn họ sẽ chấp nhận đổi một công việc khác." Abner đề nghị, Lucas tiếc nuối khoát tay.
“Tình huống công nhân California cũng không tốt, nơi đó lúc trước toàn bộ đều là mỏ dầu và giếng mỏ, nhà xưởng chân chính có kỹ thuật lại càng thiếu, chúng ta cần là công nhân và nông dân thuần thục, không phải mấy thợ mỏ không có khí lực." Lucas lại một lần nữa nhấn mạnh điều đang cần.
“… mấy công đoạn nhẹ trong nhà xưởng thì tuyển nữ công nhân đi, còn lại cứ tuyển công nhân da đen. Về phần nông dân… Lucas, nếu tôi đem công nhân người Hoa ở California tuyển vào cậu cảm thấy thế nào? Trưởng bang California không phải vẫn luôn nói tìm không thấy phương pháp an bày bọn họ, còn cần phải cung cấp thức ăn mỗi ngày sao? Thay vì làm cho bọn họ chết nơi đó, không bằng chiêu dụng một ít lại đây, bình thường phát tiền lương cho bọn họ, nguyện ý lưu lại thì lưu lại, không muốn lưu lại có thể cho bọn họ kiếm đủ tiền tự mình về nước." Cal nói xong châm chọc cười cười.
Dù gì đi chăng nữa đều thay đổi không được một sự thật — bất luận là phái nữ hay là người da màu ở Mĩ quốc đều bị kỳ thị. Cal không rõ mấy thứ này, hắn lúc trước không thuộc về thời đại này, dấu vết thời đại không có bất cứ ảnh hưởng nào với hắn. Cal tới nay đều là mở ra lợi ích trước mắt và tương lai.
Lucas và Abner với phát ngôn của Cal không biết nên nói gì mới tốt, Lucas nửa ngày sau mới một lần nữa tìm về giọng mình: “Đó là một ý kiến hay, dù sao huyết thống của cậu không có bất cứ vấn đề."
Hiện thực chính là tàn khốc như vậy, nếu Cal có dòng máu Indian hoặc bất cứ dòng máu người da màu nào khác, như vậy hắn sẽ bị xưng hô là “Kẻ bại hoại xã hội da trắng", nhưng khi huyết thống của hắn có thể đáng giá khoe ra, thậm chí là thành viên vương thất, Cal nhận được tôn kính — hiện thực đáng cười lại chân thật tồn tại.
“Huyết thống vương thất Anh quốc có thể khiến bang trưởng California nhanh nhanh đưa công nhân lại đây sao? tốt nhất khiến ông ta cung cấp vé xe lửa, bằng không chúng ta phải tốn kém một ít." Cal keo kiệt hỏi, Abner lập tức lộ ra biểu tình chịu không nổi khoát khoát tay.
“Cho tôi tiền thưởng, coi như tôi mang theo Ada đi California hưởng tuần trăng mật, tiền vé tàu lửa đều do cậu chi trả."
“Thành giao. Trước khi đi, nhớ rõ làm cho xong việc tuyển dụng nữ công nhân, nếu không tiền thưởng giảm phân nửa." Cal ngồi trở lại ghế tựa, nhàn nhã tung mồi, Abner thấp giọng mắng một câu, sau đó oán hận gật đầu đồng ý giao dịch này.
So với việc Cal chỉ cần phí đầu óc suy nghĩ đối sách, ngồi trên tàu biển chở khách chạy định kỳ, trên giá vẽ của Jack là một bức tranh đang được hoàn thiện với những màu sắc rực rỡ. Chưa bao giờ thích những hoạt động của giới quý tộc, Rose tiểu thư cùng anh chồng Andrew làm bạn đứng phía sau Jack nhìn quá trình y vẽ.
“Jack, tôi cảm thấy trước mắt anh nên tăng mạnh phần cơ bản."
“Hử? Rose, cô có phát hiện gì, xin mời nói cho tôi biết." Jack nghe phát ngôn mhư thế cảm thấy hứng thú, buông bút vẽ ngồi vào chỗ ngồi bên cạnh nghỉ tay.
Rose tiểu thư chắp tay, sau đó nói: “Anh không phải Picasso, tranh của hắn có chứa xung đột mạnh mẽ và không gian cảm, phong cách vẽ hoàn toàn bất đồng với anh. Jack, tranh của anh thế mạnh nhất chính là cảm tình, tình cảm mãnh liệt bộc lộ ra từ trong nét vẽ của anh. Nhưng điều tiếc nuối là, tuy rằng lúc anh vẽ phác hoạ có thể khống chế tốt bút vẽ của mình, nhưng khi hình thành bức tranh lại rất trúc trắc non nớt."
“Ý cảnh mười phần, kỹ xảo chiếm ba phần. Jack, anh nên cố gắng là phần cơ bản." Nghe được Rose tiểu thư đánh giá, Jack mang biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, y một lần nữa đi đến trước giá vẽ, ánh mắt mê mang trở nên kiên định.
Andrew kề sát lỗ tai vợ nhẹ giọng nói: “Em rất có cảm tình với cậu Dawson sao?"
Rose xoay người ôm lấy cổ Andrew, cười tủm tỉm nói: “Jack là người thứ nhất cho em biết thế giới không chỉ tồn tại quần áo nịt và tiệc rượu, em cả đời sẽ cảm kích anh ấy."
“Em yêu, vui lòng bảo trì cảm kích trên mặt thôi, nếu không anh sẽ ghen tị." Andrew cúi đầu hôn môi Rose nhẹ giọng thầm thì, khuôn mặt Rose lập tức lộ ra nụ cười sung sướng, trong đó không có chút sầu khổ nào của áp lực cuộc sống lúc đầu.
Không ai vui khi bị kiềm ép bản tính, tư tưởng cổ hủ và lối sống xưa cũ chỉ có thể làm người ta điên cuồng, may mà, nàng hiện tại tự do.
Tác giả :
Kim Linh Tử